VIẾT THÊM ĐIỀU GÌ ? đăng sơn.fr
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 29 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 431 bài trong đề mục
dang son 27.02.2012 15:36:22 (permalink)
-


BIỆN ( Nguỵ và Thật )



__________________________________________________





Cái kiểu chung thủy với người bạn viết của riêng tôi có một đoạn thư như sau :



---------



" Thư Từ Nơi Xa -
Đến em nhỏ.


.


Lâu lắm rồi đó - Anh nghĩ có thể là đã 1/4 thế kỷ,ta đã chẳng gặp nhau kể từ cú phone anh đã thăm hỏi em.

Giọng em đã nhỏ nhẹ trả lời từng câu như sợ anh ăn thịt em.Có lẽ em hình dung thấy anh là một ông kẹ ( ? )- Anh nghe tiếng em dạ dạ nhỏ xíu,anh nghe tiếng hi hi của em từ đường dây nói và lúc ấy,anh cảm thấy an lòng vì tất cả mọi sự tốt đẹp đã đến với em.

Có lần anh đùa nghịch :

- Em có biết anh đang ở đâu không ?

- Dạ không,anh ? Em đoán anh đang ở cái xứ lạnh của anh.

- Sai rồi nhỏ ! Anh đang ở VN và đang đứng trước nhà em

- Oh ! Oh !....


Ở tiếng ngập ngừng như thế trong máy,anh biết rõ là anh đang đùa và nói xạo với em.Anh vẫn thích nói xạo như thế như một cách tạo sự ngạc nhiên.

Ở đời,có những điều ngạc nhiên rất kỳ thú.Chỉ cần em nghe tiếng chuông gọi cửa hoặc tiếng điện thoại vang,em ngừng công việc đang làm,ngó ra cổng là em thấy anh.

Trong ánh mắt bỡ ngỡ của em,em sẽ thấy anh rất tự nhiên với một nụ cười đẹp nhất xứ .Nụ cười có thể làm chết biết bao nhiêu con ruồi thích ngọt đã rụng rơi.Anh chờ em rủ anh đến một quán nước tình nhất,đẹp nhất của nơi em ở.Ta chọn một chỗ ngồi rất yên tĩnh,lắng nghe một bản nhạc êm êm nào đó.Và anh sẽ lắng nghe em kể chuyện.

Nếu em vụng về,luýnh quýnh không biết nói gì,kể gì,anh vẫn có nhiều cách để làm em nói.Nói và cười một cách tự nhiên.

Ở trước mặt anh,nếu cần vui cứ vui,khi cần khóc cứ việc thoải mái mà khóc.

Ở bên này,người ta hay nói với anh một điều :

- " Ông là một người biết lắng nghe và biết cách làm cho người nói thoải mái "


Anh không biết điều này có đúng khoảng 89% không hay là họ đang nịnh anh để anh vui ?

Em nhỏ !

Vài hàng thăm em.
Vậy đi - Vui nhé , Em.

___________



Chẳng biết viết như thế có đủ ngọt ngào cho một lời thăm hỏi hay không ? Người đọc có lẽ cũng được dăm ba phút vui và cảm thấy nhẹ nhàng.

Nhưng nghĩ xa hơn một vài điều khi nhớ lại một người bạn viết khác đã có lòng " húc " người viết - Nhè nhẹ mà húc - :

- Người ta nói anh là một Play Boy và ...

- Nghĩa của chữ Play Boy có nghĩa là trăng hoa ?


Thế là trận chiến của chữ bắt đầu.Người bạn tôi tặng cho tôi câu " Nguỵ Biện "


Thế nào là viết theo kiểu " trăng hoa " và thế nào là Nguỵ Biện ?

Viết để làm gì ? Và khi viết để giao lưu với nhau trên phương diện trao đổi bài viết và giữ tình thân,ta nên viết như thế nào ?

Theo tôi,người ta đã ra nhiều đầu sách để chỉ dẫn cách thức viết thư trong các trường hợp khác nhau.Một cái thư viết để xin việc hoặc yêu cầu một vấn đề gì theo kiểu hành chánh thì khác với một bức thư viết cho bạn để thăm hỏi nhau.Một bức thư viết cho một người bạn tâm giao rất khác bức thư viết cho một người tình.Điều này mà ai chẳng biết.

Có người cả đời không bao giờ viết một bức thư.Và cũng có người viết thư y như cách thức nói chuyện rất mộc mạc hoặc lê thê của họ.

Tôi có ông bạn hành nghề dược.Chữ của ông rất đẹp và ông không thích viết thư.Có lần ông gửi cho tôi một cái mail trả lời vỏn vẹn có mấy chữ như sau :

" Theo câu hỏi ,tôi trả lời : Hãy mở ở Web .... để đọc . "


Vậy thôi ! Sau cái chấm cuối câu,ông biến mất.Tôi thấy có cái gì thiêu thiếu nên phàn nàn với ông và vợ của ông :

- Đọc chữ của hắn như ăn cơm nguội.Khô ! Cạn !

Bà vợ lắc đầu :

- Chả bao giờ ông ấy viết thư tình.Ông ấy bí chữ !


Bạn tôi nhún vai thản nhiên nói kiểu ngắn gọn : " Viết dài dòng chi cho mất thì giờ " .Tôi hiểu bạn của mình khi đứng rất lâu nhìn ngắm tủ sách của hắn.Hắn không thích đọc văn chương tiểu thuyết,hắn chỉ thích những quyển sách nói về thuốc thang,chính trị và sách cổ thời hán học hoặc về phong thủy,tử vi bói toán.

Biết thế nên chẳng bao giờ tôi đề cập đến vấn đề văn chương,văn nghệ thời cận đại,chúng tôi trao đổi với nhau về những quyển sách nói về kinh tế và chính trị lắm khi làm nhức đầu,buốt óc.Và tôi tránh chuyện viết thư cho bạn cũng như yêu cầu bạn chịu khó viết vài chữ thăm hỏi như : " Chúc bạn vui " ở cuối lá điện thư dù ngắn gọn.


Trở lại đề tài viết thư hoặc viết lời góp ý ở những chủ đề cần thiết : Theo cách suy nghĩ của cá nhân,tôi yêu sự tinh tế nhã nhặn qua câu viết.Một lời chào hỏi nhau theo cung cách lịch sự có thể làm người đọc thấy ấm áp và có được một nụ cười khi đọc.

Khi thấy cần viết thì tôi viết,nhẹ nhàng pha chút dịu dàng mà viết - Thế thôi.

Người ngoại cuộc đọc,thích hoặc không thích và cho rằng người viết là một gã play boy,trăng hoa thì cũng chẳng sao.Vì đơn giản mà nói : Nếu cần phải biện luận sau khi phân tích một vấn đề thì tôi vẫn có thể dùng chữ một cách gọn gàng,nghiêm nghị và nếu cần thì Húc và săn tay áo đấm đá bằng chữ.Nhưng tuyệt đối cần nghiêm túc và giữ sự nhã nhặn khi tranh luận.


Còn việc trải lòng,tâm tình để viết cho bạn khá thân hoặc những cô em gái đã có lòng thăm hỏi khi muốn giữ mối liên lạc một cách thuận thảo an lành thì tôi biết dùng chút đường,chút muối và gửi thêm vào một chút đỉnh dịu dàng.

Vậy thôi.

Không là Play Boy khi viết

Không Nguỵ Biện và lăng loàn khi viết.Viết để giữ tình thân.Để mang đến cho nhau một vài điều vui giữa cuộc đời lắm gian nan và khô cằn.Người ta luôn thiếu sót ở sự quan tâm đối với nhau và thường viện cớ để thời gian làm bụi từ khoảng cách.

Xin giữ lại tình thân và đừng để bụi thời gian bám vào tình nhau.







đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2012 15:45:51 bởi dang son >
#91
    dang son 07.03.2012 01:42:24 (permalink)
    ..





    NGÀY ĐẸP CỦA NIỀM TRY ÂM


    _________________________________________








    1. -



    Rời mắt khỏi phím chữ khi tiếng điện thoại reo .Có người lạ gọi hỏi tên để gặp .

    Giọng người đàn bà hỏi và có câu đố :

    - Ông biết là ai gọi ông không ?

    Nghe giọng nói lạ và tôi đoán.Thì ra là cũng đúng với cái nghĩa của " thần giao cách cảm " .

    Vui - Rất vui và tôi nói với người có lòng gọi mình :

    - Em đoán thế vì đang thử viết ở trang chữ của chị.Viết dở dang ...

    - Oh ! Em viết gì ?


    - Rồi chị sẽ đọc.


    Chúng tôi tâm tình với nhau về chữ và nghĩa.Chị và tôi là độc giả của nhau.Từ hai thành phố tưởng là xa.Vì chữ mà có lòng gọi đến thăm hỏi nhau.Thấy lòng mình ấm.Càng ấm hơn khi nghe tiếng cười hihihi rộn rã như tiếng chim hót giữa trời xuân của chị.

    Chúng tôi kể những mẫu chuyện vui buồn cho nhau nghe.Tôi kể câu chuyện tôi đã có một người chị hành nghề giáo sư pháp văn thời Đà Lạt và sau này là một người chị nuôi và cũng là người try âm của tôi để trao đổi về chuyện sách báo văn chương.Chị ấy đã qua đời và tôi bị lẻ bạn ,lẻ loi....


    Người viết cần giam mình vào một khoảng lặng sau khi đã trực diện với biết bao đổi thay của cuộc đời.Dù là viết theo kiểu chớp nhoáng,viết một cách dễ dàng bất cứ ở đâu.Chỗ viết lý tưởng nhất của riêng tôi là ở phòng đọc sách riêng biệt.Khi viết,tôi có thể nghe được tiếng chim hót rất sớm,nhạc vặn nho nhỏ để làm phông.

    Khi có một ý tưởng nào đó bất chợt đến từ một câu hát,từ một lời nói,một khung cảnh nào đó,tôi cũng có thể ghi note vào cuốn sổ tay.Đứng ở trạm xe bus hoặc trạm xe điện,ngơ ngẩn ngắm thiên hạ ,tôi cũng có thể viết theo một cách riêng của mình.

    Tôi hỏi ở phone cách thức và sự ngẫu hứng khi làm thơ của chị bạn viết.Bằng một chất giọng rất khiêm nhường ,chị rủ rỉ nói là chị ở nước ngoài đã quá lâu nên chị bị " nghèo nàn " trong ngôn ngữ tiếng Việt.
    Tôi bật cười nói là mình không tin là chị " nghèo " -Tại chị khiêm nhường mà thôi.


    Câu chuyện qua lại ngọt ngào và có nhiều điều thú vị.Khi vui vẻ thì tôi khôi hài để được nghe tiếng cười khúc khích của chị.

    Người bạn viết nói nho nhỏ :

    - Có người đọc chị,nói có cảm tưởng là đang đọc bài thơ của một cô nhỏ tuổi 16 .

    Tôi cãi kiểu gàn :

    - Chữ nghĩa không có tuổi chị ạ ! Tâm hồn không có tuổi.

    - Em bao nhiêu tuổi trong tâm hồn em ?

    Tôi ăn gian số tuổi để nói mình vẫn là 20 tuổi khi làm những bài thơ nói về mưa.Tôi muốn có số tuổi của một Nguyễn Công Trứ khi nói về chữ nhàn và sẽ rất đàn bà tính , lẳng lơ khi cần lãng mạn để làm ướt chữ.Chị cười,tôi cười.

    Vậy mà vui.Vui được khi ý hợp tâm đầu thì cứ vui .Hạnh phúc đến từ một giọng nói và tiếng cười từ xa.Tôi cám ơn người viết đã viết và đã đọc.

    Buổi sáng trôi qua lúc nào không rõ.Nắng lên cao.Nắng như tiếng nói làm ấm lòng.




    2.


    Ở dưới những tập Truyện Ngắn ký dưới tên @nguyênhạ và tôi,có người bạn đọc đã viết :

    " Wow ! This 's something so romance .I would like to read more and more ... Finally ,my dear uncle can enter woman world by its details . Please , honestly with us . You must say things that you felt not what you see ...or thing that people says "


    Điều khích lệ đó sao ? Nhẹ ! Gọn.

    Theo sự suy nghĩ của cá nhân khi muốn viết để kể chuyện trong một bài truyện ngắn,ta có nên áp đặt sự suy nghĩ và quan niệm sống của riêng mình cho các nhân vật trong truyện không ?

    Truyện là một phần pha trộn của hư cấu và sự góp nhặt của từng mẫu chuyện trong một hoàn cảnh của đời sống.Người ta nói : mỗi đời con người là một vở bi hài kịch. Người viết là người dựng truyện và cho các nhân vật của mình đóng kịch đời.Tuỳ theo bối cảnh của câu chuyện mà những nhân vật được dựng lên cho phù hợp với vai trò riêng của mình : Người gian ngoan quỷ quyệt sẽ có những suy nghĩ riêng để lần lượt trình chiếu các thủ đoạn của mình.Người hiền lương nhân đức thì có một sự suy nghĩ riêng theo cung cách ,cử chỉ ,cách ăn nói đối đáp....

    Người viết không nhất thiết phải trình bày cái cảm nghĩ riêng tư và quan niệm sống của riêng mình ( Cách áp đảo vai trò này là một trong những điều có thể làm lu mờ và đồng hoá nhân vật cho những sáng tác về sau )


    Vài hàng để viết.Viết là cách để sống một đời sống khác.Các nhân vật trong truyện có một đời sống riêng.Khi khép lại trang sách hoặc bấm con chuột nhảy qua một trang hay một chủ đề khác,các nhân vật trong truyện phải biến mất để các nhân vật khác được ra đời.

    Và người viết.Hắn nghĩ gì với những đề tài khác để có thể thai nghén sinh sản một đời sống khác cho những nhân vật sắp tới trong tập truyện của hắn ? Trong khi chờ đợi có đề tài và cảm hứng để tiếp tục viết.Hắn - Người viết tiếp tục sống với cái đời sống thật của hắn.Toàn vẹn .







    đăng sơn.fr
    #92
      dang son 20.03.2012 13:22:17 (permalink)
      -





      VƯỜN CHỮ -
      _______________




      Có lắm lúc tôi muốn cám ơn chữ nghĩa.

      Cám ơn rất thật tình vơí với biết bao sự thiện cảm.Vì những lẽ.... :

      Trí tuệ là một kho tàng vô giá.Từ trí tuệ là biết bao nhiêu điều được thu nhận,học hỏi.Khi đã quy nạp được điều mình đã bỏ công học thì mình làm gì để lưu giữ và có thể truyền bá ?

      Khi đi ngang và dừng lại ở một vài chỗ,tôi đã thấy những hàng chữ viết và vẽ trên thành tường hoặc có khi cả trên mặt đường... Người ta đã dùng chữ nghĩa ra sao,như thế nào để viết ? - Có những dòng chữ,khẩu hiệu đã được gửi lại để tranh đấu,đòi hỏi.Có những dòng chữ đã để lại như những tì vết của sự phá phách và gây bẩn thỉu,ô nhục ...


      Chữ nghĩa không bao giờ có tội.Chữ nghĩa là một phương tiện truyền tải ý nghĩ.Và con người ,tuỳ theo sự suy nghĩ,định thế của mình mà dùng chữ trong mục đích ra sao ? Điều này là còn tuỳ.





      đăng sơn.fr
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2012 22:36:19 bởi dang son >
      #93
        Ct.Ly 21.03.2012 19:03:33 (permalink)
        #94
          dang son 25.03.2012 02:16:46 (permalink)
          * ( C ).


          __________________



          Đang suy nghĩ để viết.

          Viết gì khi tìm lại một sự trầm tĩnh cần thiết để viết.Viết là một cách nói.Nói điều gì ? Nói thẳng hay nói nhè nhẹ theo thuật dụng ngữ kiểu nghĩa bóng để người đọc hiểu giữa hai dòng chữ ?


          Ở đời,chúng ta có nhiều phương thức để trực diện với các tình huống.Gặp người biết điều thì ta nhẹ nhàng để giải bày vấn đề cho êm thoả.Và có được cho nhau một nụ cười. Còn gặp người không biết phải trái,ta phải xử trí ra sao ?


          Tôi yêu thích sự thẳng thắn.Thích thì nói là thích.Ghét thì có thể dùng hai cách : 1.< Lờ đi - 2 : Nói thẳng để tỏ thái độ.


          Tôi có sự suy nghĩ riêng như sau về luật bản quyền :

          Ở các nước có trình độ dân trí cao thì luật bản quyền được coi trọng vì đó là vấn đề của tài sản tinh thần.Người sáng tác trong các lãnh vực đã lao tâm khổ trí để cho ra đời các tác phẩm của mình.Và người thưởng ngoạn,tiêu thụ,họ nghĩ gì,làm gì ?


          Đã biết bao nhiêu lần,tôi thấy hàng loạt các sách báo giả băng nhạc,đĩa vidéo bị bọn bất chính tung ra thị trường. Vào thời hiện đại của Internet,dân tiêu thụ cứ ngởn ngơ tải " hàng " vào PC của mình và lưu truyền.

          Đến nhà ông bạn đã có thời là một nhà giáo dạy triết,đến phần văn nghệ bỏ túi,ông mở máy,nhét vào mấy cái đĩa dvd in,sang lậu, hình ảnh nhoè nhoẹt lúc rõ,lúc bị đứng hình.

          Tôi đã ngứa mắt,ngứa tai hỏi ông :

          - Anh nghĩ sao về chuyện bản quyền - Droit d'auteur - ?

          Ông nói :

          - Mình đừng lo ngại cho các nhà sản xuất bị xập tiệm.Họ giàu có lắm và rất có lời khi sản xuất. Mình không xài đĩa giả thì thằng khác cũng xài.Chuyện bò trắng răng.


          Nói xong,ông mở máy hát.Cái đĩa giật đùng đùng ,đứng hình tại chỗ sau khi nhả ra những hình ảnh và âm thanh nhoè nhoẹt,tệ hại ...Ông ta phàn nàn khi tìm những cái đĩa khác để tiếp tục chương trình văn nghệ.Trong lúc biết bao người say sưa hò hát như thế thì đã có bao nhiêu hãng sản xuất phải đóng cửa vì cạn vốn và nản chí hướng !


          Ông khác thì tuyên bố một cách rùng rợn theo kiểu kỷ thuật tân tiến :
          - Nếu cấm xài đĩa vidéo giả hoặc cd giả thì các nhà kỹ nghệ cho ra máy thâu để làm gì ?


          Tôi đuối lý.Ngậm ngùi nhìn hàng chữ in trên mặt các đĩa hát : All rights of the producer and of the owner of the recorder work reseved " -

          Chuyện khác lạ hơn là nhân một buổi lưu diễn của nhóm nghệ sĩ từ Mỹ sang Pháp,bà nhà tôi biết tôi thích tiếng hát của một nữ ca sĩ có tên tuổi,nàng mua về cho tôi cái đĩa nhạc có chữ ký làm điệu của cô ca sĩ.Ôi hỡi ôi ! Cái album CD này đã được hãng cô ta in lại và nằm trong cái bao giấy hạng bét rất rẻ tiền mà ta hằng thấy ở các chỗ in lậu đĩa bên Việt Nam.Trên cái đĩa hát này cũng có ghi rõ hàng chữ : Cấm sao,in lại dưới mọi hình thức. ( Như thế đã chứng tỏ là cô ca sĩ này đã không có sự tự trọng và niềm tôn trọng khán giả của mình )


          Nghĩ mà buồn.

          Nghe nhạc mà thấy không ổn chút nào.


          Bây giờ thì tôi có điều để HÚC.

          Khi cần húc thì tôi không cần giữ vẻ tao nhã.Tôi kỵ nhất là người khác lấy bài vở của mình và đổi tên,đổi họ tác giả.
          Điều này ,trong quá khứ khi gửi bài cho một tờ nguyệt san nọ ở Mỹ nhân một bài viết về ca sĩ Ngọc Lan khi cô lià đời,ban biên tập đã tự ý đổi tên bài viết của tôi theo ý họ mà không hỏi ý để có sự thuận tình cho dù là tôi đã có nhiều lần cộng tác với họ.Dĩ nhiên là tôi phản ứng rất mạnh và từ đó,tôi chấm dứt hẳn mọi công việc bài vở vơí họ.



          Gần đây,có một bài thơ của tôi bị đổi tên tác giả bởi một người viết cùng diễn đàn.Tôi đã nhẹ nhàng lên tiếng. Và tôi biết tôi chờ đợi để chuẩn bị một cuộc chiến.

          Cuộc chiến của tôi mang tên : Luật Bản Quyền - Vì đó là sự tôn trọng giữa người viết với người viết.

          Khi cần viết và cần húc,tôi luôn biết cách tự chủ để động bút.Tôi húc vì nghĩ đến chuyện sòng phẳng và lương tâm khi ta biết cầm bút.

          Người ta có thể xiết nhà ,xiết xe của tôi khi tôi bị nợ nần,phá sản.Nhưng về vấn đề tài sản tinh thần đến từ tim óc,tôi biết mình phải làm gì.



          Với niềm kiên nhẫn,tôi biết hạ bút để chờ.




          đăng sơn.fr
          ( C ) 03.2012 - France
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2012 02:33:11 bởi dang son >
          #95
            dang son 27.03.2012 22:57:32 (permalink)




            -





            VIẾT THEO THỜI GIAN

            ______________________








            Em nhỏ !


            Có hai cách để làm thuốc từ thời gian.

            Ta có thể dùng thời gian để bào chế một nỗi lãng quên- Cách thứ hai là dùng nó để nhớ.Nhớ và quên là hai điều cần phải có để bộ óc làm việc và tránh được sự lão hóa.

            Mỗi ngày soi gương.Mỗi ngày có thêm một sợi tóc trắng dù không muốn thấy nó.Nó là một trong những nổ lực của thời gian.

            Khi đi bên một bờ sông,em hãy nhìn xuống dòng nước.Gió đẩy nước trôi.Mây trời cũng trôi trên dòng nước ấy.Tôi muốn ví dòng sông trôi như cuộc đời của mình.Mỗi khúc,mỗi dòng.

            Cứ như thế rồi sông trôi ra biển.Khi đứng ở biển cả mênh mông,ta thấy ta quá nhỏ nhoi đến tội nghiệp....


            Nơi tôi ở,có một dòng sông.Đẹp hay xấu tùy khúc ,tùy theo cái nhìn riêng của mình.Để thấy cuộc đời còn chút gì tươi đẹp,tôi hay chọn một khúc sông nhìn từ một công viên lùa đùa gió.Tản bộ nhàn nhã một mình để ngắm khúc sông ấy,như nhìn lại một thoáng cuộc đời mình đang trôi,trôi - tôi ôn lại nhũng kỷ niệm vui buồn đã trải qua,có khi thấy lại những bội phản,bất trắc trong lòng người ; kể cả trong tình bạn,trong tình yêu...

            Một chốc lát buồn,một thoáng thấy có cả hai điều buồn vui cùng lúc.

            Tôi nghĩ đến hình ảnh một người đàn bà ngồi chải mái tóc dài của mình,bà ngó bóng mình trên vách và thầm nghĩ ngợi.Cái bóng ấy có khi tượng trưng cho nỗi cô quạnh vò või.Cái bóng ấy có khi chỉ là một sự lập lại của một thực thể.

            Ý tôi muốn nói,cái bóng mình luôn đi theo mình dưới một dạng chiếu của ánh sáng. Ta muốn nó vui hay buồn là ở tùy ta. Nếu ta nhúc nhích nhảy múa thì cái bóng cũng biết vui,nếu ta lặng thầm bất động thì cái bóng của mình cũng giống y thế.

            Ở câu chuyện của cái bóng - tôi chọn điều thứ nhất - Có nghĩa là cử động để thấy cái bóng mình được vui.Tôi có nhiều cách để cử động qua những câu chuyện,những hành động ở đời.Tôi tập cười,tập nói về những điều vui nhộn để khỏi buồn phiền.


            Có đôi lúc,ngừng lại mọi hoạt động,tự dưng thấy mình buồn buồn.Vì thế tôi viết.Thấy mình cần viết ( như em đã hằng viết từ cái bóng của mình )

            Viết để.....







            đăng sơn.fr


            ________________
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2012 22:58:36 bởi dang son >
            #96
              dang son 05.04.2012 23:35:15 (permalink)




              khi CHỮ RƠI TỪ TRÊN CAO RƠI XUỐNG ....



              _____________________________________




              Câu chuyện nhỏ mà thấy buồn cười và ngồ ngộ.

              Bà chị người viết điện cho tôi.Hai chị em huyên thuyên như chim hót vào một buổi tối.Nói về chuyện viết lách và chuyện làm thơ.

              Trong câu chuyện về sự viết có chữ " Lên đồng " và " Nhập bóng ".


              Chẳng hạn : Khi viết một bài tuỳ bút.Mình có một đề tài gì đó và khai triển để viết khi đặt bút hoặc ngồi gõ thẳng chữ trên phím.Dòng ý tưởng cứ thế tuần tự chạy theo nhau.Có đôi lúc mình đang muốn viết về một đề tài,chả hiểu loay hoay nghĩ ngợi thế nào,mình lại bị lôi cuốn theo một ý tưởng khác.Cái gọi là phóng bút hay tuỳ bút có đôi điều giống và khác nhau.

              Thế nào là Phóng Bút và thế nào là Tuỳ Bút ?

              Ta thử chơi một trò chơi với chữ nghĩa.Tỷ dụ như có người nói vơí mình :

              - Tôi đặt cho anh,chị một cái nhan đề,anh hay chị có thể viết theo dạng thể phóng bút không ?

              Nếu thấy hứng khởi,ta nghĩ ngợi đôi chút rồi phăng phăng phóng bút.Viết nhanh,viết dài hay ngắn không cần biết.Chỉ biết là mình đang có hứng và tâm trạng được thảnh thơi thoải mái để viết.Viết một mạch và có khi tốc độ viết chạy theo chỉ vài tích tắt của ý nghĩ.Thế là đoạn văn được thành hình.


              Nói về tuỳ bút.Cái nghĩa này hơi khó để định nghĩa.Chữ Tuỳ như thế có nên hiểu theo một cái nghĩa của sự tuỳ tiện hay không ? Tuỳ về điều gì mới được chứ ? Có phải là tuỳ theo điều vui hay buồn đang xảy ra ở tâm trạng của mình hay không ?

              Dưới dạng Tuỳ Bút,có nhiều cơ hội và nguyên cớ để có thể viết.Thí dụ như sau khi được đọc xong một bài viết nào đó,thấy hay,thấy cảm động,ngồi thừ người trong ít phút rồi thấy lên cơn thèm viết.Viết đôi điều để biểu lộ cái cảm xúc đã và đang chuyển động trong đầu óc.

              Tuỳ bút có thể chỉ vỏn vẹn vài đôi hàng hoặc là một bài lê thê theo kiểu tản văn,tản mạn.Ý nghĩ của người viết lắm khi như một dòng nước chuyển động,khi nhanh,khi chậm nhưng cứ thế mà trôi...


              Dòng sông viết của tôi trôi đến dòng này thì đang có một khúc chậm lại.Tôi biết như thế khi những ngón tay gõ chữ của mình nhận được một tín hiệu từ tiếng cười thoải mái của người chị bạn viết ở phone tối qua.Chị có vẻ thấy thích thú khi tôi nhắc lại câu chị thường dùng : -" Chữ trong đầu rơi xuống trên ngón tay và mình viết "


              Chiều nay.Ngồi nghe tiếng nhạc nhẹ.Nghe vài giọt mưa từ bầu trời lắm mây.Tôi thấy có sự thoải mái để viết.Viết trong sự dịu êm và tỉnh táo.Không bị lên dồng - Không bị chữ nhập.

              Chỉ biết rằng chữ đang từ đầu rơi xuống.Mình sợ chữ rơi xuống đất tan đi như bụi mưa.Vì thế,mình chụp lấy chữ để viết.






              đăng sơn.fr

              * ( Chữ từ cao rơi xuống - chữ của : OTím Đông Hương )
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2012 23:45:06 bởi dang son >
              #97
                dang son 10.04.2012 13:17:22 (permalink)



                .






                THÊM MỘT LẦN NỮA ĐỂ VIẾT NGẮN.
                RẤT NGẮN



                Chỉ còn chừng 10 phút nữa là đến giờ ra cổng,đi làm.

                Ly cà phê sữa thấy ngon hơn mọi lần với tiếng nhạc nho nhỏ.Buổi sáng đang kéo đến ngoài khung cửa sổ.Tiếng chim hót,mùi thơm của cây cỏ mùa xuân đang tạo nên một cảm giác dễ chịu...

                Tất cả buổi sớm đang yên tĩnh.Không ghé vào trang thời sự của Msn đọc vài mẫu tin tức như thường lệ nữa.Cái cảm giác đang yên tĩnh nên để dành đọc những điều êm đềm ở vài trang của những bạn viết..


                Tình cờ đọc thấy một đoạn có bạn nhắc đến mình và cách dùng chữ của mình.Thế ư ? Ngạc nhiên khi thấy còn có người nghĩ đến và nhắc đến.Tình thân của những người viết là như thế.


                Buổi sáng.
                Thời tiết nói sẽ đẹp trời.

                Buổi sáng ngắn.Rất lặng tĩnh ở bàn giấy dưới ánh đèn ấm và giữa tiếng nhạc có guitar đệm thênh thang.Muốn và đang muốn viết thêm vài điều về sự suy nghĩ của mình.
                Đang muốn viết về một cái tựa sách đang gây chấn động ở Italie.Cái tựa đen như cửa địa ngục trần gian :" Sex à Vatican ".

                Lại chuyện của những người mang chiếc áo thầy tu và làm bậy.Bậy từ nhà thờ ,bậy chạy ra ngoài đưòng, ở dancing thâu đêm ,ở các động điếm.

                ... Mình nghĩ bụng sẽ dành ra một khoảng thì giờ đủ để tìm hiểu và sẽ viết.Viết như một cách thức giải tỏa những ấm ức giữa trần đời.

                Chuyện còn dài.





                đăng sơn.fr
                ( Viết trong một khoảng khắc ngắn.Rất ngắn )
                #98
                  dang son 13.04.2012 16:45:33 (permalink)



                  CHỮ NGHĨA VÀ SỰ HIỂU LẦM




                  _________________________________






                  Sáng nay,tờ mờ,mở máy.

                  Nhận được lời nhắn ở hộp thư như sau :

                  "
                  Mạo muội



                  Viết ư ? Phải viết và sẽ viết như thế nào để giữ cân bằng cho tâm tưởng và đời sống riêng cửa mình ? ( nđs )


                  Chào huynh : huynh dùng từ thế này gây hiểu lầm chết người đấy./.



                  ________________



                  Đọc xong - Giật bắn mình khi nổi da gà và gai ốc.Tóc dựng ngược lên như con gà chòi ! Mở lại trang viết ở chủ đề : Tai Sao Chúng Mình Làm Thơ ở bên Đt.net thì thấy câu dươi bài kết. = Thay vì viết chữ " Của Mình " thì tôi đã nhỡ tay viết chữ " Cửa " thay vì " Của " - ( Của Mình - Cửa Mình )


                  Ôi ! Chữ với nghĩa của tiếng việt khi bỏ dấu.Bỏ tầm bậy,viết xong mà không đọc lại thì tai bay hoạ gửi và có thể bị đập hoặc vào khám ngồi như chơi. Đúng là bút sa gà chết.

                  Cũng may là có cái lời nhắn dễ yêu và dễ thương ấy của anh bạn viết nhắc chừng.


                  Ôi ! Chữ " Vo Đe " từ một câu chuyện đọc từ ngày xưa về cái điện tín không bỏ dấu đã làm phì cười.Phải bỏ dấu ra sao cho chữ " Vo Đe " - Vỡ Đê hay là Vợ Đẻ ? Hoặc là chữ Đi Tu ( Đi tu hay là Đi Tù ? )


                  ( Chuyen nay that la đang đoi )



                  Thêm một bài học khi viết.

                  Xin được nhận lỗi và sẽ tự xử về sau.

                  Bởi thế,thấy thật là khiếp khi hì hục ngồi gõ chữ.Ê càng.Ê mắt.Ê lưng.


                  Thiện tai !
                  Thiên tai không có dấu nặng dưới chữ tai ( ách ) - Hai nghĩa đã là khác nhau

                  Ui ! Thiên Tai và Thiện Tai hoặc Thiên thêm cái dấu huyền ở chữ Tài để là thiên tài ( ? ) ( ! )







                  đăng sơn.fr










                  -------
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2012 16:51:32 bởi dang son >
                  #99
                    Ct.Ly 13.04.2012 17:39:32 (permalink)
                    dang son 13.04.2012 19:00:22 (permalink)





                    -


                    _ @ - Choi ui


                    Cu choc que hoai ha CongTu Ly ?

                    Viet đe That Tinh ma.


                    ( Viet đe That Tình ) - Xin Công Tử Lỳ bỏ dấu cho đúng há - Nếu không thì sẽ đổ nợ.



                    Thân ái nhiều nhiếu nhiều...



                    nđs.




                    ---------------
                    Nguyệt Hạ 14.04.2012 02:23:12 (permalink)

                    Chào Nàng Công tử Lỳ và anh ĐS,


                    Sáng dậy được một màn cười thật phê....


                    Chị Ct. Lỳ ơi, cần gì bây giờ mới gọi chàng ĐS là "sis"...

                    Chị không nhớ hôm nọ, ngày lễ Phụ Nữ, hai mình gởi lời chúc mà "sis" ấy chả có lên tiếng đính chính gì hết....

                    Có nghĩa là phụ nữ đứt đuôi con nòng nọc rồi phải không?



                    Xong rồi, NH chạy lẹ, anh "sis" ĐS đừng có rượt theo nhé....





                    (NH chịu chữ "thien tai" không dấu của chị Ly lắm")





                    dang son 14.04.2012 12:55:34 (permalink)




                    . CHỮ CÓ DẤU -


                    Viết chữ có dấu hỏi,ngã thì dễ đọc .Đó là lẽ dĩ nhiên.

                    Có bao giờ bạn thử đọc một trang sách truyện kiểu không bỏ dấu không ? Có khi nào bạn làm một cái bìa liste nhạc cho cái cd mơí thâu của bạn mà không bỏ dấu để in ra và để tiết kiệm thời gian không ? ( Và đọc lại,lắm khi thấy kỳ kỳ,bi bí ! ) .

                    Hãy tưởng tượng khi phải đọc một lá thư tình du dương nhưng không được người viết bỏ dấu.Sẽ ra sao ? Ta sẽ hiểu được điều gì cho rõ ràng ?

                    Vào thời đại của internet,lắm khi nhận được một cái email không bỏ dấu,nhiều lúc phải bứt tóc ,vò tai để phiên phiến " dịch đại " sang tiếng việt có bỏ dấu.

                    Ôi ! Dấu vơí không dấu.Viết tiếng việt mà không bỏ dấu thì chữ nghĩa cũng có thể bị DẤU !


                    Ôi ! Ôi !






                    đăng sơn.fr





                    _____________________






                    *

                    - Nhắn Nguyệt Hạ :


                    Bây giờ ngã ngửa ra thì tôi biết là em lém lỉnh lắm.Tôi sẽ dùng chữ nghĩa có bỏ dấu để húc em một ngày gần đây.


                    Chúc Em có nhiều điều vui khi trêu ghẹo tôi.


                    *Note : ( Khi viet,cung co nhieu khi chu nghia mang tinh cach "lương giong " - Sis hay khong Sic thi ngươi viet van co cai style rieng cua han )


                    - Nguyệt Hạ hãy thử bỏ dấu mình ên để đọc xem sao...


                    Thân ái



                    nđs.
                    Ct.Ly 14.04.2012 17:40:47 (permalink)
                    dang son 26.04.2012 12:59:15 (permalink)







                    .





                    MỞ CỬA
                    khi viết
                    .


                    __________________




                    Còn nhớ,có lần tôi viết :

                    - Viết là cách thức tìm một con đường để đi.

                    Nghĩ lại một chút về đôi điều của danh từ " Con Đường " : - Một con đường hay là " những con đường " cho riêng mình ?

                    Trên những con đường để có thể đi đến cái đích,ta nên chọn con đường nào ? Và con đường dẫn đến tâm thức là con đường nào ? Có xa lắm chăng và ta sẽ dùng bao nhiêu thời gian và trí lực để đến khi đã dùng thứ ánh sáng rọi chiếu ( khi) đi tìm nó ?


                    ---

                    Đó chỉ là một câu hỏi ngắn dành cho những người viết.Khi viết,hẳn ta phải có cho mình một thứ ánh sáng để viết ?

                    Viết gì ? Viết thế nào và suy nghĩ ra sao để viết ? Trong những câu hỏi như thế và nhân một lúc ngừng ngón tay gõ trên phím chữ,thiết tưởng ta đã tự tìm thấy một thứ ánh sáng để viết.Ánh sáng ấy tên là ngọn lửa từ tâm.

                    Viết bằng ngọn lửa rừng rực của mình.Viết là khép lại tất cả những u ám,những uẩn ức đã ném lại sau một cánh cửa cũ kỹ để có thể mở ra một cánh cửa khác ở đằng trước : Những dòng chữ lần lượt hiện ra cho ta thấy con đường đang suy nghĩ của mình.

                    Tôi đang mở rộng cánh cửa tâm hồn để viết cho bạn,cho em.

                    Viết ngắn trong khoảng khác đầu tiên của một sáng tinh mơ - Như thế,tôi đang mở cửa cho một ngày rất mơí.



                    đăng sơn.fr
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 29 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 431 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9