Đôi khi ngọn gió...
Thay đổi trang: << < 106107108 > >> | Trang 107 của 109 trang, bài viết từ 1591 đến 1605 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
lenamphong626 02.11.2015 14:02:51 (permalink)
0
 
 

MỘT CHÚT ĐẦU ĐÔNG 

Đầy trời mưa lạnh đông rồi đấy 
mơ màng chi nữa nắng mùa thu 
mưa bay gió lạnh trời u ám 
bạn rủ đành thôi chẳng dám ừ... 

Buồn nghe ào ạt giọt mưa rơi 
Ngán ngẩm nhìn ra chỉ trắng trời 
Vù vù gió lạnh buồn chi lạ 
U ám đông phong chực ghẹo người 

Có mưa có gió có heo may 
sắt se trong dạ mới đời này 
Biết ngày mai đẹp trời trong sáng 
an lòng ta nhấm chút đắng cay 

Rồi trong chút lạnh ngày mưa gió 
Ngồi nhớ mùa thu nắng thật vàng 
Mơ ngày xuân đẹp hoa tươi thắm 
Nghiêng ly ngồi đợi gió mưa tan 

Đổi thay trời đất có tư mùa 
Phong trần ta nếm đủ gió mưa 
Miếng ngon cay đắng đều nêm cả 
Nước lửa từng qua mới gọi vừa... 

Thì ra hoa tuyết bay trong gió 
Là để âm thầm đợi sắc xuân 
Giọt mưa cho nắng đầy hương sắc 
Đông để cho xuân đẹp bội phần...! 

lnp
lenamphong626 02.11.2015 14:05:27 (permalink)
0

 
NÓI VỚI MÙA ĐÔNG 

Chàng là lãng tử từ đâu lại 
mà nét phong sương phủ kín mình 
tiếng cười hoang dại nghe khô khốc 
sắc lạnh dường như vỡ thủy tinh 

Chàng là lữ khách miền hoang dã 
đến hẹn lại lên đến đất này 
Nhà nhà cửa đóng người che mặt 
ai mà thích thú đón chàng đây 

Ta thời niên thiếu cũng phong sương 
nếm trải trần gian đủ đoạn trường 
vẫn thường ưỡn ngực mùa đông lạnh 
nhặt nhạnh heo may đã sự thường 

Sự đời ta cũng ít người thương 
Cay đắng cùng nhau chút đoạn trường 
Đêm nay rót rượu mời ngươi nhé 
Năm sau lại đến nếu vấn vương...! 

lnp
 
 
R
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2015 12:39:17 bởi Nguyệt Hạ >
lenamphong626 02.11.2015 14:08:42 (permalink)
0

 
ĐỔI THAY... 

Tạo hóa vốn ông thần đèn vĩ đại 
Tạo đổi thay liên tục trước mắt người 
Hôm qua dìu dịu thu còn thắm 
Hôm nay u ám đã đông rồi 

Cây đèn cổ không nằm trong hang tối 
nó ở trong tâm mỗi một con người 
Lên tận thiên đường xem mây trắng 
Hay về địa ngục thử lửa chơi... 

Thực tại muôn đời đà hoàn mỹ 
lại thường thay đổi để ta vui 
xin đừng vặn vẹo nghe tâm khiến 
cau có làm chi để bùi ngùi... 

Mưa đã tan rồi nắng đã lên 
kệ cho mây thấp chẳng ưu phiền 
áo mùa thu cũ ta phơi nắng 
xem sương ẩn hiện vẽ bình yên..! 

lnp
 
 
 
R
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2015 12:39:48 bởi Nguyệt Hạ >
lenamphong626 07.03.2016 09:44:38 (permalink)
0
https://encrypted-tbn0.gs...cVhn5AAVIpt-VRPNqnWLK3
 
KHOÁI… 

Vẻ đẹp mỗi người nhìn một cách 
Chung cuộc nhưng mà có khác nhau 
Với ta có thể là viên mãn 
Người xem có vẻ nhuốm hơi sầu 

Mùa thu thiếu phụ hồn sâu thẳm 
Mùa đông độc đoán khách mày râu 
Mùa xuân rạng rỡ cười con trẻ 
Mùa hạ cần lao nét dãi dầu… 

Chẳng ai đem nắng ngày thu đẹp 
Tặng rét mùa đông tím mặt mày 
Ai đem dầu dãi ngày nắng cháy 
Tặng hoa xuân mỏng khó lắm thay 

Mùa nào ý ấy xưa nay vậy 
Niềm chung ai chẳng chút niềm tây 
Yêu cả bốn mùa chân bậc thánh 
Khoái mỗi Xuân Thu chính khách này…! 

lnp
lenamphong626 07.03.2016 09:46:54 (permalink)
0

 
CƯỜI GIẢ CỔ… 

Cổ thì ra cổ…tân phải tân 
Giả cổ làm chi khách ngại ngần 
Ôn cũ đôi làn cho là được 
Chuyên chuyên chú chú họa là hâm 

Giả cổ muôn đời cổ được đâu 
lại mang tiếng giả…ruột thêm rầu 
Bao người yêu lá mùa thu cũ 
nhặt được đâu mà…báo hại nhau… 

Đường thủy đi tàu bộ đi xe 
Ngựa đâu dám cưỡi…quý khách hè 
Vớ vẩn ra đường giờ cưỡi ngựa 
Kệch cởm…cho đời rộn tiếng chê 

Đùa thôi giả cổ…thuật thôi mà 
ai làm được cổ…gọi cho ta 
…Thưa với chị Hằng…mai chợ sớm 
khách có nhu cầu…món lá đa…! 

lnp
lenamphong626 13.10.2016 10:49:47 (permalink)
0

 
CUỐI THU RỒI 

Chiều cuối thu... 
nắng đã rực lên màu hổ phách 
se se gió bấc vẽ đông về 
bao người áo ấm vội đem khoe 
nắng vẫn vàng hoe 
gió chỉ se se 
đông thì chưa hẳn thu thì quá thu 
chiều ơi gờn gợn mây mù 
phố chiều hun hút sương đu lá vàng 
nắng vẫn mênh mang 
gió cũng mênh mang 
đỉnh non mây trắng mơ màng với thu 
sông thu xanh ngắt lững lờ 
Đôi bờ lau trắng phất phơ nắng vàng 
hàng cây sương khói mơ màng 
nắng ơi chân muốn lang thang chưa về... 

Ngàn thu phơ phất hoa lau trắng 
bảng lãng chiều ơi nắng cứ vàng 
chân lang thang 
ý miên man 
quê hương ơi...tuyệt hàng hàng gấm thêu 
bức tranh quê đẹp mỹ miều 
phất phơ lau trắng cứ trêu nắng vàng...! 

lnp


lenamphong626 13.10.2016 10:52:49 (permalink)
0

 
SUY NGẪM 

Hoa cứ đẹp hồn nhiên và rạng rỡ 
chẳng hề ghen hờn giận tỵ hiềm ai 
trong mưa trong nắng trong đêm vắng 
giữa trong giữa đục giữa đời này 

Nước vẫn trong veo mà sóng động 
giọt mưa cánh gió nước đong đưa 
Nước vừa tất cả mà luôn động 
muôn sóng lăn tăn muốn vỗ bờ 

Tánh như hoa thắm ưa tỉnh lặng 
Tâm như hồ rộng sóng lăn tăn 
không mưa không gió kìa sao cá 
mày đớp làm chi sóng mấy vòng 

Đúng sai sai đúng ta nào biết 
chỉ là thấy cảnh nghĩ vậy thôi 
Kiến tánh toàn chân đều hiển hiện 
Chưa kiến đương nhiên...vọng rỏ rồi...! 

lnp
lenamphong626 13.10.2016 10:56:23 (permalink)
0

 
CÚC HỌA MI... 

Những nàng tiên hoa nhỏ bé 
hóa thành ánh sáng vờn quanh 
đóa cúc họa mi vừa nở 
ban mai đến chúc trong lành 

Miền trung đất cằn đá sỏi 
nên càng yêu cúc họa mi 
tự tin nụ cười bé nhỏ 
niềm vui chẳng chút phân bì 

Bao nhiêu phận đời lam lũ 
nụ cười đẹp cúc họa mi 
chẳng chê đất cằn đá sỏi 
tự ti một kiếp ích gì 

Hoa cứ đẹp dẫu đất cằn đá sỏi 
Sống là vui trách cứ có ích gì 
Ban mai vẫn đó và hoa kia còn nở 
Đời chẳng vui sao tiên đến hát thầm thì 

Ta say đắm cúc họa mi vừa nở 
Ban mai này bỗng thấy quá tinh khôi 
Trách trời hờn đất bay theo gió 
như lá mùa thu trút sạch rồi...! 

lnp
lenamphong626 13.10.2016 11:01:04 (permalink)
0

Tản Đà vừa dạy học vừa uống rượu 

CHÁN CHƯỜNG 

Được hưu bạc mặt với đoạn trường 
An toàn kinh hãi nét còn vương 
Cháu con mấy đứa xưa ta độ 
Quan lộ xem ra đã hết đường 
Ân tình môn đệ còn lui tới 
Dối già thơ rượu được đôi chương 
Quan trường chốn ấy vô tình thật 
Ai hỏi...ta phê chữ...chán chường! 

lnp
 
lenamphong626 13.10.2016 11:05:07 (permalink)
0

 
BIẾT THẾ 

Đường dài hun hút ngõ văn chương 
Vừa bước chân vô đã chán chường 
Đâm ngang chém dọc người tung hứng 
Đón sau đỡ trước tớ thảm thương 
Vớ vẫn nhiều phen xanh mắt cáo 
Sa chân phục kích chạy cùng đường 
Biết thế đầu tiên rèn tuyệt kỹ 
"Lăng ba vi bộ" lõm vài chương...! 

lnp
lenamphong626 13.10.2016 11:09:24 (permalink)
0

 
KIẾM TÌM 

Bước ra khỏi khổ đau của cuộc đời 
Trong tán lá kìa con chim đang hát 
Thật khó tả vẽ vô tư của nó 
Tán lá dày vang khúc nhạc tự do... 

Con chim có mênh mông không vướng bận 
nó thong dong ca hát với cuộc đời 
ta nhốt chặt với bốn bề vôi vữa 
tự do là ao ước đã chơi vơi... 

Khi anh đứng trước mênh mông rộng lớn 
Choáng ngập hồn hạnh phúc với thiên nhiên 
Ta bé nhỏ chỉ còn vui thưởng thức 
Lẽ dĩ nhiên không có mặt ưu phiền 

Khi anh đứng giữa bốn bề sắt thép 
Bầu trời là bé nhỏ khoảng con con 
Chút tự ái ta cần làm ...bao nhiêu việc 
Kiếm tự do cho con mắt...đã mỏi mòn 

Con chim chỉ kiếm ăn và ca hát 
Chở cuộc đời trên đôi cánh tự do 
Ta vì thế...kiếm ăn và đau khổ 
Nhốt cuộc đời trong tri thức để âu lo... 

Ta đã đến những nơi toàn mây trắng 
chẳng thể quên thực tế cuộc đời mình 
rồi tất yếu tự do thành hoang hoải... 
dẫu kiếm tìm...trong tất yếu...chẳng tin...! 

lnp
lenamphong626 13.10.2016 11:12:05 (permalink)
0

 
TUYỆT CHIÊU CỦA THẦY 

Ước được thơ hay mới đến trường 
Nghe ông giáo Hiếu dạ vấn vương 
Rượu vào thơ mới ra lai láng 
Thơ rượu xưa rày vốn tựa nương 
Bút mà không mực trơ như củi 
Thơ không có rượu yếu từ chương 
Thị phạm be sành thầy đỏ mặt 
Riêng trò điếc mũi hít hà hương...! 

lnp
 
lenamphong626 13.10.2016 11:14:49 (permalink)
0

 
THẦY KHẮC HIẾU 

Quanh năm thơ phú nhả đều đều 
Ông Hiếu cho rằng được tửu yêu 
Tửu nhập thơ ra ghi nhớ lấy 
Chưa thạo ôm be chớ có liều 
Vôi có ấm nồng cau mới thấm 
Túi thơ không rượu kể như tiêu 
Lâng lâng ba chén miền tiêu sái 
Vườn Thúy là đây Trọng gặp Kiều...! 

lnp


lenamphong626 13.10.2016 11:19:41 (permalink)
0

 
Ẩm trung bát tiên ca” (Bài ca tám vị tiên trong làng rượu) 

LÀNG SAY 

Bát tiên rượu nội đã say mèm 
Ta đây nội ngoại đã triền miên 
Chưa ngọ nhớ hèm bia vài lít 
Trăng tàn bù khú rượu đôi phen 
Bốn mùa há phải đều xuân cả 
Năm canh ngào ngạt một mùi men 
Hết tuổi trần gian về cõi ấy 
Thấy ta các cụ...nhận ra liền...! 

lnp


lenamphong626 13.10.2016 11:38:31 (permalink)
0
CÁI DẠ DÀY 

Tạo hóa cho ta cái dạ dày 
Để nhồi để nhét để đắng cay 
Để thành thú dữ dầu không muốn 
Để hóa u mê giữa đời này 
Để ham để muốn rồi cất trữ 
Để phòng để sợ thỏa nó đây 
Để nó no nê nào có mấy 
Mà bắt đeo theo suốt đời này...! 

lnp
Thay đổi trang: << < 106107108 > >> | Trang 107 của 109 trang, bài viết từ 1591 đến 1605 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9