Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Bụi mờ dĩ vãng
Nhờ bước gió dìu nên trăng đến
Chờ áng thi rơi trên gối thơ
Kỷ niệm hôm nao và định mệnh
Vẫn còn lưu dấu tích trong mơ
Ta chẳng phụ mình mình không phụ
Hoa tím chung tình để gió vui?!
Những gì may mắn đều hy hữu?!
Ngắm chi trăng sáng vẽ ngậm ngùi...!
Cám ơn BĂNG NGUYỆT không chê gió, cho gió thổi thêm một phát nữa nha!...
Trăng sáng... ngậm ngùi... ừ, chẳng nhẽ...
Phụ người,... người phụ... thì ra thế!...
Chung qui mấy bến nhỡ đò ngang
Cũng tại Nàng, Nàng chia bóng lẻ.
"Để kẻ sang ngang cũng... ngậm ngùi..."
Giống Chế Linh ca "mùi" đáo để...
Thôi Nàng,... sớm hội ngộ đi thôi...
Nhớ nhớ... thương thương... khối chuyện kể...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2006 21:10:08 bởi giothoang >