ANH ƠI!
Với em: - Thần tượng cuộc đời
Anh ra đi! Để một trời đau thương
Trán hằn nắng, tóc nổi sương
Thanh cao, đạm bạc; Tấm gương sáng ngời.
Gian nan từ thuở lên mười
Vẫn ham học, vẫn vui cười, hát ca
Mười lăm tuổi đã xa nhà
Tình nguyện quân quyết xông pha xa trường.
Bao năm giãi gió, dầm sương
Một lòng, một dạ trên đường vinh quang
Hiếu, trung dạ sắt, gan vàng
Thanh bạch, ngay thẳng, đàng hoàng, nghĩa nhân...
Say công việc, dưỡng tinh thần
Chơi cây cảnh giữ mùa xuân quanh nhà
Thương yêu trẻ, trọng người già
Tình làng, nghĩa xóm đậm đà, lắng sâu.
Vần thơ bắc nối nhịp cầu
Thắm tình bè bạn, đượm màu gió trăng
Trở về với cõi vĩnh hằng
Rực lên một giải sao băng giữa trời.
Mắt nhắm đấy, miệng mỉm cười
Đường anh đi, rọi sáng ngời trong em
Hiên thu, nắng lay động rèm
Lẻ loi, đứng lặng bên thềm xót sa.
Các con anh nhớ thương cha
Hãy nâng niu lấy chữ HOÀ dâng hương...!!!
16-8-Kỷ Sửu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2011 15:24:47 bởi trần như chuyên >