MONG XUÂN
Gót Nàng Xuân, vừa chạm ở ngoài sân
Khi nắng sớm không còn lần lữa đợi
Đã bừng lên những ánh hồng phơi phới
Thúc muôn loài trở lại với trời duyên
Biết xuân về nên én cũng chao nghiêng
Mời nắng gió bên thềm dang tay đón
Những sắc hoa trở mình khi vun bón
Trải nét duyên đời để chọn mỗi mùa sang
Vẫn biết rằng nắng ấm cả không gian
Nhưng hoa lá cứ chờ mang xuân đến
Hẹn hò nhau niềm vui say phải bện
Trải ngọt lành tận bến mộng tình ai
Giữa đường mây thanh thản lối tương lai
Cho nắng chiếu soi hồng từng kẽ lá
Những hàng cây chẳng yên mà nghiêng ngả
Tựa đã say mùa hối hả với màu xuân
Ước trần gian hạnh phúc sẽ thật gần
Trong ánh mắt trong nụ cười của Mẹ
Xuân đã đến mơ những ngày tấm bé
Gia đình thân yêu khi lòng trẻ mong về
lethutrang
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2016 07:19:12 bởi Nguyệt Hạ >