GÓC VUI
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 70 bài trong đề mục
Tráng Lệ 12.05.2010 17:34:48 (permalink)
Luật nhà tu:
 
Trong một dòng tu khổ tu Công Giáo, các thầy dòng luôn phải cấm khẩu, chỉ được phát biểu khi có phép và nhứt là không bao giờ yêu cầu điều gì cho bản thân mình. Trong một bữa cơm, một thầy thấy trong tô cháo của mình có con chuột chết. Làm sao bây giờ ? Bụng đói meo sau một ngày làm việc mệt nhừ . Thầy đành nhắm mắt ngồi im suy nghĩ. May quá, thầy tìm được giải đáp để có bát cháo khác mà không lỗi luật dòng. Thầy giơ tay xin phép.
- Thầy Antôn có điều gì muốn nói ?
- Thưa cha Bề Trên, các thầy ngồi quanh bàn con đều thiếu con chuột chết trong cháo.
- !!!
#16
    Tráng Lệ 12.05.2010 17:37:31 (permalink)
    Vấn đáp:
     
    Bé Tèo năm nay 6 tuổi học trường tiểu học lớp 5 . Học được một tuần thì bé Tèo chán học không chịu làm bài vở nữa, cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao. Bé Tèo nói là tại chương tŕnh học quá thấp so với trình độ của bé . Bé Tèo xin cô cho lên học bậc trung học .
    Cô giáo dẫn bé Tèo lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện . Ông hiểu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi bé Tèo một số câu hỏi về Khoa học còn cô giáo sẽ hỏi Tèo về kiến thức tổng quát, nếu bé Tèo trả lời đúng ông sẽ cho bé Tèo nhảy lớp .
    - Hiệu trưởng : 25 lần 25 là bao nhiêu ?
    - Bé Tèo : Dạ là 625
    - Hiệu trưởng : Công thức tính diện tích vòng tròn ?
    - Bé Tèo : Dạ là bì́nh phương bán kính nhân Pi
    - Hiệu trưởng : Nước bốc thành hơi khi nào ?
    - Bé Tèo : Dạ khi nước sôi ở 100°C
    .. ..
    Sau gần 1 tiếng "tra tấn" bé Tèo, câu nào bé Tèo cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng về
    kiến thức khoa học của bé Tèo và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát :
    - Cô giáo : Con gì càng lớn càng nhỏ ?
    Ông hiệu trưởng hết hồn nhưng bé Tèo trả lời ngay
    - Bé Tèo : Dạ là con cua nó có càng lớn và càng nhỏ
    - Cô giáo : Cái gì trong quần em có mà cô không có ?
     Ông hiệu trưởng xanh cả mặt
    - Bé Tèo : Dạ là 2 cái túi quần
    - Cô giáo : Ở đâu lông tóc của đàn bà quăn nhiều nhất ?
    Ông hiệu trưởng run lên
    - Bé Tèo : Dạ ở Phi Châu
    - Cô giáo : Cái ǵ cô có ở giữa 2 chân của cô ?
    Ông hiệu trưởng chết điếng người
    - Bé Tèo : Dạ là cái đầu gối
    - Cô giáo : Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt ?
    Ông hiệu trưởng hóc mồm ra
    - Bé Tèo : Dạ là cái lưỡi
    - Cô giáo : Cái gì của cô nhỏ khi cô chưa có chồng và lớn hơn khi cô lập gia đ́nh? Ông hiệu trưởng ra dấu không cho bé Tèo trả lời nhưng bé Tèo đáp ngay
    - Bé Tèo : Dạ là cái giường ngủ
    - Cô giáo : Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng ra ?
    Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo
    - Bé Tèo : Dạ là dầu sơn móng tay
    - Cô giáo : Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra ?
    Ông hiệu trưởng gần xỉu
    - Bé Tèo : Dạ là cây cà lem
    Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với bé Tèo :
    Thầy cho con lên thẳng đại học vì năy giờ thầy đáp không trúng được 1 câu nào hết !!!
     
    #17
      Tráng Lệ 12.05.2010 17:40:05 (permalink)
      Tham lam ?
       
      (Đóng góp bởi Sáu Lòng)
       
      [color="midnightblue" size="2"] Như các anh các chị đều biết Sáu tui đây là người rất thật thà chất phát lại thêm hiền lành như củ khoai từ . Mấy lúc này thất nghiệp vì thiên hạ đã xong mùa thuế má , nên rủ nhau đi vacation bên Úc bên Tây hết cả , cái thân tui lụm lon cũng chẳng ra chi , đi làm lơ xe được năm ba bữa cũng chẳng ra gì , buồn tình Sáu tui bỏ lên rừng làm người đốn củi để kiếm cơm và cũng xa nơi phố thì đầy ganh đua và tình người ôi sao hờ hững , Gia taì Sáu tui mang mang theo chỉ có cây búa đẽo làm đồ nghề và cũng là vật hộ thân . Một bữa nọ sau khi làm việc cả buổi sáng , không biết hớ hênh hoặc mơ mộng về đâu , trong lúc ngồi mơ màng Sáu tui sơ ý làm rới cha cây búa xuống cái vực nằm cạnh bên rừng nơi Sáu tui đang làm việc ........vực thì sâu quá làm sao mà tìm , buồn qúa Sáu tui ngồi khóc hu hu ........Bỗng đâu như chuyện thần thoại ngày xưa , có một ông bụt hiện lên hỏi tui với giọng rất hiền từ :

      _Này con ! Tại sao lại ngồi đây mà khóc có một mình ?
      _Dạ thưa Bụt , con có mỗi cái búa dùng để đốn củi kiếm ăn , chẳng may bị rơi mất xuống vực sâu , vực thì thăm thẳm làm sao con tìm , nên con buồn qúa vì từ nay lấy gì mà kiếm sống nữa đây .
      Ông Bụt nhìn Sáu tui với vẻ thương hại rôi ông nói :
      _Con ngồi đây chờ ta một chút , ta sẽ trở lại ngay
      Thế rồi ông Bụt nhẩy ngay xuống vực với tư thế rất là phiêu lãng như người đang cưỡi mây . Được một lúc , ông từ dưới vực bay lên ,trên tay cầm một chiếc búa bằng vàng , rồi ông hoỉ :
      _Cái búa này có phải của con không ?
      Sáu tui thực thà lắc đầu :
      _Dạ thưa Bụt cái này không phải của con .
      Ông Bụt gật gù , bay trở xuống , rồi lại bay lên với cái búa bằng bạc , và cũng hỏi Sáu tui rất là hiều hậu :
      _Vậy thì cái này chắc là của con chứ ?
      Sáu tui vẫn tiếp tục lắc đầu không phải , Thế là ông Bụt lại lân nưã bay xuống và lần này mang lên cái búa sắt cũ kỹ của Sáu tui . Khoỉ cần ông Bụt hỏi , Sáu tui đã reo lên mùng rỡ :
      _Đúng cái này rồi , Cái này mới chính là của con đấy Bụt ạ !

      Ông Bụt hình như rất hài lòng và cười lên ha hả :
      _Hay lắm , Hay lắm , con đúng là một thằng nghèo nhưng lại thật thà , chứ không phải là cái thứ nghèo mà ham , đây là cả ba cái búa ta cho con tất cả mang về cứ tha hồ mà xử dụng thoải mái , kể cả con có thể bán nó đi mà lấy tiền làm vốn .

      Nói xong một hồi ông Bụt biến mất và để lại ba cây búa cho Sáu tui . Nhờ bán đi hai cây búa vàng và bạc tự nhiên Sáu tui có vốn và di chuyển về miệt SaĐéc làm ăn , May mắn sao khi thời gian ở đây Sáu tui lại gặp được một cô chủ tiệm Nail thấy tội nghiệp cho Sáu tui về ở chung , và nhiệm vụ của Sáu tui chỉ cần ngày hai buổi phục vụ cho nàng mọi việc từ trong nhà ra tới ngoài nhà tới nơi tới chốn . Mâý hôm nay cô chủ của tui tự nhiên biến đi đâu mất không dìa cả mấy ngày rồi , hỏi thăm tin tức chung quanh mà chả ai biết cả , buồn ôi là buồn vì nhớ cô chủ nên ngồi thút thà thút thít . Ấy mà lại hay lắm cơ ! Ông Bụt ngày xưa tự nhiên hiện lên cười rất hiền hòa và hỏi :

      _Này Sáu con ! Hôm nay lại bị cái gì mà ngồi đây sụt sà sụt sịt như bố chết vậy ?
      _Dạ thưa ông Bụt , Chẳng qua là cái cô chủ của con không biết mấy hôm nay bị ai bắt cóc hay sao mà chẳng thâý trở về nhà , con lo qúa nhưng không làm gì được cả nên ngồi đây mà khóc vậy thôi , nếu ông Bụt thương con thì làm ơn tìm cô ấy mang về giúp con thì con đội ơn ông Bụt rất là lắm lắm ....

      Ông Bụt nghe xong liền bảo :
      _Con ngồi đây chờ , ta sẽ mang người mà con muốn tìm về cho con ngay !

      Nói xong ông biến đi một lúc . Khi ông trở lại thì ôi chao ông dẫn theo một cô nhìn coi còn trẻ đẹp vô cùng , mặc áo đầm xanh màu nước biển , tóc nhuộm màu hạt dẻ rất là sương khói , đeo thêm cặp mắt kiếng điệp viên 007 , trên tai lủng lẳng cái earphone , nhìn kỹ thì ối cha mẹ ơi đúng là cái cô người mẫu kiêm ca sĩ
      Như Loan cẳng dài hay hát trên Paris By Night ...

      _Phải cái cô này là cô chủ của chú mày hay không ?
      Sáu tui lúc này lấp ba lấp bấp trả lời :
      _Dạ đúng rồi , đúng rồi , đúng ngay chóc là cô chủ con đang tìm kiếm ....

      Chưa trả lời hết câu thì Sáu tui bị ông Bụt vả vào mồm nghe cái bốp gần thấy ông bà ông vải . Nếu mà nói theo kiểu văn chương bác học như Đại Huynh của tôi đã giảng nghiã thì phải gọi là " Niềm đau chất ngất " , còn nói theo kiểu văn chương bình dân của tui là " Tá hoả tam tinh " và ông cười gằn :
      _Không còn thực thà như xưa ! Đúng là lần hồi thành Ma đầu giáo chủ ! Xập xí xập ngầu . Cái cô chủ thiệt của mày đâu có được trẻ đẹp và sexy như cô này ......

      Sáu tui lúc đó mới lồm cồm bò dậy , vưà thủ thỉ thì thầm giải thích :

      _ Ới ông Bụt của con ơi ! Đúng là như ông Bụt nói là cái cô chủ của con không phải cái cô này , nhưng con sợ như lần cái búa ....nếu con nói không phải ....lát nưã ông Bụt lại dẫn đến cô Linh Đa Trang Đài rồi con cũng sẽ bảo không phải , xong ông Bụt lại dẫn đến cô Ý Lan đến con cũng bảo là không phải rồi sau cùng ông Bụt mơí dẫn cô chủ thiệt của con đến . Cái vấn đề là ở chỗ khi con bảo " Ới ông Bụt ơi đúng phải rồi " thì ông Bụt lại noí " Thôi thấy mày thực thà , tao cho hết tất cả mấy cô cho mày cứ mang về tha hồ hầu hạ ....thế là đời con sẽ bế mạc ngay tại nơi này.......vì chỉ có một cô chủ mà con hầu hạ đã te tua , nay mà hầu hạ tới bốn cô chủ thì con chỉ có nước là con sẽ hát cái bài ...Chắc ngày mai con sẽ wa đời wá xá ....... "

      Ông Bụt nghe Sáu tui nói chợt như hiểu ra , ông cười tủm tỉm bỏ đi miệng lầm bầm :
      _Thì thôi để cho mày tự ý mà đi tìm , còn tao đâu có wưởn mà tìm kiếm cho mày .....

      Câu chuyện ngày Thứ Sáu đến đây tạm ngưng vì nãy giờ mải mê gõ lia liạ ôi sao mà mệt wá .....

      6L

       

      #18
        Tráng Lệ 12.05.2010 17:41:20 (permalink)
        TINH MẮT  
        Trong máy bay, cụ hành khách :
        - Nhìn xuống đất mà xem, trông ai cũng lí nhí như con kiến! 
        Chiêu đãi viên :
        - Thì là đàn kiến thiệt mà, máy bay đã cất cánh đâu!
         
        #19
          Tráng Lệ 12.05.2010 17:44:31 (permalink)
          1. Thầy lang giỏi

          Con Diêm Vương ốm, sai quỷ sứ lên trần gian đón thầy lang xuống chữa. Khi quỷ sứ đi, Diêm Vương dặn:

          - Tìm nhà thầy nào ít có ma đứng ngoài cửa nhất thì vào!

          Lên đến nơi, quỷ sứ đi khắp, không thấy nhà thầy nào như thế cả. Nhà thầy nào xoàng, cũng ba bốn chục con ma đứng ở cửa. Ðang định quay về, bỗng thấy nhà thầy lang nọ chỉ có mỗi một con ma. Mừng quá, quỷ sứ vào mời thầy xuống âm phủ. Diêm Vương đón được thầy giỏi, mừng lắm, hỏi:

          - Nhà ngươi làm thuốc đã bao năm mà khá như vậy?

          Thầy lang thưa:

          - Bẩm, tôi mới hành nghề được mấy ngày hôm nay, và cũng chỉ chữa cho một người thôi ạ!

          -----------------------------


          #20
            Tráng Lệ 12.05.2010 17:46:18 (permalink)
            2. Nội khoa ngoại khoa

            Có một người bị một mũi tên bắn cắm vào đùi, mời thầy lang ngoại khoa đến chữa. Thầy lấy dao cắt bỏ phần mũi tên ở ngoài. Làm xong đòi tiền.

            Người nhà hỏi:

            - Còn phần cắm sâu vào thịt, thầy chưa lấy ra kia mà?

            Thầy nói:

            - Tôi chữa ngoại khoa, còn cái đó thì xin mời thầy nội khoa.

            -----------------------------
            #21
              Tráng Lệ 12.05.2010 17:48:19 (permalink)
              3. Chọn người gầy mà chữa

              Một thầy lang chữa bệnh thế nào đến nỗi người ta chết. Nhà chủ dọa đưa lên quan. Thầy lạy lục, kêu van mãi. Nhà chủ bắt phải khiêng quan tài đi chôn mới tha. Thầy đành về nhà, gọi vợ và hai thằng con trai lớn đến, bốn người bốn góc khiêng đi. Người chết béo, quan tài nặng, cả nhà khiêng méo mặt.

              Ði được nửa đường, thầy than thở:

              - Làm người chớ học nghề thuốc!

              Người vợ nói thêm:

              - Làm thuốc khổ đến vợ con!

              Con trưởng ngậm ngùi:

              - Cái quan tài này, đầu nặng chân nhẹ, khiêng khó quá!

              Người con thứ ôn tồn khuyên bố:

              - Từ nay, thầy có chữa thì chọn người gầy mà chữa, thầy ạ!

              -----------------------------
              #22
                Tráng Lệ 12.05.2010 17:49:35 (permalink)
                4. Chẩn bệnh

                Hai thầy lang ngồi nói chuyện với nhau. Thầy nọ hỏi thầy kia:

                - Bác đi thăm bệnh, sao bất cứ người bệnh nào, bác cũng hỏi thường ăn những gì, vậy nghĩa là làm sao?

                Thầy kia cười, đáp:

                - Có gì đâu! Chẳng qua hỏi xem họ ăn uống có sang không để định tiền thuốc nhiều hay ít cho dễ.

                -----------------------------
                #23
                  Tráng Lệ 12.05.2010 17:51:19 (permalink)
                  5. Chữa ma ra người

                  Một thầy lang nằm mơ thấy xuống âm phủ. Một lũ ma níu chặt lấy, bảo:

                  - Trước thầy đã chữa cho chúng tôi xuống đây, bây giờ thầy phải làm thế nào cho chúng tôi sống lại.

                  Thầy sợ toát mồ hôi, giật mình tỉnh dậy, vuốt ngực than thở:

                  - Ta chỉ có chách chữa cho người hóa ma, chứ bây giờ bắt ta chữa cho ma ra người thì biết dùng phương thuốc gì?

                  -----------------------------


                  #24
                    Tráng Lệ 12.05.2010 17:52:25 (permalink)
                    6. Chơi khăm

                    Một thầy lang và một thầy bói không biết làm sao mà thù hằn nhau. Một hôm có người đàn bà, chồng ốm, đi xem bói. Thầy gieo quẻ, bảo phải đến nhà thầy lang nọ mà xin thuốc, chồng sẽ khỏi. Trước khi chị kia đi, thầy dặn thêm:

                    - Vào nhà thì phải hỏi: "Có thật ông là ông lang mà dao cầu dính đầy mạng nhện và ô thuốc mốc meo không?" Ðúng là thầy lang ấy mới hay.

                    Chị kia đến, hỏi như lời thầy bói dặn. Thầy lang biết thầy bói chơi khăm mình, nhưng vẫn cứ thản nhiên kê đơn bôi thuốc, rồi dặn:

                    - Chị về sắc lên cho anh ấy uống, nhưng phải bắt cho bằng được một con ruồi đậu ở mép ông thầy bói, bỏ vào thuốc, thì thuốc mới hiệu nghiệm.

                    Người đàn bà vâng lời, quay trở lại hàng thầy bói. Chầu chực mãi, chẳng thấy con ruồi nào đậu ở mép thầy để bắt, sốt ruột lắm! Ông thầy bói đang đợi khách, ngáp dài. Bỗng có hàng bánh rán đi qua, thầy gọi vào ăn. Thầy đang nhai bánh thì một con ruồi bắt hơi mật, bay đến đậu ngay vào mép thầy. Chị kia không bỏ lỡ dịp, giơ tay đánh bốp được con ruồi. Thầy bói đau quá, la lên:

                    - Ối giời ơi! Ông làm gì mà mày đánh ông!

                    -----------------------------
                    #25
                      Tráng Lệ 12.05.2010 17:57:03 (permalink)
                      7. Dốt còn sĩ diện

                      Một lão trọc phú đang ngồi tiếp khách. Chợt có người vào đưa một tờ giấy và đứng đợi trả lời. Lão kia vốn dốt đặc, nhưng trước mắt khách, lão làm ra vẻ biết chữ, giả bộ mở tờ giấy ra xem rồi trả lời:

                      - Cứ về đi, chốc nữa tao sang ngay!

                      Tên người nhà gãi đầu gãi tai, thưa:

                      - Ông con sai con sang mượn ông con bò đem về ngay kẻo lỡ buổi cày, chứ không phải mời ông sang đâu ạ!

                      -----------------------------
                      #26
                        Tráng Lệ 12.05.2010 18:23:23 (permalink)
                        Mày để cho nó một chút Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ chuyên nghề quay tơ, có một cô con gái út rất nết na thùy mị, chăm việc bếp núc.

                        Bà cụ thường đe bọn thanh niên hàng xóm: - Có già ở đây, bọn bây đừng hòng léng phéng đến con út.

                        Một ngày kia. Lúc bà cụ đang quay tơ, cô út nấu ăn dưới bếp, anh học trò cầm một cái chén nhỏ xíu sang nhà bà cụ: - Thưa bác, hôm nay cháu nấu ăn quên mua nước mắm, bác cho cháu xin một muỗng.

                        Thấy anh học trò ăn nói dễ thương nên bà cụ cũng dễ dãi: - Ừ con cứ xuống bếp nói con út đưa cho.

                        Anh học trò đi xuống bếp, giấu cái chén tỉnh bơ: - Cô út, bác nói cô cho tôi... nắm tay cô một chút.

                        Cô út sợ quá la toáng lên: - Má ơi! Anh này ảnh kêu...

                        - Thì mày để cho nó một chút. Có mất cái gì đâu!

                        Cô Út đành đứng im cho anh nắm tay. 3 bữa sau, anh học trò lại sang: - Thưa bác, cho con xin một củ hành nhỏ.

                        - Con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho.

                        Anh ta lại xuống bếp: - Cô Út, bác nói cô cho tui hun cô một cái.

                        Cô Út la lớn: - Má ơi! Anh này ảnh đòi...

                        - Thì mày cứ để cho nó một chút...

                        Cô Út đành để cho anh ta hun. Cứ thế khi thì hạt tiêu, trái ớt, khi thì muỗng muối, hạt đường, cô Út cứ đành phải “cho một chút...". Một thời gian sau, anh ta đã được ở... rể nhà bà cụ.
                        #27
                          Tráng Lệ 12.05.2010 18:25:35 (permalink)
                          Nước mắm hâm Một anh nọ có tính sợ vợ vô cùng và ngu hết chỗ nói, bởi thế suốt đời cứ bị ăn hiếp mà không làm sao được. Anh ta biết thế là nhục, mắc cỡ với anh em, song cứ phải cắm cúi phục tùng theo lệnh bà.

                          Một lần, có bạn ở xa tới thăm, anh ta đến năn nỉ với vợ:

                          - Bữa nay tui có khách, vậy mẹ mày để tôi làm chồng một hôm, bao giờ có mặt khách đến thì mẹ mày để cho tôi cự nự la lối gì thì la. Chớ không khách khứa bảo vợ ăn hiếp chồng thì nhục cả.

                          Chị vợ thấy chồng nói thế cũng ưng thuận để đẹp mặt cả đôi và được tiếng với anh em. Anh ta được như ý nên tự tung tự tác quát nạt om sòm, chị vợ không hé răng nửa lời. Bạn bè thấy thế cũng khâm phục. Bữa ăn, mâm cơm được dọn lên một cách ngon lành đầy đủ, tuy thế anh ta vẫn:

                          - Nào, tô canh này sao mẹ nó nấu mặn quá thế này?!

                          - Chao ôi! Món xào gì mà lại thế này?!

                          - Đĩa thịt làm sao mà nấu như vậy?!

                          Thấy chồng chê bai đủ thứ, chị vợ vẫn vui vẻ lễ phép với chồng. Được nước, anh chồng như chim sổ lồng quên cả phận mình, nên lên mặt quá. Ngó đi ngó lại không còn gì để chê được nữa, khi thấy vợ bưng thêm nước mắm lên, anh ta nhận lấy rồi nói:

                          - Này mẹ nó, sao chén nước mắm này không hâm lên?

                          Nghe nói vậy, mọi người bò lăn ra cười. Chị vợ mắc cỡ không nhịn được cái ngốc của chồng mới bước lại túm tóc anh ta tẩn cho một trận.
                          #28
                            Tráng Lệ 12.05.2010 18:27:03 (permalink)
                            Rao làng Ngày trước, dân ngụ cư là kẻ thấp kém nhất trong làng. Cho nên, đến Yên Lược, vừa dựng xong túp lều, Xiển bị bọn lý trưởng bắt ra làm mõ.

                            Một hôm, lý trưởng thấy một chị hàng bát ngồi ỉa ở cái bãi rậm đầu làng, liền bắt lấy gánh bát rồi sai Xiển đi mời "làng" ra đình chia phần. Xiển vâng vâng dạ dạ, vác mõ đi, cứ sau một hồi mõ "cốc cốc" lại rao:

                            - Chiềng làng chiềng chạ! lắng tai mà nge mõ rao: Cụ lý bắt được mụ hàng bát ỉa bậy đầu làng, mời "làng" mau ra đình mà chia phần!

                            Nghe nói chia phần, bao nhiêu chứ sắc, thân hào, vội vã kéo nhau ra đình. Ðến cổng đình, gặp Xiển, ai cũng nhao nhao hỏi:

                            - Chia phần gì thế mày?

                            - Con mẹ hàng bát ấy đâu rồi?

                            - Có nhiều không hả mày?

                            Xiển lễ phép đáp:

                            - Bẩm các cụ, con mẹ hàng bát ỉa bậy đầu làng. Dạ, nhiều lắm ạ, một đống to lù lù thế kia, có lẽ một cụ được đến vài ba bát chứ không ít đâu!

                            Vừa nói, Xiển vừa chỉ về phía hai cái sọt bát đang để ở hè đình.
                            #29
                              Tráng Lệ 12.05.2010 18:28:56 (permalink)
                              Còn buồn hơn Thấy anh chồng thắng bộ đi ra khỏi nhà, cô vợ trẻ nài nỉ:

                              - Anh đừng có đi uống rượu nữa. Bỏ em ở nhà một mình, em buồn lắm.

                              Anh chồng an ủi:

                              - Em thân yêu, anh biết. Nhưng nếu anh cũng ở nhà thì cả hai ta đều buồn. Một người buồn dẫu sao thì cũng đỡ hơn cả hai người, phải hôn em.
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9