LÁNH XA CÕI TẠM
Thiên Hà một dải sao xa
Dương trần nhân thế biết là là đâu
Non xanh biển nước một màu
Dã Tràng xe cát tháp lầu mơ duyên
Thuyền Trăng vỡ mộng bờ liền
Sóng nghiêng rời bến về miền hư không
Sắc - không...không sắc biển lòng
Từ bi thiền viện tâm thông tịnh thần
Sắc không...không sắc nhẹ bông
Chuông chùa - hồi vọng...hư không - tham thiền
Rủ trần - phủi bỏ nghiệp duyên
Lánh xa cõi tạm gần miền Như Lai
Nam Mô A Di Đà Phật
Thiện tai
...
Galaxies
Vào Chùa
A Di Đà Phật thiện tai
Duyên trần chưa tận oán ai còn nhiều
Trời thu "Không" "sắc" đìu hiu
"Tâm" thông chưa "tịnh" chiều chiều nhớ em
Chuông chùa sớm tối dịu êm
Chuông lòng chua chát trắng đêm vấn sầu
"Nghiệp duyên" đã đến từ đâu?
Nếu từ "cõi tạm" làm sao "rũ trần
Thôi về treo áo phong trần
Vào chùa quét lá để gần ni cô
Ha Ha Ha
Cô H là ai, sao hỏng biết ta
Cội Thông
@ Cháu biết cô H là cô NCTD ( Cháu chỉ viết ra tên thôi nha, còn họ thì chú tự biết - " Q Hương" còn gọi là Thu Dung" )
Tiếng chùa vừa điểm công phu
Áo nâu tụng niệm lệ ru sương chiều
Lá vàng Thu rớt đìu hiu
Cảnh trần tục vãn gió hiu hắt buồn
Bâng khuâng Điệp khẽ dây chuông
Lan đành khép cổng mưa tuôn đôi lòng
Áo hồng thay áo nâu sòng
Điệp nhìn mà xót xa lòng _ "Thương ôi !"
X _ X
( Cháu hoạ cùng cho vui nha chú Cội Thông kính yêu ơi ! Ka ka ka...)
KHÔNG ĐỀ
Ngày thơ người xây lầu mơ
Em viên gạch nối vòng bờ lầu hoang
Anh xây đỉnh tháp cung hoàng
Ngày thơ rất đẹp...ngỡ ngàng...chia xa
Bây giờ lầu cát tan ra
Sóng vồ vỡ vụn bọt oà biển reo
Gió vi vút oán sườn đèo
Mây tuôn mưa lệ Thông reo lá sầu
Suối nguồn chảy xiết về đâu
Ai sầu...ai nhớ...xa nhau...bến bờ
Lục bình trôi mãi lững lờ
Dật dờ nước xoáy lơ thơ theo dòng
Ai về chốn cũ còn trông !
Hư không _ Vô ảnh _ Trống lòng _ Hư vô
X _ X
( Vui thơ với chú giây lát ! Chúc chú vui ạ !)
Bỗng dưng nhìn hình hoa khôi trường Y - Dược Galaxies mặc áo nâu sòng...cháu lại buồn...hổng hiểu vì sao !
CÒN KHÔNG LẦU MỘNG NGÀY THƠ
Khi xưa ta bé ta chơi
Ta chơi xây tháp lầu đời
Cung hoàng nhung gắm cao tới
Vút xa lên mãi tận trời
Một ngày ta lớn như người
Trò chơi lầu mộng xa vời
Thời gian có nhớ ai hỡi
Tất bật công việc buông trôi
Chiều nay sực nhớ một thời
Trẻ thơ ta bày trò chơi
Lầu hoàng xây vút lên trời
Bây giờ...còn không...người ơi !
HRPT
( Chúng cháu chưa đủ lớn. Vậy mà cũng bắt chước cô chú tức cảnh thơ mà sinh tình thơ buồn đấy ! Hi hi hi...Đúng là "Con nít quỷ - Thằng Quỷ nhỏ" ka ka ka )
Ác Mộng
Ta về từ cõi xa xăm
Vui thơ giây lát rồi nằm ngủ quên
Ngỡ về giấc mộng ấm êm
Ngờ đâu mộng ác hằng đêm lại về
Thấy em dưới gốc bồ đề
Tay lần chuỗi hạt, tóc thề trả ai
Mắt xưa thoáng nét u hoài
Môi hồng nay đã nhạt phai sắc tàn
Tự ta để ước nguyện tan
Tự ta đem lại em ngàn nỗi đau
Tự ta mình phải xa nhau
Em giờ "Vô Ảnh" ta vào "cõi Không"
Nếu đạt được ước nguyện, thì chú cháu mình phải mừng cho Galaxies
Cháu không nên buồn
Cội Thông
THIỀN MƠ
Ngàn vì sao trở lại bờ mơ
Hiền quá gió ru Trăng hiện chờ
Dông rủi mây hồng tươi tắn đến
Ủ cho giấc mộng trọn vần thơ
Giấc mơ hiền quá anh thường mơ
Dáng nhỏ em xinh mắt đợi chờ
Lời nhẹ dịu dàng ru giấc mộng
Ấp iu bóng lộng vào khung thơ
Người về bên bến bờ mơ...
Ru hời nỗi nhớ vần thơ ngày nào !
Tình Xa lạc mất vì sao !
Cho Em ngày ấy để đau nỗi niềm !
Người về còn đâu vần thơ
Nâu sòng cổ kín lối chờ đông phong
Cổng chùa khép kín tơ lòng
Môi hồng còn đấy mà lòng nhạt phai
Chuông chùa văng vẳng bên tai
Rừng Thu vắng bóng mắt Nai mỏi mòn
Trông về lối cũ đâu còn
Chỉ là hoang vắng sườn non sương đầy
Bóng xa chìm lặng khói mây
Còn đâu áo tím thơ ngây ngày nào
Cổng chùa phong kín lối vào
Ngoài hiên ai đứng...mưa rào rào tuôn
Chuông chùa vọng tiếng vang buồn...
X _ X