Gởi Chút Lòng - Không Đề
Em về học lại món suông,
Món xưa nổi tiếng Sài Gòn, tuyệt chiêu,
Rồi lại học nấu bún riêu,
Là món đơn giản, chiều chiều mình xơi.
Sáng sáng hái rau mồng tơi,
Với vài quả mướp em mời anh sang.
Cơm chiều với canh tập tàng,
Cá rô kho tộ, mịn màng trứng chiên.
Dầu anh xuôi ngược trăm miền,
Khó mà quên được tình em ân cần.
Tâm Nhi
Huyết áp của anh tăng cao
Trổ tài nấu nướng món nào cũng ngon
Toàn là đặc sản Sài Gòn
Dụ anh chết sớm hỏng còn gặp em...
BX
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2010 10:03:36 bởi Nhân Sơn >
Trích đoạn: Nhân Sơn
Em về học lại món suông,
Món xưa nổi tiếng Sài Gòn, tuyệt chiêu,
Rồi lại học nấu bún riêu,
Là món đơn giản, chiều chiều mình xơi.
Sáng sáng hái rau mồng tơi,
Với vài quả mướp em mời anh sang.
Cơm chiều với canh tập tàng,
Cá rô kho tộ, mịn màng trứng chiên.
Dầu anh xuôi ngược trăm miền,
Khó mà quên được tình em ân cần.
Tâm Nhi
Huyết áp của anh tăng cao
Trổ tài nấu nướng món nào cũng ngon
Toàn là đặc sản Sài Gòn
Dụ anh chết sớm hỏng còn gặp em...
BX
Sao gieo tiếng ác cho em,
Chăm sóc như thế, ai thèm được không?
Em lo quán xuyến ngoài trong,
Cơm ngày ba bữa anh mong gì nào?
Huyết áp lỡ có tăng cao,
Thì mình uống thuốc không sao đâu mà.
Xin anh chớ phải lo xa...
Ơi người em gái phương xa Mấy hôm vắng bóng hay là bệnh chăng? Hoặc rằng giận dỗi gia tăng... Anh xin lau hộ lệ lăn má nàng!
Trích đoạn: HƯNG PHÚ
Ơi người em gái phương xa
Mấy hôm vắng bóng hay là bệnh chăng?
Hoặc rằng giận dỗi gia tăng...
Anh xin lau hộ lệ lăn má nàng!
HP.
Cám ơn tình cảm của chàng,
Em nào có bịnh, mà lang thang buồn.
Em tìm ngắm lệ trời tuôn,
Thương thay Ngưu-Chức vẫn luôn mong chờ.
Ơi người em gái phương xa Mấy hôm vắng bóng hay là bệnh chăng? Hoặc rằng giận dỗi gia tăng... Anh xin lau hộ lệ lăn má nàng! HP. Cám ơn tình cảm của chàng, Em nào có bịnh, mà lang thang buồn. Em tìm ngắm lệ trời tuôn, Thương thay Ngưu-Chức vẫn luôn mong chờ. TÂM NHI Mưa rơi ánh mắt lờ mờ Nhớ ai bên ấy- thẩn thờ tim yêu Vi vu gió thổi những chiều Nhớ ôi là nhớ bao điều em trao...!
Ơi người em gái phương xa Mấy hôm vắng bóng hay là bệnh chăng? Hoặc rằng giận dỗi gia tăng... Anh xin lau hộ lệ lăn má nàng! HP. Cám ơn tình cảm của chàng, Em nào có bịnh, mà lang thang buồn. Em tìm ngắm lệ trời tuôn, Thương thay Ngưu-Chức vẫn luôn mong chờ. TÂM NHI Mưa rơi ánh mắt lờ mờ Nhớ ai bên ấy- thẩn thờ tim yêu Vi vu gió thổi những chiều Nhớ ôi là nhớ bao điều em trao...! HP Vườn xuân đâu sẵn lối vào...! Có thương, có nhớ, tìm nhau trong đời. Đừng để lệ em thay trời... Cuốn trôi tất cả bao lời đắm say.
Vườn xuân đâu sẵn lối vào...!
Có thương, có nhớ, tìm nhau trong đời.
Đừng để lệ em thay trời...
Cuốn trôi tất cả bao lời đắm say.
Anh luôn cơn gió thoảng lay
Ru em dẫy mộng tháng ngày bình yên
Trời ban Nguyệt Lão se duyên
Lệ em lác đác tô thêm cuộc tình
Cầu xin ngày tháng yên bình,
Cho đôi tim trẻ được nhìn thấy nhau.
Nguyệt lão xin chớ già mau.
Tơ hồng buộc chặt xin trao cho người
Nhìn em rạng rỡ nụ cười
Hòa trong hương sắc thanh ngời tim son
Dấu yêu vương đọng lối mòn
Cho nhau hơi thở vẫn còn thơm tho.
Gặp nhau là số trời cho
Có bên nhau được cùng lo xây đời?
Hay tình về chốn chơi vơi
Người về nơi chốn xa xôi mịt mùng
HP-TT
TRÁCH
Một thưở yêu người khôn xiết kể,
Dìu nhau ta lạc lối đam mê.
Mà giờ tiếc nhớ trong vô vọng.
Người đã quên ta, bội ước thề.
TRÁCH
Một thưở yêu người khôn xiết kể,
Dìu nhau ta lạc lối đam mê.
Mà giờ tiếc nhớ trong vô vọng.
Người đã quên ta, bội ước thề. Chớ trách người xưa bội ước thề Âu là duyên phận... nhạt nguồn mê (!) Dòng đời loang chảy tìm bến đỗ Bể ái mênh mông mộng ắt về!
Trích đoạn: HƯNG PHÚ
TRÁCH
Một thưở yêu người khôn xiết kể,
Dìu nhau ta lạc lối đam mê.
Mà giờ tiếc nhớ trong vô vọng.
Người đã quên ta, bội ước thề. Chớ trách người xưa bội ước thề Âu là duyên phận... nhạt nguồn mê (!) Dòng đời loang chảy tìm bến đỗ Bể ái mênh mông mộng ắt về! Ta nào dám trách kẻ vong thề, Chỉ tại tim mình mãi ngủ mê, Thực tại phũ phàng đau đớn lẻ, Chẳng mong lối cũ bướm quay về.
Ta nào dám trách kẻ vong thề, Chỉ tại tim mình mãi ngủ mê, Thực tại phũ phàng đau đớn lẻ, Chẳng mong lối cũ bướm quay về. Ta đã chờ đây chẳng mộng thề? Thử lần...ắt hẳn lắm đê mê!!! Trông chi...tóc bạc môi khô héo...? Có được không cô- hạnh phúc về. LL
Trích đoạn: Lạc Loài
Ta nào dám trách kẻ vong thề,
Chỉ tại tim mình mãi ngủ mê,
Thực tại phũ phàng đau đớn lẻ,
Chẳng mong lối cũ bướm quay về.
Ta đã chờ đây chẳng mộng thề?
Thử lần...ắt hẳn lắm đê mê!!!
Trông chi...tóc bạc môi khô héo...?
Có được không cô- hạnh phúc về.
LL
Ước mộng trôi xa xóa nguyện thề
Người giờ lạc bước chốn đam mê
Đôi vầng nhật nguyệt không soi rạng
Để kẻ vong phu lạc lối về.
Ước mộng trôi xa xóa nguyện thề
Người giờ lạc bước chốn đam mê
Đôi vầng nhật nguyệt không soi rạng
Để kẻ vong phu lạc lối về. Tâm Nhi Nghịch cảnh xua tan thuở hẹn thề Xui chân lạc bước nẻo đê mê Buông trôi khát vọng thời son trẻ Xin lỗi người xưa chẳng trở về. LL Người lỗi hẹn xưa, lỗi ước thề
Tim ta tan nát những cuồng mê
Bóng chim tăm cá tìm đâu được
Để nẻo sơn khê khuất lối về. Tâm Nhi Làm sao nối lại khúc cung thề
Bể cạn non mòn hết đắm mê
Hẹn kiếp lai sinh ta dệt mộng
Bướm hoa vẫy gió đón xuân về. LL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 19:40:25 bởi Lạc Loài >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: