VẪN NHỚ MÃI MỘT NƠI
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 19 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 272 bài trong đề mục
LÂM TUẤN HIỀN 02.04.2016 22:26:07 (permalink)
0
MỘT CÕI.. NGÀN XA.
Mùa xuân mất an vui.
Bước chân đi lầm lũi.
Cho xong đó kiếp đời,
Qua đường dài chưa vơi.
 
Dòng sông trôi vời vợi.
Lặng lẽ giữa đôi bờ.
Thu xưa buồn chẳng trở,
Chiếc lá cuối thoảng rời.
 
Lất phất mưa chiều rơi.
Một mình ngồi góc phố.
Đêm về nghe lạnh giá,
Thèm một cơn mơ ngâu.
 
Duyên chớm nở ban đầu.
Ngỡ là vương vấn mãi.
Cây lành chim chẳng đậu,
Tình yêu cũng theo bay.
 
Người xa không quay lại.
Dòng im lững lờ chờ.
Mòn mỏi buông ngóng đợi,
Từng mùa nhớ bâng khuâng.
 
Hồi chuông thánh đường ngân.
Xuôi ngang nhìn bước tiếp.
Rời đây mang hoài niệm..
Tiếc nuối mãi nhân gian.
 LâmtuấnHiền
 
LÂM TUẤN HIỀN 07.04.2016 05:43:35 (permalink)
0
THỜI XA ẤY CÒN KHÔNG?
Ngày nắng đi theo tuổi học trò.
Cổng trường tấp nập đón đưa bước.
Ngõ đàng buổi sáng rợp màu áo.
Chiều xuống hàng cây ngóng dáng qua.
 
Thơ ngây chừa nửa giấc mơ ngà.
Đợi dịp trao duyên chờ phối ngẩu.
Khao khát buồng tim đợi ân ái.
Một lần dẫu sau đó chia xa.
 
Mắt biếc vô tư nhận thất vọng.
Khi mùa phượng vỹ đỏ ngập đường.
Chia tay vội vã chìm khuất bóng.
Chân khẽ xoay vòng khỏa vấn vương.
 
Tuổi đời chợt thoáng qua mau chóng.
Lạc lõng phong sương nhập hải hồ.
Một kiếp lưu vong buồn lụy khổ.
Vòng xoay con nước cuốn đưa vơi.
 
Chắc là không nữa hương tình cũ.
Quấn quít bên song cửa lăng thầm.
Ngồi nhớ phương xa khơi kỷ niệm.
Khung trời nắng ấm thoáng xa xăm.
LâmtuấnHiền
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2016 05:51:09 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
LÂM TUẤN HIỀN 09.04.2016 19:32:56 (permalink)
0
MÙA ĐI..
Xuân hết chiều qua hạ đến thay.
Nghe như ấm áp khoảng đường dài.
Những con chim nhỏ dừng ca hát,
Từng cánh lá vàng sắp chia tay.

Nhìn xác phượng hồng rụng vấn vương?
Rời xa cổng lớp với sân trường,
Biết khi hết hạ có còn nữa?
Gặp lại thiếu rồi lắm bạn thương.

Có thể sáo bay về tận hướng?
Vui cùng hạnh phúc kiếp người mong.
Tháng năm kỷ niệm dần qua mất,
Bận bịu dành lo chuyện gia đình.

Trời cho đặt để một phần định.
Không thể nào theo đúng ý mình.
Bến cuối dừng chân dòng tiếp chảy..
Đường trần bước mỏi nhớ chưa phai!
(Đôi lúc cô đơn ngồi nhớ lại..
Có chạnh lòng cũng chỉ mình thôi).
LâmtuấnHiền
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2016 19:37:35 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
LÂM TUẤN HIỀN 15.04.2016 20:41:59 (permalink)
0
CON ĐƯỜNG ẤY..
Con đường ấy, ngày xưa dạo mỗi tối.
Giờ đi qua đã quạnh vắng thưa người.
Từng bước chân kéo lê dường mệt mỏi.
Thiếu Em rồi kỷ niệm cũ cũng vơi.
 
Con đường ấy, đêm nay qua bước vội.
Bỏ sau lưng niềm mơ ước khuất mờ
Mưa lất phất vào hẽm sâu lầy lội.
Một bóng hình đi lạc lõng bơ vơ.

Con đường ấy, lần cầm tay bở ngở.
Cảm xúc dồn nghe rõ nhịp con tim.
Dẫn truyền khắp lặng thầm theo hơi thở.
Hòa quyện máu nồng lưu giữ nỗi niềm.
Con đường ấy, mù sương màu phượng tím..
Dấu rêu loang nằm im ngủ bên thềm.
Trong mắt biếc môi hồng đà tắt lịm.
Xóa vết hằn thành phố nhỏ qua đêm..
(Con đường ấy, bây giờ nhắc..buồn thêm)!
LâmtuấnHiền
 

r

<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2016 13:49:57 bởi Nguyệt Hạ >
LÂM TUẤN HIỀN 20.04.2016 07:08:43 (permalink)
0
NIỀM MONG..
Cánh chim về đậu cành đa cũ.
 
Cất tiếng gọi người vọng nhớ xưa.
 
Đã mấy quan san tình phai thuở.
 
Còn đây vương lại thoáng sương mù.
 

Những hạt bụi còn mang luyến tiếc.
 
Chưa rời bám đó để mơ thêm.
 
Vẫn mong gió ở ngàn phương trở.
 
Dỗ giấc rong rêu ngủ bậc thềm.
 

Cho vành môi nếm vị hương ngọt.
 
Phát xuất từ tim giữ máu nồng.
Luân chuyển đi về thầm ngóng đón.
 
Neo thuyền chờ lữ khách trên sông.
 
 
Xin chớ phụ tình tan ước vọng.
 
Thương yêu đừng tựa lá khô vàng.
 
Thu qua rời chốn hằng tưởng bóng.
 
Quay lại mùa sau ngộ cố nhân.
LâmtuấnHiền
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2016 07:09:57 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
LÂM TUẤN HIỀN 22.04.2016 04:48:55 (permalink)
0
LỐI XƯA.
Con đường thầm lặng sỏi buồn.
Bước chân dẫm lá nghe buông tiếng sầu.
Tháng ngày đưa đẩy về đâu?
Xót xa hằn dấu quay lưng ngắm nhìn.
 
Tìm trong ánh nắng bình minh.
Những tia soi đó cuộc tình cũng tan.
Thu chưa đến cảnh sắc vàng,
Nhạt nhoà theo bóng của hoàng hôn phai.
 
Quanh mình vương bám nợ vay.
Nên còn đi mãi quên về bến xưa.
Trăng tàn đêm góp thãi thừa.
Trả vào hư ảo loang xua ngàn trùng.
 
Vùi hồn lịm cõi mông lung.
Vết xưa đời xoá mộng cùng với mơ.
Lang thang mưa gió thẫn thờ,
Có ru tiếp nối cho ngơ ngần lòng?
 
Cầu vòng rực rỡ hư không.
Đón ai quá bước chuyển hồng mắt môi!
LâmtuấnHiền
 
LÂM TUẤN HIỀN 26.04.2016 20:23:33 (permalink)
0
TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Mùa đông qua phủ ngõ dài lạnh buốt.
Gợi nhớ thầm những kỷ niệm ngày xưa.
Tình yêu trao, đền đáp đó có vừa?
Chắc chưa đủ nợ vay từ tiền kiếp.
 
Trong cơn mơ, hồn được ru mê thiếp.
Giấc an bình cuốn quyện bóng hình Em.
Đưa bay xa đến tận miền hư ảo.
Sẽ dìm đây khỏa lấp chẳng cho tìm?
 
Ngàn năm sau tích trầm vùi hoài niệm.
Nhớ người tình một thuở thắm thiết yêu.
Hôm nay xa tận miền đông diệu vợi.
Mây thiên di đã mỏi bước đi tìm.
 
Thầm nuối tiếc giữ hoài một kỷ niệm.
Đợi trao người biết gặp gỡ còn không?
Vùng mù sương bước dài qua ngõ trắng,
Nhìn nụ hoa tuyết bám cứng vin cành.
Ôm nhung nhớ tình đơn phương bất hạnh!
LâmtuấnHiền
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2016 21:34:23 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
tonnuthihanh 26.04.2016 20:37:16 (permalink)
0
LÂM TUẤN HIỀN


TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Mùa đông qua phủ ngõ dài lạnh buốt.
Gợi nhớ thầm những kỷ niệm ngày xưa.
Tình yêu trao, đền đáp đó có vừa?
Chắc chưa đủ nợ vay từ tiền kiếp.
 
Trong cơn mơ, hồn được ru mê thiếp.
Giấc an bình cuốn quyện bóng hình Em.
Đưa bay xa đến tận miền hư ảo.
Sẽ dìm đây khỏa lấp chẳng cho tìm?
 
Ngàn năm sau tích trầm vùi hoài niệm.
Nhớ người tình một thuở thắm thiết yêu.
Hôm nay xa tận miền đông diệu vợi.
Mây thiên di đã mỏi bước đi tìm.
 
Thầm nuối tiếc giữ hoài một kỷ niệm.
Đợi trao người biết gặp gỡ còn không?
Vùng mù sương bước dài qua ngõ trắng,
Nhìn nụ hoa tuyết bám cứng vin cành.
Ôm nhung nhớ tình đơn phương bất hạnh!
nguyênhoang
 
 


Thì ra Lâm Tuấn Hiền là Nguyên Hoang. Cảm ơn đã cho thưởng thức bài thơ. 
Chúc vui nhiều.
 
tnth
LÂM TUẤN HIỀN 02.05.2016 00:43:06 (permalink)
0
VỀ ĐÂY..
Về đây ngắm lá úa vàng rụng.
Vườn cũ hoa xưa sắc kém hồng.
Từ ở khung trời xa nhớ mãi.
Lâu rồi bóng vẫn lạc hư không.

Niềm mơ ngày tháng dài trông đợi.
Chiều xuống nắng nhòa ngõ quạnh mông.
Đêm đến trở trăn buồn thấm thía.
Ngàn sao lấp lánh trải bềnh bồng.

Con nước thủy triều vẫn quyện sóng.
Phù sa mãi thờ thẫn theo sông.
Giúp cho cuộc sống dân thôn dã.
No ấm quanh năm bám ruộng đồng.

Mảnh đất tuy là nhỏ nhắn lắm.
Nhưng tình ấp ủ giữ thầm mong.
Quê hương sẽ có ngày tươi sáng
Hạnh phúc ngăn mùa buốt giá đông...
LâmtuấnHiền
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2016 00:45:18 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
LÂM TUẤN HIỀN 06.05.2016 07:40:52 (permalink)
0
QUAY VỀ..
Ta về ngắm lại vừng trăng.
Mười năm đi khỏi còn hằn dấu xưa.
Đêm qua mơ ngủ mới vừa..,
Gặp người lần nữa nhắc lời ước trao.
 
Tình yêu trăm sắc ngàn màu.
Vẫn chưa định nghĩa thế nào nhớ thương?
Như trời đất mãi vô thường,
Vòng tay ôm lấy mai buông xa rời.
 
Tựa trùng dương đó chẳng ngơi.
Thì thầm của sóng vợi vời không ngưng.
Sao không xa được Người dưng?
Xét thì khác họ chỉ cùng tổ tiên.
 
Cuộc đời gắn bó triền miên.
Xót xa đày ải muộn phiền bám vương.
Ngác ngơ thất thểu qua đường,
Muốn tìm lại lối cố hương quay về?
LâmtuấnHiền
 
LÂM TUẤN HIỀN 08.05.2016 05:16:51 (permalink)
0
 
CHỜ NGƯỜI VỀ..
Ngày xưa, đâu nữa còn ngày xưa.
Khi cuộc tình mình đã vỡ lỡ.
Con ngõ qua dường như bỡ ngỡ.
Đôi chân sao cảm thấy thãi thừa?
 
Nếu ngày ấy chẳng vội quay bước?
Không dỗi hờn buông tiếng biệt nhau.
Không để cho rơi nhiều nước mắt,
Hôm nay đâu đến nỗi chia tay.
 
Đường đời còn tiếp bước đi mãi.
Chốn đến còn xa gối mỏi chùng.
Bóng nguyệt nửa vừng đà sắp lụn,
Ngập ngừng tiếc nuối đó chờ ai?
 
Mong manh nắng xế chiều giăng lạnh.
Gió cuốn gom từng chiếc lá vàng.
Góc phố đêm đìu hiu quạnh vắng,
Đông về biết ai sưởi cho Anh?
 
Bờ vai ướt đẫm tìm hơi ấm.
Tai vẳng nghe lời gió thì thầm.
Thèm khát nơi nầy một bóng nắng,
Cùng Người về lịm giấc gối chăn.
LâmtuấnHiền
 
LÂM TUẤN HIỀN 11.05.2016 02:03:03 (permalink)
0
MUỘN PHIỀN CHƯA PHAI.
Nghĩa tình bảy chữ tám câu.
Chuốt trau thi phú cùng nhau ấm nồng.
Những ngày tháng cuối vào đông,
Điều trao gởi đó sao không trả lời?
 
Ta về bỏ cuộc rong chơi.
Lang thang qua ngõ giăng đời hoá duyên.
Ngày xưa mình đã ước nguyền,
Còn chăng hay lỡ đưa chuyền khách xa?
 
Một hương hoa rất mượt mà.
Thầm đây ôm ấp người ta quên rồi.
Ngỡ là hôn ngọt cánh môi,
Qua cầu Em vội phụ phàng thản nhiên.
 
Tìm nơi triền núi toạ thiền.
Nghe kinh từ ở rừng thiêng trổi về.
Dìm hồn lắng đọng thiếp mê,
Để xa để bỏ đề huề gió trăng.
 
Buồn vui xuôi lối dương trần.
Trăm năm dài lắm muộn phiền chẳng phai!
LâmtuấnHiền
 
 
LÂM TUẤN HIỀN 13.05.2016 05:11:34 (permalink)
0
NHỚ CHỐN XA..
Dòng nước chảy thất ngôn dìu bát cú.
Trôi ngang miền óng ánh đỏ phù sa.
Lại đi qua ngắm sông núi quê nhà.
Đẹp đẻ quá dáng ngoan hiền say ngủ.
 
Mơ gặp gì? Trong giấc điệp tình yêu!
Em mãi xinh môi mắt thắm mỹ miều.
Gió xuân mộng đến chải làn tóc tối,
Đêm trăng tròn ươm nguyện ước giao bôi.
 
Anh đưa Em lánh xa vùng tội lỗi.
Đi dưới thái dương nắng ấm chan hoà.
Nghe rừng hát khúc ngâm nồng hoan lạc,
Ngắm mây trời vẫy đón bước chân qua.
 
Tỉnh thức quay về một mình xuôi ngã.
Không vòng tay xưa ôm giấc mơ ngà.
Mưa ở miền xa hôm sau trời buốt giá,
Kiếp tha hương buồn nỗi nhớ theo Ta.
LâmtuấnHiền
 
LÂM TUẤN HIỀN 18.05.2016 00:44:32 (permalink)
0
 
 
THẦM XA..
Em có nghe ngoài sân tiếng lá rụng.
Chạm hiên nhà rơi khẽ ngại người nghe.
Sẽ tỉnh thức ngưng thở dài trăn trở,
Đêm khuya rồi chưa dỗ giấc được yên.
 
Tâm trạng giống như là cơn sóng biển.
Thì thầm reo chua xót mãi khôn nguôi.
Ngày tháng đi thời gian luôn giong ruổi.
Khách lữ hành có lúc nhớ dừng chân.
 
Quay về chốn xưa gặp lại cố nhân.
Thuyền neo bến không còn rời xa nữa.
Dòng sông mênh mông say nồng lặng ngủ,
Sóng nép bên bờ hoàn tất ngưng xua.
 
Đưa trả về Em không buồn goá bụa.
Trọn vẹn ân tình luôn nhớ hoài thương.
LâmtuấnHiền
 
LÂM TUẤN HIỀN 21.05.2016 22:22:51 (permalink)
0
ƯỚC MƠ..
Cớ sao lại phải ngưng cười?
Khi mà mây vẫn chưa rời không gian.
Hãy cho được giấc mộng vàng,
Ta đi cuối bãi trăng ngàn tìm Em.
 
Nhớ về xa đó từng đêm.
Gởi mơ nguyệt dạ êm đềm câu thơ.
Người ơi! Ta mãi mong chờ,
Mong ai xin chớ hững hờ tình tôi?
 
Phải chăng tôi đã yêu rồi?
Bóng hình nào lắng phai phôi trong hồn.
Có làn gió phớt khẽ hôn,
Xin môi đừng tránh chiếc hôn nồng nàn.
 
Từng mùa lại cứ trôi sang.
Phong vân êm ả nắng vàng lót chân.
Vui tươi đi tiếp ngã trần,
Thân thương cùng mãi bước gần bên Em.
(tình yêu tăng tiến đong thêm).
LâmtuấnHiền
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2016 22:24:34 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 19 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 272 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9