Những bài thơ tâm đắc
(tiếp theo)
22-Chăm chỉ phòng mất mùa
Thói quen thường khó chữa
Say sưa thường khó tỉnh
Sống ỷ lại hại thân
23-Bạc phận dễ bán mình
Sống dựa dẫm ngu đần
Sống bật cần phá sản
Hay đua đòi phải nạn
24-Quá nể bạn tai ương
Gia đình trọng yêu thương
Sống nhịn nhường hỉ hả
Lọc lừa thường man trá
25-Thử vàng đá phải tan
Biết dạy dỗ con ngoan
Chịu bảo ban con giỏi
Tinh khôn nhờ học giỏi
26-Cứng cỏi nhờ luyện rèn
Sống vì nhau sẽ bền
Sống vì tiền đổ vỡ
Rèn con từ mới nở
27-
Khuyên vợ lúc mới về
Muốn hiểu cần lắng nghe
Thích khoe thì trí cạn
Kẻ tồi chơi xấu bạn 28
-Khốn nạn quên mẹ cha
Tốt đẹp hãy bày ra
Xấu xa nên đậy lại
Có ích thì tồn tại 29-
Có hại sẽ diệt vong
Nhiều tham vọng long đong
Lắm ước mong lận đận
Hay vội vàng hối hận 30-
Quá cẩn thận lỗi thời
Hiểu được người là sang
Hiểu được bạn là khôn
Khiêm tốn là tự tôn 31-
Kiêu căng là tự sát
Hứa trước thì khó đạt
Hèn nhát thì khó thành
Thù hận bởi danh lợi
32
-Tranh giành vì chức vị
Giàu sang hay đố kỵ
Tài trí hay ganh ghét
Tham giàu thì cuồng điên 33
-Tham quyền thì độc ác
Vì tiền thì dễ bạc
Vì tình nghĩa bền lâu
Người hiểu nói trọn câu 34
-Kẻ dốt tâu phách lối
Có quyền thì hám lợi
Có tội thì xum xoe
Khờ daị hay bị lừa 35-
Nói bừa hay vạ miệng
Đa ngôn thì tai tiếng
Ngậm miệng dễ được tin
Hám lợi hay cầu xin 36-
Tham quan thường bất chính
Hám quyền hay xu nịnh
Xu nịnh thường gian tà
Lười biếng hay kêu ca
37-
Thật thà hay oan trái
Thẳng thắng hay bị hại
Thông thái hay bị ngờ
Chiều con quá con hư 38-
Tiền của dư con hỏng
Giàu mạnh thường thao túng
Nghèo vụng dễ theo đuôi
Người tài giỏi khó chơi 39-
Kẻ chây lười khó bảo
Thành tâm thì đắc đạo
Mạnh bạo thì dễ thành
Quân tử thì trọng danh 40-
Tiểu nhân thường trọng lợi
Bất tài hay đòi hỏi
Lọc lõi khó khiêm nhường
Tình nghĩa thường khó quên
41-
Nợ nhân duyên khó trả
Khó thuần phục kẻ sỹ
Khó phòng bị tướng tài
Biết chấp nhận thảnh thơi 42
-Hay hận đời đau khổ
Của quý thì khó giữ
Con cầu tự khó nuôi
Nhà dư của hiếm hoi 43
-Nhà lắm người bạc cạn
Khó gần người quá sạch
Vắng khách tại quá nghèo
Dễ nổi danh kỵ hiền 44
-Dễ kiếm tiền khó giữ
Kiếp người là duyên nợ
Lành vỡ lẽ thường tình
Sướng khổ tự lòng mình 45-
Bại thành từ trí lực
Thời gian đừng uổng phí
Thời cơ chớ bỏ qua
Biết suy nghĩ sâu xa
46
-Vững vàng khi thành bại
Cần học và hành mãi
Sẽ gặt hái thành công. Hết.
Tính ra có 45 x 4 + 3 = 183 câu.
Xin giới thiệu
Một bài phú của Mạc Đỉnh Chi tương tự "Suy ngẫm lời khuyên"...
Giáo tử phú
1
-Nhất thiết thăng trầm,
Mệnh sinh ngũ dục;
Nghiệp nặng nhiều ngày,
Sinh loài ngũ trọc. 2-
Vì lòng vì dạ,
Thương cái thương con;
Chịu khó đêm ngày,
Cưu mang đùm bọc. 3-
Hôm mai lặn mọc,
Đã Bắc thì Nam;
Làm cửa làm nhà,
Tranh hơn tranh thiệt. 4-
Năm năm cày cục,
Tham sắc tham tài;
Xóc xóc lòng lo,
Chơi bời tửu sắc. 5-
Tiếng đồn lừng lẫy,
Tham những vinh hoa;
Anh ả nuôi tôi,
Khoe ăn khoe mặc.
6-
Tranh nhân tranh ngã,
Khôn khéo hơn người;
Đường phúc đường nhân,
Chưa làm một chút. 7-
Danh cao chưng thế,
Chưa được bao chầy;
Một phút mình nay,
Vô thường thôi thúc. 8-
Bắc Nam mồ quạnh,
Eo éo cỏ xanh;
Hoàng nhưỡng thâu đêm,
Người kêu người khóc. 9-
Diêm vương đôi hỏi,
Lành dữ cho hay;
Hắc ám mịt mùng,
Người ta lúc nhúc. 10-
Đứa thì cưa xẻ,
Phân mình làm hai;
Đứa thì trói lưng,
Thương thay vỉ khóc.
11-
Dễ lấy thường của tồi
Của rẻ là của ôi
Dùng người tồi sinh vạ
Đẹp lòng hơn tốt mã 12-
Nền nã hơn kiêu kỳ
Thận trọng từng bước đi
Xét suy khi hành động
Hiểu biết thì dễ sống 13-
Luôn chủ động dễ thành
Thận trọng trước lợi danh
Giữ mình đừng buông thả
Tránh xa phường trí trá 14-
Tai vạ bởi nể nang
Tài giỏi chớ khoe khoang
Giàu sang đừng kênh kiệu
Học bao nhiêu vẫn thiếu 15-
Hiểu bao nhiêu chẳng thừa
Nhân đức chớ bán mua
Được thua không nản chí
Đủ đức tài bất lụy
16-
Đủ dũng thì chẳng hàng
Có vợ đảm thì sang
Được bạn vàng thì quý
Đói nghèo vì bệnh sỹ 17-
Quẫn trí dễ làm liều
Tỉnh táo với tình yêu
Biết điều khi xử thế
Lo việc nhà chớ kể 18-
Ân nghĩa chớ đếm đong
Giữ trọn chữ hiếu trung
Với tổ tiên gia tộc
Cây tốt tươi nhờ gốc 19-
Người phúc lộc nhờ nguồn
Sống bất nghĩa tai ương
Sống bất lương tù ngục
Phải cầu xin là nhục 20-
Chịu khuất phục là hèn
Hay đố kỵ nhỏ nhen
Thích ép chèn độc ác
Lắm gian truân càng sáng
Trích đoạn: tietkimquyduc
6-Tranh nhân tranh ngã,
Khôn khéo hơn người;
Đường phúc đường nhân,
Chưa làm một chút.
7-Danh cao chưng thế,
Chưa được bao chầy;
Một phút mình nay,
Vô thường thôi thúc.
8-Bắc Nam mồ quạnh,
Eo éo cỏ xanh;
Hoàng nhưỡng thâu đêm,
Người kêu người khóc.
9-Diêm vương đôi hỏi,
Lành dữ cho hay;
Hắc ám mịt mùng,
Người ta lúc nhúc.
10-Đứa thì cưa xẻ,
Phân mình làm hai;
Đứa thì trói lưng,
Thương thay vỉ khóc.
11-
Nước đồng bắt uống,
Một ngày trăm phen;
Cháy nát tan tành,
Lòng thương bức tức. 12-
Đao sơn vạn nhẫn,
Ngục tốt vây quanh;
Kiếm thu thiên trùng,
Ngưu đầu xuyên xóc. 13-
Hoả lò rỡ rỡ,
Lửa cháy hào quang;
Nấu nướng người ta,
Tan xương nát óc. 14-
Hàn băng hắt hắt,
Giá lạnh căm căm;
Gieo xuống một khi,
Hồn xiêu phách lạc. 15-
Chó đồng miệng sủa,
Ra những hoả yên;
Chạy rảo đòi phen,
Tội nhân xác lác.
16-Thiết lư thiết mã,
Thiết thú thiết ưng;
Mổ cắn người ta,
Xương bày ngan ngác.
17-Hoàng tuyền khi ấy,
Tiếng khóc rinh rinh;
Chốn vỉ chốn kêu,
Thâu đêm nhao nhác.
18-Mình vàng vóc ngọc,
Đã chết lại sinh;
Ngục tối đứng bày,
Đã đầy ngạt ngạt.
19-Nghiệp phong thổi đến,
Xẩy lại nên người;
Lúc lắc một khi,
Lạ xuyên lại xóc.
20-Muôn nghìn địa ngục.
Thây chết trùng trùng;
Đứa vả đứa kêu,
Người lo người khóc.
21-
Dương gian ngỡ dễ,
Lấy chết làm chơi;
Ngục tốt tiếng hầm,
Tội nhân lơ lác. 22-
Mình nằm địa ngục,
Vò võ đêm ngày;
Một mình khó thay,
Chịu thương chịu bức. 23-
Chị em chẳng thấy,
Con cái hay sao;
Mình khó mình thương,
Ai coi ai sóc. 24-
Thuở người chưng thế,
Chưa được bao chầy;
Đến chết bằng nay,
người thui người đốt. 25-
Mệnh sang mệnh khó,
Tiếng khóc ngập ngừng;
Thán trách than rằng:
Chẳng hay làm phúc.
26-
Bao nhiêu của tốt,
Con cái chia nhau;
Địa ngục tù lao,
Một mình chịu chết. 27-
Ruộng nương nhiều ít,
Đành để cho con;
Tư tiến trai đàn,
Minh dương thuỷ lục. 28-
Tranh nhau hơn thiệt,
Kẻ ít kẻ nhiều;
Cả cỗ người ăn,
Hề chi đến bụt. 29-
Lòng chăng có thảo,
Phô tiếng phô danh;
Tranh ngã tranh nhân,
Chẳng lành một chút.[/i
30-Phô danh chép miệng,
Chẳng kẻo lỗi nào;
Địa ngục tù lao,
Cúi đầu chịu chết.
31-Danh cao chưng thế,
Đồn những sang giàu;
Gặp chốn âu sầu,
Ai vì quan chức.
32-Cho hay là vậy,
Thí ruộng thí nương;
Làm bụt làm chùa,
Tu nhân nhẫn nhục.
33-Rẻ đường làm phúc,
Tham những vinh hoa;
Chết xuống Diêm-la,
Mình sa địa ngục.
34-Đến bằng khi ấy,
Chỉn khá là thương,
Lạc phải điều hình,
Ruột phân chín khúc.
35-Ai đà đến đấy,
Mới biết nguồn cơn;
Vò võ đêm sầu,
Vo ve tiếng khóc.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: