Thơ thẩn vớ vẩn
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 27 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Cạn Nguồn 09.11.2010 07:45:13 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyệt Hạ


Đường Xưa

Tình cờ em đi lại con đường cũ
Nhớ thật nhiều những buổi bước chung đôi
Ngắm trăng sao mình nói chuyện trên trời
Vận xuống đất vào trong tim hai đứa

Nhờ mây trời dệt nên mảnh tình xưa
Sao giăng lưới đưa em anh vào mộng
Mượn tinh tú kết thành chuỗi nhớ mong
Thề hẹn giữ kiếp này sang kiếp khác

Có ngờ đâu sao trời có lúc bạc
Mộng ước nào tan vỡ tựa mây bay
Khóc tình mình như đang giữa cơn say
Tỉnh làm gì để thấy hồn trống vắng

Chuyện xưa rồi, chuyện đã lâu lâu lắm
Muốn quên đi nhưng không xóa được câu thề
Vẫn nhớ nhung dù biết rất ê chề
Thương số kiếp một đời mơ mộng hảo

Anh nơi đó có còn ngắm trăng sao
Có còn nhớ ngày nao mình chung bước
Em nơi đây vẫn mơ cầu Ô thước
Mong một lần gặp lại, một lần thôi...

Nguyệt Hạ


 

Dĩ Vãng
 
Ta khơi lại từ giữa dòng dĩ vãng
Bóng dáng em cứ ngỡ lạc đâu rồi
Bổng đêm nay nhìn lên mảnh trăng côi
Ta như thấy nụ cười xinh nơi đó
 
Vui buồn bên nhau, ngoài sân cuối ngõ
Trở về đây thách thức nỗi tương tư
Xa bao năm còn lại mấy dòng thơ
Ta vẫn nhớ từng dòng từng nét chữ
 
Ta thắp sáng lên cuộc đời cô lữ
Bằng giấc mơ tình cờ gặp lại nhau
Tay trong tay, yêu như thuở ban đầu
Mắt trao mắt quên đi ngày xa cách
 
Nhưng giấc mơ rất nhiều lần phút tắt
Trả ta về những trăn trở canh thâu
Nhìn đêm dài chẳng biết sẽ về đâu
Để tìm lại những ngày xa xưa ấy
#31
    Nguyệt Hạ 10.11.2010 00:50:48 (permalink)
    0

    Em Vẫn Là Em


    Em vẫn là em của tháng ngày
    Nàng công chúa nhỏ tuổi thơ ngây
    Mắt nai thắm đượm hồn vương vấn
    Tay ngà dáng ngọc tình anh say

    Em vẫn là em của thuở nào
    Dịu dàng tóc xõa vướng trăng sao
    Hồn mềm liễu rũ xanh màu áo
    Má đỏ môi hồng gió xôn xao

    Em vẫn là em của biển đời
    Ba chìm bảy nổi chín lênh đênh
    Trong em vẫn thủy chung một lối
    Cho dù đời bão tố bấp bênh

    Em vẫn là em của đất trời
    Đời nương theo gió núi mây trôi
    Biển xanh sông rộng luôn gìn giữ
    Tận hưởng ơn đời sống thảnh thơi

    Nguyệt Hạ
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2010 03:51:46 bởi Nguyệt Hạ >
    #32
      Nguyệt Hạ 11.11.2010 02:18:58 (permalink)
      0

      Mãi Hoài Nhớ Thương

      Tiền kiếp phận duyên đã định rồi

      Lòng còn không ổn cứ chơi vơi
      Ngày đêm nhung nhớ và mong đợi
      Có thấu lòng ai, hỡi người ơi...

      Tim ta tha thiết giăng màn nhớ
      Cửa đóng then cài tránh người thơ
      Hẹn hoài hẹn mãi không duyên nợ
      Trùng phùng tao ngộ chỉ trong mơ

      Bến nước sông kia vẫn đợi chờ
      Một hình một bóng bên song thưa
      Trăng lên sao xuống ngày qua lại
      Thôi đừng khuấy động ván thuyền xưa

      Mặt trời rạng rỡ mỗi sớm mai
      Vẫn thương vẫn nhớ nói sao hoài
      Giữ mãi trong nhau tình chan chứa
      Ấp ủ tình nồng đêm, sớm, trưa

      Nguyệt Hạ
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2010 07:08:10 bởi Nguyệt Hạ >
      #33
        Nguyệt Hạ 11.11.2010 23:28:48 (permalink)
        0

        Chuyện Tình Buồn

        Em viết chuyện tình buồn cho anh đọc
        Kể chuyện mình hay chuyện của người ta
        Ý tưởng em sao đôi lúc nhập nhòa
        Làm anh nghĩ... em anh đang trách cứ

        Không anh ạ, em không viết tâm tư
        Của anh yêu hay của bất cứ ai
        Từ ngày xưa, hiện tại cả tương lai
        Mối tình nào cũng một thiên tình sử

        Tình nào đẹp cũng vùi trong quá khứ
        Trái tim nào cũng rướm máu vì yêu
        Hạnh phúc lắm rồi đau khổ cũng nhiều
        Gần... xa... đó thực... mơ... mơ... huyền ảo

        Trái tim em chừng như lắm xôn xao
        Chứa không hết tự tình vương ảo mộng
        Anh nơi xa gởi gấm hết nhớ mong
        Về một chốn muôn đời em gìn giữ

        Em nhớ mãi chiều nào mình tình tự
        Vỗ về em anh nói mãi yêu em
        Chuyện tình buồn em đem kể trong đêm
        Anh đọc nhé tâm tình em trong ấy

        Nguyệt Hạ
        #34
          Nguyệt Hạ 12.11.2010 22:56:34 (permalink)
          0

          Tương Tư

          Tình yêu đến có bao giờ hẹn trước
          Cứ lẵng lặng như ngọn gió mùa thu
          Ngày nắng nóng nhưng sáng sớm sương mù
          Cảnh vật chìm trong màn mờ... mờ... ảo

          Từ lúc nào mình bắt đầu thăm hỏi
          Chỉ vài câu gói ghém cả tâm tư
          Email đó, chit chat rồi điện thoại
          Thơ qua lại chứa đủ vạn tương tư

          Mong... mong... nhớ... âm thầm trong tư lự
          Cất trong lòng ngoài mặt cứ... tỉnh bơ
          Thơ tình kia ướp đậm với mong chờ
          Rồi khắc khoải... ngày vào đêm mất ngủ

          Có ai biết ngọt ngào tình khéo dụ
          Xuôi lòng rồi còn chút xíu nữa thôi
          Thơ tình anh ướp mật... ngọt như ru
          Hoa mộng lắm đam mê quên đường lối

          Cũng tại vì vài con chữ đó thôi
          Không nói được đành phải viết ra thơ
          Thật bất ngờ những ý tưởng mộng mơ
          Lòng bối rối rung động tim giục giã

          Nguyệt Hạ
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2010 23:11:46 bởi Nguyệt Hạ >
          #35
            Nguyên Đỗ 16.11.2010 07:02:44 (permalink)
            0

            Trích đoạn: Nguyệt Hạ


            Tương Tư

            Tình yêu đến có bao giờ hẹn trước
            Cứ lẵng lặng như ngọn gió mùa thu
            Ngày nắng nóng nhưng sáng sớm sương mù
            Cảnh vật chìm trong màn mờ... mờ... ảo

            Từ lúc nào mình bắt đầu thăm hỏi
            Chỉ vài câu gói ghém cả tâm tư
            Email đó, chit chat rồi điện thoại
            Thơ qua lại chứa đủ vạn tương tư

            Mong... mong... nhớ... âm thầm trong tư lự
            Cất trong lòng ngoài mặt cứ... tỉnh bơ
            Thơ tình kia ướp đậm với mong chờ
            Rồi khắc khoải... ngày vào đêm mất ngủ

            Có ai biết ngọt ngào tình khéo dụ
            Xuôi lòng rồi còn chút xíu nữa thôi
            Thơ tình anh ướp mật... ngọt như ru
            Hoa mộng lắm đam mê quên đường lối

            Cũng tại vì vài con chữ đó thôi
            Không nói được đành phải viết ra thơ
            Thật bất ngờ những ý tưởng mộng mơ
            Lòng bối rối rung động tim giục giã

            Nguyệt Hạ




            Giải Phóng Ước Mơ

            Hãy giải phóng ước mơ, đừng sợ ngã
            Bởi trời thơ xa lạ vẫn thân quen
            Có gì đâu từng hàng chữ, cái tên
            Có đôi cánh bay khắp đời khắp lối

            Hãy giải phóng ước mơ ngoài ngục tối
            Phơi nắng vàng mùa thu mới vừa sang
            Cho ước mơ theo tiếng nhạc cung đàn
            Hòa điệu với nhịp đời trong cuộc sống

            Hãy giải phóng... đời còn nhiều hy vọng
            Cho muộn phiền ngồi ủ rủ than thân
            Cánh chim Uyên, đôi cánh của thiên thần
            Cánh đại bàng như một vì tổng lãnh

            Hãy giải phóng, thơ là nguồn sức mạnh
            Thôi thúc hồn, an ủi thuộc linh ta
            Vững tâm lên thơ hổ trợ phục ca
            Cho ta thấy tự do, tình nồng ấm


            Nguyên Đỗ

            #36
              Kẻ khờ 16.11.2010 12:25:14 (permalink)
              0


              Trích đoạn: Nguyệt Hạ


              Mãi Hoài Nhớ Thương

              Tiền kiếp phận duyên đã định rồi

              Lòng còn không ổn cứ chơi vơi
              Ngày đêm nhung nhớ và mong đợi
              Có thấu lòng ai, hỡi người ơi...

              Tim ta tha thiết giăng màn nhớ
              Cửa đóng then cài tránh người thơ
              Hẹn hoài hẹn mãi không duyên nợ
              Trùng phùng tao ngộ chỉ trong mơ

              Bến nước sông kia vẫn đợi chờ
              Một hình một bóng bên song thưa
              Trăng lên sao xuống ngày qua lại
              Thôi đừng khuấy động ván thuyền xưa

              Mặt trời rạng rỡ mỗi sớm mai
              Vẫn thương vẫn nhớ nói sao hoài
              Giữ mãi trong nhau tình chan chứa
              Ấp ủ tình nồng đêm, sớm, trưa

              Nguyệt Hạ



              Duyên Phận Chơi Vơi


              Duyên để làm chi thế hả trời
              Gặp nhau dăm bữa, lại đôi nơi
              Thả hồn ngơ ngẩn và nhung nhớ
              Phận chẳng gần nhau, lòng... chơi vơi

              Theo gió đưa tình đi khắp nơi
              Mong rằng có lúc gặp, em ơi
              Ngờ đâu cửa lòng em đã khép
              Phiêu lãng, tình anh lại... chơi vơi

              Thân xác này đôi lúc tả tơi
              Bởi vì cố gắng quên phận đời
              Mượn dăm chén rượu vùi thương nhớ
              Lúc tỉnh lúc mê, lệ... chơi vơi

              Đành đắm hồn này với biển khơi
              Mong rằng có lúc lệ ngưng rơi
              Quên đi nỗi nhớ cùng năm tháng
              Duyên thế đủ rồi, đừng... chơi vơi.


              Codongoitenem
              #37
                Nguyệt Hạ 16.11.2010 22:41:54 (permalink)
                0

                Ước Gì...

                Ước gì được tháp cánh
                Bay bổng lên trời cao
                Giữa mây trắng ngọt ngào
                Mãi hồn nhiên bay lượn

                Ước gì không phiền muộn
                Thanh thản tựa cánh hoa
                Trong ánh nắng nhạt nhoà
                Vui chơi cùng ong bướm

                Ước gì làm cánh buồm
                Thuận gió thẳng ra khơi
                Đi mãi đến một nơi
                Chỉ còn cây với cỏ

                Ước gì làm ngọn gió
                Chạy nhảy khắp đó đây
                Trên ngọn những cành cây
                Trốn tìm trong kẽ lá

                Ước gì là núi đá
                Đứng sững giữa cuộc đời
                Mặc thế sự nổi trôi
                Tim không còn nhức nhối

                Nguyệt Hạ
                #38
                  Kẻ khờ 17.11.2010 18:57:31 (permalink)
                  0


                  Trích đoạn: Nguyệt Hạ


                  Ước Gì...

                  Ước gì được tháp cánh
                  Bay bổng lên trời cao
                  Giữa mây trắng ngọt ngào
                  Mãi hồn nhiên bay lượn

                  Ước gì không phiền muộn
                  Thanh thản tựa cánh hoa
                  Trong ánh nắng nhạt nhoà
                  Vui chơi cùng ong bướm

                  Ước gì làm cánh buồm
                  Thuận gió thẳng ra khơi
                  Đi mãi đến một nơi
                  Chỉ còn cây với cỏ

                  Ước gì làm ngọn gió
                  Chạy nhảy khắp đó đây
                  Trên ngọn những cành cây
                  Trốn tìm trong kẽ lá

                  Ước gì là núi đá
                  Đứng sững giữa cuộc đời
                  Mặc thế sự nổi trôi
                  Tim không còn nhức nhối

                  Nguyệt Hạ




                  Ước Gì



                  Ước gì ngày ấy đừng xa

                  Thì đâu để nỗi vào ra nhớ hoài

                  Ước gì ngày ấy đừng sai

                  Thì đâu để nỗi trần ai ngáng đời

                  Ước gì ngày ấy ngỏ lời

                  Thì đâu để nỗi buông lơi tháng ngày

                  Ước gì ngày ấy đừng say

                  Thì đâu để nỗi đắng cay muộn phiền

                  Ước gì ngày ấy gần bên

                  Thì đâu để nỗi lênh đênh tình trường

                  Ước gì ngày ấy tỏ tường

                  Thì đâu để nỗi tha phương nhớ nàng...


                  Codongoitenem
                  T624092010
                  #39
                    Nguyệt Hạ 18.11.2010 02:50:13 (permalink)
                    0

                    Yêu - Xuân Diệu
                    Yêu là chết ở trong lòng một ít
                    Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
                     
                    Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
                    Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết



                    Có Phải Chăng...

                    Có phải chăng con đường tình trắc trở
                    Xót xa nhiều mới được gọi là yêu
                    Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu (*)
                    Tình chỉ đẹp khi không được toại ý

                    Có phải chăng yêu là không suy nghĩ
                    Theo tình nhiều tình vẫn chẳng nhớ ta
                    Ta nhớ mãi tình người đã rời xa
                    Vòng lẩn quẩn loanh quanh không lối thoát

                    Có phải chăng yêu cả hồn lẫn xác
                    Muốn người tình dâng tặng cả trái tim
                    Biết làm sao... yêu là phải đi tìm
                    Không mua bán... tình yêu là bất diệt

                    Có phải chăng yêu là chịu thua thiệt
                    Ta yêu người nhưng người chẳng yêu ta
                    Nhìn thấy người sánh bước với người kia
                    Tự an ủi... ta mong người hạnh phúc

                    Có phải chăng yêu là chịu nhẫn nhục
                    Mất mát nhiều tự biện hộ đó là yêu
                    Rắc rối lắm tình yêu có lắm điều
                    Trong hay ngoài đều bó tay chịu trận

                    Có phải chăng yêu là đời lận đận
                    Dỡ dang rồi dang dỡ... cũng vì ai
                    Chẳng có ai nói được... có ai tài
                    Giỏi hay thắng trong trường yêu có mấy

                    Có phải chăng yêu là không nhìn thấy
                    Phải, trái, sai, lầm... nhắm mắt làm ngơ
                    Vương vấn mãi với con tim dại khờ
                    Không lý lẽ biện luận không sửa đổi

                    Có phải chăng yêu là không hối lỗi
                    Lỡ lầm gì cũng đổ tội tại yêu
                    Dấn thân vào yêu quá nên làm liều
                    Ai có trách...chỉ cười trừ...tại yêu cả!

                    Có phải chăng yêu là chịu vất vả
                    Chạy cùng trời cuối đất cũng vì yêu
                    Đêm hao gầy, ngày hốc hác phiêu diêu
                    Có thật yêu hay là đang trả nợ...



                    Nguyệt Hạ
                    #40
                      Kẻ khờ 18.11.2010 10:08:08 (permalink)
                      0


                      Trích đoạn: Nguyệt Hạ


                      Yêu - Xuân Diệu
                      Yêu là chết ở trong lòng một ít
                      Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
                      Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
                      Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết



                      Có Phải Chăng...

                      Có phải chăng con đường tình trắc trở
                      Xót xa nhiều mới được gọi là yêu
                      Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu (*)
                      Tình chỉ đẹp khi không được toại ý

                      Có phải chăng yêu là không suy nghĩ
                      Theo tình nhiều tình vẫn chẳng nhớ ta
                      Ta nhớ mãi tình người đã rời xa
                      Vòng lẩn quẩn loanh quanh không lối thoát

                      Có phải chăng yêu cả hồn lẫn xác
                      Muốn người tình dâng tặng cả trái tim
                      Biết làm sao... yêu là phải đi tìm
                      Không mua bán... tình yêu là bất diệt

                      Có phải chăng yêu là chịu thua thiệt
                      Ta yêu người nhưng người chẳng yêu ta
                      Nhìn thấy người sánh bước với người kia
                      Tự an ủi... ta mong người hạnh phúc

                      Có phải chăng yêu là chịu nhẫn nhục
                      Mất mát nhiều tự biện hộ đó là yêu
                      Rắc rối lắm tình yêu có lắm điều
                      Trong hay ngoài đều bó tay chịu trận

                      Có phải chăng yêu là đời lận đận
                      Dỡ dang rồi dang dỡ... cũng vì ai
                      Chẳng có ai nói được... có ai tài
                      Giỏi hay thắng trong trường yêu có mấy

                      Có phải chăng yêu là không nhìn thấy
                      Phải, trái, sai, lầm... nhắm mắt làm ngơ
                      Vương vấn mãi với con tim dại khờ
                      Không lý lẽ biện luận không sửa đổi

                      Có phải chăng yêu là không hối lỗi
                      Lỡ lầm gì cũng đổ tội tại yêu
                      Dấn thân vào yêu quá nên làm liều
                      Ai có trách...chỉ cười trừ...tại yêu cả!

                      Có phải chăng yêu là chịu vất vả
                      Chạy cùng trời cuối đất cũng vì yêu
                      Đêm hao gầy, ngày hốc hác phiêu diêu
                      Có thật yêu hay là đang trả nợ...



                      Nguyệt Hạ




                      Yêu, Nợ và Duyên Phận


                      Bởi vì yêu nên vướng sợi khổ rồi
                      Yêu người đó nhưng đành lòng câm nín
                      Duyên đã gặp, tình đã trao vẫn thế
                      Phận chẳng chung đường, đành biệt ly đôi

                      Bởi vì nợ nên tình giữ riêng thôi
                      Người yêu đó nhưng đành lòng xa cách
                      Phận an bài, trách nhau chi thêm tội
                      Duyên gặp gỡ, chỉ là... ước chung đôi.


                      Codongoitenem
                      #41
                        Nguyệt Hạ 19.11.2010 12:33:33 (permalink)
                        0
                        Tình Thơ

                        Từ xa lạ bỗng hoá thành thân thiết
                        Cõi đời này mơ thực, thực hay mơ
                        Đến với nhau bằng tất cả tình thơ
                        Sao tha thiết hơn cả trong đời thật

                        Thắc mắc hoài sao từ lâu không gặp?
                        Thuở ban đầu cùng chung mái trường xưa
                        Cùng chia vui xẻ buồn dưới nắng mưa
                        Cùng chung bước cùng thầy cô bè bạn

                        Chín tháng trời có những ngày mưa, hạn
                        Đã cùng đi... đi đến một trường thi
                        Cùng ngồi chung một khối, một bài ghi
                        Sao tan buổi hai người chia hai lối?

                        Bao năm rồi mãi rong ruổi nổi trôi
                        Vấp ngã hoài trong trường đời nghiệt ngã
                        Để bây giờ một khoảng cách thật xa
                        Tìm lại được có tin là định mệnh?


                        Nguyệt Hạ

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 13:23:10 bởi Nguyệt Hạ >
                        #42
                          Nguyên Đỗ 19.11.2010 12:35:39 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: Nguyệt Hạ

                          Tình Thơ

                          Từ xa lạ bỗng hoá thành thân thiết
                          Cõi đời này mơ thực, thực hay mơ
                          Đến với nhau bằng tất cả lòng thơ
                          Sao tha thiết hơn cả trong đời thật

                          Thắc mắc hoài sao từ lâu không gặp?
                          Thuở ban đầu cùng chung mái trường xưa
                          Cùng chia vui xẻ buồn dưới nắng mưa
                          Cùng chung bước cùng thầy cô bè bạn

                          Chín tháng trời có những ngày mưa, hạn
                          Đã cùng đi... đi đến một trường thi
                          Cùng ngồi chung một khối, một bài ghi
                          Sao tan buổi hai người chia hai lối?

                          Bao năm rồi mãi rong ruổi nổi trôi
                          Vấp ngã hoài trong trường đời nghiệt ngã
                          Để bây giờ một khoảng cách thật xa
                          Tìm lại được có tin là định mệnh?


                          Nguyệt Hạ






                          Ngẫu Nhiên Hội Ngộ


                          Vâng từ xa lạ bỗng nhiên thành mật thiết
                          Trong cuộc đời sự thật cũng như mơ
                          Tìm đến nhau qua vần điệu câu thơ
                          Và giao cảm cứ hư hư thật thật

                          Em thắc mắc sao trước đây chẳng gặp
                          Thưở bấy giờ chung dưới mái trường xưa
                          Cùng phố chung, cùng trốn nắng đội mưa
                          Cả chín tháng, cùng thầy cô chúng bạn

                          Anh trưởng lớp, dáng cao cao chẳng ngán
                          Đứng trước trường làm vận động thể thao
                          Em tí ti đứng góc cuối thì thào
                          Với đám ban, cái anh chàng phách lối ...

                          Cái buổi ấy tuổi trẻ thường trôi nổi ...
                          Để ý chi những chuyện nhỏ li ti
                          Trai thanh niên phải lập nghiệp được gì
                          Để báo đáp ơn sinh thành dưỡng dục

                          Niềm tin mới mang tin mừng hạnh phúc
                          Cho toàn dân những xó xỉnh núi non
                          Cho quê hương hào khí dãy trường sơn
                          Vang cùng khắp bốn phương trời thế giới

                          Chuyện ngẫu nhiên thật tình cờ chẳng đợi
                          Hai góc trời hai đứa lại gặp nhau
                          Chợt nhận ra cái thuở ấy ban đầu
                          Mình chung bước chung đường mà không gặp

                          Lửa bùng cháy, lửa âm thầm chẳng tắt
                          Tình yêu thơ, mộng Phố Núi chưa phai
                          Anh chàng thơ em kỳ nữ nhân tài
                          Nơi Thư Quán Việt Nam mình hội ngộ


                          Nguyên Đỗ
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 12:37:45 bởi Nguyên Đỗ >
                          #43
                            Kẻ khờ 19.11.2010 22:53:54 (permalink)
                            0
                            Tình Thơ

                            Từ xa lạ bỗng hoá thành thân thiết
                            Cõi đời này mơ thực, thực hay mơ
                            Đến với nhau bằng tất cả lòng thơ
                            Sao tha thiết hơn cả trong đời thật

                            Thắc mắc hoài sao từ lâu không gặp?
                            Thuở ban đầu cùng chung mái trường xưa
                            Cùng chia vui xẻ buồn dưới nắng mưa
                            Cùng chung bước cùng thầy cô bè bạn

                            Chín tháng trời có những ngày mưa, hạn
                            Đã cùng đi... đi đến một trường thi
                            Cùng ngồi chung một khối, một bài ghi
                            Sao tan buổi hai người chia hai lối?

                            Bao năm rồi mãi rong ruổi nổi trôi
                            Vấp ngã hoài trong trường đời nghiệt ngã
                            Để bây giờ một khoảng cách thật xa
                            Tìm lại được có tin là định mệnh?

                            Nguyệt Hạ





                            Ngẫu Nhiên Hội Ngộ


                            Vâng từ xa lạ bỗng nhiên thành mật thiết
                            Trong cuộc đời sự thật cũng như mơ
                            Tìm đến nhau qua vần điệu câu thơ
                            Và giao cảm cứ hư hư thật thật

                            Em thắc mắc sao trước đây chẳng gặp
                            Thưở bấy giờ chung dưới mái trường xưa
                            Cùng phố chung, cùng trốn nắng đội mưa
                            Cả chín tháng, cùng thầy cô chúng bạn

                            Anh trưởng lớp, dáng cao cao chẳng ngán
                            Đứng trước trường làm vận động thể thao
                            Em tí ti đứng góc cuối thì thào
                            Với đám ban, cái anh chàng phách lối ...

                            Cái buổi ấy tuổi trẻ thường trôi nổi ...
                            Để ý chi những chuyện nhỏ li ti
                            Trai thanh niên phải lập nghiệp được gì
                            Để báo đáp ơn sinh thành dưỡng dục

                            Niềm tin mới mang tin mừng hạnh phúc
                            Cho toàn dân những xó xỉnh núi non
                            Cho quê hương hào khí dãy trường sơn
                            Vang cùng khắp bốn phương trời thế giới

                            Chuyện ngẫu nhiên thật tình cờ chẳng đợi
                            Hai góc trời hai đứa lại gặp nhau
                            Chợt nhận ra cái thuở ấy ban đầu
                            Mình chung bước chung đường mà không gặp

                            Lửa bùng cháy, lửa âm thầm chẳng tắt
                            Tình yêu thơ, mộng Phố Núi chưa phai
                            Anh chàng thơ em kỳ nữ nhân tài
                            Nơi Thư Quán Việt Nam mình hội ngộ

                            Nguyên Đỗ




                            Duyên Ngộ Với Thơ


                            Hội ngộ đây phải chăng là định mệnh
                            Kẻ đi tìm, kẻ trốn tránh - người thơ
                            Cuộc đời này có thực chứ đâu mơ
                            Chàng thi sĩ cùng nàng thơ hoạ bút.

                            Nhớ không em trước đây ta đã gặp
                            Nơi sân trường phượng đỏ đang nở hoa
                            Anh bâng khuâng vì sắp phải rời xa
                            Em lưu luyến nhặt cánh hoa rơi rụng

                            Ngôi trường đó giờ đổi thay nhiều lắm
                            Phòng học xưa đã thêm mấy tầng lầu
                            Còn đám bạn đã mỗi đứa một phương
                            Thầy cô thì có người đi người ở

                            Phố núi mình có hai mùa mưa nắng
                            Mưa rả rích, anh chỉ thích ở nhà
                            Nắng chang chang, em chẳng muốn đến trường
                            Nhớ không em những buồn vui một thuở...

                            Bây giờ đây anh em ta xa cách
                            Mà vẫn gần nhờ kết nối vần thơ
                            Cuộc đời này thực cũng tựa như mơ
                            Duyên gặp gỡ, tình ngày càng thắm thiết.


                            Codongoitenem
                            T619112010
                            #44
                              Nguyệt Hạ 21.11.2010 00:18:58 (permalink)
                              0

                              Duyên Hạnh Ngộ

                              Khó hiểu lắm có thật duyên hạnh ngộ
                              Tìm thấy nhau từ xa lắc hai đầu
                              Ước mơ này trong ký ức từ lâu
                              Nhìn lại đời quả thật chuyện quý hiếm

                              Làm sao dám bước lại từ khởi điểm
                              Mỗi cuộc đời có một lối đi riêng
                              Bỗng gặp nhau như số đã đi tìm
                              Trong tâm tưởng chừng như là tri kỷ

                              Có thật không... chuyện hữu duyên thiên lý
                              Tin được không... năng tương ngộ trùng phùng
                              Đến khi nào mình sẽ bước đi chung
                              Về một cõi thiên đàng như mộng tưởng

                              Tương đắc lắm cùng họa bài giao hưởng
                              Cùng tâm tư, cùng ý hướng kết thân
                              Vần ý thơ như khúc nhạc thiên thần
                              Dâng cao mãi khúc hòa âm hạnh phúc


                              Nguyệt Hạ


                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 27 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 400 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9