nói với lòng
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
lethutrang 24.02.2011 14:04:12 (permalink)



ĐAU
Cơn gió qua đi gọi bão liền
Nỗi niềm đan bện gợi ưu phiền
Suy tư vẫn ngự từng tầng tháng
Thao thức đang nằm để qua niên

Lòng mãi muộn sầu vì quyến luyến
Tâm những đau lòng bởi triền miên
Sóng ơi biển cả luôn trìu mến
Sao nỡ ba đào đến phát điên

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 11:26:30 bởi lethutrang >
#1
    lethutrang 24.02.2011 14:46:05 (permalink)

    KHÓC

    Lại chảy nữa rồi giọt lệ mi
    Làm sao mà khóc mới là kỳ
    Trần gian mặc kệ không lo nghĩ
    Nhân thế ù lì chẳng tính suy

    Đã khổ thêm rầu cùng thủ thỉ
    Nên đau bớt chán cũng thù thì
    Giữa trời ta đứng xem đời sống
    Đen bạc những gì để cố ghi

    lethutrang

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2011 18:09:10 bởi lethutrang >
    #2
      lethutrang 24.02.2011 15:56:49 (permalink)

      ƯỚC

      Ước gì ta được ngủ triền miên
      Đừng cho thức dậy gọi kim tiền
      Áo cơm nặng gánh hai vai mỏi
      Nhân nghĩa cuồng xoay những ngả nghiêng

      Ước gì mãi ngủ để đừng hay
      Cuộc sống trần gian lắm đoạ đày
      Đốt đuốc đi tìm tình nhân thế
      Vẫn chẳng được gì, chỉ đắng cay

      lethutrang
      #3
        lethutrang 27.02.2011 02:24:05 (permalink)

        KHÓC


        Sao thế nhỉ, con tim côi lại khóc
        Khóc cho mình hay khóc tiếc cho ai
        Khóc niềm tin đã vội vã phôi phai
        Khóc nhân thế đã gieo ngày cay đắng

        Sao thế nhỉ, cung đàn tơ lạnh vắng
        So dây rồi, phím chẳng cất lời ca
        So dây rồi,không hát khúc tinh hoa
        Mà yên ắng, rồi tuôn ra dòng lệ

        Sao thế nhỉ ở trên đời như thế
        Mãi cuốn mình vào trong bể ái tình
        Mãi quyện lòng mê đắm cõi vô minh
        Mãi đau đớn, xót xa hình với bóng

        Sao thế nhỉ, kỷ niệm xưa có sống
        Hay lấp vùi, chôn hết mộng, thăng hoa
        Hay khổ đau, đan kết cất thành nhà
        Cho tim dại, ngụ nơi ngà ngọc đó

        Sao thế nhỉ, tình yêu đang chín đỏ
        Lại chuyển màu, tím nhỏ lệ tình chung
        Lại quay lưng, tan nát đến vô cùng
        Lại xé rách, đến muôn trùng mất mát

        Sao thế nhỉ, xác thân thành bụi cát
        Bay trong đời, xao xác những điêu linh
        Bay trong lời xé nát cả niềm tin
        Nhân gian hỡi ! khóc tôi tình chi nữa?

        lethutrang
        #4
          lethutrang 01.03.2011 02:14:30 (permalink)

          THÓI ĐỜI

          Những tưởng người ta sống tâm đồng
          Chân tình luôn mãi rót bên sông
          Nhưng ba đào gieo thêm con sóng
          Đập nát niềm tin đến đau lòng

          Chót lưỡi đầu môi, mặt cứ trơ
          Từng giờ từng phút gửi mong chờ
          Ngỡ như biển cả cho tình mộng
          Đâu biết thì ra đó hững hờ

          Một thoáng yên bình đời đã cho
          Sao không giữ lấy còn hẹn hò
          Đến khi sự thật kia cay đắng
          Mới thấy mình ta ngu quá to

          Hỏi có ông trời nếu chẳng may
          Đất sập dưới chân chết có ngày
          Xin dùm hồn mộng trôi phiêu lãng
          Theo gió mây trời, bay lắt lay

          lethutrang

          #5
            lethutrang 01.03.2011 15:17:49 (permalink)
            NHỮNG DÒNG THƠ NGỌT

            TIA NẮNG CUỐI
            Bản án lưu đày, lửng cánh mây
            Dìu đưa nhạt bóng, gió heo may
            Nghìn năm phủ ngập cho cay đắng
            Vạn kiếp vùi chôn nhận đoạ đày
            Lại phải quay về, nhìn chốn đó
            Rồi cùng trở lại, ngắm nơi đây
            Hương xưa ấm mãi tình muôn thuở
            Nỗi nhớ hôm nao, đã trọn đầy.

            MONG ĐỢI
            Ngọn gió nào đang rủ nhớ sang?
            Cành trơ sót lại cánh hoa vàng
            Ngàn cây úa sắc, chờ thay áo
            Muôn lá phai màu đợi điểm trang
            Tựa cánh hoa bay, rời bóng dáng
            Xem chừng lá rụng phủ dung nhan
            Khắp loài sẽ phải cùng mong đợi
            Được ấm lòng nhau, lúc nắng tràn.


            BẤT TỬ

            Bao năm giữ nước, vẹn sơn hà
            Một phút nghe theo, vỡ mộng ta
            Đào hố chờ chôn phường giả dối
            Giam thân đợi lấp lũ gian tà
            Thù quân ác độc, còng mang đến
            Hận bọn tham tàn, xích thoát ra
            Có phải luôn mơ nhiều ước vọng?
            Rồi đây lấy lại, chẳng còn xa.

            ............................

            THOÁNG SƯƠNG TAN

            Trăng buồn bỏ mặc không gian ngủ
            Mây đã trôi theo gió trở về
            Nước mắt vẫn lưu từng buổi khóc
            Ân tình mãi giữ , nhớ qua mê

            Những đêm thao thức rời xa giấc
            Nhìn bóng trăng tà nửa mảnh treo
            Nghe tiếng bên hiên xào xạc buớc
            Chung lòng ai đến, lụy vương theo

            Tình yêu nhân thế, đầy ân thí
            Ánh mắt xa xôi, nhớ lại gì ?
            Ngả bóng qua khung, đùa mộng mị
            Trần gian xa cách, đẩy trôi đi

            Cho ta một giấc hồng, môi mắt
            Trang điểm nhân dung, dáng diễm ngà
            Hư ảo bao quanh dường quyện đặc
            Mơ hồ thoảng vút, lãng bay xa

            Vòng tay trói buộc không tan biến
            Đem trải giăng phơi, ngút đỉnh sầu
            Trên sóng gởi cho ngần bọt biển
            Dập vùi muôn kiếp, đáy thâm sâu


            Bao lâu quay bước rời nhân thế ?
            Có thấy phiền chăng, chốn cõi trần ?
            Mong gió cùng mây dùm xoá hết
            Cuộc đời hoang phế, thoáng sương tan.

            .................................

            TÂM SỰ để PHÔI PHA.


            Nghìn năm qua, khung xanh đầy huyền thoại
            Những vì sao cung nữ của thiên hà
            Sáng lấp lánh, muốn giao tình nhân hế
            Nhưng luật trời, thệ nguyện chẳng rời xa.


            Đêm mơ hồ, chìm sâu niềm hoan hỉ
            Đưa gió ngâm, mây dạo khúc tình thơ
            Cố quyến rũ đến cõi trần bình dị
            Một lần thôi, thoả ảo vọng đợi chờ.


            Đem tâm sự, tỏ lòng ta mong nhớ
            Cả người thương, hiện diện lúc trăng rằm
            Đêm cô lạnh, cạn dòng thơ lá thắm
            Mà nguyệt hằng, vẫn muôn thuở làm ngơ.


            Bình rượu nặng, chén thơ sầu, ngớ ngẩn!
            Ta lang thang tìm mộng đến say mềm
            Mây dấu ái, gió ân tình nồng mặn
            Đã dần xa, đến tan biến bao đêm.


            Môi nứt rạn, uống thời gian năm tháng
            Ngắm băng dung, chua xót luống bẽ bàng
            Có lúc khóc,muốn lệ hoà nhung nhớ
            Van bốn mùa hãy dừng lại, chớ sang.


            Để cố sống dật dờ, nơi bến cũ
            Ngồi đợi chờ, con nước rủ thuyền xa
            Chốn nào đó, về đại dương, trở lại
            Vào cửa sông, thao thức đợi trăng tà.


            Sương giăng mỏng, nhạt nhoà xuyên thôn dã
            Dẫn đường đi, sao trải bóng lưa thưa
            Có thể là, nơi đây cùn, điểm tựa
            May ra lòng sẽ được tạm phôi pha.

            .......................................
            VẪN MÌNH TA ĐI

            Em mùa xuân, vương con dốc
            Ta ôm góc phố, nụ hồng
            Vòng tay cài then luyến ái
            Con đường mấy nẽo hoang khai.

            Dấu phai nhìn mây tư lự
            Về theo, dẫn gió muộn phiền
            Có chia niềm riêng viễn xứ?
            Nỗi buồn môi mắt luân phiên.

            Ta đi trên tầng định số
            Hoang vu chối bỏ cuộc đời
            Lối chùng mù sương hoa núi
            Ghềnh triền cỏ úa nắng phơi

            Trùng dương chập chùng giải bạc
            Hăng nồng biển mặn mênh mang
            Có theo trên từng con sóng?
            Bạc đầu cũng giống như ta.

            Nhục nhằn bám theo chiếc bóng
            Rời cây một cánh lá già
            Tên chưa kịp ghi gia phả
            Có còn nhớ họ Mẹ Cha?

            Quê hương làng xưa Rạch Miễu!
            Dòng sông mất dáng mỹ miều
            Vẫn mong trở về bến cũ
            Qua phà lũ lượt xuống lên.

            Ước mơ nằm chung núm đất
            Đây là chốn cũ chôn nhau
            Nhớ về bàn tay cắt rốn!
            Máu hoen hằn dấu nòi bào.

            Chung quanh,về nơi một xóm
            Ở miền nào đó xa xôi!
            Bình yên, không là lạc lõng
            Tầng sâu, tiếp nối luân hồi.

            Xin gì?Cho trong giấc ngủ
            Vần thơ để lại bên đời!
            Chẳng cần song hành diệu vợi
            Về ta, hãy ngắm nhớ thu.

            Người xưa, nay đã đi rồi!
            ...........................................
            TÂM SỰ để PHÔI PHA.


            Nghìn năm qua, khung xanh đầy huyền thoại
            Những vì sao cung nữ của thiên hà
            Sáng lấp lánh, muốn giao tình nhân hế
            Nhưng luật trời, thệ nguyện chẳng rời xa.


            Đêm mơ hồ, chìm sâu niềm hoan hỉ
            Đưa gió ngâm, mây dạo khúc tình thơ
            Cố quyến rũ đến cõi trần bình dị
            Một lần thôi, thoả ảo vọng đợi chờ.


            Đem tâm sự, tỏ lòng ta mong nhớ
            Cả người thương, hiện diện lúc trăng rằm
            Đêm cô lạnh, cạn dòng thơ lá thắm
            Mà nguyệt hằng, vẫn muôn thuở làm ngơ.


            Bình rượu nặng, chén thơ sầu, ngớ ngẩn!
            Ta lang thang tìm mộng đến say mềm
            Mây dấu ái, gió ân tình nồng mặn
            Đã dần xa, đến tan biến bao đêm.


            Môi nứt rạn, uống thời gian năm tháng
            Ngắm băng dung, chua xót luống bẽ bàng
            Có lúc khóc,muốn lệ hoà nhung nhớ
            Van bốn mùa hãy dừng lại, chớ sang.


            Để cố sống dật dờ, nơi bến cũ
            Ngồi đợi chờ, con nước rủ thuyền xa
            Chốn nào đó, về đại dương, trở lại
            Vào cửa sông, thao thức đợi trăng tà.


            Sương giăng mỏng, nhạt nhoà xuyên thôn dã
            Dẫn đường đi, sao trải bóng lưa thưa
            Có thể là, nơi đây cùn, điểm tựa
            May ra lòng sẽ được tạm phôi pha.

            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2011 15:28:01 bởi lethutrang >
            #6
              lethutrang 01.03.2011 15:30:35 (permalink)
              MÂY TRÔI


              Gió về núp bên hiên
              Chờ tóc phơi hương nắng
              Trái tim nhìn im lặng
              Một thuở, nhớ tìm quên...

              Trần mây trôi mông mênh
              Trên phiến buồn hanh nắng
              Tâm tư chìm trĩu nặng
              Thu về lá rơi bay....

              Rời sông tư bến nầy
              Biển buồn giữ chân lại
              Nếu chỉ là, Em gái
              Người đi qua mau, thôi!

              Bóng hình Em qua tôi
              Tình yêu đan theo nắng
              Đi sau, đi thầm lặng
              Xin đừng quay, thêm nao....
              .................................

              CHỜ BÓNG LẠC...


              Những vần thơ cũ đà chưa gởi
              Vào đến vườn nầy, thơ chẳng vơi.


              Mới đến, vào đây quét dọn nhà
              Tiền thuê đắt đỏ, một phòng thôi
              Ai thương mong giúp, thu ngăn nắp
              Mệt mỏi, xin mời ngủ lại nha!


              Phòng loan xin để Em an ngự
              Anh sẽ ra ình ở sô fa
              Nghe thoảng âm vang, đồ mi fá
              Châp chờn điệu nhạc chậm từ từ!


              Gối đầu say mộng có mơ tìm?
              Xin dỗ cho em nồng giấc ngủ
              Câu hát u ơ dìu ngất lịm
              Nhớ gì cuối hạ, chớm sang thu?


              Một thời xông xáo, đời ngang dọc
              Lăn loá đôi tay quyện thuỷ triều
              Gềnh thác đã qua đồi núi dốc
              Bám vùng khe đậm dấu rong rêu.


              Nhặt hết rong rêu bám khắp gềnh
              Ta xây lót ổ chờ ấp ủ
              Bước vào, liên tiếp khi chim đến
              Trận đòn mưa trả, gió đền bù?


              Ta ngủ thật dài cho hết thu
              Chờ đông se lạnh, gói dùm tình
              Hết đông xuân đến đem cơn lũ
              Phủ ngập ân tình, ta cúi xin!

              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2011 15:38:04 bởi lethutrang >
              #7
                lifeme 02.03.2011 14:39:11 (permalink)
                 Nhật ký thơ của cô bé Trang lãng mạn wá!!!!!!!!!!!!
                #8
                  lethutrang 09.03.2011 12:45:27 (permalink)

                  BUỒN ƠI


                  Từng bước âm thầm trong lẻ loi
                  Lòng vương nhung nhớ bóng hình người
                  Từng đêm thao thức mơ lời nói
                  Ngày tháng lắt lay ngỡ tiếng cười
                  Phố cũ mưa bay rơi lất phất 

                  Đường xưa nắng trải hạt chơi vơi
                  Tình đơn lòng luống sầu cô quạnh
                  Ôm cõi u buồn nuối chẳng ngơi

                  lethutrang
                  #9
                    lethutrang 09.03.2011 12:57:36 (permalink)


                    BUỒN ƠI

                    Khóc với ân tình ai biết đâu
                    Tương tư mộng mãi đượm u sầu
                    Anh đi về tận mênh mông nhớ
                    Em bước qua nơi mỏng mảnh sâu
                    Xuân đến sao lòng đầy băng giá
                    Hạ về thấy dạ nổi buồn ngâu
                    Xin người ban tặng thương yêu cuối
                    Chỉ chút niềm mơ kẻ dãi dầu

                    lethutrang
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 11:24:59 bởi lethutrang >
                    #10
                      lethutrang 16.03.2011 22:26:31 (permalink)
                      Ta cần phải tỉnh để mà say
                      Lời thơ vang vọng suốt đêm ngày
                      Điều người vừa tỏ theo được mấy
                      Nói dễ nhưng làm khó lắm thay

                      Mỗi khi nghe ngọn gió heo may
                      Tình yêu xưa cứ lại tràn đầy
                      Tình yêu xưa vẫn còn thắm đẫy
                      Tình yêu xưa vẫn đẹp đắng cay

                      Ta cần phải tỉnh để mà say
                      Vẫn biết lối đi bạn tỏ bày
                      Nhưng như Mặc Tử yêu trăng đấy
                      Cũng rất đau lòng với gió mây
                      .......................................
                      Thi thơ không vơi được niềm đau
                      Thi thơ không vơi được nỗi sầu
                      Thi thơ lại gợi lòng giông bão
                      Thi thơ tuôn buồn tựa mưa ngâu

                      Không biết bạn tôi có thất tình
                      Hay buồn vì nhân thế điêu linh
                      Còn tôi vì bị người toan tính
                      Nên chán nhân tình chẳng phân minh

                      Bạn ơi tôi muốn khóc quá đi
                      Khóc cho những kẻ bạc tình si
                      Khóc cho tình tôi không bền bỉ
                      Khóc cho cảnh ngộ phải phân ly

                      Ai giúp dùm tôi thoát thói đời
                      Ai giết dùm tôi kẻ dẻo môi
                      Ai dẫn tôi đi qua ngõ tối
                      Ai ở bên tôi lúc đơn côi

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2011 22:41:59 bởi lethutrang >
                      #11
                        lethutrang 16.03.2011 22:28:08 (permalink)
                        MƯA BUỒN LẠI RỚT XUỐNG RỒI
                        CHO BAO GIỌT LẠNH RƠI RƠI THẤM LÒNG
                        HỒN NGƯỜI ĐANG LÚC MÊNH MÔNG
                        NHÌN MƯA LẠI NHỚ TIÊN BÒNG NGÀY XƯA
                        TRỜI MƯA ĐƯA ĐÓN ĐÓN ĐƯA
                        BÊN NHAU QUẤN QUÍT CHE MƯA TRÊN ĐẦU
                        HÌNH NHƯ MƯA CHẲNG LÀ NGÂU
                        HÌNH NHƯ MƯA ĐÃ LÀ CẦU BẮC DUYÊN
                        ....
                        TRỜI MƯA GỢI NHỮNG ƯU PHIỀN
                        BAO GIỜ TA MỚI VỀ MIỀN LÃNG QUÊN
                        .........................................................
                        ĐỘC ẨM

                        Ta vẫn uống hoài không thấy say
                        Hay là tại rượu chẳng men cay?
                        Hay là tại ta đau tình ái?
                        Nên uống rượu hoài vẫn không say?

                        Trống trải làm sao với tương lai
                        Ta uống quên đời để lăn quay
                        Vì sao hư ảo người yêu mãi
                        Vẫn nhớ quá nhiều bóng dáng ai

                        Chẳng bạn chẳng bè chẳng có ai
                        Cùng ta đối ẩm suốt đêm nay
                        Để mai trên nẻo đường xa ngái
                        Ta có còn ai, có còn ai?

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2011 22:30:35 bởi lethutrang >
                        #12
                          lethutrang 16.03.2011 22:47:01 (permalink)
                          TÂM SỰ CÙNG BẠN

                          Đừng đứng bờ đê ngắm cánh đồng
                          Đồng không mông quạnh chỉ buồn trông
                          Cánh cò lạc lối trong gió lộng
                          Bìm bịp kêu buồn man mác không?

                          Về đây ta cạn chén men cay
                          Cùng nhau đối ẩm suốt đêm này
                          Say tình, say nghĩa, say nhân ái
                          Bởi thế gian này lắm đắng cay

                          Trong tôi đã từng giết một người
                          Đau lòng tan nát trái tim tôi
                          Bơ vơ tôi níu người cùng hội
                          Cùng với nhau chia xẻ đôi lời
                          ............................
                          Đã bao lâu không họa thơ nhau
                          Bỗng thấy nhớ nao nao trong dạ
                          Người đồng cảm, hình như xa lạ
                          Cảm giác buồn, thiếu cả ý thơ

                          Đã bao lâu, không nói, nhưng chờ
                          Lời tâm sự, đã từng bày tỏ
                          Giờ áng thơ bơ vơ không ngỏ
                          Thiếu bạn mình, hoa cỏ buồn tênh

                          Nhớ thơ họa ngày nao cùng đến
                          Cảm giác như vào bến ngọt ngào
                          Thơ cùng thơ, tâm sự cùng trao
                          Tựa tri kỷ ngày nao ấm áp

                          lethutrang
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2011 22:51:35 bởi lethutrang >
                          #13
                            lethutrang 16.03.2011 23:10:08 (permalink)
                            VÀO THƠ

                            Non cao đón ngọn gió nào
                            Cho mây lảng vảng lao xao trên trời
                            Ân tình chếnh choáng đầy vơi
                            Uống vào nuối tiếc, uống ngơi chén lòng
                            Nỗi niềm chạnh những long đong
                            Cỗ xe kỷ niệm chở vòng hanh hao
                            Cho trôi quá khứ xanh xao
                            Bước vào cuộc sống, bước vào nguồn thơ

                            lethutrang
                            #14
                              lethutrang 28.03.2011 00:32:13 (permalink)

                              NHÂN QUẢ


                              Vốn chẳng nghĩ suy đến cuộc đời
                              Chẳng màng danh lợi để mà chơi
                              Mặc ai ganh ghét đây không tính
                              Kệ kẻ đua tranh đó chẳng lời
                              Chán ngán buồn phiền sao đến mãi
                              Ưu tư yêu ghét vẫn vào khơi
                              Phận mình nhỏ bé đành thua thiệt
                              Mọi sự nhân gian có cổng trời

                              lethutrang
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9