Những loài hoa đẹp
Thay đổi trang: << < 109110111 > >> | Trang 111 của 137 trang, bài viết từ 1651 đến 1665 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
sen dat 02.11.2013 20:30:55 (permalink)
0
vậy là tết này có quất chưng rồi ha! Tặng ntn một chùm sống đời
 
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 16.11.2013 05:26:37 (permalink)
0
 
       Chùm Sống đời của thầy SĐ trồng sao mà khéo quá ! ntn cảm ơn  nhiều nhiều !
 
       Giờ  ntn ước gì mình có nhiều chậu  cây, chau hoa đẹp như vậy để chưng ở Càna farm !
      " Báo cáo " với  thầy SĐ và mọi người là sau gần 2 năm chờ đợi và mấy ngày căng thẳng , nhức đầu vừa qua, ntn đã thực sự trở thành "khổ chủ " của Nông trại Cà Na .
        Đất chung quanh nhà vẫn còn ngỗn ngang như bãi chiến trường , vì đã vào mùa lạnh nhà thầu phải gián đọan việc dọn dẹp và sẽ trồng cỏ vào mùa Xuân năm sau !
 
       Hiện thời  " khổ chủ " nhìn "nông trại " của mình mà ...não nề quá !
       Được điều an ủi là ngôi nhà  ngập tràn ánh nắng và những màu sắc chọn lựa trong thời gian thiết kế cho kết quả rất vừa ý !
        Hic ! Thôi thì lấy việc lau chùi , sắp xếp, chất dọn làm vui ! Chỉ ngại là mỗi lần "thăm nhà " phải lái xe trên xa lộ hơn 30 phút là điều ntn không thích cho lắm , nhất là mùa Đông ! 
 
      Post ảnh  Hoa Hồng mùa hè để " lấy lại tinh thần " một chút . Có lẽ từ nay  có thời gian sẽ ghi lại " Cuộc hành trình của một Nông dân " chia sẻ ở đây cho vui !
 
 
 
 
ntn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2013 08:37:34 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 25.11.2013 20:30:44 (permalink)
0
 
 
 

Giúp !            
 
         
          Đã lâu không có bài  mới cho chủ đề này .
          Một phần do quá bận ,nhưng phần lớn là do dạo này những niềm vui tìm được trên con đường   " Xây cõi Địa đàng "  chợt trở nên khá...hiếm hoi  .
 
           Nhưng may mắn, hôm kia  gặp được một việc khiến  mình có động lực cầm viết lại, à không , gõ keyboard lại để ghi thêm một câu chuyện vào đây.
          Dạo này vì cần mua sắm nhiều thứ cho nông trại Cà na ,từ bàn ghế , máy móc cho đến giường chiếu , nồi niêu xoong chảo...nên ngày nghỉ vừa qua, ntn tranh thủ ra Shopping Mall ...rinh bộ xoong nồi đã ngắm nghía bấy lâu nay.
         Khổ nỗi, bộ nồi...tốt nên nặng quá ! Tính ntn lại thích tự mình mang ra xe...cho nhanh, không muốn chờ đợi nhân viên của tiệm khuân giúp mất thời gian, thế là sau khi trả tiền , ntn khệ nệ bê chiếc thùng các- tông ra cửa. Khá vất vả mới đặt được lên thang cuốn để lên tầng lầu trên là nơi có chỗ đậu xe. Đang loay hoay thì có hai ông bà cụ đi ngang nhìn thấy . Cụ bà dừng lại , bảo " Hãy đưa chồng tôi xách giúp cho nào "
         Vốn tính ngại làm phiền người khác nên ntn từ chối " Cảm ơn bà nhưng tôi xách được mà ". Bà cụ nghiêm nét mặt, dõng dạc " Không, hãy đưa cho ông ấy  ! "
        Bất đắc dĩ, ntn phải " trao gánh nặng " sang cho ông cụ. Đấy là một cụ ông ngoài bảy muơi tuổi , cao lớn và còn khỏe mạnh.
         Áy náy nên khi gần đến xe mình, ntn lại xin ông cụ " Xin ông trao cho tôi, xe của tôi ngay đây rồi."
         Ông cụ cương quyết . " Không , cứ tới mở cửa xe , tôi sẽ để vào xe cho " .
         Thế là không thể cãi, phải vâng lời .
         Cảm ơn ông bà cụ xong, lên xe lái đi, ntn cảm thấy ấm lòng và cứ nghĩ mãi về cung cách của  hai cụ . ..
         Cái cách hai cụ tự nguyện giúp người khác sao nhẹ nhàng , đơn giãn quá , không cần suy nghĩ đến một giây và cũng chẳng bận tâm đến sự biết ơn của người khác.Việc chia sẻ gánh nặng cho  tha nhân , khi có thể , dường như đối với hai cụ là một điều bình thường, hết sức bình thường, trong cuộc sống hằng ngày.
        Nhưng sự bình thường đó lại rạng ngời trong cảm nhận của ntn suốt buổi sáng hôm ấy .
        Xin cảm ơn hai cụ đã chia giúp gánh nặng, sự khó khăn, dù trong một quãng đường rất ngắn nhưng đã để lại một niềm vui, một niềm tin trong cuộc sống rất dài  là, chung quanh, đâu đó vẫn còn những tấm lòng sẵn sàng , giúp đỡ chia sẻ những gánh nặng của tha nhân chứ không ích kỹ, chỉ  nghĩ đến lợi ích của riêng bản thân mình...





 
 
Cà Na tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2013 04:21:07 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 05.12.2013 20:08:36 (permalink)
0
 
 
Bà cụ người Trung quốc .
 

        Vào mùa ấm , tôi có thói quen đi bộ  nửa giờ mỗi buổi tối  vì khu vực tôi  sống  khá yên tĩnh và ít xe.
        Tuyệt hơn nữa là một truờng học nhỏ cách nhà tôi độ 300m có  sân vận động lớn , gồm sân  cỏ để chơi đá banh , bóng rổ và sân tráng nhựa có kẻ vạch cho môn chạy bộ. Bởi thế , mùa hè trường học đóng cửa, đây là nơi lý tưởng  để dân trong xóm tới chạy hoặc đi bộ thể dục  mỗi buổi sáng , chiều.
        Tôi thường đến  khá muộn, khi sân rất vắng .
        Sân nằm ngay ngã tư, cách đường lớn bằng hàng rào sắt thưa, nhưng những khi trời nhá nhem tối ,  khỏang sân cỏ với  hàng cây cổ thụ  nhìn cũng khá âm u .
        Một hôm  khi tôi đang  thong thả đi bộ thì một người đàn bà đang cùng đi  trong sân  gọi và chào tôi .
        Đó là một bà cụ Á đông khá lớn tuổi . Tôi chào  bà và xin bà lập lại câu vừa nói vì tôi chưa nghe kịp . Bà chỉ vào tai , ý nói không nghe được . Tôi cố gắng nói  vài câu tiếng Anh thật ngắn  nhưng bà vẫn khóat tay  từ chối , ý nói không thể trả lời .
     
        Tôi đành im lặng  đi cạnh bà . Bà không nói nhưng  cố đi theo nhịp tôi như cho có bạn. Cứ thế , bà theo tôi đi mãi , một vòng , hai vòng, ba vòng...im lặng nhưng bền bỉ .Lòng tôi chợt cảm thấy mến người đàn bà Á đông chơn chất đi bên cạnh . Bà giống như những  bà cụ hiền lành , mộc mạc của đất nước tôi, hoàn cảnh đã đưa bà luân lạc đến nơi đây , một đất nước văn minh , khá giả mà hẳn ở đó, bà vẫn cảm thấy lạc lõng...
         Cuối buổi  ra về, tôi chào  bà và ra 8 ngón tay làm hiệu , ý  nói " Hẹn bà ngày mai 8 g  nhé "
         Hôm sau, tôi cố gắng  xong việc để tới sân lúc 8 g , vì tôi nghĩ " mình có có hẹn với bà cụ ", dù không chắc là bà có hiểu ý tôi chăng
     
         Đến nơi không thấy bà . Tôi hơi thất vọng .
         Đi  bộ một mình nhưng tôi vẫn  có ý trông , thỉnh thỏang nhìn ra đường .
        Độ nửa giờ sau , khi tôi  chuẩn bị về thì nhìn thấy bà đang bươn bả đi tới từ bên kia đường . Vừa tới sân , bà đã dõi mắt tìm tôi và vẩy tay chào  rối rít .
        Tôi cũng đi nhanh tới đón bà. Bà  chỉ vào chân , ý nói chân đau . Tôi cũng " nói " với bà tôi đã đi được 10 vòng rồi .
        Nhưng tôi vẫn ở lại đi với bà, tôi hỏi  chân bà  có đau lắm không ? 
        Bà xin  dừng lại , bỏ giày ra đi chân trần .
       Cơ khổ, bà  mang đôi giày  thấp nhưng lọai đi ngòai phố ! Tôi cũng thử bỏ chân trần đi vài buớc trên nền xi măng để xem có khó đi chăng  , và quả thật là khó nên chỉ một đọan ngắn , bà phải trở lại mang giày vào.
        Tôi chẳng yên tâm  , đi một lát lại ngừng  thăm chừng xem bà có bị đau chân, có muốn về .... 
        Bà ra dấu  bảo không sao và đi tiếp , vẫn nét mặt  bình thản và chân vẫn bước nhanh .
        Tôi  nghĩ, có thể sự chịu đựng và lòng kiên trì của bà rất cao !
       Bằng vài   tiếng Hoa ngăn ngắn , chẳng thành câu , tôi cố gắng trao đổi với bà. Bà cho biết bà là người Trung quốc , 79 tuổi , nhà ở  chung cư bên kia đường.
       Và như thế tôi  cùng bà một già , một trẻ , mải miết đi bộ cạnh nhau . Im lặng . Thỉnh thỏang tôi lại hỏi bà có muốn về chưa...Bà vẫn muốn đi tiếp . Đến lần thứ ba, có lẽ bà biết tôi đã đi khá nhiều ,nên gật đầu . Nhưng khi tôi  chào bà, dợm bước thì thấy bà vẫn đi tiếp . Tôi bèn quay lại , nói sẽ  đi tiếp với bà. 
        Nhưng bà khóat tay , hối tôi cứ về đi , đừng lo cho bà...
       Trong khỏanh khắc ngắn ngủi đó, tôi chợt thấy lòng nao nao..
       Ở quê tôi , những người  thuộc đất nước bà đang mưu toan ngang ngược  xâm lấn. Sự bình yên và toàn vẹn lảnh thổ, của dân tộc tôi đang bị đe dọa.  Ở nơi này , trên một góc xứ lạ , tôi và bà gặp nhau , chỉ đối đãi với nhau bằng tình nguời thuần hậu . Chỉ phút giây thôi mà  nỗi lòng viễn xứ đã khiến Bà và tôi cảm thấy gần  nhau lắm.  Bà không muốn tôi bận tâm ,nên khóat tay , mơ hồ, nhưng giống như  hình ảnh những nguời mẹ , những nguời bà can đãm chấp nhận sự cô đơn , khóat tay xua con cháu mình đừng bịn rịn, hãy lìa xa nơi không có bình yên và hạnh phúc...
 
      Trong bóng tối nhá nhem , tôi  ngắm  dáng bà, xa lạ nhưng gần gủi , và tôi không còn nhớ tôi là người Việt nam , không còn nhớ  bà là người Trung quốc . Tôi chỉ bận tâm , tháng sau tôi sẽ vắng nhà một, hai tuần , làm sao tôi nói cho bà hiểu được  điều đó ? ...



Cà na tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2013 20:39:21 bởi Cà Na tn nguyen >
dzuylynh 06.12.2013 22:42:11 (permalink)
0
.....Và như thế tôi  cùng bà một già , một trẻ , mải miết đi bộ cạnh nhau . Im lặng . Thỉnh thỏang tôi lại hỏi bà có muốn về chưa...Bà vẫn muốn đi tiếp . Đến lần thứ ba, có lẽ bà biết tôi đã đi khá nhiều ,nên gật đầu . Nhưng khi tôi  chào bà, dợm bước thì thấy bà vẫn đi tiếp . Tôi bèn quay lại , nói sẽ  đi tiếp với bà. 
        Nhưng bà khóat tay , hối tôi cứ về đi , đừng lo cho bà...
       Trong khỏanh khắc ngắn ngủi đó, tôi chợt thấy lòng nao nao..
       Ở quê tôi , những người  thuộc đất nước bà đang mưu toan ngang ngược  xâm lấn. Sự bình yên và toàn vẹn lảnh thổ, của dân tộc tôi đang bị đe dọa.  Ở nơi này , trên một góc xứ lạ , tôi và bà gặp nhau , chỉ đối đãi với nhau bằng tình nguời thuần hậu . Chỉ phút giây thôi mà  nỗi lòng viễn xứ đã khiến Bà và tôi cảm thấy gần  nhau lắm.  Bà không muốn tôi bận tâm ,nên khóat tay , mơ hồ, nhưng giống như  hình ảnh những nguời mẹ , những nguời bà can đãm chấp nhận sự cô đơn , khóat tay xua con cháu mình đừng bịn rịn, hãy lìa xa nơi không có bình yên và hạnh phúc...
 
      Trong bóng tối nhá nhem , tôi  ngắm  dáng bà, xa lạ nhưng gần gủi , và tôi không còn nhớ tôi là người Việt nam , không còn nhớ  bà là người Trung quốc . Tôi chỉ bận tâm , tháng sau tôi sẽ vắng nhà một, hai tuần , làm sao tôi nói cho bà hiểu được  điều đó ? ...


CÁNH HOA VẠN THỌ
đêm thức chờ mặt trời, lần theo dấu chân cụ cố nãi nãi Trung Hoa cùng cô nông dân hoa đất dưa cà da vàng mũi tẹt để thấy tấm lòng tha hương đủ rộng.
tha hương vạn dặm luân lạc muôn phương mấy mươi năm đã đủ chạnh lòng
bất đồng ngôn ngữ không là đôi bờ ngăn một giòng sông nhân bản
giai điệu phù trầm trăm năm vẫn mãi, nhân thế phong trần đọng nghĩa tri âm
xin cầu chúc những cánh hoa luân lạc này , mãn khai hay đương độ, hàm tiếu hay úa tàn
muôn đời vạn thọ
như nàng Trung Hoa đã mãn
như cô ViệtNam đương thì

lời mộc mạc, chữ chân tình từ nụ CàNa bùng nở khiến lòng ông tư dâng đầy cảm xúc, cảm cho thân phận lưu vong viễn xứ ra đi chẳng hẹn ngày về thăm lại cố hương...

  

Ông Tư và Bộ rễ bám Đất của một cây CàNaNguyên...thủy thuộc Cà Na Farm.

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2013 22:55:34 bởi dzuylynh >
Cà Na tn nguyen 07.12.2013 19:48:10 (permalink)
0
 
 
  Cà na cảm ơn ông Tư.
 Bài  " Bà cụ người Trung Quốc  " Cà na viết cũng lâu lâu rồi. 
Nhưng đúng là hiện nay  dân Trung Quốc gây  nhiều việc đáng phẩn nộ , ảnh hưởng trên cả thế giới nên bài viết cũng khiến Cà Na nghĩ ngợi một chút. Một chút thôi. Vì nghĩ cho cùng , ở đâu cũng có, dân tộc nào cũng có những người phụ nữ mộc mạc, hiền lành .
Đôi khi , nguời ta phải ghét nhau , chống đối nhau vì tư tưởng , sự lảnh đạo của người khác...Cà na ghét sự vô lý của chiến tranh , Cà na chỉ thích mọi người được sống hoà bình, theo cảm xúc chân thật của mình.
Có lẽ đất nước Canada hiền lành và những người sống bên cạnh Cà na đã khiến Cà na trở nên một nguời không thích chiến tranh , không thích xung đột ông Tư à.
 Cà na dọn bên Góc Bình an một món mặn đãi ông Tư ha ( vì biết ông Tư không hảo ngọt )
 
Cà na
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2013 19:49:14 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 27.12.2013 21:36:50 (permalink)
0
năm mới tặng ntn chậu sống đời
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 01.01.2014 14:12:59 (permalink)
0
 
 
   Cảm ơn  thầy Sen Đất.
 Vài hình ảnh và lời chúc mừng Năm Mới từ Canada của ntn .


 

 
 
 
 
 
 
 Cà Na tn nguyễn
 
 PS
 
 Cuối năm  vì phải làm việc bù cho những ngày mất điện vừa qua nên không lấy ngày nghi , chuẩn bị mừng New Year bằng ổ bánh làm vội vàng chiều nay . Nhưng nhìn kỹ thì thấy những cánh hoa này tuy đơn giản nhưng cũng không tệ 

 


Cà Na tn nguyen 15.01.2014 21:31:30 (permalink)
0
 
 
 

Giữa mùa Đông .
 
 
 
     Sau cơn Ice storm , Băng bão , thành phố Tonronto lại có những ngày đầu năm 2014 thật lạnh .
    Chẳng hạn  ngày 2 tháng Giêng, khi mọi sinh hoạt trở lại bình thường thì nhiệt độ xuống -20 C . Hôm ấy , sau những ngày  nhà bị mất điện và sau những ngày  cuối năm làm việc bù , " lương thực " dự trữ đã vơi nhiều nên dù lạnh thì lạnh , tôi vẫn phải ...can đãm đi chợ !
     Thế là mặc  mấy lớp quần áo cho thật ấm  , tôi lái xe đến  ngôi chợ  ưa thích , chợ  Costco.
     Ưa thích , vì ngoài lý do thực phẩm luôn tươi tốt,  chợ này còn hay bán những vật dụng gia đình mới , lạ ( mà có người hay thích mua về dùng thử ! ) và đặc biệt   vào những mùa hoa , nơi đây hay bán những loại hoa cỏ lạ .
   ( Lâu ngày , quảng cáo miễn phí cho  Công ty  Costco một chút ! )
     Nhưng cũng chính vì những đặc điểm đó mà chợ luôn đông . Vào những ngày cuối tuần , tìm được chỗ đậu xe không phải là chuyện dễ.
     Hôm ấy tôi đến vào buổi sáng , không phải ngày cuối tuần nhưng sân đậu xe đã chật kín , có lẽ ai cũng cần đi chợ mua luơng thực như tôi .!
.
      Vòng qua vòng lại mấy lượt chưa tìm được chỗ đậu xe, đang còn ngơ ngác giữa một ngã tư trước chợ thì có một phụ nữ đã đi chợ xong , đang đẩy chiếc xe hàng hóa của bà từ trong đi ra .
      Xin mở ngoặc để nói thêm một chút, thường khi gặp cảnh khó khăn như vậy, những người lanh lợi  sẽ ngừng xe , đợi xem người nào đã mua sắm xong , từ tiệm buớc ra thì sẽ bám theo , chờ để đậu vào chỗ của người này , sau khi họ lấy xe ra , đôi khi  làm cản trở dòng giao thông , vì vậy tôi  không thích   "lanh lợi  " như thế.
      Người phụ nữ  trạc tuổi trung niên , ăn mặc hết sức giản dị , bà bỗng ra hiệu bảo tôi chờ đấy, đợi bà  lấy xe ra mà đậu vào chỗ của bà .
      Và chỗ bà đậu xe rất tốt , ngay trước cửa  chợ !.
     Tôi ngoan ngoãn ngồi chờ , à không , đậu xe chờ .
 
       Lúc ấy , tôi rất mong người phụ nữ  , sau khi  vội vã chất hàng hoá lên xe , vội vã lùi xe ra , hãy nhìn lại tôi một chút , để thấy tôi vẩy tay chào cảm ơn bà một cách rất chân thành .Trong tích tắc ,tôi sợ  bà sẽ lên xe và vô tình lái đi , không chú ý nhìn lại tôi làm gì. Nếu như vậy tôi sẽ hơi buồn và áy náy đấy.
      Trước cái nhìn chăm chú của tôi , người đàn bà sau khi  tập trung điều khiển chiếc xe lùi ra,  giữa một bãi đậu xe hỗn loạn , trước khi nhập vào dòng lưu thông  vẫn không quên nhìn tôi và vẩy tay chào đáp lại một cách thân thiện.
      Chỉ tích tắc thôi mà cái lạnh bênh ngoài dường như bớt khắc nghiệt .
 
       Có thể bạn sẽ nghĩ, chỉ là chuyện nhỏ  ,có gì để tôi phải trân trọng thế đâu.
      Vâng , chuyện nhỏ thôi bạn ạ , nhưng thử hỏi cả tôi và bạn nữa, ở một ngày bận rộn , hối hả chạy theo công việc, chạy theo thời gian   , mấy khi chúng ta  lấy xe ra từ bãi đậu xe và chú ý , quan tâm giúp một người đang khó khăn tìm chỗ đậu trong một ngày mùa Đông giá buốt ?    
       Tôi nghĩ là hiếm lắm đấy !
 
      Bởi thế , khi tôi và người phụ nữ ấy vẩy tay chào nhau . Chỉ tích tắc và rất đơn giản , nhưng chúng tôi đã trao đổi với nhau  sự quan tâm và lòng biết ơn, chúng tôi đã tặng nhau một niềm vui  , dù nhỏ nhưng đáng trân quý giữa cuộc đời này.
 
 
 

Cà Na tn nguyen
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2014 21:37:13 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 26.01.2014 22:18:37 (permalink)
0
Tặng ntn quà Tết đây! chúc ntn và toàn thể gia quyến một năm Giáp Ngọ an khang thịnh vượng mọi điều may mắn.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2014 22:21:26 bởi sen dat >
Attached Image(s)
sen dat 26.01.2014 22:29:32 (permalink)
0
Lan hài hồng  càng thắm càng hiếm!
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 30.01.2014 19:00:20 (permalink)
0
 
 Oh , năm nay thầy SĐ mua cho ntn nhiều  đôi hài màu hồng quá, tha hồ mà diện Tết nha !
Nhất là có áo dài cũng màu hồng hoa Đào như thế này nè 
 
 
 
 
 
       Cảm ơn thầy Sen Đất nhiều nhiều !
 
 Nhân dịp Năm Mới , ntn xin mến chúc Ban Điều Hành VNTQ và tất cả người viết cũng như bạn đọc một năm Giáp Ngọ may mắn, hạnh phúc và vạn sự như ý.
 
 Riêng tặng những người bạn của Thú Tiêu Khiển tùy bút ngắn này để mến chúc các bạn một Năm Mới vui, khỏe, thanh thản, gặp được nhiều niềm vui trong cuộc sống để cảm nhận cuộc sống và những người chung quanh bằng một cách  ngày càng hạnh phúc, hiền hoà và thân thiện hơn.
 
 
 
 
 
Miếng bánh cho Mẹ .
 
 Lou là người làm việc cho nhà thầu xây cất căn nhà của tôi .Khi căn nhà hoàn tất, ông vẫn phải thỉnh thoảng ghé lại để sửa chữa những chuyện vặt vảnh chưa xong.
 Ông làm việc chăm lắm , có khi bỏ cả ăn trưa. Một hôm áy náy, tôi mời ông ăn bánh uống nước.
 Hôm ấy ,tôi mời ông ăn bánh Chíffon cam  . Ông ăn có vẻ ngon lành. Tôi khoe là bánh ấy tôi tự làm và mời ông dùng thêm miếng nữa. Ông đồng ý , đang cắt bánh, tôi chợt rất ngạc nhiên khi nghe ông nói thế này " Vâng, xin cô cho tôi thêm một miếng , tôi sẽ mang về cho mẹ tôi . "
  Có lẽ đọc được sự ngạc nhiên trong mắt tôi , ông nói tiếp " Mẹ tôi đã 88 tuổi rồi , bà sống cùng tôi, bánh ngon và mềm mại quá, tôi nghĩ mẹ tôi sẽ thích . "
 Ôi, câu nói đơn giản thế thôi, của một ông cụ tóc đã bạc chợt làm tôi xúc động.Tôi nói với ông, nhẹ nhàng  : " Vâng , và tôi sẽ làm hẳn một ổ to để gửi tặng Mẹ ông , Lou à. Chắc chắn là như thế. !'
 Cảm ơn Lou , tôi sẽ kể lại câu chuyện này với các bạn tôi ,con trai tôi, để cảm thấy ấm lòng lắm , đáng mến lắm, chuyện một đứa con đã già vẫn còn muốn xin một lát bánh ngon mang về cho Mẹ mình...

 

 
 
Cà Na tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2014 19:05:56 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 21.02.2014 00:03:42 (permalink)
0
 
 Hôm nọ  viết , có dịp sẽ khoe một  món quà Sinh Nhật đặc biệt .
Hôm nay  phải thực hiện lời hứa ấy, để sẵn dịp  ...giới thiệu nhân vật cho bài viết kế .
 
Con trai nhỏ !
 
     Trước Sinh nhật, buổi tối  khi sắp ngủ ,  Mẹ và con trai nói chuyện với với nhau :
          _ Bữa ăn trưa ở trường hôm nay thế nào hở con ?
          _ Cũng  " ăn được " Mẹ à ! Không thể nào bằng thức ăn Mẹ nấu !
          _ Cũng đúng thôi ,  nhà bếp  phải nấu cho  cả ngàn người, làm sao có thể tỉ mỉ như Mẹ chỉ nấu cho gia đình.
 
    Con ngập ngừng rồi nói :
           _ Mẹ  à , hôm nay con xem phim trên TV thấy ông kia có bà vợ tệ   ( bad ) lắm , không lo cho gia đình mà còn gây khó khăn, rắc rối    (troubles ) cho ông chồng đủ chuyện . Con sợ quá ! Mai mốt con không muốn cưới vợ đâu Mẹ !
 
      Ôi  con trai mới 13 tuổi  của Mẹ, có khi còn quá sớm để lo nghĩ chuyện này đấy ! Mẹ muốn phì cười nhưng  kiềm lại :
            _ Không phải phụ nữ nào cũng  là người xấu đâu con , con đừng lo .
      Con  "khôn ngoan " dặn Mẹ :
           _  Mẹ à, sau này , khi con quen cô gái nào , tuy con bảo mẹ đừng phê bình  nhưng Mẹ cũng để ý xem xét , đánh giá cô ấy giúp con nhé   !
        . Rồi con nói tiếp :
           _ Sau này con chỉ mong có được một người vợ tốt bằng phân nửa của Mẹ  thôi là con cũng vui ( happy ) rồi !
  Nhìn vẻ ngây thơ  thành thật của con mà mẹ vui và cảm động lắm . Đây là món quà Sinh Nhật quý giá của Mẹ .
   Sự tin cậy và cảm phục  của con ! Đó là một vinh dự mà người Mẹ nào cũng muốn cố gắng giữ , dầu có phải vất vả hoặc đôi khi phải  hy sinh hạnh phúc của chính mình !
 
 
 
 
Cà na tn nguyen
sen dat 23.02.2014 21:47:12 (permalink)
0
Xin chúc mừng tình yêu thương giữa hai mẹ con. Tặng cả hai mẹ con hoa cát lan vàng rực rỡ nè!
 
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 26.02.2014 11:43:16 (permalink)
0
 
 Cảm ơn thầy SĐ.
 Hoa đẹp quá ! Thầy SĐ dạo này chụp ảnh " lên tay " lắm nha !
Gửi tặng thầy và mọi người  bức ảnh này ( phải xin phép xong mới được gửi đấy  ! Ảnh chụp ở quảng trường St Mark -Venice . )


 

 
 
 Viết vội thế thôi ,vì đang bận quá, sẽ viết thêm khi có thời gian.
 
ntn

PS
Len lén post thêm ảnh này , ( cũng là ảnh có mang kính , chắc không bị rầy   ) để nói là 2 mẹ con ...mê đàn chim bồ câu này lắm, hầu như ngày nào cũng ra chơi và chụp ảnh với bọn chúng !
Ôi nhớ Venice quá! Sao Venice lại trở thành một thành phố gần gủi và thân thương với gia đình mình đến thế  nhỉ !




<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2014 12:23:27 bởi Cà Na tn nguyen >
Thay đổi trang: << < 109110111 > >> | Trang 111 của 137 trang, bài viết từ 1651 đến 1665 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9