NGÀY MAI
Thay đổi trang: << < 616263 > >> | Trang 62 của 65 trang, bài viết từ 916 đến 930 trên tổng số 965 bài trong đề mục
Huynhthomy 10.09.2012 06:17:40 (permalink)
0

Trích đoạn: Huynhthomy


Trích đoạn: lethutrang


TỪ TẠ

Buông thơ bỏ bút, bạn mình ơi
Xa lánh chữ câu bởi cạn lời
Tiền bạc hằng ngày không chịu nghỉ,
Áo cơm mỗi bữa chẳng cho ngơi
Anh em đành biệt gây buồn phận,
Chồng vợ phải ly khiến khổ đời
Mai nếu xuôi tay về cõi chết
Ai là người sẽ khóc vì tôi

lethutrang



LỜI CHO..

Đã nguyện thì xin giữ lấy lời.
Buồn lòng chớ vội thốt rồi thôi.
Đất trời sẽ chứng giùm câu nói.
Hy vọng lần nầy, chẳng nói chơi?
. . .

nguyênhoang
2012








MƠ NÀO, XƯA.

Đêm về rụng úa sương thu.
Võ vàng vạt cỏ, lối mù che giăng.
Mắt màu hoa tím bằng lăng,
Môi son đà nhạt, ngỡ ngàng thoáng xa.

Trời cao lóng lánh thiên hà.
Chùm sao nào đó, phải quà cho không?
Ta mơ, ước một duyên nồng!
Trao tay đến nhẹ, hài lòng chẳng ngoa.

Mẹ Cha dạy dỗ thật thà.
Luân thường đạo lý, ngọc ngà nhân gian.
Hồn tâm trong sáng toả lan,
Chân tình muôn thuở, nồng nàn không vơi!

nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2012 03:33:09 bởi Huynhthomy >
lethutrang 11.09.2012 21:31:17 (permalink)
0

GIỮ YÊN BÌNH TRONG THẾ GIỚI ẢO HƯ

Tôi trở về với ngày tháng đơn côi
Ru giấc ngủ, rời xa đời mộng mị
Khoác lên mình, áo thắm màu ý chí
Giữ yên bình trong thế giới ảo hư

Nay trở về, gấp lại những tình thư
Và lần lượt, vùi chôn trong kỷ niệm
Lòng chẳng muốn, nỗi buồn về xâm chiếm
Dày vò tôi, suốt cả đoạn đường đời

Cô đơn này, mặc cho gió mưa phơi
Cùng sương phủ, ngập ngụa trong màn tối
Chỉ một mình, lang thang trên mọi lối
Gặm nhấm nỗi buồn, lay lắt tận lòng tôi

Mùa đã xa, và tình cũng phai phôi
Dư âm lại, là niềm đau buốt giá
Từng ngày qua, sống như hàng ghế đá
Đón người về, rồi lại tiễn người đi

Không còn mơ, hay mộng cánh thiên di
Từng thực tại, đẩy ta về cơm áo
Trải ba đào, lòng chợt nghe tim bảo
Hãy giữ yên bình trong thế giới ảo hư

lethutrang
Huynhthomy 12.09.2012 04:04:27 (permalink)
0

Trích đoạn: lethutrang


GIỮ YÊN BÌNH TRONG THẾ GIỚI ẢO HƯ

Tôi trở về với ngày tháng đơn côi
Ru giấc ngủ, rời xa đời mộng mị
Khoác lên mình, áo thắm màu ý chí
Giữ yên bình trong thế giới ảo hư

Nay trở về, gấp lại những tình thư
Và lần lượt, vùi chôn trong kỷ niệm
Lòng chẳng muốn, nỗi buồn về xâm chiếm
Dày vò tôi, suốt cả đoạn đường đời

Cô đơn này, mặc cho gió mưa phơi
Cùng sương phủ, ngập ngụa trong màn tối
Chỉ một mình, lang thang trên mọi lối
Gặm nhấm nỗi buồn, lay lắt tận lòng tôi

Mùa đã xa, và tình cũng phai phôi
Dư âm lại, là niềm đau buốt giá
Từng ngày qua, sống như hàng ghế đá
Đón người về, rồi lại tiễn người đi

Không còn mơ, hay mộng cánh thiên di
Từng thực tại, đẩy ta về cơm áo
Trải ba đào, lòng chợt nghe tim bảo
Hãy giữ yên bình trong thế giới ảo hư.

lethutrang

[/qu

*Thế giới ảo hư, sẽ giữ Em mãi.
Cả quan tài, huyệt mộ cũng ảo hư.
Tiễn Em đi, bước chân người hư ảo.
Miền vĩnh hằng, hư ảo giữ yên bình!
NH/12.


MONG MANH XA.

Đêm đến cùng mong, trăng viễn xứ.
Gió về thềm vắng thiếp quên đi,
Lầm lỡ, đời mang buồn đến tặng.
Hồn tháp tùng mây, thoát thiên di.

Có hẹn người xưa, gặp phố thị!
Môi tìm vị ngọt buổi tương phùng.
Mái tóc đôi màu, tim nến lụn.
Bới tìm lá rụng kiếm hoa dung.

Ấp ủ biển sầu xoáy đáy trũng.
Trần gian lần nhớ xin trao người.
Bấy nhiêu mơ ước là đầy đủ.
Bóng nước trầm sâu để dấu lưu.

Ta đã chập chờn vô giấc ngủ.
Tìm về xa đó gặp người mong.
Nhớ mùi giọt đắng cà phê lắm.
Hương tóc mềm huyền hoặc, thắm lòng.

Một sáng ngày đông, mặt trời dậy trể.
Cũng ở người xưa, chắc sắp trở về.

nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2012 17:59:12 bởi Huynhthomy >
lethutrang 26.11.2013 17:08:16 (permalink)
0
 
 
 
TRỞ VỀ
 
Ta sẽ về tô thắm lại dòng thơ
Xoa dịu hết những hững hờ lạnh lẽo
Mùa xuân nay, chẳng về tràn mọi nẻo
Nên ưu phiền mãi ngặt nghẽo cười duyên
 
Tình nhân ơi! cõi nhớ trở màu điên
Hoài dẫm đạp mà ảo huyền ngỡ đẹp
Mưa gió chao oằn đau lưng dạ thép
Nhũn người say, đến tội nghiệp thân tàn
 
Người ở đâu? khi gió lạnh đông sang?
Và ngọn lửa không dễ dàng thắp sáng
Ta chẳng mơ một ngày nhiều nắng rạng
Chỉ mong cho mình những tan nát đừng chao
 
Nẻo mơ thôi, gõ cửa đến xin chào
Chỉ có cả nguyên hình tình nhạt nhẽo
Góc phòng đơn, trơ mắt nhìn khô héo
Như hỏi tim mình: Gối bạc bẽo vào đâu?
 
Nay tình yêu đã quay bước vẫy chào
Ta lặng lẽ xuôi về trong cõi ảo
Mượn vần thơ khoác dùm cho chiếc áo
Mong được quên người trong nẻo nhớ chênh chao
 
lethutrang
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2013 17:11:47 bởi lethutrang >
lethutrang 28.11.2013 19:04:48 (permalink)
0
Ừ, THẾ NHÉ
 
Mùa đông này, chắc sẽ lạnh lùng hơn
Bởi con gió cứ dỗi hờn: thật lạ?
Người đã đi, không buông lời từ tạ
Hiểu riêng mà, đâu có trách buồn chi
 
Kể từ nay, xa vắng bóng thiên di
Mưa dẫu lạnh, cứ ôm ghì lấy mộng
Thoải mái đi giữa khung trời gió lộng
Những nghệch ngờ bỏ trống giọt tình yêu
 
Tưởng rằng mơ, được đậu ở khung điều
Đâu có biết, thói thường trong nhân thế
Họ cũng vậy, cũng thốt thề dâu bể
Rồi một ngày, như thể ảo hình bay
 
Mưa chiều nay, ào ạt chảy như say
Ta thấm lạnh, rét run trong cơn bão
Ta thấm lạnh, bởi từng đêm hư ảo
Vẫn hiện về, cho lơ láo hồn đau
 
Chưa đến xuân vì đông vẫn lao nhao
Xua buốt giá ầm ào xuyên dạ xót
Hết tình chân, lạnh lùng đua nhau rót
Ừ thế đi, gột rửa một duyên phần
 
lethutrang
 
lethutrang 08.12.2013 02:39:30 (permalink)
0
 
 
 
KHẮC KHOẢI ĐÊM
 
Đêm trăn trở như lòng ta trăn trở
Lạnh sương tràn hay lạnh cõi tình đơn?
Khắc khoải ơi, xin đừng đến dỗi hờn
Người quay mặt, tâm hồn như đã chết
 
Đêm thinh lặng với cõi lòng thua thiệt
Ở dương trần chỗ trọ đã dần thôi
Sếp hành trang chuẩn bị bước chân rời
Sao ray rứt với gió ngàn chưa dứt
 
Ngày tháng tới, ta có gì giành giật
Một thương yêu đã cất bước xa rồi
Tình của ta theo gió bạt phương trời
Và chối bỏ tấm thân ngời dạ xót
 
Ta không giận, không buồn dù đắng đót
Cũng chẳng hờn chẳng khóc thế nhân ơi
Ta lặng thinh dẫu giờ phút lìa đời
Đang ngắn lại từng ngày đâu thể níu
 
Hành trang ta đi chỉ mình ta thấu hiểu
Nặng chân tình, nặng ân oán mùa qua
Trả chưa xong kiếp nợ lỡ câu hòa
Nên chẳng trọn một đời hoa héo rũ
 
Cổng hư không đón chờ ta cư trú
Không bạn bè, chẳng một mối tình cho
Bước chân đi, chỉ một mảnh thân cò
Tâm trí liệt bởi con đò lỡ bến...
 
Đường tình yêu, đi hoài chưa chạm đến...
 
lethutrang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 02:42:37 bởi lethutrang >
lethutrang 08.12.2013 23:07:42 (permalink)
0
 
 
 
DƯỜNG ĐÃ QUEN
 
Rồi lại đêm, ta chìm trong cõi lặng
Gọi ưu phiền vào dỗ giấc mơ xa
Trách vầng trăng sao quá đỗi thiệt thà
Lung linh sáng còn chập chờn diễm ảo
 
Cho ta mơ một con đường lơ láo
Có nắng mùa thu mà lại đảo nhiều đông
Cả không gian hình như đã chạnh lòng
Xui nuối tiếc như ẩn vòng đâu đó
 
Này mùa ơi, đừng đi mà không tỏ
Hãy nói dùm, ta đã lỗi lầm chi?
Hãy thốt là: rằng kẻ muốn ra đi
Muốn rũ bỏ không tiếc gì kỷ niệm
 
Thì đông này cho mình ta lặng đếm
Bầu trời cao nắng vẫn điểm vàng tươi
Từng nhánh cây tung tẩy để gọi mời
Mùa sang đó, dẫu trời chưa muốn vội
 
Nay phải cố quên niềm mơ bổi hổi
Quên chân tình từng đã dỗ hồn tôi
Tưởng thật tâm nhưng giờ lại xa rồi
Không tiếng nói, hay một lời từ tạ
 
Dường đã quen... quen rồi người ta ạ!
 
lethutrang
Huynhthomy 16.12.2013 10:54:51 (permalink)
0
  Lần về vụn vỡ yêu thương.
Trách sao tạo hoá vô thường đắng cay
Bước chân qua ngõ trần dài,
Thu vàng sót lại lá chờ người xưa.

Tàng xanh đọng giọt thãi thừa.
Nắng chào tri ngộ lệ mưa tuôn hoài.

NH.

Ta về chua xót thương đau.
Tháng ngày quay trở đông tràn vùi chôn.
  Người cho thể xác, vô hồn?
Tương tư mạng ảo dập dồn tình thơ.

Gây bao buồn khổ thẫn thờ.
Ngỡ đường chung bước nào ngờ dối gian.
Niệm buồn lạnh giá bẽ bàng.
Ướp khô chiếc lá khẽ khàng chao rơi.

Ta đi tìm mãi trong đời.
Mong lần duyên ngộ đáp trao chân tình.
Còn không một ánh bình minh?
Và chiều sau cuối an bình thiên thu.

Trở về lại chốn sương mù.
Mong từng đêm ngủ không vào chiêm bao.
Đừng cho gặp giấc mơ nào,
Để còn lầm nhận câu trao hứa nồng.

Hận đời lừa dối qua sông.
Dốc cùn chua xót dìm lòng khổ đau.
Tình yêu đúng nghĩa màu nào?
Thủy chung là bọt nước trào khoé môi.

NH.
 
Ta đã mang MÙA ĐÔNG từ xa lắm?
Về lại đây mong cơn nắng Sàigòn.
Sưởi lại chút tình nồng và nghĩa ấm.
Ước mơ bình thường nhưng chẳng được hơn.

Trời đất bao la chẳng trách vô thường.
Lòng Người đôi khi sâu hơn biển cả,
Em có nghe mùa thu về rám lá,
Lá chưa vàng mà tình đã vội tan!

NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2013 11:27:34 bởi Huynhthomy >
lethutrang 22.02.2014 22:50:20 (permalink)
0
VÀO ĐÊM
 
Đêm trăn trở như lòng ta trăn trở
Êm dịu nào đến đỡ hộ tâm tư
Ngày tháng trôi chuẩn bị phút tạ từ
Sao cõi nhớ lại ngật ngừ sóng dậy
 
Ta vẫn biết trái tim còn nguyên đấy
Nhưng hình như sắc đỏ kém tươi màu
Thời gian trôi như dòng nước trôi mau
Đời ở trọ thốt câu chào tiễn biệt
 
Mai vẫn thắm nắng còn đang tha thiết
Và tình xuân nuối tiếc mãi không về
Chỉ có mình cộng với những ngô nghê
Hoài quanh quẩn tưởng lời thề bất diệt
 
Thôi từ nay giã từ bao nụ biếc
Chia tay người đành mắt điếc tai ngơ
Chữ tình yêu cho gió thổi vật vờ
Xoa dỗ trí, dựng rào ngờ giữ chặt
 
Cảm thấy nhớ, tim hồng như se sắt
Nhưng đành quên, bôi xóa nhớ thương này
Nếu ngày xưa đừng mơ mộng chung bày
Thì có lẽ, những lời hay chẳng thốt
 
lethutrang
lethutrang 02.03.2014 11:29:02 (permalink)
0
TỰ
 
Bởi khóc hoàng hôn tím cuộc đời
Nên bình minh mãi chẳng màu tươi
Mùa đông ảm đạm gieo giông gió
Khiến cả trời duyên lỡ tiệc mời
 
Dỗ được ban chiều, sáng bỏ đi
Màu lam khói phủ lại so bì
Trăng hờn bỏ mặc vầng mây nhỏ
Bóng tối bao trùm khắc khoải ghi
 
Bao tháng ngày dài mộng tưởng yên
Nào hay cuộc sống nhỏ giọt phiền
Loang từng nỗi nhớ và chờ đợi
Vẫn biệt tin lời thổn thức duyên
 
Có lẽ từ nay nắng chẳng hồng
Khung trời chắc chỉ lặng thầm đông
Bình minh lánh mặt, hoàng hôn giận
Quạnh quẽ màn đêm trải thật đồng
 
Trở lại ngày mai để giữ mình
Ôm vào lặng lẽ nỗi buồn nghinh
Không hờn chẳng giận đêm ngày lạnh
Tự sưởi riêng hồn một bóng khinh
 
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2014 15:07:23 bởi lethutrang >
lethutrang 02.03.2014 13:15:48 (permalink)
0
MẶN

Mỗi một đêm dài mỗi giấc mê
Lòng nghe lặng lẽ những đi về
Chưa tròn cuộc sống, không tròn nghĩa
Cũng biệt lối đường mỏi bước lê

Thất bại đời ta thất bại nhiều
Duyên thời chẳng đặng, nợ phì nhiêu
Công trình sụp đổ hồn tan tác
Lối dẫn thiên đường chạm ngõ phiêu

Chẳng trách không hờn cuộc sống ơi
Vì ta lỡ bước lạc bên đời
Nhìn ai hạnh phúc lòng nghe lạnh
Cảm xúc không còn, quạnh quẽ phơi

Biết những ngày yêu đã biệt rồi
Ta còn kỷ niệm những ngày trôi
Từ nay ảo vọng không còn giữ
Lạnh cả canh trường chẳng lúc thôi

Nhắn hộ đêm dài hỡi gió xa
Tàn canh chớ gửi nữa trăng tà
Khơi nhiều nỗi nhớ mời nhau khóc
Mặn đắng trong hồn mặn đắng ta

lethutrang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2014 18:26:49 bởi lethutrang >
lethutrang 09.03.2014 18:28:44 (permalink)
0
QUAY VỀ

Tôi đi về phía không Anh
Ngày xuân giá lạnh trên cành nhớ nhung
Một mình trôi giữa mông lung
Nghe từng xốc nổi đậu vùng yêu thương

Chênh chao cuộc sống khiêm nhường
Ngẫm nhiều giọt đắng còn vương ở lòng
Mùa xuân nắng đẹp trời trong
Sao đời ta lại bước vòng trầm luân?

Niềm hy vọng chẳng ân cần
Bi quan thỏ thẻ làm thân với mình
Mưu cầu hạnh phúc hồi sinh
Nhưng rồi cũng đã rập rình bỏ qua

Này xuân én liệng trời xa
Cõi lòng nghe những thật thà mù khơi
Này duyên với nợ đời ơi!
Quay về phía chẳng còn người chờ ta

lethutrang

lethutrang 11.03.2014 19:57:58 (permalink)
0
DỖ MỘNG

Xuân đã qua rồi hạ đến chao
Bờ đông bến rộn vẫy tay chào
Ta thầm lặng lẽ riêng mình khóc
Bởi bóng hoàng hôn khiến dạ cào

Nhặt mảnh tình yêu đã nhạt màu
Trao về cõi nhớ trả niềm đau
Hiên nhà nắng vẫn luồn trên mái
Chắc luyến lưu ngày đã cuộn mau

Vẹn với tình chung tưởng giữ tròn
Đâu ngờ xa xót gót chân son
Ngày qua tháng lại không còn nữa
Quạnh giữa canh trường dạ héo hon

Tặng chữ tình yêu chẳng lấy về
Trao ngàn nỗi nhớ với trời mê
Quay tìm kỷ niệm và đem đốt
Cả những ưu phiền trộn tái tê

Nguyệt cứ soi mình thoải mái đi
Đừng trăn trở nữa chẳng hay gì
Đường chia lối rẻ ta đành chọn
Tuyết lạnh riêng mình dỗ mộng ghi

lethutrang

lethutrang 16.03.2014 06:53:17 (permalink)
0
KHÓ

Trời dưng rớt giọt lạnh lùng
Thản nhiên cưỡi gió mông lung giữa chiều
Để niềm khắc khoải về yêu
Xoáy trong tiềm thức bao điều ngổn ngang

Trời vừa chuyển tiết mùa sang
Nồng đâu chẳng thấy bẽ bàng gọi tên
Nhìn mây giỡn nắng bồng lên
Chợt nghe xa xót vang rền đâu đây

Trời duyên lỡ bước xa bầy
Đường song song lối, thành xây chắn rồi
Mùa xuân trốn biệt trong tôi
Chỉ đông giá lạnh đến ngồi ủi an

Trời xui nghịch cảnh ly tan
Lòng đau đáu xót, héo tàn tình xưa
Quay về lối mịt mù mưa
Bão vần vũ ngỡ chẳng thừa giọt say

Trời đùa cuộc sống hôm nay
Quá nhiều hỗn loạn những ngày vào yêu
Còn chưa dũng cảm đi liều
Nồng xuân ấm hạ khó kêu theo về

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2014 06:56:31 bởi lethutrang >
lethutrang 16.03.2014 19:12:51 (permalink)
0
HÃY

Từng giọt lệ buồn cứ chảy quanh
Buồn giăng khắp để dạ chòng chành
Nghe tràn uất nghẹn trong tim mảnh
Chẳng thốt nên lời vẳng tiếng tanh

Tưởng sẽ xuôi chiều con nước trôi
Nào hay xót dạ rủ nhau bồi
Tình chân ngỡ vững nhưng là rỗng
Chán nản xua về thổn thức tôi

Cuộc sống riêng mình giữ lấy thân
Đừng mong giúp đỡ của duyên phần
Từ ta quyết định con đường bước
Tựa bóng nhiều khi lắm ngại ngần

Bóng nguyệt xem chừng chế giễu ta
Vàng đâu chẳng thấy nặng tâm mà
Vừa nghe xót dạ dường ai xé
Thất vọng thêm nhiều hạnh phúc xa

Đứng dậy hồn ơi, thức tỉnh mình
Đừng cay đắng nữa cõi vô minh
Thà đau giữ trọn còn hơn chịu...
Những ghét ghen đời lộng lắm khinh

lethutrang

Thay đổi trang: << < 616263 > >> | Trang 62 của 65 trang, bài viết từ 916 đến 930 trên tổng số 965 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9