RĐINH ... TRỒNG MÍA
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 47 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 700 bài trong đề mục
Trần Mạnh Hùng 24.10.2011 09:17:08 (permalink)
0


THỊ MẸT HỒI XUÂN
---*---

Thị Mẹt hồi xuân mót lấy chồng
Thuê đài quảng cáo vẫn bằng không
Ngày ngày chát phấn tô mày nét
Tối tối bôi son vẽ “thớt” hồng
Váy ngắn hở giò khoe khắp phố
Guốc cao phô ngực để người trông
Bữa nay đổi hướng vào chùa Hạ
Ướm gạ tặng sư trái bưởi nồng.
19/10/2011.
Tuyen45.


THỊ MẸT LẠI MUỐN CHỒNG

Thị Mẹt nổi cơn lại muốn chồng
Hẳn là chán cảnh tối nằm không
Miệng chu tô điểm làn môi thắm
Mặt vểnh trau-tria cặp má hồng
Thậm-thụt Mẹt còn ngong-ngóng đợi
Tới lui Thị vẫn mỏi-mòn trông
Tăng, Sư nào dám ham bòng bưởi
Chúc sớm thành đôi nghĩa mặn nồng
RĐinh


TẮT CẢ CƠN MƠ

Chớ hỏi sao em chẳng có chồng
Rằng e lỡ kẹt cũng như không
Lắm người quân từ giàu phong cách*
Để khách phòng khuê thẹn má hồng
Chỉ được dắt tay làng xóm ngắm
Chỉ là lớp vỏ chị em trông
Còn khi đèn tắt trong đêm lạnh
Tắt cả cơn mơ chuyện ấm nồng!
Lá chờ rơi 21/10/11

* theo thống kê y học thì có đến 50% giới tu mi không đủ sức thỏa mãn người yêu.

Xin phép huynh QQ cho em đam dán ở VNTQ nhen.

CHƠI LUÔN
Quốc Quyền

Thị Mẹt chiều nay đón mẹ chồng
Trời ơi cô ấy bảnh ghê không!
Bờ môi ngốn sạch cây son thắm
Gò má làm khô hũ phấn hồng
Thấp thỏm hiên nhà hồi hộp ngó
Băn khoăn cửa ngõ phập phồng trông
Đồng hồ báo điểm hơn dzăm tiếng
Nóng ruột chơi luôn lít rượu nồng
20.10.2011

Ới mẹ chồng !

Nóng ruột chơi luôn lít rượu nồng
Mắt nhìn lơ láo chả người trông
Đưa tay chộp lẹ chùm me dốt
Mở túi lùa ngay mấy trái hồng
Cổ ngóng chờ hoài nom thấy chán
Lưng khòm đợi mãi hỏi buồn không
Tối trời mới biết mai bà đến
Thị Mẹt gào to ...ới mẹ chồng !

Vancali 10.20.11

KÉN CHỒNG
---*---
Truyền tin “Thị Mẹt” kén tìm chồng
Hấp dẫn hồi môn đáng nể không ?
Đường mới nhà lầu ba mặt phố
Chấm năm xe Méc nước sơn hồng
Nàng thì kiều diễm mình thon vại
Chàng đến xin mời thỏa ngó trông
Khắp chốn nhanh chân mau kẻo muộn
Ngập ngừng bước chậm lỡ duyên nồng.
15/10/2011.
Tuyen45.

LẮC ĐẦU QUẦY QUẬY

Sao thế cô mong được tấm chồng.
Ngày xưa quầy quậy lắc đầu - Không.
Trề môi khinh ghét loài dê cụ.
Hỉnh mũi thêm duyên đẹp má hồng.
Ngày tháng vụt qua không trở lại
Xuân thì trôi mãi chẳng chờ trông.
Bây giờ than tiếc thời con gái
Răng rụng, miệng vêu thở nặc nồng
Thảo Uyên

TRẢ CHO TA...

Đời sống buồn vui mãi chất chồng.
Làm sao từ chối nói rằng - Không.
Vui nào dám nhận vì ơn, nợ.
Buồn cũng chẳng ham thói bạc, hồng.
Trả lại ta ngày thơ học nói.
Trả cho ta tuổi ngọc vời trông.
Trần gian nếp sống gian truân quá.
Xoá mất niềm tin giảm mặn nồng.
An Giang


KHỔ CHỒNG

Khốn khổ bao phen bởi lão chồng
Ngày thì ưỡn ẹo tối nằm không
Duyên phần lận đận tan màu thắm
Nỗi khổ triền miên xoá vết hồng
Vắng vẻ đông về sầu đứng ngó
Quạnh hiu hạ tới chán ngồi trông
Thở than trời đất đừng thêm nữa
Cái chuyện gối chăn đã hết nồng
daonamxuong 23/10/2011


Dỗi chồng

"Thị Mẹt" vì sao lại dỗi chồng
Trở về quê cũ mủi lòng không ?
Chèo ghe chở mướn buồn thân mẹ
Cấy mạ làm thuê tủi phận hồng
Tối đến buông rèm lòng nức nở
Chiều về tựa cửa mắt mờ trông
Còn đâu mật ngọt ngày yêu dấu
Héo úa nàng thơ ...nắng hạ nồng
Vancali 10.22.11



RƯỢU CHẲNG NỒNG !

Bến nước mười hai kén một chồng
Tưởng là dễ ợt vậy mà không !
Đám già lắm của thân càng héo
Bọn trẻ thừa hơi vận chửa hồng
Thắt thẻo đêm dài ngao ngán đợi
Mơ màng tháng lụn mỏi mòn trông
Nhìn ai lộng lẫy vui ngày cưới
Tủi bấy duyên ta rượu chẳng nồng !
Lá chờ rơi 23/10/11

THỊ MẸT GHÉT

Mẹt ghét lão anh nói giọng chồng
Nghe qua chảnh quá biết hay không?
Thu tuôn lạnh giá cho hoa biếc
Gió phủ hơi sương tặng nụ hồng
Chờ ánh sáng chiều sầu tối ngắm
Đón tương lai muộn chán ngày trông
Bao nhiêu niềm nỗi dồn trong dạ
Xiềng xích đời ơi...khổ xoá nồng
clttq 23/10/2011


HAM LẠ

Bồ bịch không vui lại trách chồng
Ăn nằm vụng trộm có buồn không
Thuỷ chung ruồng rẫy lòng đen thẳm
Duyên nợ tan hoang phận kém hồng
Bỏ cửa bỏ nhà đi trẻ ngóng
Tìm nem tìm chả hưởng chồng trông
Xóm làng chế diễu cười la đổng
Thân chẳng nên thân khoái quạt nồng

Thanh Huy

TUYỆT VỜI
Tuyệt vời bên cạnh đức ông chồng.
Vợ phán chồng nghe có thích không.
Mỗi tối ôm eo lên đỉnh giáp
Đầu ngày kề má viếng non hồng.
Gia đình hạnh phúc vô cùng hưởng.
Đôi lứa yên vui chẳng ngóng trông.
Đời sống ngọt ngào cơm nóng hổi.
Tình yêu cứ thế được hâm nồng.
Trần Mạnh Hùng

MẸT ƠI ...CHỚ...

Mẹt ơi chớ gọi đó là chồng
Lão ấy tưng tưng nói trống không
Sáng xỉn tồng ngồng mày mặt đỏ
Chiều say lọm khọm dáng thân hồng
Đông lười kéo vó chưa lần ngó
Hạ nhác giăng câu chửa lúc trông
Nói mãi chẳng khi nào sửa đổi
Mai này duyên nợ chắc xua nồng
daonamxuong 23/10/2011


VỪA THÔI...
Vừa thôi tốt xấu cũng là chồng.
Bén lửa khi nào được ở không.
Chưa tối ì èo tô chuốc lục.
Chớm ngày ỏng ẻo phết thêm hồng.
Bơ phờ tới sáng chưa vừa ý.
Mệt nhọc suốt đêm vẫn thúc trông.
Trọn tháng chẳng ngày nào được nghỉ.
Tay cày, tay cuốc tóe hơi nồng.
Trần Mạnh Hùng



VỪA THÔI Ư...???
Có phải vậy đâu...kẻ gọi chồng
Vừa thôi??? Chưa được... biết sao không???
Ba lần hẹn lửa cho tình thắm
Bảy bận hò hương chửa nợ hồng
Ngó ghét niềm thương... ươm để ngóng
Dòm ghen hoài niệm... gói mà trông
Nghĩ ai nói thế... điêu ngoa chẳng....
Hoa rụng lưa thưa bởi nắng nồng...
daonamxuong 23/10/2011

KHOÁC LÁC... VỪA THÔI
Vừa thôi đắc ý cậy làm chồng
Bản tính độc tài có phải không.
Miệng lưỡi tiá lia tràn mắt trắng.
Tấm thân núng nính nõn da hồng.
Việc kia lười biếng vờ quên lãng.
Việc nọ co vòi chẳng đoái trông.
Ấy thế cứ huênh hoang nói dóc.
Trả lời cả vốn nụ hôn nồng.
Trần Thảo Uyên
24.10.2011 4:03:57


Phận số

Nhiễu sự ông ta ỷ thế chồng
Càm ràm đủ thứ hỏi buồn không?
Nhìn tay lạnh ngắt hình chai xám
Thấy má xanh xao dáng tái hồng
Nói cá tanh hôi nào dám ngó
Chê tình lạnh ngắt chả thèm trông
Mười hai bến nước...nào trong đục
Phận số trôi theo chén rượu nồng !

Vancali 10.23.11

Chúc tỷ Thảo Uyên chiều chủ nhật an vui hì hì...



( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)


XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng
#46
    Rdinh 24.10.2011 10:30:00 (permalink)
    0
    XƯỚNG KÍNH MỜI

    NGÀY XƯA...

    Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
    Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
    Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
    Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
    Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
    Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
    Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
    Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
    Trần Mạnh Hùng
     
    XƯA VÀ NAY
     
    Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
    Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
    Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
    Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
     
    Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
    Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
    Cái thế vang danh thời đã hết
    Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
     
    R Đinh
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2011 10:31:11 bởi Rdinh >
    #47
      lá chờ rơi 24.10.2011 14:15:58 (permalink)
      0
      Trích đoạn: Rdinh

      XƯỚNG KÍNH MỜI

      NGÀY XƯA...

      Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
      Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
      Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
      Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
      Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
      Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
      Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
      Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
      Trần Mạnh Hùng


      XƯA VÀ NAY

      Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
      Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
      Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
      Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
      Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
      Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
      Cái thế vang danh thời đã hết
      Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
      R Đinh


      DẤU XƯA !

      Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
      Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
      Phải chăng quá độ gân đà nhão
      Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
      Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
      Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
      Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
      Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
      Lá chờ rơi 24/10/11
      #48
        Trần Mạnh Hùng 24.10.2011 15:04:15 (permalink)
        0

        ( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)


        XƯỚNG KÍNH MỜI
        NGÀY XƯA...
        Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
        Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
        Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
        Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
        Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
        Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
        Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
        Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
        Trần Mạnh Hùng



        HẾT THỜI OANH LIỆT
        Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
        *
        Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
        Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
        Như gà chạy độ trơ mồng xịu
        Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
        Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
        Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
        Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
        Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
        24-10-2011
        Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

        VÀI LỜI

        Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
        Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
        Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
        Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
        Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
        Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
        Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
        Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
        daonamxuong 24/0/2011


        XƯA VÀ NAY
        Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
        Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
        Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
        Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
        Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
        Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
        Cái thế vang danh thời đã hết
        Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
        R Đinh

        DẤU XƯA !

        Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
        Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
        Phải chăng quá độ gân đà nhão
        Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
        Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
        Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
        Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
        Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
        Lá chờ rơi 24/10/11


        PHÔ SỨC NGỰA
        Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
        Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
        Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
        Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
        Giai nhân mê ngất say hồn phách
        Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
        Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
        Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
        Trần Mạnh Hùng
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2011 16:14:50 bởi Trần Mạnh Hùng >
        #49
          caoletrantranquoc 24.10.2011 17:00:18 (permalink)
          0
          ( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

          XƯỚNG KÍNH MỜI
          NGÀY XƯA...
          Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
          Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
          Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
          Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
          Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
          Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
          Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
          Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
          Trần Mạnh Hùng

          HẾT THỜI OANH LIỆT
          Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
          *
          Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
          Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
          Như gà chạy độ trơ mồng xịu
          Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
          Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
          Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
          Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
          Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
          24-10-2011
          Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

          VÀI LỜI

          Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
          Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
          Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
          Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
          Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
          Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
          Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
          Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
          daonamxuong 24/0/2011

          XƯA VÀ NAY
          Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
          Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
          Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
          Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
          Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
          Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
          Cái thế vang danh thời đã hết
          Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
          R Đinh

          DẤU XƯA !

          Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
          Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
          Phải chăng quá độ gân đà nhão
          Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
          Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
          Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
          Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
          Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
          Lá chờ rơi 24/10/11

          PHÔ SỨC NGỰA
          Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
          Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
          Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
          Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
          Giai nhân mê ngất say hồn phách
          Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
          Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
          Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
          Trần Mạnh Hùng

          CÓ PHẢI...

          Một cõi oai phong... có phải hùng??
          Bên đời võ đoán khó mà tung
          Bao nơi nam tử yêu thương rộ
          Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
          Dâu bể chát chua trùm cát đất
          Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
          Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
          Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
          clttq 24/10/2011
          #50
            daonamxuong 24.10.2011 17:27:17 (permalink)
            0

            ( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

            XƯỚNG KÍNH MỜI
            NGÀY XƯA...
            Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
            Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
            Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
            Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
            Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
            Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
            Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
            Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
            Trần Mạnh Hùng

            HẾT THỜI OANH LIỆT
            Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
            *
            Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
            Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
            Như gà chạy độ trơ mồng xịu
            Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
            Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
            Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
            Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
            Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
            24-10-2011
            Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

            VÀI LỜI

            Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
            Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
            Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
            Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
            Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
            Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
            Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
            Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
            daonamxuong 24/0/2011

            XƯA VÀ NAY
            Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
            Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
            Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
            Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
            Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
            Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
            Cái thế vang danh thời đã hết
            Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
            R Đinh

            DẤU XƯA !

            Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
            Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
            Phải chăng quá độ gân đà nhão
            Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
            Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
            Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
            Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
            Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
            Lá chờ rơi 24/10/11

            PHÔ SỨC NGỰA
            Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
            Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
            Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
            Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
            Giai nhân mê ngất say hồn phách
            Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
            Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
            Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
            Trần Mạnh Hùng

            CÓ PHẢI...

            Một cõi oai phong... có phải hùng??
            Bên đời võ đoán khó mà tung
            Bao nơi nam tử yêu thương rộ
            Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
            Dâu bể chát chua trùm cát đất
            Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
            Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
            Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
            clttq 24/10/2011

            NỢ DUYÊN

            Nợ đâu lại đến với duyên hùng?
            Tỏ rõ hiên ngang khí phách tung
            Đã bảo băng đồi khoe sức dũng
            Còn kêu vượt núi nói tâm bừng
            Mỹ nhân e lệ nơi hồn gối
            Nam tử tự nhiên chốn khí mùng
            Nghi ngại bao điều khi trải mộng
            Chuyện đời đâu thể mặc cho sùng
            daonamxuong 24/10/2011

            #51
              TTH 24.10.2011 21:03:41 (permalink)
              0
              ( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

              XƯỚNG KÍNH MỜI
              NGÀY XƯA...
              Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
              Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
              Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
              Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
              Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
              Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
              Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
              Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
              Trần Mạnh Hùng

              HẾT THỜI OANH LIỆT
              Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
              *
              Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
              Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
              Như gà chạy độ trơ mồng xịu
              Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
              Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
              Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
              Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
              Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
              24-10-2011
              Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

              VÀI LỜI

              Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
              Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
              Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
              Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
              Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
              Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
              Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
              Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
              daonamxuong 24/0/2011

              XƯA VÀ NAY
              Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
              Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
              Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
              Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
              Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
              Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
              Cái thế vang danh thời đã hết
              Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
              R Đinh

              DẤU XƯA !

              Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
              Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
              Phải chăng quá độ gân đà nhão
              Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
              Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
              Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
              Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
              Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
              Lá chờ rơi 24/10/11

              PHÔ SỨC NGỰA
              Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
              Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
              Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
              Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
              Giai nhân mê ngất say hồn phách
              Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
              Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
              Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
              Trần Mạnh Hùng

              CÓ PHẢI...

              Một cõi oai phong... có phải hùng??
              Bên đời võ đoán khó mà tung
              Bao nơi nam tử yêu thương rộ
              Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
              Dâu bể chát chua trùm cát đất
              Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
              Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
              Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
              clttq 24/10/2011

              NỢ DUYÊN

              Nợ đâu lại đến với duyên hùng?
              Tỏ rõ hiên ngang khí phách tung
              Đã bảo băng đồi khoe sức dũng
              Còn kêu vượt núi nói tâm bừng
              Mỹ nhân e lệ nơi hồn gối
              Nam tử tự nhiên chốn khí mùng
              Nghi ngại bao điều khi trải mộng
              Chuyện đời đâu thể mặc cho sùng
              daonamxuong 24/10/2011


              ĐỜI TRAI

              Đời trai túc trí sức dai hùng
              Vó ngựa đường đời bụi khói tung
              Lên núi vào hang lòng chẳng núng
              Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
              Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
              Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
              Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
              Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!

              Thanh Huy
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2011 21:05:22 bởi TTH >
              #52
                caoletrantranquoc 24.10.2011 21:29:55 (permalink)
                0

                ( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

                XƯỚNG KÍNH MỜI
                NGÀY XƯA...
                Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
                Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
                Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
                Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
                Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
                Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
                Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
                Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
                Trần Mạnh Hùng

                HẾT THỜI OANH LIỆT
                Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
                *
                Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
                Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
                Như gà chạy độ trơ mồng xịu
                Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
                Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
                Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
                Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
                Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
                24-10-2011
                Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

                VÀI LỜI

                Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
                Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
                Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
                Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
                Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
                Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
                Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
                Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
                daonamxuong 24/0/2011

                XƯA VÀ NAY
                Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
                Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
                Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
                Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
                Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
                Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
                Cái thế vang danh thời đã hết
                Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
                R Đinh

                DẤU XƯA !

                Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
                Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
                Phải chăng quá độ gân đà nhão
                Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
                Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
                Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
                Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
                Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
                Lá chờ rơi 24/10/11

                PHÔ SỨC NGỰA
                Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
                Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
                Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
                Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
                Giai nhân mê ngất say hồn phách
                Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
                Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
                Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
                Trần Mạnh Hùng

                CÓ PHẢI...

                Một cõi oai phong... có phải hùng??
                Bên đời võ đoán khó mà tung
                Bao nơi nam tử yêu thương rộ
                Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
                Dâu bể chát chua trùm cát đất
                Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
                Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
                Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
                clttq 24/10/2011

                NỢ DUYÊN

                Nợ đâu lại đến với duyên hùng?
                Tỏ rõ hiên ngang khí phách tung
                Đã bảo băng đồi khoe sức dũng
                Còn kêu vượt núi nói tâm bừng
                Mỹ nhân e lệ nơi hồn gối
                Nam tử tự nhiên chốn khí mùng
                Nghi ngại bao điều khi trải mộng
                Chuyện đời đâu thể mặc cho sùng
                daonamxuong 24/10/2011

                ĐỜI TRAI

                Đời trai túc trí sức dai hùng
                Vó ngựa đường đời bụi khói tung
                Lên núi vào hang lòng chẳng núng
                Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
                Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
                Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
                Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
                Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!
                Thanh Huy

                AN PHẬN

                Đời trai đâu muốn được xưng hùng
                Ngang dọc sinh thời muốn hất tung
                Bốn bể xuôi qua tâm chửa sáng
                Năm châu lướt tới ý chưa bừng
                Sáng ngày nặng nợ cùng đèn sách
                Muộn tối bén duyên với gối mùng
                Lòng vẫn lo toan trong cuộc sống
                Màng chi hơn thiệt chỉ gieo sùng
                clttq 24/10/2011

                #53
                  Nguyen Thi An Giang 24.10.2011 21:45:12 (permalink)
                  0
                  ( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)

                  XƯỚNG KÍNH MỜI
                  NGÀY XƯA...
                  Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
                  Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
                  Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
                  Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
                  Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
                  Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
                  Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
                  Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
                  Trần Mạnh Hùng

                  HẾT THỜI OANH LIỆT
                  Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
                  *
                  Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
                  Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
                  Như gà chạy độ trơ mồng xịu
                  Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
                  Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
                  Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
                  Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
                  Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
                  24-10-2011
                  Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

                  VÀI LỜI

                  Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
                  Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
                  Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
                  Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
                  Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
                  Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
                  Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
                  Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
                  daonamxuong 24/0/2011

                  XƯA VÀ NAY
                  Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
                  Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
                  Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
                  Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
                  Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
                  Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
                  Cái thế vang danh thời đã hết
                  Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
                  R Đinh

                  DẤU XƯA !

                  Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
                  Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
                  Phải chăng quá độ gân đà nhão
                  Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
                  Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
                  Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
                  Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
                  Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
                  Lá chờ rơi 24/10/11

                  PHÔ SỨC NGỰA
                  Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
                  Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
                  Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
                  Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
                  Giai nhân mê ngất say hồn phách
                  Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
                  Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
                  Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
                  Trần Mạnh Hùng

                  CÓ PHẢI...

                  Một cõi oai phong... có phải hùng??
                  Bên đời võ đoán khó mà tung
                  Bao nơi nam tử yêu thương rộ
                  Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
                  Dâu bể chát chua trùm cát đất
                  Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
                  Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
                  Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
                  clttq 24/10/2011


                  ĐỜI TRAI

                  Đời trai túc trí sức dai hùng
                  Vó ngựa đường đời bụi khói tung
                  Lên núi vào hang lòng chẳng núng
                  Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
                  Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
                  Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
                  Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
                  Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!
                  Thanh Huy

                  AN PHẬN

                  Đời trai đâu muốn được xưng hùng
                  Ngang dọc sinh thời muốn hất tung
                  Bốn bể xuôi qua tâm chửa sáng
                  Năm châu lướt tới ý chưa bừng
                  Sáng ngày nặng nợ cùng đèn sách
                  Muộn tối bén duyên với gối mùng
                  Lòng vẫn lo toan trong cuộc sống
                  Màng chi hơn thiệt chỉ gieo sùng
                  clttq 24/10/2011

                  BA HOA
                  Có gì đâu vỗ ngực kiêu hùng.
                  Mẹo nhỏ này nâng hứng đạp tung.
                  Hùng hổ giáo đầu xông xáo trận.
                  Èo xèo chột dạ lúc sôi bừng.
                  Hung hăng chớp nhoáng như tia sét
                  Tiu nguỷu phất phơ giống cọng mùng.
                  Ấy thế cứ ba hoa lớn giọng.
                  Ngắm em máu huyến bốc sôi sùng.
                  An Giang
                  10-25-2011
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2011 21:48:40 bởi Nguyen Thi An Giang >
                  #54
                    Rdinh 24.10.2011 23:13:28 (permalink)
                    0
                    ( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)


                    XƯỚNG KÍNH MỜI
                    NGÀY XƯA...
                    Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
                    Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
                    Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
                    Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
                    Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
                    Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
                    Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
                    Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
                    Trần Mạnh Hùng


                    HẾT THỜI OANH LIỆT
                    Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
                    *
                    Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
                    Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
                    Như gà chạy độ trơ mồng xịu
                    Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
                    Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
                    Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
                    Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
                    Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
                    24-10-2011
                    Ngọc Ẩn Nhi Huyền.


                    VÀI LỜI

                    Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
                    Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
                    Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
                    Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
                    Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
                    Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
                    Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
                    Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
                    daonamxuong 24/0/2011



                    XƯA VÀ NAY
                    Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
                    Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
                    Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
                    Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
                    Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
                    Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
                    Cái thế vang danh thời đã hết
                    Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
                    R Đinh


                    DẤU XƯA !

                    Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
                    Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
                    Phải chăng quá độ gân đà nhão
                    Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
                    Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
                    Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
                    Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
                    Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
                    Lá chờ rơi 24/10/11


                    PHÔ SỨC NGỰA
                    Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
                    Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
                    Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
                    Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
                    Giai nhân mê ngất say hồn phách
                    Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
                    Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
                    Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
                    Trần Mạnh Hùng

                    CÓ PHẢI...

                    Một cõi oai phong... có phải hùng??
                    Bên đời võ đoán khó mà tung
                    Bao nơi nam tử yêu thương rộ
                    Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
                    Dâu bể chát chua trùm cát đất
                    Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
                    Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
                    Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
                    clttq 24/10/2011



                    ĐỜI TRAI

                    Đời trai túc trí sức dai hùng
                    Vó ngựa đường đời bụi khói tung
                    Lên núi vào hang lòng chẳng núng
                    Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
                    Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
                    Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
                    Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
                    Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!
                    Thanh Huy

                    AN PHẬN

                    Đời trai đâu muốn được xưng hùng
                    Ngang dọc sinh thời muốn hất tung
                    Bốn bể xuôi qua tâm chửa sáng
                    Năm châu lướt tới ý chưa bừng
                    Sáng ngày nặng nợ cùng đèn sách
                    Muộn tối bén duyên với gối mùng
                    Lòng vẫn lo toan trong cuộc sống
                    Màng chi hơn thiệt chỉ gieo sùng
                    clttq 24/10/2011


                    BA HOA
                    Có gì đâu vỗ ngực kiêu hùng.
                    Mẹo nhỏ này nâng hứng đạp tung.
                    Hùng hổ giáo đầu xông xáo trận.
                    Èo xèo chột dạ lúc sôi bừng.
                    Hung hăng chớp nhoáng như tia sét
                    Tiu nguỷu phất phơ giống cọng mùng.
                    Ấy thế cứ ba hoa lớn giọng.
                    Ngắm em máu huyến bốc sôi sùng.
                    An Giang
                    10-25-2011






                    NAY CÒN ĐÂU !

                    Chiến-đấu ngày nao tỏ chí hùng
                    Xắp bày thế trận trục hoành, tung
                    Lên xe xung sức như hoa nở
                    Xuống ngựa thừa hơi tựa khí bừng

                    Lẫm-liệt nay còn chưa lệch chiếu
                    Oai-phong đâu mất cả xô mùng
                    Lệnh trên - dưới chẳng nghe mà tức
                    Nhìn cảnh éo-le muốn phát sùng !

                    R Đinh

                    #55
                      Trần Mạnh Hùng 25.10.2011 07:27:30 (permalink)
                      0

                      ( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)


                      XƯỚNG KÍNH MỜI
                      NGÀY XƯA...
                      Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
                      Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
                      Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
                      Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
                      Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
                      Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
                      Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
                      Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
                      Trần Mạnh Hùng



                      HẾT THỜI OANH LIỆT
                      Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
                      *
                      Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
                      Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
                      Như gà chạy độ trơ mồng xịu
                      Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
                      Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
                      Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
                      Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
                      Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
                      24-10-2011
                      Ngọc Ẩn Nhi Huyền.

                      VÀI LỜI

                      Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
                      Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
                      Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
                      Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
                      Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
                      Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
                      Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
                      Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
                      daonamxuong 24/0/2011


                      XƯA VÀ NAY
                      Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
                      Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
                      Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
                      Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
                      Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
                      Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
                      Cái thế vang danh thời đã hết
                      Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
                      R Đinh

                      DẤU XƯA !

                      Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
                      Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
                      Phải chăng quá độ gân đà nhão
                      Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
                      Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
                      Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
                      Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
                      Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
                      Lá chờ rơi 24/10/11


                      PHÔ SỨC NGỰA
                      Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
                      Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
                      Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
                      Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
                      Giai nhân mê ngất say hồn phách
                      Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
                      Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
                      Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
                      Trần Mạnh Hùng


                      BA HOA
                      Có gì đâu vỗ ngực kiêu hùng.
                      Mẹo nhỏ này nâng hứng đạp tung.
                      Hùng hổ giáo đầu xông xáo trận.
                      Èo xèo chột dạ lúc sôi bừng.
                      Hung hăng chớp nhoáng như tia sét
                      Tiu nguỷu phất phơ giống cọng mùng.
                      Ấy thế cứ ba hoa lớn giọng.
                      Ngắm em máu huyến bốc sôi sùng.
                      An Giang
                      10-25-2011
                      NAY CÒN ĐÂU !

                      Chiến-đấu ngày nao tỏ chí hùng
                      Xắp bày thế trận trục hoành, tung
                      Lên xe xung sức như hoa nở
                      Xuống ngựa thừa hơi tựa khí bừng

                      Lẫm-liệt nay còn chưa lệch chiếu
                      Oai-phong đâu mất cả xô mùng
                      Lệnh trên - dưới chẳng nghe mà tức
                      Nhìn cảnh éo-le muốn phát sùng !
                      R Đinh



                      TỪ HẢI

                      Đòi phen tranh bá với xưng hùng,
                      Thành quách năm toà đạp đổ tung.
                      “Giá áo túi cơm” đâu sá kể, [1]
                      “ Đồ long báu kiếm” dậy tưng bừng , [2]
                      Phong trần quét sạch bầy lang sói,
                      Vương bá [3] nề chi chuyện muỗi mùng.
                      Khen bấy Kiều nương dòng nước bạc,
                      Vì chàng trọn nghĩa dạ tôn sùng...

                      Tú lang thang


                      [1] “Giá áo túi cơm”…Phong trần mài một lưỡi gươm, Những phường giá aó túi cơm sá gì… [Kiều]
                      [2]Trương Vô Ky một đại hảo hán kiếm khách ,nhân vật chính trong Cô gái Đồ Long…
                      [3] Mộng bá vương của Từ Hãi nếu Kiều không non dạ trúng kế dụ hàng của Hồ Tôn Hiến…
                      [Nghênh ngang một cõi biên thùy, Hờm gì cô quả kém gì bá vương…]

                      THÊM MÙA CẦY
                      Dẫu sao đi nữa vẫn kiêu hùng
                      Sóng bủa bốn mùa vẫn khoái tung
                      Tối mắt đầu hôm lưng muốn sụm.
                      Phờ râu rạng sáng mặt như bưng.
                      Nhiều khi ỏn ẻn thêm mùa cấy.
                      Chẳng lẽ thở than hạ đọt mùng.
                      Thôi cũng chiều lòng êm ấm cả.
                      Dẫu gì vẫn thích được tôn sùng
                      Trần Mạnh Hùng
                      10-24-2011
                      #56
                        Trần Mạnh Hùng 25.10.2011 11:32:45 (permalink)
                        0
                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/BD6C55634283477EB855EFA4D1E6284B.jpg[/image]




                        XƯỚNG KÍNH MỜI

                        Mắt Lá Răm
                        Sao cứ mong hoài mắt lá răm.
                        Cái đuôi mắt liếc nhớ khôn cầm.
                        Cái môi nhõng nhẽo chiêu mời gọi.
                        Cái giọng lả lơi khuyến khích thầm.
                        Cái vóc chân dài - đầy mộng ước
                        Cái vòng eo nhỏ - thoát duyên ngầm.
                        Cái đi, cái đứng sao … tình thế.
                        Cái nét câu hồn - mắt lá răm
                        Trần Mạnh Hùng
                        #57
                          Rdinh 25.10.2011 11:50:36 (permalink)
                          0




                           

                          XƯỚNG KÍNH MỜI

                          Mắt Lá Răm
                          Sao cứ mong hoài mắt lá răm.
                          Cái đuôi mắt liếc nhớ khôn cầm.
                          Cái môi nhõng nhẽo chiêu mời gọi.
                          Cái giọng lả lơi khuyến khích thầm.
                          Cái vóc chân dài - đầy mộng ước
                          Cái vòng eo nhỏ - thoát duyên ngầm.
                          Cái đi, cái đứng sao … tình thế.
                          Cái nét câu hồn - mắt lá răm
                          Trần Mạnh Hùng
                           
                          LÁ RĂM CẮT NGỌT
                           
                          Lá liễu chân mày, mắt lá răm
                          Ước-ao vai sánh lại tay cầm
                          Môi vui cong-cớn cười dòn-dã
                          Giọng tám ba-hoa rỉ-rả thầm
                           
                          Dài cẳng nhảy hay duyên lồ-lộ
                          Thon eo múa giỏi dáng tầm-ngầm
                          Người sao yểu-điệu tình như thế
                          Cắt ngọt tim ai... mắt lá răm
                           
                          R Đinh

                           
                          #58
                            tuyen45 25.10.2011 12:30:00 (permalink)
                            0
                             

                            TÔI-BÀ
                            ---*---
                            Bốn mươi năm lẻ sống chung nhà
                            Sóng gió Tôi-Bà đã trải qua
                            Xuân trước chưa xa còn trẻ lắm
                            Thu này đã thấy bước sang già
                            Tôi lo việc nước tròn trung nghĩa
                            Bà đảm việc nhà vẹn hiếu gia
                            Nuôi dạy con khôn đều đỗ đạt
                            Công này tôi mãi biết ơn Bà.

                            25/10/2011.
                            Tuyen45.
                            #59
                              Trần Mạnh Hùng 25.10.2011 20:42:11 (permalink)
                              0
                              TÔI-BÀ
                              ---*---
                              Bốn mươi năm lẻ sống chung nhà
                              Sóng gió Tôi-Bà đã trải qua
                              Xuân trước chưa xa còn trẻ lắm
                              Thu này đã thấy bước sang già
                              Tôi lo việc nước tròn trung nghĩa
                              Bà đảm việc nhà vẹn hiếu gia
                              Nuôi dạy con khôn đều đỗ đạt
                              Công này tôi mãi biết ơn Bà.

                              25/10/2011.
                              Tuyen45.



                              CÀNG GIÀ CÀNG DẺO …

                              Rán nhịn cho nên khỏi cháy nhà
                              Mặc dầu gia đạo lắm can qua
                              Đêm ba đêm bảy khi còn trẻ
                              Tuần có tuần không lúc đã già
                              Tình bốn mươi năm luôn phấn khởi
                              Duyên mười hai tháng mãi tăng gia
                              Càng già càng dẻo càng dai sức
                              Nhờ sống bên ông cụ có bà !
                              Lá chờ rơi 25/10/11


                              CƠM NGUỘI
                              Quen rồi quà vợ với cơm nhà.
                              Quấn quýt bên nhau bậu với Qua.
                              Mướp đắng, me chua cùng khế ngọt
                              Ruộng khô, ao cạn sức trâu già
                              Hoa đồng cỏ nội lung linh mộng.
                              Phở quán cô đầu tan tác gia.
                              Một thoáng như mơ đầu đã bạc.
                              Nghìn thương cơm nguội cũng vì bà.
                              Trần Mạnh Hùng
                              10-25-2011
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 47 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 700 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9