Cà Na tn nguyen
-
Số bài
:
1717
- Điểm: 54
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 30.03.2009
-
Trạng thái: offline
|
Re:Những loài hoa đẹp
19.06.2017 10:19:21
( permalink)
Tháng Sáu viết cho Cha. Cha thuơng yêu ! Lá thư này con lẽ ra đã viết vào ngày 30 tháng Tư vừa qua nhưng con dành lại để viết hôm nay , vì hôm nay là ngày của Cha. *** Như một điều tự nhiên, có thể hiểu được, con và có lẽ tất cả chị em con đều ghét và ghê sợ chiến tranh . Bởi chiến tranh gắn liền với chết chóc , tai họa. Chiến tranh đã khiến chúng con mất Cha, khiến cho bao đứa trẻ như chúng con có một tuổi thơ buồn tủi. Và chiến tranh cũng là nguyên nhân khiến cho bao nguời Việt Nam lâm vào cảnh nuớc mất nhà tan. Hằng năm , vào ngày 30 tháng Tư ,có rất nhiều lễ tưởng niệm , có rất nhiều bài viết về một ngày u tối của tháng Tư năm nào. Đó là ngày Việt Nam Cộng Hòa bị mất vào tay chế độ Cộng Sản . Giữa hàng trăm bài viết, hàng ngàn tấm lòng nhắc về ngày này với sự biết ơn và tôn vinh những nguời chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà thì cũng có những bài viết , những ý kiến " giáo huấn" mọi nguời hãy thôi đi , đã 42 năm trôi qua , đừng tiếp tục "ủy mị "nhắc mãi biến cố chiến tranh năm nào mà hãy huớng về tương lai phía truớc , và có một ý kiến đơn lẻ mà con đọc được ở một Diễn đàn nọ đã khiến con cảm thấy muốn viết lá thư này cho Cha, cho tất cả những nguời có thân nhân đã đóng góp xuơng máu vào sự bảo vệ miền Nam Việt Nam ngày ấy. Ý kiến này cho rằng " Những nguời lính Viêt Nam Cộng hoà cũng chẳng phải là thần thánh ! ( để cứ mãi được ca tụng ! ".) Vâng , chính sự bất mãn về ý kiến trên mà con càng nghiệm ra được, sâu sắc hơn , sự hy sinh của những nguời đàn ông ở miền Nam Việt Nam thời chinh chiến. Đó là hàng ngàn , hàng triệu thanh niên , cha , anh của những gia đình , đã vì lý do Tổ quốc cần được bảo vệ mà chấp nhận lìa xa cuộc sống an lành , dấn thân nơi chiến truờng , nơi làn tên , mũi đạn luôn chực chờ , là nơi phải chịu đựng những ngày đói khát , dầm mình trong nắng rát , mưa dầm , ngủ bờ , ngủ bụi . Là những nguời đàn ông giữa trận chiến , giữa đêm tối mịt mù ,nghĩ đến con mình với lòng nhớ thuơng vô hạn , nhớ đến cha mẹ già, tóc bạc bỏ lại quê nhà ơn sinh thành chưa đền đáp, nhớ đến nguời vợ trẻ tóc hãy còn xanh mà vò vỏ tháng ngày cô phụ... Và con tin rằng ,dầu khổ hạnh , đau đớn thế nào cha và đồng đội của Cha cũng không hề trách móc hay oán than mà vẫn tiếp tục trách nhiệm của mình như một điều hết sức bình thuờng và giản dị.Trách nhiệm giữ cho hậu phương được bình yên truớc sự phá hoại , tấn công xâm luợc của Cộng Sản miền Bắc. Cha và đồng đội đã bảo vệ cho chiến tranh không đến gần những nguời dân lành ,cho những buổi sáng con trẻ được đến trường trong bầu không khí trong lành , không mang mùi súng đạn, cho những buổi chợ mang sắc thái thanh bình , cho những chuyến xe đò không bị đấp mô giật mìn , cho chết chóc,máu xương không làm kinh hãi những nguời hậu phuơng...Cho dù chiến tranh diễn ra hằng ngày, sôi động căng thẳng ở chiến trường , miền Nam Việt Nam vẫn là miền đất phát triển ở Đông Nam Á thời ấy. Mỗi ngày yên bình ở nơi được bảo vệ là một ngày gian khổ , khắc nghiệt , hiễm nguy của những nguời ở chiến trường . Trong im lặng , nguời chiến sĩ biết mình còn sống khi sáng ra còn thấy ánh bình minh . Trong im lặng , nguời chiến sĩ đi nhặt xác đồng đội mỗi ngày và chua xót tự hỏi bao giờ đến phiên mình . Trong im lặng , cái chết đối với họ trở nên nhẹ quá, dễ dàng quá ,tựa như chỉ buớc qua một khúc quanh là chạm tới. Và thậm chí , một ngày , một đêm khuya khi những viên đạn thù đã khiến họ gục ngã , máu từ thân thể thấm vào lòng đất Mẹ , hình ảnh đứa con thơ bé bỏng hiện lên trong tâm trí ...Trước giờ nhắm mắt, có lẽ họ cũng chấp nhận sư hy sinh như một điều dĩ nhiên , đơn giản. Cha thuơng yêu , Chấp nhận hy sinh tuổi trẻ, hy sinh hạnh phúc , sự bình yên và mạng sống của mình cho đồng bào , cho tổ quốc, đó là một nghĩa cử thiêng liêng . Nghĩa cử này lại càng cao quý hơn khi được thực hiện một cách giản dị. Dầu cuộc chiến đã lùi vào quá khứ và con cháu Cha đã sống ở một xứ sở bình yên , không có chiến tranh , nơi mà sinh mạng , sự tự do và quyền sống hạnh phúc của mỗi con nguời là quyền bất khả xâm phạm , hằng năm , khi cuộc chiến ở Việt Nam được nhắc đến, con càng yêu kính và cảm ơn Cha cùng những nguời đồng đội của Cha , những nguời đã hy sinh cho Tổ quốc , đã cho thế hệ chúng con sau này được mang niềm tự hào về cha , ông của mình, được cảm nhận thế nào là hồn thiêng sông núi mỗi khi lá cờ Việt Nam Cộng hoà được duơng cao ,phất phới kiêu hùng .. Cha ơi , Sự hy sinh của những nguời chiến sĩ như Cha đã làm rạng màu cờ nuớc Việt , đã viết lên trang sử oai hùng mà hậu duệ luôn mãi tri ân và trân trọng . Riêng con , đứa con gái nhỏ của Cha , tấm lòng tri ân của con còn đượm nhiều nuớc mắt , thương Cha khi con nhói lòng nghĩ rằng , Cha đã sống môt cuộc sống và đã chết cái chết của một anh hùng nhưng chắc Cha không hề nhận biết điều ấy, bởi rất giản đơn, Cha nghĩ rằng Cha chỉ làm nhiệm vụ của mình , nhiệm vụ bảo vệ những nguời khác cho dù phải đánh đổi bằng chính xương máu và tính mạng của mình ! Và con xúc động thuơng Cha biết bao, " Cha, nguời anh hùng giản dị của con ! I love You , Daddy ! ". Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2017 13:02:20 bởi Cà Na tn nguyen >
|