NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 77 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 30.05.2010 10:05:29 (permalink)
0

Ngăn tim đang trống còn nhiều chỗ
Mời người thương nhớ, bước ngay vô
NH
#46
    hongsang 30.05.2010 17:35:21 (permalink)
    0
    Hồng Sang
    Đắng Cay




    Muộn  màng  quá  khi  hai  ta  gặp  lại.
    Em  tàn  phai  anh  cũng  hết  tuổi  xanh.
    Quê  Hương  mình  thôi  khói  lửa  điêu  linh.
    Ta  hội  ngộ  chiều  tàn  trên  đất  khách...

    Những  lời  lẽ  đôi  bên  cùng  biện  bạch.
    Trách  hờn  nhau  quá  lẩm  cẩm  bâng  quơ.
    Hơn  ba  mươi  năm  nhưng  vẫn  chưa  mờ.
    Cứ  còn  mãi...in  sâu  vào  ký  ức...

    Hai  chúng  ta  có  khơi  trong  tiềm  thức.
    Nhắc  chuyện  xưa , người  trách  kẻ  hờn  nhau.
    Một  quảng  đời  mãi  lận  đận  lao  đao.
    Giờ  cuối  nẻo  nghe  xót  xa  quá  đỗi...

    Anh  giờ  thôi...đã  hết  rồi , ngang  dọc.
    Em  giờ  thôi...môi  tắt  lịm  nụ  cười.
    Có  còn  chăng  là  bao  nỗi  ngậm  ngùi.
    Đành  tiếc  nhớ , cho  những  gì  đã  mất...

    Đêm  nay  ngồi  lạnh  run  cơn  gió  bấc.
    Ước  gì  ta  lật  ngược  lại  thời  gian.
    Lời  nguyện  cầu  theo  gió  cũng  tiêu  tan.
    Thời  gian  ấy...ta  dễ  gì...quay  lại...

     
    r

     
     




    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2010 00:38:45 bởi Huyền Băng >
    #47
      Nguyên Hoang 02.06.2010 06:01:53 (permalink)
      0

      Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó .
      Ngàn năm có đổi được gì không ?
      Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn .
      Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng ...


      LỜI CUỐI...

      Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó
      Xuôi về đâu? Tìm bến cho đò?
      Bến trong, bến đục tình đan trải
      Còn mãi lang thang, thác tiếc hoài.

      Lắm khi ước nguyện, trời không tặng!
      Ta phải tìm nhau để hiểu lòng
      Thượng đế an bài mọi động vật
      Càn khôn hợp mộng, phải giao phong.

      Lỡ vì trót hẹn trăm năm
      Bây giờ phải đợi âm thầm xót xa
      Gió dừng, mây hết trôi qua!
      Cho ta gặp lại, tay đà rẩy run
      Thở than, phiếm lạc tơ chùng!
      Dồn hơi, thốt tiếng cuối cùng Yêu Em.

      Em ơi! ta cùng về con ngõ hẻm!
      Chiều mưa rơi, nghe được giọt êm đềm
      Cơn gió thốt lời tự tình trên lá
      Tiếng xạc xào, đón lại bước chân xa.

      Còn vùng trời, hơi thở, lẽ nào qua!

      Nguyên Hoang
      01.06.2010


















      #48
        Nguyên Hoang 02.06.2010 22:16:20 (permalink)
        0

        Trích đoạn: khiết Tâm


        Trích đoạn: Nguyên Hoang

        CHỜ NGƯỜI TIỀN KIẾP
        Anh ngồi đây, đã bao năm, chưa gặp!
        Chờ một người, hồn vạn kiếp, không phai
        Chốn xôn xao, ta hiện thân, tượng đá!
        Nghìn năm qua, rồi nửa, vẫn mong hoài.

        Cho đến lúc, tinh cầu nầy, vỡ vụn?
        Ta gặp Em cõi nào đó, mông lung!
        Về non cao, xuống bình nguyên, khe lũng?
        Sóng bạc đầu, xin trả lại, nhân dung.

        Nguyên Hoang
        25.04.10

        Chờ làm gì, một người trong tiền kiếp?
        Gió trần gian làm phai mất dung nhan,
        Thời gian rơi trong đau xót, ngỡ ngàng,
        Nghìn năm cũ, có còn không, tượng đá?
         
        Gặp lại nhau trong vô ưu muôn ngả.
        Khúc tương phùng ta nắn phím, so dây.
        Níu kéo nhau đi đến hết vạn ngày,
        Để thiên thu ghi tình vào bất tử...!

        Xin phép họa cùng chú, nếu có gì sai, thành tâm xin được thứ lỗi!
        Tiểu bối Khiết Tâm.



        TẠ LÒNG...
        (Cho một người..)

        Từ lâu lắm, tình yêu luôn bất tử!
        Nếu ngõ đi, có thêm kẻ chung đường?
        Dù có dẫn, về tận miền gió cát
        Xin đồng hành, trọn vẹn nghĩa yêu thương

        Khi tượng đá được vòng tay nâng đỡ !
        Sẽ hóa thành Thiên tử, ngự trên ngai
        Quên thiên thu, còn nhớ, chỉ một ngày
        Bỏ tất cả, những gì từ tiền kiếp.

        Hậu nơi nào, Trẫm nơi đó, với Khanh!

        Ngôn ngữ đơn thuần, bằng mắt trên môi
        Cuộc đời nầy, Anh mãi, yêu Em thôi.

        Nguyên Hoang
        2.6.2010

















                                                                            
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 08:39:31 bởi Nguyên Hoang >
        #49
          Nguyên Hoang 04.06.2010 10:34:17 (permalink)
          0

          DẤU ÁI...

          Giọt lệ mang buồn rưng chảy đó
          Ngàn năm như thác, đổ không dừng!
          Bao lâu? Mới dứt và vơi cạn ?
          Quên bỏ nỗi lòng, sống dửng dưng?

          Có lẽ niềm riêng hằn ký ức
          Xa xôi ẩn hiện khó phai nhòa?
          Trong tim lưu giữ nhiều thương nhớ!
          Rồi mãi cùng theo, chẳng phôi pha.

          Em sẽ trở thành thần vệ nữ
          Đứng chờ hóa đá, để trấn tình
          Cuối hôn gót ngọc, nhìn trong mắt
          Lệ đọng trên mi, khóc chuyện mình!

          Anh đến giùm em đong gìn nước mắt
          Mang về tận nơi, cùn đỉnh tinh cầu!
          Cho giá lạnh làm băng, ôm nỗi nhớ
          Mượn nguyêt hằng, đến tâm sự, canh thâu.

          Cuộc tình nầy, bậu dìm kín, chôn sâu.

          Nguyên Hoang
          03.06.10
          #50
            Nguyên Hoang 04.06.2010 23:39:11 (permalink)
            0


            Trích đoạn: Nguyên Hoang

            Không  gian  mây  gió  điều  hiu
            Nơi  đây  có  kẻ  chiều  chiều  nhớ  em...
             
            NH


            Nhớ em sẽ mãi nghìn thu giữ
            Mây gió đìu hiu cũng chẳng buồn
            Thắm thiết tơ vương, hồn trĩu mộng
            Vòng tay chờ đợi, mưa thương tuôn.
            N.H
            #51
              Nguyên Hoang 04.06.2010 23:47:24 (permalink)
              0

              Trích đoạn: Nguyên Hoang

              Làm  sao  ta  được  có  nhau ?
              Người  quây  quắt  nhớ , người  sầu  mênh  mông...

              NH 



              Trời xanh ngũ sắc cầu vòng
              Tú cầu gieo chuyển Sang Hồng vô tay
              Trên cao thiên ý an bài
              Tháng năm còn lại chẳng hoài công tu
              Bây giờ là gió mùa thu
              Ta cùng sánh bước lãng du bên đời

              N.H
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2010 23:48:37 bởi Nguyên Hoang >
              #52
                Nguyên Hoang 05.06.2010 01:15:00 (permalink)
                0

                LỜI TRẦN TÌNH...

                Lệ hồng đưa gót sang ngang
                Xin cho ta được một lần yêu em!
                Bờ môi ngưỡng vọng khát thèm
                Vòng tay ôm giữ nỗi niềm em mang
                Dù cho sầu tủi võ vàng
                Tình yêu đan trải lên ngàn say mơ
                Quý trân giá ngọc tôn thờ
                Mong người xin chớ hững hờ bạc vong
                Ngồi đây muôm dặm nhớ mong
                Nơi nầy chất chứa sầu đong vơi đầy.
                N.H


                Ta đón tơ mây ngày đông trở
                Quàng lên vai hở che ngực trần
                Cho khuất tâm tư chìm năm tháng
                Ru hồn đừng tỉnh, khỏi ngu ngơ!
                Tay hứng sương tan mùa hạ đến
                Tưới lên đỉnh nhớ gạt qua buồn
                Dịu cơn hực nắng, hằn môi mắt
                Khô cứng bờ mi, lệ hết tuôn.
                N.H


                Tình qua mau, cuộc đời đã cho trao!
                Mây vẫn trôi, có gì xin nhắn gởi ?
                Vuông góc tối, nằm từng đêm, dỗ giấc
                Thì thầm nghe, từng cuộn sóng dâng trào.

                Nay ta không, còn cân đai áo mão
                Đi bên ta, với thầm lặng cuộc đời
                Chân lê chậm, ngộ như là mong đợi?
                Có bóng hình nào, đang bước theo sau.
                N.H


                Ta đi tìm lượm vừng trăng vỡ
                Để chứng minh lòng hẹn ước xưa
                Nhân dáng xuân qua đà mấy độ?
                Ngọt bùi trao gởi đã phai chưa?
                Ta đứng trông em lần trở lại
                Trả cho nhung nhớ giữ theo lòng
                Con tim ấp ủ, dòng khô cứng
                Nhân thế đền bù, gợn heo may.



                LÀ MƠ THÔI...

                Ta bao lần nhìn trăng
                để tưởng vọng!
                Ta từng tháng năm
                luôn mãi nhớ mong!
                Nếu ai cho ta một điều mơ ước
                Sẽ làm cơn gió, vụt thoát đi tìm?
                Ta vào phòng loan, không ai ngăn được
                Nầy cuộc hành trình, do bởi con tim!
                Dường như gió? quyện quanh mình, giậm dụi!
                Trời mùa đông, mà cảm giác ấm nồng
                Mảnh hình hài cỗi cằn, được an ủi
                Thịt da nhũn mềm, dập bởi cuồng phong.
                Có phải ước mong? ý chờ? từng đợi?
                Hôm nay gió về, xoa dịu nỗi vơi!
                Buồn lơ đảng, xa rời, dành ngưỡng vọng?
                Và gió ơi! Riêng nói nhỏ, xin mời!
                Đừng đi! ta cần mi, hi..hi..

                Nguyên Hoang
                04.06.10






                #53
                  Nguyên Hoang 05.06.2010 05:09:11 (permalink)
                  0

                  KHÚC TÌNH BUỒN, ta mơ..

                  Trên lũng mây vàng ươm nuối tiếc
                  Vưng trăng thao thức đợi mong về
                  Cung thương dìu dặt chờ phiên tấu
                  Nỗi nhớ từng cơn ngấm thiếp mê !

                  Mơ ước có lần xin trở gót
                  Bình yên vuốt lại tóc thay màu
                  Ngu ngơ ta hát lới ca ngọt
                  Ru giấc nồng say ở ca dao.

                  Gió ơi! Thôi hãy ngừng ray rức
                  Cho ta ngưng đọng, nhớ bồi hồi!
                  Em về không ngại dành tóc rối
                  Ngắm lại bẽ bàng ngấn lệ rưng.

                  Trả lại cho tim cùng bóng ngã
                  Dãy đường hun hút nét kiêu sa
                  Nhặt lượm mảnh đời, trao mộng ảo
                  Gởi về phiên bản của năm nào.

                  Xin được nhận gì? Mơ ước cuối !
                  Thời gian không thỏa mản cho ai
                  Hôm nay nghỉ lại lòng an ủi
                  Điều đó đi qua, vẫn nhớ hoài.

                  Nguyên Hoang







                  #54
                    Nguyên Hoang 05.06.2010 09:48:56 (permalink)
                    0

                    TÌNH XA...

                    Ngần mây xa đó có gì ?
                    Mà sao chối bỏ xuân thì đi qua!
                    Trên vùng thương nhớ thiết tha
                    Đã ôm kỷ niệm tay ngà rót trao

                    Từ trong ký ức dạt dào
                    Tháng năm ngờ vực đổi màu hoang vu!
                    Đỉnh cao triền núi mịt mù
                    Lũng sương giăng trải đền bù nắng mưa.

                    Em về trong ngõ lưa thưa
                    Hồn thu vực dậy có vừa xuân xanh
                    Giọt tơ, vạt nắng mông lung
                    Thả trên dòng chảy sóng cuồng luân lưu!

                    Mây thu chuyển phủ cánh dù
                    Che tầng tóc rối thiên trù uyển dung
                    Tìm về từ cõi thiên cung
                    Có ai đi nhặt bâng khuâng chạnh lòng?

                    Chiều chưa? Trời úa trên không!
                    Vo tròn nỗi nhớ mênh mông đợi chờ
                    Ngồi đây từng kiếp hoang mơ
                    Dẩu cho vụng dại, lối mờ khảo duyên.
                    Lồng tim nhốt vội chim uyên.

                    Nguyên Hoang









                    #55
                      Nguyên Hoang 05.06.2010 10:01:14 (permalink)
                      0

                      DẤU HẰN..

                      Bên gió núi, biển đôi lần cuồng nộ!
                      Nhắc khung trời che lạnh, bóng trăng sao
                      Có mưa giông cuốn bụi hồng lóng lánh
                      Ngần yêu thương, vùi thác lũ cuộn trào
                      Ta ôm bóng dỗ dề, giam nước mắt
                      Khóc cuối lòng vụng dại kín hoang vu!
                      Để mãi mãi, giăng sầu tầng giải bạc
                      Đêm nguyệt hằng, ta ngắm bóng mây thu.
                      N.H
                      #56
                        Nguyên Hoang 06.06.2010 00:46:45 (permalink)
                        0
                        DÌU CƠN MƠ VỀ

                        Anh gởi cho em, tình thư giấy trắng
                        Trao yêu, theo phai úa lá vàng
                        Bao đêm nhớ lật từng trang ký ức
                        Ngồi đếm sầu, năm tháng ngắm thu sang.

                        Anh đã mang tình yêu xa xôi đó
                        Trong đam mê, nên phải chịu dày dò
                        Vị nha phiến, đi về len cánh gió
                        Ru hồn tôi, cùng cực vũng bơ vơ.

                        Anh sẽ cho bình yên dỗ giấc ngủ
                        Em phơi thân trên bải cát phẳng lì
                        Những con sóng kéo lên vồ ngấu nghiến
                        Cả hình hài, thành bọt bể vô tri.

                        Hồn thiên di, thẩn thờ bay lạc lõng
                        Mang thân em, dưới móng vuốt cánh bằng
                        Đem thả xuống, giam tù nơi hoang đảo
                        Nghìn năm sau, đông đúc những xóm hoang.

                        Sống nơi đây, chắc trọn đời viên mản
                        Cũng vẫn bốn mùa lần lượt đi sang
                        Sang qua tim cho tình luôn rực cháy
                        Bởi vì đây, thượng đế đã an bài.

                        Anh yêu mãi cuôc đời và Em nữa
                        Niềm thương trao, trong mắt biếc tuyệt vời
                        Mênh mang quá, nỗi lòng đầy chất chứa
                        Đồng xanh về, khung trời mộng rong chơi.

                        Anh ghi chép. những vần thơ hực nắng
                        Dành cho em, mai mốt có quay về
                        Khô trong mắt, rạn vân môi, hoang vắng
                        Đây vòng tay đưa lại, thoát cơn mê.

                        Nguyên Hoang
                        5.6.2010
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2010 00:50:23 bởi Nguyên Hoang >
                        #57
                          Nguyên Hoang 06.06.2010 11:08:44 (permalink)
                          0

                          NHẶT LẠI..

                          Đi lượm lại những vần thơ, cạn ý
                          Và nhặt từng dang dở, của năm xưa
                          Gió chia xẻ, dậy bừng cơn bảo lửa
                          Mây đông tan, vỡ vụn buổi xuân thì.

                          Tìm nơi đâu?Những cánh rừng chung thủy
                          Gặp mọi ngày chẳng phơi trải, cho vơi !
                          Từng màu đỏ trong vườn hoa sắc thắm
                          Bải chiều hoang mầu đó, xich xiềng đời.

                          Bàn tay ta, mỗi ngày chờ hứng nắng
                          Giọt ban mai, có ấp ủ được lòng ?
                          Như cuộc tình đi qua, thật váng mỏng
                          Tựa mắc gai thù, vết xước hư không.

                          Có để lại, cõi mông lung nỗi nhớ ?
                          Vùng bình yên, mộng mị vẫn chưa phai
                          Chưa được quen với đắng cay, bở ngở
                          Giấc ngù nào? Sao vội đặt vô tay.

                          Ta làm thiêu thân, tìm bóng ma quái!
                          Ném quăng đời, không chút tiếc, luyến thương
                          Dòng sông miên du, vẫn cùng máu chảy
                          Cánh lục bình trôi. hoài mộng đêm trường.

                          Ta đi nhặt lượm, dòng thơ hoang tưởng
                          Ngồi bên trời, nước mắt hết tuôn rơi!
                          Vẫn cùng gió và mây rồi trăng nước
                          Có cùng ta kết vá lại bầu trời?

                          Những mảnh nhỏ, còn vây vương trần thế
                          Cũng chỉ là vài thoáng, lãng cơn mê.

                          Nguyên hoang


























                          #58
                            Nguyên Hoang 07.06.2010 23:34:22 (permalink)
                            0

                            VỤT THOÁT

                            TA về, trên nỗi buồn riêng của đá !
                            Mang hoa dung thay sỏi cát mượt mà
                            Dòng quyện mặn, ngạt ngào trong sóng biển
                            Cuộn dâng trào, xoáy bọt sủi hải miên.
                            Liếm bờ cát, răng ngà triên ngấu nghiến!
                            Lưỡi nhân ngư trệu trạo, cổ căng hàm
                            Cho đào thoát, sinh tồn loài rái cá!
                            Dìu yêu thương, hòa nhập bước chân sam.
                            Đôi tay mơn, vội vàng, chợt dụng lạm
                            Nét phù dung, môi nắt khuất chân trời!
                            Bóng dã tràng, tìm trú thân, vỏ ốc
                            Chờ sáng mai, thấy lại ánh dương hồng.
                            Đã tuần tự, kể từ khi có biển!
                            Nghìn năm qua, xe cát vẫn chưa xong
                            Trong cuộc đời còn được bước đi rong!
                            Lần qua phố, xuôi miền xa, cuộc chiến.
                            Như mảng lục bình, theo nước trôi sông
                            Mai đi xa, xa lắm, khỏi cõi trần!
                            Bổng đôi lúc, dừng chân lòng tự nghĩ?
                            Vào hồ bơi, ra thoát, có gì nhận?
                            Một phần quà cho được, ngắm tà huy.

                            Bất chợt, không ngờ hay thanh thản, đi !

                            Nguyên Hoang
                            2010
                            #59
                              Nguyên Hoang 08.06.2010 07:03:32 (permalink)
                              0

                              CÓ ĐƯỢC KHÔNG ?

                              Tình yêu Em, dù cho nhiều mộng mị
                              Chỉ dỗi hờn, mới chùng bước Anh đi
                              Đến rồi qua, xa nhau về đôi ngã
                              Từng ngày bao quanh, thêm nỗi xót xa.

                              Nhớ Em nhiều, trần gian chờ nguyệt dạ
                              Chăn đơn dầy, không đủ ấm ngày đông
                              Phải chua xót, khi hình hài xa bóng
                              Ai điểm trang? Hoàng hôn úa mượt mà.

                              Đuổi theo chân, chỉ còn là bóng ngã
                              Đi ngu ngơ xin lại những ngỡ ngàng
                              Thu mang lá trao về cho dỉ vảng
                              Chiều mưa buồn, nhũn ướt cánh mây qua.

                              Hành trang kín trên vai hằn nặng trĩu
                              Chất ấp đầy, giữ lại những thư xanh
                              Chữ được viết bằng mực ngâm lâu lắm
                              Cho đậm dòng, không phai theo kinh thánh
                              Khuyên chúng mình, sẽ cùng mãi yêu nhau
                              Nhưng hôm nay, trăng sao mang mất dấu
                              Em về đâu? Ta trở lại đây rồi!
                              Bên thềm vắng, bước chân về mỏi gối
                              Một lần mơ, dù phép lạ mưa ngâu
                              Có được không? Cuộc tình không giai ngẩu
                              Dòng trường giang, ta quay lại giang đầu
                              Sẽ đứng ngắm yên hà bay lảng đảng
                              Làm khói tiêu tương, mờ nhạt mênh mang .

                              Nguyên Hoang
                              2010







                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 77 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9