NGUỒN THƠ CHƯA CẠN
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 14 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 208 bài trong đề mục
Cạn Nguồn 18.11.2010 07:32:52 (permalink)
0
Nh Em...
 
Nhìn bóng hoàng hôn anh nhớ em
Nhớ màu áo tím lúc xưa quen
Đôi môi đo đỏ cười mim mỉm
Thỏ thẻ lời "anh Yêu" thật êm

Mưa gió về thêm nỗi nhớ thương
Nửa đêm ôn lại mộng canh trừờng
Tóc em pha sắc hoa màu nhớ
Quyện mải hồn anh nỗi vấn vương

Mắt biếc đưa anh đến đỉnh sầu
Hồn chìm mất nửa bởi vì đâu
Ai đem tinh tú về nơi ấy
Để giải Ngân buồn lặn mãi đâu

Dáng hạc em về mỗi giấc mơ
Thoảng qua trong những lúc trăng mờ
Nhớ em buồn ngóng bên song cửa
Quặn thắt lòng anh lạnh mấy bờ

Cạn Nguồn 18.11.2010 07:36:55 (permalink)
0
Lỡ Làng


<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 09:01:40 bởi Cạn Nguồn >
Hàn Nhân 18.11.2010 10:59:29 (permalink)
0
Cạn Nguồn ơiii!! Chia sẻ nỗi lòng cùng Hàn Nhân nhé..

Đắng chat cõi lòng nước mặt lặn vào tim
Khoảng trống lặng im gió về xuyên qua áo
Ai vừa bảo sao mắt em sầu não?
Ai đem mùa đông lạnh giá phủ lên rồi

Nắng hửng lên rồi và mưa cũng thôi rơi
Chỉ có đôi mắt vẫn xa xôi vời vợi
Ta không thể giấu nỗi buồn trong mắt
Giọt lệ nào khô cạn lắng vào tim

Ai gửi đắng cay cho tim mình tan vỡ
Đã có một thời vẫn ngỡ mãi dịu êm
Gói ghém cõi lòng bao cay đắng không tên
Ta muốn quên đi những chuỗi ngày xa vắng

Niềm vui nào ai tặng cũng không thể đi vay
Những nỗi đắng cay có cho nào ai dám nhận
Đành gói ghém giữa cuộc đời để lẫn
Đợi một chiều nhờ gió cuốn trôi đi
Cạn Nguồn 18.11.2010 23:42:51 (permalink)
0

Làm Sao....?
 
Làm sao biến tình ta thành bất diệt?
Khi chúng mình là hai bóng đuổi nhau
Người đợi chờ, người ngoảnh mặt quay mau
Người mong nhớ kẻ hững hờ đi mãi
 
Làm sao níu tình yêu quay trở lại?
Đôi tay nào tê tái vẫy thời gian
Tim yêu nay cằn theo những ngỡ ngàng
Và ngôn ngữ không mang câu vồn vã
 
Làm sao biết tình sẽ đem buồn bã?
Đêm mưa về lả chả giọt sầu rơi
Nhớ nhung ai dạ như muốn đứt rời
Dỗ giấc ngủ bằng lời ru dĩ vãng
 
Làm sao viết câu thơ tình lãng mạn?
Khi tim ta chai sạn qua lâu rồi
Còn chăng là những dòng chữ đơn côi
Nằm lạnh lẽo trong những trang nhật ký
 
Làm sao tìm được người tình chung thủy?
Sẽ vì nhau và luôn sống cho nhau
Vẫn đợi chờ mấy mươi thế kỷ sau
Làm sao kiếm người ngàn năm vẫn đợi
 
Làm sao biết sẽ sống bao nhiêu tuổi?
Bốn lăm năm có đủ nghĩa "thọ" không?
Để tôi còn dỗ ngọt trái tim ngông
Hãy yên nghỉ, hoa lòng nay đã héo.
jacaranda 19.11.2010 02:23:52 (permalink)
0


Nh Em...
 
Nhìn bóng hoàng hôn anh nhớ em
Nhớ màu áo tím lúc xưa quen
Đôi môi đo đỏ cười mim mỉm
Thỏ thẻ lời "anh Yêu" thật êm

Mưa gió về thêm nỗi nhớ thương
Nửa đêm ôn lại mộng canh trừờng
Tóc em pha sắc hoa màu nhớ
Quyện mải hồn anh nỗi vấn vương

Mắt biếc đưa anh đến đỉnh sầu
Hồn chìm mất nửa bởi vì đâu
Ai đem tinh tú về nơi ấy
Để giải Ngân buồn lặn mãi đâu

Dáng hạc em về mỗi giấc mơ
Thoảng qua trong những lúc trăng mờ
Nhớ em buồn ngóng bên song cửa
Quặn thắt lòng anh lạnh mấy bờ









... Xin Nhớ Thêm



Nếu nhớ em thì ... xin nhớ thêm
Làn Môi, bờ Mắt những dịu êm
Nhớ nhiều như thể chưa từng nhớ
Thể như tan chảy ... đêm vào đêm



Anh nhớ nhiều không tiếng em cười ?
Nhớ lần em khóc dưới Mưa rơi ?
Nhớ hương áo Tím sầu bên lối
Và gió chiều đưa tóc viễn khơi



Anh nhớ em nhiều lắm phải không ?
Lời anh ẩn dụ nét chờ mong
Xin trong anh mãi còn hương nhớ
Để dáng em về những đêm Đông ...



Anh biết nhớ em tự bao giờ ?
Hỡi người trong mộng hỡi người thơ
Bỗng nghe thơm ngát hương tình dậy
Bỗng ngút ngàn dâng những ước mơ





jacaranda
Cạn Nguồn 19.11.2010 06:49:56 (permalink)
0
Mộng Trong Nỗi Nhớ
 
Lời vụng mong tìm đổi ước mơ
Biết em từ dạo "Bước Vào Thơ"
Họa vần họa cả dòng lưu luyến
Họa đoạn "Tình Yêu", khúc "Đợi chờ"
 
Nỗi nhớ nào sâu hơn nhớ em
Trông sao tìm đôi mắt êm đềm
Ngỡ, mùa xuân thắm, đôi môi mọng
Nhìn bóng mây ngàn nhớ tóc em
 
Hương nhớ trong anh mãi vẫn còn
Nụ cười duyên, đổ mấy rừng non
Dáng gầy nghiêng cả hồ thu biếc
Theo gót chân ngà hoa cỏ mong
 
Mộng ngủ bên hoa vẫn chập chờn
Dấu bao nỗi nhớ dưới chăn đơn
Trong giấc mơ nào, đôi bướm trắng
Bên nhau trao trọn mảnh tình son

Cạn Nguồn 19.11.2010 14:51:27 (permalink)
0

Đợi...
 
Ta đợi em qua bao nhiêu thế kỷ
Từng đêm dài hy vọng một ngày mai
một cuối đông tỉnh sau giấc mộng dài
Em chợt đến đem ta tình xuân thắm
 
Em chợt đến như một làn nắng ấm
Rọi hồn ta lạnh thấm mấy mùa đông
Rã tan bao băng giá đóng tim hồng
Từ dạo biết yêu em và chờ đợi
 
Từ dạo biết tóc tơ vàng từng sợi
Trói chân ta, từng mỏi bước phong trần
Níu đời ta từng về nỗi bâng khuâng
Để được thấy niềm yêu trong nỗi nhớ
 
Để được thấy tình không còn bỡ ngỡ
Những nụ hôn trao tặng thuở ban đầu
Tiền thân mình như đã có nợ nhau
Rồi muôn kiếp sau này ta vẫn đợi
Cạn Nguồn 21.11.2010 03:33:49 (permalink)
0
Người Về
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 09:02:29 bởi Cạn Nguồn >
Cạn Nguồn 21.11.2010 12:34:42 (permalink)
0
Hãy Trách Ta...
 

Sắp cuối đời ta có gì kiêu hãnh
Ngoài tấm thân đang mục nát từ từ
Và linh hồn đầy những mối ưu tư
Người trách cứ ta ra sao cũng được
 
Ta vẫn là ta vẫn người thuở trước
Nuôi hững hờ chăm sóc nỗi cô đơn
Ta đã quên và mất hết giận hờn
Như sỏi đá bên dòng sông khô cạn
 
Mang kiếp sống phong trần dài năm tháng
Dĩ vãng xưa tản mạn khắp muôn trùng
Mong một ngày sẽ được bước ung dung
Chẳng lo nghĩ, chẳng tình trường vương víu
 
Ta đã quen sống cuộc đời cam chịu
Nhưng chưa lần nhục thẹn với lương tâm
Dù cho ta sống kiếp chẳng thân nhân
Nhưng vẫn biết thế nào là sai, trái
 
Hãy cứ trách ta là người vô lại
Ta vô tâm, bội bạc, ác vô cùng
Hay là người không có sự thủy chung
Kẻ ích kỷ tự cao và tự đại
 
Ta chấp nhận sẽ không hề trách lại
Biết ngày mai còn sống nữa hay không
Buồn làm chi trước khi chết bận lòng
Để vật vưỡng linh hồn không bến đỗ

Trương Bảo Ngọc 22.11.2010 04:21:05 (permalink)
0

Trích đoạn: Cạn Nguồn

Một Lần Nào...

Anh và em, lạc giữa dòng dang dở
Cứ xoay tròn trong nối nhớ tìm nhau
Trọn đời này và luôn cả kiếp sau
Mong được gặp lại nhau thêm lần nữa

Anh chẳng biết sẽ còn bao trắc trở
Chuyện tình ta lở dở đến kiếp nào
Trăng hữu tình nên trăng vẫn lao đao
Người hữu ý chịu thêm ngàn lận đận

Vì đã có một lần không chấp nhận
Anh tìm em, gởi gió tận muôn trùng
Lời kêu gào vang lên khắp không trung
Tình đã vẫn vô cùng xa thăm thẳm

Anh muốn đổi cuộc đời bẳng say đắm
Bằng một lần mình dẵm bước lên nhau
Bao nhiêu năm vẫn mãi một niềm đau
Sẽ tan biến sau lần ta gặp lại

Ngày năm đợi hay sẽ là mãi mãi
Anh vẫn không e ngại, vẫn chờ em
Một lần nào nghe được gót chân quen
Một lần nào sẽ đến một lần nào

Một Lần Nào Đó

Một lần nào tình nuôi con tim lớn
Chứa trong nhau say đắm giọt máu hồng
Một lần nào tới bây giờ còn nóng
Giọt ân tình nao núng mãi trong nhau

Có một lần hồn không nơi nương náu
Em tìm về xa vắng cội nguồn xuân
Hò hẹn xưa hụt hẫng đã bao lần
Chiều cúi mặt lạnh lùng đau sương trắng

Và có lần môi tìm môi cay đắng
Thú đau thương giăng mắc cánh rừng mơ
Tìm bóng nhau lận đận gửi vần thơ
Bên đồi vắng hoang vu xuân vừa rã

Đã bao lần em gom mùa thu lá
Chôn cội sầu thương nhớ thả vào mây
Tình còn mang trong kí ức thật đầy
Tim chật nứt vũng lầy miền kỷ niệm

Ngàn năm nữa tình buồn em màu tím
Đời về nghe thăm thẳm những buổi chiều
Một lần nào để lại bước cô liêu
Mang theo những năm dài chôn lòng đất

TBN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 04:23:00 bởi Trương Bảo Ngọc >
Cạn Nguồn 22.11.2010 14:06:09 (permalink)
0
Thơ Ta Lạnh...
 
Thơ ta lạnh như mùa đông phương bắc
Từng nồng nàn, ấm áp nắng hè xưa
Từng vui tươi như những lúc xuân về
Giờ băng giá lê thê buồn cuối ngõ
 
Thơ ta lạnh như cuộc tình trắc trở
Như mảnh đời lở dở những chia ly
Như nỗi sầu về sau tiễn người đi
Buồn như lá rơi khi mùa thu chết
 
Thơ ta lạnh theo đôi tay mỏi mệt
chữ héo rơi trên trang giấy ngả vàng
Dòng ngả nghiêng không vần, ý lang thang
Nhòa nét mực theo đôi dòng lệ đổ
 
Thơ ta lạnh như một ngôn ngữ cổ
Giữa những từ thiếu xót một nguyên âm
Vì đời ta luôn là khúc nhạc trầm
Bao âm bổng đã bỏ ta đi mất
PEARL 23.11.2010 00:13:37 (permalink)
0

Trích đoạn: Cạn Nguồn

Thơ Ta Lạnh...
 
Thơ ta lạnh như mùa đông phương bắc
Từng nồng nàn, ấm áp nắng hè xưa
Từng vui tươi như những lúc xuân về
Giờ băng giá lê thê buồn cuối ngõ
 
Thơ ta lạnh như cuộc tình trắc trở
Như mảnh đời lở dở những chia ly
Như nỗi sầu về sau tiễn người đi
Buồn như lá rơi khi mùa thu chết
 
Thơ ta lạnh theo đôi tay mỏi mệt
chữ héo rơi trên trang giấy ngả vàng
Dòng ngả nghiêng không vần, ý lang thang
Nhòa nét mực theo đôi dòng lệ đổ
 
Thơ ta lạnh như một ngôn ngữ cổ
Giữa những từ thiếu xót một nguyên âm
Vì đời ta luôn là khúc nhạc trầm
Bao âm bổng đã bỏ ta đi mất


        Vần Thơ Ấm
Vắt kiệt máu con tim người viết vội
Những vần thơ như thác nước vỡ bờ
Theo tay người bao vần điệu thoảng rơi
Làm ấm lại khoảng trời riêng băng giá.

Đọc thơ người - ta quên đi tất cả

Những suy tư bao hối hả đời thường
Xuất phát từ những tiếng nói yêu thương
Thành khúc nhạc hiến dâng đời hương vị.

Vần thơ người cớ sao là uổng phí?
Chẳng lạnh lùng như người nghĩ đâu mà !
Mỗi câu từ là một khúc hoan ca
Dù cuộc đời có quá nhiều nghiệt ngả.

Yêu thơ người _vô tư không mặc cả
Bởi cuộc đời chẳng phải những vần thơ
Thơ rất đẹp trong sóng gió  rạng ngời
Dẫu nốt trầm vẫn mượt mà bay bổng.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2010 00:14:59 bởi PEARL >
Cạn Nguồn 23.11.2010 01:20:33 (permalink)
0
Xin Cho Tôi...
 
Xin cho tôi lại những ngày hạ trước
Để hong khô giọt nước mắt lưng tròng
Để chiều vàng nơi giữa một dòng sông
Tôi thả hết nỗi buồn trên con nước
 
Xin cho tôi một phần trong nguyện ước
Để còn vui sống trọn chuỗi ngày sau
Ngàn nỗi đau xin đổi một nguyện cầu
Chưa lần được để vẫn hoài mong mỏi
 
Xin cho tôi đừng như đông cằn cỗi
Trơ thân gầy hoài vọng một ngày xuân
Thương trái tim đang tàn héo dần dần
Ngày nào đó, quên ngân theo nhịp sống
 
Xin cho tôi một chiều thu gió lộng
Nhìn lá rơi khơi lại kỷ niềm đầu
Tôi sẽ ngồi suy ngẫm bởi vì đâu
Để dang dở khi tình vừa chớm nở
 
Xin cho tôi lại những ngày bỡ ngỡ
Bước vào yêu thuở còn rất thơ ngây
Những chiều xuân đong ước mộng thật đầy
Trải lên các con đường tình yêu dấu
 
Xin cho tôi được một lần hiểu thấu
Hạnh phúc là gì? sẽ đến từ đâu?
Xin cho tôi được sống lại từ đầu
Tôi sẽ giữ những gì từng nhận lấy
Cạn Nguồn 23.11.2010 03:30:30 (permalink)
0
Đọc Thơ Em...
 
Đã mấy ngày tuyết vẫn chưa ngừng đổ
Trắng phố buồn... băng đóng khắp dòng sông
Gió chẳng thôi...lạnh se sắt cõi lòng
Anh tựa cửa nhớ em...hồn tê tái
 
Tuyết vẫn rơi cho nắng về e ngại
Để hàng phong khô nhớ mãi ngày mưa
Lá thu phong chìm trong đống tuyết thừa
Hồn chắc đã tìm mùa xuân năm cũ
 
Calgary hoa tuyết không ngưng phủ
Anh vẫn hoài mơ ngủ nắng bên em
Nhớ ngày nao ngồi ngắm ánh trăng đêm
Trao hơi ấm dưới tàn hoa phượng tím
 
Đọc thư em viết trên màu mực tím
Nghe buồn dâng từ bốn góc cô phòng
Cánh buồm nào đưa anh trốn mùa đông
Để được đến nơi em hồng nắng ấm
 
Cuối tuần nhớ em chiều đi rất chậm
Chỉ một giờ ngẫm ngỡ mấy mùa thu
Đọc thư em giữa băng tuyết mịt mù
Nên thư lạnh co ro bao dòng chữ.

Cạn Nguồn 23.11.2010 06:58:05 (permalink)
0
Một Lần Thôi...
 
Một lần thôi, bên em ôn tình cũ
Môi tìm môi dù đắng mặn bao lần
Tay tìm tay. dù lòng vẫn phân vân
Ngàn năm trước xa nhau vì phận số?
 
Một lần thôi đủ xóa tan đau khổ
Chất trong lòng từ thuở khóc ly tan
Kể từ anh ôm giấc mộng lỡ làng
Đã nghiệt ngả, tìm em phương trời lạ
 
Em về đâu, để anh đời buồn bã
Mộng đêm đêm.. hoài giấc ngủ vô biên
Khóa cuộc đời trong một góc trời riêng
Tìm nắng xế soi cuộc đời cô quạnh
 
Đông lại về cho bước chân thêm lạnh
Vắng mây ngàn gót gió trở cô đơn
Mùa thu xưa đi theo nỗi giận hờn
Ngàn xác lá thả hồn bay vất vưởng
 
Một lần thôi, dù chỉ là miễn cưỡng
Xin cho anh đặt trong trái tim em
Một bóng hình từng đã bị lãng quên
Để hoài nhớ tình anh ngàn năm đợi

Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 14 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 208 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9