ĐƯỢC MẤT
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 27 của 31 trang, bài viết từ 391 đến 405 trên tổng số 460 bài trong đề mục
trần như chuyên 09.05.2012 13:41:58 (permalink)
0
NHÌN LÊN


Vết xước ngoài da chảy máu hoài
Mỏi mắt tình thương suốt dặm dài
Kìa nỗi lòng chờ mong hoá đá
Vô vàn dòng chảy mãi tuôn rơi.

Khóc cho ta, khóc cả cho đời
Sự thuỷ chung hoá thành trí lý
Truyền thuyết xót xa bao thế kỷ
Nước mắt thời gian chát biển khơi.

Khao khát bay vòng quanh khoảng trời
Khối tình trải nắng gió sương phơi
Gánh nặng thắp xanh miền hy vọng
Tôn thờ tan chảy đến muôn nơi.

Ngửa cổ trông vời mây trắng bay
Vầng dương chói lọi vượt tầm tay
Khi nào ngày tháng dừng chân nghỉ
Khép lại kiếp này những đắng cay !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2012 13:44:55 bởi trần như chuyên >
mưa phố núi 09.05.2012 15:10:49 (permalink)
0


Trích đoạn: trần như chuyên



NHỚ…

Đêm nay dạo trên vùng quên lãng
Náo nức ve xanh gọi phượng hồng
Mười năm lẻ giấu giày còn đó
Khóa trái thời gian lưu nỗi niềm.

Lần này ta chất đầy nhung nhớ
Bóng dáng mỏng manh nặng gánh đời
Bước chân dan díu tình thi hứng
Mấy khúc ca xoa dịu vết thương.

Xuân trải dọc đường những vấn vương
Mơn man se lạnh sóng du dương
Vòng quanh nỗi nhớ bao nhiêu dặm
Ngan ngát miền xa một chút hương…






Hương Thầm

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/40C35573555E4536B8FD5103A43D1A58.jpg[/image]

Một chút hương thầm lan gió bay
Gởi anh phương ấy tháng cùng ngày .
Tình xưa cất mãi trong tim nhớ ,
Kỷ niệm còn vương , vương gió lay .

Giấu giày vẫn đó nguyên bụi đỏ .
Bóng nhỏ đường xưa mưa vẫn bay .
Lòng em vẫn ủ cành hoa trắng ,
Hương nhẹ mà say , say ngất ngây ...

Lại một hè nữa sắp qua đây ,
Thời gian vun vút thoáng mây bay .
Tiếng ve gợi nhớ niềm yêu cũ .
Phượng đỏ sân trường , anh có hay ?

---muaphonui---
trần như chuyên 23.05.2012 11:01:42 (permalink)
0
ƯỚC...



Ghế đá công viên say khoảnh trời
Gió về lộng sóng nước hồ phơi
Cơn mưa rực đỏ chiều mơ ước
Em mãi hồn nhiên thuở thiếu thời.

Anh vẫn trôi hoài theo tháng năm
Phong trần mờ ảo cõi xa xăm
Đêm mơ tỉnh giấc tình thu muộn
Lót lá cho em ấm chỗ nằm.

Trăng rằm ngày ấy đọng lời ca
Áo trắng năm xưa chợt sáng lòa
Ảo ảnh chập chờn vùng kỷ niệm
Con tim chờ đợi áng mây qua...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2012 11:03:58 bởi trần như chuyên >
trần như chuyên 26.05.2012 13:09:10 (permalink)
0
TỰ NHIÊN


Có biết bao lời thề
Xảy ra trong chớp mắt
Trái tim ta co thắt
Vì biện minh quá nhiều.

Tội lỗi và tình yêu
Tồn tại trong khoảnh khắc
Lòng lạnh băng có thật
Hiện hữu giữa dòng đời.

Dù có nói muôn lời
Cũng không bằng thực tế
Ta cũng là có thể
Tự vẽ rồi tự tô.

Lời nói nhẹ như mơ
Hơn vô vàn văn bản
Bao nhiêu là giấy tờ
Chấp nhận điều vô lý.

Tình yêu thường như thế
Tự đến rồi tự đi
Ta tin vào lời thề
Bởi nó chưa có lỗi.

Trong giây phút tôn thờ
Ẩn chứa nhiều nóng vội
Tình yêu chẳng nghi ngờ
Nên luôn luôn trong sáng.

Hãy vì lòng độ lượng
Mở rộng vòng hải hà
Bởi khi ta sinh ra
Vốn đã là như thế...

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2012 13:10:18 bởi trần như chuyên >
trần như chuyên 31.05.2012 14:05:34 (permalink)
0
BỨC TRANH ĐỜI


Nắng điểm tô vạn vật
Dâng đời muôn đắm say
Tình yêu dẫu trong sáng
Vẫn chất nặng đắng cay.

Em thức cơn mưa dậy
Mặt đất hoá xanh rờn
Anh nuôi làn sương sớm
Ngàn hoa lung linh hơn.

Từ lâu ta yêu nắng
Trái đất bền màu xanh
Em nâng niu cánh gió
Cho hạt sương long lanh.

Em yêu anh, yêu nắng
Tô làn môi dậy hồng
Anh yêu em, yêu gió
Gửi tình vào bão dông...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2012 14:22:13 bởi trần như chuyên >
trần như chuyên 31.05.2012 14:14:26 (permalink)
0
MUỘN MÀNG



Dáng mỏng mảnh trên con đường bỏng cháy
Khát tình yêu như khát nước không em !
Khoảnh khắc nhỏ vẫn chập chờn hư thực
Càng chắt chiu nuôi ngọn lửa hồng.

Đâu rồi mỗi bến bờ hy vọng
Ta tự dìm mình trong đêm tối xa hoa.
Dọc đường đời ngập tràn bướm ong, cỏ dại...
Trải thảm tình yêu theo rộng dài thời gian.

Mệt nhoài giữa cột mốc tháng năm
Phần còn lại gấp muôn lần đã mất
Hạt mầm gieo là điều có thật
Mảnh đời qua; chấm sáng nhọc nhằn.

Điều chưa được nằm ngoài vòng lý trí
Dìu tâm hồn trong cõi hoang sơ
Ta tôn thờ những gì không thể
Khoét sâu thêm vào bao nhiêu nỗi đau.

Lục tìm lại giây phút vắng nhau
Cánh đồng hoang nhuộm đỏ màu khô rát
Rất có thể ngày mai bùng tia sét
Và... quãng đường còn lại hóa mai sau !

<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2012 22:22:17 bởi trần như chuyên >
trần như chuyên 06.06.2012 09:56:00 (permalink)
0
BÊN LỀ

Ta men theo trái tim có thép
Nhận ra lẽ đời rộng hẹp, nông sâu
Lăn tâm hồn ngược vòng quay quỹ đạo
Dịu ngọt, chua cay chồng xếp đan xen.

Ánh mắt hờn ghen, giọt tình nũng nịu
Tội ác, lỗi lầm, đằm thắm yêu thương…
Sao vạn năm vẫn tồn tại đua chen
Kỳ lạ thay bao gen mảng sắc màu
Vẫn có chung quả tim – Trái đất.

Ngục tù bên dòng sông tươi mát
Dây thép gai quây quanh lòng độ lượng
Họng súng đen ngòm cạnh trang giấy thân thương…

Ta viết gì khi bầu máu nóng
Chỉ trú nhờ trong mấy mươi năm !
Những tội ác gấp vạn lần tội ác
Đang hiển hiện ngang nhiên rao giảng hòa bình.

Hiểm họa lớn lại vô cùng nhỏ bé
Bởi quỷ sa tăng đội lốt thày tu.

Ngắm nhìn đời qua đôi mắt tuổi thơ
Ôi thích thật những thiên thần bé nhỏ
Đẹp hồn nhiên bên sự thật mong manh
Trong số đó sẽ nảy sinh vuốt nanh cầm thú
Và cả những thiên tài, lãnh tụ.

Diện tích các trang thơ dẫu không biên giới
Nhưng vẫn nằm trong vòng tương đối
Trưa nay nắng gắt gay, dữ dội
Hoàng hôn về thấm đẫm gió giông
Lặng lẽ soi vào vũ trụ mênh mông.

Sự lạnh lùng là giây phút bình yên
Nằm trong vòng quy luật tự nhiên. (Trần Như Chuyên)

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2012 09:59:26 bởi Huyền Băng >
trần như chuyên 15.06.2012 09:34:51 (permalink)
0
DUYÊN THẦM

Ai về nhặt ánh trăng vương
Lầu mây chải nắng, gội sương bạc lòng
Sao em vẫn mãi long đong
Dựa lưng vào thứ đang vòng vèo trôi.

Thời gian sao chẳng chịu ngồi
Cứ lang thang để phai phôi má hồng
Tâm hồn lơ lửng tầng không
Chất đầy kho ngọn gió đông vô tình.

Dệt nên tấm thảm bình minh
Che cho hai đứa chúng mình nên duyên
Ta về rũ mớ ưu phiền
Nhớ thương âu cũng là huyền hoặc sao !

Lời thề từng thấm lệ đào
Thời gian tựa lớp sóng dào dạt dâng
Đêm sâu cho mắt thâm quầng
Ta về gieo vụ bâng khuâng trái mùa.

Tình người chẳng thể bán mua
Đành ôm gối mộng thêu thùa gió trăng
Đêm nay sóng dậy đất bằng
Thờ ơ ngắm dải sao băng thiên hà.

Chắc rằng em cũng như ta
Dở dang thêu gấm, dệt hoa âm thầm
Song sa lọt khúc ca ngâm
Hoàng hôn chẳng hẹn ầm ầm lao qua…

trần như chuyên 18.06.2012 09:47:09 (permalink)
0
Ý TRÍ

Ôi những lâu đài thành quách cổ
Đang mờ dần dưới bóng mây qua
Bùa phép phục hưng kỳ diệu vậy
Niềm tin bền vững thời gian xa.

Ta đang cố xóa tan u tối
Trên đống tro - cánh rừng hiện sinh
Tham vọng nảy mầm từ ước vọng
Cao dần từ cõi thực vô minh.

Đời đã tốn bao nhiêu giấy mực
Vẽ tương lai óng ả lung linh
Mồ hôi, máu và bao công sức
Giữ lại có chăng một chút tình.

Đây dáng hình lưu lạc giấc mơ
Suối reo hồn phách lạc vần thơ
Trăng treo nhành liễu còn lưu luyến
Nhìn rõ rồi sao vẫn ngẩn ngơ.

Ta lớn chẳng ngờ trong xót thương
Bao nhiêu lần vấp vẫn coi thường
Chịu nước luyện tôi thành đá sỏi
Theo người tới trước để làm gương.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2012 15:22:18 bởi trần như chuyên >
trần như chuyên 21.06.2012 10:00:48 (permalink)
0
BIỆN MINH

Ta đang đón bình minh lên mặt sóng
Chói sáng hiển nhiên nên bóng lu mờ
Rực rỡ quá dễ gần trần tục
Sắc màu hào nhoáng che lấp chân dung.

Thần tượng hoá đang biến thành siêu thực
Tự hạ nhục ta, bôi nhọ thánh thần
Hãy ngắm hoàng hôn lọt trong mắt biếc
Lộng lẫy ngời lên thật dễ gần.

Ôi bao tháng năm vùi chôn xuân sắc
Chiêm nghiệm lẽ đời theo những ngợi ca
Vinh quang nào chẳng đi qua xót xa
Ta ngộ nhận nên thấy mình khờ dại.

Đây bác nông dân say sưa mùa gặt hái
Hạnh phúc ẩn trong những giọt mồ hôi
Vành mũ chao nghiêng múc làn gió mới
Khuôn mặt tươi cười hằn sâu tháng năm.

Thu xếp lại gọn gàng điều được mất
Suy nghĩ gì mà chẳng mấy nếp nhăn
Mê mải lang thang lê gót phong trần
Cuối cuộc đời chợt quay đầu nhìn lại...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2012 10:20:42 bởi trần như chuyên >
trần như chuyên 23.06.2012 16:30:09 (permalink)
0
THÌ THẦM


- Em chỉ là em thôi
Chưa thích làm viên ngọc
Tích vô vàn tia nẳng
Nhạt phai sắc cầu vồng.

Lang thang ngoài mưa gió
Du ngoạn thềm núi sông
Cuộc tình đầy ảo giác
Đâu bến bờ sâu nông.

- Anh vẫn mãi là anh
Hòa quyện hương trời đất
Hào hoa mà chân chất
Chờ tan vào mênh mông.

Chẳng muốn làm bạc vàng
Chịu vô vàn áp lực
Hóa thân đồ trang sức
Biến đời thành bão dông.

Chúng mình chung vần thơ
Bâng quơ lời hờn giận
Sống bên vườn đào mận
Chẳng ngại gì gió đông…


(Trần Như Chuyên)

trần như chuyên 25.06.2012 18:33:51 (permalink)
0
NGÀY ẤY


Vô tình va chạm phải thương đau
Khuấy nước ngờ đâu lỡ đục ngàu
Ngăn trái tim giữa chừng bật khóc
Thương đời hoa gạo đỏ mai sau.

Em hiện mau trong từng giấc ngủ
Lơ lửng vào ra trên lối quen
Anh ngộ nhận thấy mình đắc tội
Xót xa lòng trả khúc tình ca.

Từ đó em ta thao thức hoài
Quờ tay bỏng rát nắng ban mai
Nửa trái tim ngờ đâu chẳng khép
Để hờn cho ngọn gió tương lai.

Chăn gối gài thêm chút hững hờ
Đường duyên – xạ thủ ngắm trong mơ
Biết chăng ta đã thành con thú
Bị thương từ lúc mới làm thơ !



(Trần Như Chuyên)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2012 06:55:37 bởi trần như chuyên >
trần như chuyên 30.06.2012 15:27:04 (permalink)
0
BÙA YÊU

Em ơi rút gọn lời thề
Cho ta sớm tối đi về có nhau
Biển mênh mông chứa nỗi đau
Trùng khơi thao thức bạc đầu trắng đêm.

Trăng lên dát bạc nỗi niềm
Ưu tư vụn vỡ bên thềm đại dương
Nào là nay nhớ, mai thương
Cớ sao mê mải soi gương ngắm mình.

Ta trôi dạt chốn phiêu linh
Gió đêm trải mối bất bình đầy vơi
Sóng vờn mắt nói muôn lời
Thì anh vẫn sẽ trọn đời yêu em.

Dàn đồng ca dẫu dịu êm
Sao bằng một thoáng môi mềm mộng mơ
Mở lòng đón nắng thờ ơ
Chẳng bằng mái tóc lăn bờ vai anh.

Đi tìm một chút mong manh
Hoang mang ngự trị tan thành khói mây
Về đâu cánh hải âu gầy
Góc hồn ớn lạnh chất đầy cô đơn.

Dẫu em nũng nịu, dỗi hờn
Gánh đời nhẹ bẫng chập chờn nhớ nhung
Lựa lời ngọt thấu lạ lùng
Biết chăng đón nhận tận cùng xót xa.

Bình minh chan thắm bao la
Tâm hồn chau chuốt tình ta xanh ngời
Chiều về giông gió tơi bời
Mắt em nhuộm đỏ góc trời hoàng hôn.

Trần Như Chuyên
trần như chuyên 09.07.2012 10:15:55 (permalink)
0
GÓC KHUẤT TÂM HỒN
 
 
Đêm qua đom đóm leo mành
Con tim mưa gió làm lành với nhau
Gập ghềnh rẽ lối thương đau
Xác thân quằn quại nhuốm màu dở dang.
 
Nỗi niềm nhỏ giọt đôi hàng
Áo tình chớm khoác đã mênh mang buồn
Mong rằng phương ấy mưa tuôn
Bên này vơi nhẹ suối nguồn mỏng manh.
 
Vết thương từ đó sẽ lành
Biện minh chẳng thể phủ xanh lời nguyền
Chiều nay biển lặng sóng yên
Ta đang lưu lạc trong miền hoang mang.
 
Vết nhơ càng xóa, càng loang
Giản đơn tới bến vội vàng cho qua
Nước mắt ban tặng chút quà
Trăng chưa kịp tỏ chợt nhòa sau mây.
 
Lỡ làng cho liễu hao gầy
Lòng bao dung có chất đầy chông gai
Miên man trượt dốc dặm dài
Trở mình tơ tưởng dáng ai bên thềm…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2012 10:17:34 bởi trần như chuyên >
trần như chuyên 31.07.2012 09:35:31 (permalink)
0
GIẤU MÌNH

Anh trốn trời xanh nhặt lá vàng
Gửi hồn san sẻ chốn thu sang
Chiều dong nắng nhạt về bên ấy
Ghế đá công viên thêm chói chang.

Vụn vỡ muôn ngàn con mắt trưa
Chìm sâu đáy nước sóng đong đưa
Ai về nhắn gửi người bên giếng
Soi bóng có còn chọn nước mưa !

Ghế đá năm xưa vọng nhịp đàn
Anh ngồi nương tựa mốc thời gian
Máy bay gào thét trong tầm đạn
Một thoáng bình an tình chứa chan.

Đây chị văn công – anh lính chiến
Giọng hò trong vắt nước hồ xưa
Hiên ngang yêu giữa hai làn đạn
Giờ vẫn tập đi dưới gốc dừa.

Kia mái tranh thưa trẻ học bài
Cuốc kêu khản đặc rát màng tai
Giờ đây chắc đang làm khoa học
Hoàn trả màu xanh cho đất đai !

Thu lại chẳng mang theo lá vàng
Đường xuôi, lối ngược thật phong quang
Nhớ về một thuở xa xưa ấy
Giây phút trong lòng bớt ngổn ngang.


(Trần Như Chuyên)
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 27 của 31 trang, bài viết từ 391 đến 405 trên tổng số 460 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9