Thơ Thúc Thít
TỜ…..TỜ THƠ
Tinh thả thơ tục thấy tám tàng
trừng trừng trô trộ thủ thư trang
thôi thì tôi thụt tha tôi tám
tôi tường tám tu té tám tàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 11:48:00 bởi DEM MI >
TH Ơ TÀU LAO
NGHỀ GỐI KỂ TĂNG TỰ ĐẨU LÊ
O NĂN LY KẾN BỘNG NGANG RỀ
ÂN NÙ LÔNG RỰNG CHƯA HONG Ế
PHỤC PHỊCH TỌ BUNG MỶ CHỈ QUÊ
Cũng còn em mãi trong ta Đưa em về ruộng đồng xanh mạ Và vùng trời biển rộng bao la Đưa em thăm thú rừng thong thả Cạnh đàn chim bé nhỏ hát ca Đưa em thăm núi đồi xa lạ Mà con người chưa dấu chân qua Đưa em lên địa đàng khai phá Mà cầu vồng bắc nhịp cho ta Đưa em đi không cần vội vã Mặc cuộc đời dẫy chết phong ba Ta đi ngang rừng cây thay lá mà lá vàng đổi sắc xanh ra Có một mai địa cầu hóa đá Nhưng cũng còn một nỗi thiết tha Có một mai con người mất cả Nhưng cũng còn em mãi trong ta
Rồi củng hết những ngày…
Sáng nay bên tôi mưa
Lo em ấm không vừa
Tôi cho thêm lời hứa
Em ấm lòng lại chưa
Đêm ngày tuy lặng thinh
Nhưng vẫn quay vô tình
Làm chi phải lính quýnh
Rồi cũng có bình minh
Tôi cũng là con người
Mấy lần thử trận cười
Mà lòng không tức tưởi
Đếm năm còn mấy mươi
Tôi biết em là ai
Như ngón tay nào dài
Lần qua làn tóc rối
Biết sợi nào tóc may
Tôi yêu nắng buổi chiều
Vì tay bắt được nhiều
Những buồn tênh còn thiếu
Ngã ngoài đời liêu xiêu
Rồi cũng hết những ngày
Rượu tình cạn chưa say
Ly không nằm ái ngại
Nhìn người đang đổi thay
sửa chút
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2011 09:56:28 bởi DEM MI >
Này cô lái đò Này cô lái đò tách bến sang sông
Chở bỏ nắng hồng cô có uổng không
Cho tôi xin chút đem về gối mộng
Và trải trong phòng ngăn gió giửa đông
Này cô lái đò xuôi mái đi ngông
Biết người lử khách đang đợi đang mong
Hành trang nhỏ bé ,lòng chao vợn sóng
Mặc dù gió lộng chỉ ở trên sông
Trích đoạn: hongsang
Khoai Lang
\
Em hỏng sang thì anh sang***
Anh qua anh bán khoai lang dùm nàng
Có tiền mua cái khăn quàng
Rồi anh quấn lấy khiêng nàng về dinh ( sướng dử đa)
Em hỏng tin thì anh tin
Anh qua hỏi mẹ cưới xin đem về
Đem về anh ẩm anh bê
Khoai lang anh bán , lợn xề anh nuôi (em khỏi làm luôn)
Em hỏng vui thì anh vui
Còn hơn lúc trước lui cui một mình
vợ gì mà thiệt là xinh
xinh như cây trúc đầu đình làng ta ( cao dừ đa)
Em hỏng la thì anh la
Anh la rao bán nguoi ta mua liền
Bán rồi gom đủ sô tiền
Đi xem coi có dây chuyền mà mua ( ham vàng dử đa)
Em hỏng thua thi anh thua
Thua em còn sướng hơn thua bài cào
Anh về gom hết hầu bao
tiền nhỏ tiền lớn anh giao em liền (hên dử đa)
Em hỏng siêng thì anh siêng
Em cứ chỏng gọng làm tiên trong nhà …..( khà khà)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 08:40:46 bởi DEM MI >
Một tuần đi qua Thứ hai em qua tóc cột đuồi gà Áo trắng nhởn nha như là thiên nga Thứ ba em qua tay vờn chiếc lá Tóc xỏa bay cao nhòa vào với hoa Thứ tư em qua cặp sách trong lòng Ý như không cho nhìn vào tim nồng Thứ năm em qua đôi môi thêm mọng Gò má phớt hồng bờ mắt mi cong
Thứ sáu em qua bờ vai thật đầy Dáng em mảnh mai bước qua vũng lầy Em đi thật chậm cho anh trông thấy Hay chỉ là nhìn bóng nước ngậm mây Thứ bảy em qua sao mà thật lạ Có cả mẹ cha cười nói từ xa Nụ cười của em hình như là giả Có phải thế không khi bước ngang qua Chúa nhật ai qua không còn em nửa Tôi đợi tửng giờ chỉ nắng và mưa Tôi đợi từng giờ dù không ai hưá Và chợt biết rằng mất dáng em xưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2011 19:15:21 bởi DEM MI >
Xin đóng topic này lại. Và xin được post 2 bài thơ tình cuoi mà tôi yeu men nhat cua tôi mà tôi như là nguoi vợ tri kỷ cua minh Cả 2 bai diển tả 1 tinh cảm khg uot nhẹp , khô đến nổi như không khí và vô hinh. Nhưng là 1 tinh cảm từ trong trai tim . Đường tuyết trắng Hôm nay có thư của tôi không ? Cô bé nhà số năm đường tuyết trắng Nhà tuyết trắng nên có một lá từ mùa đông Cô bé tóc dài với nụ cười xinh xinh nhỏ nhắn Hôm nay có thư của tôi không? Cũng cô bé nhà số năm đường tuyết trắng Hình như một vài thư trả lại có màu hồng Cô bé cười và tóc nay cắt ngắn Hôm nay có thư của tôi không? Giọng đàn ông từ nhà số năm đường tuyết trắng Tại sao tôi phải có thư cho ông? Bọc thư đầy mà lòng tôi nay trống vắng. Phố núi buồn tanh
Dốc đứng nằm ngang một mái tranh
Nơi mà em bán nước trà thanh
Buổi trưa đi học tôi đều ghé
Em nhoẻn miệng cười : uống chi anh?
Phố núi hôm nay phố vắng tanh
Đi ngang nhìn cửa đã không mành
Lều tranh đang trống ,lòng tôi trống
Một cõi u buồn vọng núi xanh
Đường mổi ngày đi lại cuốn quanh
Sương qua màu nắng mất long lanh
Tôi tránh không nhìn qua dốc đá
Dưới rặng thông già rảo bước nhanh
Phố núi hoàng hôn nắng nhẹ hanh
Đèn lên bóng ngã một mình anh
Đêm nay vỉnh biệt mình xuyên núi
Bỏ lại sau lưng phố núi lành.
Trích đoạn: DEM MI
Xin đóng topic này lại. Và xin được post 2 bài thơ tình cuoi mà tôi yeu men nhat cua tôi mà tôi như là nguoi vợ tri kỷ cua minh Cả 2 bai diển tả 1 tinh cảm khg uot nhẹp , khô đến nổi như không khí và vô hinh. Nhưng là 1 tinh cảm từ trong trai tim .
Đường tuyết trắng
Hôm nay có thư của tôi không ?
Cô bé nhà số năm đường tuyết trắng
Nhà tuyết trắng nên có một lá từ mùa đông
Cô bé tóc dài với nụ cười xinh xinh nhỏ nhắn
Hôm nay có thư của tôi không?
Cũng cô bé nhà số năm đường tuyết trắng
Hình như một vài thư trả lại có màu hồng
Cô bé cười và tóc nay cắt ngắn
Hôm nay có thư của tôi không?
Giọng đàn ông từ nhà số năm đường tuyết trắng
Tại sao tôi phải có thư cho ông?
Bọc thư đầy mà lòng tôi nay trống vắng.
Phố núi buồn tanh
Dốc đứng nằm ngang một mái tranh
Nơi mà em bán nước trà thanh
Buổi trưa đi học tôi đều ghé
Em nhoẻn miệng cười : uống chi anh?
Phố núi hôm nay phố vắng tanh
Đi ngang nhìn cửa đã không mành
Lều tranh đang trống ,lòng tôi trống
Một cõi u buồn vọng núi xanh
Đường mổi ngày đi lại cuốn quanh
Sương qua màu nắng mất long lanh
Tôi tránh không nhìn qua dốc đá
Dưới rặng thông già rảo bước nhanh
Phố núi hoàng hôn nắng nhẹ hanh
Đèn lên bóng ngã một mình anh
Đêm nay vỉnh biệt mình xuyên núi
Bỏ lại sau lưng phố núi lành.
Bớ DEM MI,
Nha` ngươi lai. đóng thêm một quán nữa rồi ....Lần này mi đưa hai con tim Thút Thít thật
"ấn tượng" ....Thôi thì ta tiễn ngươi một chặng đường nghe :
PHỐ NÚI
Phố núi vòng quanh vọng buốt tim
Nhà em qua ngõ xuyến xao đêm
Trăng treo cuối nẻo chân tìm tới
Dáng ở sau vườn nợ vướng thêm
Lời chẳng trọn câu, thơ khó gửi
Đường nào thông lối, mộng chưa tìm
Đông Xuân Thu Ha ên mình bước
Trở gót lâu rồi lòng chẳng êm
Hữu Hạnh
Phố núi buồn tanh
Dốc đứng nằm ngang một mái tranh
Nơi mà em bán nước trà thanh
Buổi trưa đi học tôi đều ghé
Em nhoẻn miệng cười : uống chi anh?
Phố núi hôm nay phố vắng tanh
Đi ngang nhìn cửa đã không mành
Lều tranh đang trống ,lòng tôi trống
Một cõi u buồn vọng núi xanh
Đường mổi ngày đi lại cuốn quanh
Sương qua màu nắng mất long lanh
Tôi tránh không nhìn qua dốc đá
Dưới rặng thông già rảo bước nhanh
Phố núi hoàng hôn nắng nhẹ hanh
Đèn lên bóng ngã một mình anh
Đêm nay vỉnh biệt mình xuyên núi
Bỏ lại sau lưng phố núi lành.
DEM MI
VẮNG ANH
Từ nay phố núi chẳng còn anh
Ai ngóng chờ ai ngó ngó quanh
Giọt lệ lăn tròn trên má thắm
Tình cô bán nước rã tan tành
Gió thổi lạnh lùng rung mái tranh
Có người thèm nói "Uống chi anh?"
Bóng cũ mờ như làn khói mỏng
Ai bỏ tình em khổ đoạn đành
Người đi quay lại phố buồn tanh
Chòi nước chơ vơ đứng rủ mành
Cô gái năm nào không còn nữa
Tiếng cười xưa tắt giữa trời xanh
Phố núi còn nguyên với dốc quanh
Tình đi héo tựa nắng tàn hanh
Lang thang tìm lại thời thương nhớ
Chỉ thấy đêm đen đến dựng thành
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2011 19:29:14 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: