LỤC BÁT CỦA HAI NGƯỜI (Liên Hương-Lê Phú Hải)
CHÁY Từ xuân xanh đến bạc đầu Cháy mình chỉ để lại câu thơ buồn Nghe từ ngọn lửa vô ngôn Lệ rơi Tư Mã hay hồn Tương Như ? Lê Phú Hải
TẦM XUÂN MUỘN Qua đường gặp nhánh tầm xuân Màu phơn phớt để bâng khuâng ít nhiều Không đành bẻ nụ tình yêu Chân còn lần lữa để chiều vội qua Trách thầm con sáo bay xa Bỏ tầm xuân muộn nở hoa một mình
Liên Hương - 26/12/2014
KHÚC RU CHO ANH Ru anh cho giấc mơ về
Mùa sen nắng tỏa bốn bề ngát hương
Thì thầm câu hát vấn vương
Ngủ đi anh ! giấc mộng thường…em ru
Dòng sông và những con đò
Cánh đồng xanh với cánh cò trắng phau
Tay em anh nhẹ gối đầu
Ngủ đi anh giấc xanh màu lá non
Ngủ đi giấc ngủ cho tròn
Dặm đường xa dẫu mỏi mòn bước chân
Giấc hiền xin chớ phân vân
Lời ru là suối trong ngần bên anh
Ngủ đi giấc ngủ ngọt lành
Ngoài kia gió đã lay mành gọi đêm
À ơi suối tóc thơm mềm
Ngiêng vào giấc ngủ êm đềm... lời ru
Liên Hương
TRĂNG Trăng tròn Thuyền tình bến ấy trôi đi Thương Hằng Nga trót lỡ thì ngàn năm Chờ cho đến lúc trăng rằm Hỏi thăm chú Cuội ăn nằm với ai Để cho đến nỗi tàn phai Để cho giọt ngắn giọt dài nhớ thương Nguyên tiêu rụng tiếng chán chường Tròn như trăng cũng vô thường đó thôi Trăng tàn Vầng trăng cắt nửa làm gì Trước sau đến chút rồi đi thôi mà Mây trôi vướng sợi ngọc ngà Cười buồn một nụ tình xa mất rồi Chuông khuya vẳng lại đôi hồi Tiếng trầm u uất ru đời của nhau Ừ thôi trăng đã bạc đầu Nửa đêm rụng xuống bên cầu nước trôi
Lê Phú Hải
Đông
Không chờ đông cũng cứ sang
Mùa đi rồi những lá vàng lại rơi
Thiên di phía cuối cuộc người
Hoang mang cả những khóc cười trả vay
Gì còn sót lại trên tay
Nâng ly cạn nốt chút này phù vân
Liên Hương
LỜI RU THẤM ĐẤT
Trầu mềm đá cũng nên vôi Cau phơi mấy nắng sang môi mẹ bầm Lời ru thấm đất cha nằm Lớn tôi trong tiếng đằm đằm ca dao Nước ròng giữ lấy bờ ao Làng ơi, một lũy tre nào xanh tôi. Trần Văn Lan
DÃ TRÀNG Ngẩn ngơ thương kiếp dã tràng Nhọc công xây cái tan hoang một đời Vo tròn nước mắt biển khơi Trách chi con sóng đầy vơi bạc lòng Chung chiêng một tiếng tơ đồng Nhỏ nhoi phận mỏng gánh gồng nợ duyên Ơ hờ triều xuống triều lên Nghe dòng ký ức gọi tên tháng ngày Liên Hương
TÌNH NHƯ ĐÁ CUỘI CHỢ TÌNH EM BÁN VÁY THƯA TIẾNG KHÈN LỤC LẠC NGANG VỪA THẮT LƯNG LỜI NGUYỀN TAY VÁC TAY BƯNG CÁI DUYÊN RA CHỢ TRÊN LƯNG NGỰA THỒ ĐẦY VƠI THẮNG CỐ RƯỢU GHÈ TÌNH NHƯ ĐÁ CUỘI LĂN ĐÈ NÚI NON TRAI MƯỜNG CÕNG TRỘM GÁI SON TRỜI SA PA ! HỎI NƯỚC NON MÀ VỀ ! Trần Văn Lan
NGÕ ĐOM ĐÓM
Ngõ nhà người, ngõ nhà tôi Đêm đom đóm thắp đèn soi lập lòe Ve ve râm ran trưa hè Dài hơi gẫy một câu thề thếp son Trái me non, trái ổi non Mười năm ngon ngót tôi thon thót chờ Bìm bìm quấn lấy dây mơ Ngõ xưa lá kết bây giờ tơ đan Tóc ai thơm hương mùa màng Thấu chăng đom đóm soi làng đêm qua Ơi, con đom đóm sân nhà Đèn soi có bóng tôi và bóng ai ?
Trần Văn Lan
VÀNG BÔNG ĐIÊN ĐIỂN Người về ăn hỏi trầu cau Dòng sông thắm áo đưa dâu năm nào Lý cào cào, lý chào mào Vàng bông điên điển ngọt ngào sông quê Khuất mây níu bóng tre về Cuống nhau mẹ cất mẹ chờ mòn trăng. Trần Văn Lan
GẶP BẠN THÁNG MƯỜI
Tháng mười thu đã cuối rồi Nắng vương rơi nhẹ xanh trời gió lay Alô phát gặp nhau ngay Cười vui hớn hở nắm tay rộn ràng Bảy nàng chỉ có hai chàng Lẩu ngon bò nhúng vào bàn cùng xơi Nào nâng ly chút bia hơi Lạc rang khoai rán tơi bời uống ăn Chuyện ngày xưa chuyện em anh Tìm trong ảnh nhỏ có anh có mình Xơi xong lại đứng chụp hình Chàng nàng xanh đỏ ấm tình bên nhau Chuyện trò ríu rít đôi câu Rồi chia tay nhé xa nhau bạn về Nắng thu lưu luyến bạn bè Hoa vàng lá biếc bên hè gió đưa
Liên Hương & những người bạn
THẦM Nắng mưa gieo khản tiếng đời Ta về độc thoại không lời cùng ta Ngôn từ khi chẳng nói ra Có khi còn nặng bằng ba … cất lời ! Liên Hương
LẠY CHIỀU Tôi thử làm chim thiên di Vướng chân sợi khói mà đi với đời Ở đâu cuối đất cuối trời Có vuông mộ mẹ cho tôi lạy chiều Trần Văn Lan
MỘNG DU (Thơ viết về một người bạn)
Mộng du đêm trắng độc hành Nghe thăm thẳm nhớ' nghe hanh hao buồn Từ ngày câu chữ vô ngôn Tàn tro về phủ cõi hồn rong rêu Ai bày chi cuộc trớ trêu Ngả nghiêng phận số liêu xiêu cõi người Quờ tay chạm phải đơn côi Giật mình hẫng hụt chơi vơi địa đàng Dấu chân du mục ngỡ ngàng Bơ phờ tỉnh thức, võ vàng chiêm bao Gập ghềnh bước thấp bước cao May mà ngã gục lối vào hừng đông!
Liên Hương
TÀN THU
Với tay hái một nhành gầy Luênh loang nắng vỡ tàn cây trở mùa Hỏi lòng quên được nhau chưa Hình như vừa có hạt mưa bồn chồn Ai đàn khúc nhớ vô ngôn Để con tim ngấm nỗi buồn Trương Chi Dùng dằng níu bước thu đi Hồn loang bụi đỏ từ khi xa người...
Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: