CHỜ NGƯỜI VỀ..
Ngày xưa, đâu nữa còn ngày xưa.
Khi cuộc tình mình đã vỡ lỡ.
Con ngõ qua dường như bỡ ngỡ.
Đôi chân sao cảm thấy thãi thừa?
Nếu ngày ấy chẳng vội quay bước?
Không dỗi hờn buông tiếng biệt nhau.
Không để cho rơi nhiều nước mắt,
Hôm nay đâu đến nỗi chia tay.
Đường đời còn tiếp bước đi mãi.
Chốn đến còn xa gối mỏi chùng.
Bóng nguyệt nửa vừng đà sắp lụn,
Ngập ngừng tiếc nuối đó chờ ai?
Mong manh nắng xế chiều giăng lạnh.
Gió cuốn gom từng chiếc lá vàng.
Góc phố đêm đìu hiu quạnh vắng,
Đông về biết ai sưởi cho Anh?
Bờ vai ướt đẫm tìm hơi ấm.
Tai vẳng nghe lời gió thì thầm.
Thèm khát nơi nầy một bóng nắng,
Cùng Người về lịm giấc gối chăn.
LâmtuấnHiền