CHỚP ĐƯỢC
Cuộc đời đang lạ bỗng quen Người dưng bỗng chốc trờ thành thâm giao. Đông về ước muốn nao nao Nếu ai muốn thử nhảy vào chớp coi.
Yêu em anh chỉ thiệt thòi Vì rằng em muốn bạc vàng mà thôi. Nên đời nỗi nhớ mồ côi Thương thôi chưa đủ ... Xin đừng người dưng. phong linh
Cuộc đời đang lạ bỗng quen
Người dưng bỗng chốc trờ thành thâm giao.
Đông về ước muốn nao nao
Nếu ai muốn thử nhảy vào chớp coi.
anh ơi em chẳng muốn roi...
chỉ thích mật ngọt... cái nòi thông minh...
nhà lầu, xe xỉn của mình....
anh mà muốn thử...em tình nguyện ngay...
nếu anh có lâm trận này...
em chớp hết thảy em bay về nhà...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2008 08:21:09 bởi hoanang >
Trời ơi ai đó giọng ngoa Con gái thì sợ... con trai khoe mình Nếu tự nguyện bất thình linh Mang về anh chết lịm tình... binh sinh. Chưa gặp đã làm anh kinh Em xinh anh thử... Chúng mình xướng hên.
ơi chời... xin tránh một bên...
đầu mèo đuôi chuột có hên không nà...
anh mà chết lim giữa nhà...
xênh xang chớp cái thế là tong luôn...
tưởng rằng gặp được bà tiên...
ai ngờ gặp kẻ vừa điên vừa khùng.
đêm về thả chuột vô thùng...
chuột mừng gặm hết cả mừng lẫn lo...
sắp rồi đông đến rét co...
sao ko cắt nốt âu lo hỡi người...
khi nào đến được bên tôi...
tôi xin trả hết hôn tôi cho người
.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38264/CC833322CE5C4642B9435753408FDF25.gif[/image]
em vào anh lại ra đi...
kiếm tìm nhau ở phương nào được đây...
tìm anh tìm giữa trời mây
bóng che ngắng khất em đây lại buồn
dù một mình thôi tôi vẫn nhớ...
nhớ những chiều mưa ướt đậm bờ đê...
ai lội xuống giũa đồng quê mờ ảo..
để giờ đây tôi chết lăng giữa lê thê
gặp người cứ ngỡ là mơ...
ai dè trời đổ cơn mưa giữa chừng...
bước đi trống ngực thình thình...
rơi tỏm xuống nước chúng mình chẳng biết bơi....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2008 21:08:48 bởi giotnangmuathu2007 >
đến rồi thì mời lại chơi....
xa nhau một chút buồn ơi là buồn...
tưởng rằng khi ấy đi luôn...
sao chẳng nói trước để hồn em theo
ngồi buồn viết vội câu thơ...
ngờ đâu chỉ thấy giấc mơ thật buồn
sấm chớp rồi lại mưa tuôn...
ngẩn người nhìn lại...nỗi buồn vắng teo...
bao năm vẫn cứ đi theo...
lên rừng hái củi anh trèo em bưng...
mưa nguồn ướt hết tứ tung...
mắt cười giữa gió mưa rừng bay bay...
nhớ thời thơ ấu thật hay...
chưa giơ roi đã lăn quay giữa nhà...
anh bảo để anh đền quà...
ra của gặp bà...quà tuột mất toi...(tiếng xứ nghệ )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2008 08:22:31 bởi giotnangmuathu2007 >
ai vô xứ nghệ mà coi...
mô , tê, răng , rứa , rổ xôi , con gà...
tháng giêng đi họ ở nhà...
chớp cái nhìn cỗ con gà mất toi...
(đi họ rằm tháng giêng, mỗi người đội một mân xôi đến cúng, cúng xong họ đưa về nhà)...tục lệ một số vùng ơ xứ nghệ như thế...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: