Thơ Tình Linh Phương
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 33 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 494 bài trong đề mục
Linh Phương 24.04.2010 09:07:35 (permalink)
0

Tìm trong thiên hạ đôi bờ vai em
 
Xoè tay buồn
hứng giọt mưa
Sợ rơi lên áo người xưa
phai màu
Xót xa
một mối tình đầu
Vàng như lá úa
hôm nào bên hiên
Phố buồn
vì tại anh quên
Ra đi chẳng hẹn về .
Nên bây giờ
Sài Gòn đứng đó
ngẩn ngơ
Tìm trong thiên hạ
đôi bờ vai em
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:47:31 bởi Linh Phương >
#31
    Linh Phương 24.04.2010 09:10:55 (permalink)
    0
     

    Mắt biếc chim quyên

     
    Thầm thương mắt biếc
    chim quyên
    Áo hoa thơm
    măc
    lúc sen nhú mầm
    Mây che khuất bóng
    nguyệt rằm
    Em ngồi chải tóc
    trai làng ngẩn ngơ
    Hẹn ngày
    cau sáu chẻ đôi
    Mâm trầu
    khay rượu
    nồng môi họ hàng
    Chậm rồi
    khi bước anh sang
    Nên người dưng đã
    là chồng của em
    Anh về soi bóng
    đèn đêm
    Bóng mình trên vách
    mà quên bóng mình
     
    Linh Phương
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:49:40 bởi Linh Phương >
    #32
      Linh Phương 26.04.2010 07:50:10 (permalink)
      0

       
       
      Vết thương thời loạn lạc
       

      Trước chiến tranh em ru anh khi ngực khuyết chưa tròn
      Cau non vừa chơm chớm nhú
      À ơ…à ơ…giấc ngủ
      Cho anh được sống để làm người
      Quê hương hai mươi năm khói lửa mịt mờ
      Nuôi anh lớn lên bằng bom đạn
      Nuôi anh lớn lên anh ra mặt trận
      Em cười buồn tiễn đưa
       
      Hạt lệ khô bao mùa
      Mặn môi lời ru nước mắt
      Em ơi ! Ở chỗ nào xa khuất
      Em có khoẻ không ?
      Em ăn cơm có ngon không ?
      Và bầu trời đêm nay -đêm mai hỏa châu hồng
      Soi bước anh ngàn dặm
      Lòng vỡ vụn sợ vầng trăng khuya mòn mõi chít khăn tang
       
      Anh ngủ ngoan - để em ru bao lần
      Biết người đi không còn đường quay trở lại
      Ôi cánh tay nào mềm mại
      Anh gối đầu bên em
      Sao chúng mình chẳng được giây phút bình yên
      Để môi tìm môi thơm nồng rịn máu
      Ngập tràn dấu răng yêu dấu
      Của nhau…của nhau
       
      Câu thơ vụng dại mấy mươi năm vẫn nhói đau
      Nụ hôn đầu từ biệt
      Buổi sớm mai nắng hè da diết
      Sài Gòn dan díu cùng gió-cùng mây xô giạt đời anh không về
      Đời em không về
      Mấy mươi năm xương tàn cốt rụi
      Tiếng ru chết giữa giấc mơ cát bụi
      Chúng ta sống chưa trọn kiếp người
       
      Chiến tranh qua lâu rồi
      Mấy mươi năm vết thương anh buốt nhức
      Vết thương thời loạn lạc
      Mang  mầm mống bệnh ung thư
      À ơ…à ơ…anh ru
      Biết người đi quên đường quay trở lại thị thành
      Khép mắt lúc còn xanh- tóc rối lúc còn xanh
      Nhớ mùi em xưa -anh thầm khóc một mình
      Một mình
      Một mình
       
      Linh Phương
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:50:39 bởi Linh Phương >
      #33
        Linh Phương 26.04.2010 07:54:22 (permalink)
        0

        Thổi tình qua bay biệt xứ
         
        Điên điển vàng bông nghen bậu
        Gió Tết thổi ngang sông Tiền
        Gió Tết thổi ngang sông Hậu
        Vốc đầy tay nắng tháng giêng
         
        Sớm mai mồng một tiếng chim
        Gọi nhau hót mừng năm mới
        Bậu ơi ! Bậu à . Qua gọi
        Thương hoài điệu Lý tình tang
         
        Nhớ bài “ Dạ Cổ Hoài Lang”
        Bậu hát nghe buồn đứt ruột
        Lâu rồi qua không quên được
        Ngày xưa… ngày xửa xa quê
         
        Hoa dại ngồi kết đầy ghe
        Qua tiễn bậu dìa nhà khác
        Lấy chồng có chi mà khóc
        Lấy chồng ngoài chợ bảnh hơn
         
        Chừng ấy mất hết bao năm
        Mắt qua sầu giăng mây khói
        Lòng qua thèm nghe bậu nói:
        “Mèn ơi ! Lúa trổ đòng đòng”
         
        Điên điển giờ đã vàng bông
        Đường xe dõi tìm bóng cũ
        Gió Tết thổi ngang cánh đồng
        Thổi tình qua bay biệt xứ
         
        Linh Phương
        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 02:36:50 bởi Viet duong nhan >
        #34
          Da Hương 29.04.2010 16:06:09 (permalink)
          0
          Đem về cho nhà thơ lớn..... tuổi nè !
          Cứ sanh nạnh hòai !

           
          Năn nỉ rồi bậu hổng nghe
           

          Năn nỉ rồi
          bậu hổng nghe
          Buồn qua chất đống đầy ghe
          đem dìa
          Đau lòng
          một bến sông quê
          Bậu theo người khác
          câu thề bỏ quên
          Vậy mà xưa nói
          nhớ nghen !
          “ Tui thương
          tui giấu trong tim hoài hoài “
          Bây giờ
          tình bậu nhạt phai
          Để bông bần rụng trắng ngày
          chia ly
          Rượu mừng uống
          lúc vu quy
          Bậu ơi !
          Miệt ấy
          chắc gì bậu vui ?
           
          Linh Phương
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:00:53 bởi Da Hương >
          #35
            Da Hương 29.04.2010 16:09:07 (permalink)
            0
             
            Ngày bậu giận hờn qua
             
             
            Qua là lửa
            bậu là rơm
            Ai xui chi
            để lửa rơm lại gần
            Đêm qua mơ
            chuyện đá vàng
            Nên chiêm bao thấy
            tầm nằm bên dâu
            Vái trời
            cá cắn phải câu
            Để qua thương bậu
            chỗ nào
            cũng thương
            Mai kia
            mốt nọ
            giận hờn
            Bậu quay lưng
            bước theo chồng xứ xa
            Thôi thì
            như hạt mưa sa
            Đừng gieo tiếng dữ
            cho qua đau lòng
            Ví dầu
            đời bậu bão giông
            Nhớ dìa quê cũ
            thăm dòng sông xưa
            Lục bình
            bông tím bốn mùa
            Mình ên qua đứng
            đợi chờ bậu ơi !
             
            Linh Phương
             
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:01:47 bởi Da Hương >
            #36
              Linh Phương 29.04.2010 19:09:31 (permalink)
              0

               
              Bậu dìa nhà khác
               
              Mặc áo bà ba quỳ trước bàn thờ
              Bậu lạy tổ tiên-ông bà- tía má
              Đứng ngoài sân trái tim qua hóa đá
              Buồn hắt hiu như gốc rạ trơ xương
               
              Xa lắm rồi câu vọng cổ còn thương
              Thời con gái trên cánh đồng bậu hát
              Nhà qua nghèo nên bậu dìa nhà khác
              Phía bên kia phà bến bắc Cần Thơ
               
              Con cúm núm chiều gọi bạn tình ơi !
              Nghe da diết khi hoàng hôn nắng tắt
              Sông Hậu qua chờ-sông Tiền bậu khóc
              Nước mắt hai dòng : trong- đục- phân ly
               
              Bậu lấy chồng qua bỏ xứ ra đi
              Đời trôi giạt theo khắp cùng năm tháng
              Vẫn chưa quên góc trời quê lận đận
              Qua nhớ bậu hoài nhớ mãi khôn nguôi
               
              Con bươm bướm vàng đậu ngọn mù u
              Đã mất biệt giữa trăm cay ngàn đắng
              Chiếc khăn tay thêu đôi chim bậu tặng
              Qua cất làm kỷ niệm lúc chia tay
               
              Tết quê người nhìn khói đốt đồng bay
              Từng sợi khói vướng mắt qua nhoi nhói
              Rượu uống quắc cần câu lòng cứ hỏi
              Miệt ấy giờ bậu hạnh phúc hay không ?
               
              Linh Phương
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:53:25 bởi Linh Phương >
              #37
                Linh Phương 01.05.2010 08:38:28 (permalink)
                0


                 
                Sài Gòn 2005

                Sài Gòn
                không còn rộng như trước năm 75
                Thuở ta bắt đầu lang bạt
                Hương cà phê Hầm Gió đêm nào
                đã từ lâu rơi mất
                Ba mươi năm lục tìm ngăn ký ức
                Em của ngày xưa
                giờ cũng rất xưa



                Sài Gòn
                trong ta chỉ có hai mùa
                Nắng bụi
                ngồi công viên nhìn cây cỏ
                Mưa nhòa
                ngồi đâu đó làm thơ
                Sài Gòn ba mươi năm lòng vẫn nhớ
                Ô ngói hồng lúc tiễn ta đi
                Quán sách cũ
                Em bán hàng đưa khăn vẫy
                Giấu trong mắt mình giọt lệ bâng khuâng



                Sài Gòn trước năm 75
                Bầy chim trên hàng sao thường xuyên dậy trễ
                vực dậy bình minh trong trẻo buổi sớm mai
                Người công chức già thong thả đạp xe vào nhiệm sở
                Cô sinh viên ung dung đến giảng đường
                Em gái học trò thản nhiên cắp sách
                Chị bán hàng rong tất tả qua từng ngõ hẻm
                Gã hành khất mù khảy đàn- bắt chước giọng đệ nhất danh ca Út Trà Ôn xuống xề sáu câu vọng cổ “Tình anh bán chiếu" nghe buồn đứt ruột –đứt gan



                Sài Gòn
                không còn rộng như trước năm 75
                Hoa duôn đỏ không còn đỏ chỗ ta- em- hẹn hò- thề thốt
                Khi thành phố ngày càng thêm chật chội
                Với những ngôi nhà cao tầng hiện đại che khuất tầm nhìn
                Với những bảng quảng cáo rực rỡ ánh đèn đêm
                và những cột ăng-ten chọc thủng bầu trời xanh thăm thẳm



                Sài Gòn 2005
                Ta trở về
                Góc phố không còn ai đứng đợi
                Em của ngày xưa
                giờ cũng rất xưa


                Linh Phương
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:54:18 bởi Linh Phương >
                #38
                  Linh Phương 01.05.2010 08:43:34 (permalink)
                  0
                   
                   
                   
                  Dòng sông Sài Gòn ngày nào
                   
                   
                  Những sợi lông măng ngày nào
                  Bên dòng sông Sài Gòn
                  Anh đã hôn lên chiếc cổ trắng ngần của em
                  Lúc tiễn anh ra ngoài mặt trận
                  Những giọt nước mắt âm thầm
                  Rơi trên vòng thép gai
                  Những giọt nước mắt đỏ như màu máu
                  Từ trái tim bé bỏng của em
                  Vỡ òa nỗi đau và nỗi nhớ
                  Với chừng đó tháng năm
                   
                  Những sợi lông măng mịn màng
                  Như sương mù buổi sáng
                  Bay dật dờ giữa dòng sông Sài Gòn
                  Dòng sông hẹn hò- em nhớ không ?
                  Lúc em còn trẻ dại ngồi khóc bên anh
                  Mỗi lần nhìn thấy những cánh hoa lửa hàng đêm thắp sáng bầu trời
                  Mỗi lần nghe tiếng đại bác vọng về thành phố thân yêu
                  Nơi em cắp sách đến trường
                  Nơi anh sống đầy âu lo- cảnh giác
                  Nơi cuối cùng của sự bình yên
                  Nơi em vẫn thường cầu nguyện
                  Rằng chiến tranh mãi mãi còn xa lơ- xa lắc
                  Trong trí tưởng tượng của em
                  Của em
                   
                  Những sợi lông măng dễ thương và rất mềm
                  Mềm và dễ thương như bờ vai trần trụi của em
                  Bờ vai theo anh qua bao cánh đồng khói lửa
                  Qua bao dòng sông đạn bom
                  Qua bao cánh rừng khô cằn cháy xém
                  Ôi ! Chiến tranh
                  Chiến tranh mang niềm tin- hy vọng của anh
                  Một mai đất nước hòa bình
                  Trên chuyến tàu thống nhất Bắc- Nam
                  Anh còn sống trở về
                  Được yêu em bằng cả tấm lòng
                  Được làm thơ bằng cả tấm lòng
                  Dù tấm lòng chưa đủ
                  Trước cuộc đời phù phiếm xa hoa
                   
                  Ơi ! Cuộc chiến tranh mấy mươi năm qua
                  Dài bằng thời gian chờ đợi
                  Dài bằng nỗi đau và nỗi nhớ
                  Của anh
                  Của em
                   
                   Anh vẫn mong những ngày tháng còn lại sẽ êm đềm
                  Êm đềm như dòng sông Sài Gòn ngày nào chúng mình hò hẹn
                  Về tương lai của anh
                  Của em
                  Một mai đất nước hòa
                  bình
                   
                  Linh Phương
                   
                  R
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 02:47:19 bởi Viet duong nhan >
                  #39
                    Linh Phương 01.05.2010 08:46:41 (permalink)
                    0

                     
                     
                    Con bướm vàng ngày cũ

                    Con bướm vàng khẽ chớp
                    Đôi cánh về quê em
                    Biển - trời - mây - sông nước
                    Cỏ hoa và muông chim

                    Theo em vào lớp học
                    Đậu trên đôi vai mềm
                    Chim - bướm - nghe em hát
                    Hoa cỏ lặng lẽ nhìn

                    Những ngón tay thon hồng
                    Dịu dàng cầm phấn viết
                    Biển - trời - sông - xanh biếc
                    Ngẩn ngơ buồn ngẩn ngơ

                    Mây - nước - như ngừng trôi
                    Khi em lên bục giảng
                    Thương đời anh quá ngắn
                    Trao em buổi tan trường

                    Mười năm - hai mươi năm
                    Hỏi em còn có nhớ ?
                    Con bướm vàng ngày cũ
                    Bay vào vuông lớp xưa

                     
                    Linh Phương
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:56:23 bởi Linh Phương >
                    #40
                      Da Hương 01.05.2010 23:49:44 (permalink)
                      0
                       
                       
                       
                       
                      Ngó sen
                       
                      Chòng chành nỗi nhớ
                      ru hời
                      Em về
                      soi bóng
                      lẻ loi một mình
                      Đa đoan
                      vì bởi đa tình
                      Thuở vai chấm tóc
                      đã thèm chữ yêu
                      Thấy người
                      phách lạc- hồn xiêu
                      Trái tim con gái
                      hóa liều theo anh
                      Tuổi hoa vừa chớm
                      một nhành
                      Ngó sen tơ
                      với mộng xanh
                      biếc đời
                       
                      Linh Phương
                       
                       
                       
                      Đem về thêm cho anh nè !
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:02:50 bởi Da Hương >
                      #41
                        Linh Phương 03.05.2010 18:54:40 (permalink)
                        0


                        ÁO EM VÀNG NẺO KINH KỲ

                         
                        Bởi vì em
                        đã chết chìm
                        Vào trong đôi mắt
                        đa tình của anh
                        Ngỡ ngàng
                        níu lại mộng xanh
                        Ngày hai mươi tuổi
                        hóa nhành đau thương
                        Cầm tay khóc
                        chẳng muốn buông
                        Câu thề xưa
                        rớt xuống đường
                        vu quy
                        Áo em vàng nẻo
                        kinh kỳ
                        Trời ơi !
                        Đâu biết lần đi
                        không về
                         
                        Linh Phương
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2010 03:28:55 bởi Linh Phương >
                        #42
                          Linh Phương 04.05.2010 18:39:00 (permalink)
                          5


                          Áo em bay mát rượi nắng sân trường
                           

                          Anh trở lại bàn chân vừa chạm ngõ
                          Gia Định thành xưa quen thuộc một thời
                          Tưởng đã quên. Mà sao lòng cứ nhớ
                          Cầu Chữ Y biền biệt mấy mươi năm
                           
                          Ngã tư Bảy Hiền vời vợi người trông
                          Màu áo lụa trắng ngời ngời con mắt
                          Bởi vì em nên mây trời xuống thấp
                          Níu đời anh- chầm chậm- tháng giêng- hai
                           
                          Phố Thị Nghè giờ chắc chẳng còn ai
                          Ngồi chải tóc- soi gương- chờ tiếng gọi
                          Qua Hàng Xanh anh thẫn thờ bước vội
                          Nghe trái tim đau đáu thuở học trò
                           
                          Sài Gòn ơi ! Ngày ấy quá xa mờ
                          Trong ký ức xanh xao buồn bật khóc
                          Tình mới chớm- là tình mong manh nhất
                          Dễ dàng phai như màu lá thu phai
                           
                          Có phải xuân hồng điểm xuyết cành mai
                          Mang gió tết nhuộm vàng bông hoa nở
                          Góc phố cũ- một mình anh đứng đợi
                          Áo em bay mát rượi nắng sân trường
                           
                          Linh Phương
                           
                          R
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 02:50:46 bởi Viet duong nhan >
                          #43
                            Linh Phương 05.05.2010 08:40:44 (permalink)
                            0


                             Lời ru của gió
                             

                            Em sẽ đi trên con đường ngoại ô
                            Không có anh- chỉ có lời ru thì thầm của gió
                            Gió ru em- gió bạt ngàn thương nhớ
                            Mùi hoa cau- hoa bưởi trở về
                            Một chút hương quê
                            Ấm lòng người xa xứ
                            Nắng hong mùa cũ
                            Thương bàn chân em rơm rạ thơm nồng
                            Qua những bụi tre lấm lem bùn đất
                            Mặt trời chếch bóng nằm im

                             
                            Em sẽ đi trên con đường rất quen
                            Không có anh- chỉ có lời ru thì thầm của gió
                            Gió ru em- gió bạt ngàn chờ đợi
                            Vầng trăng khuyết lại tròn
                            Nhập nhòa chiếc phà trôi ngang dòng sông rộng
                            Mơ em về- nước cuồn cuộn sóng
                            Mấp mé bờ- ráng phèn đỏ quạch lối xưa

                             
                            Em sẽ đi trên con đường ổ gà
                            Không có anh- chỉ có lời ru thì thầm của gió
                            Gió ru em- gió bạt ngàn từ câu chuyện cổ
                            Tình yêu là tiếng cười- là tiếng khóc trong veo
                            Tờ thư như chiếc lá bay vèo
                            Mang kỷ niệm chúng mình vào ký ức



                            Ký ức thì xanh
                            Kỷ niệm thì hồng
                            Và tình yêu thì ngượng ngập
                            Ngượng ngập lần đầu tay thon mười ngón nhỏ
                            Em ve vuốt ngực anh- lồng ngực già nua ốm yếu
                            Rồi em chợt hiểu
                            Suốt cả đời người mắc nợ cùng anh


                            Linh Phương
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 22:58:40 bởi Linh Phương >
                            #44
                              DongSuoiNgot 06.05.2010 06:23:20 (permalink)
                              0



                               
                              Em sẽ đi trên con đường ngoại ô
                              Không có anh- chỉ có lời ru thì thầm của gió
                              Gió ru em- gió bạt ngàn thương nhớ
                              Mùi hoa cau- hoa bưởi trở về
                              Một chút hương quê
                              Ấm lòng người xa xứ
                              Nắng hong mùa cũ
                              Thương bàn chân em rơm rạ thơm nồng
                              Qua những bụi tre lấm lem bùn đất
                              Mặt trời chếch bóng nằm im

                               
                              Em sẽ đi trên con đường rất quen
                              Không có anh- chỉ có lời ru thì thầm của gió
                              Gió ru em- gió bạt ngàn chờ đợi
                              Vầng trăng khuyết lại tròn
                              Nhập nhòa chiếc phà trôi ngang dòng sông rộng
                              Mơ em về- nước cuồn cuộn sóng
                              Mấp mé bờ- ráng phèn đỏ quạch lối xưa

                               
                              Em sẽ đi trên con đường ổ gà
                              Không có anh- chỉ có lời ru thì thầm của gió
                              Gió ru em- gió bạt ngàn từ câu chuyện cổ
                              Tình yêu là tiếng cười- là tiếng khóc trong veo
                              Tờ thư như chiếc lá bay vèo
                              Mang kỷ niệm chúng mình vào ký ức



                              Ký ức thì xanh
                              Kỷ niệm thì hồng
                              Và tình yêu thì ngượng ngập
                              Ngượng ngập lần đầu tay thon mười ngón nhỏ
                              Em ve vuốt ngực anh- lồng ngực già nua ốm yếu
                              Rồi em chợt hiểu
                              Suốt cả đời người mắc nợ cùng anh


                              Linh Phương

                              Những Con Đường Em Đi

                              Những con đường đưa em đi về đâu...?
                              Không có anh-chỉ lời gió bốn bề vi vu reo thương nhớ
                              Có những lời thổi bay thềm tóc
                              Lời mơn man về ve vuốt bờ vai
                              Một chút hương đêm
                              Một lần ghé lại
                              Mùi dạ hương miên man vùng kí ức
                              Anh biết không- từ ấy thương nhớ về hoài...

                              Em sẽ còn đi trên con đường tìm ai...?
                              Không có anh-Mịt mù gió bám thân em siết nhớ
                              Lời gió ru như những cuộn tơ vò
                              Trăng che mặt mây thẫn thờ
                              Nhòa cát bụi những dòng thơ ru miền gió
                              Mãi là em đêm thơm mùi cỏ
                              Dò dẩm về trên mượn lối đường xưa...

                              Em sẽ đi theo hướng gió nghịch đùa
                              Và cứ tưởng có bóng anh gần lắm
                              Có còn không anh những mùa xưa đằm thắm
                              Tiếng nói tiếng cười hòa lẫn nụ môi hôn
                              Anh nói với em đêm nắng bồn chồn
                              Em sờ ngực anh... nghe tim anh loạn nhịp!

                              Em sẽ đi có thể nào hoài trọn kiếp?
                              Gói mớ hành trang là bút mực nghẹn ngào
                              Không có anh-chỉ có lời ru em ngàn cơn gió
                              Dù hiểu bao lần
                              Vẫn không thể nào dừng lại đươc đâu anh

                              Hồng Quế


                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 33 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 494 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9