Cảnh cũ người xưa giờ ở đâu
Bể dâu tan tác nhuốm u sầu
Nhân gian còn đó bao thương tiếc
Biết đến bao giờ gặp lại nhau...
***
Lối xưa cỏ úa hoang tàn
Người về viễn xứ bẽ bàng bước chân
Hoàng hôn hờ hững buông dần
Ngàn năm xa cách dặm trường quạnh hiu
Người đi buồn biết bao nhiêu
Gói sầu dĩ vãng mượn chiều vùi sâu
Lối xưa cỏ úa bạc đầu
Chờ ngàn năm để phai màu thời gian
****
Thôi không còn nữa ngày ấu thơ
Với Ba! Giấc ngủ thiên thu chờ
Mênh mông đời bể dâu tan tác
Còn lại Mẹ Con sống bơ vơ
Trách sao kiếp sống quá mong manh
Người nỡ ra đi, nỡ đoạn đành
Giữa đường quẳng gánh lo vai mẹ
Với lũ con thơ, đời loanh quanh
Thôi không còn nữa, không còn nữa
Một giấc mơ vui với gia đình
Một tiếng Ba ơi!!! Cho con gọi
lần cuối rồi thôi! Tới ngàn thu
*****
Tích tắc... Tiếng đời trôi
Mưa đêm giăng giăng trời
Phong sương tình u uẩn
Ôi! Người xưa đâu rồi
****
Thăm thẳm mưa đêm thăm thẳm sầu
Ôi hỡi cố nhân! Người chốn nao
Có nghe lệ thảm, đây trời cũ
Tình vẫn còn vương tình vẫn sâu