Sóng Biển
Thay đổi trang: << < 121122123 > >> | Trang 121 của 222 trang, bài viết từ 1801 đến 1815 trên tổng số 3316 bài trong đề mục
PEARL 16.11.2017 00:40:45 (permalink)
0
Thu Gầy

Thu gầy trơ nhánh tương tư
Yêu thương đã héo , sầu ưu đâm chồi
Rơi từng hạt nhớ lơ thơ
Ươm mầm hạnh phúc nửa vời trầm luân.
Cây đời khát ánh nắng xuân
Hong khô giá lạnh trên từng búp duyên.
Phơi bày vũ điệu thôi miên
Tâm hồn ngủ lịm bên hiên ân tình.
Sắc yêu tỏa sáng lung linh
Đưa tình vào mộng ảnh hình cong kênh
Ngược dòng ký ức loang lênh
Mộng tình huyễn hoặc chênh vênh đất trời
Gởi yêu vào tận giấc mơ
Giật mình chợt tỉnh, bơ vơ cuộc tình .

PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2017 00:56:08 bởi PEARL >
PEARL 16.11.2017 00:45:14 (permalink)
0
Tĩnh Tâm

Ngày đi vắng, đêm quay về ở trọ
Một nỗi buồn man mác giọt pha lê
Khép cửa lòng, hờ hững cõi u mê
Vờ không biết, ôm khối sầu bất tận .
 
Cưỡi trên đầu niềm đau của số phận
Cố mà vui khi tím ruột bầm gan
Đã định rồi cuộc sống lắm gian nan
Than van chi, cúi đầu xin chấp nhận.
 
Lặn hụp giữa dòng đời đầy lận đận
Độc hành trong nếp suy nghĩ ngỗn ngang
Lắm lúc lòng lại nặng trĩu hoang mang
Buông thất vọng, vịn niềm tin để sống .
 
Trên mái tóc mùa thu đang lắng đọng
Vết thời gian lưu sợi trắng bềnh bồng
Ngẫm đời như con nước lớn lại ròng
Qua bĩ cực, thới lai rồi sẽ đến .
 
Trong tiềm thức, thắp vội lên ngọn nến
Soi sáng tâm, tỉnh trí đang ngủ vùi
Cuối đường hầm tâm khảm lóe niềm vui
Đóa hoa lòng nở bừng khoe hương sắc.

PEARL
PEARL 19.11.2017 00:29:36 (permalink)
0
Bài Thơ Viết Cho Mẹ
 
 
Con lại viết bài thơ về mẹ
Khi ngoài kia lá khẽ rơi rơi
Những con chữ bỗng lu mờ
Cay xè khoé mắt, chơi vơi cõi lòng.
 
Con rất muốn mẹ không như lá
Lúc úa vàng quàng quã rụng đi
Để con buồn tủi , sầu bi
Bơ vơ lạc lõng , ôm ghì nỗi đau.
 
Mong bệnh mẹ phép màu chữa khỏi
Mẹ khoẻ hơn , mạnh giỏi như xưa
Thì con vui mấy cho vừa
Dâng cơm mời nước sớm trưa chu toàn.
 
Ẩn trong từng ý thơ con
Lòng kính yêu mẹ mãi còn muôn thu.
 
PEARL

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2017 12:44:19 bởi Nguyệt Hạ >
PEARL 19.11.2017 00:33:37 (permalink)
0
Tự Hỏi
 
Em về, sao anh không về?
Lòng em chua xót tái tê vô ngần.
Quê mình giờ lắm gian truân
Dân tình khốn khó lệ rưng ngang tròng.
Đường xá nước ngập thành sông
Bão chồng bão , lũ , cuồng phong theo về.
Em lê từng bước nặng nề
Bến xưa nào thấy, tứ bề nước giăng.
Thời thơ ấu , tuổi tròn trăng
Theo dòng nước bạc , tần ngần ra khơi.
Nghe đoàn thiện nguyện gọi mời
Em đi cứu trợ cho người dân ta.
Chút quà thơm thảo gọi là
Qua cơn đói lạnh, đậm đà tình thân.
Em đi một thoáng phân vân
Tình xưa bỏ lại hàng bần ven mương.
Bây giờ chỉ có tình thương
Cho người cùng khổ, tai ương chực chờ.
Nhủ lòng- anh đã thờ ơ
Thì thôi đành vậy , trông chờ mà chi.
 
PEARL
PEARL 19.11.2017 23:22:18 (permalink)
0
Đừng Yêu Em Bằng Mắt

Người ta bảo đàn ông yêu bằng mắt
Phút ban đầu gặp mặt để làm quen
Nét xinh tươi lẫn duyên dáng đan xen
Hồn ngây ngất , men tình say đắm đuối.
 
Đối với em tình đầu hay tình cuối
Anh cũng đừng yêu bằng mắt anh ơi!
Em không có đôi môi mọng gợi mời
Hay ánh mắt lẳng lơi đầy quyến rủ.
 
Đôi lúc em lắng lòng và tự nhủ
Có hay không yêu thực thụ trên đời
Chỉ tấm lòng cao đẹp thật tuyệt vời
Không bằng mắt hoặc những lời hoa mỹ.
 
Yêu trọn vẹn với mối tình chung thuỷ
Và sắt son bền bĩ chẳng phai nhoà
Hãy trung hoà giữa được nhận , dâng cho
Đừng để em lo : anh yêu bằng mắt .
 
PEARL
PEARL 29.11.2017 15:00:05 (permalink)
0
Vẫn Mãi Là Mẹ Con
 
 
Con về , con lạy mẹ yêu
Lòng con tê tái, chín chiều ruột đau.
Đâu rồi gương mặt xanh xao
Ánh nhìn độ lượng, dạt dào tình thương.
Bây giờ chia cách âm - dương
Con mồ côi mẹ, biết đường nào đi.
Che buồn , nén tiếng sầu bi
Những lời mẹ dạy khắc ghi muôn đời.
Con giờ tâm trí rối bời
Ví như cánh nhạn chơi vơi giữa trời.
Lạc loài trong chốn đông người
Tìm đâu dáng mẹ rạng ngời thuở xưa.
Nguyện thầm cho mẹ sớm trưa
Kệ kinh siêu thoát, nhặt thưa con cầu.
Kiếp sau nếu có bắt đầu
Làm con của mẹ, bể dâu cũng đành.
Nhìn ảnh mẹ sáng long lanh
Con như chợt thấy một nhành liên hoa.
Mẹ đi đến chốn ta bà
Về miền an lạc mãi là mẹ con.
 
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2017 19:50:08 bởi PEARL >
PEARL 04.12.2017 14:25:57 (permalink)
0
Hoá Đông
 
     Ta hỏi mùa đông chắc đã già
Quấn quanh đầu núi tuyết trắng sa
Gió run lẩy bẩy từng ngọn cỏ
Áo khoác dày thêm kẻo rét da.
 
Buốt giá nào bằng lạnh trong lòng
Lúc tâm không tịnh nổi bão giông
Khi cơn đau đã lên tột độ
Một chút rét thôi, nhẹ tựa bông.
 
Có lẽ lòng ta đã hoá đông
Từ lúc mẹ đi đến thiên bồng
Ta chưa ý thức mồ côi mẹ
Là nước mắt rơi - một dòng sông.
 
Mùa đông sao nỡ mang mẹ đi
Để ta than thở , nỗi đau ghì
Dù mẹ nay thành người thiên cổ
Hình bóng mẹ hiền tim khắc ghi.
 
PEARL
PEARL 07.12.2017 09:16:28 (permalink)
0
Tìm Quên Trong Góc Khuất
 
Nghe anh than, hai hàng lệ nhỏ
Lòng vò võ biết ngỏ cùng ai
Trách chi duyên phận lá lay
Chỉ thương số kiếp đọa đày đôi ta.
 
Giá gặp nhau khi hoa đang nụ
Yêu lần đầu trú ngụ nơi tim
Thì đâu cứ phải trốn tìm
Tình vương góc khuất để thêm luỵ sầu.
 
Thôi anh nhé ! bể dâu em chịu
Hãy buông tay cố níu mà chi
Cũng vì yêu bởi vần thi
Tình ta tri kỷ, khắc ghi trọn đời.
 
Nắng vẫn trổ rạng ngời ngày mới
Mây vẫn xanh phơi phới bầu trời
Nụ cười vẫn nở mặt người
Không em, thơ có bao giờ kém hay !
 
Anh ơi ! Trái đất vẫn quay
Từ trong góc khuất , tình phai nhạt rồi.
 
PEARL
 
 
 
 
 
 
 
 
PEARL 12.12.2017 22:44:19 (permalink)
0
Mẹ Ơi Có Thấu Những Lời Con Không?
 
Nửa đêm trở giấc ngỡ ngàng
Tìm không thấy mẹ, hai hàng lệ rưng.
Còn đâu nước rót, cơm dưng
Trông nom , chăm sóc lưng chừng bỏ buông.
Ngoài kia gió bấc từng luồng
Con lo mẹ lạnh , khăn vuông ai choàng?
Tim con đau nhói, mõi mòn
Từng nhịp khắc khoải vẫn còn nhớ thương.
Biết mẹ lên chốn thiên đường
Cùng cha viết tiếp tình trường trăm năm.
Mà sao con cứ khóc thầm
Mơ mẹ sống lại và cầm tay con.
Ước gì mẹ vẫn còn son
Khoẻ mạnh như thuở trèo non , lội sình.
Giá có điều ước thiêng linh
Mong mẹ cải tử hoàn sinh giữa đời.
Đêm nay, tâm sự rối bời
Mẹ ơi có thấu những lời con không ?
 
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2017 22:46:53 bởi PEARL >
PEARL 15.12.2017 21:15:06 (permalink)
0
Mùa Đông Không Lạnh
 
Sáng nay se sắt vành môi
Thở ra làn khói , đến rồi sao Đông?
Kể từ Thu dỗi đi rong
Heo may quên thổi , mưa ngông nghênh gào.
Áo len ấm áp mặc vào
Mới hay Đông cũng ngọt ngào như Xuân.
Tiếng chuông xa vọng vang ngân
Giáng sinh dạo gót bâng khuâng qua thềm.
Bên anh khoảnh khắc êm đềm
Phố như dậy sớm, cười hiền nắng lên.
Hong khô từng giọt không tên
Lắng nghe thổ lộ vững bền tình yêu.
Vòng tay xiết nhẹ chắt chiu
Mùa Đông không lạnh, thương yêu đong đầy.
 
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2017 21:16:14 bởi PEARL >
PEARL 15.12.2017 21:23:57 (permalink)
0
 
Nắng
 
Chân buồn dạo gót chiều tà
Từng chùm hoa nắng vỡ oà mặt sông.
Sao không lấp lánh tầng không
Mà rơi xuống nước giữa dòng, nắng ơi!
 
Kìa trông tia nắng bâng quơ
Trời quang nắng toả , mưa rơi nắng tàn.
Tình tôi như nắng đi hoang
Để rồi lụi tắt khi hoàng hôn buông.
 
PEARL
PEARL 15.12.2017 21:36:52 (permalink)
0
Xao
 
Không là nắng 
chẳng là mưa
Một làn gió thoảng giữa trưa
xao lòng.
Không là trắng
chẳng là hồng
Một màu áo tím làm lòng
anh nao.
Không là mận
chẳng là đào
Ấp e duyên dáng nón chao
nghiêng chiều.
Không là sáo
Chẳng là diều
Mà sao hội ngộ liêu xiêu
cõi lòng.
Không dây tơ
chẳng chỉ hồng
Mà sao mái tóc bềnh bồng
sợi thương.
Không cùng lối
chẳng chung trường
Chân quên ngã rẽ, thẳng đường
muốn đi.
Đêm về viết mãi chữ si
Trao người áo tím những gì nhớ nhung.
 
 PEARL
PEARL 16.12.2017 23:47:38 (permalink)
0
Hai Mùa Đông
 
 
Mùa đông trước, mẹ bảo con rằng
Nhớ mặc ấm , ủ chăn kẻo lạnh
Bởi vô tình hay con ương ngạnh
Chẳng nghe lời, mẹ canh cánh sầu.
 
Mùa đông trước, con thức đêm thâu
Canh mẹ ngủ, nặng lòng trăn trở
Khuya tỉnh giấc tràn đầy lo sợ
Mẹ không còn nhịp thở nhẹ nhàng.
 
Mùa đông trước, mẹ vẫn bình an
Sớm chiều con còn thấy dáng mẹ
Con thật vui mong mẹ luôn khoẻ
 Sống lâu cùng con trẻ, cháu yêu.
 
Mùa đông này, nhà cửa tiêu điều
Tấm hình mẹ hắt hiu mờ ảo
Khói nhang bay trắng xoá màu áo
Chít khăn tang, con đau đáu buồn.
 
Mùa đông nào có cơn mưa tuôn!
Như đông này sương buông triền mắt
Duy một điều khó tin – có thật!
Nước mắt con như mưa đông  rơi.
 
PEARL
PEARL 17.12.2017 13:31:21 (permalink)
0
Đi Chùa
 
             Tôi đến Bình Dương lúc giữa trưa
Vài cơn gió nhẹ thổi lưa thưa
Nắng thả từng chùm hoa xuống đất
Cao su trầm mặc ngủ say sưa.
 
Con đường hun hút dưới nương khoai
Bụi mù lan toả , sỏi đá cày
Ngôi chùa ẩn hiện trong tàng lá
Rêu phong phủ kín lớp sơn dày.
 
Chính điện oai nghiêm tượng phật đài
Hương đăng trà quả khéo chưng bày
Cúi đầu khấn niệm a di lạc
Cầu đất nước yên , sống đủ đầy.
 
Đi chùa tâm trí được bình an
Giải thoát sân si cõi thế gian
Quên đi phiền muộn, hờn căm , ghét
Cùng nhau sống khoẻ , sống thanh nhàn.
 
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2017 13:43:22 bởi PEARL >
PEARL 20.12.2017 23:56:15 (permalink)
0
Có Những Lúc…
 
Có những lúc buồn như chiếc lá
 Uốn cong rơi trên đá rêu phong
Chỉ một cơn gió đi rong
Cũng làm tan xác lá bồng bềnh bay.
 
Có những lúc đôi tay mệt lã
Muốn bỏ buông tất cả đa đoan
Ngẫm đời như chiếc thuyền con
Tròng trành, chao đão , héo hon kiếp người.
 
Có những lúc rã rời tư tưởng
Lòng tin còn vất vưởng nơi nao
Quá khứ lên tiếng thét gào
Kỷ niệm giấu kín vẫy chào tương lai.
 
Có những lúc lung lay ý chí
Ước mơ còn lãng phí thời gian
Cô đơn chân bước lang thang
Trên đường hun hút , lỡ làng mộng hoang.
 
Ta xin hai chữ bình an
Ghép vào mảnh vá dở dang cuộc trần.
 
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2017 00:02:33 bởi PEARL >
Thay đổi trang: << < 121122123 > >> | Trang 121 của 222 trang, bài viết từ 1801 đến 1815 trên tổng số 3316 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9