TÊN CHỈ 1 POEM
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 66 bài trong đề mục
poem 22.11.2010 12:57:21 (permalink)
0



Thu về

Thu về nhè nhẹ bước chân
Ngẩn ngơ tôi với những vần thơ phai
Thu về khe khẽ chạm vai
Giật mình lại tưởng ai đang chạm mình

Thu về cành liễu rung rinh
Hồn thơ tôi đã vô tình đánh rơi
Lá thu rơi rụng tả tơi
Thấy mình đang bước giữa trời cô đơn

BMH



THU XA MƠ

Lá Thu bay vướng tóc ai
Sợi dài sợ vắn bay bay chiều buồn
Gợi sầu mưa mãi giọt tuôn
Cho lòng ngơ ngẩn trời buông tím màu

Giẫm lên xác lá lao xao
Nhớ về dĩ vãng lòng nao chín chiều
Trở trăn con gió đìu hiu
Phất phơ đồi vắng rừng chiều thu phai

Khẽ khàng lá rớt chạm vai
Giật mình thản thốt chim bay gọi đàn
Chiều nay mây tím lang thang
Gió đâu đưa đẩy cánh hoang tím chiều

Hắt hiu gió thổi dặt dìu
Lá vàng vẫn rớt bao điều Thu qua
Vòm trời cánh nhạn vẫn xa
Vần buồn Thu vẫn mãi là tím mơ

Poem

#31
    bluestarhcm11 22.11.2010 13:54:08 (permalink)
    0

    Trích đoạn: poem



    KHÔNG BẾN !

    Hồn không bến men theo đường lá rụng
    Đáp về đâu ...? Ôi về vụng lơ mơ !
    Bước lang thang...và ... cho đến bao giờ
    Về với cội ? Hay mịt mờ xa thẳm !

    lelong54


    KHÔNG

    Thuyền không bến thuyền trôi xa xa mãi
    Bến không thuyền tìm lại bờ tận đâu
    Trời thanh thanh biển cũng vẫn xanh màu
    Trời và biển vẫn trên cao và dưới thấp

    Nến thắp sáng rồi một giờ kia nến tắt
    Người sống còn , bỗng tim thắt hơi tàn
    Vui sướng cùng khổ ải trả lại nhân gian
    Buông xuôi tay cuộc đời dài trong khoảnh khắc

    Khi tôi chết ai là người đến sau cùng vuốt mặt
    Lúc người trút hơi tàn , tôi có đến kịp đưa áo quan
    Kiếp nhân gian tạm bợ rồi cũng về niết bàn
    Chầu Phật Đế xếp hàng nghe đạo lý

    Khi ta chết có còn vần thơ tri kỹ
    Lúc người về huyệt lạnh thi thể được ấm chăng
    Ta và Người đường cuối cũng về vĩnh hằng
    Kiếp sống tạm ... trối trăn vần thơ nhã

    Poem



     Thuyền Không Bến
     
    Thuyền không bến lênh đênh theo dòng nước
    Gái không chồng biết xuôi ngược về đâu
    Từ khi em chót lỡ mối duyên đầu
    Em đã quyết không đâu là bến cả
    #32
      poem 22.11.2010 15:27:05 (permalink)
      0


      Thu về

      Thu về nhè nhẹ bước chân
      Ngẩn ngơ tôi với những vần thơ phai
      Thu về khe khẽ chạm vai
      Giật mình lại tưởng ai đang chạm mình

      Thu về cành liễu rung rinh
      Hồn thơ tôi đã vô tình đánh rơi
      Lá thu rơi rụng tả tơi
      Thấy mình đang bước giữa trời cô đơn

      BMH



      THU XA MƠ

      Lá Thu bay vướng tóc ai
      Sợi dài sợ vắn bay bay chiều buồn
      Gợi sầu mưa mãi giọt tuôn
      Cho lòng ngơ ngẩn trời buông tím màu

      Giẫm lên xác lá lao xao
      Nhớ về dĩ vãng lòng nao chín chiều
      Trở trăn con gió đìu hiu
      Phất phơ đồi vắng rừng chiều thu phai

      Khẽ khàng lá rớt chạm vai
      Giật mình thản thốt chim bay gọi đàn
      Chiều nay mây tím lang thang
      Gió đâu đưa đẩy cánh hoang tím chiều

      Hắt hiu gió thổi dặt dìu
      Lá vàng vẫn rớt bao điều Thu qua
      Vòm trời cánh nhạn vẫn xa
      Vần buồn Thu vẫn mãi là tím mơ

      Poem

      (xin mở ngoặc : Vì thấy trang thơ bác ít bài và chưa ai ghé qua, nên thằng Nhóc Poem mạo muội ngấp nghé ngoài cổng rào, lén đọc thơ bác, xúc cảm thơ hay của bác , nên mới cảm tác hoạ cùng. Nếu có gì không thích, thì bác pm cho Poem vào xoá nhé !)

      !!! Hừ hừ hừ...run quá ! Vì cái tật mê thơ hay và cái giò chạy lung tung ngắm nghé trước cổng nhà thơ hay và lén đọc thơ hay, rồi ngứa tay hoạ thơ hay... nhưng hồi hộp sợ bị chủ gia lão bà bà T L quát mắng như con Nhóc Nhỏ K N T bên kia đấy ! Hic ...Vái trời phật độ con, đừng bị la, Chiều bố mẹ tan ca bệnh viện về, xin bố mẹ mua nãi chuối cúng vợ chồng ông Địa ! Hừ hừ hừ...sợ đến phát lạnh run luôn!

      Thằng Nhóc Poem, Nhóc nhất đám Nhóc
      Kính bút
      kí tên
      Poem


      Có một lão bà bà
      tục tằn chưởi K N T hôm kia đó nha
      Bà chưởi là bà không hề biết hát ca
      Sao nhỏ Khúc dám nói ẩu nói tả
      Sao nhỏ Khúc dám nhìn bà thành quen hay lạ
      Nhưng thật sự nhỏ Khúc nói là Nhỏ không hề quen bà
      Rồi liền theo đấy bà trương ra đầy bài hát ca
      Vậy có oan cho K N T không đấy ạ
      Và lão pà pà kia... (tuỳ ai thấy sao thì nghĩ như vậy há)
      Thằng Nhóc là mình bụm mũi cười hô hô ha ha kà kà...

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2010 23:47:32 bởi poem >
      #33
        bluestarhcm11 22.11.2010 15:57:57 (permalink)
        0

        Trích đoạn: poem



        Hèn

        Người ta nghèo khó dễ thành hèn
        Cam phận lâu rồi cũng sẽ quen
        Quỳ gối khom lưng vì vụ lợi
        Xun xoe nịnh bợ bởi uy quyền
        Mua quan tậu chức mong danh giá
        Bán rẻ lương tâm kiếm bạc tiền
        Đạo đức thời nay đang xuống cấp
        Nghĩ mà cám cảnh phận dân đen

        K N



        KHỔ

        Sống khổ nên dần đến kiếp hèn
        Khởi đầu vạn sự khó...rồi quen
        Sau cùng cứ thế mà cam phận
        Vì số trời đày luỵ mấy phen
        Uốn gối theo người công với tước
        Khom lưng bợ đỡ hòng bon chen
        Người trên vâng dạ theo như ý
        Kẻ dưới không gần: "tránh xa nghen!"

        Poem

        ( Kim ca ca ơi ! Em tập làm thơ Đường theo Kim ca ca đó nha ! Kính lời chúc ca ca vui, khoẻ ạ ! )
         
        Đau Khổ
         
        Đau khổ làm tôi hóa dạn dày
        Như dòng sông lạnh buốt tê tay
        Từ nay tôi không than thở nữa
        Tôi chỉ cười lên ôi đắng cay
         
        BMH


        #34
          poem 22.11.2010 20:33:48 (permalink)
          0




          Ông Địa linh ghê vậy đó ời
          Cảm ơn Trời Phật độ con ơi
          Lòng thành con cúng 2 chùm chuối
          Chồng vợ ông bà Địa đến xơi

          Poem

          ( Hú hồn hú vía , sợ toát mồi hôi luôn trời ! )

          Bỡi vậy có chú kia dạy như vầy:
          Nhóc tì mê thơ thì ngồi yên chỗ này
          Đừng có đi lung tung rồi mang hoạ đấy
          Bị người cắt tiết đừng có khóc la hoài...

          À nha... thằng Poem quỷ nhỏ mũi dải thò lò
          Đầu để chổm chân nhảy lò cò
          Mấy đứa con nít quỷ xứ tò hó
          Nhí nhí nhô nhô
          Hô hô hô hò !
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 22:03:13 bởi poem >
          #35
            poem 22.11.2010 20:39:39 (permalink)
            0






            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 12:07:09 bởi poem >
            #36
              tramaha 22.11.2010 21:34:21 (permalink)
              0
              Xin lỗi nghe. Mình chỉ trêu đùa tý. Nếu bạn ko thích thì mình xóa, để lại lời xin lỗi. Tạm biệt !
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2010 22:02:15 bởi tramaha >
              #37
                poem 22.11.2010 21:56:29 (permalink)
                0


                POEM NGHĨA LÀ BÀI THƠ ĐÓ NHA

                Trầm a Hà nhớ hoài ai ta?
                Tên lão huynh hay gọi người xa* (* Hoàng Hà, Hà Ngân Hà, Thiên Hà, Ngân Hà, Lệ Hà, Ngọc Hà, Thu Hà...)
                Người ta đi mãi không về nữa
                Trầm a Hà trảm à ha ha

                Poem nghĩa là bài thơ đó nha
                Poem ta thi sĩ gối đầu ca
                Nhìn trăng sao đều tưởng Poem đấy
                Trời cao non nước mơ poem mà

                Tên Poem giấc mộng tươi trăm hoa
                Mọi miền thế giới đều ngợi ca
                Poem là tư tưởng nêu chí khí
                Thế kỉ diệt gian bút chẳng tà

                Poem nghĩa là bài Thơ đó nha
                Poem ta năm cánh nở sao hoa
                Tự hào đất Việt oai linh đấy
                Hùng dũng uy nghiêm sáng thi ca

                Poem

                ( Em là thằng Nhóc nhất trong các thằng Nhóc, nhưng em không bao giờ hoạ thơ tục tằn bậy bạ ạ ! Và cũng không dám đọc thơ kỳ cục )
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2010 23:30:58 bởi poem >
                #38
                  poem 05.12.2010 09:14:10 (permalink)
                  0


                  EM CÓ VỀ

                  (Thương về Galaxies hiền lành nhất trong các đứa em THƠ thân yêu)

                  Em về chưa mà mùa Đông vẫn giá
                  Rét nỗi niền rét cả lá hoa rơi
                  Em có hay Đông nay tuyết vẫn đầy
                  Cho trời nhớ quắt quây sầu viễn xứ

                  Ta quê hương với những chiều tư lự
                  Dõi mắt tìm nơi ấy có sao em
                  Những cánh chim non giông bão có nhiêu còn
                  Lòng chim mẹ héo hon rét mướt

                  Ta hàng ngày dõi theo từng bước
                  Cánh nhạn xa trở ngược tìm thương
                  Đây vần thơ em để lại góc vườn
                  Ta về nhặt lệ vương đôi mi mỏng

                  Hơi thở yếu em còn trên giường mộng
                  Có hay không tha bổng những linh hồn
                  Khiến em buồn khi những lúc chiều hôm
                  Gây bão tố oán hờn bầy chim lẻ

                  Ta nhớ lắm tiếng thơ khe khẽ
                  Đám học trò nhí nhố gọi trong mơ
                  Ta dìu em từng đứa vào đường thơ
                  Và ta cũng ơ hờ nhìn chim non lẻ bạn

                  Lòng rưng rức mắt lệ cay lênh lán
                  Tỉnh chưa em trong giấc mộng mây ngàn
                  Em có về nhặt lại tuyết Đông tàn
                  Ghép nối vần vào góc thơ dàn trải

                  Cho mùa Đông...
                  thêm chút hồng nắng lại
                  Ấm tình thơ...
                  và ấm cả nỗi ai chờ

                  Dạ Lan

                  @ khóc Galaxies



                  Về đi Em...
                   
                  Về chưa em hay vẫn còn viễn xứ
                  Hay còn sầu lữ thứ lúc chiều buông
                  để dòng thơ ngơ ngẩn với nỗi buồn
                  Nằm sướt mướt khi chiều sương lạnh buốt
                   
                  Về chưa em để nhìn nhau lần cuối
                  Ta vẫn đây thoi thóp ngóng tin hồng
                  Em xinh tươi về giữa một ngày đông
                  Bao ước mộng vui trong từng nhịp thở
                   
                  Về đi em vì chẳng bao lâu nữa
                  Ta sẽ đi về nơi rất xa xăm
                  Theo mây trời phiêu bạt suốt ngàn năm
                  Bỏ lại những yêu thương và kỷ niệm
                   
                  Về đi em mang theo ngàn ước nguyện
                  đường tương lai chờ em chuyển gót chân
                  Bạn bè xưa chờ em biết bao lần
                  Hâm ấm lại góc vườn thơ tri kỷ
                   
                  Về nghe em, về không cần suy nghĩ
                  Tết năm nay chờ chỉ mỗi mình em
                  Cả vườn xuân đang trổ nụ âm thầm
                  để vui đón bước chân từng rộn rã.
                   
                  Về đi em trước khi ta gục ngã
                  Ta xin em và xin chỉ một lần

                  Cạn Nguồn



                  NÉN HƯƠNG LÒNG


                  Đọc vần thơ ướt mi tràn khóc ngất
                  Lời gọi buồn vọng đến đất trời mơ
                  Em đi rồi lạc phím cung đàn chờ
                  Vần thơ nhớ bao canh trường vắng bặt

                  Em ra đi để trang thơ sầu quặn thắt
                  Máu tim hồng đong đặc đóng thành băng
                  Lùa tuyết về phủ kín cả cung Hằng
                  Dải Ngân mộng trăm năm giờ u tối

                  Em ra đi để vần thơ hấp hối
                  Hơi tàn rồi mà thơ vẫn vương mang
                  Hai nửa Trăng xa mãi dặm non ngàn
                  Bên hai nửa dải Ngân Hà xa vời vợi

                  Vần thơ đây mà người xưa không tới
                  Để thơ buồn chới với những ngày Đông
                  Em không về trải nắng ... mơ buốt lòng
                  Trang thơ lạnh máu hồng tim tan vỡ

                  Em ra đi để vần thơ ai nhớ
                  Người về rồi khóc lịm trước hồn thơ
                  Em khép hờ mi mộng lặng như tờ
                  Đành không thức để tỉnh mơ trăn trở

                  Đốt nén lòng hương bay về một thuở
                  Ngày vào thơ tập tãnh ý mong chờ
                  Vần thơ đây mà tình cũ biệt xa mờ
                  Để người khóc nửa Trăng sầu mãi nhớ

                  Poem



                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2010 09:32:03 bởi poem >
                  #39
                    langyen 05.12.2010 12:06:36 (permalink)
                    0


                    PHỐ NHỎ MƠ XA

                    Ta trở về phố cũ chiều mưa giăng
                    Qua lối nhỏ âm thầm nghe bước gợi
                    Em thơ nay trùng khơi xa vời vợi
                    Hương trắng bay lan toả lên vòm trời

                    Em là mây gió thoảng ngàn nơi
                    Vần thơ mộng biển trời em lưu lại
                    Bước lang thang ta đi và đi mãi
                    Tìm ảnh hình ngày cũ mộng xa xăm

                    Giấc mơ hoa vần thơ đọng trăm năm
                    Lời hẹn ước một ngày về còn xa thẵm
                    Lời hẹn xưa nay quấn đầu khăn trắng
                    Tùng trơ cành liễu rủ nghẹn ngào thương

                    Hoa tím mộng giọt sương lệ đổ
                    Em ra đi để đây vần thơ nhớ
                    Nhói lòng sầu thơ thẫm nhịp tim đau
                    Em xa rồi vần thơ mãi thắm màu

                    Rừng Thu nhớ trăm năm lưu giữ
                    Ta gửi em lệ nhoà theo con chữ
                    Mây gió ngàn linh hiển em nhận cho
                    Tình thơ xưa mực tím chưa phai nhoà !!!
                    Sao em nỡ ra đi không chờ đợi

                    Từ trùng khơi vượt đường xa vời vợi
                    Ta về đây thắp muộn nén hương lòng
                    Cầu mong em vui về chốn hư không
                    Chẳng buồn bã chẳng nhớ mong viễn vọng
                    Sắc không...không sắc...sắc không...không
                    Từ bi tịnh độ trong trắng lòng
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2010 12:38:13 bởi langyen >
                    #40
                      poem 05.12.2010 23:45:34 (permalink)
                      0



                      Ta nhìn cánh tím Bằng Lăng
                      Nhớ Người xưa ấy vẫn hằng kính yêu
                      Nhớ sao là nhớ những chiều
                      Tím màu mơ mãi thương yêu đong đầy
                      Nhìn hoa cánh tím mắt cay
                      Lệ rơi thắm đá giọt ray rức lòng

                      Hic

                      Nhớ quá à ! Hu hu hu
                      #41
                        poem 15.12.2010 11:01:22 (permalink)
                        0

                        GIAO MÙA

                        Trời Thu bỗng tiết giao sang mùa
                        Đông kéo lạnh về ủ buốt mưa
                        Mây bướng bỉnh tràn lan nỗi nhớ
                        Gió sầu đàn tích tụ âm thừa

                        Khung cửa tình thơ ướt mảnh nhoà
                        Cho hồn phiến đá lạnh trơ vơ
                        Sầu đong đưa nhịp thời gian dở
                        Mơ lững lơ hoài giấc mộng thưa

                        Trăng không về nữa Thu buồn thiu
                        Hiu hắt rừng thông bóng ngã chiều
                        Bãng lãng sương mờ nhoè nhoẹt lối
                        Bâng khuâng khói quyện mảng đìu hiu

                        Em bước về đây trở lại đây
                        Để nghe rừng vẳng tiếng đong đầy
                        Gọi Trăng tròn vạnh ngàn sao mộng
                        Em ở nơi nào... em có hay

                        Chiều sương tìm mộng trời mây
                        Bao giờ về lại em xây ước nguyền...?

                        Sương Thu



                        Thu Tàn

                        Thu đã chào đông cuối ngõ xa
                        Bóng ai quen lạ mới ngang qua
                        Chắc thu cũng chẳng cần thêm lá
                        Để tiễn mùa đi buổi xế tà

                        Xin đón ngưòi qua ngõ cuối thu
                        Đón đông sao lại rắc sương mù
                        Sương tan bởi nắng không vì gió
                        Không bởi trăng về phương khác ru

                        Thu , trăng và cả người xa lạ
                        Rót mộng bên trời đón gió ngang
                        Gió thổi muôn ngàn cây lá mệt
                        Sao em không níu để thu tàn ..?

                        GQM


                        Cám ơn Sương Thu ghé hoạ..
                        Chúc luôn vui




                        TRĂNG THU, MÂY GIÓ

                        Thu theo gió mộng bước lãng du
                        Thơ cứ lơ ngơ mây che dù
                        Cho mơ rớt hạt ngoài bờ nhớ
                        Chẳng đọng lòng trong buốt mộng Thu

                        Thu bên Trăng ngắm ánh sương mù
                        Cảnh mờ ảo vọng gió vi vu
                        Lùa nghiêng cành lá cội thông vẳng
                        Tiếng vui - buồn lắng theo tiếng tù* (*tù và)

                        Vi vu...vi vu...gió mãi hát lời ru
                        Réo gọi trăng thanh xuống cùng thu
                        Bên bờ rừng nhớ thơ dệt mộng
                        Từ ngàn năm trước tình sử lưu

                        Poem

                        #42
                          poem 15.12.2010 11:44:28 (permalink)
                          0


                          LƯU TÍCH TÌNH THƠ

                          Ta trở gót hài lưu tích xưa
                          Tìm về dĩ vãng với âm thừa
                          Gói vần kỉ niệm ngày qua ấy
                          Mà tìm mà kiếm tình Thu thưa

                          Chiều ấy Thu đi mưa bụi mù
                          Cay sè khoé mắt gió vi vu
                          Vỗ về khe khẽ bờ mi mộng
                          Lá còn giữ đọng gọi sương chừ

                          Trăng trở hài xưa, Sao quay về
                          Tìm mơ chốn ảo vần đam mê
                          Tứ thơ tiết tấu hoà nhịp điệu
                          Du dìu nhè nhẹ vào giấc mơ

                          Thơ chỉ là Thơ chỉ là Thơ
                          Sao lòng cứ mãi tìm đợi chờ
                          Thâm tình chốn ảo mà sâu đậm
                          Tình người có thực mộng về mơ

                          Poem


                          #43
                            poem 15.12.2010 12:33:52 (permalink)
                            0


                            QUÊN

                            Bốn mùa Xuân , Hạ, Thu, Đông
                            Ta quên tất thảy gió lồng lộng qua
                            Trải trăng lót chiếu vườn ngà
                            Vần thơ vẫn đậm la đà cỏ cây

                            Poem

                            Ka ka ka aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
                            #44
                              khucniemtu 16.12.2010 18:15:12 (permalink)
                              0


                              RỘN BƯỚC ĐƯỜNG XUÂN

                              Ta trở về bên em
                              Sương Thu sướt mướt bên rèm
                              Lá tơ mùa ái tình thiên thảo
                              Dạ khúc Nghê Thường chốn tự nhiên

                              Rừng thơ ta hái chiết lá vàng
                              Khắc đôi tim mộng gửi mùa sang
                              Xuân hồng lên nhịp tim thắm đỏ
                              Mai, đào trước ngỏ sáng đường quan

                              Em đã về chưa ghép câu vần
                              Để tình thơ trả với nàng Xuân
                              Vàng lên cánh bước trời thơ mộng
                              Tiếng vọng vào tim khắp mọi miền

                              Ới này, em gái quê hương ơi
                              Má em thắm nắng hồng tuyệt vời
                              Màu mây ngủ sắc đang lỡn vỡn
                              Nghé nhìn em bước đường phố vui

                              Poem



                              XUÂN VỀ VỚI ANH


                              Ta cùng trổi khúc nhạc Xuân hồng
                              Lời nhớ lời thương điệu bổng trầm
                              Ca xang múa hát ngàn ánh nến
                              Lung linh ẩn hiện hoà nguyệt cầm

                              Thu vẫn ơ thờ áo tím phôi
                              Pha mờ trăng mộng dệt bờ môi
                              Rung lên cung bậc sầu ai oán
                              Chỉ là kí ức lặng hồ tan

                              Đông đã đủ tàn Thu cũng xa
                              Chỉ còn đây nguyệt cầm Xuân ca
                              Ngày mơ tiếp mới ngàn hoa thắm
                              Sắc đậm hương thơ đến mọi nhà

                              Anh hãy về đây ngắm quê hương
                              Xứ mơ tươi thắm khắp nẻo đường
                              Ngời lên ánh mắt tình đất nước
                              Trời thơ muôn sắc hồng yêu thương

                              Khúc Niệm Từ

                               
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 66 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9