Tình Yêu Người Lính
Người lính chiến trở về thăm quê cũ
Gặp người yêu anh chẳng thốt lên lời
Bao xa cách chia li giờ đoàn tụ
Tận đáy lòng anh thầm gọi em ơi!
Anh nhớ lại cái thời chưa đi lính
Anh quen nàng khi tuổi độ đôi mươi
Lần gặp ấy như là duyên tiền định
Anh ngẩn ngơ, em chỉ mím môi cười
Ngồi bên nhau, bàn tay anh ngờ nghệch
Miệng ngập ngừng luống cuống chẳng thành câu
Em nhìn xoáy vào mắt anh ngốc nghếch:
Nhát như vầy không đi lính được đâu...
Rồi cái ngày anh phải ra tiền tuyến
Anh xông pha giữa khói lửa bom mìn
Anh không nhát cũng không hề ngờ nghệch
Tự đáy lòng anh vững một niềm tin...
Chiến tranh qua, anh trở về quê cũ
Em đây rồi cô bé của ngày xưa
Anh lại thấy tim mình như rộn rã
Như trống khua rồn rập lúc hội mùa
Ngồi bên em, anh ngại ngần không nói
Những yêu thương nguyên vẹn ở trong lòng
Sao hồi hộp hơn là khi xung trận
Trước quân thù anh vẫy gọi xung phong...