Trang thơ Nguyễn Tâm
NGUYỆN CẦU HÒA BÌNH Đâu rồi hình ảnh bình yên
Để còn những lớp người hiền thế gian
Nhìn xem mọi thứ nát tan
Máu loang khắp chốn kẻ tàn phế chân
Chạnh lòng nao núng phân vân
Bấy nhiêu người chết bao phần thịt xương
Cũng là nhân loại thân thương
Nỡ sao gây hại xem thường mạng nhau
Lệ rơi tim thắt quặn đau
Hãy thôi dừng lại cái màu tóc tang
Giết người tội lớn phải mang
Sống thì phải chịu mọi đàng lương tâm
Nghĩ suy chi chuyện thật thâm
Bày mưu tính kế hại nhầm dân oan
Khóc cười đau khổ hân hoan
Muôn sự chết chóc chỉ toàn hơn thua
Cuộc đời tim óc dể mua
Trả tiền đôi chút là hùa làm sai
Miếng ăn sẽ hết nay mai
Lương tri thì mãi còn dài đeo mang
Cầu trời quốc thái dân an
Cho trên dương thế lụi tàn chiến tranh
Kỷ nguyên mới hãy đến nhanh
Hòa bình khắp chốn an lành muôn nơi !
04 - 17 - 2013
( Phút mặc niệm cho những người thiệt mạng tại giải marathon BOSTON 04 - 15 - 2013 )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2013 11:19:42 bởi Nguyễn Tâm >
TÌNH CUỐI CƠN SAY
Chếch choáng ta say ly rượu cuối
Để quên bóng hình buổi đầu tiên
Ai bảo yêu đương không lụy phiền
Chỉ có thiên đường đầy hoa mộng
Ta nhìn trời mây xanh lồng lộng
Mà ngỡ đường tình rộng thênh thang
Ôm gối mà mơ giấc mộng vàng
Chẳng chút đắn đo chi ngang trái
Yêu em nào phải đâu ân ái
Cũng không bởi vì cái xinh tươi
Hay dáng thanh tao cao hơn người
Chỉ là niềm tin lời chân thật
Nhưng rồi bao nhiêu câu ngọt mật
Lúc trắng nay thì lật thành đen
Bước thấp bước cao phố lên đèn
Ngã nghiêng cười nói như điên dại
Uống nữa cho say quên hiện tại
Quên đi sự đời mãi chua cay
Hạnh phúc thoáng qua thương yêu này
Rượu cạn chén vơi tình đã hết !
04 - 06 - 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2013 11:23:24 bởi Nguyễn Tâm >
PHẬN TÔI ĐÒI Chán cái cảnh đời chuyện áo cơm
Cắn răng mà chịu sự om đờm
Cái số làm công bao kệch cỡm
Coi như con rối buộc bó rơm
Con người khối kẻ muốn tiếng thơm
Cứ tưởng dốt ngu như thằng bờm
Câu từ nhà sang sao nghe tởm
Cuộc đời nhổ toẹt thứ rạ rơm
Có tiền chúng nói chúng thổi bơm
Cũng phải lắng nghe dám nguýt lờm
Cáu có mỗi ngày thấy bắt gớm
Cười khóc phận mình cá vào nơm
Cảnh đời như bút thiếu cục gơm
Căn duyên đưa đẩy mà ậm ờm
Cầu trời khẩn phật mỗi buổi sớm
Cho dứt nghiệp này hết lơm cơm !
04 - 07 - 2013
TÂM BỆNH Rầu rầu cảm bất bình an
Thẩn thơ thơ thẩn chẳng màng thứ chi
Vui buồn khi đến khi đi
Âu lo suy nghĩ chuyện gì không đâu
Người buồn rõ nét lo âu
Còn ta sầu muộn trong đầu miên man
Dòng đời con nắng chưa tan
Tơ lòng bao thứ ngổn ngang trăm chiều
Ngẩn ngơ dấu nét tiêu điều
Môi cười dạ thắt thêm nhiều suy tư
Thân chưa đau ốm ngất ngư
Thế nhưng hồn phách lừ đừ mãi thôi
Héo vàng ray rứt đơn côi
Trầm ngâm bất động để rồi xụi lơ
Dể mang cả khối ngu ngơ
Trộn vào tri thức mù mờ làm sao
Bệnh tình càng lúc càng cao
Rã rời ảo não mệt vào tứ chi
Thở than than thở ai bi
Gói trong tâm bệnh mà đì tấm thân !
04 - 10 - 2013
XUÂN MUỘN Ngoài kia sương phủ sườn đồi
Ngày đông đã hết để rồi xuân lên
Mây trời lững thững một bên
Lay con én nhỏ quấng mền ngủ say
Xuân về ôm ấp vòng tay
Nhân gian chưa kịp đổi thay giao mùa
Hàng cây trơ lá trêu đùa
Lộc non nụ mới gió lùa lả lơi
Bướm vàng bay khắp mọi nơi
Mà sao hoa vẫn chưa mời ghé thăm
Nàng xuân cứ đến mỗi năm
Khơi niềm thương mến xuân nằm trong tim
Khoảng không trầm lặng đứng im
Tưởng chừng cảm giác muốn tìm tuổi thơ
Hỏi rằng trong giấc ngủ mơ
Hương tình dâng trọn xuân chờ bao lâu
Nay thì thời khắc từ đâu
Nắng hồng pha sắc cho sầu đông qua
Tươi màu mùa mới lại ra
Dẫu xuân đến muộn cũng là xuân thôi !
04 - 11 - 2013
THÁCH CƯỚI Nghĩ buồn cái phận duyên em
Ba mươi mà phải sau rèm đoan trinh
Bao chàng muốn rước về dinh
Mẹ cha thách cưới thiệt mình em thôi
Này là khây bánh trà xôi
Heo quay một cặp vẫn rồi chưa xong
Rượu mừng chum lớn chớ nong
Bông tai nhẫn lắc mới mong trả lời
Họ trai nghe chỉ kêu trời
Thế mà đâu hết còn mời nghe thêm
Buồng cau trầu lá khéo têm
Trăm quan bạc chẵn trước thềm rước dâu
Mười mâm quả có sai đâu
Thiếu đi một thứ sẽ rầu nhà trai
Lễ lộc ông mối bà mai
Đôi đèn cặp gối chớ nài bớt chi
Cưới hỏi hiếm dễ có khi
Phải làm tươm tất không kì bên tôi
Đãi đằng chúc tụng giao bôi
Cỗ đầy trăm họ mà ngồi ăn chung
Gái thời đoan chính công dung
Tuy tầm ba chục suy cùng còn xinh
Ông bà đừng có rẽ khinh
Làm dâu trọn hiếu trọn tình vợ ngoan
Đầu làng gió thổi cây xoan
Sầu đâu rụng trái họ hoàn trả hôn
Đoàn người về tới cuối thôn
Em nhìn lặng lẽ vô hồn mà đau
Duyên đời chồng vợ trước sau
Không màng cưới gã làm màu bà con
Lúc em con gái lon ton
Kì kèo thêm bớt em tròn hàng ba
Bây giờ than thở kêu ca
Ai ai cũng biết gái già là em
Bảo rằng ở giá cuốn nem
Tuổi cô như thế hết thèm cưới xin
Ngồi chờ xem có người rinh
Năm này tháng nọ một mình đơn côi
Xế chiều nắng tắt xa xôi
Bếp tàn than lụn bên nồi cơm thiu
Nhà tranh vách đất cột xiêu
Phận em trôi nổi quá nhiều trái ngang
Tục này cổ hủ em mang
Bởi thân con gái mọi đàng thiệt hơn !
04 - 12 - 2013
CON GÁI THỜI NAY Con gái bây giờ chẳng dể mơ
Anh nghèo tay trắng chẳng được rờ
Không tiền thì em chẳng thèm nhớ
Thiệt nhìn khôn khéo chẳng ngu ngơ
Thời xưa tục ngữ chẳng đúng rơ
Tim vàng nhà đất chẳng ai nhờ
Lụa là em thích chẳng vô cớ
Giàu sang là quyết chẳng ngó lơ
Đại gia là gái chẳng thờ ơ
Xúm xích ngày đêm chẳng mệt phờ
Còn thân đói khổ chẳng ai rớ
Cho dù tắm rửa chẳng ở dơ
Cua gái cua đào chẳng tính sơ
Đưa đón nâng niu chẳng nhớ giờ
Chi hết cho em chẳng có cớ
Để mà hờn giận chẳng vu vơ
Ngày nay con gái chẳng lơ mơ
Đòi cho đủ thứ chẳng phải khờ
Bằng cấp đẹp cao chẳng khác sớ
Nghe xong thấy sợ chẳng dám quơ !
04 - 12 - 2013
HƯƠNG YÊU NGÀY CŨ Gởi hộ em tôi chùm hoa dại
Ở góc đường tình trái yêu đương
Con nắng vừa qua nơi phố phường
Lặng lẽ bước chân chừng xa lạ
Vắng bóng em thơ bao mùa hạ
Khung cửa im lìm ngã màu sơn
Tuổi nhỏ ngây ngô cứ giận hờn
Tìm lại thời gian qua vội vã
Đôi cánh tay mềm sao rời rã
Ôm lấy cõi lòng đã hư hao
Ghế đá công viên tháng năm nào
Còn mãi đợi chờ tình nhân cũ
Khẽ vuốt tóc mây lời nhắn nhủ
Viết cạn đôi dòng đủ cho nhau
Nụ hoa trắng trinh đẹp sắc màu
Ôi sao thoáng qua bao kỷ niệm
Có giấc mơ nào mang màu nhiệm
Cho em trở về kiếm người xưa
Ngày đó hương yêu nhớ cho vừa
Chợt buồn lên mắt anh khẽ gọi !
04 - 13 - 2013
NHẬT THỰC Khi màn đêm che khuất đi ánh sáng
Cả bầu trời như thể là tối tăm
Mọi sự vật rơi vào sự lạnh căm
Thời gian lại trôi qua thật lặng lẽ
Cảnh ban ngày bổng dưng tối buồn tẻ
Nơi hào quang chợt bị mẻ một bên
Dù ánh dương có ráng cố ngoi lên
Vật u ám vẫn bám theo nuốt trọn
Thuật âm dương luật ngũ hành đã chọn
Nữa ban ngày trên rõ ngọn dưới đêm
Thay phiên cùng chia ranh giới sao êm
Tạo nhân thế muôn loài vui sinh sống
Nay thiên thời tranh nhau giành chổ trống
Cho tuần hoàn rối loại bóng trắng đen
Cái vòng xoay còn đố kỵ bon chen
Khi mặt trăng đi vòng quanh trái đất
Giữa điểm chung quỹ đạo vào tâm nhất
Hợp toàn phần giao hội nhật nguyệt trao
Với bao đời nhìn từ thấp lên cao
Luận nhật thực chu kỳ theo chuyển động
Trên thế gian hiện tượng luôn sâu rộng
Mới thấy rằng người vật bé tí hon
Mỗi hành tinh lớn gấp thể ngàn non
Hằng sa số kết nằm trong vũ trụ !
04 - 15 - 2013
NẾU NHƯ
Nếu như em là gió
Anh sẽ là áng mây
Để đi cùng đó đây
Nơi tận trời cuối đất
Nếu như em nghèo nhất
Anh sẽ là bát canh
Lót dạ mà dỗ dành
Khi em than đói khát
Nếu như em thành cát
Anh sẽ là sóng cao
Ở biển xa lại vào
Cho cát thôi đơn chiếc
Nếu như em tai điếc
Anh sẽ là miệng câm
Sống với nhau âm thầm
Ươm nuôi mầm hạnh phúc
Nếu như em xôi khúc
Anh sẽ là bột nhân
Nắn trọn cho ân cần
Bên nhau không rời rã
Nếu như em cuốn chả
Anh sẽ là cục nem
Hai ta ai cũng thèm
Luôn nằm chung một cặp
Nếu như em cà lặp
Anh sẽ là cà lăm
Mình nói chuyện quanh năm
Cho vui nhà vui cửa
Nếu như em có chửa
Anh sẽ là đồ chua
Em xơi đến mút mùa
Đến kỳ mà sinh nở
Nếu như em trang vở
Anh sẽ là bút long
Viết nhật ký lòng vòng
Kể chuyện tình lưu niệm
Nếu như em tiết kiệm
Anh sẽ là ông Trùm
Dẫu có thích tôm hùm
Cũng nhịn cho đỡ tốn
Nếu như em lòi rốn
Anh sẽ là lé kim
Trên thế gian khó tìm
Cặp xứng đôi vừa ý
Nếu như em hóa khỉ
Anh sẽ là đười ươi
Ngồi với nhau ta cười
Chả có gì gây hấn
Nếu như em quả mận
Anh sẽ là cà na
Dù có làm mức ra
Nhăm nhi cùng cảm nhận
Nếu như em giai nhân
Anh sẽ là thằng đần
Nâng bước em cẩn thận
Giữa cuộc đời giả chân !
04 - 16 - 2013
GHEN Ngồi buồn ngẫm cái sự ghen
Thế gian muôn kiểu mà chen vào nhìn
Cô kia than khóc sự tình
Chồng mê đào nhí bỏ mình một thân
Tình yêu lúc ái lúc ân
Thịt da thân xác cũng cần tỉ tê
Vợ người xem lén thấy mê
Chồng nhà ngó riết mà chê chán rầu
Đến khi có một người sầu
Hoạn Thư máu hận xuống đầu chúng bay
Họ hàng xúm lại vác cây
Chận đường đón ngõ một bầy đánh nhau
Con này thằng nọ có đau
Xóm giềng bàn tán nguyên tàu nhục chung
Lột quần xé áo lung tung
Kêu ca bêu rếu cuối cùng được chi
Mê cuồng loạn trí sân si
Đốt nhà đoạt mạng bởi vì chữ yêu
Bờ ao con sáo nó kêu
Hết duyên níu kéo nuông chiều vẫn không
Tào khang tựa lúc mùa đông
Chăm lo ấp lạnh quạt nồng nâng niu
Chứ đâu nhà cửa đìu hiu
Tối ngày chạm mặt đặt điều ghen tuông
Hết duyên kẻ giữ người buông
Vậy thôi toan tính ôm buồn cho xong
Ham gì cái thứ đi rong
Đèo bồng lớn bé cua còng đâu hay
Ở đời tính nhẩm ngón tay
Ông trời khéo đặt sắp bày đường binh
Nhìn qua ngó lại chứng minh
Thủy chung thì ít phụ tình thì đông
Tò te nem chả bà ông
Vui chơi mèo mả gà đồng rồi đi
Bày trò những chuyện khinh khi
Hờn ghen giận dỗi chai lì ra sao
Vốn là bản chất thanh cao
Yêu đương mà hóa tầm phào thị phi
Đừng nên trồng giống cây si
Ra đường còn khối thiếu gì độc thân
Gia can đạo đức phân vân
Nợ nhau kiếp trước trả dần xong xuôi
Rãnh rang thăm viếng tới lui
Còn tình đã cạn nên lùi ra xa
Ghen tuông vớ vẫn khóc la
Có chăng giữ lại mớ da vợ chồng
Còn gan ruột với bộ lòng
Gởi nơi chổ khác đừng hòng kết chung
Lên giường gối chắn lung tung
Vậy thà kết hợp chúng cùng một đôi
Cơm canh cà đã thiu hôi
Đổ đi tất cả thứ tồi thối tha
Lỡ mà bến đục phải sa
Chờ cơn mưa bạt đến mà rửa nhơ
Chớ nên Ghen kiểu vu vơ
Lòng người đôi lúc lờ mờ đổi thay !
04 - 23 - 2013
CHÚ ĐẠI BI Nhất tâm trì chú đại bi
Niệm cho thoát khổ để thì an vui
Hai mốt câu biến tới lui
Tụng cho rõ chữ đẩy lùi thương đau
Rằng là phiền muộn trước sau
Kinh này lợi lạc muôn màu uyên thâm
Bởi do Bồ Tát Quán Âm
Thần thông khai hóa xóa lầm lỗi sai
Thiên thủ thiên nhãn ngàn tai
Nhìn ra bốn cõi không nài cứu nguy
Tòa sen phật ngự thị uy
Quỷ ma khép nép phục quỳ xin tha
Nam mô hắc ra đát na
Bổn thân hiện tướng chuỗi là ngọc trai
Tu trì theo pháp sớm mai
Chúng sanh giải thoát theo ngài vãng sanh
Hóa ngàn chư Phật thật nhanh
Tôn giả thần thánh hiện thành như khuôn
Kinh này phải nhớ luôn luôn
Cầu muôn lợi lạc lo buồn chóng qua
Bồ đề tát đỏa bà da
Từ bi vô ngại tâm đà la ni
Xóa tan căn tánh sân si
Ơn trên gia hộ tức thì hết xui
Ai nghèo khó hoặc mù đui
Thời nghe kinh pháp thêm mùi trầm hương
Hoa tươi dâng cúng mười phương
Ngày đêm khấn nguyện mọi đường đổi thay
Trang nghiêm cung kính trên tay
Đọc nhuần câu kệ Phật bày kế binh
Muôn đời ức kiếp chứng minh
Một câu chánh niệm lỗi mình được tha
Thân người không dể mà ra
Tu ngay không sẽ phiền hà về sau
Tụng kinh chú đại bi mau
Đến khi thọ mạng ánh màu hào quang !
05 - 04 - 2013
VƯƠNG THÚY KIỀU Thời xưa Minh Thế nước Tông
Tộc Vương viên ngoại trong dòng phú gia
Cửa nhà con cái tính ra
Một trai hai gái cũng là ơn trên
Ba con cha mẹ đặt tên
Trai Quang cậu út cái nền tổ tiên
Thúy Vân chị kế kể riêng
Đầu lòng cô cả ngoan hiền thẳng ngay
Trời sinh nàng đẹp mê say
Mày ngài mắt phượng nơi này hằng nga
Dịu dàng đằm thắm thướt tha
Thúy Kiều chính thật một nhà họ Vương
Nhưng đời lại lắm đau thương
Má hồng phận số nhiều đường trả vay
Nụ tình xuân nở trên tay
Xui chi bạc bẽo đọa đày tấm thân
Dáng kiều ai khéo đỡ nâng
Thanh minh tảo mộ đôi lần đầu năm
Đạm Tiên bia khắc nhìn thăm
Cũng là phận gái mộ nằm hoang sơ
Sinh tiền có lẽ bơ vơ
Nén hương thắp vội vô bờ cảm thông
Quay về ra ngõ chợt trông
Gặp chàng Kim Trọng chạnh lòng mến yêu
Mặt ngoài e lệ bấy nhiêu
Trong thì đã bén thêm nhiều tương tư
Kỷ vật trao tặng đã như
Kết lời ước hẹn một từ se duyên
Bỗng đâu phận gái thuyền quyên
Tai bay họa gởi quan quyền mưu sâu
Chuộc cha Kiều có quên đâu
Dặn em thay hộ tình đầu trúc mai
Duyên em tình chị có sai
Lệ rơi lã chã gót hài nhuốc nhơ
Thôi thì đành hẹn vào mơ
Lầu xanh thân ngọc ai chờ ai khen
Ngày ngày sen lấm bùn đen
Tú bà bắt ép tối đèn khách lên
Không chiều bèo bọt bấp bênh
Vùi hoa dập liễu khó bền sống lâu
Bởi do thằng Mã đầu trâu
Giám Sinh nó gạt về hầu tựa nương
Bọn này buôn phấn bán hương
Nhụy ong đã hút chuyện thường tiết trinh
Cắn môi khóc hận lặng thinh
Tìm người thật dạ cứu mình cho xong
Dò sông dò biển dể đong
Mấy ai lấy thước dò lòng ác tâm
Tên Khanh họ Sở thiệt thâm
Bày mưu tính kế âm thầm hại em
Nơi lầu Ngưng Bích ngồi xem
Khai em bỏ trốn rồi dèm pha ra
Thế là bọn chúng không tha
Trăm lần đánh đập lụa là tả tơi
Bềnh bồng chiếc lá rụng rơi
Xót xa nhi nữ không lời tỏ phân
Sông chiều nước lớn lại dâng
Nghĩ mình sẽ chẳng còn cần tình yêu
Đời em tựa gió phiêu phiêu
Đêm nằm hoan lạc bao điều đắng cay
Thúc Sinh chàng đến thật hay
Cứu nàng thoát cảnh bùn lầy oan khiêng
Tưởng rằng một bước lên thiên
Anh đà có vợ lại phiền đèo hai
Cam tâm lẻ mọn làm gai
Cha chồng khinh rẻ sắc tài ghét chê
Hoạn Thư bà cả gớm ghê
Chờ chồng đi vắng bắt về làm nô
Thuyền trôi trên sóng nhấp nhô
Một năm phu phụ keo hồ rã tan
Hoa Nô danh mới lại mang
Hầu bà họ Hoạn khảy đàn vui chơi
Tình tang chén rượu chưa vơi
Máu tim nức nở kêu trời thấu chăng
Phím chùm kéo sợi dây căng
Em cười anh khóc ngỡ rằng chiêm bao
Thôi thì chẳng dám trèo cao
Trạc Tuyền xuống tóc rồi vào am tu
Quan Âm Các tối âm u
Tụng kinh phá giải mối thù vô minh
Cuộc đời có lúc hiển vinh
Gặp ngay Từ Hải dáng hình oai nghi
Tướng tài vai rộng chân đi
Anh hào cũng phải lụy vì giai nhân
Rượu đào hoa chúc ái ân
Ngày về thắng trận ta cần kết hôn
Dặn chàng ra tới ngọ môn
Thiếp xin trao gởi tâm hồn chớ lo
Trận tiền chiến đấu đôi co
Phe nào cũng quyết đọ dò đối phương
Quần hùng da bọc yên cương
Đa mưu túc trí kiên cường xông pha
Triều đình tổng đốc nơi xa
Quan Hồ Tôn Hiến vừa già vừa điêu
Dụ nàng vẽ nước ra chiêu
Quy hàng đoàn tụ với Kiều đang mong
Nam nhi tứ hải rủi rong
Hôm nay gặp nạn bởi vòng bao vây
Thì ta chết đứng ở đây
Mắt nhìn hàng giặc một bầy khiếp kinh
Máu loang xương trắng sanh linh
Lệ rơi do cái tội tình gây nên
Chôn chàng bia đá khắc tên
Gieo mình tự tử cho bền thệ xưa
Mây đen dần xóa sau mưa
Tỉnh ra mới biết ai vừa hồi sinh
Con thật chất phát đẹp xinh
Hủy hoại thể xác công tình mẹ cha
Thế gian chẳng giống thi ca
Kiếp người đôi lúc rề rà không xuôi
Ở đây rau cháo cô nuôi
Chùa này rộng mở ngọt bùi sớt chia
Nâu sòng sư đứng bên kia
Pháp danh Duyên Giác xa lìa lục căn
Thúy Kiều nước mắt thấm khăn
Rằng mang chướng nghiệp gánh hằn nơi tim
Lần về chốn cũ gặp Kim
Người xưa vắng bóng nay tìm đến nhau
Mừng mừng tủi tủi trước sau
Chỉ mong kết bạn trọn màu thủy chung
Đừng khơi lại những mông lung
Tình xưa khép lại não nùng riêng mang
Đa đoan má phấn đài trang
Trăm năm sử sách tên nàng còn nêu !
05 - 08 - 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2013 00:30:23 bởi Nguyễn Tâm >
MỘNG HƯ VÔ Trôi trong hư không vào vô định
Lặng lẽ tiếng lòng thoáng mông lung
Đam mê lang thang cuối đường cùng
Tỉnh giấc điệp ngây ngô lạc lối
Ở nơi đâu hoàng hôn bóng tối
Chạm tâm hồn bao mối hoang mang
Ngoài kia khói mây thôi chóng tàn
Lạnh lẽo bơ vơ chừng mê muội
Một tấm thân trần như cặm cụi
Hiện tại chỉ là bước lãng du
Tìm mãi hồn hoang trói ngục tù
Loạng choạng biết đâu nơi bến vắng
Có chút phân vân sao im lắng
Về với tục trần những tính toan
Tự hỏi mấy khi được vẹn toàn
Mộng hư ngỡ thực hư hay mộng !
05 - 10 - 2013
LỆ TÂY THI Phạm lang ơi hỡi Phạm lang
Em vì non nước bỏ chàng sao cam
Ngọc ngà địa vị chi ham
Rời quê xa xứ để làm cung phi
Từ ngày tiễn biệt ra đi
Xuống thuyền má phấn xuân thì đài trang
Hận nhà thù nước vai mang
Trả xong món nợ lỡ làng duyên em
Yêu đương thật dạ chàng xem
Tuổi xanh trong trắng sau rèm tiết trinh
Sanh thời loan lạc chiến chinh
Quần thoa cũng phải liều mình cứu an
Chiếu thư bút ký vua ban
Tuyển nàng thôn nữ lập bàn mưu sâu
Để rồi phận gái về đâu
Trời Ngô lắm cảnh cơ cầu hẫm hiu
Ở gần lửa bén tình yêu
Có người san sẻ mỗi chiều nhớ quê
Hoa đời mưa tưới xum xuê
Chữ ơn cái nghĩa đề huề đôi bên
Phù Sai nâng bước em lên
Đành thôi dâng trọn cho bền ước giao
Cũng thì trà rượu mâm cao
Xe hoa áo cưới có nào thiếu chi
Lời ra bàn tán thị phi
Bỏ người tình cũ chỉ vì chánh cung
Miệng mồm đay nghiến lung tung
Đêm nằm khóc muộn não nùng bi thương
Bên chồng không thể vấn vương
Kiếp sau Phạm Lãi chung đường tóc tơ
Bây giờ đành hẹn trong mơ
Cúi đầu tạ lỗi lệ mờ hoen mi
Khuynh thành trầm nét Tây Thi
Tình duyên trăm mối sá gì chia đôi
Bên tình bên nghĩa lôi thôi
Đau lòng chọn một cho rồi ai ơi
Ngửa tay hứng giọt sầu rơi
Má hồng bạc mệnh rối bời tâm can
Hai nơi Việt quốc Ngô ban
Cạn niềm tâm sự muôn vàn suy tư !
05 - 21 - 2013
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: