THƠ TÌNH SƯU TẦM - CÁC TÁC GIẢ
ĐÈO BA DỘI
Hồ Xuân Hương
Một đèo, một đèo, lại một đèo,
Khen ai khéo tạc cảnh cheo leo.
Cửa con đỏ loét tùm hum nóc,
Hòn đá xanh rì lún phún rêu.
Lắt lẻo cành thông cơn gió thốc,
Đầm đìa lá liễu giọt sương gieo.
Hiền nhân quân tử ai là chẳng
Mỏi gối chồn chân vẫn muốn trèo.
(1) Đèo Ba Dội hay Ba đèo tên chữ là đèo Tam Điệp, thuộc huyện Tống Sơn, tỉnh Thanh Hoá.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 10:23:17 bởi thubuon84 >
CON CUA
(Hồ Xuân Hương)
Em có mai xanh, có yếm vàng,
Ba quân khiêng kiệu, kiệu nghêng ngang.
Xin theo ông Khổng về Ðông Lỗ,
Học thói Bàn Canh nấu chín Thang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 10:19:29 bởi thubuon84 >
GIÀ KÉN KẸN HOM
(HỒ XUÂN HƯƠNG) Bụng làm dạ chịu trách chi ai,
Già kén kẹn hom ví chẳng sai.
Tiếc đĩa hồng ngâm cho chuột vọc,
Thừa mâm bánh ngọt để ngâu vầy.
Miệng khôn trôn dại đừng than phận,
Bụng ỏng lưng eo chớ trách trời!
Đừng đứng núi này trông núi nọ,
Đói lòng nên mới phải ăn khoai
ANH LÀ NGƯỜI BẠC BẼO (Xuân Diệu) Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo,
Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay
Mới hôm kia tình tự đến mê say
Sang bữa nay anh làm như mất hết
Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt,
Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao?
Anh không chắt chiu dành dụm tí nào,
Là đất xấu hạt gieo không nảy nở
Nên anh mới luôn luôn nghèo khổ
Giận hờn như anh chẳng được em yêu
Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo
NGẨN NGƠ (Xuân Diệu) Ta tiếc theo sau những đoá hồng
Những nàng con gái sớm phai bông
Những cô hây hẩy còn đôi tám
Xô đuổi tình yêu, vội lấy chồng.
Ta đã tìm thǎm những nấm mồ
Vô tình chôn giữa trái tim thơ
Vô tình ôm ấp bao di tích
Của những tình thương bị hững hờ.
Giở lạnh rồi đây! Sắp nhớ nhung!
Sương the lãng đãng bạc cây tùng
Từng nhà mở cửa tương tư nắng
Sắp sửa lòng ta để lạnh lùng!
Mùa cúc nǎm nay sắc đã già
Chim hồng, chim phượng với chim nga
Dõi cùng chim thúy đi đâu mất?
Ôi! Phượng bao giờ lại nở hoa
TRANH HAI TỐ NỮ (Hồ Xuân Hương) Hỏi bao nhiêu tuổi hỡi cô mình?
Chị cũng xinh mà em cũng xinh.
Đôi lứa như in tờ giấy trắng,
Nghìn năm còn mãi cái xuân xanh.
Phiếu mai chi dám tình trăng gió,
Bồ liễu thôi đành phận mỏng manh.
Còn thú vui kia sao chẳng thấy,
Trách ông thợ vẽ khéo vô tình!
HB không có Xuân Hương mà có Xuân Quỳnh được không tỷ Thu
Tặng tỷ mùa thu nè
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/87007/CB6E43E4330D46BE94109E1661589346.jpg[/image]
Soida cũng không có Xuân Hương mà có Xuân Diệu được không Thubuon84...
Tặng Thubuon84 1 bài nè...
HỎI
Xuân Diệu
Một năm, thêm mấy tháng rồi
Thu đi, đông lại, bồi hồi sắp xuân
Gặp em, em gặp mấy lần
Tưởng quen mà lạ, tưởng gần mà xa
Ai làm cách trở đôi ta
Vì anh vụng ngượng, hay là vì em?
Trăng còn đợi gió chưa lên,
Hay là trăng đã tròn trên mái rồi?
Hằng ngày em nói bao lời
Với cha, với mẹ, với người xung quanh
Với đường phố, với cây xanh,
Sao em chưa nói với anh một lời?
Tương tư ăn phải miếng mồi
Đứng đi trên lửa, nằm ngồi trong sương
Phải duyên, phải lứa thì thương,
Để chi đêm thẳm ngày trường em ơi!
Bài thơ rất hay bạn àh! Mình cũng rất thích thơ tình nói chung và thơ tình của Xuân Diệu nói riêng. Nếu có bài nào hay hay ban post lên cho tớ thưởng thức với nhé.
Thansk!
Trích đoạn: Hải Bình
HB không có Xuân Hương mà có Xuân Quỳnh được không tỷ Thu
Tặng tỷ mùa thu nè
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/87007/CB6E43E4330D46BE94109E1661589346.jpg[/image]
Cảm ơn Hải Bình nha! Chỉ cần là thơ tình thì tỷ tỷ đều nhận hết. Hải Bình bắt được thêm bài nào thì chia xẻ cùng tỷ với nhé!
Tặng thubuon84 thêm 1 bài thơ tình nữa nè. Nếu thubuon84 biết bài này thì cho Soida xin lỗi nha, soida se tặng thubuon84 bài khác. Còn không biết thì đọc xong cho Soida biết ý kiến nha!hi
=================================================
NHỮNG NGÀY XA
Phạm Thanh Chương
Đến một ngày rồi em sẽ quên
Như quên một nỗi buồn vu vơ thoáng qua
Biết nói thế nào cho em hiểu
Cuộc sống có biết bao niềm vui
Biết bao nỗi buồn
Nhưng để làm gì?
Khi mỗi người đi về mỗi ngã…
Ngày hôm nay không phải là ngày hôm qua
Dù cũng là phong cảnh đó
Những con người đó
Cũng nắng vàng và bầu trời đầy mây bay
Cũng là em ngồi đó
Cũng là những âm thanh quen thuộc
Của phố xá ồn ào
Nhưng đâu phải là ngày hôm qua
Ngày mai rồi sẽ xa
Buồn vui rồi sẽ qua
Và em sẽ nghìn trùng
Có chăng chỉ còn lại
Trên đường về lấm tấm bụi bặm
Của những muộn phiền
Một chút rêu xanh
Bám trên tường vôi úa cũ
Biết nói thế nào cho em hiểu
Nhũng ngày xa…
ÂN TÌNH DẠ KHÚC (Đinh Hùng) Đêm thân ái có muôn hoa hồng nở,
Em tới đây tình tự một đôi lời.
Hồn phong hương trầm tuổi mộng hai mươi,
Ta nói khẽ đủ hai lòng nghe rõ.
Tình chẳng xa xôi mà lời giăng gió
Đến làm chi thêm nhạt giấc mơ này ?
Nói đi em, từng ý nhỏ mà say,
Từng rạo rực cánh lòng hoa đang mở.
Từng xao động vô cùng trong nhịp thở,
Từng mê ly qua một thoáng môi cười. Cả rạt rào thương nhớ đấy, em ơi !
Cả thao thức mạch đời trong tiếng nhẹ.
Ôi bát ngát trái tim hồng nhỏ bé
Nghe làm sao ân ái điệu rung trời ?
Nói đi em, cho từng mảnh sao rơi,
Từng vũ trụ tắt dần trong lồng ngực.
Xin hãy để cả mình em thổn thức
Trên tay này mở sẵn đón thân hoa.
Gió ân cần trộn lẫn tóc hai ta,
Gió đằm thắm giúp đôi hồn phơ phất. Anh say ngất tình em trong khóe mắt
Say hương thầm trên mái tóc tơ nhung.
Cặp môi em, xuân thắm nét hoa rừng,
Anh mê uống nhụy thơm tràn vị ngọt.
Nói đi em, lời tự tình thánh thót,
Hẹn ngàn năm trong một phút êm đềm.
Lời tự tình, em hãy nói đi em,
Lời tình tự cũng là lời bỡ ngỡ.
Đêm thân ái có muôn hoa hồng nở,
Phấn hương bay phơi phới báo duyên lành.
Thơ ân tình, anh chuốt lụa mong manh.
Ngập Ngừng
Hồ Dzếnh
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân.
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: gớm, làm sao nhớ thế!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé.
Em tôi ơi, Tình có nghĩa gì đâu,
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa,
Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Tôi sẽ trách -- cố nhiên -- nhưng rất nhẹ;
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về,
Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Thơ viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau... lơ lửng... với nghìn xưa...
Thơ em vừa thắm lại vừa căm.
Chăm chăm em hiểu lại nâng cằm.
Khó khăn thấu hiểu duyên tình đắm.
Bên sông giấc mộng kén tằm tăm.
Soida àh! Bài thơ này Thu chưa đọc bao giờ. Lời thơ lạ lắm nhưng hay và khơi gợi nỗi buồn man mác bạn ah!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 10:31:12 bởi thubuon84 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: