Những Bài Thơ Tình Buồn
TA VÀ TRĂNG Chưa bao giờ Ta thấy cô đơn như lúc này Chưa bao giờ Ta lại thấy quanh mình đầy trống vắng Quanh ta chẳng có ai Chỉ một mình riêng ta cất bước Lẻ loi Đơn côi Tấm thân nhỏ nhoi Tình là giấc mộng khi tỉnh rồi chợt tắt. Đêm nay Mình ta nơi đây Ngắm ánh trăng giữa bốn bề tĩnh lặng Trăng cũng buồn ánh sáng nhòa ước lệ Giọt lệ sầu thấm ướt cả nhân gian Nỗi buồn làm tim ta như vỡ tan Trăng lặng thầm tuôn dòng lệ ngàn hàng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2010 23:33:05 bởi hoaanhhungdatinh >
ĐỨA TRẺ TRONG VƯỜN YÊU Cho đến bây giờ Tôi vẫn là đứa trẻ trong vườn yêu Ngây ngô Non nớt Chẳng biết gì về thiên đường hạnh phúc Chẳng biết gì về nồng ấm bên nhau Tôi đã yêu và yêu người tha thiết Tình đơn phương cũng đến lúc phai tàn Tôi đớn đau ôm nỗi sầu chứa chan Và ngày tháng vẫn âm thầm mong nhớ Giờ đây tôi bơ vơ Ngồi buồn đầy thẫn thờ Chưa bao giờ được tình yêu đáp lại Kiếm mãi Tìm hoài Tôi mỏi mệt và không còn đủ sức Đâu đó trong tiềm thức Tôi nghĩ rằng mình sẽ mãi cô đơn Thôi kiếm tìm Thôi mong chờ Làm đứa trẻ với tháng ngày bay nhảy Chẳng yêu ai
Chẳng tìm ai...
Lâu rồi không vào vườn thơ. Bao bộn bề công việc đã làm tôi quên đi mất một người bạn rất thân thiết của mình. Hi vọng trong thời gian tới sẽ có thời gian để thường xuyên lên thư quán, gặp gỡ và trao đổi với những người bạn thơ của mình. Chúc mọi người luôn vui!
Kính chúc bình an!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: