BỒI HỒI
Sớm nay vắng tiếng chim ca
Lang thang mây trắng lượn qua vườn đào
Khoảng trống nơi ấy ra sao!
Nỗi niềm ẩn hiện, bóng lao xao lòng...
Làn mi uốn mảnh trăng cong
Chỉ trong gang tấc nỡ vòng vèo xa
Một ngày em đến với ta
Hào quang trở lại mắt loa lóa tình.
Lim dim khóe mắt thu mình
Duyên thu bỏ ngỏ, dáng hình mỏng manh
Màn sương bủa lưới giăng thành
Cách ngăn hằn vết lên vành môi êm.
Giận hờn xé vụn giấc mềm
Tiếng thời gian khoét sâu thêm canh trường
Đêm chìm đắm trong nhớ thương
Dễ gì gợi được chút hương ban đầu.
Nào ta đã nói gì đâu
Giữa dòng gẫy gập nhịp cầu vồng xưa
Sáng còn nắng, chiều đã mưa
Bằng như giấc mộng vẫn chưa tỉnh rồi...