YÊU LẦN NỮA
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 24 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 347 bài trong đề mục
Tiền Giang 09.08.2010 20:46:56 (permalink)
5

Tiền Giang ơi? Yêu là gì bạn biết?
Hãy giúp tôi định nghĩa hết tình yêu

*Quan niệm về tình yêu thì mỗi người mỗi khác!Có kẻ chỉ cho mà không nhận,nhưng có người chỉ đòi nhận mà không chịu cho!!!TG chẳng biết phải trả lời THUBUON84 như thế nào?Nhìn hình hai đứa bé cứ hôn qua hôn lại TG mắc cười muốn chết!Thôi thì tạm định nghĩa như thế này nhé:

ĐỊNH NGHĨA YÊU!
 
Yêu là gửi con tim người khác giữ!?
Xa một ngày,đã hồn lạc phách xiêu?!
Chưa gặp mặt người,mà lòng đã nói yêu!
Như câu chuyện trên trang thơ vừa đọc!!
 
Buổi sáng vừa cười,buổi chiều lại khóc!
Hôn nhau xong lại muốn nói chia tay?!
Người đi rồi,lòng lại nhớ quắt quay!
Tưởng trái đất sắp đến ngày tận thế!!!
 
Yêu là quen mùi thơm của hơi thở!
Nhớ luôn số đo của cả ba vòng!?
Không nhận được mail là ngày đợi đêm mong!
Chúc ngủ ngon,nhưng không hôn,cũng giận??!!
 
Phải thích nghi mùi đặc trưng của son phấn!
Mùi tóc thơm,mùi da thịt và mùi...Ghen!?!?
Những người đang yêu, sống bằng nửa trái tim??
Vì nửa khác,bị người đem...ngâm rượu!!!
                                      Tiền Giang
(Mong bạnkhông giận nha!)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2010 08:43:33 bởi Tiền Giang >
#31
    white black 11.08.2010 16:52:58 (permalink)
    0
    Theo định nghỉa TY của boy chỉ qua 2 câu thơ ngắn này , tặng cho nhửng chú em và nhửng cô bé
    khi bước vào ngưởng cửa của TY

    Yêu là giấc mộng đêm dài [sm=a%20flower%20for%20her.gif]
    Cho người nhập mộng nhớ hoài người dưng

    boy white black





    #32
      thubuon84 18.08.2010 10:39:42 (permalink)
      0

      Trích đoạn: white black

      Theo định nghỉa TY của boy chỉ qua 2 câu thơ ngắn này , tặng cho nhửng chú em và nhửng cô bé
      khi bước vào ngưởng cửa của TY

      Yêu là giấc mộng đêm dài [sm=a%20flower%20for%20her.gif]
      Cho người nhập mộng nhớ hoài người dưng


      Yêu là giấc mộng đêm dài [sm=a%20flower%20for%20her.gif]
      Cho người nhập mộng nhớ hoài người dưng

      ...
      Người dưng thì cứ rửng rưng
      Cho người nhập mộng mắt sưng vì Người
      Mắt sưng không phải khóc - cười
      Mắt sưng vì đã tương tư Người mấy đêm


       
      #33
        Tiền Giang 21.08.2010 15:39:21 (permalink)
        0

        Người dưng thì cứ rửng rưng
        Cho người nhập mộng mắt sưng vì Người
        Mắt sưng không phải khóc - cười
        Mắt sưng vì đã tương tư Người mấy đêm


        THU HẾT BUỒN
         
        Thu Buồn giờ đã vui chưa?
        Buồn vui cũng giống nắng mưa,thôi mà!
        Đời người như một vườn hoa!
        Chỉ ngắm,không hái,mới là thi nhân!
        Tình duyên trời đã định phần!
        Kêu ai nấy dạ,một lần rồi thôi!
        Hãy tô thêm chút son môi!
        Má hồng tí nữa,để người ngẩn ngơ!
        Lưới tình thả xuống vần thơ
        Duyên kia đã định,bất ngờ vướng thôi!
        Thế là chim nhạn có đôi!
        Thu Buồn giờ đã có người làm vui!
        Môi xinh thấp thoáng nụ cười!
        Hết sầu,hết nhớ,tương tư(thì xin) vẩy chào!
        Không còn rạo rực,xuyến xao!
        Vườn thơ nếu có,gặp nhau...chỉ cười!!!
        *Vì thấy em kêu sưng mắt nên làm cho vui một tí thôi!

         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2010 15:41:28 bởi Tiền Giang >
        #34
          peli 21.08.2010 20:34:09 (permalink)
          0
          TÌNH ĐẦU-TÌNH CUỐI

          Tình đầu lưu dấu,khó nhạt nhoà!
          Mười năm tàn úa một dáng hoa
          Hối tiếc em làm tim rơi vỡ
          Tình đầu chôn liệm,lắm xót xa!

          Tóc thề thả xuống chấm lưng thon
          Con tim ngày tháng đã héo mòn!
          Hai muơi hai tuổi thành hoa héo!!
          Một lần gãy gánh ,hết còn son!!

          Lần nữa gieo mình biển yêu thương!
          Ngờ đâu số kiếp vẫn đoạn trường!
          Tơ hồng ngăn lối,tình lỡ muộn
          Người bên người khác,ngã ba đường!

          Hai tám xuân xanh ngỡ đã già!
          Ai ngờ lưu luyến chút tình xa
          Ấp yêu một mối tình thơ ấy!
          Một mối tình xa,mộng bướm hoa

          Anh yêu !mỗi ngày quen như lạ!!
          Em yêu!một tiếng gần mà xa!
          Hỏi khách thi nhân phương trời ấy
          Thương nhớ chăng người?một dáng hoa??

          Tiền Giang-Phố Núi, gần mà xa!
          Hoàng Lan lưu luyến “Gốc Thông Già”!
          Dấu Yêu gửi trọn bao nhung nhớ!
          Nhuộm màu tươi thắm,mối duyên ta!

          Tình cuối là đây,tuy cách xa!
          Duyên thơ mãi thắm,chẳng nhạt nhoà !
          Đừng để thời gian là héo úa!
          Tình cuối muôn đời!Ta với ta?!
                                         Hoàng Lan
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2010 09:53:18 bởi peli >
          #35
            thubuon84 27.08.2010 16:28:51 (permalink)
            0
            trích:
            THU HẾT BUỒN
            Thu Buồn giờ đã vui chưa?
            Buồn vui cũng giống nắng mưa,thôi mà!
            ........................................................
            Vườn thơ nếu có,gặp nhau...chỉ cười!!!
            *Vì thấy em kêu sưng mắt nên làm cho vui một tí thôi!
                                                                                                            TIỀN GIANG
             
             
            THU VẪN BUỒN

            Thu buồn muôn thủa vẫn buồn %
            Giống như ong bướn chập chờn ghẹo hoa!
            Lưới tình thả xuống vườn thơ
            Ngóng trông bao tháng đến giờ vẫn không!
            Chắc nay má đã bớt hồng
            Người chê sắc kém nên không giám vào
            Để giờ lòng vẫn xuyến xao
            Lâng lâng nỗi nhớ nơi nao - một người!!!
            "Thubuon cũng không nghĩ đó là thật đâu: "thơ mà" nhưng có lẽ với Thu thì thơ cũng chính là một phần của tiếng lòng!"

            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2010 16:33:23 bởi thubuon84 >
            #36
              Tiền Giang 08.09.2010 08:28:36 (permalink)
              0


              VẤN LÒNG
               
              “Tiếc gì một chút tàn tro ấy”!
              Câu nói sao nghe nhói cả lòng!!
              Thơ hay nhưng người đâu phải vậy!
              Vì sao em vẫn cứ chờ mong??

               
              Em!Đóa Phù Dung đầy hương sắc!
              Cớ sao lòng mãi vướng u buồn?
              Hãy quên những gì vừa đánh mất!
              Đem tình ươm lại giữa mùa Xuân!!

               
              Tối nay,vườn thơ anh quá bước
              Gặp nhau vẫn chẳng thấy em cười!
              Lời yêu em thốt,tim ngây ngất!
              Thơ bỗng đắm chìm trong xuyến xao!!

               
              Anh chẳng như lòng em nghĩ đâu!
              Chút tình bèo nước sẽ tan mau!
              Lời hay,ý đẹp,dâng em hết!
              Lớp lớp Tiền Giang khói sóng sầu!!

                                                    Tiền Giang
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 18:57:46 bởi Tiền Giang >
              #37
                Tiền Giang 21.09.2010 09:05:18 (permalink)
                0
                GIỚI HẠN CỦA TÌNH YÊU
                 
                Khi loài người thốt lên tiếng YÊU!
                Đó là âm thanh phát ra từ tim
                                             chứ không phải phổi!
                Sóng âm của nó êm như ru,nhưng vang dội!
                Cách cả ngàn cây số,vẫn cứ nghe!!
                 
                Yêu là hiện thân đẳng cấp của si mê!
                Là một loại bệnh tâm thần,không thuốc chữa!
                Con tim lúc nào cũng cháy bùng như ngọn lửa!
                Quý người khác hơn bản thân mình,
                                             mà không chút oán than!!
                 
                Cho dù bên ngoài có động đất hay băng tan!
                Lũ quét,sóng thần,đem cho ta cái chết!
                Bao nhiêu thứ trên đời có thể mất!
                Nhưng không bao giờ,hủy diệt được tình yêu!!
                 
                Lý trí đóng vai trò là một kẻ tham mưu!
                Chỉ con tim,mới toàn quyền quyết định!
                Nó rất ghét những ngôn từ phỉnh nịnh!
                Càng không ưa,chuyện tính toán,so đo!!
                 
                Nó không thích các từ:mua,bán hay tặng,cho!
                Mà chỉ tâm đắc mỗi một từ “Dâng Hiến”!
                Khi nói yêu rồi,nó vô tình phát hiện:
                Yêu con tim,không phải yêu nhan sắc một người!!
                 
                Nên dẫu chưa một lần,được gặp mặt nhau!
                Chữ YÊU ấy,chẳng có gì thay đổi!
                Suy nghĩ đắn đo,chứ không hề nóng vội!(1)
                Vậy giới hạn nào,để :Không thể nói yêu”??
                 
                Gặp hay không,rồi cũng chỉ bấy nhiêu!
                Cái đoạn cuối ấy,chỉ cần “Thêm” hay “Bớt”!
                Em dù muốn, cũng không thể nào lấy được
                Thứ TÌNH YÊU kia,ra khỏi trái tim anh!!!
                                                            Tiền Giang
                1.Em bảo xem hết thơ anh hàng tháng trời rồi
                   mới nói yêu!
                 
                 
                #38
                  peli 22.09.2010 12:37:19 (permalink)
                  0
                  GIẤC MƠ CỔ TÍCH


                  Khi nổi nhớ đã trở thành thói quen!
                  Muốn quên một chút,mà không sao làm đuợc!
                  Nổi nhớ dài,không thể đo bằng thước!
                  Yêu anh rồi,nổi nhớ cứ quanh em!

                  Nụ hôn anh ,ru giấc ngủ mỗi đêm!
                  Nếu thiếu vắng,giấc không thành trằn trọc!
                  Lúc nhớ anh,nhiều khi em muốn khóc!
                  Tim kêu gào,tha thiết gọi:”Anh ơi!”

                  Từng mail anh,nụ hôn thắm bờ môi!
                  Câu yêu dấu,mỗi ngày không thấy chán!
                  Có phải yêu thơ,nên em hay lãng mạn!
                  Giữa cuộc đời,mơ chuyện cổ tích vời xa??

                  Chưa một lần ,anh ôm ấp đóa hoa!
                  Anh đã vội đặt tên “Tình Bất Tử”??
                  Chẳng phải không tin,nhưng lòng tự hỏi!
                  Phải chăng đây ,là cổ tích giữa đời thường??

                  Vườn Địa Đàng,vì anh đó ngát hương!
                  Em sẽ đợi,chỉ một người duy nhất!
                  Viết cùng em,một tình yêu bất diệt!
                  Cổ tích giữa đời thường,em tha thiết chờ mong!!


                  Hoàng Lan




                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/3F40F9A1122242FA8015A51A6D64BE0D.jpg[/image]
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2010 12:40:22 bởi peli >
                  Attached Image(s)
                  #39
                    Tiền Giang 14.10.2010 21:41:44 (permalink)
                    0
                    XÉT LẠI CHUYỆN
                                  LƯU BÌNH DƯƠNG LỄ
                     
                    Em đưa ra câu chuyện nàng Châu Long!
                    Khiến anh thấy thời gian sao dài quá!
                    Anh vốn không có chí như anh chàng Dương Lễ!
                    Biết đến bao giờ mới được sớm gặp lại em??
                     
                    Chuyện có vẻ hoang đường,nên anh chẳng muốn tin!
                    Hy sinh vợ,để giúp người thành đạt?!
                    Quả nữ,cô nam,trăng thanh,gió mát!
                    Không sức mẻ gì,chuyện kỳ cục lắm thay!!
                     
                    Chàng bên Đông,nàng thì ở phía Tây!
                    Hai cánh cửa buồng,cách nhau đúng một tấc!
                    Suốt ba năm trời,khiến người ta thắc mắc!
                    Liễu Hạ Huệ bên Tàu,cũng ngã mũ chào thua!!(1)
                     
                    Đặc điểm của tình yêu là không được bán mua!
                    Càng không thể tùy nghi đem cho mượn!
                    Câu chuyện này do họ Lưu khởi xướng!
                    Cơm nguội,dưa cà,chỉ muốn bạn thành công!!
                     
                    Bao người khen,ta có thể chê không??
                    Khi giá trị tình yêu bị xem nhẹ!
                    Tội nghiệp vô cùng anh chàng Dương Lễ!
                    Đỗ đạt để làm gì,khi đánh mất tình yêu!??
                     
                    Lập lại chuyện này,anh quyết chẳng chịu đâu!
                    Đừng bảo em,là Châu Long đấy nhé!
                    Anh sẽ không mắc lừa như chú khờ Dương Lễ!
                    Thành công rồi,đứng nhìn họ dắt vợ mình đi!!!
                                                                    Tiền Giang
                    1.Liễu Hạ Huệ tên Triển Cầm người nước Lỗ thời Xuân Thu nổi tiếng là chính nhân quân tử
                    không hề quan tâm đến chuyện sắc dục.
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2010 21:48:19 bởi Tiền Giang >
                    #40
                      Tiền Giang 28.10.2010 13:40:54 (permalink)
                      0


                      CÒN LẠI MỘT THÚ VUI
                       

                      Cuốn từ điển nào,mới thêm nghĩa chữ YÊU!
                      Cho tôi xin để gửi cho người đó!
                      Ngày nào tôi,cũng nghe nàng nói NHỚ!
                      Nhưng cứ nghĩ rằng,chỉ mới một lần thôi!!
                       
                      Thật là dại khờ!Thương quá em tôi!
                      Một buổi sáng,viết trăm câu thơ hờn dỗi!
                      Giá như đầu giây.tôi để cho em nói!
                      Chắc đã vỡ òa,bao nhung nhớ,hờn ghen!!
                       
                      Hết ngày lại đêm,mail riết đã thành quen!
                      Mười ngón tay ngà,rải đều trên bàn phím!
                      Trách móc,giận hờn,hôn nhau và hò hẹn!
                      Có bao nhiêu tình,em dồn gửi hết cho tôi!!
                       
                      Đêm nay mưa về,trời không có ánh sao!
                      Tim mình lạnh,lại thương người đơn lẻ!?
                      Nếu được hôn,đôi mắt em đẫm lệ!
                      Đánh đổi cuộc đời,không một tiếng than van!!
                       
                      Mail đọc rồi,vẫn thấy nhớ miên man!
                      Muốn em viết nữa,ngày phải đôi ba bận!
                      Chưa được gần nhau,phần số ta lận đận!
                      Chỉ còn niềm vui,nghe em nói NHỚ và YÊU!!!
                                                              Tiền Giang
                       

                      #41
                        Tiền Giang 28.10.2010 18:55:23 (permalink)
                        0


                        CÓ PHẢI LÀ NỖI NHỚ
                         
                        Ba tiếng đồng hồ,em không gọi điện hay nhắn tin!
                        Anh cứ bồn chồn,tựa ngồi trên đống lửa!
                        Biết là chẳng có gì,sao vẫn phập phồng lo sợ!
                        Chỉ e điều không hay xảy đến với em yêu!!
                         
                        Đang mơ màng,chuông điện thoại chợt reo!
                        Vẫn tiếng cười giòn như băng tan ngày ấy!
                        Chỉ vậy thôi,mà thấy lòng vô cùng sảng khoái!
                        Lạ lùng thay,tâm trạng kẻ đang yêu!?!
                         
                        Giải thích lòng vòng,em cũng chẳng hiểu đâu!
                        Sự thương nhớ của đàn ông,thường khác xa phụ nữ!
                        Nó không âm ỉ mà vô cùng dữ dội!
                        Chỉ muốn đốt thời gian,thành ngọn đuốc cháy thật mau!!
                         
                        Vài tiếng đồng hồ,là đã muốn gặp nhau!
                        Check mail,nhắn tin hoặc chờ nghe điện thoại!
                        Gặp rồi gặp nữa,suốt ngày mong gặp mãi!
                        Còn làm được việc gì,khi thương nhớ quắc quay??
                         
                        Luôn dặn lòng,phải nghĩ đến tương lai!
                        Giữ lời hứa với em,với mối tình thơ tuyệt đẹp!
                        Lại cầm bút,mở sách ra viết tiếp!
                        Câu chuyện tình,bằng ngôn ngữ Nhớ và Yêu!!!

                                                                             Tiền Giang!


                        #42
                          Tiền Giang 28.10.2010 18:59:05 (permalink)
                          0


                          CÁNH HOA LAN HỒ ĐIỆP
                           
                          Thị trấn nhỏ,nuôi một tình yêu lớn!
                          Tháng bảy về,trời An Hữu vẫn xanh!
                          Em bảo rằng không làm thơ tặng anh!
                          Vì con tim dành cho mùa Vu Lan báo hiếu!!
                           
                          Em không nói,bản thân anh vẫn hiểu!
                          Ơi Cẩm Loan!Người con gái ngoan hiền!
                          Hoa tím Lục Bình đã bắc nhịp cầu duyên!
                          Nhưng anh sợ làm tổn thương em đó!!
                           
                          Mỗi năm một lần,Hoa Từ Bi lại nở!
                          Giọt nước Thiền,tưới mát cõi trần gian!
                          Mở cửa tâm hồn,đón ánh sáng Vu lan!
                          Đừng nói một tháng,dù một năm
                                                                Anh cũng chịu!!
                           
                          Em hỏi nguyện gì trong mùa báo hiếu?
                          Nguyện loài người xóa hết những thương đau!
                          Nguyện mỗi ngày ta lại được thấy nhau!
                          Và cánh Lan Hồ Điệp cứ giữ hoài sắc thắm!!
                           
                          Tâm có chút Thiền,càng làm say đắm!
                          Lục dục,thất tình,sẽ theo gió bay xa!
                          Dưới chân Linh Sơn đang nở một rừng hoa!
                          Đóa đẹp nhất,chính là em tôi đó!!!

                                                                Tiền Giang




                          #43
                            Tiền Giang 28.10.2010 19:01:17 (permalink)
                            0


                            THỬ THÁCH
                            *Viết sau khi nghe bài “Xa vắng”
                            Theo đường link em tặng.
                             
                            Xa cách là ngọn gió
                            Đo độ nồng tình yêu!
                            Những đóm lửa nho nhỏ
                            Gió sẽ làm liêu xiêu!!
                             
                            Đừng giống người xưa ấy!
                            Tẩy trang để đợi chờ!
                            Yêu không cần phải vậy!
                            Cứ đẹp và làm thơ!!
                             
                            Nếu là mối tình lớn
                            Gió thổi bùng lên thôi!
                            Trong biển đời hỗn độn
                            Chẳng dễ gì mất nhau!!
                             
                            Con tim và khối óc
                            Chia nửa cho việc nhà!
                            Một nửa còn lại đó
                            Dành cho người phương xa!!
                             
                            Chờ,nhưng môi vẫn thắm!
                            Nhớ,nhưng má thêm hồng!
                            Dù cách xa vạn dặm
                            Anh vẫn biết em trông!!
                             
                            Xa cách là biển lớn
                            Làm đắm những thuyền con!
                            Nếu em về được bến
                            Anh sẽ yêu nhiều hơn!!!
                                               Tiền Giang

                            #44
                              Tiền Giang 29.10.2010 08:53:48 (permalink)
                              0
                              NHAN NHƯ NGỌC TRONG THƠ
                               
                              Thư trung hữu Mỹ Nhân,nhan như ngọc!(1)
                              Chữ “Thư” này,giờ anh đổi thành “Thơ”!
                              Những điều em suy tư,tẩm đầy sự say mê!
                              Viên ngọc ấy,mỗi ngày thêm tỏa sáng!!
                               
                              Một tấm hình thôi,anh nhìn hoài không chán!
                              Giọng cười kia,giờ như bỏ bùa mê!?!
                              Thần Ái Tình,đã phù phép những vần thơ!
                              Khiến anh nghĩ:Không phải do em viết!!?
                               
                              Cô bé ấy,ngày xưa mau nước mắt!
                              Giận một chút thôi,sùi sụt mấy ngày đêm!
                              Trời thương tình,cho em một trái tim!
                              Không phải để sống,mà để yêu cho đến chết!!
                               
                              Kể chuyện em,có người bảo là anh thêu dệt!?
                              Sự thăng hoa nào,không đòi hỏi thời gian?
                              Có ai biết đâu,một cô bé hiền ngoan
                              Lại viết được,những vần thơ có cánh!!
                               
                              Chính tình yêu,đã giúp em sức mạnh!
                              Làm sáng lên,những con chữ tầm thường!
                              Dùng ngôn từ,dệt tấm lưới yêu thương!
                              Để trói chặt con tim anh...đên ngàn kiếp!!!
                                                                    Tiền Giang
                              1.Trong cuốn sách có người đẹp mặt tựa ngọc.
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 21:37:13 bởi Tiền Giang >
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 24 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 347 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9