* ( C ).
__________________
Đang suy nghĩ để viết.
Viết gì khi tìm lại một sự trầm tĩnh cần thiết để viết.Viết là một cách nói.Nói điều gì ? Nói thẳng hay nói nhè nhẹ theo thuật dụng ngữ kiểu nghĩa bóng để người đọc hiểu giữa hai dòng chữ ?
Ở đời,chúng ta có nhiều phương thức để trực diện với các tình huống.Gặp người biết điều thì ta nhẹ nhàng để giải bày vấn đề cho êm thoả.Và có được cho nhau một nụ cười. Còn gặp người không biết phải trái,ta phải xử trí ra sao ?
Tôi yêu thích sự thẳng thắn.Thích thì nói là thích.Ghét thì có thể dùng hai cách : 1.< Lờ đi - 2 : Nói thẳng để tỏ thái độ.
Tôi có sự suy nghĩ riêng như sau về
luật bản quyền :
Ở các nước có trình độ dân trí cao thì luật bản quyền được coi trọng vì đó là vấn đề của tài sản tinh thần.Người sáng tác trong các lãnh vực đã lao tâm khổ trí để cho ra đời các tác phẩm của mình.Và người thưởng ngoạn,tiêu thụ,họ nghĩ gì,làm gì ?
Đã biết bao nhiêu lần,tôi thấy hàng loạt các sách báo giả băng nhạc,đĩa vidéo bị bọn bất chính tung ra thị trường. Vào thời hiện đại của Internet,dân tiêu thụ cứ ngởn ngơ tải " hàng " vào PC của mình và lưu truyền.
Đến nhà ông bạn đã có thời là một nhà giáo dạy triết,đến phần văn nghệ bỏ túi,ông mở máy,nhét vào mấy cái đĩa dvd in,sang lậu, hình ảnh nhoè nhoẹt lúc rõ,lúc bị đứng hình.
Tôi đã ngứa mắt,ngứa tai hỏi ông :
- Anh nghĩ sao về chuyện bản quyền - Droit d'auteur - ?
Ông nói :
- Mình đừng lo ngại cho các nhà sản xuất bị xập tiệm.Họ giàu có lắm và rất có lời khi sản xuất. Mình không xài đĩa giả thì thằng khác cũng xài.Chuyện bò trắng răng.
Nói xong,ông mở máy hát.Cái đĩa giật đùng đùng ,đứng hình tại chỗ sau khi nhả ra những hình ảnh và âm thanh nhoè nhoẹt,tệ hại ...Ông ta phàn nàn khi tìm những cái đĩa khác để tiếp tục chương trình văn nghệ.Trong lúc biết bao người say sưa hò hát như thế thì đã có bao nhiêu hãng sản xuất phải đóng cửa vì cạn vốn và nản chí hướng !
Ông khác thì tuyên bố một cách rùng rợn theo kiểu kỷ thuật tân tiến :
- Nếu cấm xài đĩa vidéo giả hoặc cd giả thì các nhà kỹ nghệ cho ra máy thâu để làm gì ?
Tôi đuối lý.Ngậm ngùi nhìn hàng chữ in trên mặt các đĩa hát :
All rights of the producer and of the owner of the recorder work reseved " - Chuyện khác lạ hơn là nhân một buổi lưu diễn của nhóm nghệ sĩ từ Mỹ sang Pháp,bà nhà tôi biết tôi thích tiếng hát của một nữ ca sĩ có tên tuổi,nàng mua về cho tôi cái đĩa nhạc có chữ ký làm điệu của cô ca sĩ.Ôi hỡi ôi ! Cái album CD này đã được hãng cô ta in lại và nằm trong cái bao giấy hạng bét rất rẻ tiền mà ta hằng thấy ở các chỗ in lậu đĩa bên Việt Nam.Trên cái đĩa hát này cũng có ghi rõ hàng chữ : Cấm sao,in lại dưới mọi hình thức. ( Như thế đã chứng tỏ là cô ca sĩ này đã không có sự tự trọng và niềm tôn trọng khán giả của mình )
Nghĩ mà buồn.
Nghe nhạc mà thấy không ổn chút nào.
Bây giờ thì tôi có điều để
HÚC. Khi cần húc thì tôi không cần giữ vẻ tao nhã.Tôi kỵ nhất là người khác lấy bài vở của mình và đổi tên,đổi họ tác giả.
Điều này ,trong quá khứ khi gửi bài cho một tờ nguyệt san nọ ở Mỹ nhân một bài viết về ca sĩ Ngọc Lan khi cô lià đời,ban biên tập đã tự ý đổi tên bài viết của tôi theo ý họ mà không hỏi ý để có sự thuận tình cho dù là tôi đã có nhiều lần cộng tác với họ.Dĩ nhiên là tôi phản ứng rất mạnh và từ đó,tôi chấm dứt hẳn mọi công việc bài vở vơí họ.
Gần đây,có một bài thơ của tôi bị đổi tên tác giả bởi một người viết cùng diễn đàn.Tôi đã nhẹ nhàng lên tiếng. Và tôi biết tôi chờ đợi để chuẩn bị một cuộc chiến.
Cuộc chiến của tôi mang tên : Luật Bản Quyền - Vì đó là sự tôn trọng giữa người viết với người viết.
Khi cần viết và cần húc,tôi luôn biết cách tự chủ để động bút.Tôi húc vì nghĩ đến chuyện sòng phẳng và lương tâm khi ta biết cầm bút.
Người ta có thể xiết nhà ,xiết xe của tôi khi tôi bị nợ nần,phá sản.Nhưng về vấn đề tài sản tinh thần đến từ tim óc,tôi biết mình phải làm gì.
Với niềm kiên nhẫn,tôi biết hạ bút để chờ.
đăng sơn.fr
( C ) 03.2012 - France
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2012 02:33:11 bởi dang son >