ĐÊM THIÊN TRÙ*
Rời suối Yến** trời vồi vội tối
Mái chèo khua bối rối thời gian
Đêm lặn sâu lăn dài tịch mịch
Ta nằm mơ bóng cây non ngàn.
Phơi trăng xuông gió rít lan tràn
Ngai ngái thở than màn sương lạnh
Lập loè tiếng điếu cày cô quạnh
Say sưa nhìn núi rừng ngả nghiêng.
Chập chờn giấc mộng chốn linh thiêng
Suối róch rách ngàn năm vẫn rõ
Cõi âm u gật gù tiếng mõ
Nghe chảy ra từ lòng trần gian.
Bao nhiêu đời vẫn thở râm ran
Hoà trong từng nhịp tim lữ khách
Ta chìm một mạch vào hư không
Êm ái như nằm giữa mênh mông!
(* Thiên Trù, ** Suối Yến là tên địa danh nằm
trong quần thể thắng cảnh Hương Sơn - Hà Tây)
Cho phép mình hoà cùng cảm xúc về Đất Kinh Bắc
Đến Hà Nội
Sáng Thăng Long phố phường muôn năm cũ Chiều Hồ Tây trời nước vẽ nên thơ Nghe trong gió chất nhân văn một thuở Gọi hồn thiêng sông núi đến vây quanh Một ngày qua trên dãi đất Hà thành Mở tầm mắt nhìn non sông đất nước Thêm tự hào lớp cha anh đi trước Bồi máu xương cho đất mãi nở hoa Ta bên ta nghe rộn rã câu ca Ngàn năm trước, ngàn năm sau – ước vọng Ngẩng cao đầu đón trời cao, gió lộng Bước tự tin, ung dung sống đường hoàng LLH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2011 12:08:28 bởi luongluonghoa >