Những loài hoa đẹp
Thay đổi trang: << < 118119120 > >> | Trang 118 của 137 trang, bài viết từ 1756 đến 1770 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
sen dat 03.10.2015 01:30:43 (permalink)
0
Chào ntn
Như SĐ đã nói ở quán Lai Rai là màu đỏ là màu củ dền. Từ màu này khi để đậm khi pha thêm cho loãng và trên nền màu rau câu pha sữa thì cho màu đỏ đậm như rượu chát, màu đỏ hồng trong vì nền phía dưới là thạch pha màu không có sữa nên trong hơn và màu sắc cũng lấp lánh hơn. Còn màu củ dềnloãng hơn lại pha sữa hay nước dừa sữa tươi thì ra màu hồng vậy thôi! Khi pha và chêm màu thì là vậy!Cuối tuần vui với bạn bè nha ntn!
Cà Na tn nguyen 05.10.2015 09:36:02 (permalink)
0
Cảm ơn thầy SĐ nhiều.
 Đúng là cuối tuần này ntn gặp lại bạn cũ vui lắm .
Có 2 người bạn , một từ Mỹ sang ,  là vợ của brother PT , cả 2 vợ chồng đều là bạn cùng lớp nhưng xem ntn như em nên khá thân thiết , nói chuyện , tâm sự thích lắm.
Người thứ 2  là một BS rất nổi tiếng ở VN nhưng đặc biệt cũng là chị của một người bạn thời Trung học của ntn . Người bạn này lâu lắm rồi ntn không gặp  lại , không liên lạc nhưng ntn vẫn luôn trân quý tình bạn trong sáng và rất dễ thương mà ntn đã có cùng với người bạn này , thời mới lớn...
Bởi thế cuộc  "đãi bạn " lần này của ntn vui và có ý nghĩa lắm.!
Hôm nay ntn lại muốn viết về một  " người bạn " rất đặc biệt khác của ntn thời  còn là một cô bé 14,15 tuổi nhưng nếu ntn có thời gian để viết xong thì ntn sẽ xoá bớt một phần của bài viết sau vài ngày vì muốn tránh cho  VNTQ những phiền phức vô ích ha.
 
Càna tn  nguyen
Cà Na tn nguyen 05.10.2015 10:03:06 (permalink)
0
 
 

    Thuở nhỏ tôi là một đứa trẻ hồn nhiên nhưng khá đa cảm và rất thích viết thư.
    Cơ duyên khiến tôi được quen với bác sĩ Đỗ hồng Ngọc vì thế cũng hơi ngộ nghĩnh.
    Ông viết quyển  " Những  tật bệnh thông thường trong  lứa tuổi học trò " và tôi tìm thấy tôi có một trong số những bệnh mà ông kể.
    Thế là tôi ngồi  cặm cụi viết lá thư gửi Bưu điện tới ông ! .
    Thời đó không có Internet . Có thể lá thư học trò nắn nót và hẳn nhiên  ,ngây thơ , khiến ông chú ý.
    Ông bèn viết thư trả lời, khen tôi viết thư rất hay và mời tôi đến Phòng mạch của ông .
    Một buổi chiều  , chị tôi đưa tôi dến , hôm ấy tôi vẫn còn mặc áo dài trắng đồng phục vì chúng tôi đi ngay sau khi tan học nên có lẽ nhìn tôi là một cô bé 15 tuổi khá nhỏ nhắn .
     BS ĐHN đã  nói chuyện, tặng thuốc và  hướng dẫn tôi cách trị bệnh . Môt căn bệnh hơi ngộ và  có lẽ do tâm lý.
    May mắn , tôi hết bệnh .! Và từ đó tôi hay trao đổi thư với ông, từ kể chuyện trong lớp học đến việc  nói rằng tôi sẽ học Y khoa, giống như ông  ! .Ông gần như là  một người bạn vong niên của tôi vậy.
 
     Nhưng sau đó, không hiểu do lớn lên  , vào Đại học cuộc sống thay đổi , bận rộn hay do tôi cảm thấy và biết ra ông là một Bác sĩ được chế độ mới trọng vọng trong lúc những người thầy , những người bạn của tôi đa số  bị " bầm dập " vì cái tội là " nguỵ" nên tôi không còn liên lạc với ông nữa
      Thế nhưng một  lần , trong buổi tối trực đêm , nói chuyện với một anh sinh viên lớp lớn tôi nghe anh vô tình kể như sau, khi anh nhắc tới BS ĐHN " Anh NG. kể lại, khi anh viết sách NTBTTTLTHT , có một cô bé độc giả viết thư cho anh hỏi về một chứng bệnh  "học trò " của mình . Sau đó cô bé ấy đã thi vào Y khoa".
      Lời kể khiến tôi có  đôi chút bồi hồi. Tôi hiểu " cô bé độc giả " ấy , đối với ông là một kỷ niệm đẹp trong cuộc đời viết văn . Lá thư của tôi đã được ông nhắc tới trong lời bạt của lần sách tái bản sau đó.
     Ít lâu sau nữa , BS ĐHN có một buổi dạy cho lớp chúng tôi . Cuối buổi học ông đã đến chỗ tôi ngồi để nói chuyện. Thì ra ông đã dõi tìm và nhận ra tôi dầu khi  ấy tôi  không còn là cô bé học trò 15 tuổi ngày nào.
     Rồi tôi rời VN, thi thoảng thấy một vài bài viết của ông ,môt vài quyển sách của ông . Tôi có biết ông bị mất  người con  gái lớn , cũng là sinh viên Y khoa vì một tai nạn xe cộ, tôi có biết ông từng bị tai biến  mạch máu não...nhưng tôi không có ý định liên lạc lại với  ông. Cuộc đời như một dòng sông  chảy mãi và người ta không thể quay lại thăm lại tất cả những  bến bờ đã đi qua.
     Cho đến sáng nay, Vũ gửi cho bài viết của ông . Một bài viết có lẽ không mới nhưng đọc xong thì tôi cảm thấy một BS ĐHN đã đổi mới trong suy nghĩ của tôi.
     Vì tôi hiểu . Có lẽ bây giờ ông đã  già rồi, già đủ để " bất chấp " , để nói trung thực những gì ông nghĩ
     Tôi sẽ đăng lại bài viết của ông ở đây để tỉ như tôi và ông có dịp gặp lại, tôi sẽ nói, tôi sẽ giữ  hình ảnh ông trong ký ức như ngày nào tôi còn là cô  học trò nhỏ bệnh nhân của ông vậy. Và tôi sẽ cảm ơn ông vì ông cũng là một  kỷ niệm đẹp đã góp thêm sắc màu vào cuộc sống , vào ký ức kỷ niệm tôi..
 
Càna tn nguyen







 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2015 01:41:58 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 05.10.2015 12:54:06 (permalink)
0
Bữa trưa ghé vào định xem có hoa màu trắng thì post thêm nhưng đọc được những dòng của ntn, SĐ mạo muội xin có vài ý nghĩ như sau. Dúng là chế độ có ảnh hưởng đến con người. Nhưng con người sinh ra trong một môi trường có nền giáo dục kỹ lưỡng thì khó mà bị ảnh hưởng. Bởi vậy ở đâu cũng có người tốt người xâu. Khi đã chọn nghề y thì theo S Đ mình phải hy sinh nhiều lắm. Ntn nên bấm trên google những dòng như sau " 102 ngày giành lại sự sống của bệnh nhân tràn dịch màng phổi" nói về ca sĩ Thai Lan Viên khi điều trị tây y không xong hết tiền trở về phòng trọ may mắn sao có lương y Mai Chiểu ở Hà Nội khi đọc thông tin về anh thương tình vào tận Sài Gòn chữ theo phương pháp đông y và anh ta đã thoát khỏi tay tử thần. Câu chuyên đã được làm thành phóng sự phát trên HTv 7 hôm qua và đã có trên mạng. Ntn cứ vào coi rồi sẽ ngẫm ra nhiều điều. Mai Chiểu là ai? Từ đâu đến?. không cần biết nhưng ông là một con người đúng nghĩa! Đây cũng là điều SĐ đang muốn gởi gấm trong truyện dài Vô Biên của mình. Sđ viết trên những dữ liệu có thật chứ đừng nghĩ là cứ viết truyện là tưởng tượng nói láo hết đâu nha! Không phải chỉ là ngành đông y mà SĐ còn muốn làm sống lại những nét văn hoá bị vùi dập trong suốt gần thế kỷ qua.
Cà Na tn nguyen 07.10.2015 01:56:43 (permalink)
0
Cảm ơn thầy SĐ chia sẻ.
ntn đã đọc bài báo.
Đúng là nói và suy nghĩ cho sâu , trọn thì ngành Y là một ngành đòi hỏi người ta phải cống hiến và hy sinh bản thân nhiều lắm.
ntn nghĩ, sinh viên cần phải chuẩn bị tư tưởng một cách vững vàng trước khi quyết định  chọn ngành nghề này. Bởi người thầy thuốc đúng nghĩa thì sẽ không bao giờ bỏ rơi bệnh nhân  của mình, dầu khó khăn gian khổ đến đâu.
 Tiếc rằng theo hệ thống giáo dục  ở VN sau 1975 thì sinh viên bắt  đầu theo học Y khoa khi còn nhỏ tuổi quá, vừa mới từ Trung học lên...
Mái trường Y còn ảnh hưởng đến tâm hồn , nhân sinh quan của người theo ngành này lắm thầy SĐ à.
Suy từ bản thân , ntn vào trường Y khi chưa đầy 18 tuổi .
  Buổi thực tập đầu tiên về Cơ thể học trong phòng mổ xác đã là một chấn động rất lớn đối với một người chưa trưởng thành như ntn.
 Bản tính gan dạ, ntn không sợ hãi nhưng khi nhìn một thân xác được nâng lên từ bồn chứa Formol bay mùi nồng nặc ( mùi của hoá chất và mùi của  người chết ) với da thịt nâu đen, trần trụi,  bàn chân có những ngón bị gậm nhấm ( có lẽ do chuột cắn trong thời gian bảo quản trước khi bỏ vào bồn ngâm ), tưởng tượng  đây là một người đã từng sống , từng có gia đình , vợ con mà chua xót cả trái tim.
Đó là lần đầu tiên ý nghĩa phù du của cuộc sống đã đánh mạnh vào tâm hồn non trẻ của ntn ( và  nó đã ảnh hưởng ntn mãi mãi...)
 Kiếp sống của con người, qua những ngày tháng tiếp xúc với môi trường bệnh viện , ntn thấy thật là tạm bợ.
Có những người nhập viện vẫn còn tỉnh táo, khoẻ mạnh , như một sản phụ mới sinh con  vì chế độ ăn kiêng quá nghiêm nhặt mà thiếu vit B  , gây biến chứng ở tim ( nếu ntn  nhớ không lầm ), qua một đêm nhập viện còn đang ngồi chải tóc , khoe mình khỏe hơn bỗng  ngã ra chết đột ngột trước đám sinh viên trẻ đứng nhìn bất lực...
Hoặc những buổi sáng, đám sinh viên nhỏ của ntn tò mò theo đàn anh vào phòng Cơ thể bệnh học của Bệnh viện Chợ rẩy để xem mổ xác những  người vừa chết. Những chiếc bàn thiếc chất đầy ruột , gan , tim , phổi...là những gì còn lại của những người từng sống, yêu thương , giận ghét trên cõi đời này..
 Những va chạm tinh thần ấy lâu dần cũng ảnh hưởng đến tâm hồn , nhân cách của những người trẻ..
 Người ta hay nói vui , con gái học Y Khoa tính tình cứng cỏi, khô khan.
Cứng cỏi  có thể  đúng vì theo ngành Y , phụ nữ cũng được rèn luyện phải gan dạ , bình tĩnh để đối phó với những khó khăn sống chết cần phải giải quyết và phải biết lý trí, cứng rắn khi cần thiết.
Nhưng khô khan ? Phụ nữ bao giờ cũng nhạy cảm, dễ xúc động hơn đàn ông . 
 Như vậy phải chăng ngành  Y là một ngành học khiến phụ nữ đặt thêm những gánh nặng lên trái tim vốn đã rất mẫn cảm của mình ? Nhưng nói gì thì nói , đa số con gái học Y đều cảm thấy  " tự hào "  mình không thuộc loại phụ nữ nhút nhát , xoàng xỉnh Hahaha
 Thầy SĐ biết không, ntn đã  có 2 lần , ngồi một mình , trong đêm, cạnh một thân nhân sắp chết và nhẩm tính các chuyện phải làm khi họ...không còn thở nữa ! Một lần ở BV Chợ rẩy VN, 1 người ông của ntn  đã hôn mê, gia đình chờ để chôn mà ông không chết. Biết sự sống chỉ  là tạm bợ nhưng nhìn ông nằm như vậy không đành, ntn cùng với  người thân là BS Dương Minh Triết mang ông vào BV Chợ Rẩy. Đêm ấy, ntn cho  người nhà về hết  1mình  ntn ở lại. Trong đầu tính  hết mọi chuyện, khi ông ngừng thở là ntn phải một mình mau mau tìm cách mang xác ông về nhà trước khi gặp các thủ tục rắc rối của BV và vấn đề chuyên chở .Lúc ấy ntn 20 tuổi !
 Ôi , ntn lan man xa quá .
ntn cũng muốn trao đổi vài quan điểm về Vô biên mà ...hết thời gian rồi , xin khất ! ( Lại câu giờ cho vui ha !)
 
ntn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2015 11:30:03 bởi Cà Na tn nguyen >
Ct.Ly 09.10.2015 02:39:04 (permalink)
Cà Na tn nguyen 09.10.2015 09:38:54 (permalink)
0
 
Ui , chị Ly ui !
 Càna đang bận quá xá nè .
Kể chuyện Châu Âu chưa xong , sợ lần khân hoài sẽ quên hết , rồi muốn nhiều chuyện Vô biên với thầy SĐ mà chưa có giờ thì cuối tuần này là Lễ Tạ Ơn, mới hứa làm Pumpkin pie  , chưa biết nấu món gì thì Hoàng Tử bé  liền ra thực đơn   " Gà tây cho đúng truyền thống " .
 Huhu , sắp tới sẽ là những ngày " thức khuya dậy sớm " mà không xong hết việc rồi chị ơi !
( Sáng nay mới chạy ra chợ ôm 1con gà tây, loại tươi , không phải đông lạnh về  )
( Đó là chưa kể em còn bao nhiêu cây phải dọn , mang vào nhà trốn mùa Đông và gần  10 bịch củ hoa chưa trồng xuống đất ! ) )
 Bên Pháp chắc lễ Tạ ơn sau Canada nên chị còn thời gian chuẩn bị ha.
Cũng tại cảm xúc tới bất chợt nên mấy hôm nay viết lan man hơi mất thời gian...
Mà chị ơi, viết xong gửi cho bạn đọc thì có người xin lỗi và báo cho em biết,  bài Tàn nhẫn của Bác sĩ Ngọc không phải BS Đỗ hồng Ngọc đâu , nhìn vẻ ái ngại của người này sợ em thất vọng mà em phải cuời trấn an " Không sao, mình thích bài viết vì tác giả dám nói sự thật , còn BS Đỗ hồng Ngọc không phải là tác giả thì cũng không có gì quan trọng."
Thật thế, khi không còn trẻ nưã  thì ít thấy sự việc nào là quá quan trọng, nên ít khi thất vọng mà nếu có thất vọng chút chút thì cũng không sao , bình thường thôi .! .Đời còn bao nhiêu việc vui , ý nghĩa để làm chị há . 
 Chị Ly thấy có đúng là Càna giờ hay triết lý không ?
Thôi em chạy nghen...
 Càna
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2015 09:52:47 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 14.10.2015 08:53:14 (permalink)
0
 
Thăm vội Châu Âu ...
 
                                                                                      (  Tiếp theo ....)
 
     Ngày thứ 3 ở Paris.

       Sau một  ngày thứ 2 đi thăm rất nhiều nơi với tổng cộng giờ đi bộ và ở ngoài đường lên tới  10 tiếng , theo  lời Alex , chúng tôi về nhà muộn và ngủ khá ngon .
       Sáng hôm sau khi thức giấc mới  biết là trời đang mưa , có lẽ mưa đã bắt đầu trong đêm , vì đó là một cơn mưa dầm dai dẳng . Bầu trời màu xám , mưa không lớn nhưng không hề có phút giây nào ngưng.
       Một cơn mưa dầm thật  đặc biệt mà ngay cả khi còn ở Sài gòn tôi cũng chưa từng hoặc rất ít khi thấy . Mưa suốt ngày , có lẽ như mưa dầm ở miền Trung Việt Nam .
       Du khách nhìn mưa mà ....buồn hiu ! Mưa thế này thì chỉ có nước nằm nhà đắp chăn đọc sách !. Nhưng chúng tôi đang ở Paris cơ mà !
      Thế là quyết định " đội mưa mà đi ".
      May " nhà " gần trạm Métro .Xuống được métro thì biết là chỉ có thể đi Shopping Mall , thôi thế thì đi Lafayette vậy !
       Lafayette này  không hổ danh là một trung tâm mua sắm lớn nhất ở Paris
 
 
 
     Khi chúng tôi vào tiệm thì cũng cùng lúc với một đoàn khách du lịch Á châu chắc đi tour ghé vào . 
 Họ xúm xít hỏi mua ở những quầy hàng nổi tiếng Rolex , Gucci...
     Có thể vì vậy mà hiện giờ những nhân viên bán hàng ở đây cũng có khá nhiều người Á châu và thậm chí khi tôi buớc vào  , một anh bảo vệ đã đon đả chào tôi bằng tiếng Hoa ! Khi  tôi cho biết tôi không phải là người Hoa thì anh rối rít xin lỗi !
     Và có thể cũng vì vậy mà hàng hoá ở đây giá bán cao ngất ngưởng so với giá trị của chúng !

     Chúng tôi cũng lên tầng cao nhất của La Fayette để ngắm phố phường.
     Mọi người hãy nhìn  tấm ảnh này để hình dung ra cơn mưa hôm ấy nhé

 

      Sau đấy thì quyết định đi đến Quận 13 vì đã lâu quá, muốn thăm lại phố Tàu xem sao .
      Kỳ lạ, cảm tưởng của tôi là giờ sao chợ Tang  frères trở thành...nhỏ quá . Trái cây thì cũng chẳng có gì , trong khi ấy  ngày xưa thì trái cây nhiệt đới rất nhiều, những loại đặc biệt của Châu Âu như Reine Claude , Mirabelle rất tươi ngon . Có thể là do sau này tôi sinh sống ở Toronto là nơi mà các chợ Á Đông thường rất lớn ?
      Rồi giữa một ngày mưa , chúng tôi lại ăn món ăn  thân thuộc của người Việt Nam, phở ,trước khi dầm mưa về nhà.
      Trời vẫn mưa không dứt , tôi mang thức ăn ra nấu cơm chiều . Cũng vẫn là món gà rô ti giống như khi ở Venice mà chúng tôi cứ nhớ mãi nhưng lần này không mua được gà ngon như ở Ý . ( Xưa kia, Paris có những ngôi chợ Moniprix  (?) rất lớn  nhưng hình như  lần này tôi không tìm thấy  những ngôi chợ lớn như vậy trên những con đường đi qua và Monoprix giờ trở thành những cửa hàng bán quần áo , vật dụng ?).
       Gà ăn với  bánh mì và salade trộn chanh dầu , đường , muối tiêu vào một ngày mưa không thể ra đường thì còn có gì hơn ?.
      Thế đấy , xem như chúng tôi bị mất một ngày dạo chơi, thăm các thắng cảnh nhưng bù lại chúng tôi có một ngày được làm dân Paris , rất Paris vì chúng tôi được ở nhà, nấu ăn , ăn tối trong một cơn mưa dầm rất kỳ lạ, 24/24 rỉ rả không phút nào ngưng .
      Và đấy là một kỷ niệm vô cùng đặc biệt mà không phải ai đến viếng Paris cũng có được !

Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2015 09:38:14 bởi Cà Na tn nguyen >
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 29.10.2015 19:27:29 (permalink)
0
 
Thăm vội Châu Âu...
 
                                                                                                   (  Tiếp theo...)
 
 
      Sáng ngày thứ 4 ở Paris, khi thức giấc thì trời đã tạnh mưa, khá quang đãng.
      Theo chương trình chúng tôi sẽ lấy xe đi Lourdes. Nhưng hôm ấy chỗ cho thuê xe làm thủ tục hơi lâu nên đến 11g chúng tôi mới bắt đầu lên đường . Đoạn đường dài khoảng 800Km, do đó thói quen thích ghé lại ăn trưa ở 1 thành phố trên đường đi của chúng tôi có vẻ khó thực hiện !
      Ra khỏi thành phố, xa lộ của Pháp khá tốt, vận tốc cho phép là 130km/giờ ( Và người lái giỏi có thể tự cho phép mình lái lên tới 150km/g ! ).Tuy nhiên tiền thu lộ phí khá cao, cao hơn cả ở Mỹ !.
      Xe chạy qua những địa danh quen thuộc , nơi có những người bạn đang sinh sống, thí dụ  tới ngã rẽ đi Nantes nhìn những cánh đồng hoa hướng dương trỉu hạt mà nhớ tới chị Ly !.Cảm thấy nước Pháp thân quen lắm !
      Tuy  khá muộn, nhưng chúng tôi cũng " bất kể ", quyết định dừng lại thành phố Bordeaux.
      Đường vào thành phố, ảnh chụp từ trên xe


 


 
 


      Tìm một tiệm ăn . Vì đã xế trưa nên tiêm ăn xem như tạm nghỉ, chỉ bán thức ăn lạnh và bia rượu cho khách ngồi nhâm nhi và hóng gió , nhìn ra bờ  sông.
     Thôi thì cũng chọn một đĩa hải sản lạnh cho đúng kiểu...Bordeaux ! 


 
 

     Chào thành phố , chúng tôi tiếp tục lên đường, mong kịp tới Lourdes trước khi trời tối.
 
 
Càna tn nguyen
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2015 19:40:06 bởi Cà Na tn nguyen >
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 03.11.2015 20:46:47 (permalink)
0
 
    Lourdes 

     Lourdes là một thành  phố nhỏ nằm về phía Tây Nam nước Pháp , trên chân  dãy núi Pyrenées. 
     Từ năm 1885 , sau khi Đức Mẹ hiện ra cùng cô bé nông dân Bernadette Soubirous tại đây , Lourdes đã trở nên  một nơi hành  hương nổi tiếng thứ 3 trên thế giới , chỉ sau Rome và Holy Land.
     Nguồn nuớc lấy từ hang động nơi Đức Mẹ xuất hiện  được Toà Thánh công nhận đã chữa lành  một cách kỳ diệu cho một số người bệnh .
      Đây là lần thứ hai tôi trở lại Lourdes .
      Do  được đi bằng xe hơi và được ở lại một đêm nên đối với tôi Lourdes không những chỉ là nơi hành hương nổi tiếng mà đã trở thành một địa điểm du lịch đáng yêu mến.
     Rời Bordeaux, sau gần 2 giờ lái xe , chúng tôi hướng dần về dãy núi Pyreneés.
     Cảnh quang trên đường thật đẹp với đồng cỏ và rặng núi xa xa

 
 

    Gần đến nơi , xe có lúc chạy qua những ngôi làng nhỏ trên núi , xinh xắn , rất giống Đà lạt
 

 

     Rồi đến những đọan đường  hẹp , vòng theo núi
 


    cảm giác xe chạy giữa rừng núi rất thú vị
 

 

      Cuối cùng chúng tôi đến  nơi , .
     Tìm chỗ đậu xe  khá dễ dàng và  nơi này  khá yên tịnh , không ồn ào , náo nhiệt bởi du khách như chúng tôi tưởng. Có lẽ  vì đây là vùng  trên núi , cảnh trí thoáng , trong lành hay những người đến đây đều chậm rãi để lòng lắng lại, hướng về Đức Mẹ ?
     Chúng tôi rảo bước nhanh  đến nhà thờ vì trời đã tắt nắng .
 


Càna tn nguyen
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2015 20:54:21 bởi Cà Na tn nguyen >
Attached Image(s)
sen dat 04.11.2015 10:11:08 (permalink)
0
Lourde hay còn gọi là Lộ Đức thì quá nổi tiếng rồi! SĐ cũng đã đọc bài của Ly về Lourde ở mục khoa học thần bí thì phải. Hồi còn bé SĐ thường chú ý đến một chai thuỷ tinh xinh xinh để trong tủ kính không ai được sờ đến. lớn lên một chút SĐ nghe nói đó là lọ nước được lấy từ một khe nước ở núi Bà Đàlat Vào khoảng đầu thập niên 60 có tin Đức Mẹ hay Quan Âm đã xuất hiện ở đó. người ta ùn ùn kéo lên mang nước suối ở đó về uống. cái bình hước nhà SĐ tồn tại rất lâu cả mấy chục năm trời mới cạn, người trực tiếp lấy về thỉnh thoảng đau ốm gì lấy ra uống một tí thấy đỡ hẳn. Có điều chắc vì là nước nguồn nên nước trong không hề có cặn. Còn tin hay không tuỳ người. Riêng bản thân SĐ vẫn tin có cái gì đó vô hình thiêng liêng nào đó tồn tại trong đời sống chúng ta.
Cà Na tn nguyen 10.11.2015 09:17:57 (permalink)
0
 
Mấy hôm nay hơi bận nên chậm trả lời.
 Thầy SĐ à, ntn sẽ viết thêm một điều đặc biệt và may mắn, chắc chắn là vậy , của ntn về nguồn nước xuất phát từ nơi Đức Mẹ hiện ra nha.

Từ khi sinh sống ở Canada , tức khi đã trưởng thành, ntn bắt đầu hay cầu nguyện ở nhà thờ Oratoire St Joseph và thường nhận đươc kết quả theo lời cầu nguyện của mình . Điều này đôi lúc lạ lùng dường như không giải thích được . Tất cả người thân , nhân viên, sống gần ntn đều thấy như vậy . Mỗi lần gặp điều khó khăn là ntn đều đi cầu Đức Mẹ.
 Chẳng hạn kể vài chuyện nhà cửa để thầy SĐ và mọi người xem sao nha.
 
 Khi ra trường , ntn tìm chỗ để mở nơi làm việc . Tìm hoài không được nơi ưng ý, ngày thứ Sáu đến một building mình thích, người chủ đích thân đưa  đi xem hết các căn cho thuê nhưng vẫn không chọn được căn nào.
Cuối tuần  quyết định về Montréal cầu Đức Mẹ giúp. Ngày thứ Hai trở lại Toronto , gặp một người  chuyên viên địa ốc khác để xem một nơi khác . Vẫn không tìm được , người chuyên viên này nói sẽ đưa mình lại Building đã xem ngày thứ Sáu. ntn khẳng định là đã đi rồi  và người chủ đã cho xem hết các căn cho thuê . Nhưng người chuyên viên này một mực thuyết phục mình và nói rằng , có 1 căn đã có người thuê nhưng người thuê này đang tìm người để chuyển lại vì có việc phải dời đi xa . Kết quả là khi xem ntn bằng lòng ngay vì đó là 1 căn mà ntn thấy thích hợp nhất !
 Điều đặc biệt ở đây là ntn đã  tình cờ gặp được nguời  chuyên viên địa ốc biết chuyện này trong lúc người chủ của building cũng không biết được !
 
15 năm sau, ntn muốn đổi nơi làm việc sang thành phố khác , lại đi tìm chỗ , tìm khó quá lại đi cầu Đức Mẹ và chỉ vài ngày sau là tìm được một cách hy hữu !
 Sau đó, bà chị ntn đi mua nhà . Chị tìm hoài không được , cầu cứu ntn tìm giúp.

 ntn lại đi cầu Đức Mẹ. !
Khi về chị bảo trên Internet có 1 căn chị thấy được nhưng đến thứ Hai mới cho xem . Chủ Nhật gặp ntn  tới , chị bảo chở đi xem địa điểm. ntn cũng nghe lời . Đang tới trước nhà ấy thì thấy người chuyên viên địa ốc mở cửa ra chuẩn bị cắm bảng Nhà bán . Hai chị em tới xin cho  vào xem trước . Ông ta đồng ý. Vào nhà, bỗng bà chị ntn nói , hình như ông ta là hàng xóm của ntn !. Hỏi ra thì đúng như vậy , ông ở cách nhà ntn chỉ 1 căn !
 Thấy căn nhà thích hợp, ntn  " ngoại giao " dùng tình  hàng xóm để nhờ ông  thu xếp , giúp cho ntn . Ông hứa sẽ cho ntn ưu tiên thương luợng với  chủ nhà, khi nào ntn  không mua thì ông mới nhận offer  của người khác . 
 Kết quả là từ khi vào xem cho tới khi  ntn  ngã giá mua  xong căn nhà là 5 giờ đồng hồ thôi ! Khi ấy thị trường nhà cửa đang  "hot " lắm vì tiền lời ngân hàng xuống thấp , thiên hạ tranh nhau mà mua nhà !
 Điều đặc biệt là sao mà ntn lại tới đúng ngay lúc ông ta  mở cửa đi ra dựng bản để ntn có thể nói chuyện , xin vào xem nhà  và nhận ra hàng xóm !
  Chuyện thứ tư là gần đây khi ntn  phải bán nông trại Càna , ntn lại đi cầu Đức Mẹ !
 Khu ấy hơi xa, nhà to đất quá rộng, kén người mua . Hàng xóm ntn để bảng bán rất lâu mà bán chưa được .Và ở Canada,  theo lệ thường, công ty địa ốc đứng tên bán cho mình sẽ lấy 1,5% tiền căn nhà , công ty nào đưa người đến mua sẽ charge thêm 2,5% nữa, tổng cộng là 4% .Tính ra cũng  tốn khá nhiều tiền cho dịch vụ này.

  Và ntn đã  may mắn  bán được khá nhanh , người mua tìm ngay đến  người chuyên viên bán nhà cho ntn và người này chỉ lấy 1. 5% mà không  charge thêm gì cả ! ( Theo đúng ra thì  anh ta có quyền đòi mình 2,5% hoặc  ít hơn một chút  ! ).
 Thật là may mắn đặc biệt phải không ? ( Mặc dù anh chàng chuyên viên địa ốc sau đó cứ kể công " Tôi chưa hề tính cho ai đặc biệt như tính cho cô ! " Hahaha ! À quên , anh ta nói " Bán căn nhà này thấy lạ quá, không hiểu sao khu này rất kén khách mà tự dưng có  một cặp vợ chồng  đến trả ngay giá khá tốt và mua ngay, trong khi  những căn chung quanh bán hoài không được ! "  )
 Đấy chỉ là việc nhà cửa, còn nhiều việc khác nữa...ntn cảm thấy rất rõ có một điều gì đó rất  linh thiêng , luôn  giúp đỡ khi mình cầu xin mà  chưa chứng minh được rõ ràng . Nhưng thầy SĐ biết không Oratoire St Joseph đã trở thành một chỗ dựa tâm linh của ntn từ rất nhiều năm qua .
 Tuần tới ntn lại về đấy cầu nguyện cho một người ntn chỉ biết mà không quen...Đấy là một người có tâm hồn và tấm lòng rất đáng mến , giúp đỡ nhiều cho những người nghèo khó nay không may bị chứng ung thư tái phát , vào giai đoạn cuối rất nặng...
ntn sẽ mang bài và hình ảnh của chuyến về Oratoire  tháng trước  của ntn vào Góc bình an khi có thời gian...
 
ntn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2015 10:57:33 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 19.11.2015 20:58:49 (permalink)
0
 
Paris, niềm yêu mến...
 
      Hôm ấy, đứa con trai gửi tin nhắn cho mẹ :
      " Mẹ, con nghe tin Paris..."
 
      Chỉ đôi chữ thế thôi nhưng chứa đựng sự lo lắng , yêu mến và gần gũi với thành phố này...
      Điều ấy xuất phát từ thói quen  của gia đình , mỗi khi đi du lịch đều thích làm cư dân của những  thành phố mình yêu thích , dầu chỉ trong một thời gian thật ngắn , vài ba hôm.
 
      Ừ con, Paris xinh đẹp và yên bình những ngày chúng ta sống ở đó . Những kiến trúc xưa cổ , diễm lệ mà con đã yêu thích và chiêm ngưỡng , những buổi sáng con thức giấc trong tiếng chuông nhà thờ ngân nga , những ngày nắng chúng ta miệt mài đi thăm thành phố từ nơi này sang nơi khác không biết mỏi mệt , những ngày chúng ta được sống ở một không gian Châu âu , đẹp như một huyền thoại cổ xưa...
      Đó là điều sẽ ở mãi trong tâm hồn chúng ta , một Paris mãi mãi xinh đẹp , kiêu hảnh dầu chiến tranh và lòng sân hận của con nguời đã giết hại người vô tội ,cố tình tiêu hũy vẻ đẹp và sự yên bình của nơi này và cả những nơi khác trên thế giới.
       Và được giữ mãi hình ảnh , tình cảm tốt đẹp về một con nguời , một thành phố , một đất nuớc mà chúng ta đã gặp, đã đến , đã sống qua, đó mới chính là điều quan trọng  con ạ

 
 
 
Paris, một góc phố...
 
Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2015 03:16:17 bởi Cà Na tn nguyen >
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 24.11.2015 23:09:27 (permalink)
0
 
 

Thăm vội Châu Âu ...
 
                                                     ( Tiếp theo )
 
     Lourdes
 
   Nhà thờ Lourdes đuợc xây vào năm 1870 ,  nơi Đức Mẹ hiện ra , một hang động , là phần bên phải nằm phía sau của nhà thờ
 
 
 
      Đây cũng là nơi để người hành huơng ngồi cầu nguyện hay xếp hàng vào viếng nơi Đức mẹ hiện ra

 
 
       Tôi vốn rất tín nguỡng Đức Mẹ nên  ao ước được đến cầu nguyện nơi này.
       Theo chân  dòng người tôi buớc vào hang động , khi  tôi đặt hết thành tâm vào lời cầu xin  và tạ ơn Đức Mẹ thì lạ lùng thay , những giọt nước như mưa , có lẽ từ vách đá rơi lên mặt tôi . Lòng tôi hân hoan ,vui sướng. Tôi tin chắc đó là những giọt nước màu nhiệm, vì trước tôi có những người phải lần tay lên vách hang động để tìm chút nước ấy bôi  lên  người , bôi lên những đứa trẻ được đưa đến đấy cầu  xin...Tôi tin rằng những giọt nước hiếm hoi ấy sẽ giúp tôi được mạnh khỏe , sẽ giúp tôi an tâm vì sự bao dung , che chở của Đức Mẹ.

      Tôi lui ra và  hân hoan khoe với gia đình những giọt nước hãy còn đọng trên mặt tôi . 
     Xa hơn , có những nguời đang dùng chai hứng lấy dòng nước suối chảy ra từ hệ thống dẫn bên hông nhà thờ để mang về chữa bệnh. Tôi tin rằng , những giọt nước mà tôi nhận được , từ đúng nơi Đức Mẹ hiện ra là những giọt nước  linh nghiệm.
       Trời đã  tối , chúng tôi nhận ra là càng lúc càng có nhiều người đến trước nhà thờ
 

    Lát sau thì chúng tôi biết được , đấy là những  người sẽ tham dự buổi lễ  Rước kiệu Đức Mẹ,
 
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2015 08:09:18 bởi Cà Na tn nguyen >
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 25.11.2015 07:29:58 (permalink)
0
 
      Đó là những người hành hương đến từ khắp nơi , rất nhiều người già hoặc bệnh tật được đẩy bằng xe lăn . Mọi người nối buớc nhau tạo thành đoàn dài , rất đông, vừa đi vừa hát thánh ca theo sau kiệu Đức Mẹ .
      Giữa trời đêm , hàng ngàn  ngọn đèn giấy cầm tay sáng lung linh tạo nên một không khí rất  trang nghiêm và thiêng liêng.
 
 

 


        Lòng tôi bồi hồi xúc động . Chúng tôi đến  đây , trong khoảng thời gian rất ngắn mà lại may mắn được tham dự và chiêm  ngưỡng buổi lễ trang trọng này , đó chính là một cái duyên . Thật là thỏa lòng tôn kính Đức Mẹ  !
        Vì trời đã về đêm , chúng tôi không có dịp đi thăm Hội trường ở tầng hầm nhà thờ , nghe nói rất lớn , có thể chưa khoảng 30 ngàn người và cũng không có thời gian để đi xem đoạn đường trên núi, dựng lại cuộc hành trình của chúa Jésus mà phải ra về, tìm đường đến khách sạn nhận phòng.
       Thành phố  nơi này về đêm rất đẹp , cửa hàng mở cửa đến khuya , đèn sáng rực tựa như một thành phố núi sầm uất và mỹ lệ. Tiếc rằng không có thời gian để chụp được vài bức ảnh đẹp vì còn mau mau đi tìm tiệm ăn  trước khi phố đóng cửa


     Thành phố có nhiều khách sạn , mới và giá cả dễ chịu hơn Paris rất nhiều.



     Chúng tôi  ở trong một khách sạn với lối kiến trúc, có lẽ là Bắc Âu , khá tân tiến, trong phòng có cả một gác lửng để làm phòng ngủ ,vật dụng mới , sạch sẽ và xinh xắn. Tất cả, cộng với không khí  phố núi và cảm giác an lành " ở nơi của Đức Mẹ " đã đưa chúng tôi vào giấc ngủ một cách bình yên.

Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2015 08:11:34 bởi Cà Na tn nguyen >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 118119120 > >> | Trang 118 của 137 trang, bài viết từ 1756 đến 1770 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9