Trích đoạn: Chu Ha
Hi Minh Nguyệt!
Bài thơ rất dễ thương
Thì thầm
Ơn Em... làm kẻ cắp
cứu độ anh
ĐỒNG XU !!!
Chu Hà
Cảm ơn Chu Hà đã đồng cảm với bài thơ. Mình muốn gửi bạn một lời bình của nhà thơ Hoàng Xuân Hoạ về bài này, mời bạn chia sẻ
Giới thiệu bài thơ Kẻ cắp và Đồng xu của Nguyệt VŨ Từ việc muốn được làm kẻ cắp để ăn cắp lấy “ĐỒNG XU” dằn vào túi cho bớt đi nỗi “khốn cùng”, nghèo túng. Khi suy đi nghĩ lại, nhận ra chính mình mới là người bị mất cắp, mất cắp thứ to hơn, lớn hơn… mất cắp cả một… trái tim: “Hình như không đúng đâu/ Anh mới là kẻ cắp/ Người lấy mất tim em…” Bị mất cắp vậy tưởng sẽ tiếc của ngồi than thở về sự mất cắp rất vô lý của mình. Nhưng không, người mất cắp ấy vẫn vô tư nghĩ vẩn vơ: “Ngày đêm khắc khoải nhớ/ nhớ cả trong hơi thở/ Nhớ cả trong bữa ăn/ khi ôm gối em nằm/ Gương mặt anh gần thế…” Có lẽ trên đời chưa mấy trường hợp người bị mất cắp lại thấy mình sung sướng đến kỳ lạ vậy?
Bài thơ thể năm chữ, hai câu được tác giả ngắt cho xuống dòng là câu thứ hai:
- “Anh sẽ là
ĐỒNG XU!!!”
và câu kết:
“Kẻ cắp
ghét
ĐỒNG XU !”
Ai đời, người bị mất cắp lại thấy hương vị ngọt ngào như vừa được nếm quả thơm trái ngọt, dư vị ngọt ngào của “tên kẻ cắp” làm ngẩn ngơ cả người, ôm lấy gối để tưởng tượng ra gương mặt “tên kẻ cắp” kể bên còn nao nao một niềm vui khó tả. Cách diễn đạt đậm chất trữ tình; đồng xu là phép ẩn dụ thi pháp hàm chứa cả tư - từ - tư (tứ thơ, từ ngữ, tư tưởng bài thơ). Đôi lúc tôi nhắm mắt đọc đi đọc lại câu:
“Kẻ cắp
Ghét
ĐỒNG XU!”
Và cảm ra rằng trong đời mình hình như đã có lần… Không! Có thể vài lần (thời trẻ) “được” con gái ngúng nguẩy nói câu: - “Ghét thế” kiểu như câu: “Kẻ cắp ghét ĐỒNG XU”! Phải nói đây là một bài thơ có cấu tứ lạ, tác giả chụi tìm tòi, thể hiện một cách hóm hỉnh việc bị “mất cắp”… thành thơ .
Giữa thời buổi một mét vuông… bốn nhà thơ tung hoành, đọc được một bài thơ mình thích, mình thú vị không đem phổ biến rộng rãi sẽ là mắc lỗi vì chính mình đang là người yêu thơ.
haixuanhxh