Lê Thị Giàu Vĩnh Lộc B - Bình Chánh (Ngày 16/08/2010 09:07:40 AM ) Cảm nhận từ “Miền Gió Ngược”
“Nâng niu kỷ niệm ngày xưa
Bao nhiêu nét bút người thơ tặng mình
Áng thơ là những tâm linh
Thời gian còn mãi trang tình thơ tôi”
(Kỷ niệm)
Vâng quả thật là vậy!
Đọc thơ Dung Thị Vân! Trong tâm khảm tôi cảm nhận điều gì đó niềm bâng khuân bất tận, và thơ của Dung cũng đầy ắp một cái gì đó, có thể nói là sinh động có tính cách minh triết, và hoài niệm dễ thương, dạt dào rung rảm. Khiến tâm linh tôi thiên di đến cõi vô biên bất khả diễn đạt bằng lời, nhưng cũng rất ư là gần gũi và ấm nồng.
Thơ của Vân, man mác chan chứa tình yêu thương và đôn hậu, hiếu tình, tôi không đủ ngôn từ để diễn đạt hồn thơ của Dung
“Hơi thở Mẹ giờ mong manh sương khói
Thèm vòng tay ôm Mẹ mỗi đêm về”
(Nỗi đau)
Ôi! Một suối nguồn hiếu tử yêu thương. Vô tận! Khiến cho tôi bùi ngùi, thương cảm đến bậc sanh thành.
Nếu không ngoa để mà nói rằng. Khi đọc thơ Dung, dẩu có những ai vô tình hay gổ đá cũng ngậm ngùi xúc động, khôn nguôi. Mẹ là tất cả
“Mẹ là nắng
Mẹ là mưa
Mẹ là cổ tích
Mẹ là ca dao
Mẹ là nắng
Mẹ là mưa
Mẹ là dòng máu”
(Tình mẹ)
Bên cạnh hình dáng người mẹ người cha cũng rất ảnh hưởng đến Dung
“Cha về tro bụi đơn côi
Chuyện trần gian mãi rối bời trong con
(Độc ẩm)
Thèm quá một tiếng an ủi… thèm quá một lời trách dặn… thèm quá một bàn tay dìu dắc…thời gian có lẽ không quay trở lại. Lòng cảm thấy bùi ngùi qua án thơ của Dung.
Khói hương xanh như cỏ
Hồn cha run gió đồng
Hạt bụi nhòe khóe mắt
Dụi tay đầy hư không!
(Bên mồ cha)
Lê Thị Giàu
Vĩnh Lộc B – Bình Chánh
Thơ Vân chan chứa nồng nàn.
Hồn thơ lai láng, vạn niềm yêu thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2010 09:08:21 bởi flowerlegend >