GÓC VUI
Thay đổi trang: << < 45 | Trang 5 của 5 trang, bài viết từ 61 đến 70 trên tổng số 70 bài trong đề mục
Tráng Lệ 15.05.2010 09:38:36 (permalink)
Love-Remain-And-Never-Can-End
#61
    Tráng Lệ 15.05.2010 09:44:44 (permalink)
    Thực đơn rất ấn tượng


    Mọi người tham dự một bữa tiệc tại nhà hàng sang trọng nọ rất hồi hộp với thực đơn rất ấn tượng:

    THỰC ĐƠN:

    1)Khai vị: Bát quái đồ.
    2)Món 1: Trư Bát Giới đại náo Bến Tre.
    3)Món 2: Dùi đục chấm mắm nêm.
    4)Món 3: Kim kê ấp trứng.
    5)Món 4: Đảo thần tiên.
    6)Tráng miệng: Tiếng nổ lúc 0 giờ.

    Thực khách cảm thấy rất thích thú với thực đơn ấn tượng kia. Mọi người háo hức chờ đợi từng món được đem ra.

    Đầu tiên, món khai vị "Bát quái đồ" được đem ra là món "Bát bửu". Ồ! mọi người rất thích tên gọi mới của món ăn này. Vèo! chỉ cần 1 phút là dĩa "Bát quái đồ" hết sạch.

    Tiếp theo là món "Trư Bát Giới đại náo Bến Tre". Món gì đây ? A! món thịt heo kho nước dừa đây mà. Hay wá! Mọi người dô 100% và vỗ tay hoan hô nhiệt liệt tên gọi của món ăn này. Món này chỉ cần 2 phút thôi đã hết.
    Món "Dùi đục chấm mắm nêm" tới là gì đây? Trời ơi! Là món bánh mì chấm Ra-gu.

    - Hấp dẫn quá! Hay! Hay! - một thực khách kêu lên.

    Sự háo hức của thực khách vẫn còn khi chờ món "Kim kê ấp trứng". Ồ! Món này thì ai cũng đoán đúng cả. Đó là món gà quay ăn với xôi.

    "Đảo thần tiên" chắc là món lẩu chứ gì? Không sai! Chính là nó!!!

    Còn món tráng miệng gì mà lạ quá! "Tiếng nổ lúc không giờ" là gì chứ?Không ai đoán ra cả. Cuối cùng, mọi cặp mắt đổ dồn về cái dĩa anh bồi đang bưng ra. Cái gì đây??????

    Má ơi! Trên dĩa toàn là .......HỘT MÍT


    #62
      Tráng Lệ 15.05.2010 14:22:46 (permalink)

      NHẦM

      Một anh chàng phải đáp xe lửa tốc hành đi ăn cưới nơi thành phố lân cận. Chỉ còn 10 phút nữa là tầu chạy, anh mới phát giác là mình bị đi chảy, ướt cả quần, dơ cả áo, anh vội chạy vào quán bán quần aó trong ga, chọn được cái quần và cái áo thung rất vừa. Anh tiến tới quầy tính tiền, đưa xếp quần áo mới chọn được cho cô thâu nhân viên, mới hay là không đủ tiền mua cả áo lẫn quần. Vừa để ý mò túi, ngắm ví, anh vừa bối rối nói với cô thâu ngân viên:
      - Tôi không đủ tiền mua cả hai, vậy tôi chỉ mua cái quần thôi.
      Còi tầu đã rú lên báo hiệu tầu khởi hành, anh vội cầm gói đồ nhảy vội lên toa xe cuối cùng. Vừa nhẩy lên được thì đoàn tầu chạy. May quá ! Trễ một phút nữa là khỏi đi ăn cưới rồi !
      Trên toa, anh cảm thấy đi tới đâu thì ở đó mọi người vừa nhìn anh vừa bịt mũi. Anh thấy mắc cở nên vội chạy vào cầu tiêu gần nhứt để thay đồ. Sau khi đóng chặt cánh của cầu tiêu, anh cởi cái quần dài hôi thối liệng qua cửa sổ toa xe, liệng luôn cả quần lót nữa. Anh thấy khoan khoái liệng xong cái của nợ hôi thối làm mất mặt mình trước bao nhiêu khách hàng trên toa. Anh mở gói quần áo mới mua để thay.
      - Trời ơi! Sao lại thế này ? Chỉ là cái áo thung chứ không phải cái quần dài ?
      - ???
      #63
        Tráng Lệ 15.05.2010 14:26:18 (permalink)
        MÁY GỌT KHOAI KIỂU VN


        Trong một hội chợ triển lãm thiết bị công nghệ chế biến thực phẩm tiết kiệm năng lượng, 3 cường quốc công nghệ tham gia là Hoa kỳ , Nga và VN.Các nhà khoa học lấy tiêu chí tiêu thụ điện năng làm tiêu chí đánh giá chât lượng.

        Mỹ triển lãm phát minh ra máy gọt khoai to bằng cái tivi, thả 1 củ khoai tây ở đầu này thì đầu kia cho ra 1 củ khoai tây trắng nõn.

        Nga mang trình phát minh cái máy gọt khoai tây bé bằng quả bóng đá, thả đầu này đầu kia cho ra 1 củ trắng nõn.

        Đến lượt VN đưa ra cái máy gọt khoai to bằng nửa cái nhà mà không hề tốn chút điện năng khiến Nga và Mỹ vô cùng kinh ngạc. Đầu nay đổ 1 rổ khoai đầu kia cho ra 1 rổ trắng nõn.

        Chuyên gia Nga cay mũi vì không chiếm được giải nhất nên yêu cầu thử lại máy của VN,họ cho đổ 5 rổ khoai tây cùng lúc để xem thế nào.

        Vừa đổ xong thấy ở trong máy phát ra tiếng kêu _"Mẹ kiếp! Đổ lắm thế này lấy đâu chỗ ngồi gọt nữa?????"

        Nga khoái chí vì máy của VN lúc đó không ra được củ khoai nào.

        Rốt cuộc trong 3 nước tham gia :Nga giải nhất , Mỹ giải nhì và VN được.....giải ba.

        Thật xứng danh cường quốc (!)


        Tiên thân ái chúc cả nhà cười suốt ngày và yêu cả ngày luôn
        #64
          ms.witch 06.06.2010 22:24:41 (permalink)
          Nhật Ký Nàng Dâu
           
           Chuyện mẹ chồng nàng dâu là đề tài bất tận với những chủ đề càng ngày càng mở rộng, xin giới thiệu cùng độc giả Cười 24H một số "bí mật hậu trường" của một gia đình... văn hóa!
           
          Ngày... tháng... năm
          Mở mắt dậy vào lúc 6h sáng. Anh yêu vẫn nằm bên cạnh, ngáy đều như một bản nhạc du dương. Mình lén dậy, nhìn qua khe cửa thấy mẹ chồng đang làm đồ ăn sáng. Bèn nhón chân về giường, trùm chăn nằm tiếp. Và lấy ra cuốn sách, thả rơi xuống cạnh đầu mình. Miên man nghĩ về chiếc áo đầm hôm qua con Mai mặc. Áo đẹp quá nhưng tròng vào thân nó thực phí đi. Phải mình thì biết, cứ làm các anh lác mắt. Anh nào? Sực nhớ mình đã có chồng. Ờ, có chồng không được diện à?
          Anh yêu nhỏm dậy, lay lay, mình nhắm mắt, đầu hơi ngoẹo ngoẹo (biết rằng dáng ấy dễ thương). Anh nhón chân ra ngoài nói với mẹ chồng: “Vợ con hơi mệt. Đêm qua đọc sách về gia chánh đến khuya”. Mẹ la anh: “Thế thì để cho nó ngủ”. Kha, kha, ta ngủ tiếp là chuyện đã rõ ràng.

          *
          * *

          Ngày... tháng... năm
          Đi làm về, thấy mẹ chồng lôi ra một con cá lóc. Eo ôi, lại nấu canh chua, lại nhặt rau, thái hành, gọt thơm mệt xỉu. Vội vàng lén rút điện thoại, nhắn tin cho Mai. Nó lập tức phôn vào điện thoại để bàn. Mẹ chồng nhấc lên: “Alô, cho cháu gặp Trang, cháu muốn báo là sếp ở cơ quan vừa vào viện vì lên cơn tai biến”. Mẹ chồng hốt hoảng dập máy, bảo mình vô viện thăm ngay. “Nhưng con còn nấu canh, làm cá”, mẹ gắt: “Để đấy mẹ lo”. Ra vẻ khó nhọc đứng lên. Vù ra ngoài. Thoát. Rủ Mai đi “sốp” coi giày. Nó dặn nếu nó nhắn tin, cũng phải phôn cứu nó. Yên tâm. Cảnh ngộ cả mà.

          *
          * *

          Ngày... tháng... năm
          Muốn rủ anh yêu đi ăn cơm Nhật. Anh ngần ngừ “Mẹ ở nhà buồn”. Khổ quá, mẹ không thích và không hiểu Sushi, đã thế cứ bước vào những chỗ này là kêu rên rằng mắc, tiền đó về nhà mua cả tạ cá mà xơi. Giận dỗi quay mặt vào tường “Anh muốn sao cũng được”. Chàng len lén sờ tay vào vai. Gạt ra. Phải rồi, ở nhà này tôi là con sen, con ở, tôi chỉ nên đổ rác, lau nhà. Bỗng hai hàng nước mắt chảy ra. Nhớ mới thuở nào tung tăng trên phố, giờ co ro giữa bốn bức tường. Trời ơi là trời, lấy chồng làm chi cho khổ. Có tiền ăn tiệm mà không được đến ăn. Lại gạt tay. Để mặc tôi. Tôi chỉ muốn là tôi chết quách.

          *
          * *

          Ngày... tháng... năm
          Đánh liều mua cai váy đầm về. Gói kỹ để vào trong tủ. Nó đẹp nhưng khổ cái lưng trần. Cần chuẩn bị thời cơ chu đáo.
          Tối cả nhà ăn cơm, cố tình mở một phim Mỹ. Nói xa xôi đến văn hóa Âu Tây, tới cái xu hướng trẻ trung hiện tại. Bà già y như mắc bẫy, phát biểu vẻ tự hào: “Mẹ hiểu, mẹ không phải như người ta, cứ thấy con cái thò ra là cấm”. Mình bồi: “Con biết ngay từ hôm đầu gặp gỡ, mà mẹ hình như thuở bé có học trường Tây”. Bà nói: “Không, nhưng mẹ hay đi qua cổng trường, nhiều cô đầm còn thua đấy”. Cả nhà cười ha hả. Ta tung tăng lấy váy ra khoe: “Bạn con ở Pháp mới gửi cho (thực ra là mua gần chết). Mẹ thấy thế nào?”. Bà đang vui lại không coi kỹ phần lưng: “Được, được”. Anh yêu sung sướng. Mình sung sướng, trừ con Mai. Nó tưởng chỉ mình nó có cơ hội mặc!

          *
          * *

          Ngày... tháng... năm
          Mình sợ nhất những lúc không có anh yêu ở nhà. Bà già muốn nói chuyện với mình, còn mình chỉ muốn xem tivi rồi ngủ. Đã thế, chuyện của bà toàn chuyện chán. Nào nhà bên mới mua con chó, nào trước cửa có ông lão làm sao ấy, nhìn ta lại cứ cười cười. Rồi chuyện ngày xưa ta khổ lắm, đẻ con trai xong không có trứng vịt muối mà ăn, các cậu các cô bây giờ sướng quá. Mình ậm ừ, quẫy đạp trên giường, vùi sâu tai vào gối. Ôi, đời tôi khổ thế. Cùng lúc phải nghe hai cái tivi, mà một cái không là sao nhỏ tiếng.
          Ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Giật mình thức dậy, thấy mẹ vẫn ngồi, vẫn nhìn lên đài CNN dù không hiểu tiếng Anh. Chắc bà sợ chuyển kênh sẽ đánh thức mình.
          Ôi đàn bà. Ôi phụ nữ. Chắc là bà còn khổ dài dài!


           
          Sau "Nhật ký của một nàng dâu", hẳn nhiều bạn tò mò muốn biết bí ẩn phía sau cách ứng xử của bà mẹ chồng thế nào?
           
          Nhật ký của một bà mẹ chồng
           

          Ngày... tháng... năm
          Tối qua hai đứa nó lại đi. Không biết là xem phim hay ăn tiệm, đã thế, lại còn phôn về muộn khi ta đã dọn cơm xong. Ta ngồi ăn một mình, lòng ngổn ngang tức tối. Đứa con trai yêu dấu rõ ràng đã bị vợ ám, càng ngày càng cách xa ta. Được. Để coi. Bà này đâu có sợ. Bà này biết điều nhưng không nhu nhược.
          Khuya tối mấy cũng không chịu ngủ, bật tivi xem phim Hongkong bộ, nhưng nghe tiếng xe của chúng thì tắt vội đi. Giả ngồi trong bóng tối cô đơn. Hai đứa bước vào. Con trai ngạc nhiên: “Mẹ chưa ngủ à?”. Ta lạnh lùng: “Mẹ mệt”. Con dâu lo lắng: “Mẹ uống thuốc gì chưa?”. Ta dấm dẳng: “Thôi, tôi nhức mỏi quen rồi”.
          Hai đứa len lén về phòng. Ta hả dạ, lén xuống bếp, mở tủ lạnh ăn nửa trái sầu riêng.
          *
          * *
          Ngày... tháng... năm
          Sáng ra loẹt quẹt quét nhà. Thấy con dâu đi qua, vội vã tự đấm lưng vài cái. Nó liếc nhìn nhưng không hỏi. Được. Để đó. Rồi xem!
          Nó dắt xe ra. Mình nói mát: “Con mặc cái váy đẹp đấy, nhưng hình như hơi mỏng đó con”. Nó cười cười: “Bây giờ ai cũng vậy mà”. Ta cười nhạt: “Gia đình này gia giáo, ta chỉ nhắc thế, chắc mẹ cổ rồi”. Nó len lén trở lại thay đồ. Thấy chưa. Một nhát. Đừng có vội trêu gan.
          Nó vừa định nổ máy xe, mình lại nhắc: “Chủ nhật có giỗ, con nhớ về sớm và nhớ đặt heo quay”. Con dâu sững sờ: “Cơ quan con định đi Vũng Tàu”. Mình cười không tươi: “À, thì mẹ cũng nhắc thế thôi. Tùy chị”.
          Nó nặng nề lao đi. Con trai yêu vừa ra. Rõ khổ, mới cưới vợ mà gầy đi ba ký. Chắc “quỷ cái” lại hành. Mình dọn đồ sáng cho ăn. Nói xa xôi: “Vợ con ngoan, xinh đẹp đấy nhưng con nên để ý vì hình như nông nổi, ham chơi”. Thấy nó im, mình bồi: “May mà mẹ cũng đổi khác rồi, chứ mấy bà kia ấy à? Canh chừng và so đo dữ lắm”.
          Con trai không nói gì, im lặng đọc báo. Kệ, nghe được câu nào thì nghe. Tôi già rồi. Tôi chả cần gì – Tôi chỉ nghĩ cho anh cho chị.
          *
          * *
          Ngày... tháng... năm
          Buổi trưa sang bà Tám, thấy bà cũng đang buồn và tức đứa con dâu. Có đời thuở nào mà sắm một lúc hai cái áo trong khi chồng không có đôi giày tử tế mà mang. Vội vàng dẩu mỏ mắng bà: “Mua thế còn may. Đứa nhà tôi ấy à, nhà ba ngày không thấy quét (thực ra thì mới có một ngày), nấu cơm thì lúc khê lúc khét (thực ra cũng mới có một lần)”.
          Bà Tám thở dài: “Thời chúng mình khổ biết bao nhiêu. Bọn nó bây giờ sướng mà không biết sướng”.
          Đang ngồi với chị Tám thì chị Tư qua. Khoe con dâu đi Thái Lan về tặng chai dầu gió. Mình bực quá: “Con dâu tôi tặng cả máy đấm lưng, nghe nói mua đắt bằng chiếc xe gắn máy”. Nói thế cho chị ấy ghen chơi. Đừng tưởng chỉ con nhà mình mới khá.
          *
          * *
          Ngày... tháng... năm
          Cùng chị Tư, chị Tám lên chùa. Đi hết trăm ngàn tiền xe, ăn hết sáu chục ngàn tiền quà. Nhưng lúc về nhà, con dâu hỏi đi đâu thì nói là đi khám bệnh. “Bác sĩ nói sao hả mẹ?”. “À, thì sẽ tăng nhức mỏi, nên cần bớt việc nhà. Nhưng khổ nỗi tôi không làm thì ai làm. Chả lẽ để cái nhà này như cái nhà hoang”.
          Vừa nói vừa đấm lưng, và thở ra nhọc mệt (mệt quá đi chứ, ăn tới hai tô bún còn gì!). Sau đó vừa rên vừa lấy nồi đi vo gạo. nó vội vàng giằng lấy: “Mẹ để con”.
          Tối về, con trai nghiêm túc: “Mẹ ơi, chúng con mua vé du lịch cho mẹ, đi Trung Quốc một tuần”. Vội vã gắt lên: “Mẹ thích ở nhà với các con hơn... nhưng thôi, đã mua rồi thì đi vậy... khổ lắm, tôi chả yên tâm khi ra khỏi cái nhà này”.
           

          Chúc cả nhà cười suốt 24h
          #65
            ms.witch 17.06.2010 12:31:58 (permalink)
            Hai người bạn lâu ngày gặp nhau:
            - Lúc này nghề nghiệp sao rồi bồ?
            - Treo bằng mấy tháng rồi. Tui có bệnh đứng lâu không được, ngồi lâu cũng không xong, gặp thời tiết thay đổi là biết liền hà, nên hổng biết kiếm nghề gì cho hạp đây.
            - Ủa, ông mắc bệnh gì vậy?
            - Bệnh thấp khớp.
            - Trời, tưởng gì. Tôi hứa kiếm cho ông việc làm phù hợp nghe.
            - Việc gì?
            - Dự báo thời tiết.
             

             
            Cô vợ đánh phấn tô son xong, quay ra bảo người chồng là họa sĩ:
            - Anh ngắm em xem nào?
            - Ờ. Nhìn khuôn mặt em bây giờ anh mới sực nhớ ra là anh đang phải tìm một thứ…
            - Cái gì thế?
            - Bảng pha màu.
             

            #66
              ms.witch 26.06.2010 14:55:36 (permalink)
              Tạm dẹp WC, lan man qua Ngoại Hạng Anh nha
               
              Bài hịch này đc 1 Fan Mu viết ra thời kì Chelski còn Mourinho và đang khiến Mu phải chao đảo.Bài hịch được viết ra dựa trên "hịch tướng sĩ" của Trần Hưng Đạo Vương ^^ bài chỉ vui thôi,nghe cũng hay

              Chính đây đã giúp MU đăng quang tại PremierLeague năm nay Quả Này thêm cái Cúp Fa nữa là cái chắc

              Thường nghe rằng :
              Bậc lỗi lạc gặp nguy nan mà xoay chuyển, kẻ thiên tài ngộ biến mới tùng quyền. Cho nên có người phi thường mới có chuyện phi thường, có chuyện phi thường mới có công lao phi thường.

              Như trước đây Liverpool mạnh gặp lúc Man Utd yếu. Bổn Hiệp sĩ mấy năm ròng chiêu hiền đãi sĩ, tuyển mộ nhân tài, bước lên gò cao mà trống giông cờ mở, đã đánh sập đế chế Liverpool , từ đó chúng không sao phục hồi lại được.
              Như Arsenal cũng là đội có tên có tuổi. Nhưng từ khi G.Graham tham lam nhận tiền đút lót chuyển nhượng mà bị sa thải, quyền lực rơi vào tay ngoại bang. Chúng rũ sạch truyền thống, đập bỏ "thánh đường", đốt cháy "đền thiêng" để xây nhà ổ chuột, tưởng rằng tập hợp vài tên lê dương, lôi kéo dăm ba quân ô hợp là có thể đương đầu với binh rồng "Quỷ Đỏ", có khác gì đem xác chim sẻ mà nuôi chí đại bàng, lấy thân bọ ngựa đòi cản bánh Long xa. Bổn Hiệp sĩ đã nhiều năm chinh phạt mới dẹp nổi loạn Wenger.

              Lợi dụng Đế chế Man Utd hao binh tổn tướng dẹp giặc dữ Arsenal, bè lũ Chelsea đã thừa cơ nổi loạn, cấu kết với thế lực đen bên ngoài mưu đồ phản nghịch.

              Ông chủ Abra, vốn dân thất học, là kẻ cơ hội, may nhờ thời cuộc mà phất lên, chuột sa hũ nếp. Tưởng rằng như thế là phúc ba đời, chuyên tâm làm từ thiện. Nào ngờ họ dùng tiền mua cúp, lũng đoạn thị trường, biến nước Anh văn minh thành nơi rữa tiền cho bọn họ. Thương ai thì trọng dụng ba đời, ghét ai thì dập vùi ba họ, biến sân chơi bóng đá thành thú vui nhà nó, biến trận đấu thành vở tuồng và sân bóng thành sới bạc đỏ đen.

              Sếp nó tên Nhông (Kenyon), là tên phản phúc, hàng thần tráo trở, vì tham tiền mà từ bỏ ánh dương tìm về hang tối. Nó dùng tiền làm ngả nghiêng chính nghĩa, dùng tiền mua đứt tình yêu của Sheva, lòng thủy chung của Ác Ly Cẩu, và lòng trung thành của Ba Lắc. Nó chuyên thói đi đêm, bày dạ tiệc để lôi kéo người khác. Nó dùng tiền để uy hiếp tài năng, đe dọa khiến bao kẻ phải xé bỏ hợp đồng đã ký mà về với nhà nó. Tội của nó khiến người người căm hận, râu hắn không mọc quá ba phân, tóc hắn không lên được ba sợi, đó là quả báo.

              Tướng nó tên Nhô, là dân hàng thịt, miệng lưỡi chẻ đôi như rắn độc. Frisk tội tình gì mà nó vu oan giá họa khiến người ta giải nghệ. Nó chửi trọng tài, nó rủa quan chức , nó khua miệng xà để lung lạc lòng người. Nó gây rối trên sân, nó quậy nát hậu trường, bao người căm ghét. Số nó sắp tận mà nó chẳng hay còn ba hoa kênh kiệu.

              Nay bổn Hiệp sĩ lại lên gò cao mà phất cờ khởi nghĩa, trăm triệu người tung hô hưởng ứng. Quân có nhân tài vài chục mạng, tướng có tuấn kiệt không ít tên, những người ung hộ bóng đá đẹp đều đứng về Man Utd Đại Đế, cùng tấn công hang ổ Chelsea , có khác chi nổi lửa lớn mà đốt mớ cỏ khô, dốc nước biển cả để tưới lò than nhỏ, giặc Chelsea thế nào mà không phá được.

              Nay thời cơ đã tới, dù chinh chiến ba nơi, căng sức ba giải thì vẫn tiêu diệt bè lũ Chelsea dễ như trở bàn tay, chúng cứ mà cố nuôi ảo mộng ...

              Cho nên ta viết bài này để các ngươi hiểu rõ bụng ta, thế bây h các ngươi có đồng lòng cùng ta tiêu diệt bọn giặc Chelsea ko


              #67
                ms.witch 09.07.2010 10:47:56 (permalink)
                muốn giới thiệu khái niệm ô nhiễm môi trường , cô giáo hỏi :
                _ các em cho cô biết , hiện tượng tràn ngập dầu khắp mọi phía và có nhiều cá chết , chúng ta gọi đó là gì?
                Fritz nhanh nhảu trả lời :
                _ Dạ , thưa cô , đó là món cá sốt dầu đóng hộp ạ !!
                 
                #68
                  ms.witch 09.07.2010 10:55:27 (permalink)
                  Bụt Hiện Đại
                   
                  TK đang ngồi khóc thút thít dưới gốc cây. Bụt hiện lên hỏi :
                  Bụt : vì sao con khóc?
                  TK : Bụt ơi con đói bụng quá
                  Bụt : Trời ơi ! Tội nghiệp con ! Thôi đưa tiền đây , bụt đi mua bánh về cho ăn.

                   

                  #69
                    ms.witch 09.07.2010 13:25:55 (permalink)
                    Nhái theo quảng cáo đôi khi làm ta cười nghiêng ngã, sau đây là màn nhái theo quảng cáo dầu gội đầu Clear.

                    1. Khi tôi tụng kinh, cả chùa dõi theo: từng tiếng tụng – tự tin – gõ nhanh – phong cách – tôi thích màu đen – màu đen lôi cuốn – lôi cuốn là sạch gàu – sạch gàu là trọc đầu, tôi là Sư, tôi chọn kinh.
                    2. 3 phút quảng cáo: Khi tôi lật phao, cả lớp dõi theo – từng lần lật – tự tin – lật nhanh – phong cách – tôi thích xài phao – xài phao lôi cuốn – lôi cuốn là xài típ – xài típ là 10 điểm, tôi là học sinh cá biệt, tôi chọn lật phao.
                     

                    #70
                      Thay đổi trang: << < 45 | Trang 5 của 5 trang, bài viết từ 61 đến 70 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9