LỤC BÁT CỦA HAI NGƯỜI (Liên Hương-Lê Phú Hải)
CHUYỆN LÁNG GIỀNG "Chim chuyền bụi ớt líu lo
Líu lo bụi ớt để cho chim chuyền"
Hỏi thăm bên ấy láng giềng
Bên này ca hát có phiền hay không?
Trời cao đất rộng mênh mông
Trót mê ca hát nên không sợ phiền
Hỡi người bên ấy... láng giềng
Đàn ca cho khắp mọi miền rộn vui
Rằng vui thì thật là vui
Nhưng xin đừng để ngậm ngùi cho ai
Đừng như con bướm dặm dài
Vui thì đậu, chán bay ngoài nẽo xa
Đưa chân bước xuống ruộng cà
Tầm xuân giờ đã nở hoa biếc rồi
Bỗng dưng cơn gió nặng lời
Mây đen vần vũ... ông trời đổ mưa
Sầu đông lả ngọn đẩy đưa
Thuyền còn viễn xứ nên chưa thấy về
Xa rồi những quán cùng quê
Thôi thì hàng xóm cận kề cũng vui
Bán đi nửa khắc đôi hồi
Mà mua một chút xa xôi nỗi lòng
Trời ngả nghiêng, đất bềnh bồng
Dòng đời sao mãi mênh mông biển hồ Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:39:45 bởi hai1957 >
ĐẾM TÀN NĂM CANH Hắt hiu rặng liễu buông mành
Con chim lẻ bạn trên cành gọi đêm
Cây buồn thả chiếc lá êm
Ta ngồi lặng lẽ bên thềm nhớ ai
Trời đêm vọng những tàn phai
Tiếng côn trùng rả rích ngoài song thưa
Ngóng tìm xem thử về chưa
Người đi mấy độ nắng mưa qua rồi
Sao buồn sao chợt đổi ngôi
Gió buồn gió cũng đôi hồi thở than
Đèn khuya buồn hắt ánh vàng
Ta buồn chong mắt đếm tàn năm canh
Chỉ còn biết hỏi ông xanh
Phận người bé nhỏ đành hanh làm gì
Đi qua một thuở xuân thì
Má hồng phận mỏng đôi khi cũng buồn
Thôi thì ngơ ngẩn dại khôn
Đổi "da hàng thịt" lấy "hồn Trương Ba"
Nỗi niềm ta lại cùng ta
Còng lưng gánh hạt mưa sa đường đời Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:42:51 bởi hai1957 >
MỘT NGÀY XA Biết người giờ đã về chưa ?
Mà ngoài kia vẫn cơn mưa trắng trời
Em ngồi đếm hạt mưa rơi
Chợt nghe nỗi nhớ đầy vơi trong lòng
Giọt mưa hay sóng bềnh bồng
Rót vào trống vắng mênh mông nhịp buồn
Khổ thân tượng đá vô hồn
Cũng tình si để bồn chồn rêu xanh
Người xa cũng chẳng yên lành
Đêm nằm nghe gió rung cành lao xao
Mới hay đã tự thuở nào
Si mê một nỗi rụng vào túi ai
Ra đi chân bước một hai
Lòng vui tự nhủ mốt mai sẽ về
Hành trình chưa kịp sơn khê
Quắt quay nỗi nhớ buồn tê tái lòng
Gió đâu hát khúc phiêu bồng
Chia đôi sợi nhớ chất chồng sợi thương
Mưa giăng cho ướt nẻo đường
Ngày vui chưa trọn miên trường đã theo
Ước như cơn gió bay vèo
Hoá thành chiếc bóng mà theo ai cùng
Sơn khê mấy nẻo chập trùng
Cung thương hoà nốt tình chung dặm dài
"Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm sắt mài nên kim"
Nằm nghe nhịp đập con tim
Nhớ lời ru mẹ biết tìm về đâu
Trăm năm một cuộc bể dâu
Còn thao thức bởi những câu dịu hiền
Ví dầu "thương hải tang điền"
Trong mơ vẫn có cô tiên hiện về Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:45:26 bởi hai1957 >
CHUYỆN TÌNH NGÀN SAU "Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm sắt mài nên kim"
Xin người đừng hóa cánh chim
Để người hóa đá lặng im một đời
Chim bay không ngậm nụ cười
Vọng phu hóa đá buồn ơi là buồn
Riêng ta phận mỏng cánh chuồn
Nắng mưa chung thủy vẫn còn bờ ao
Nhỡ mai trời đổ mưa rào
Cánh chuồn biết sẽ đậu vào tay ai
Lại buồn cái nửa hồng phai
Ngẩn ngơ cơn gió lạc ngoài mái hiên
Trời còn cho được chút duyên
Để niềm vui thổi ưu phiền bay đi
Một đời cánh mõi chim di
Nhớ vòng tay ấm những khi lạnh lùng
Đời muôn lớp sóng chập trùng
Làm trai ngậm ngọc khôn cùng biển dâu
Nỗi niềm sỏi đá cần nhau
Ngàn xưa còn với ngàn sau chuyện tình Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:48:18 bởi hai1957 >
CHIỀU NÀO CÓ MƯA
Nghe giọng Bắc giữa Sài Gòn
Bao nhiêu năm tuổi vẫn còn thanh xuân
Thoáng lòng có nỗi bâng khuâng
Thiết tha ngày cũ mênh mông bây giờ
Tình ơi xin chớ hững hờ
Để con đò nhỏ neo bờ bến xưa
Cây đa... mái lá... bóng dừa...
Cũng là quê quán cho vừa nhớ thương
Trời còn bãng lãng mây vương
Có nhau dong ruỗi dặm trường vẫn hơn
Cho người một chút cũng ơn
Nhận về một một chút còn hơn bao lần
Nghe khoan dung tiếng ân cần
Mà sao dạ cứ phân vân cồn cào
Bóng ai lẫn khuất lối vào
Cô Bắc nho nhỏ chiều nào có mưa
LPH
ĐÔI BỜ SÔNG NGÂN
"Gửi em chút gió Tuy Hoà "
Lời ai nhắn nhủ thiết tha ân tình
Gió về ru giấc mơ xanh
Nghe trong lời gió tiếng anh thì thầm
Dẫu không duyên nợ sắt cầm
Làm sao ngăn được hiểu ngầm lòng nhau
Đoạn trường nên phải đớn đau
Ngoảnh đi năm tháng phai màu thời gian
Dây tơ da diết cung đàn
Mưa rơi thánh thót trên ngàn dặm xa
Bao giờ về lại hôm qua
Rưng rưng giọt lệ chợt nhòa khóe mi
Nhạn về rồi nhạn bay đi
Chơ vơ lòng tháp những khi chiều về
Ngàn dâu xanh ngắt đất Tề
Bao giờ sẽ có lúc kề cận nhau
Lạnh tằm để xót lòng dâu
Nẻo đường vạn lý bóng câu mịt mờ
Thương nhau chín đợi mười chờ
Nhịp cầu nối lại đôi bờ sông Ngân
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:49:50 bởi hai1957 >
RƯỢU THƠ
Nỗi niềm gieo mấy mùa thơ
Ru ta khỏi chút bơ vơ tháng ngày
Rượu nào chưa uống mà say
Ngọt ngào ủ lẫn đắng cay men đời
Quí nhau xin cạn ly mời
Đôi khi còn lại chút đời như mơ
Ngàn xưa cho đến bây giờ
Duyên trời cho buổi tình cờ có nhau
Pha lê trong vắt một màu
Tình đời uống cạn cơ cầu thế nhân
Có nhau xa cũng như gần
Tỉnh say quên những phù vân kiếp người
Lê Phú Hải - Liên Hương
DUYÊN PHẬN Người ta như "đũa có đôi"
Mình như cánh nhạn mồ côi một mình
Trò chơi bắt bóng đuổi hình
Oái oăm con tạo vô tình cao xanh
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh
Bến bờ sóng dậy lục bình xác xơ
Trăm năm còn mãi đợi chờ
Con thuyền Bát nhã neo bờ vô vi Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:55:52 bởi hai1957 >
BIỂN RỘNG SÔNG DÀI
Đâu là duyên phận của nhau
Trời cao đất thấp biết đâu mãi hoài
Trải qua mấy chuyện bi hài
Thương người biển rộng sông dài biết không
Thời gian lá đổ chất chồng
Kiếp người nặng gánh tang bồng hai vai
Cũng đà hơn nửa dặm dài
Bụi đường rũ sạch mốt mai ta về
Đã trôi qua tuổi hẹn thề
Chỉ còn lại chút si mê cuối mùa
Có ai thương chút phận thừa
Xin về vui đón cơn mưa gội tình
Riêng chung gửi một bóng hình
Buồn vui giọt nắng lung linh muộn màng
Bớt cô đơn một giọng đàn
Chút tình nhân thế giữa ngàn dặm xa
Bể dâu thôi cũng như là
Ta khờ khạo bước đi qua cuộc đời
Xin cho một chút ơn trời
Ơn người mưa móc những lời sẻ chia
Cuối trời một ánh sao khuya
Thì thầm lời gió vỗ về giấc ngoan
"Ngủ đi giấc ngủ nhẹ nhàng
Ngày mai thức dậy nắng tràn phố vui"
LIên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:58:05 bởi hai1957 >
CHÚT GÌ CÒN LẠI
Nhủ lòng quên những ngày xưa
Ngẩng đầu đi giữa cơn mưa cuối mùa
Tìm gì trong gió xa đưa
Những thề thốt cũ có vừa lòng nhau
Lành không một vết thương sâu
Hoàng hôn có lặng một màu cỏ hoa
Cuộc đời hội ngộ - chia xa
Nhận về ảo ảnh ngỡ là niềm vui
Trầm hương đắng đót nụ cười
Sống một thời , nhớ một thời lạ không ?
Vẫy vùng trọn cuộc bão giông
Tìm tia nắng giữa mênh mông dòng đời
Nỗi lòng chiếc lá chơi vơi
Chở sao cho hết biển khơi ân tình
Hát đi dù chỉ một mình
Mốt mai rồi sẽ lặng thinh cõi về
Thương thì gói lại đam mê
Đem chôn sâu kín nơi quê quán người
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn câu mời
Ừ, thôi cảm tạ mấy lời của nhau
Muộn màng một chút trầu cau
Cuốn trong vôi đỏ bạc màu thế nhân
Chân quì gởi trái phù vân
Và đôi mắt ngấn hồng trần tơ vương
Trót sinh lạc cõi vô thường
Trái tim giữ lấy lời thương cũng là
Hoàng hôn dù cháy bóng tà
Chút tình còn lại đóa hoa tặng người
Liên Hương - Lê Phú Hải
CHO EM
Tôi cho em trọn cuộc đời
Mà ong bướm đã rã rời cánh bay
Tôi cho em cuộc tình này
Khi mây đã cuộn xế ngày âm u
Tôi cho em đó mùa thu
Khô màu lá úa mịt mù núi xa
Tôi cho em xác thân là
Của riêng một kiếp tài hoa con người
Tôi cho em những nụ cười
Gọi hoa của núi gọi đời của nhau
Tôi cho em nỗi lòng sâu
Nhiều phen sóng gợn bạc màu xuân xanh
Riêng linh hồn đó vô danh
Trả cho thượng-đế-tác-thành-từ-không
Lang thang suốt một cánh đồng
Chỉ nghe gió cuộn bềnh bồng mây trôi
Ngày sau có kiếp luân hồi
Tìm duyên em có thương tôi thì về
Cầm bằng đã lạc bến mê
Cũng xin gói lại "lời thề cỏ may"
Trọn tình đâu phải trả vay
Vì cho nhau muộn kiếp này tơ vương
Cung sầu ca "lý mười thương"
Xin làm lông ngỗng rải đường mốt mai
Đường trần bến nước mười hai
Cho em lời hẹn... nhớ ai thì về!
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:59:26 bởi hai1957 >
ƠN EM
ơn em
biển cạn bể sâu
từ xuân xanh
đến bạc đầu
vẫn ơn
ruột bầu ruột bí
còn hơn
một mình
với một nguồn cơn
dãi dầu
nỗi niềm
tháng Bảy trời ngâu
hai bờ Ô thước
bắc cầu đợi ai
đường xa vạn lý
còn dài
chim Quyên nhớ bạn
mốt mai lại về
ơn em
một chiếc áo quê
một đôi guốc mộc
một bề dâu xanh
và thêm hai đứa yến oanh
say hương bồ kết
hót quanh chỗ nằm
một nong kén
chín nong tằm
một ngày thương nhớ
trăm năm để tình
thương cây trúc
đứng một mình
xin về gói lại
bóng hình mang theo
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 10:02:01 bởi hai1957 >
CẢM XÚC im như một nốt lặng buồn
rộn như nghe tiếng trống dồn dập vang
khờ như buổi ấy ngỡ ngàng
ghen nhìn tình nhỏ bước sang nhà người
mừng ơi nhờ có ơn trời
ban cho một vóc dáng tôi nhớ về
thèm ôi một chút cận kề
để nghe có tiếng vỗ về ủi an
ấm qua cơn gió đông tràn
vui ngày lá đổ thu vàng trước sân
quên đời hạt bụi phù vân
nhớ nhung giọt nắng mùa xuân mắt cười
quen nghe nhẹ bước chân người
thầm thì khoảng lặng đất trời riêng chung
mong manh một tiếng tơ đồng
lời yêu gói lại nụ hồng toả hương
cũng không quên tiếng hạ thương
có trưa ngủ lỡ có đường phượng bay
bốn mùa cảm xúc vơi đầy
tóc dài tóc ngắn vương mây đỉnh trời
tình xa như nhạc không lời
không buồn mà réo rắt ơi là sầu
qua rồi quãng tám bắc cầu
chỉ còn nốt lặng về đâu bây giờ
vương lòng chút đợi ngẩn ngơ
ngóng về cơn gió vỗ bờ xa xăm
hờn mang khoảng lặng âm thầm
thương thêm vào nốt nhạc trầm thở than
tình ơi ngày đã muộn màng
chiều vương giọt nắng lỡ làng chân mây
đàn ai diệu vợi khúc say
để ai trĩu một vai gầy nợ duyên Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 10:08:30 bởi hai1957 >
NHỚ thẩn thơ thơ thẩn vào ra
vắng ai ai vắng xót xa lòng này
ăn không hết chén cơm đầy
lòng rưng rưng nhớ những ngày có nhau
trầu vàng úa cả mùa cau
xót tằm đắng đót lòng dâu bẽ bàng
nỗi niềm cơn gió thở than
chìm trong khoảng lặng cung đàn không tên
quen rồi "đến hẹn lại lên"
đến chừng không thấy tưởng quên nhau rồi
sông kia bên lở bên bồi
người kia vẫn dáng đứng ngồi xa xưa
"Cái cò đi đón cơn mưa"
gặp mùa gió chướng ai đưa cò về
ngày xa buồn đến não nề
mình ta nằm giữa bốn bề hư không
biết làm sao giữa phố đông
gởi về bên ấy lời mong tiếng chờ
hồi chuông vọng chút ơ thờ
nặng hồn cô lữ bến bờ duỗi rong
đa mang nên phải đèo bòng
ơn người nhân hậu tấm lòng ủi an
chút tình ấm lạnh dương gian
lều tranh ẩn trái tim vàng thế nhân Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 20:54:24 bởi hai1957 >
CÂU THƠ MUỘN PHIỀN
Bỗng dưng cây trái trở mình
Bỗng dưng thức dậy bình minh nắng chờ
Vườn xưa khép lại dại khờ
Mấy mươi năm vẫn câu thơ muộn phiền
Đi tìm một chút lãng quên
Lại càng thêm nhớ một miền tà huy
Ngẩn ngơ lạc bước chân về
Còn nghe mưa gió dãi dề lối quen
Đường trần mõi mệt nhớ quên
Mà sao vẫn thấy đường lên thật dài
Vụng về mái tóc mây cài
Vẫn liêu xiêu vẫn đổ dài bóng ai
Tình đời còn chút hồng phai
Phù vân rồi cũng mốt mai tìm về
Ngỡ ngàng trở lại bến quê
Ta về rũ sạch mỏi mê kiếp người
Trót thương một đóa hồng cười
Nên ngàn năm nhớ mãi lời của nhau
Trèo lên cao vút đỉnh sầu
Thả mình chiếc bóng bạc màu thời gian
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 10:14:45 bởi hai1957 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: