Trích đoạn: Nguyệt Hạ
Đam Mê
Có những lúc em thấy mình bối rối
Lời thơ anh ảo ảo thật như mơ
Cõi tang bồng mộng tưởng cùng chung lối
Vạn lời thơ hoa bướm cứ nhởn nhơ
Em nhủ lòng sẽ không thèm nói dối
Không cho anh ăn bánh vẽ mộng mơ
Quả nhập nhằng đời thật tựa như thơ
Nay còn mất, mai mập mờ ảo ảnh
Có chuyện gì mà gần xa nóng lạnh
Trời nắng mưa, đêm sáng tối thường xuyên
Anh nhà thơ nhiều chữ nghĩa huyên thuyên
Em cổ điển có sao thì nói vậy
Có phải đâu tâm tư mình xa cách
Ý tao nhân thơ đưa dẫn lối về
Thoáng tình nồng tràn trề trong khoảnh khắc
Trái tim anh in đậm chữ đam mê
Nguyệt Hạ
Đậm Nét Đam Mê
Chớ e ngại, em nhớ đừng bối rối
Trong văn thơ, cõi ảo mộng, trời mơ
Có ai tin, xét đoán thật bao giờ
Em nói, viết cho chính mình thôi chứ
Em đâu cần tìm ai để tâm sự
Em trải hồn trên giấy những mộng mơ
Những ước ao, những tưởng tượng không ngờ
Bởi làm thơ là góp phần sáng tác
Chỉ thế thôi, có nghĩ gì đâu khác
Như viết văn, như soạn nhạc, em ơi
Làm thơ văn là góp mặt với đời
Cùng thượng đế dự phần xây thế giới
Anh viết thật anh không cần nói dối
Viết theo hồn mẫn cảm, viết theo lời
Nguồn cảm hứng theo hồn dạ chơi vơi
Ai xét đoán ai hiểu lầm cũng mặc
Kệ, sống theo thơ đâu kể gì rẻ mắc
Sống do thơ vì thơ nữa, cho thơ
Ai có tin, ai có trách bao giờ
Sự thật đó quẩn quanh trong mỗi lúc
Em cứ sống đam mê và hạnh phúc
Cứ tràn trề chan chứa nét đam mê
Cho nắng xuân nương cánh én theo về
Tình nồng ấm cuộc đời xinh thơ mộng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 21:02:56 bởi Nguyên Đỗ >