Hợp Tan
Có đến rồi thì cũng phải đi,
Hợp tan, tan hợp có lạ gì?
Cuộc đời thế mới rèn nung chí
Nếu buồn sẽ nhụt chí nam nhi.
Trở lại tuổi thơ kể chuyện đi,
Sẽ thấy lòng vui sướng lạ kỳ.
Sẽ cảm nhận tận tường ý nghĩ
Bình thường với cả chuyện chia ly.
***
Tài Sản
Ai có đôi cũng của người ta,
Ai lẻ loi cũng là nhân quả.
Duyên hay nợ? Đó là VAY-TRẢ,
Giữ tâm hồn vui vẻ hoan ca.
Không nghĩ ngợi sống đời kẻ cả,
Mặc cho người muôn mặt gần xa.
Chỉ mong hồn phong phú thi ca,
Cùng trao đổi thơ cho dư dả.
Rồi mai này xác thân tan rã
Ta vẫn còn nhiều áng thơ ca.
TÀI SẢN ta nhiều cả một nhà,
Giàu thơ vậy, xuôi tay thư thả.
***
Mẹ
Ta có cả một hình hài,
Do Mẹ vất vả ngày dài nặng mang.
Mẹ cho đẹp xấu không màng,
Mẹ cho trọn vẹn vẻ vang với đời.
Mẹ tạo cho những nụ cười
Mẹ cho xuân của một thời cao sang.
Mẹ là bao áng mây vàng,
Mẹ là biển cả, là ngàn núi cao.
Tự hào có Mẹ yêu sao,
Con cần có mẹ như cau cần trầu.
Xin trời Mẹ sống lâu lâu,
Cho con có Mẹ trên đầu Mẹ ơi.
Mua Bán
Mua vào để bán chữ tình,
Xem ai có thích thì mình bán cho.
Có khi còn được lãi to,
Mua mua bán bán, không lo ế hàng.
Mua vào chưng tủ cho sang,
Khi có ai hỏi sẽ mang ra mời.
Hàng này đừng có để lơi,
Mua rồi cất giữ ở nơi vắng người.
Bởi khi thư thả nghỉ ngơi,
Là tình bay đến những nơi thích tình.
Hàng này không đáng để tin,
Hàng này không có chỉ mình với ta.
Hàng này ưa thích xa hoa,
Đã mua thì phải ngọc ngà mới yên.
***
Buồn Vui
Đau buồn, vui sướng có không?
Bán cho một chút ta lồng vào chơi.
Để khi có thích nói cười
Sẵn đem sử dụng cho đời nên hương.
Để khi tủi phận khôn lường,
Sẵn đau buồn sẽ xem thường buồn đau.
Ai có thì bán mau mau,
Cần mua nhung cũng làm cao đó mà.
Rồi thời gian sẽ đi qua
Đau buồn, vui sướng cũng là vậy thôi.
Đời ta ta cứ thảnh thơi,
Mua buồn vui để thêm lời mà thôi.
Có khi chỉ để coi chơi,
Hỉ, nộ, ái, ố cho đời thăng hoa.
***
Ân Tình
Hai chữ ân tình khéo nặng cân
Hai chữ ân tình xa mà gần
Hai chữ ân tình yêu mà hận
Vướng phải ân tình hại cái thân
***
Sống
Hôm qua hôm nay hay ngày mai
Tất cả vẫn là của mọi ngày
Cơm Áo Gạo Tiền lo hoài mãi
Mệt mỏi rã rời cả chân tay.
Ao ước gần như chỉ phí hoài
Xoay vòng cuộc sống để quên ai
Chắt chiu để giữ tình ngang trái
Mặc kệ đời mình có đúng sai.
***
Tâm Sự
Không biết là đang tỉnh hay mơ
Mà sao lòng vẫn mãi mong chờ
Đợi có một ngày chung hơi thở
Đợi có một ngày sống như thơ.
Xin giúp đưa dùm ra giấc mơ
Xin chỉ đường ra khỏi thế cờ
Xin cản dòng xuôi con đò lỡ
Xin dẫn xa rời kẻ nhuốc nhơ.
***
Đuổi Xuân
Xuân hết hè qua nhuộm nắng vàng
Không gian không đợi đón hè sang
Ve sầu chưa khóc vì buổi sáng
Phượng cũng chưa lo đốt mây ngàn.
Một thoáng tiếc thương sợi nắng vàng
Trải đều hồn hậu khắp nhân gian
Ai người từng nghĩ xuân duyên dáng?
Đâu biết hè ta đổ nắng vàng.
***
Không Đề
Nắng đổ lửa như lòng ta đổ lửa.
Chói chang lòng chạnh nỗi thiếu cơn mưa.
Bởi ưu tư những sớm chiều trưa
Lo hoàn cảnh không hợp tình đồng lứa.
Xin niềm tin trở thành miền đất hứa
Xin nỗi niềm vào quên lãng xa xưa.
Xin tâm tư tránh được những lọc lừa
Xin nhân thế không làm đau nhau nữa.
***
Hạnh Phúc
Hạnh phúc tìm đâu xa
Vui vẻ với ngày qua
Mặc kệ những bôn ba
Của kẻ lại người qua.
Hạnh phúc là thoáng qua
Hạnh phúc là món quà
Hạnh phúc có mặn mà
Hạnh phúc mới bao la.
***
Hè
Trời đất chiều nay chẳng nhiều mây
Không gian nén chặt suốt cả ngày
Con nắng trải dài còn nhún nhảy
Đất trời không thở nổi cơn ngây.
Gió không lay đọng nổi nhành cây
Mơ màng không khí không buồn hay
Ngưng đọng thời gian không buồn cải
Mặc đất với trời quyện cơn say.
***
Đêm
Đêm tĩnh mịch chỉ hoa với lá,
Đùa cùng nhau vui vẻ nhẩn nha.
Đùa cùng ai rụng trước sân nhà,
Và xem thử ai là kẻ cả?
Đêm tĩnh mịch chỉ cây với gió,
Xào xạc rung lay động nhỏ to,
Rủ gió lên tung bạt cánh cò,
Cho hoa lá ngập đầy lối nhỏ.
Đêm tĩnh mịch chỉ hình với bóng,
Khi hình đi bóng trải mênh mông,
Khi bóng yên là lúc chạnh lòng,
Giữa cô tịch lẻ loi hình bóng.
***
Thu Đi
Thu dọn đường đi để đông sang,
Thu khiến trời mây cũng ngỡ ngàng,
Thu làm se sắt chân phiêu lãng,
Thu mời đông đến để đi hoang.
Thu biết là thu gieo tóc tang,
Thu biết là thu đã hoang đàng,
Thu vẫn cho mùa thu mấy tháng,
Để buồn hiu quạnh bước lang thang.
Đồng cảm cùng thu lệ chứa chan,
Buồn sao khi thấy nắng hanh vàng,
Bầu trời nhiều mây bay bảng lảng,
Chạnh lòng thu khi đã sang ngang.
***
Hồn Thơ
Thơ ơi thơ tự bao giờ,
Cho ta cảm xúc không bờ để neo?
Lòng thuyền đây chẳng muốn theo,
Mà thơ lay đọng để gieo thêm buồn.
Lời thơ thấm đẫm mưa tuôn,
Lời thơ man mác cứ luồn vào tim.
Quên thơ lòng thấy ưu phiền,
Thấy như đã chết con tim chân tình.
Quên thơ thấy mất niềm tin,
Quên thơ ta lại thấy mình là ma.
Thơ như là máu trong ta,
Không thơ ta lại sẽ là số không.
***
Mưa
Cò kè bớt một thêm hai,
Tôi đi mua nhũng bi hài trần gian.
Mua bộ nước mắt hai hàng,
Mua cái sảng khoái với đàn vô tư.
Mua luôn một lũ cười trừ,
Mua hết mòn mỏi, mệt nhừ cho dư.
Mua chỉ một chút ưu tư,
Mua cái nũng nịu để từ từ chơi.
Mua tất tần tật thói đời,
Ai mà muốn bán hãy mời tôi sang.
Bởi tôi nhân cách đàng hoàng,
Muốn mua tôi sẽ chẳng màng giá cao.
***
Đêm Ngủ
Đã nửa đêm rồi, ngủ đi thôi
Rạng sáng ngày mai phải dậy rồi.
Cớ sao giấc ngủ còn hờn dỗi
Trằn trọc liên hồi, chẳng chịu nguôi?
Đã nửa đêm rồi phải ngủ thôi
Ngoài kia trăng đã lặn mất rồi.
Ngoài kia gió trời buồn ngưng thổi,
Đêm ngày như muốn cuộc đổi ngôi.
Gần hết đêm rồi ngủ đi thôi,
Ban mai như muốn đến kia rồi.
Hào quang ửng sáng như bừng trỗi,
Bây giờ giấc ngủ lại lên ngôi.
***
Nghĩ Suy
Nghĩ về điều xưa cũ,
Bao kỷ niệm ùa về.
Như sách đầy trong tủ,
Nay gợi dậy ê hề.
Nuối tiếc những cơn mê,
Cho đời thêm ý sống.
Hay trách những cơn mê,
Tạo đời thành thòng lọng.
Nhìn bao quát mênh mông,
Nhìn nhân tình thế thái.
Là cả một khoảng không,
Là nhuốm màu tê tái.
Mong ngày không khoắc khoải,
Mong xa khỏi vu vơ.
Mong ngày không trống trải,
Mong mãi đến bao giờ?
Xin trở lại ngày thơ,
Xin yên lòng tu niệm.
Rời xa những cơn mơ,
Mỗi khi còn trải nghiệm.
***
Mưa
Hỏi mưa, mưa cứ hững hờ
Hỏi mây, mây cũng ơ thờ bay đi.
Hỏi trời cao, cứ rầm rì
Hỏi đất sũng ướt trách gì với mưa?
Mỗi ngày lần lượt sớm trưa
Sáng thời nắng chói, tối mưa ngút ngàn.
Khi mưa mây lại kéo sang
Tối trời đất, nước quáng quàng can qua.
Hỏi khi tuôn nước mưa sa
Khi to, khi nhỏ có qua lẽ đời?
Tránh mưa gặp nắng chơi vơi
Mây trời gió núi cứ bời bời bay.
Ta cùng mưa gió lắt lây,
Vui với trời đất, vui ngày gió mưa......
***
Bán
Tôi bán mây nè, ai mua không?
Vầng mây rất nhẹ trắng như bông.
Khi buồn nhìn ngắm mây bay bổng
Sẽ thấy tâm hồn, nhẹ như không.
Tôi bán mưa nè, ai mua không?
Hạt mưa mát lạnh, ngọt ngào trong.
Ưu tư ngắm mưa rơi bong bóng
Thấy lòng thư thái với thong dong.
Còn nắng vàng kia, ai mua không?
Từng sợi kim cương toả ánh hồng
Màu nắng gợi lòng yêu cuộc sống
Màu nắng là màu không bão giông.
***
Lục Bình
Bâng khuâng nhìn lục bình trôi
Giữa dòng lại nở một đôi hoa mềm
Màu hoa tim tím xinh thêm
Dập dềnh trôi vẫn êm đềm thuỷ chung.
Cuộc đời đây đó mông lung
Giữa bè hoa nở tím cùng lá xanh.
Bên nhau xanh tím ngọt lành
Quản chi mưa bão sóng gành nhấp nhô.
Bên nhau dù sóng xô bờ
Trôi theo con nước không chờ đợi ai.
Bên nhau tháng tháng ngày ngày
Vui buồn chia xẻ, nạn tai chung phần.
Dòng đời đầy những cân phân
Có tan, có hợp, có ngần ấy thôi.
Hoa tàn nhuỵ đã héo rồi
Bơ vơ bình lục biết trôi phương nào.
***
Kỷ Niệm
Tôi có một kho kỷ niệm xưa.
Giờ đây tôi thấy nó dư thừa.
Kỷ niệm chỈ làm buồn thêm nữa
Kỷ niệm nao lòng mãi dây dưa.
Muốn bán cho rồi kỷ niệm xưa
Mời hoài sao chẳng thấy ai mua?
Hay là mai sớm tôi phải sửa?
Hay là cứ bỏ mặc trời mưa?
Tôi biết sao đây kỷ niệm xưa?
Tôi phải làm sao mới cho vừa?
Kỷ niệm làm tôi đau từng bữa
Kỷ niệm u buồn mãi cứ thưa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2010 18:13:51 bởi HÀN PHONG >