HƯƠNG XƯA
Đừng buồn cho em ......
Em chẳng khóc khi xuân tàn doạ hết
Vì xuân đi xuân đến vẫn là xuân
Người riêng mang đau khổ chuyện thăng trầm
Hằn đuôi mắt chân chim nhiều vết mỏi
Đừng xa xót cho em mùa hè tới
Tóc phai màu ngại nắng cháy mưa bay
Ve lang thang rền rỉ dáng em gầy
Phượng vẫn đỏ thắm sân trường xưa cũ
Anh đừng ngại dấn thân đời lữ thứ
Tháng ngày dài cô quạnh cũng quen đi
Kiếp rong rêu dựa khe đá thầm thì
Chờ năm tháng nghe suối nguồn róc rách
Vẫn còn đó những ngày dài xa cách
Hạt mưa buồn rơi tí tách hồn ta
Hỏi chúng mình sao khoảng cách quá xa
Giọt nắng hè vấn vương từng trang vở
Em có buồn anh cũng đừng bỡ ngỡ
Mắt em cay hạt bụi nhỏ hoen mờ
Giọt lệ sầu vương lại những dấu mơ
Xin đừng thấm kẻo đậm màu thương nhớ
thugiangvu
Muôn thuở còn thương
Hè về rồi mà sao chưa thấy nắng
Mây chưa hồng nên nắng trốn nơi đâu ,
Anh còn nhớ cuối hè cơn mưa vội ,
Chung chiếc áo mưa ta che đôi đầu .
Dẫu hạt nước thấm đôi chân buốt lạnh
Mặc gió lùa , tung cả chiếc áo tơi
Quên đường về, ta khúc khích cười vui
Thầm mong ước mưa kéo dài không ngớt . .
Tuần sau đó , anh lên đường, tiến bước
Phận làm trai đi trả nợ non sông ,
Ngày trở về em vẫn mãi chờ mong
Em vẫn đợi anh về trong chiến thắng
Nhưng ..Anh không về như câu hò hẹn ,
Mà anh về trong thánh lễ giáo đường
Trời tím chưa mưa , sao mắt em ướt
Tiếng kinh cầu nghe não nuột thê lương !
Bao năm qua , mỗi lần em đi lễ
Vẫn âm thầm tưởng nhớ bóng hình anh .
Chắp tay nguyện cầu mong anh siêu thoát
Chuông giáo đường vẫn một nhịp , rơì nhanh
Thugiang
Muôn thuở còn thương
Hè về rồi mà sao chưa thấy nắng
Mây chưa hồng nên nắng trốn nơi đâu ,
Anh còn nhớ cuối hè cơn mưa vội ,
Chung chiếc áo mưa ta che đôi đầu .
Dẫu hạt nước thấm đôi chân buốt lạnh
Mặc gió lùa , tung cả chiếc áo tơi
Quên đường về, ta khúc khích cười vui
Thầm mong ước mưa kéo dài không ngớt . .
Tuần sau đó , anh lên đường, tiến bước
Phận làm trai đi trả nợ non sông ,
Ngày trở về em vẫn mãi chờ mong
Em vẫn đợi anh về trong chiến thắng
Nhưng ..Anh không về như câu hò hẹn ,
Mà anh về trong thánh lễ giáo đường
Trời tím chưa mưa , sao mắt em ướt
Tiếng kinh cầu nghe não nuột thê lương !
Bao năm qua , mỗi lần em đi lễ
Vẫn âm thầm tưởng nhớ bóng hình anh .
Chắp tay nguyện cầu mong anh siêu thoát
Chuông giáo đường vẫn một nhịp , rơì nhanh
Thugiangvũ SAU CƠN MÊ Đôi mắt người xưa long lanh
Theo vào giấc ngủ mộng lành say mê Quá khứ sống lại tìm về Nhớ người em gái tóc thề xõa vai Dáng gầy thanh thoát liêu trai Tà áo tha thướt tung bay gió chiều Nắng vàng nghiêng bóng liêu xiêu Nhìn em xao xuyến gợi nhiều mộng mơ Cây si anh đứng đợi chờ Tan trường đếm bước giả lơ chẳng nhìn Vội trao em cánh thơ tình Cúi đầu e thẹn lặng thinh ngượng ngùng Con đường in dấu chân chung Mỗi ngày đưa đón mong cùng sóng đôi Đời trai binh biến cuốn trôi Xa người em nhỏ bồi hồi tơ vương Gửi phần xương máu chiến trường Trở về thể xác tang thương nát lòng Còn gì đâu nữa mà mong Người xưa đã vội sang sông mất rồi Còn chăng kỷ niệm xa xôi Cơn mê chợt tỉnh.. đơn côi nỗi sầu… Mặc Nhân Sơn R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2011 17:09:24 bởi Viet duong nhan >
Dở dang
Em vẫn tưởng đường về chung lối
vầng trăng thanh soi với muôn mầu …
Sông thương gẫy một nhịp cầu
bến chờ bến đợi gieo sầu em mang .
chân trời biển rộng thênh thang
lạc nhau kiếp trước , muộn màng kiếp sau
tay em vụng một cung sầu
bờ vai buốt lạnh nghe đau ước thề
thương người vừa lạc bến mê
vòng tay nới lỏng nẻo về vấn vương
xa nhau khuất mấy dặm trường
biết người còn nhớ con đường năm xưa
đón nhau hạt nắng chớm trưa
chiều tàn mây rợp bóng vừa tình tan
yêu thương chi quá vội vàng
để mùa Thu chết lỡ làng duyên ta
lặng nhìn những hạt mưa sa
trầm tư u uẩn trăng ngà dở dang !
thugiangvũ
Trích đoạn: thugiangvu
Sông thu
Em chỉ là một giòng sông nho nhỏ
Bốn mùa qua lặng lẽ chảy theo dòng
Đêm trăng rằm hằng nga ngồi soi bóng
Chú cuội cười núp sau gốc cây đa
Quanh năm em vẫn số kiếp không nhà
Bạn thiên nhiên cùng cành cây ngọn cỏ
Đất Mẹ hiền cùng em luôn tỏ rõ
thanh thản đời chẳng danh lợi sa hoa
Nước trong xanh tưới ruộng đồng hoa lá
Thương quê hương nhớ đất Mẹ khô màu
Giọt mồ hôi chan với bát cơm rau
Mạch nước tuôn mát tình đời muôn thuở
Ghép vần thơ trong nắng vàng bỡ ngỡ
Chờ thu sang cành thay lá trổ bông
Đừng ngại gì mưa gió lạnh bên sông
Gom nỗi sầu đổi muôn vàn hoa nở
Mùa xuân về ong bướm vờn truớc ngõ
Tay trong tay ta hái lộc đầu mùa
Đôi má hồng nhìn cành đào đong đưa
Hoa sắc thắm đẹp tình mình chan chứa.
Thugiangvũ
R
Thân chào ThugiangVũ, nhân lời khen của Bạn hoài mà chưa cám ơn, nay vô đây gởi lại ít câu thơ cho VTG.
Chúc sức khoẻ tốt và luôn may mắn nha.NH/11 BÊN SONG MÂY.
Anh đôi bờ, bao che.. con sông nhỏ.
Giữ yên xuôi, canh nươc.. vỗ về dòng.
Phẳng lóng lánh, gương trần gian.. soi bóng!
Bến tình xưa..nhớ duyên cũ, cây đa.
Gió vô thân, lạc lõng
núp hiên nhà.
Nằm mê thiếp,
ôm úa vàng, vạt cỏ.
Song mây buồn,
xin cùng thu được ngỏ!
Từ trong thơ, hóa thân bướm,
say hoa.
Hoa lay rung nhụy phấn rơi, bám lá.
Trẩy cỗi cằn, cho thêm sắc tươi màu.
Gạo không nở cơm khô, có canh rau.
Giúp hạnh phúc, mãi chan hòa bao thuở.
Ở ngàn phương,
xa trở về, bỡ ngỡ!
Nép cho thu ngang bước,
vực nụ bông.
Heo may gió vội tìm
ngõ qua sông!
Chung kết hợp tình nồng
khêu nẩy nở.
Kịp xuân về, bướm ngộ hoa, chạm ngỏ.
Vươn giăng tay hứng lộc trổ, tựu mùa.
Thanh bình quá, trên quê nắng đong đưa.
Xin đất Mẹ ban cho phần, dung chứa!
Bước hồi hương, không cảm thấy, thãi thừa.
nguyênhoang
2011
Trích đoạn: Huynhthomy
Trích đoạn: thugiangvu
Sông thu
Em chỉ là một giòng sông nho nhỏ
Bốn mùa qua lặng lẽ chảy theo dòng
Đêm trăng rằm hằng nga ngồi soi bóng
Chú cuội cười núp sau gốc cây đa
Quanh năm em vẫn số kiếp không nhà
Bạn thiên nhiên cùng cành cây ngọn cỏ
Đất Mẹ hiền cùng em luôn tỏ rõ
thanh thản đời chẳng danh lợi sa hoa
Nước trong xanh tưới ruộng đồng hoa lá
Thương quê hương nhớ đất Mẹ khô màu
Giọt mồ hôi chan với bát cơm rau
Mạch nước tuôn mát tình đời muôn thuở
Ghép vần thơ trong nắng vàng bỡ ngỡ
Chờ thu sang cành thay lá trổ bông
Đừng ngại gì mưa gió lạnh bên sông
Gom nỗi sầu đổi muôn vàn hoa nở
Mùa xuân về ong bướm vờn truớc ngõ
Tay trong tay ta hái lộc đầu mùa
Đôi má hồng nhìn cành đào đong đưa
Hoa sắc thắm đẹp tình mình chan chứa.
Thugiangvũ
R
Thân chào ThugiangVũ, nhân lời khen của Bạn hoài mà chưa cám ơn, nay vô đây gởi lại ít câu thơ cho VTG.
Chúc sức khoẻ tốt và luôn may mắn nha.NH/11
BÊN SONG MÂY.
Anh đôi bờ, bao che.. con sông nhỏ.
Giữ yên xuôi, canh nươc.. vỗ về dòng.
Phẳng lóng lánh, gương trần gian.. soi bóng!
Bến tình xưa..nhớ duyên cũ, cây đa.
Gió vô thân, lạc lõng
núp hiên nhà.
Nằm mê thiếp,
ôm úa vàng, vạt cỏ.
Song mây buồn,
xin cùng thu được ngỏ!
Từ trong thơ, hóa thân bướm,
say hoa.
Hoa lay rung nhụy phấn rơi, bám lá.
Trẩy cỗi cằn, cho thêm sắc tươi màu.
Gạo không nở cơm khô, có canh rau.
Giúp hạnh phúc, mãi chan hòa bao thuở.
Ở ngàn phương,
xa trở về, bỡ ngỡ!
Nép cho thu ngang bước,
vực nụ bông.
Heo may gió vội tìm
ngõ qua sông!
Chung kết hợp tình nồng
khêu nẩy nở.
Kịp xuân về, bướm ngộ hoa, chạm ngỏ.
Vươn giăng tay hứng lộc trổ, tựu mùa.
Thanh bình quá, trên quê nắng đong đưa.
Xin đất Mẹ ban cho phần, dung chứa!
Bước hồi hương, không cảm thấy, thãi thừa.
nguyênhoang
2011
Bến mơ
Một sáng buồn ,
xa quê gom nhung nhớ
Cánh nhạn chờ
nho nhỏ lá thư xanh
Trời hè trong như gợi giấc mơ lành
KỶ niệm xưa dập dồn trong ký ức
Giòng sông nhỏ
nước về nguồn thao thức
Gió đẩy đưa cành trúc nhẹ la đà
Mái hiên nhà từng
cọng rơm buông xoã
Ruộng khô màu cành mạ mới đơm bông
thiên nhiên ơi
đẹp mãi khúc tương phùng
Xa dậm ngàn vẫn mong ngày gặp gỡ
Hạnh phúc trong tay vẫn tưởng là mơ
Giũ mãi nhé đừng bao giờ thất lạc
Thu có sang xin người đừng ngơ ngác
Cúc tím vàng cạnh dòng thác trong veo
Nước suối reo róc rách dưới chân đèo
Rong rêu mát bước chân mòn chung bước
Vững mái chèo ta cùng xuôi bến nước
Nối nhịp cầu anh đi trước em sau
Thanh bình đến..
ơi ..
thương quá ….chờ nhau
Trên đất Mẹ
nước sông hồng đôi bóng .
TGV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2011 23:02:36 bởi thugiangvu >
Hạt bụi nào cay mắt
Chuông giáo đường Tha La ngân vội vã
Tiếng bỗng trầm như nhắc lại người xưa
Trước cổng trường chờ ai đón ai đưa
Giờ còn lại những bụi mưa cay mắt
Trách chi nhau để mây sầu giăng mắc
Tuổi thơ ngây ngơ ngác gói hoang mang
Đôi mắt tròn mơ một giấc mộng vàng
Nào hay biết rừng tàn đang thay lá
Và từ đấy dòng đời trôi nghiệt ngã
Con sông sầu sóng cả dập dồn tuôn
thuyền trên sông gió bão đẩy ngược buồm
Bồng bềnh mãi xót xa ôm kỷ niệm
Tha la ơi …ta xa người vĩnh viễn
Vầng trăng khuya bóng lẻ những đêm dài
Dõi mắt tìm , quê cũ nhớ thương ai
Hoa đồng nội thơm hoài trong ký ức !
Thugiangvũ Anh Mạc ơi , về tha la chưa ??? chúc anh an vui nha'.
TGV
Hạt bụi nào cay mắt
Chuông giáo đường Tha La ngân vội vã
Tiếng bỗng trầm như nhắc lại người xưa
Trước cổng trường chờ ai đón ai đưa
Giờ còn lại những bụi mưa cay mắt
Trách chi nhau để mây sầu giăng mắc
Tuổi thơ ngây ngơ ngác gói hoang mang
Đôi mắt tròn mơ một giấc mộng vàng
Nào hay biết rừng tàn đang thay lá
Và từ đấy dòng đời trôi nghiệt ngã
Con sông sầu sóng cả dập dồn tuôn
thuyền trên sông gió bão đẩy ngược buồm
Bồng bềnh mãi xót xa ôm kỷ niệm
Tha la ơi …ta xa người vĩnh viễn
Vầng trăng khuya bóng lẻ những đêm dài
Dõi mắt tìm , quê cũ nhớ thương ai
Hoa đồng nội thơm hoài trong ký ức !
Thugiangvũ
Anh Mạc ơi , về tha la chưa ??? chúc anh an vui nha'. TGV XIN ĐỪNG NHẮC
Nhật ký đem đốt vừa xong
Khơi lại chi nữa mà lòng xót đau.
Dòng đời lặng lẻ trôi mau
Niềm đau dĩ vãng cuốn vào mây trôi.
Một thời binh biến xa xôi
Dừng chân xóm đạo bồi hồi vấn vương
Gặp em đi lễ thánh đường
Tha La tên mãi nhớ thương trong lòng
Tiền đồn anh đóng ven sông
Biết em ngoan đạo ngóng trông đợi chờ.
Đứng đón trước cổng nhà thờ
Được cùng dạo bước...vu vơ đôi lời.
Chấp tay cầu nguyện trên trời
Con người ngoại đạo...Chúa ơi !..thương tình
Giúp cho cưới được vợ xinh
Ơn người ban phước niềm tin sáng ngời.
Quê hương khói lửa khắp nơi
Thân trai chinh chiến xa rời người yêu.
Tuyến đầu heo hút cô liêu
Nghe hồi chuông đổ nhớ nhiều người xưa. Tha La xóm đạo chiều mưa Giáo đường tan lễ…em vừa sang sông… Mặc Nhân Sơn
RU LẠI TÌNH NHAU
Tiếng gió khuya ru hồn em trăn trở
Nỗi cô đơn thao thức nhớ tên người
Đêm thẫn thờ vời mộng ảo chơi vơi
Lời ca nhẹ dịu dàng qua hơi thở
Trong đêm đen lá gầy rơi bỡ ngỡ
Giọt sương buồn lặng lẽ buốt đôi tay
Ánh sao khuya
rơi xuống lạnh vai gầy
Đủ soi sáng tà áo bay vạt mở
Bài hát nào ru ân tình vừa nở
Từ môi anh trôi hết nỗi ưu phiền
Cùng dìu nhau trên bến mộng thần tiên
Hoà nhịp đập trái tim vui dồn dập
Đồi thông cao bóng trăng vàng che khuất
Ánh sáng còn vương vấn mái tóc em
Khúc hoan ca dìu dặt mãi bên thềm
Như hy vọng dâng tràn qua lối ngõ
Tình còn xa nụ hương vương môi nhỏ
Trong vòng tay
ấm áp chụm đôi đầu
Nghĩ về nhau hạnh phúc hãy trao nhau
Nỗi buồn cũ hãy giấu vào nhung nhớ
Gió như gợi ấm hương tình muôn thuở
Giọng hát anh, hơi thở giữa ngực em
Ân tình nào rơi đọng xuống môi mềm
vòng tay gói trọn tình …thiên thu đợi .
Thu Giang Vũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2011 05:12:42 bởi thugiangvu >
biển tình
biển thì thầm
có làm anh thương nhớ
Đến một người
bên nớ đợi mong anh
Trời trong mây tím xây thành
Mà em chờ mãi đầu ghềnh vắng ai
Biển muốn lặng
nhưng đáy cồn dậy sóng
Mưa giăng sầu
bão dồn dập nước trôi
Con đò thấp thoáng chân trời
Tìm người chẳng thấy chỉ vời hư vô
Biển trong veo,
chờ nắng lên lóng lánh
Bờ cát dài
em tô đậm tên người
Đôi tay nhỏ sóng chơi vơi
Lấp đi cả một trời thơ dỗi hờn
Biển về đêm
có vầng trăng hiu hắt
Qua khung sầu
tim đau thắt từng cơn
Đồi thông reo gió nhẹ buông
Quốc kêu rời rạc vọng buồn xa quê !
Biển còn đó
vỗ rì rào tha thiết
Biết chăng anh
hẹn ước chẳng nên lời
tiếng chim gọi bạn chơi vơi
sầu giăng bãi vắng rã rời bước chân !
Thugiangvũ
Cành hồng nho nhỏ
Em chỉ là cành hồng nho nhỏ
Nép bên đường trên phố cũ anh qua
Bốn mùa xa em như kẻ không nhà
Âm thầm vẽ hình anh trong trí nhớ
Lẻn qua phòng mỗi khi trăng sáng tỏ
Ngắm dáng anh trầm lặng nghĩ mông lung
Em mơ ước ngày sau bước tương phùng
Niềm hy vọng dẫu là trong mộng ảo
Giọt mưa xa tiếng buồn thêm áo não
Lập đông chưa anh? gió lạnh giao mùa!
Thương phận mình chẳng khác cánh rừng thưa
Cành xơ xác chờ xuân về thay lá
Hôn đôi mắt anh , em thần thoại hoá
Một chiều buồn ,bên khung cửa bâng khuâng
Mơ thấy em đơn lẻ một nụ hồng
Lẻn theo buớc hương hoa nồng man mác !
Thugiangvũ
Viết đôi câu thơ họa cùng THUGIANGVŨ.
RIÊNG CHO..
Anh đã dành con tim bé nhỏ.
Trao Em rồi, vừa bước đi qua.
Kẻ tha hương, về quê cũ chẳng nhà.
Tìm vương đọng, sót gì? nơi nỗi chớ !
Trăng thượng huyền,
đêm giăng thật rạng tỏ.
Dìu Em đi,
qua đường ngõ linh lung!
Đón bước ngân,
theo chuỗi mộng tao phùng.
Thật đẹp quá,
bao loan phòng, huyền ảo.
Hương tình giăng bay, xoá tan phiền não.
Niềm thương đi qua, giao ước bốn mùa.
Rừng thu xưa, về bóng nắng lưa thưa.
Đến hong ấm, gây cành rơi rụng lá.
Trần gian cho, tình yêu thi vị hóa.
Chìm giấc say, chẳng còn nhớ bâng khuâng.
Trong vòng tay Em là mãi cành hồng.
Hương Xưa thắm, ướp mơ không tản mác!
Cả không gian, đủ say giấc Thu giang.
nguyênhoang
2011
Nếu đời này không có em
Cạnh nhà anh.
Thì thầm chiều sóng vỗ.
Khuya lặng lờ mờ góc phố nhà ai.
Trong miên man trăn trở suốt canh dài.
Thương biển lắm sớm mai nghe tiếng hát.
Hát đi em tơ đàn anh trổi nhạc.
Để rày đây phiêu bạt bước giang hồ.
Gian khó đường đời khúc khủy nhấp nhô.
Còn chút nhớ sóng xô lời biển dậy...
Nếu đời này không có em thì ta buồn biết mấy.
Nguyên Thạch
Se sắt lạnh chiều nay trời trở gió
Bờ vai gầy thiếu vắng một vòng tay
Như chiếc lá vàng chới với xa bay
Hiu hắt quá vọng quanh đây nỗi nhớ
Sóng xa đưa bờ rì rào bỡ ngỡ
Tìm bóng người thương ,
tiếc nuối bâng khuâng
Đời lữ thứ luôn mơ ước được gần
Mong manh quá như dã tràng se cát
Thiếu anh rồi
nỗi buồn len man mác
Thao thức đêm về trằn trọc canh thâu
Qua khung cửa
nhìn bóng tối không màu
Biền biệt mãi ……..Mong anh , ngày trở lại !?
ThuGiangVũ
Trùng dương bạt.
Dáng huyền người con gái.
Sóng xô bờ xóa mãi dã tràng ơi.
Tôi sẽ đi.
Đi hết cuộc đời.
Mai gục ngã khuất nẻo trời vô định.
Mãi là trăng.
Trăng tà treo đỉnh.
Thà là mây,mây hờ hững về đâu.
Không tơ vương .
Không nhuộm oán sầu.
Chẳng buồn bã bởi tình đầu tình cuối.
Trơ nhật nguyệt.
Ta phận làm đá cuội.
Thì trăm năm , phải lầm lủi âm thầm.
Thơ ru người.
Ta ru mãi nghìn năm.
Nguyên Thạch
LỜI CHA DẶN DÒ
Rời tổ ấm chim tung bay xứ lạ
Gói hành trang chỉ vỏn vẹn “nhớ nguồn”
Dậy dỗ con cha gói cả tình thương
Đời vô thưởng nhưng rất nhiều cạm bẫy
Chim đủ cánh…. con xa cha từ đấy
Vừa lạc bầy ngơ ngác nhớ quê hương
Màu phượng thắm gợi nhớ cả mái trường
Con dốc nhỏ cha cõng con đi học
Bạn bè nhìn con thẹn thùng giấu mặt
Rồi tự mình đeo chiếc cặp lên vai
Cha mỉm cười nhẹ thoáng tiếng thở dài ….
Thương con nhỏ phải học bài vất vả
Ngày qua ngày thương Cha bao tất tả
Ngược xuôi dòng đời dưỡng dục hy sinh
Bữa đói no quên cả chính thân mình
Vầng trán nhăn , đuôi mắt hằn , tóc bạc
Công ơn cha thật cao đầy như thác
Ấm mái nhà mát mẻ tuổi thơ ngây
Sức khoẻ cha mỗi ngày một hao gầy
Con hứa hẹn sẽ về thăm…..rồi lỗi hẹn
Con nắng hong ….từng giọt mồ hôi mặn
Chiếc áo sờn lưng mỏi chẳng than van
Bao xa hoa vật chất cha chẳng màng …..
Giòng sông nhỏ vẫn về nguồn con nhé .
Thugiangvu
Nhân ngày lễ cha TTK dán bài này đồng cảm với thi hữu TGV nhé . Chúc bạn luôn vui
CHA !
Tuổi nhỏ nô đùa con mải chơi
Bên song lặng ngắm mắt người vui
Thấy ngã vội vàng cha chạy đến
Nâng đỡ dìu con âu yếm cười
Thủa ấy đôi mươi đã lớn rồi
Hồn con bay bổng chốn xa xôi
Trôi mãi nơi khung trời ảo mộng
Giọt lệ cha già lại khẽ rơi
Thương đời con trẻ sớm bơ vơ
Trước lúc đi xa mãi …dặn dò
Bởi nghĩ con luôn còn bé dại
Mắt người hằn dấu những âu lo
Mẹ mất còn cha như bóng cây
Bên con sầu muộn tấm thân gầy
Khi buồn gục dưới chân người khóc
Nhẹ nỗi lòng quên bao đắng cay
Nghĩa mẹ tình cha ơn quá đầy
Lấy gì trả hiếu được cha đây
Vu lan quỳ xuống dâng ba lậy
Xin cha nhận lấy tấm lòng này
Đã xót thương con cả một đời
Bây giờ chỉ muốn người an vui
Cha ơi ! sống mãi cùng con nhé !
Hưởng phúc bình yên hết tuổi trời
Bùi Thanh Thanh Khiết
HƯƠNG XƯA
Đôi guốc mộc vẫn còn đây
Vườn xưa lối cũ lưu đầy dấu chân
Nhìn kỷ vật lòng bâng khuâng
Nhện giăng bụi bám phai dần thời gian.
Từ ngày cất bước sang ngang
Đi tìm cuộc sống cao sang xứ người
Xuân về !..Mai chẳng vàng tươi
Đâu còn rộn rã tiếng cười reo vui.
Vấn vương da diết không nguôi
Bạc màu đôi guốc ngậm ngùi nhớ nhung
Cầu dừa dìu bước đi chung
Giờ giày cao gót ngại ngùng bước qua.
Chúng mình cách biệt quá xa
Bao nhiều kỷ niệm còn là hương xưa
Gió lay cành trúc đong đưa
Tự dưng hờn mát… người chưa yêu mình....
Hihi…
Mặc Nhân Sơn
Tặng lại bài HƯƠNG XƯA mà anh lấy cảm hứng theo tựa đề của em
Trở lại vườn xưa
trở lại đây ta tìm đôi guốc mộc
người có còn giữ hộ nó quanh đây
hay đã đem vùi sâu chốn bùn lầy
để đôi gót nhuộm thêm màu buồn tủi
trở lại đây sau tháng ngày dong ruổi
dựa vai nhau vượt qua chặng đường dài
mặc xuân tàn vạt hoa nắng phôi phai
đường đi tới ngại ngần chi tăm tối
trở lại đây nhưng người sao chẳng thấy?
con ngõ buồn nhành liễu rũ đong đưa
mặn nồng xưa nhắc lại có khi thừa
vì người đã vô tình quên bến vắng
con sóng thương vỗ mặt sông tĩnh lặng
khuấy nỗi buồn vào đáy cốc ly tan
cố nhân ơi chiều mây đã phai tàn
xuân còn đó sao hồn ta héo úa?
Thugiangvũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2011 05:28:41 bởi thugiangvu >
Trích đoạn: thugiangvu
HƯƠNG XƯA
Đôi guốc mộc vẫn còn đây
Vườn xưa lối cũ lưu đầy dấu chân
Nhìn kỷ vật lòng bâng khuâng
Nhện giăng bụi bám phai dần thời gian.
Từ ngày cất bước sang ngang
Đi tìm cuộc sống cao sang xứ người
Xuân về !..Mai chẳng vàng tươi
Đâu còn rộn rã tiếng cười reo vui.
Vấn vương da diết không nguôi
Bạc màu đôi guốc ngậm ngùi nhớ nhung
Cầu dừa dìu bước đi chung
Giờ giày cao gót ngại ngùng bước qua.
Chúng mình cách biệt quá xa
Bao nhiều kỷ niệm còn là hương xưa
Gió lay cành trúc đong đưa
Tự dưng hờn mát… người chưa yêu mình....
Hihi…
Mặc Nhân Sơn
Tặng lại bài HƯƠNG XƯA mà anh lấy cảm hứng theo tựa đề của em
Trở lại vườn xưa
trở lại đây ta tìm đôi guốc mộc
người có còn giữ hộ nó quanh đây
hay đã đem vùi sâu chốn bùn lầy
để đôi gót nhuộm thêm màu buồn tủi
trở lại đây sau tháng ngày dong ruổi
dựa vai nhau vượt qua chặng đường dài
mặc xuân tàn vạt hoa nắng phôi phai
đường đi tới ngại ngần chi tăm tối
trở lại đây nhưng người sao chẳng thấy?
con ngõ buồn nhành liễu rũ đong đưa
mặn nồng xưa nhắc lại có khi thừa
vì người đã vô tình quên bến vắng
con sóng thương vỗ mặt sông tĩnh lặng
khuấy nỗi buồn vào đáy cốc ly tan
cố nhân ơi chiều mây đã phai tàn
xuân còn đó sao hồn ta héo úa?
Thugiangvũ
Gởi lời chào TGV, một vài câu thơ cảm ý qua "Trở lại vườn xưa" chúc nhiều hạnh phúc và may mắn.
LẮNG NỖI NIỀM.
Xuân ở trong ta, mãi buồn héo úa.
Thầm lặng đi qua, kẻ sống lưu vong.
Ngày xanh tươi, thời gian đốt phai tàn.
Chìm đáy cốc, hoà tan vào hư ảnh.
Giờ ngồi đây, thềm hoang, hồn tĩnh lặng!
Thầm cám ơn thượng đế, che chắn đời.
Bằng đôi tay, từ tháng ngày bom đạn.
Dù nay còn chỉ kiếp sống thãi thừa.
Đường giong ruổi, mây rán pha đầu núi.
Rời sân trường, mặc vội áo vu quy.
Sợ chìm phai hướng sắc, tuổi xuân thì.
Đêm oằn ngã, gót Sô giày bụi bám.
Cuộc chiến dậy bùng, ngút ngàn không giảm.
Vẫn xuôi chân, năm tháng không đợi chờ,
Ánh mắt đỏ từ hoả châu soi sáng.
Trên môi cười, có thoáng thấy lệ rơi?
Theo trên ngõ đường, lặng buồn dịu vợi.
Hành trang nào chi? Kề cận bên đời.
Trường giang chảy, khói yên hà, thoảng thở.
Niềm vui gặn lòng, ngôn ngữ phú thơ!
Đời còn là cơn mơ,
chưa hài lòng !
Nguyênhoang
2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: