Xuân giang --
Bạch Cư Dị
Viêm lương hôn hiểu khổ suy thiên,
Bất giác Trung châu dĩ nhị niên.
Bế các chỉ thinh triêu mộ cổ,
Thượng lâu không vọng vãng lai thuyền.
Oanh thanh dụ dẫn lai hoa hạ.
Thảo sắc câu lưu tọa thủy biên.
Duy hữu xuân giang khan vị yếm,
Oanh sa nhiễu thạch lục sàn viên.
Xuân Giang
Nóng lạnh sáng chiều cũng thiệt khâm
Trung châu thấm thoát đã hai năm
Then cài trống vọng về đêm hẩm
Lầu vắng thuyền xa nhấp sóng thăm
Hoa nở tiếng mời oanh xuống ngắm
Cỏ um bờ giữ khách trầm ngâm
Sông xuân nhìn mãi lòng chưa thấm
Đá sỏi xanh lơ gợn nước nằm
cosiaus
Trời mưa trời nắng mát hầm
Kệ đi cái kiếp con tằm nhả thơ (ý lộn - nhả tơ)
Chưa nằm ngủ mà vẫn mơ
Vần thơ hay quá ầu ơ dí dầu
Dí dầu dí dẫu dí dâu
Có ông ngư phủ ngồi câu đợi thời
Lâu rồi nhớ cô Ngân ời
Cháu về cháu thả thơ rơi thăm nè !
Chắc cô bận việc lắm he
Lâu quá hổng thấy cô bè thơ ai
Bận việc cháu phải out ngay
Kính chúc cô khoẻ việc mai an lành