Ngày xưa !
Ngày xưa anh nói trong thơ
Yêu ai chỉ một dẫu chờ ngàn năm
Em ghi kỉ niệm âm thầm
Hạ thu đông lướt ta chầm lấy nhau !
Ngày xưa anh nói vậy sao
Hẹn em tết đến... đượm màu ái ân
Lời xưa anh nói bao lần
Mà nay hổng.... nhớ bần thần muốn đau
Xuân đang phơi phới gọi chào
Làm sao.... không nhớ cồn cào xốn xang ......!
Em nhớ.
Em nhớ ngày xưa anh nói rằng
Tình mình mãi đẹp những đêm trăng
Không gian chủ nhật rừng yên ả
Có tiếng chim vẳng tiếng chuông ngân.
Em nhớ làm sao có thể quên
Gió nắng miền tây, guốc chông chênh
Sông lớn mênh mông, cầu khỉ nhỏ
Lắc lẻo mà sang chẳng bắt đền.
Em nhớ mình ra biển mông mênh
Sóng cuốn chàng đi, bé mình ênh
Tưởng rằng anh mất, rơi lã chả
Xấu xí làm sao, dưới trồi lên.
Em nhớ gì hơn nhớ đến anh
Kĩ niệm ngày nào vẫn như tranh
Mong sao trời đất đừng sóng sánh
Để giữ tình ta mãi vẹn lành !
Còn không...! Em nhớ...làm sao anh nỡ quên Cuối tuần tha thẩn đón người lên Lang thang chờ suốt chiều thứ bảy Suối mắt còn hơn nước dập dềnh ! Em còn nhớ thì sao anh quên được Những ngày yêu....ta nói ngược vào trong Em thầm ghi, còn anh khắc vào lòng Qua ánh mắt mà mặn nồng... mới lạ ! Em còn nhớ là anh còn tất cả Đời còn vui trời xanh mát bao la Xuân còn sang còn thương ghé vào nhà Anh còn có...quý quà dâng tặng Mẹ !