NHỮNG CON SÔNG QUÊ HƯƠNG
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 31 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 456 bài trong đề mục
Tiền Giang 30.10.2010 14:18:37 (permalink)
0
                          GIỜ NGỮ PHÁP
 
                                         Chào các em!Sau bao ngày xa cách!
                                    Hôm nay chúng ta về lại mái trường!
                                    Thầy sẽ phân tích về môn Ngữ Pháp
                                    Theo cách nhìn của thầy
                                                            trong tiết học đầu tiên!!
 

                                   
Dấu Hỏi,tượng trưng cho hoài nghi thắc mắc!
                                    Thiếu tự tin,dễ dẫn đến sai lầm!
                                    Và nếu dùng nó,trong khi diễn đạt
                                    Là vô tình,tố cáo sự bất an!!
 

                                   
Các em nên ít dùng
                                                            ngoặc đơn hay ngoặc kép!
                                    Vì sao ư?Thật khó nói vô cùng!
                                    Hai dấu đó
                                    Là hiện thân của ngục tù,chật hẹp!!
                                    Chỉ biết có mình!
                                                            và thiếu sự thủy chung!!

 
                                   
Khi lớn lên,hãy tránh xa dấu chấm lửng!
                                    Một hình thức đùa dai,nguy hiểm khôn lường!
                                    Đừng bắt kẻ khác phải âm thầm chịu đựng!
                                    Nhất là trong lãnh vực yêu thương!!
 

                                  
  Đến tuổi nào đó,các em sẽ thích dùng từ ghép
                                    Chỉ một chữ thôi,đủ thay cả cuộc đời!
                                    Với hai từ”Bằng lòng”hay “Nuối tiếc”
                                    Các em sẽ thấy mình
                                                            hạnh phúc hay khổ đau!!

 
                                 
   Và nếu được,không nên dùng từ nối!
                                    Để tránh những xót xa,đổ vỡ trong lòng!
                                    Các em sẽ chẳng bao giờ phải bối rối!
                                    Chẳng bao giờ,phải buồn khổ,nhớ mong!!!
 

                                    Trong phép tu từ,tránh dùng so sánh!
                                    Vì nó sẽ làm ta chua xót vô cùng!
                                    Sẽ phá vỡ những tâm hồn bình lặng!
                                    Biến cuộc đời,thành cuộn chỉ rối tung!!
 

                                    V
à tuyệt đối,đừng bao giờ phóng đại
                                    Hay nói khác hơn:Cường điệu hoá tình yêu!
                                    Với ảo tưởng
                                    Các em sẽ trở thành khờ dại!
                                    Đem trao hết con tim cho người
                                    Thật tội nghiệp,biết bao nhiêu!!!

 
                                   
Thôi đủ nhé! Đã hết giờ ngữ pháp!
                                    Chúc các em ra về,với tâm trạng bằng an!!

                                                                                         Tiền Giang


#61
    Tiền Giang 30.10.2010 15:04:39 (permalink)
    0
    GIẢI OAN
     
    Sách cứ bảo: hồng nhan là họa thủy! (1)
    Khiến giai nhân nhiều khi chịu tiếng oan!
    Lịch sử bao giờ cũng có lý lẽ riêng!
    Đâu phải chỉ,do một người quyết định!!

     
    Là quân vương,lại chỉ ưa xu nịnh!
    Toàn đam mê tửu sắc và biếng lười!
    Lúc xuân thì,không thích học,chỉ ham chơi!
    Tai chẳng muốn nghe những lời nói phải!

     
    Trụ Vương mất cơ đồ,hậu nhân đem phóng đại:
    Do hồ ly tinh chín đuôi Đắc Kỷ gây nên!
    Nhưng thật ra,đó chỉ lầ đóa hoa xinh
    Của đất Ký châu,vốn con nhà hiên thục!! (2)
     

    U vương bất tài,sẩy tay làm mất nước!
    Để một mình Bao Tự chịu hàm oan! (3)
    Mấy ngàn năm qua rồi,vẫn còn tiếng than van:
    Nụ cười đó,đã khiến người khuynh quốc!!

     

    Dấn thân vì đời,sá gì được mất!
    Tây Thi sang Ngô,đâu phải chỉ cho mình!
    Câu Tiễn báo thù,người đẹp phải hy sinh!
    Phù Sai chết,lòng vẫn còn tiếc nuối!! (4)
     

    Phụng Nghi Đình,Điêu Thuyền yêu Lữ Bố!
    Con giết cha,Đổng Trác chịu phanh thây!
    Một ván cờ chính trị thật đắng cay!
    Khiến giai nhân phải hoa trôi bèo dạt!! (5)
     

    Dương Quý Phi hoàn cảnh dù có khác!
    Nhưng con lấy cha,hậu thế vẫn chê cười!
    Đóa phù dung Đại Đường vì mưa gió tả tơi
    Trong thương cảm có đôi phần ái ngại!! (6)
     

    Với mỹ nhân,không biết công hay tội? (7)
    Mất kẻ này, lại được cho người kia!
    Những đóa hồng,không màng chuyện thắng thua!
    Sắc đẹp cốt để cho đời chiêm ngưỡng!!

     
    Sách đã gấp,lòng vẫn còn lưu luyến!
    Thương người xưa,đành lên tiếng giải oan!
    Trong con người,ai chẳng có trái tim?
    Dù cho họ là giai nhân tuyệt sắc!!!

                                                  Tiền Giang

    1.Hồng nhan họa thủy:người đẹp là cái gốc của tai họa
    2.Đắc Kỷ vốn là con gái yêu của Ký Châu hầu Tô Hộ
    3.Bao Tự là người đẹp không cười.Chu U Vương tìm đủ
    Cách để nàng vui.Quân Khuyển Nhung được nội ứng đánh
    Úp Cảo kinh giết chết vua Chu và bắt đi Bao Tự!
    4.Tây Thi được tiến dâng mục đích làm suy yếu nước Ngô
    Phục vụ ý đồ báo thù và phục quốc của Việt Vương
    Câu Tiễn.
    5.Lữ Bố là con nuôi của Đổng Trác.Vì ĐT chuyên quyền nên
    Vương Doãn muốn trừ bỏ bằng cách đem con nuôi là Điêu
    Thuyền gả cho cả hai,gây nên hiềm khích.Cuối cùng Lữ Bố
    Giết chết Đổng Trác.
    6.Dương Ngọc Hoàn vốn là con dâu của Đường Minh Hoàng
    (Huyền Tôn),sau ĐMH tìm cách cướp về làm vợ mình.
    7.Năm nhân vật nói trên là Ngũ đại mỹ nhân của Trung Quốc


    #62
      peli 11.11.2010 12:26:07 (permalink)
      0
      SÔNG BA HẠ:
      NỤ CƯỜI VÀ NƯỚC MẮT


      Ngày đập thủy điện trên sông Ba khởi công
      Người dân Phú Yên,tươi cười rạng rỡ!
      Có đập thủy điện rồi,chắc quê nghèo bớt khổ!
      Sẽ cấp nước mùa khô,ngăn lũ lúc bão về!!

      Đất thấm mồ hôi,cuộc sống nhiêu khê!
      Cảnh nông tang,bốn mùa đều vất vả!
      Giòng sông thơm thảo,cho con tôm con cá!
      Dù sống qua ngày,lòng vẫn ngập niềm vui!!

      Mùa hè đi qua,ai nấy cứ bùi ngùi!
      Đồng ruộng khát,cả con người cũng khát!
      Đập thủy điện,uống no bao nhiêu nước!
      Nông dân vùng hạ lưu,cứ mỏi cổ ngóng chờ!!

      Mặc cho ruộng đồng:nức nẻ,cằn khô!
      Sông Ba hạ,ưu tiên cho thủy điện!
      Đâu phải bạc tiền,có thể đi vay mượn!
      Con người đã thay trời,điều tiết nước của sông!!

      Đến một ngày,trời đất nổi bão giông!
      Nước lên từng giờ,dân tình hoảng loạn!
      Người chết nhà trôi,muôn lời oán thán!
      Đập thủy điện hùa theo trời,xả nước lấp làng thôn!!

      Niềm vui và nỗi buồn,cùng bao lẽ thiệt hơn!
      Sông Ba Hạ,không nói thay con người được!
      Thành phố Tuy Hòa chìm trong biển nước!
      Đâu chỉ một lần,có lẽ phải ngàn năm!!!



      Tiền Giang


      *Trang web bị lỗi,làm anh không vào được, không tự post bài được thì em post dùm anh


      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/1234A98452664307A8A21B7247B2988B.gif[/image]
      Attached Image(s)
      #63
        Tiền Giang 25.11.2010 16:02:03 (permalink)
        0
        VÒNG HOA TANG
        CHO ĐẢO KIM CƯƠNG
        (1)
         
        Một vòng hoa tang xin gửi đến đảo Kim Cương!
        Thắp nén nhang buồn,tiễn đưa người bạc mệnh!
        Về mặt tâm linh,có đi ắc có đến!
        Chuyện Thiên Đường thành Địa Ngục,ai ngờ đâu??
         
        Lễ hội bỗng trở thành tang tóc thương đau!
        Những tiếng gào thét trong cơn hoảng loạn!
        Ai cũng muốn thoát thân,cuối cùng đành mất mạng!
        Còn cảnh tượng nào,bi thảm hơn thế không??
         
        Campuchia bây giờ đang là mùa Đông!
        Đảo Kim Cương sầm uất bỗng trở nên vắng lặng!
        Một ngày vui,cả đời thành gánh nặng!
        Hàng trăm con người,đã vĩnh viễn ra đi!!
         
        Bên nây cầu là phân cách chia ly!
        Sang bên kia cầu,là giấc mơ đoàn tụ!
        Những gương mặt người thân,không bao giò thấy nưa!
        Ngọn đèn chiêu hồn,sẽ đưa họ về đâu???
         
        Xin thành tâm,chia sẻ nỗi đớn đau!
        Vòng hoa tang trắng,dành cho người quá cố!
        Thời gian sẽ khoát tấm áo bình yên lên nấm mộ!
        Đừng bận tâm nhiều,nơi sẽ đến và đi!!!
                                     Tiền Giang&Hoàng Lan
        1.Vụ dẫm đạp nhau tại khu du lịch Kim Cương thuộc Campuchia
        khiến hàng ngàn người thương vong!

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2010 16:05:49 bởi Tiền Giang >
        #64
          peli 28.11.2010 20:06:02 (permalink)
          0
          CHIA BUỒN BÁN ĐẢO KIM CƯƠNG
          Đặt một vòng hoa cho bán đảo Kim Cương!
          Ngày lễ lớn,lại mang nhiều tang tóc!
          Ngày giỗ chung,hơn bốn trăm dòng nước mắt
          Đảo Thiên Đường,hóa Địa Ngục thương tâm!!
           
          Dùng bài thơ thay ba nén hương trầm!
          Chia sớt nổi đau cùng mấy trăm người xấu số!!
          Giẫm đạp lên nhau,trong cực cùng lo sợ
          Tai nạn qua rồi,xác người như rạ ngã,thương  thay
           
          Trên đời này,trăm điều rủi có vạn điều may
          Ai có hay,tử thần luôn rình rập
          Ngày tết vui,bỗng ngập tràn nước mắt!
          Nén hương lòng,xin cuối mặt,chia đau!!!
           
          Bên kia biên giới,màu da cũng khác nhau
          Cả thế giới đang xót xa cho nước bạn!
          Niềm đau chung,nhân loại không giới hạn
          Nước Việt lũ tràn,tai nạn nước kề bên!!
           
          Nổi buồn đau theo năm tháng sẽ quên!!
          Nhưng bài học đó,trăm năm sau nhớ mãi!
          Ngày tết buồn,nước bạn còn đau mãi!!
          Nén hương lòng,mong chia sớt,chút thương đau!!
                                                              HOÀNG LAN




          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/B07DAD4BA9194F3B859705346E7EA32E.jpg[/image]
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2010 20:14:51 bởi peli >
          Attached Image(s)
          #65
            Tiền Giang 04.12.2010 08:51:22 (permalink)
            0
            SỰ KỲ DIỆU CỦA CÁ HỒI
             
            Sinh ra nơi đầu sông,nằm trong cánh rừng già!
            Vượt ngàn dặm,sống giữa lòng biển cả!
            Ngọt mặn đều thích nghi,ai không thấy lạ?
            Con cá Hồi Thái Bình Dương:một mạch sống thần kỳ!!
             
            Chưa kịp trưởng thành,đã vội vã ra đi!
            Tận lực hấp thu những tinh anh của biển!
            Mãi đến bây giờ,người ta mới phát hiện:
            Cá Hồi lấy Ni tơ,chỉ cốt trả lại rừng!!
             
            Loài động vật nào,cũng có tuổi thanh xuân!
            Cũng ấp ủ trong tim,việc giữ gìn nòi giống!
            Rồi đến một ngày,cõi lòng xao động!
            Cùng người tình tìm về nơi đã ra đi!!
             
            Cuộc hành trình đầy dẫy hiểm nguy!
            Gấu xám đón đường,Hải âu rượt đuổi!
            Vượt thác,băng ghềnh,trèo đèo,lội suối!
            Chỉ là loài cá thôi,mà dũng cảm phi thường!!
             
            Máu nhuộm dòng sông,quá đỗi bi thương!
            Muốn được làm mẹ,đành hứng ngàn đau khổ!
            Chỉ mong một điều:những quả trứng kia sẽ nở!
            Mẹ ngã xuống rồi,vẫn còn những đứa con!!
             
            Cuộc hành trình xuống biển rồi lên non!
            Cả một vùng đất,được cá Hồi nuôi sống!
            Bụng gấu căng tròn,sắc lông mượt bóng!
            Chim thú trong rừng mở đại tiệc điếu ngư!!
             
            Rừng bạt ngàn,được cung cấp ni tơ!
            Cái chết của cá Hồi,lại tạo nên sự sống!
            Thiên chức làm mẹ,khiến lòng ta cảm động!
            Nên viết mấy dòng,ca ngợi loài cá kia!!!
                                                  Tiền Giang
            #66
              Tiền Giang 15.12.2010 09:38:29 (permalink)
              0
              LỜI NGUYỆN ƯỚC 2

              Tiển em đi, anh quay lại căn phòng!
              Cảnh vật y nguyên mà người không thấy nữa!
              Hai tám đóa Hồng bắt đầu tàn úa!
              Người đi rồi,Hoa nhỏ lệ nhìn theo!!

              Xa em rồi, anh chẳng biết nói sao!

              Hạnh phúc tràn bờ nhưng đau thương chồng chất!
              Cuộc tình đã lấy của em quá nhiều nước mắt!
              Yêu làm gì,nỗi khổ mình em mang??

              Đêm nay một mình anh đi lang thang!

              Để thấy Sài Gòn buồn vui lẫn lộn!
              Quán cũ ngồi một mình chợt thấy lòng ngào nghẹn!
              Ly rượu cứ cầm hoài vị đắng chát trên môi!!

              Dẫu biết cuối cùng mình cũng phải xa nhau!

              Nhưng tiếng kêu đau đớn âm thanh như lụa xé!
              Đã mấy hôm rồi em yêu rơi lệ!
              Viết những bài thơ tình hòa máu,gửi cho anh!!

              Vẫn biết cuộc đời dâu bể mong manh!

              Nhưng anh mong em hãy bình tâm mà sống!
              Kiếp phù du thì vòng đời rất ngắn
              Nhưng trên trang thơ,Tình sẽ bất tử em biết không??

              Xin đốt bài thơ này thả xuống giòng sông!

              Thay cho lời nguyện mong em hạnh phúc!
              Thơ viết gửi anh sẽ không còn nước mắt!
              Biết bao nhiêu người mong Hoàng Lan được bình yên!!!

                                                              Tiền Giang
              #67
                Tiền Giang 18.12.2010 20:55:29 (permalink)
                0
                XIN EM MỘT NHÁNH SÔNG TIỀN
                 
                Anh thích có thêm một nhánh sông Tiền!
                Để ngày hai buổi,xem nước ròng nước lớn!
                Câu thơ đem trải trên mặt sông sóng gợn!
                Nhờ hoa Lục Bình,gom sắc tím tặng em!!
                 
                Thương suốt ngày,cộng thêm nhớ cả đêm!
                Mong cây Hoàng Lan,sẽ một lần cho quả!
                Con sông nợ duyên,ngàn lần đa tạ!
                Đã viết lên câu chuyện tình,đẹp nhất của đời tôi!!
                 
                Mỗi lần anh về,gửi lại một ít thôi!
                Mầm sống ngọt ngào,con sông thương nhớ đó!
                Trăm lần gieo hạt,mong một lần hoa nở!
                Dù là nhánh sông Tiền,cây trái vẫn ngát xanh!!
                 
                Bài “Bút Hiệu”,làm quen,tình ấy khá mong manh!
                Bài “Đôi Lời Cảm Ơn”,duyên kia đã bền chặt!
                Có những nụ cười,chan trong nước mắt!
                Bao nhiêu lần giận hờn,tình vẫn chẳng rời xa!!
                 
                Con tim suốt đời,khắc tên một loài hoa!
                Sống ở bờ sông Tiền,lại hướng về Phố Núi!
                Trời đất thương tình,cho anh cơ hội!
                Quyết ủ mãi trong lòng,để hoa khỏi mất hương thơm!!!
                                                                Tiền Giang
                #68
                  Tiền Giang 22.12.2010 09:11:20 (permalink)
                  0
                  BIÊN NIÊN SỬ TÌNH YÊU

                   
                  Em đẹp làm chi,cho nhiều người điêu đứng?
                  Rồi cuối cùng,nỗi khổ mình em mang!
                  Kiệu hoa màu hồng,mà em ví như xe tang!
                  Nào ai hiểu,Đạo với Đời,không đồng nhất!
                   
                  Vì chữ hiếu,thêm một lần em đánh mất!
                  Những gì con tim đã góp nhặt và thương yêu!
                  Ngày ấy bên sông Tiền,em vật vã,đớn đau!
                  Chia tay tình đầu,trao thân cho kẻ lạ!!
                   
                  Suốt mười năm trời,con tim hóa đá!
                  Bao nhiêu đàn ông vây quanh,lại chỉ nhớ một người!
                  Vấp ngã một lần,rồi cũng chỉ xót xa thôi!
                  Viên ngọc ấy,họ không nhìn ra giá trị!!
                   
                  Liễu yếu đào tơ,nhưng em không ủy mị!
                  Ngẩn cao đầu,em đi giữa cạm bẩy của đời!
                  Nghĩ là chẳng bao giờ,giọt lệ cũ lại rơi!
                  Nhưng Tạo Hóa không thiếu trò để đùa cợt!!
                   
                  Trang thơ ngày ấy,lời yêu chợt thốt!
                  Bỡi sự hiếu kỳ và lòng tự ái,thật đáng yêu!!
                  Chỉ là tình trên mạng,vẫn xuyến xao!
                  Không biết mặt nhau,cây tình trồng vẫn lớn!!
                   
                  Nhưng mặt nước sông Tiền,thêm một lần sóng gợn!
                  Chuyện ơn nghĩa của gia đình,đẩy lệch chiếc thuyền yêu!
                  Chim sáo đứng nhìn lồng son,mà rên siết đớn đau!
                  Sự tự do,mỗi ngày càng thu hẹp!
                   
                  Em và nhân gian,đều khổ vì sắc đẹp!
                  Có một người thêm khổ vì yêu thơ!
                  Chỉ nghe giọng nói,tiếng cười,mà điên đảo si mê!
                  Chưa biết gì hình dáng,đã vội yêu linh hồn ấy!!
                   
                  Hiếu thảo,ngoan hiền,bảo sao em nghe vậy!
                  Để thêm một lần,xiềng xích trói đời em!
                  Mặc cho tiếng kêu gào đau đớn của con tim!
                  Còn người ấy,thì tan lòng nát dạ!!
                   
                  Khác với trước,em quyết đương đầu cùng nghiệt ngã!
                  Muốn dùng đôi tay,xoay vận mệnh một lần!
                  Bên hiếu,bên tình,bên nghĩa,bên ân!
                  Em sẽ dung hòa,để tìm ra lời giải!!
                   
                  Trong cuộc sống,em rất ghét từ:Thất bại!
                  Còn trong tình yêu,chẳng lữ lại bó tay?
                  Hạnh phúc đời người,không phải chuyện rủi may!
                  Lịch sử chưa bao giờ,thích những lần lặp lại!
                   
                  Có nỗi đau nào,bằng nỗi đau tình ái??
                  Dòng sông đen,không thể tắm hai lần!!
                  Chiếc lồng son,chờ chim sáo sẩy chân!
                  Để khép lại “Câu Chuyện Tình Phố Núi”!!!
                                                                  Tiền Giang
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2010 09:47:00 bởi Tiền Giang >
                  #69
                    Tiền Giang 29.12.2010 09:57:41 (permalink)
                    0
                    TUYỆT PHẨM
                     
                    Thơ em viết,giản đơn,nhưng gây sốc!
                    Khiến lòng anh,như lửa đốt,em biết không?
                    Chỉ viết về ký ức một dòng sông!
                    Đã cho anh thấy,ngàn điều em muốn nói!!
                     
                    Em biết anh,vẫn ngày trông đêm đợi!
                    Niềm vui kia,sẽ đến thật bất ngờ!
                    Luôn cả ngoài đời,không chỉ trong thơ!
                    Cành Hoàng Lan xinh,nảy thêm chồi mới!
                     
                    Anh mơ Đóa Hoa Nhỏ,riêng em thì bối rối!
                    Muốn tặng cho anh,Một Nhánh Sông Tiền!
                    Lời nói ngọt ngào,ngàn kiếp không quên!
                    Giờ mới biết thế nào là nguồn ân,bể ái!!
                     
                    Quyết tâm vun trồng,cây tình còn xanh mãi!
                    Sẽ có Chồi Non,Hoa Đẹp và Trái Xinh!
                    Chỉ một phần nhỏ thôi,là tinh túy của anh!
                    Những Tuyệt Phẩm đó,em hoàn toàn in dấu!!
                     
                    Một lời đã hứa,làm sao thay đổi?
                    Là nguồn vui,là hạnh phúc anh dấu yêu!
                    Đã như thế rồi,em đừng hỏi bao nhiêu?
                    Cũng như em,anh hiến dâng tất cả!!!
                                                          Tiền Giang!
                     
                    #70
                      Tiền Giang 31.12.2010 09:52:51 (permalink)
                      0
                      NĂM CANH DẦN,CỌP DỮ RA OAI
                       
                      Năm Canh Dần,ứng với hai ngàn mười!
                      Cọp dữ ra oai,gây đau thương tang tóc!
                      Pakistan nước lũ không nhiều hơn nước mắt!
                      Làng mạc tiêu điều,người chết nhà trôi!!
                       
                      Vịnh Mexico,chìm trong nỗi đau!
                      Một giếng dầu bị sập,cả triệu người phải khổ!
                      Dầu cần cho loài người,chẳng khác gì máu đỏ!
                      Nhưng cũng chính dầu,làm cho trái đất bớt xanh!!
                       
                      Tình cảm con người,đôi lúc khá mong manh!
                      Yêu thương đó,nhưng giận hờn ngay đấy!
                      Bangkok thanh bình,sáu mươi ngày lửa dậy!
                      Thủ đô kinh hoàng,siêu thị hóa thành tro!!
                       
                      Sông Danube muôn đời,nguồn cảm hứng nhạc và thơ!
                      Sau một giấc ngủ,bỗng ngập tràn bùn đỏ!
                      Một kẻ thủ lợi,hàng vạn người chịu khổ!
                      Tàn phá môi trường,hủy hoại niềm tin!!
                       
                      Haiti:quốc gia nghèo bên bờ Đại Tây Dương!
                      Chết nửa thân người,bỡi một cơn địa chấn!
                      Trận động đất đã cướp đi sự sống
                      Hơn hai mươi vạn người!Gây đói khổ tràn lan!!
                       
                      Hai ngàn mười,năm của thảm kịch hàng không!
                      Chiếc Airbus chứa hai trăm con người,giữa biển Tây mất tích!(1)
                      Tổng thống Ba Lan và đoàn tùy tùng cao cấp!(2)
                      Có đi không về,cả nước để tang!!
                       
                      Năm Dương Cưu,làm dậy sóng Biển Đông!
                      Người mới kẻ cũ muốn tranh tài cao thấp!(3)
                      Trung và Nam Á,vẫn đổ nhiều nước mắt!
                      Nỗi đau chia lìa,không giảm lại cứ tăng!!
                       
                      Núi lửa phun trào,trên đảo quốc Iceland!
                      Toàn bộ sân bay Châu Âu,phải ngừng hoạt động!
                      Cựu Lục Địa,liên tiếp lâm vào khủng hoảng!
                      Vì món nợ công,nhiều thể chế phải lung lay!!
                       
                      Thủ đô nước Nga,khói tỏa bụi bay!
                      Lửa vây hãm,cả tháng trời không tắt!
                      Miền nam Trung Quốc,chìm trong lũ lụt!
                      Chưa có năm nào,khắc nghiệt như thế kia!!
                       
                      Đã vậy con người,lại cứ cố phân chia!
                      Tiết lộ của Wikileaks,khiến nhiều người thấy sốc!
                      Tôn giáo,nhân sinh quan,lại cộng thêm sắc tộc!
                      Trái đất chưa bao giờ,thực sự được bình yên!!
                       
                      Mấy ngày trước đây:Vụ nã pháo của Triều Tiên!
                      Sợi dây đàn,căng một chút nữa thôi,sẽ đứt!
                      Hai miền Nam Bắc,đang đứng bên bờ vực!
                      Một cuộc chiến tranh,lôi kéo các đồng minh!!
                       
                      Trong cảnh điêu tàn,vẫn sáng những niềm tin!
                      Vụ giải cứu thợ mỏ ở Chile làm mọi người xúc động!
                      Từ tay tử thần,giật giành sự sống!
                      Chỉ có con người,mới yêu đồng loại thế kia!!
                       
                      Sóng thần đi qua,em bé sót lại trên đọt cây!
                      Thượng Đế bảo ta rằng:Sự sống là bất diệt!
                      Hội nghị thượng đỉnh về môi trường trái đất!
                      Bằng mặt chẳng bằng lòng,hậu quả để cho ai???
                       
                      Ngày cuối năm,nếu có nhận định sai!
                      Đầu năm tới,trên trang thơ,xin khắc phục!
                      Sắp đón giao thừa,xin đưa ra lời chúc:
                      Nhân loại và bạn hiền,một năm mới bình yên!!
                                                                      Tiền Giang
                      1.Chiếc Airbus 447 của hàng không Pháp rỏi ở Đại Tây Dương
                      chưa biết nguyên nhân làm chết hơn 200 người.
                      2.Chiếc máy bay chở Tổng Thống Ba Lan và đoàn tuỳ tùng rơi
                      trên đất Nga khiến toàn bộ đều tử nạn.
                      3.Trung Quốc nổi lên như một thế lực mới tranh chấp Biển Đông
                      với Mỹ qua các cuộc va chạm bằng tàu biển.
                       
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2010 10:00:37 bởi Tiền Giang >
                      #71
                        Tiền Giang 04.01.2011 08:00:30 (permalink)
                        0
                        NGUYỄN THỊ BÍCH CHÂU
                         
                        Sáng nay,lật lại trang sử nước nhà!
                        Mỹ danh Nguyễn Thị Bích Châu có phần xa lạ!
                        Nghi ngút khói nhang,đền đài rực rỡ!
                        Bà có công gì,lại được ca ngợi như thế kia??
                         
                        Xuất thân từ một gia đình khoa bảng thi thư!(1)
                        Bích Châu được giáo huấn đến nơi đến chốn!
                        Nhà Trần suy vi,triều cương hỗn loạn!
                        Văn võ song toàn,bà được tiến cung!!
                         
                        Tâm huyết một đời,dâng “Thập Sách Kê Minh”!(2)
                        Vực dậy nhân tâm,muốn nhà Trần cường thịnh!
                        Nghịch nhĩ trung ngôn,không phải lời phỉnh nịnh!
                        Nhưng gặp phải người chồng thiếu sáng suốt,như Duệ Tông!!
                         
                        Vua muốn đánh Chiêm Thành,bà hết dạ cản ngăn!
                        Biết rõ nước ta:Binh lao mã nhược!(3)
                        Quân Đại Việt,vốn không quen sông nước!
                        Chế Bồng Nga của Chiêm Thành,lại đang được suy tôn!!
                         
                        Bỏ ngoài tai những lời lẽ thiệt hơn!
                        Đoàn chiến thuyền của Duệ Tông đi vào đất chết!
                        Vua Chiêm trá hàng,đánh lừa quân Việt!
                        Cửa Thị Nại,trận vu hồi,ngói chẻ trúc tan!!
                         
                        Cứu vua cũng là cứu chồng,bà xung đột giữa ba quân!
                        Bích Châu bây giờ,chẳng khác Bà Trưng,Bà Triệu!!
                        Bị đánh úp,lại sức cô thế yếu!
                        Trúng tên độc của Chiêm Thành,bà nằm lại đất Quy Nhơn!!
                         
                        Chiến tử sa trường,điểm sáng duy nhất của Duệ Tông!
                        Bại quân trên đường về,xác Bà thủy táng!
                        Những kẻ mê tín cho là Thủy Thần nổi giận!
                        Đánh đắm rất nhiều thuyền,nên quân Việt mới thua!!
                         
                        Nghiên cứu kỹ càng,trận chiến năm xưa!
                        Minh quân Lê Thánh Tôn tự cầm quân Nam tiến!
                        Chiến thắng trở về,đi qua cửa biển!
                        Cảm kích người nữ anh hùng,đã vị quốc vong thân!!
                         
                        Cho lập đền thờ,phong Chế Thắng Phu Nhân!
                        Ghi lại công đức,để người sau chiêm ngưỡng!
                        Yểu điệu thục nữ nhưng chẳng khác gì đại tướng!
                        Tự hào thay,Đại Việt Nguyễn Thị Bích Châu!!!
                                                                        Tiền Giang

                        1.Nguyễn Thị Bích Châu là con của đại thần Nguyễn Tướng Công,một vị quan thanh liêm.
                        2.Kế sách làm cho nước mạnh dân giàu.
                        3.Quân đội thời Trần suy rất yếu ớt.(binh ốm ngựa yếu).
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 08:02:01 bởi Tiền Giang >
                        #72
                          Tiền Giang 11.01.2011 14:29:56 (permalink)
                          0
                          DÒNG MÁU ANH HÙNG
                                                  (SỬ THI)
                          *kỷ niệm 222 năm chiến thắng Ngọc Hồi-Đống Đa.
                          Sáng nay về thăm An Khê Thượng Đạo!
                          Ăn cơm Lam,uống rượu Cần,nhớ lại chuyện xưa:
                          Mấy ngàn năm,một trang sử đẹp như mơ!
                          Áo vải cờ đào,dựng nên nghiệp Đế!!
                           
                          Nam Bắc phân tranh,dân tình thống khổ!
                          Lê mạc,Trịnh tiếm quyền,phương Bắc muốn động binh!
                          Chúa Nguyễn mấy đời,hùng cứ phía Nam!
                          Gà nhà bôi mặt đá nhau,nồi da xáo thịt!!
                           
                          Giữa cảnh loạn ly,đất trời mờ mịt!
                          Hạ đạo An Khê xuất hiện Nguyễn Huệ-Hồ Thơm!(1)
                          Nhân kiệt địa linh,vùng đất võ Tây Sơn!
                          Trí dũng song toàn,cứu nhân độ thế!!
                           
                          Cùng hai bào huynh,Nguyễn Nhạc và Nguyễn Lữ!
                          Hợp lại thành Tam Kiệt  Tây Sơn!
                          Tháo cũi sổ lồng,giúp đỡ dân đen!
                          Tham quan ô lại nghe tên mất vía!!
                           
                          Đất An khê,phát minh ra cọp lửa!(2)
                          Thổ dân theo về,lập đội tương binh!
                          Thuận lòng người,lực lượng phát triển nhanh!
                          Chúa Nguyễn kinh hoàng,phía Nam sông Gianh sụp đổ!!
                           
                          Thành Quy Nhơn,trong một đêm tan vỡ!
                          Lý Trình bị chém đầu,Khắc Tuyên chạy thoát thân!
                          Bình Định,Quảng Ngãi thu về,biết dựa sức dân!
                          Hùng Kê Quyền,Độc Lư Thương,truyền tuyệt kỷ!!(3)
                           
                          Phía Bắc đánh vào,trong Nam Phúc Thuần thống trị!(4)
                          Bị kẹp giữa hai gọng kềm,thất thủ tại Phú Yên!
                          “Viễn giao cận công”,sách lược ấy chưa quên!(5)
                          Bắc hòa Trịnh,Nam quyết tâm diệt Nguyễn!!(6)
                           
                          Thành Gia Định,ba lần binh biến!
                          Phúc Dương,Phúc Thuần phải chịu đẩu rơi!(7)
                          Nguyễn Ánh bại binh,bôn tẩu khắp nơi!
                          Lực kiệt sức cùng,nhờ Tây Dương hổ trợ!!
                           
                          Một trận đánh,trời long đất lở!
                          Cọp lửa Tây Sơn,dìm đại bác Phú Lãng Sa!(8)
                          Nòi giống anh hùng,nào sợ can qua!
                          Ngoại thù tiêu vong,Mạn Hòe bị giết!!(9)
                           
                          Hậu duệ chúa Nguyễn vẫn còn nuối tiếc!
                          Bị đánh tơi bời,đi cầu viện quân Xiêm!
                          Lục tỉnh Nam Kỳ,không được một ngày yên!
                          Giặc cỏ và Xiêm La,ra tay cướp phá!!
                           
                          Rạch Gầm-Xoài Mút,chôn thân kẻ lạ!
                          Cồn Thới Sơn,trận địa pháo kinh hoàng!(10)
                          Năm vạn quân Xiêm,phút chốc bị đánh tan!
                          Chỉ nghe tiếng “Quân Tây Sơn”,chúng đà khiếp vía!!
                           
                          Kinh đô Phú Xuân,ngập tràn binh lửa!
                          Nguyễn Hữu Chỉnh qui hàng,Hoàng Đình Thể phơi thây!
                          Mãnh tướng nhưng lại dùng kế “Phản gián” thật hay!(11)
                          Thừa thắng,Long Nhương Tướng Quân đánh ra đất Bắc!!
                           
                          Bị sa cơ,Trịnh Tông tự sát!
                          Dương cao chiêu bài “Diệt Trịnh phù Lê”!
                          Ổn định Bắc Hà,cưới được hiền thê!(12)
                          Ngọc Hân công chúa,sau trở thành Bắc Cung hoàng hậu!!
                           
                          Đại công cáo thành,lại trở nên có tội!
                          Nguyễn Nhạc lòng dạ hẹp hòi,muốn xáo thịt nồi da!
                          Huynh đệ tương tàn,chiến tranh lại xảy ra!
                          Thành Quy nhơn bj hãm,Nhạc khóc lóc xin em thương xót!!(13)
                           
                          Lắm kẻ thả câu bên dòng nước đục!(14)
                          Hữu Chỉnh,Van Nhậm tiếm quyền,chống lại Tây Sơn!
                          Nguyễn Lữ bại binh làm mất phía Nam!
                          Nguyễn Ánh,Tống Phúc Hợp,lấy lại thành Gia Định!!
                           
                          Lê Chiêu Thống cùng đám quần thần xu nịnh!
                          Cầu viện Mãn Thanh,cõng rắn cắn gà nhà!
                          Lửa thì gần,mà nước lại ở xa!
                          Bắc Bình Vương phải đưa ra quyết sách!!
                           
                          Nội thù phải diệt nhưng ngoại bang cần quét sạch!
                          Nhậm,Chỉnh,trị rồi,giờ đến lượt Mãn Thanh!
                          Hoàng Đế Quang Trung,lên ngôi tại Phú Xuân!
                          Gấp rút di quân,tốc chiến tốc thắng!!
                           
                          “Đánh cho nó chích luân bất phản!
                          Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn”!(15)
                          Ba mươi tết,chiến dịch bắt đầu,phủ dụ toàn quân:
                          “Đánh cho sử tri Nam Quốc anh hùng chi hữu chủ”!(16)
                           
                          Địch lập đồn bót,quyết tâm phòng ngự!
                          Khương Thượng bj tấn công,xác chất gò Đống Đa!
                          Thất đảm kinh hồn,trước sức mạnh quân ta!
                          Sầm Nghi Đống,cùng đường tự sát!!(17)
                           
                          Trận Ngọc Hồi,quân Thanh bị tiêu diệt!
                          Ngựa chiến hãi hùng trước đội tượng binh!
                          Những con người mang dòng máu hùng anh!
                          Đang viết trang sử lẫy lừng của đất nước!!
                           
                          Tôn Sĩ Nghị sợ Tây Sơn đuổi kịp!
                          Ra lệnh cắt cầu phao,dìm sĩ tốt xuống sông!
                          Quét sạch ngoại thù,Quang Trung lập đại công!
                          Người anh hùng áo vải,vẫn đang nuôi chí lớn!!
                           
                          Thắng giặc rồi,lại tỏ ra khoan nhượng!
                          Sai sứ giảng hòa,cầu hôn công chúa nhà Thanh!
                          Đất Lưỡng Quảng muốn đòi,nhưng lấy danh nghĩa là xin!
                          Phương Bắc tạm yên,phía Nam liền để mắt!!
                           
                          Nguyễn Nhạc bất tài,thành Gia Định bị mất!
                          Phạm Văn Tham lui binh,Nguyễn Ánh chiếm Bình Khang!
                          Nguyễn Nhạc sai người cầu viện vua Quang Trung!
                          Hai mươi vạn quân đã sẵn sàng Nam tiến!!
                           
                          Trong buổi thiết triều,một cơn tai biến!
                          Xô ngã người anh hùng bằng một cơn đau!
                          Đại lược hùng tài,ganh ghét bỡi trời cao!
                          Bốn mươi tuổi,giữa đường gãy gánh!!
                           
                          Triều Tây Sơn đã không còn sức mạnh!
                          Tử nhược tôn hèn,quốc phá gia vong!
                          Công đức tiền nhân,một sớm thả trôi sông!
                          Quang Trung là vì sao sáng,lóe lên rồi chợt tắt!!!
                           
                          Người đã ra đi,nhưng chiến công không mất!
                          Trang sử vàng lưu mãi đến ngàn năm!
                          Thượng Đạo An Khê,một buổi sáng ghé thăm!
                          Tìm tư liệu,viết sử thi Quang Trung Hoàng Đế!!!
                                                                          Tiền Giang

                          1.Vua Quang Trung nguyên họ Hồ tên Thơm.
                          2.Hỏa hổ:vũ khí làm bằng dầu rái dùng để đánh hỏa công!
                          3.Hùng Kê Quyền và Độc Lư Thương là các môn võ do Tây Sơn sáng tạo.
                          4.Nhân lúc lộn xộn quân Trịnh từ bắc đánh vào,Nguyến Phúc Thuần từ trong đánh ra tạo thế lưỡng đầu thọ địch cho anh em Tây Sơn!
                          5+6.Bị đánh từ hai phía,Tây Sơn quyết định giảng hòa với Trịnh để dốc sức đối phó với chúa Nguyễn.
                          7.Quân Tây Sơn bắt được hai chúa Nguyễn là Phúc Thuần và Phúc Dương.
                          8+9.Chúa Nguyễn được Pháp hổ trợ đánh nhau với quân Tây Sơn.Liên quân thất trận và sĩ quan pháp bị giết.
                          10.Quân Tây Sơn phục kích trận địa pháo tại cồn Thới Sơn bắn chận không cho quân Xiêm rút lui,dồn chúng vào chỗ chết ở Rạch Gầm-Xoài Mút.
                          11.Trước khi đánh Phú Xuân,Nguyễn Huệ dùng kế ly gián khiến tướng Trịnh là Phạm Ngô Cầu và Hoàng Đình Thể bất hòa dẫn đến mất thành.
                          12.Ngọc Hân Công Chúa là người hiền thục tài hoa.Bà là tác giả của Ai Tư Vãn.
                          13.Nguyễn Nhạc đố kỵ muốn tước binh quyền Nguyễn Huệ khiến xảy ra xung đột.Bị vây trong thành Quy Nhơn,Nguyễn Nhạc phải lên thành khóc lóc xin em rút quân.
                          14.Anh em Tây Sơn bất hòa hai đầu Nam Bắc đều nhân cơ hội tấn công và nổi dậy.
                          15+16.Lời dụ của Quang Trung Hoàng Đế.
                          17.Đại tướng Mãn Thanh Sầm Nghi Đống tự sát tại đồn Khương Thượng vì bị quân Nam tấn công dữ dội.
                           
                           
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2011 14:31:18 bởi Tiền Giang >
                          #73
                            Tiền Giang 20.01.2011 07:30:53 (permalink)
                            0
                            CẢM XÚC VÌ MỘT TRANG HỒI ỨC
                             
                            Đọc trang Hồi ức mà đau xé lòng!
                            Đâu ngờ đời em,ba chìm bảy nổi?
                            Em như con cừu non,đương đầu cùng lang sói!
                            Định mệnh cố tình đối phó một mình em!!?
                             
                            Trang sử buồn,cứ ngỡ đã quên!
                            Giờ lật lại,vẫn thấy lòng chới với!
                            Anh đâu biết,em tháng ngày ngóng đợi!
                            Cơ hội sổ lồng,để chim sáo bay xa!!?
                             
                            Đồng Tháp Mười,đẹp nhất một loài hoa!
                            Sống trong bùn đen,mà mùi tanh không bén!
                            Tình yêu đến,nào có ai hò hẹn!
                            Vũng bùn nhơ,hoa chỉ muốn rời xa!!
                             
                            Và bây giờ,lại thêm một đóa hoa!
                            Nhân lên sức mạnh,chống lại loài hổ báo!
                            Phải tự cứu mình,ấy là “Thiên Đạo”!
                            Sự đọa đày,sẽ giết chết trái tim em!!
                             
                            Hồi Ức viết rồi,đừng đọc lại!Để quên!
                            Nhưng có một điều,em luôn phải nhớ!
                            Thế gian,không ai đem tình để trả nợ!
                            Cam tâm chôn đời mình,trong tay kẻ phàm phu!!!
                                                                            Tiền Giang
                             
                            #74
                              Tiền Giang 25.01.2011 09:37:43 (permalink)
                              0
                              CHIẾN TRANH VIỆT - CHIÊM

                              *Phần I: TRẬN ĐỒ BÀN (Sử Thi)
                                                                                                                                                                                                   
                              Sáng nay về quê,ngắm ba hòn tháp Dương Long(1)
                              Thấy thấp thoáng bóng hình Chế Bồng Nga trong đó!(2)
                              Chiêm quốc một thời,văn minh rực rõ!
                              Nay đã lụi tàn,dưới sức ép thời gian!!
                               
                              Cách đây vừa tròn,sáu trăm bốn mươi năm!
                              Chế Bồng Nga,xua quân Bắc tiến!
                              Chiến tranh Việt-Chiêm,khởi đầu bằng sự kiện!
                              Công chúa Huyền Trân,xuất giá lại trở về!!
                               
                              Một đóa hồng,bao nhiêu kẻ mộng mơ!(3)
                              Được gả cho vua Chiêm,đổi hai châu Ô và Rí!
                              Mối tình Chiêm Việt,tưởng đâu hoàn mỹ!
                              Bỗng một chiều,trời đất nổi phong ba!!
                               
                              Chiêm vương Chế Mân,vừa mới đi xa!(4)
                              Theo phong tục xứ người,Huyền Trân phải hỏa táng!
                              Không muốn em mình,lâm đầu đại nạn!
                              Trần Anh Tông sai Đỗ Khắc Chung dụng mưu!!
                               
                              Cửa trước viếng thăm,cửa sau đón nàng dâu!
                              Ngựa cất lạc,lén trở về Đại Việt!
                              Vương thất Chiêm Thành,bàng hoàng khôn xiêt!
                              Chế Chí bất bình,muốn sớm động binh!!
                               
                              Sức yếu thế cô,chưa kịp giao tranh!
                              Vua Chiêm bị bắt và bỏ mình trong ngục!
                              Thù mới,hận cũ,đua nhau tiếp sức!
                              Lại thêm hai lần,can thiệp ngôi vua!!(5)
                               
                              Đuổi Chế Năng,lập Chế Mộ!Nhưng thua!
                              Quân Trần Nam tiến,bị Chế Bồng Nga đánh bại!
                              Chiêm quốc hùng cường,cướp phá vùng biên ải!
                              Hóa Châu điêu tàn,nhà trống,vườn không!!
                               
                              Tình nghĩa láng giềng,giờ đã tiêu vong!
                              Cuộc đàm phán,chỉ dựa vào sức mạnh!
                              Lại một lần nữa,nhà Trần Nam tiến!
                              Trần Thế Hưng,Đỗ Tử Bình,vào đất Quảng nam!!
                               
                              Trận phục kích xảy ra,quân Đại Việt kinh hoàng!
                              Đất Chiêm Động,Trần Thế Hưng bị bắt!
                              Đỗ Tử Bình nhanh chân chạy thoát!
                              Vua Chiêm Thành muốn đòi lại Hóa Châu!!
                               
                              Thâm cung nhà Trần,xảy chuyện sầu đau!
                              Dương Nhật Lễ lộng quyền,nhưng liền thất bại!
                              Người sinh ra hắn,muốn gieo oan trái!
                              Cốt báo thù riêng,cầu viện quân Chiêm!!(6)
                               
                              Tháng ba năm Tân Hợi,địch nhân vượt cửa Đại An!(7)
                              Chỉ một đêm,thành Thăng Long thất thủ!
                              Đội quân ô hợp của nhà Trần tan vỡ!
                              Vua Nghệ Tông phải bôn tẩu đến Đông Ngàn!!
                               
                              Khắp kinh thành,tiếng rên siết oán than!
                              Quân Chiêm thỏa thuê,sạch sành sanh vơ vét!
                              Cung điện huy hoàng,ra tay thiêu đốt!
                              Nguyên khí quốc gia,trầm trọng tổn thương!!
                               
                              Vua Trần trở về,xây dựng lại Thăng long!
                              Buộc Hoàng thất,phải bỏ ra tiền bạc!
                              Thất bại trước Chiêm Thành,biết mình nhu nhược!
                              Ngôi báu triều Trần,truyền lại cho Duệ Tông!!
                               
                              Nôn nóng báo thù,nên gấp rút luyện quân!
                              Cho phép thứ dân vào hàng khanh tướng!
                              Già thải,ốm tha,quyết không khoan nhượng!
                              Hùng khí “Bạch Đằng”,giờ đem vứt đi đâu??
                               
                              Tích thảo đồn lương tại đất Hóa Châu!
                              Sông Bạch Hạc duyệt binh,giương oai diệu võ!
                              Thăng Long điêu tàn,khiến mọi người phẩn nộ!
                              Quyết đánh Chiêm Thành,để báo mối thù sâu!!
                               
                              Mười mâm vàng,đem giấu đi đâu?
                              Lời dèm siểm,khiến Duệ Tông phẩn nộ!(8)
                              Mối bang giao,lại một lần tan vỡ!
                              Vua Trần một lòng,ngự giá thân chinh!!
                               
                              Quần thần khẩn cầu,ái phi lại van xin!(9)
                              Đừng nên xuất quân,hại nhiều lợi ít!
                              Dụng thủy quân,phải quan tâm đến thời tiết!
                              Biển Đông mùa này,đang sóng lớn gió to!!
                               
                              Tin vào sức mình,Duệ Tông đã làm ngơ!
                              Mười hai vạn quân,phất cờ gióng trống!
                              Quyết tâm một lần,phá tan Chiêm Động!
                              Đất Quảng Bình,dừng lại để luyện quân!!
                               
                              Sai Lê Quý Ly đốc thúc việc lương!
                              Chiến thuyền Đại Việt,tiến vào cửa Thị Nại!
                              Đồn Thạch Kiều mất,thành Đồ Bàn kinh hãi!
                              Chế Bồng Nga,dùng quỷ kế trá hàng!!
                               
                              Binh pháp Tôn,Ngô đã chỉ rõ lòng tham!
                              Thắng lợi một chút,vội tỏ ra khinh địch!
                              Lệnh cho toàn quân:Tiến vào thành lập tức!
                              Vua Chiêm,Chế Bồng Nga đã bỏ trốn mất rồi!!
                               
                              Ngọa hổ tàng long,mười hai vạn quân,hỡi ơi!
                              Trận địa phục kích,trời long đất lở!
                              Tử lộ thênh thang,sanh môn không chịu mở!
                              Thành Đồ Bàn,xương trắng chất gò cao!!?
                               
                              Đỗ Lễ,Phạm Huyền Linh,Nguyễn Lạp Hóa,kế tiếp nhau!
                              Ngã xuống trên đất Chiêm để bảo toàn cho vua Việt!
                              Trang sử đau buồn vẫn còn viết tiếp!
                              Duệ Tông bỏ mình trong đám loạn quân!!




                              1.Ba hòn tháp Dương Long tọa lạc tại thôn An Chánh xã Tây Vinh,Tây Sơn,Bình Định!
                              2.Chế Bồng Nga,vua thần dũng nhất của lịch sử Chiêm Thành 4 lần cướp phá Thăng long!
                              3.Tương truyền Huyền Trân công chúa rất đẹp,cả tướng Trần Khắc Chung đi giải cứu cũng phải lòng và tư thông!
                              4.Chế Mân chết,hoàng hậu phải hỏa táng theo!
                              5.Đuổi vua chống đối Chế Năng lập Chế A nan,đáng Trại Hoa Bồ Đề lập Chế Mộ.Em Trại Hoa Bồ Đề lên làm vua là Chế Bồng Nga căm thù Đại Việt!
                              6.Nhật lễ bị truất ngôi và chết,mẹ Nhật lễ chạy sang cầu viện Chiêm Thành báo thù.
                              7.Năm Tân Hợi:1371(cách nay 640 năm)
                              8.Vua Chiêm dâng 10 mâm vàng xin hòa hiếu nhưng Đỗ Tử Bình ém đi lại bảo là nước Chiêm vô lễ.
                              9.Lê Tích,Trương Đỗ và cả ái phi Nguyễn Thị Bích Châu đều can vua không nên đánh Chiêm Thành vào lúc này nhưng Duệ Tông không nghe.
                               
                               
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2011 09:44:18 bởi Tiền Giang >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 31 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 456 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9