Trang thơ Nguyễn Tâm
Thay đổi trang: << < 192021 > | Trang 20 của 21 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 308 bài trong đề mục
Nguyễn Tâm 31.05.2013 14:00:50 (permalink)
0
KẺ GIẢ NHÂN



Kìa đứa giả chân chơi trò nhân nghĩa
Tráo trở rành rành mai mỉa thật hư
Bộ lòng tối thui cứ giữ khư khư
Nghĩ mà khổ cho cái dạ trần thế

Quýt cam vị ngọt chát chua chanh khế
Trắng đen mọi đàng chuyện kể đúng sai
Gieo thêm tiếng đời ác đổ vào tai
Cái vành miệng lưỡi gom bao tội lổi

Kẻ mất lương tri thì gây nông nỗi
Còn ai dại khờ thay đổi trí khôn
Dẫu ở thị thành hay cuối nông thôn
Bát cơm trắng dẻo chắc gì không sạn

Mấy hạng chơi thâm chữ tâm đã cạn
Lấp ló rình mò đoạt mạng người ta
Trốn núp trong lùm bụi lùm thối tha
Khứu giác hít ngửi chẳng chi phân biệt

Bọn lũ yêu ma khó mà bị tiệt
Chúng sống bầy đàn tiêu diệt lẫn nhau
Rồi cứ đời này cho đến kiếp sau
Sanh xong rồi tử nào hay nào biết

Có mắt như đui có tai như điếc
Bày ra lắm trò như xiếc chơi ngông
Để đêm qua ngày úp mặt vào mông 
Thiệt là mê muội đầu lông thiếu não

Luôn nhớ cho rằng thế gian hư ảo
Cảnh vật vô thường điên đảo xem nghe
Nhìn vào cơ thể thấy nhục phải che
Chớ nhiều khoác lác bệnh đè kiến tánh

Gian ngoa học đòi tưởng thay thần thánh
Đường chánh khác tà so sánh bấp bênh
Mưu kế thấp hèn bày biện chông chênh
Cười thay mọi việc rõ như ánh sáng

Ôi lắm sự tình chua cay chán ngán
Một vũng bùn lầy lóng cạn chờ trong
Lấy thước đo dò nâng hạ cân đong
Khóc thương mấy bận hồng trần nhơ nhuốc !

05 - 24 - 2013
Nguyễn Tâm 24.06.2013 13:30:56 (permalink)
0
LÒNG QUÊ



Con về thăm quê đất mẹ hiền hòa
Thuở ấy bây giờ không xóa dấu xưa
Vẫn hàng me xanh đùa nắng buổi trưa
Và những tàn cây con tìm bóng mát

Cái chợ ở xa bên kia bãi cát
Chiều xuống lên đèn thuyền sát kề nhau
Cùng với cha anh tay lưới kéo mau
Tôm ốc cá cua dòng đời hối hả

Đôi bàn tay chai đôi vai vất vả
Mẹ gánh chị gồng cao cả thâm ân
Manh áo bát cơm chở che ân cần
Có tuổi thơ nào tràn đầy hạnh phúc

Thời gian trôi qua nhánh sông có khúc
Khơi ký ức nào từ lúc rời quê
Nơi chốn phồn hoa vật chất đề huề
Nước mắt con rơi nỗi niềm chất chứa

Quê hương yêu thương còn đây lời hứa
Xứ sở đượm tình như tựa bức tranh
Thay tóc mẹ già cho tóc con xanh
Đổi xác thân cha nuôi con khôn lớn

Cắn hạt lúa non lụa là mơn mởn
Vị ngọt cội nguồn chẳng sờn nghĩa ơn
Chiếc võng câu hò đâu thể so hơn
Ngày bé nằm nôi bú tay khát sữa

Xin thêm một đời tuổi thơ lần nữa
Dẫu phải cơ hàn hai bữa canh rau
Họ hàng xóm thôn chia sớt cùng nhau
Tấm lòng chơn chất ngọt bùi san sẻ

Ôi đã xa rồi cái thời non trẻ
Bên rặng trâm bầu trốn lẻ tìm nhau
Đứa núp ụ rơm đứa nép chòi sau
Giờ đi mỗi ngã bốn phương tám hướng

Lại thèm được ăn khoai lùi bắp nướng
Đọt bí dưa cà tận hưởng quà quê
Mắm cá chưng tương ngoại tôi cười xuề
Thích muốn món gì bà làm cho cháu

Ai yêu quê hương chung một dòng máu
Ca dao quyện cùng tiếng sáo Vân Tiên
Thắp nén hương xin cúi mặt khắp miền
Nay về đất tổ gợi niềm tâm cảm !

06 - 23 - 2013
Nguyễn Tâm 13.08.2014 00:15:17 (permalink)
0
LẬN ĐẬN 
 
 
Thanh xuân mấy lúc đã qua
Tuổi đời chồng chất phải quà ơn trên ?
Mà sao thời vận bấp bênh
Thuyền đời mấy nẻo khó bền duyên may

Nghĩ rồi bấm đốt ngón tay
Số này lận đận bao ngày bao năm
Cơ trời thuận chẳng ghé thăm
Nửa đêm trăn trở khó nằm được an

Chịu thương cơn nắng chưa sang
Hong giùm phận bạc bẽ bàng gian truân
Cuộc đời lắm lúc trầm luân
Càn khôn tạo hóa thắm nhuần kiền khôn

Thế mà họ tộc gia môn
Ít người vinh hiển vụng tồn phước thiên
Dặm ngàn sương gió triền miên
Tha phương cầu thực tận miền chốn xa

Cạy người nương tựa thân ta
Tủi cho cái cảnh đẩy đà nam nhân
Chí trai tháo vác đỡ nâng
Mà nay phải chịu luồng cần miếng ăn

Vận niên tuổi hạc thêm tăng
Tóc in màu bạc trán hằn vết nhăn
Lỡ thời tại số tại căn
Kiếp xưa chắc hẳn cộc cằn hiểm sâu

Cái phần trời sắp nằm đâu
Lo chi rối rắm cho sầu ruột gan
Gánh nghèo đeo khổ ai ban
Bề trên đã định thì bàn làm sao

Cúi đầu lạy thánh ở cao
Ngó qua xem xét cảnh nào ai bi
Vẽ đường mách lối nó đi
Hồng trần lắm bụi bởi vì nhân sinh !

08 - 12 - 2014
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2014 00:17:39 bởi Nguyễn Tâm >
Attached Image(s)
Nguyễn Tâm 23.08.2014 10:42:12 (permalink)
0
BẾN TRE QUÊ BẠN

Tôi về quê bạn Bến Tre
Đường chiều mưa bạt e dè bước chân
Hàng dừa đứng nép bên sân
Người quê mộc mạc ân cần hỏi thăm

Bến Tre đâu có xa xăm
Đò ghe vắng khách còn nằm ven sông
Phà xưa nay có còn không 
Để khơi kỷ niệm ấm nồng đã qua

Giàn bầu trổ trái ra hoa
Bữa cơm đạm bạc chan hòa tình thương
Dân nghèo dầu dãi gió sương
Tấm lòng chơn chất đời thường là đây

Có ai rong rủi trời mây
Bỏ dòng nước lũ đượm đầy phù sa
Mưa buồn con ếch ngân nga
Mẹ che tấm bạt chờ ta trở về

Xóm thôn làng mạc cận kề
Lắng trong hơi thở trọn bề suy tư
Đêm nằm mơ mộng thực hư
Mai rày gợi nhớ hai từ Bến Tre .

05 - 10 - 2013
Nguyễn Tâm 24.08.2014 13:20:22 (permalink)
0
PHẬN TÔI ĐÒI

Chán cái cảnh đời chuyện áo cơm
Cắn răng mà chịu sự om đờm
Cái số làm công bao kệch cỡm
Coi như con rối buộc bó rơm

Con người khối kẻ muốn tiếng thơm
Cứ tưởng dốt ngu như thằng bờm
Câu từ nhà sang sao nghe tởm
Cuộc đời nhổ toẹt thứ rạ rơm

Có tiền chúng nói chúng thổi bơm
Cũng phải lắng nghe dám nguýt lờm
Cáu có mỗi ngày thấy bắt gớm
Cười khóc phận mình cá vào nơm

Cảnh đời như bút thiếu cục gơm
Căn duyên đưa đẩy mà ậm ờm
Cầu trời khẩn phật mỗi buổi sớm
Cho dứt nghiệp này hết lơm cơm !

04 - 07 - 2013
 
Nguyễn Tâm 28.08.2014 01:31:46 (permalink)
0
VẬN ĐEN
 
 
Ngồi trong bóng tối đêm dài
Lật trang sách vận ngẫm vài suy tư
Ánh đèn héo hắt vô tư
Nửa soi dưới áng văn thư bộn bề

Lo cho cái nghĩa trăng thề
Rồi tới cơm áo ê chề tiền nong
Tuổi đời mấy bận long đong
Lổi sanh chữ bạc chớ hòng kêu than

Quạ kêu đầu sớm sương tan
Vận đen ai mách luận bàn kiếp vay
Trở bàn tay có đâu hay
Đường duyên đường lộc chẳng may đường nào

Tử vi mạng chiếu sao vào
La hầu Thái bạch anh hào cũng nguy
Dẫu cho đầu óc tư duy
Trời kêu danh tánh khó tùy mà ngơ

Phận thời đôi lúc căn cơ
Rủi may lên xuống ai ngờ đeo mang
Công danh sự nghiệp rẽ sang
Vướng vòng trắc trở hai đàng hỡi ôi

Lọt lòng từ thuở nằm nôi
Giờ nay nhẩm tính đã rồi ba mươi
Xuân xanh nhìn lại kém tươi
Mãi mê kiếp sống nụ cười còn đâu

Đục trong con nước nông sâu
Trãi qua dâu bể mà rầu tâm can
Thân này hồn phách chưa tan
Là còn mang nợ ngày tàn chưa thôi !

08 - 26 - 2014
Nguyễn Tâm 28.08.2014 23:57:15 (permalink)
0
MÀU MẮT TÌNH YÊU

Ở trong anh tình vương màu mắt
Khi em về nắng tắt cuối thôn
Phút suy tư nhen nhún vào hồn
Gợi nhung nhớ người em gái nhỏ

Bước chân son bờ lau ngọn cỏ
Nâng dáng hồng bỏ ngỏ lối xưa
Nụ hương đêm nói sao cho vừa
Anh ngây dại một thời thơ trẻ

Ánh tà dương soi mình đơn lẻ
Ngọn gió nào thỏ thẻ với ai
Có chàng trai si mê gót hài
Yêu cô gái tuổi vừa đôi tám

Trời mùa thu nền vàng mây xám
Bao năm rồi mới dám tương tư
Họa vần thơ e ngại chừng chừ
Làm kỷ vật mênh mang niềm nhớ

Phút ban đầu vì đâu vô cớ
Tiếng thì thầm anh chở yêu thương
Nói cùng em cơn mộng bình thường
Màu mắt biết ươm tình chớm nở !

08 - 27 - 2014
Nguyễn Tâm 30.08.2014 22:01:31 (permalink)
0
HẬU HỌA THƠ
 
Họa thơ cái nghĩa làm thơ
Ngồi vặn trí óc rồi thờ người ra
Cả ngày chẳng ý chi xa
Quẩn quanh cũng chỉ là ba ý cùn

Bỏi do cái não nó lùn
Mà đòi cao thấp với cùng vĩ nhân
Cái đầu rồi tới cái thân
Viết chưa trọn vẹn bần thần không yên

Nghe rằng mấy lão bách niên
Bài tân thủ cựu không hiền bỏ qua
Luật bài niêm vận qua loa
Người trên kẻ dưới khó hòa khinh khi

Bụng thời chữ bé tì ti
Khua đôi nét bút khó bì được ai
Mười bài hết chín bài sai
Vỗ đùi tấm tắc khen tài mình hay

Dế mèn dưới đám cỏ cây
Cận bên tùng bách cả bầy mù đui
Sáng cười trêu cợt tối thui
Thơ người mai mỉa kém mùi thơ ta

Chữ tài thiên hạ ngợi ca
Ngàn năm bút tích thật là chẳng sai
Còn như khỉ múa sáng mai
Nhơ thân kẻ ghét bi hài sĩ phu

Làm gì cũng có căn tu
Ham háo lợi lộc thì mù trí khôn
Văn thơ ngày luyện tháng ôn
Bạ đâu họa đó chỉ ồn thế gian

Chấp tay lạy bố xin can
Có mê thi phú nên càng tư duy
Tuyệt phẩm là phải nghĩ suy
Cái danh thi sĩ còn tùy chúng sanh

Đừng theo giở thói cạnh tranh
Cố công viết lách để dành đầu trang
Kẻ qua ngó lại hỏi han
Ông phô tài mọn thuộc hàng thường dân

Triệu bài đem xách lên cân
Được dăm bài lẻ mà cần sửa sai
Số nhiều đọc bở hơi tai
Vừa dai vừa dở lại dài lung tung

Thơ tình lãng mạn nhớ nhung
Còn thơ tả cảnh thì cùng thiên nhiên
Vẽ vời thơ ở cõi tiên
Mây xanh bốn bể phật thiền đài sen

Mực mài giấy trắng tòn ten
Áo quần nhẳn bóng vác kèn kêu la
Bảo rằng học tít nơi xa
Mo đùm bộn chữ có mà ai hơn

Hậu nhân bất kính vô ơn
Luận thơ tiền bối giận hờn chê bai
Bình bàn thơ thế làm sai
Hoặc làm chưa chuẩn sắp bài chưa ngay

Vô thường lầm lạc mê say
Quỷ ma đội lốp để thay thánh hiền
Ngẫm ra nhiều sự ưu phiền
Kẻ nào cũng muốn được liền danh thơm

So bì hí họa lơm cơm
Chán chường nhân thế ơm đờm mà thương
Cúi đầu thắp một ném hương
Tiền nhân tha thứ tỏ tường ý thơ !

08 - 30 - 2014
Nguyễn Tâm 01.09.2014 00:56:52 (permalink)
0
THAY MÙA
 
Giữa không gian trở mình vàng ngắt
Chiều nắng hanh chợt tắt nơi xa
Đâu lưng chừng khoảng trống bao la
Mỏi cánh chim là đà dung rủi

Nghe râm ram tiếng ve hờn tủi
Gọi dế mèn còn nhủi trong hang
Đám mây hồng lững thững lang thang
In hình bóng từng hàng nhảy múa

Ngọn cỏ lau bên đồi héo úa
Bên gốc nhàu nhăn nhúa già nua
Lá thay màu chẳng chút phân bua
Nơi thinh vắng gió lùa trêu ghẹo

Khung trời xanh mở ra tí tẹo
Ngang bờ hồ xiêu vẹo một bên
Ngã lưng nằm ru giấc mình ên
Để khắc khoải bồng bềnh con nước

Thay cảnh này mùa đi sau trước
Còn chừng chừ hạ rước thu sang
Ánh tà dương tím sắc đài trang
Thu quyến rũ mơ màng tỉnh giấc !

08 - 30 - 2014
Nguyễn Tâm 03.09.2014 13:40:22 (permalink)
0
TÌM CỐ NHÂN



Ta trở lại vườn xưa 
Nhớ bạn nói sao vừa
Cảnh cũ nay sơ xác
Lác đác lá thu rơi

Lối vắng người một nơi
Nuốt lệ mắt nghẹn lời
Tình xưa còn nhắn nhủ
Cỏ phủ màu rêu xanh

Trời chiều cái nắng hanh
Gió ru cơn mộng lành
Về đây tìm lại bạn
Để cạn chút niềm riêng

Tình tri kỷ thiêng liêng
Tuy xa cách hai miền
Đào viên cùng kết nghĩa
Chẳng mai mĩa đắng đo

Bụi trần mấy bận lo
Ngày đi còn dặn dò
Dù trăm sông ngàn biển
Vinh hiển buổi trùng hoan

Dẫu biết đời lo toan
Cuộc sống khó vẹn toàn
Phương trời này ly biệt
Lời thiệt tạm bày phân

Đôi bạn vẹn tri ân
Sớt chia nhau ân cần
Nay còn đâu dư ảnh
Nửa mảnh tim gãy đôi

Chén rượu hẹn cùng tôi
Sao người quên mất rồi
Lòng buồn nhìn viễn cảnh
Lành lạnh gió heo mây

Ta đã về lại đây
Góp nhặt chút tình này
Lối hoang tàn ngơ ngác
Tan tác bạn mình ơi !
09 - 02 - 2014

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2014 13:41:30 bởi Nguyễn Tâm >
Nguyễn Tâm 05.09.2014 12:10:36 (permalink)
0
ĐỜI CA SĨ

Nơi màn nhung mua tiếng cười thiên hạ
Đã bao mùa xuân hạ đến thu đông
Gửi tình riêng ray rức đêm màu hồng
Thầm trao trọn thân tằm vươn tơ óng

Đời trắng đen bấp bênh như ngọn sóng
Sau ánh đèn khản giọng bán lời ca
Nhưng mấy khi được người thương thật thà
Lời cay độc chẳng tiếc chi phỉ báng

Kiếp cầm ca tương lai nào tươi sáng
Có chăng là tản mạn chỉ mình ên
Tựa bèo trôi trên mặt nước lềnh bềnh
Son phấn nhạt phận làm dâu trăm họ

Gánh trần lao mai rày đây mốt nọ
Mảnh cơ hàn ở trọ với thời gian
Quyện hồn đơn thổn thức mấy cung đàn
Nghe mặn đắng khoé mi nhòa lệ đổ

Trót đeo mang chữ nghề theo nghiệp tổ
Dẫu đoạn trường lắm khổ cánh phù dung
Thay xiêm y đêm lắng xuống não nùng
Buồn danh vọng thoáng mơ màng hư ảo !

09 - 03 -2014

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2015 05:53:57 bởi Ct.Ly >
Nguyễn Tâm 07.09.2014 13:13:13 (permalink)
0
CẢNH ĐI CHÙA

Cái cảnh đi chùa 
Được đúng một mùa
Thế gian cứ thích hợp hùa
Nơi nào chùa lớn thì ùa về xem

Xô đẩy tèm lem
Chen lấn đi kèm
Ông sư ông sãi lèm bèm
Chúng mày như thế ai thèm độ cho

Cúng thí so đo
Tâm trí tối mò
Ở nhà cắt thịt giết bò
Lên chùa thì lại giả đò phóng sanh

Lấp ló gian manh
Ăn uống giựt giành
Kệ kinh gõ mõ tập tành
Đọc ba câu chú đòi thành như lai

Nghiệp nặng hai vai
Cứ tưởng mình tài
Gặp phật xá lạy dài dài
Còn trong bụng dạ lại cài dao găm

Chùa chiền hằng năm
Mười lăm ngày rằm
Phải chi chăm chỉ như tằm
Thọ chay vài bữa ngồi nằm rên la

Chọn chùa ở xa
Đi cho ta bà
Đến chùa chủ yếu la cà
Chuyện người hóng hớt để mà hại nhau

Cửa thiền trước sau
Tranh đua làm màu
Phô trương thanh thế sang giàu
Bao nhiêu phước báu đổ nhàu xuống sông

Phật dạy cho thông
Chớ có đèo bồng
Ngoài kia dương thế bụi hồng
Đi chùa cốt yếu phải trồng cây nhân

Cầu đạo từ thân
Sửa tâm chuyên cần
Tội do kiếp trước nợ nần
Kiếp này ráng bỏ xóa dần không thôi

Điên đảo cái tôi
Nhiều như cát bồi
Chúng sanh sống kiếp tranh mồi
Muôn đời sanh tử luân hồi đau thương !

09 - 05 - 2014
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2014 14:49:56 bởi Nguyễn Tâm >
Nguyễn Tâm 13.12.2014 14:52:35 (permalink)
0
HẬU HỌA THƠ

Họa thơ cái nghĩa làm thơ
Ngồi vặn trí óc rồi thờ người ra
Cả ngày chẳng ý chi xa
Quẩn quanh cũng chỉ là ba ý cùn

Bỏi do cái não nó lùn
Mà đòi cao thấp với cùng vĩ nhân
Cái đầu rồi tới cái thân
Viết chưa trọn vẹn bần thần không yên

Nghe rằng mấy lão bách niên
Bài tân thủ cựu không hiền bỏ qua
Luật bài niêm vận qua loa
Người trên kẻ dưới khó hòa khinh khi

Bụng thời chữ bé tì ti
Khua đôi nét bút khó bì được ai
Mười bài hết chín bài sai
Vỗ đùi tấm tắc khen tài mình hay

Dế mèn dưới đám cỏ cây
Cận bên tùng bách cả bầy mù đui
Sáng cười trêu cợt tối thui
Thơ người mai mỉa kém mùi thơ ta

Chữ tài thiên hạ ngợi ca
Ngàn năm bút tích thật là chẳng sai
Còn như khỉ múa sáng mai
Nhơ thân kẻ ghét bi hài sĩ phu

Làm gì cũng có căn tu
Ham háo lợi lộc thì mù trí khôn
Văn thơ ngày luyện tháng ôn
Bạ đâu họa đó chỉ ồn thế gian

Chấp tay lạy bố xin can
Có mê thi phú nên càng tư duy
Tuyệt phẩm là phải nghĩ suy
Cái danh thi sĩ còn tùy chúng sanh

Đừng theo giở thói cạnh tranh
Cố công viết lách để dành đầu trang
Kẻ qua ngó lại hỏi han
Ông phô tài mọn thuộc hàng thường dân

Triệu bài đem xách lên cân
Được dăm bài lẻ mà cần sửa sai
Số nhiều đọc bở hơi tai
Vừa dai vừa dở lại dài lung tung

Thơ tình lãng mạn nhớ nhung
Còn thơ tả cảnh thì cùng thiên nhiên
Vẽ vời thơ ở cõi tiên
Mây xanh bốn bể phật thiền đài sen

Mực mài giấy trắng tòn ten
Áo quần nhẳn bóng vác kèn kêu la
Bảo rằng học tít nơi xa
Mo đùm bộn chữ có mà ai hơn

Hậu nhân bất kính vô ơn
Luận thơ tiền bối giận hờn chê bai
Bình bàn thơ thế làm sai
Hoặc làm chưa chuẩn sắp bài chưa ngay

Vô thường lầm lạc mê say
Quỷ ma đội lốp để thay thánh hiền
Ngẫm ra nhiều sự ưu phiền
Kẻ nào cũng muốn được liền danh thơm

So bì hí họa lơm cơm
Chán chường nhân thế ơm đờm mà thương
Cúi đầu thắp một ném hương
Tiền nhân tha thứ tỏ tường ý thơ !

08 - 30 - 2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2014 14:54:03 bởi Nguyễn Tâm >
Nguyễn Tâm 13.12.2014 14:56:30 (permalink)
0
MẢNH VẢI



Mảnh vải che đời che tấm thân tục
Quấn cái gọi là gỗ mục biết đi 
Dẫu giàu hay nghèo mập ốm sá chi
Che miếng da bọc cái thây hôi thối

Mảnh vải vô tri bao màu sáng tối
Nghĩ rõ mà xem mấy lối phân chia
Tấm nào bẩn nhơ thì vơ ra rìa
Nhìn cũng thấy lạ dạ nhơ thì giữ

Quét lá trần gian một ngày bao cữ
Gom lại bụi hồng mấy chữ thờ ơ
Có nghĩa gì đâu chỉ mảnh vải hờ
Làm sao che được lương tri mờ mịt

Thôi nói cho xong chuyện gà chuyện vịt
Chuyện mảnh vải còn cuộn thịt nhân gian
Cái đống trơ gan cũng đến lúc tàn
Ngày vào quan quách cũng nhờ mảnh vải !

09 - 07 - 2014
Nguyễn Tâm 13.12.2014 14:59:17 (permalink)
0
NHỚ TẾT TRUNG THU



Tết trung thu xách đèn đi chơi
Thuở đầu xanh còn tiếng ru hời
Với chúng bạn bên làng kia tới
Phố với phường chạy nhảy mệt hơi

Đêm trăng rằm đẹp quá ta ơi
Đèn ông sao nến đốt sáng ngời
Lủ trẻ nhỏ gọi nhau í ới
Ra sân nhà tụ tập khắp nơi

Bọn con gái ca múa lả lơi
Còn đám trai trêu ghẹo đủ lời
Tuổi ấu thơ như trang giấy mới
Chia nhau vài miếng bánh cùng xơi

Nay qua rồi cái thuở thảnh thơi
Nhớ trung thu tháng tám một thời
Giờ đã trôi xa tầm tay với
Chiếc lồng đèn hình bướm hình dơi

Tết trung thu xách đèn đi chơi
Chỉ còn trong tiềm thức xa vời
Có ai mang tình trăng vun xới
Trung thu nằm ngắm ánh sao rơi !

09 - 08 - 2014
Thay đổi trang: << < 192021 > | Trang 20 của 21 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 308 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9