Đôi khi ngọn gió...
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 109 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
lathuphai 12.07.2011 16:42:18 (permalink)
0
TIẾNG ĐÀN TRI ÂM
 
Khúc tương cầu …
khúc tương cầu…
đồng thanh nên cứ tìm nhau thôi mà
đêm đêm nghe tiếng thiết tha
ngày ngày đồng vọng như là tương tư,
 
khúc ngàn xưa…
khúc ngàn xưa…
gửi cho nhau trọn phù du kiếp người
cách xa xa tận phương trời
gần trong gang tấc nụ cười tháng năm,
 
khúc tri âm…
khúc tri âm…
tiếng thơ nức nở tháng năm đợi người
nghìn năm mây trắng vẫn trôi
nghìn năm gió vẫn ru lời thiết tha,
 
khúc hoan ca…
khúc hoan ca…
gió vang khúc nhạc ngân nga giữa đời
bốn phương mây trắng trôi trôi
nghìn năm gió vẫn giữa trời lãng du…!

Lê nam Phong


Bài thơ hay quá ... khiến cho LTP nhớ về KHÚC ĐÀN của 1 người bạn nhỏ ...
 
 
ĐÀN TƯƠNG KHÚC
 
Đàn Tương Khúc...
Đàn Tương Khúc...
Ai vương nỗi niềm riêng phút li sầu
Người đi biệt bóng vó câu
Đêm đêm vọng tiếng lệ sầu chứa chan
 
Đàn miên man...
Đàn miên man...
Vẳng lên đoản Khúc oán than canh trường
Người đi biệt bóng mù sương
Để giang đầu nhớ bến Tương đợi chờ
 
Đàn vọng mơ...
Đàn vọng mơ...
Ru người giấc ngủ tình thơ chưa tròn
Trăng non nửa khuyết lầu son
Rèm che chắn cửa không còn thấy nhau
 
Thu về nhặt lá phai màu
Kết thành vần nhớ gửi vào hư vô
Trắng canh sương đẫm giọt chờ
Đàn vương mấy khúc chơ vơ phím chùng
 
lathuphai
 
@ Xin phép gia chủ được vào đọc thơ và họa cùng... Có gì phật ý, xin lượng thứ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2011 18:47:33 bởi lathuphai >
#16
    mây trắng 12.07.2011 17:22:29 (permalink)
    0

    Trích đoạn: lenamphong626


    Trích đoạn: mây trắng



    Trái tim trong đêm

    canh thâu tiếng hát dịu mềm
    nhẹ ngân nga gió lay thềm xưa qua
    hồn hoang khua sóng mượt mà
    nhịp đời lóng lánh đêm là thiên thu

    từ cơn gió thoảng phù du
    ai trao tiếng hẹn lời ru êm đềm
    bờ vai anh vướng tóc em
    giọt nồng lưu luyến gọi đêm ngút ngàn

    giữa đôi tay cánh sao tràn
    rộn ràng ấy mộng thiên đàng ngày sau
    môi hồng nở nụ xôn xao
    hai phương dịu vợi trao nhau bạc đầu

    ấm êm một khúc tương cầu
    thả hồn vào cõi nhiệm mầu lung linh
    tiếng cười chợt hóa mong manh
    dòn vang  cơn gió mộng lành ngàn thu ...

    Mây Trắng



    TIẾNG ĐÀN TRI ÂM
     
    Khúc tương cầu …
    khúc tương cầu…
    đồng thanh nên cứ tìm nhau thôi mà
    đêm đêm nghe tiếng thiết tha
    ngày ngày đồng vọng như là tương tư,
     
    khúc ngàn xưa…
    khúc ngàn xưa…
    gửi cho nhau trọn phù du kiếp người
    cách xa xa tận phương trời
    gần trong gang tấc nụ cười tháng năm,
     
    khúc tri âm…
    khúc tri âm…
    tiếng thơ nức nở tháng năm đợi người
    nghìn năm mây trắng vẫn trôi
    nghìn năm gió vẫn ru lời thiết tha,
     
    khúc hoan ca…
    khúc hoan ca…
    gió vang khúc nhạc ngân nga giữa đời
    bốn phương mây trắng trôi trôi
    nghìn năm gió vẫn giữa trời lãng du…!





    Giây phút tình cờ

    hôm qua thơ đến tình cờ
    cho ai màu áo tình thơ ngọt ngào
    lá rơi tô nét má đào
    cho ai thắm đỏ lối vào tim ai

    ngỡ lòng theo gió tàn phai 
    cho ai se sắt cho ai buốt lòng
    nào hay duyên buộc tơ hồng
    cho ai vào cuộc thắm nồng trăm năm

    đường trần từng bước thăng trầm
    cho ai tựa chút âm thầm bên ai
    lá bay thu thổn thức lay
    cho ai nếm giọt sương mai đợi chờ

    say thơ từ độ ngẩn ngơ
    cho ai tóc thả ơ hờ phù vân
    tay người vuốt mãi bâng khuâng
    cho ai tìm lại thanh xuân diệu huyền

    cho trăm năm bến gặp thuyền
    cho em đọng mãi dáng huyền trong anh ...

    Mây Trắng


    #17
      lenamphong626 13.07.2011 05:08:05 (permalink)
      0
      Còn mãi thiết tha
       
      Tình cờ ơi hỡi tình cờ
      gió đâu thổi bức tình thơ lên trời
      rơi rơi rơi rơi
      liệu mà rơi đúng vào người ta mong
       
      này này mây trắng mây hồng
      xem ngày đan trái tim lồng vào nhau
      mai sau mai sau
      vẹn nguyên chớ nhuốm chút màu mây đen
       
      trăng rằm ta mượn làm đèn
      gió xuân thoang thoảng cho đêm ngạt ngào
      ngàn sao ngàn sao
      hãy cùng nhấp nháy hướng vào nơi đây
       
      thơ nồng say,
      ý nồng say…
      tình thơ ngan ngát dâng đầy đêm đêm
      trăng qua thềm
      gió qua thềm
      có nghe khúc nhạc êm đềm ngày qua…
      ngân nga ngân nga
      tháng năm tha thiết thiết tha giữa đời…
      ………….
      Nam Phong cảm ơn chị MT rất nhiều, cảm ơn bạn LTP đã ghe thăm và họa thơ, bạn có khúc tương tư rất hay…  
      #18
        mây trắng 13.07.2011 23:12:27 (permalink)
        0

        Trích đoạn: lenamphong626

        Còn mãi thiết tha
         
        Tình cờ ơi hỡi tình cờ
        gió đâu thổi bức tình thơ lên trời
        rơi rơi rơi rơi
        liệu mà rơi đúng vào người ta mong
         
        này này mây trắng mây hồng
        xem ngày đan trái tim lồng vào nhau
        mai sau mai sau
        vẹn nguyên chớ nhuốm chút màu mây đen
         
        trăng rằm ta mượn làm đèn
        gió xuân thoang thoảng cho đêm ngạt ngào
        ngàn sao ngàn sao
        hãy cùng nhấp nháy hướng vào nơi đây
         
        thơ nồng say,
        ý nồng say…
        tình thơ ngan ngát dâng đầy đêm đêm
        trăng qua thềm
        gió qua thềm
        có nghe khúc nhạc êm đềm ngày qua…
        ngân nga ngân nga
        tháng năm tha thiết thiết tha giữa đời…
        ………….
        Nam Phong cảm ơn chị MT rất nhiều, cảm ơn bạn LTP đã ghe thăm và họa thơ, bạn có khúc tương tư rất hay…  




        Như lời tháng năm
         
        thiết tha vời vợi thiết tha
        mây trời gọi khúc giao ca bên chiều
        yêu yêu yêu yêu
        hình như yêu chợt vương nhiều tháng năm
         
        ơi ơi tình thắm tình ngầm
        chợt câu xao xuyến rơi thầm đường tơ 
        như thơ như thơ
        gió ngân nga để vu vơ đắm lòng
         
        trăng thăm thẳm giữa mênh mông
        phiến mây ngan ngát đượm nồng hương mơ 
        ngẩn ngơ ngẩn ngơ
        ai đem nỗi nhớ trải vào thiên thu
         
        cõi phù du
        mộng phù du
        hồn thơ ngân mãi khúc ru bên đời
        trời chơi vơi
        đất chơi vơi
        dịu êm người hỡi lạc miền tương giao...
        ngạt ngào ngạt ngào
        đêm ngày xao xuyến xuyến xao một thời ...

         Mây Trắng
         


        #19
          mây trắng 14.07.2011 13:02:55 (permalink)
          0

          Trích đoạn: lenamphong626


          Trích đoạn: mây trắng

           
          Âm sắc ngàn thu
           
          bạt ngàn rong ruổi phù du
          chân thành sóng trải nhịp ru chập chùng
          đời sao mấy cuộc tương phùng
          ngát xanh rộn rã ngại ngùng hoang tan
          nhân gian mấy thuở đá vàng
          khúc ngân biển cả vọng tràn tâm như
          cũng đành âm sắc ngàn thu ...
          Mây Trắng



          Nam phong đến nơi này, cảm ơn bạn thienthan_love7998 và chị MT đã ghé thăm. Xin hoạ lại bài thơ chị MT tặng thay cho lời cảm ơn.

          ĐÔI KHI NGỌN GIÓ...

          đôi khi ngọn gió như chùng lại
          lắng nghe âm sắc vọng ngàn thu
          đỉnh non dừng bước hoang vu
          ơi làn mây trắng mùa thu úa vàng
          tình mang mang
          ý mang mang
          đỉnh non ngọn gió bàng hoàng...âm ba





          Ngọn gió đêm nay…

          ngọn gió đêm nay
          đang chừng lạnh buốt
          trong cánh Hoa gầy
          run rẩy chờ mong

          cánh bướm lãng du
          một lần vời vợi
          ôm cánh hoa mơ
          trao lời mong đợi

          hương còn thắm thiết
          còn đó nồng say
          còn đây hoa biếc
          sao đành hư không…

          có nghe xa xăm
          cánh bướm bên hoa?
          gọi từ trăm năm
          vọng lời dấu yêu

          hình như là có…
          hình như là không…
          hay chỉ dư âm
          đêm nay bướm về

          ấp ủ Hoa yêu
          một thời đợi trông
          trong ngọn gió đông
          chập chờn cánh bướm…

          (Ta vẫn thấy Người như chiêm bao)
          Mây Trắng
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2011 13:04:49 bởi mây trắng >
          #20
            lenamphong626 14.07.2011 16:04:41 (permalink)
            0

            Trích đoạn: mây trắng


            Trích đoạn: lenamphong626

            Còn mãi thiết tha
             
            Tình cờ ơi hỡi tình cờ
            gió đâu thổi bức tình thơ lên trời
            rơi rơi rơi rơi
            liệu mà rơi đúng vào người ta mong
             
            này này mây trắng mây hồng
            xem ngày đan trái tim lồng vào nhau
            mai sau mai sau
            vẹn nguyên chớ nhuốm chút màu mây đen
             
            trăng rằm ta mượn làm đèn
            gió xuân thoang thoảng cho đêm ngạt ngào
            ngàn sao ngàn sao
            hãy cùng nhấp nháy hướng vào nơi đây
             
            thơ nồng say,
            ý nồng say…
            tình thơ ngan ngát dâng đầy đêm đêm
            trăng qua thềm
            gió qua thềm
            có nghe khúc nhạc êm đềm ngày qua…
            ngân nga ngân nga
            tháng năm tha thiết thiết tha giữa đời…
            ………….
            Nam Phong cảm ơn chị MT rất nhiều, cảm ơn bạn LTP đã ghe thăm và họa thơ, bạn có khúc tương tư rất hay…  




            Như lời tháng năm
             
            thiết tha vời vợi thiết tha
            mây trời gọi khúc giao ca bên chiều
            yêu yêu yêu yêu
            hình như yêu chợt vương nhiều tháng năm
             
            ơi ơi tình thắm tình ngầm
            chợt câu xao xuyến rơi thầm đường tơ 
            như thơ như thơ
            gió ngân nga để vu vơ đắm lòng
             
            trăng thăm thẳm giữa mênh mông
            phiến mây ngan ngát đượm nồng hương mơ 
            ngẩn ngơ ngẩn ngơ
            ai đem nỗi nhớ trải vào thiên thu
             
            cõi phù du
            mộng phù du
            hồn thơ ngân mãi khúc ru bên đời
            trời chơi vơi
            đất chơi vơi
            dịu êm người hỡi lạc miền tương giao...
            ngạt ngào ngạt ngào
            đêm ngày xao xuyến xuyến xao một thời ...

            Mây Trắng
             




            Chút buồn chiều thu…

             

            Tháng năm tha thiết vơi đầy

            thơ như tiếng sáo chiều bay lưng trời

            khơi khơi khơi khơi

            tình như mây khói chơi vơi bóng chiều

             

            thu vàng muôn dặm tịch liêu

            tầng không mây lẽ bến chiều thuyền con

            cô đơn cô đơn

            thu gieo nhè nhẹ nỗi buồn mênh mang

             

            gió đưa từng cánh thu vàng

            đầy vơi chợt nhớ mùa sang đây rồi

            bồi hồi bồi hồi

            đất trời xao xuyến bao người trầm tư

             

            sông ngẫn ngơ

            núi ngẫn ngơ

            đất trời khoác chiếc áo thu rực vàng

            trời mênh mang

            buồn mênh mang

            hắt hiu từng cánh lá vàng gió bay

            buồn lây buồn lây

            cố nhân ơi có dâng đầy niềm riêng…!
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2011 16:06:57 bởi lenamphong626 >
            #21
              lenamphong626 15.07.2011 04:03:35 (permalink)
              0
              CÕI THIỀN

              Mở mắt với bao nhiêu bề bộn
              Bàn tay ai thăn thoắt vội vàng
              Khu vườn nhỏ tiếng con chim hót sớm
              Chợt bàng hoàng nghe gió thổi mùa sang

              Ừ có lẽ ai một đời vội vã
              Hãy dừng tay nghe khúc nhạc vô thường
              Ở xa lắm mây đã dừng phiêu lãng
              Gió hoang vu như cũng ngại lên đường

              Nhưng sao chẳng dừng chân được nhỉ
              Bởi quá xa ư...nên ta ngại quay về...
              Điều đơn giản...hốt nhiên thành huyễn hoặc
              Cố quay về...bến cũ...trở về đi...!

              Ai phản tỉnh... đưa ta về bến cũ
              Mái nhà xưa nơi mẹ bế mẹ bồng
              Ôi cải thủa ta nhìn đời bỡ ngỡ
              Quả thị là cô Tấm chẳng dám ăn...

              Phật vẫn dạy ta hãy về bến cũ
              Đến bến rồi hạnh phúc sẽ vô biên
              Niềm an lạc sẽ như vòng tay mẹ
              Cho cả Thân- Tâm trong một chữ - Thiền
              #22
                bluestarhcm11 15.07.2011 11:44:47 (permalink)
                0

                Trích đoạn: lenamphong626

                ĐÊM NAM GIAO

                Nam Giao ơi ta xa rồi trở lại
                Huế vẫn trầm thành phố đã ngũ say
                Nghe xa lắm tiếng gà đâu vọng tới
                Ấy tiếng đời hay tiếng thở đêm nay

                Huế lặng lẽ nhịp đời trôi rất chậm
                Huế mơ màng lờ lững nước sông hương
                Huế u mặc thả hồn lên xứ Huế
                Huế nơi đâu ơi Huế cả đêm trường

                Đêm xanh thẩm Huế chìm trong yên lặng
                Trời rất cao khi nắng tắt lâu rồi
                Trong đêm tĩnh ta nghe hồn nặng nặng
                Khẽ gọi thầm đêm Huế...Huế yêu ơi

                                                               Lê nam Phong


                Huế Yêu Ơi!
                 
                Ta trở về rồi thăm Huế đây
                Kinh thành triều Nguyễn vẫn ngủ say
                Thuyền ai lờ lững sông Hương đó
                Chở ánh trăng vàng hay gió mây?
                 
                Huế mộng mơ nên Huế nhiều trầm mặc
                Huế u buồn nên Huế đậm chất thơ
                Huế mơ màng như gái thời xuân sắc
                Và thâm sâu cổ kính tự bao giờ
                 
                Như chiếc khăn sông Hương quàng trên cổ
                Huế dịu dàng tha thướt ngắm mây trôi
                Thiên Mụ đâu đây chuông vang vọng tới
                Là tiếng đời hay tiếng gọi... Huế yêu ơi!




                Thơ bạn hay lắm, xin được hoạ cùng bài này nhé!


                #23
                  mây trắng 15.07.2011 16:24:17 (permalink)
                  0


                  Cung đàn ấn nguyệt...  

                  đường về thấp thoáng hoàng hôn
                  nghe trong lặng lẽ gọi hồn tháng năm
                  mắt nâu vương mãi u trầm
                  bến xưa nước chảy với ngàn bâng khuâng  

                  nhịp cầu ngày ấy còn ngân
                  vẫn còn đọng lại mấy tầng trời xanh
                  dáng nào áo lụa mong mênh
                  bước nào gửi lại gập ghềnh vai em  

                  mắt xanh người chạm êm đềm
                  trên bờ hiu quạnh ngọt mềm hương môi
                  tóc thơ trải giữa tay người
                  lững lờ bay mãi bên đời lênh đênh  

                  áo ai nhạt nắng chông chênh
                  sao còn thăm thẳm bên thềm bóng xưa
                  nghe trong thơ thẩn gió đưa
                  tay ai vuốt nhẹ hạt mưa vai người  

                  thì thầm tiếng vọng xa khơi
                  thương em hoa thắm một đời hồng nhan
                  hồn thơ người hỡi ân cần
                  nhẹ nhàng cởi mảnh phong trần tìm nhau  

                  vườn thơ lạc lối đêm thâu
                  đào nguyên mở ngõ tình vào thiên thu
                  người về rải bước tương tư
                  trăng vàng gối mộng nhẹ ru tơ trời  

                  linh sơn trong cõi chơi vơi
                  cùng ai thơ thẩn rong chơi tấc lòng
                  mấy vòng núi gấm long đong
                  nghe tiên ném đá thả hồn gió bay  

                  bên người phiêu lãng trời tây
                  một vùng non nước rọi đầy bóng ta
                  bôn ba mấy nẻo giang hà
                  tình ai nhuộm thắm hương ngà em xưa  

                  cung đàn ấn nguyệt xa đưa
                  mây tràn gió đọng nữa đời tìm nhau
                  ơn người nghìn dặm tình sâu
                  trượt lòng mây trắng nhiệm mầu thời gian  

                  ấm nồng người cũng gian nan
                  dệt thơ lưu dấu âm ngàn vọng xa...

                  Mây Trắng
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2011 16:26:10 bởi mây trắng >
                  #24
                    mây trắng 16.07.2011 15:15:11 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: lenamphong626


                    Chút buồn chiều thu…

                     

                    Tháng năm tha thiết vơi đầy

                    thơ như tiếng sáo chiều bay lưng trời

                    khơi khơi khơi khơi

                    tình như mây khói chơi vơi bóng chiều

                     

                    thu vàng muôn dặm tịch liêu

                    tầng không mây lẽ bến chiều thuyền con

                    cô đơn cô đơn

                    thu gieo nhè nhẹ nỗi buồn mênh mang

                     

                    gió đưa từng cánh thu vàng

                    đầy vơi chợt nhớ mùa sang đây rồi

                    bồi hồi bồi hồi

                    đất trời xao xuyến bao người trầm tư

                     

                    sông ngẫn ngơ

                    núi ngẫn ngơ

                    đất trời khoác chiếc áo thu rực vàng

                    trời mênh mang

                    buồn mênh mang

                    hắt hiu từng cánh lá vàng gió bay

                    buồn lây buồn lây

                    cố nhân ơi có dâng đầy niềm riêng…!






                    Mênh mông thu hát
                     
                    chiều rơi man mác thơ người
                    bước chân thu ấy mộng đời xôn xao
                    dạt dào dạt dào
                    hồn bâng khuâng những ngọt ngào xưa xa

                    về nghe tiếng hát thiết tha
                    gọi nhau trầm ấm khúc ca thu vàng
                    mênh mang mênh mang
                    hoang liêu trải nhẹ thênh thang gió buồn

                    tiếng thu xao xác trên nguồn
                    ai về nhặt cánh thơ buông tay người
                    chơi vơi chơi vơi
                    nghe lòng thu nhớ một thời xanh rêu

                    mây liêu xiêu 
                    gió liêu xiêu
                    thu vàng yên khúc tình yêu một đời
                    lá chơi vơi
                    hồn chơi vơi
                    bao cô liêu chợt vọng lời cố nhân
                    tần ngần tần ngần
                    thu sang phiến gió bâng khuâng gọi người ...

                    Mây Trắng

                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                      
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     


                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2011 15:16:30 bởi mây trắng >
                    #25
                      lenamphong626 17.07.2011 00:26:59 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: mây trắng



                      Cung đàn ấn nguyệt...  

                      đường về thấp thoáng hoàng hôn
                      nghe trong lặng lẽ gọi hồn tháng năm
                      mắt nâu vương mãi u trầm
                      bến xưa nước chảy với ngàn bâng khuâng  

                      nhịp cầu ngày ấy còn ngân
                      vẫn còn đọng lại mấy tầng trời xanh
                      dáng nào áo lụa mong mênh
                      bước nào gửi lại gập ghềnh vai em  

                      mắt xanh người chạm êm đềm
                      trên bờ hiu quạnh ngọt mềm hương môi
                      tóc thơ trải giữa tay người
                      lững lờ bay mãi bên đời lênh đênh  

                      áo ai nhạt nắng chông chênh
                      sao còn thăm thẳm bên thềm bóng xưa
                      nghe trong thơ thẩn gió đưa
                      tay ai vuốt nhẹ hạt mưa vai người  

                      thì thầm tiếng vọng xa khơi
                      thương em hoa thắm một đời hồng nhan
                      hồn thơ người hỡi ân cần
                      nhẹ nhàng cởi mảnh phong trần tìm nhau  

                      vườn thơ lạc lối đêm thâu
                      đào nguyên mở ngõ tình vào thiên thu
                      người về rải bước tương tư
                      trăng vàng gối mộng nhẹ ru tơ trời  

                      linh sơn trong cõi chơi vơi
                      cùng ai thơ thẩn rong chơi tấc lòng
                      mấy vòng núi gấm long đong
                      nghe tiên ném đá thả hồn gió bay  

                      bên người phiêu lãng trời tây
                      một vùng non nước rọi đầy bóng ta
                      bôn ba mấy nẻo giang hà
                      tình ai nhuộm thắm hương ngà em xưa  

                      cung đàn ấn nguyệt xa đưa
                      mây tràn gió đọng nữa đời tìm nhau
                      ơn người nghìn dặm tình sâu
                      trượt lòng mây trắng nhiệm mầu thời gian  

                      ấm nồng người cũng gian nan
                      dệt thơ lưu dấu âm ngàn vọng xa...

                      Mây Trắng


                      .......
                      Chiều hoàng hôn lặng lẽ
                      buồn như tiếng thở dài
                      của thời gian thả vào cuộc sống...




                      Cung trầm sâu lắng

                       

                      Mắt nâu đừng tiếc ngày xanh nữa

                      mây trắng qua cầu chim đã bay

                      gió sẽ dừng chân miền u tịch

                      với cả buồn vui những tháng ngày

                       

                      chiếc cầu đôi lứa ngày xanh

                      mắt nâu ơi có để dành được đâu

                      biển xanh đã hóa nương dâu

                      áo xưa đã bạc một màu thời gian

                       

                      tàn canh nghe những bàng hoàng

                      ngỡ ngàng nghe khúc hân hoan thủa nào

                      biết lòng còn chút xôn xao

                      nghe hương cau thoảng bay vào giấc mơ

                       

                      kể từ tay dệt vần thơ

                      nhiều khi khắc khoải mong chờ cố nhân

                      tơ lòng đàn tắt khúc ngân

                      phương trời còn tiếng tri âm vọng về

                       

                      biết lòng vằng vặc sao khuê

                      tiếng thu như giục tái tê dạ sầu

                      biết là mây trắng về đâu

                      thong dong chớ vội qua cầu mây ơi

                       

                      hãy xem này bức tuyệt vời

                      cánh chim mờ nhạt cuối trời thu phong

                      dẫu cho muôn dặm bụi hồng

                      còn xanh ngắt cả bầu không thu vàng

                       

                      người ơi mây trắng mang mang

                      lá thu mấy chiếc mùa sang bồn chồn

                      tình thu bàng bạc cô đơn

                      gió thu lạc tận hoàng hôn bên trời

                       

                      chiều thu khúc nhạc chơi vơi

                      thu nay mây trắng rối bời lòng ta

                      bao giờ mây trắng lại qua

                      để cùng dạo bước sơn hà với thu

                       

                      để nghe dưới ánh trăng mờ

                      cung đàn ẩn nguyệt người thơ phổ vào

                      để nghe mười ngón xanh xao

                      tri âm khúc nhạc vỗ vào trời xanh

                       

                      xa xôi xa lắm thôi đành

                      câu thơ gửi áng mây lành ngàn năm…
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2011 00:29:31 bởi lenamphong626 >
                      #26
                        lenamphong626 17.07.2011 00:48:10 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: mây trắng


                        Trích đoạn: lenamphong626


                        Chút buồn chiều thu…

                         

                        Tháng năm tha thiết vơi đầy

                        thơ như tiếng sáo chiều bay lưng trời

                        khơi khơi khơi khơi

                        tình như mây khói chơi vơi bóng chiều

                         

                        thu vàng muôn dặm tịch liêu

                        tầng không mây lẽ bến chiều thuyền con

                        cô đơn cô đơn

                        thu gieo nhè nhẹ nỗi buồn mênh mang

                         

                        gió đưa từng cánh thu vàng

                        đầy vơi chợt nhớ mùa sang đây rồi

                        bồi hồi bồi hồi

                        đất trời xao xuyến bao người trầm tư

                         

                        sông ngẫn ngơ

                        núi ngẫn ngơ

                        đất trời khoác chiếc áo thu rực vàng

                        trời mênh mang

                        buồn mênh mang

                        hắt hiu từng cánh lá vàng gió bay

                        buồn lây buồn lây

                        cố nhân ơi có dâng đầy niềm riêng…!






                        Mênh mông thu hát
                         
                        chiều rơi man mác thơ người
                        bước chân thu ấy mộng đời xôn xao
                        dạt dào dạt dào
                        hồn bâng khuâng những ngọt ngào xưa xa

                        về nghe tiếng hát thiết tha
                        gọi nhau trầm ấm khúc ca thu vàng
                        mênh mang mênh mang
                        hoang liêu trải nhẹ thênh thang gió buồn

                        tiếng thu xao xác trên nguồn
                        ai về nhặt cánh thơ buông tay người
                        chơi vơi chơi vơi
                        nghe lòng thu nhớ một thời xanh rêu

                        mây liêu xiêu 
                        gió liêu xiêu
                        thu vàng yên khúc tình yêu một đời
                        lá chơi vơi
                        hồn chơi vơi
                        bao cô liêu chợt vọng lời cố nhân
                        tần ngần tần ngần
                        thu sang phiến gió bâng khuâng gọi người ...

                        Mây Trắng











                          
















                        ........
                        MỘT MÌNH VỚI THU
                         
                        Một mình ta với chiều thu
                        nắng vàng nhàn nhạt mây ru bóng chiều
                        cô liêu cô liêu
                        chừng như gió có đôi điều tương tư
                         
                        núi xa chìm khuất mây mù
                        tiếng chim thảng thốt chiều thu lặng tờ
                        vu vơ vu vơ
                        bao nhiêu là ý vần thơ không thành…
                         
                        lá thu vàng võ trên cành
                        gió thu thổi hết màu xanh lên trời
                        vàng rơi vàng rơi
                        cõi trời hiu hắt cõi người quạnh không
                         
                        mây sang sông
                        gió sang sông
                        để ta trên bến cõi lòng buồn tênh
                        vọng ngày xanh
                        nhớ ngày xanh
                        hoàng hôn chút nhớ mỏng manh bên trời
                        buồn rơi buồn rơi
                           cố nhân ơi gửi mấy lời chiều thu…
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2011 00:49:36 bởi lenamphong626 >
                        #27
                          mây trắng 19.07.2011 23:09:31 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn:lenamphong626

                          Trích đoạn: mây trắng




                          Cung đàn ấn nguyệt...  

                          đường về thấp thoáng hoàng hôn
                          nghe trong lặng lẽ gọi hồn tháng năm
                          mắt nâu vương mãi u trầm
                          bến xưa nước chảy với ngàn bâng khuâng  

                          nhịp cầu ngày ấy còn ngân
                          vẫn còn đọng lại mấy tầng trời xanh
                          dáng nào áo lụa mong mênh
                          bước nào gửi lại gập ghềnh vai em  

                          mắt xanh người chạm êm đềm
                          trên bờ hiu quạnh ngọt mềm hương môi
                          tóc thơ trải giữa tay người
                          lững lờ bay mãi bên đời lênh đênh  

                          áo ai nhạt nắng chông chênh
                          sao còn thăm thẳm bên thềm bóng xưa
                          nghe trong thơ thẩn gió đưa
                          tay ai vuốt nhẹ hạt mưa vai người  

                          thì thầm tiếng vọng xa khơi
                          thương em hoa thắm một đời hồng nhan
                          hồn thơ người hỡi ân cần
                          nhẹ nhàng cởi mảnh phong trần tìm nhau  

                          vườn thơ lạc lối đêm thâu
                          đào nguyên mở ngõ tình vào thiên thu
                          người về rải bước tương tư
                          trăng vàng gối mộng nhẹ ru tơ trời  

                          linh sơn trong cõi chơi vơi
                          cùng ai thơ thẩn rong chơi tấc lòng
                          mấy vòng núi gấm long đong
                          nghe tiên ném đá thả hồn gió bay  

                          bên người phiêu lãng trời tây
                          một vùng non nước rọi đầy bóng ta
                          bôn ba mấy nẻo giang hà
                          tình ai nhuộm thắm hương ngà em xưa  

                          cung đàn ấn nguyệt xa đưa
                          mây tràn gió đọng nữa đời tìm nhau
                          ơn người nghìn dặm tình sâu
                          trượt lòng mây trắng nhiệm mầu thời gian  

                          ấm nồng người cũng gian nan
                          dệt thơ lưu dấu âm ngàn vọng xa...

                          Mây Trắng


                           
                          .......
                          Chiều hoàng hôn lặng lẽ

                          buồn như tiếng thở dài

                          của thời gian thả vào cuộc sống...





                          Cung trầm sâu lắng

                           


                           
                          Mắt nâu đừng tiếc ngày xanh nữa

                           
                          mây trắng qua cầu chim đã bay

                           
                          gió sẽ dừng chân miền u tịch

                           
                          với cả buồn vui những tháng ngày

                           


                           
                          chiếc cầu đôi lứa ngày xanh

                           
                          mắt nâu ơi có để dành được đâu

                           
                          biển xanh đã hóa nương dâu

                           
                          áo xưa đã bạc một màu thời gian

                           


                           
                          tàn canh nghe những bàng hoàng

                           
                          ngỡ ngàng nghe khúc hân hoan thủa nào

                           
                          biết lòng còn chút xôn xao

                           
                          nghe hương cau thoảng bay vào giấc mơ

                           


                           
                          kể từ tay dệt vần thơ

                           
                          nhiều khi khắc khoải mong chờ cố nhân

                           
                          tơ lòng đàn tắt khúc ngân

                           
                          phương trời còn tiếng tri âm vọng về

                           


                           
                          biết lòng vằng vặc sao khuê

                           
                          tiếng thu như giục tái tê dạ sầu

                           
                          biết là mây trắng về đâu

                           
                          thong dong chớ vội qua cầu mây ơi

                           


                           
                          hãy xem này bức tuyệt vời

                           
                          cánh chim mờ nhạt cuối trời thu phong

                           
                          dẫu cho muôn dặm bụi hồng

                           
                          còn xanh ngắt cả bầu không thu vàng

                           


                           
                          người ơi mây trắng mang mang

                           
                          lá thu mấy chiếc mùa sang bồn chồn

                           
                          tình thu bàng bạc cô đơn

                           
                          gió thu lạc tận hoàng hôn bên trời

                           


                           
                          chiều thu khúc nhạc chơi vơi

                           
                          thu nay mây trắng rối bời lòng ta

                           
                          bao giờ mây trắng lại qua

                           
                          để cùng dạo bước sơn hà với thu

                           


                           
                          để nghe dưới ánh trăng mờ

                           
                          cung đàn ẩn nguyệt người thơ phổ vào

                           
                          để nghe mười ngón xanh xao

                           
                          tri âm khúc nhạc vỗ vào trời xanh

                           


                           
                          xa xôi xa lắm thôi đành

                           
                          câu thơ gửi áng mây lành ngàn năm…



                          < Sửa đổi bởi: lenamphong626 -- 16.7.2011 23:29:31 >
                           





                          Phong vân nhã khúc 
                           
                          mây hỡi ngang trời nghe gió vương
                          xanh xao vang đọng thoáng trầm hương
                          người xa xôi lắm xa nhung nhớ
                          hay tiếng người xưa khúc đoạn trường

                          thu vừa rớt nhẹ bên đường
                          đã chênh vênh bóng người thương cuối trời
                          bước chân ai đọng lá rơi
                          về ngang lối gió vang lời tâm giao

                          hương còn vời vợi thuở nào
                          màu vô biên đã dạt dào mắt nâu
                          nhớ nhau ánh nguyệt dãi dầu
                          để lời năm tháng bạc đầu chưa phai

                          chờ người giọt lệ chia hai
                          sương phai tóc gió bên vai ngậm ngùi
                          ai đem ngân khúc bồi hồi
                          điệu thu vàng trải bên đồi mộng du

                          phải chăng trăng vọng tình ru
                          nên người lóng lánh sắc thu nguyệt cầm
                          bâng khuâng xưa vết lăn trầm
                          nay trời xanh thắm ngọt ngào tiếng ngân

                          gió ơi sao trải bạt ngàn
                          hỡi mây sao đẫm nhạc vàng thiên thu
                          ai về qua lối phù du
                          để thơ bàng bạc vào thu ngỡ ngàng

                          lá rung trong gió dịu dàng
                          mây mùa thu chợt bàng hoàng thinh không
                          tiếng xưa gọi giữa mênh mông
                          gió chơi vơi cuốn mặn nồng hồn ai

                          đậm đà đáy mộng tàn phai
                          bao trăm năm chợt loang dài bể dâu
                          bóng hình thu đọng mắt nâu
                          mai sau cuối gió chờ nhau ngậm ngùi

                          nghiêng trăng buông khúc đầy vơi
                          thu phong ngàn nỗi mộng đời tương giao
                          trầm hoan gảy khúc xôn xao
                          chơi vơi quyện áng mây vào gió thu
                           
                          này người mấy kiếp phù du
                          phong vân còn đó khúc ru nguyệt cầm ...

                          Mây Trắng
                           


                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2011 01:14:02 bởi mây trắng >
                          #28
                            Chakal 19.07.2011 23:27:38 (permalink)
                            0

                            Hi,chao lenamphong, Biển Sớm của bạn khiến mình chợt "nhảy" ra một bài thơ

                            Biển một sớm
                            Có đôi điều trầm mặc
                            Ưu tư buồn gợn chút gió mùa thu
                            Giang hai tay ôm lấy gió vào lòng
                            Mà hơi thở sao quá ư buồn thảm
                            Đứng trước biển nghe muôn trùng cơn sóng
                            Bồng lặng hồn...
                            Nghiêng ngã.. Một nỗi đau!

                            Chúc vui nhé!
                            #29
                              lenamphong626 21.07.2011 12:14:49 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: mây trắng


                              Trích đoạn: mây trắng



                              Cung đàn ấn nguyệt...  

                              đường về thấp thoáng hoàng hôn
                              nghe trong lặng lẽ gọi hồn tháng năm
                              mắt nâu vương mãi u trầm
                              bến xưa nước chảy với ngàn bâng khuâng  

                              nhịp cầu ngày ấy còn ngân
                              vẫn còn đọng lại mấy tầng trời xanh
                              dáng nào áo lụa mong mênh
                              bước nào gửi lại gập ghềnh vai em  

                              mắt xanh người chạm êm đềm
                              trên bờ hiu quạnh ngọt mềm hương môi
                              tóc thơ trải giữa tay người
                              lững lờ bay mãi bên đời lênh đênh  

                              áo ai nhạt nắng chông chênh
                              sao còn thăm thẳm bên thềm bóng xưa
                              nghe trong thơ thẩn gió đưa
                              tay ai vuốt nhẹ hạt mưa vai người  

                              thì thầm tiếng vọng xa khơi
                              thương em hoa thắm một đời hồng nhan
                              hồn thơ người hỡi ân cần
                              nhẹ nhàng cởi mảnh phong trần tìm nhau  

                              vườn thơ lạc lối đêm thâu
                              đào nguyên mở ngõ tình vào thiên thu
                              người về rải bước tương tư
                              trăng vàng gối mộng nhẹ ru tơ trời  

                              linh sơn trong cõi chơi vơi
                              cùng ai thơ thẩn rong chơi tấc lòng
                              mấy vòng núi gấm long đong
                              nghe tiên ném đá thả hồn gió bay  

                              bên người phiêu lãng trời tây
                              một vùng non nước rọi đầy bóng ta
                              bôn ba mấy nẻo giang hà
                              tình ai nhuộm thắm hương ngà em xưa  

                              cung đàn ấn nguyệt xa đưa
                              mây tràn gió đọng nữa đời tìm nhau
                              ơn người nghìn dặm tình sâu
                              trượt lòng mây trắng nhiệm mầu thời gian  

                              ấm nồng người cũng gian nan
                              dệt thơ lưu dấu âm ngàn vọng xa...

                              Mây Trắng





                              Phong vân nhã khúc 
                               
                              mây hỡi ngang trời nghe gió vương
                              xanh xao vang đọng thoáng trầm hương
                              người xa xôi lắm xa nhung nhớ
                              hay tiếng người xưa khúc đoạn trường

                              thu vừa rớt nhẹ bên đường
                              đã chênh vênh bóng người thương cuối trời
                              bước chân ai đọng lá rơi
                              về ngang lối gió vang lời tâm giao

                              hương còn vời vợi thuở nào
                              màu vô biên đã dạt dào mắt nâu
                              nhớ nhau ánh nguyệt dãi dầu
                              để lời năm tháng bạc đầu chưa phai

                              chờ người giọt lệ chia hai
                              sương phai tóc gió bên vai ngậm ngùi
                              ai đem ngân khúc bồi hồi
                              điệu thu vàng trải bên đồi mộng du

                              phải chăng trăng vọng tình ru
                              nên người lóng lánh sắc thu nguyệt cầm
                              bâng khuâng xưa vết lăn trầm
                              nay trời xanh thắm ngọt ngào tiếng ngân

                              gió ơi sao trải bạt ngàn
                              hỡi mây sao đẫm nhạc vàng thiên thu
                              ai về qua lối phù du
                              để thơ bàng bạc vào thu ngỡ ngàng

                              lá rung trong gió dịu dàng
                              mây mùa thu chợt bàng hoàng thinh không
                              tiếng xưa gọi giữa mênh mông
                              gió chơi vơi cuốn mặn nồng hồn ai

                              đậm đà đáy mộng tàn phai
                              bao trăm năm chợt loang dài bể dâu
                              bóng hình thu đọng mắt nâu
                              mai sau cuối gió chờ nhau ngậm ngùi

                              nghiêng trăng buông khúc đầy vơi
                              thu phong ngàn nỗi mộng đời tương giao
                              trầm hoan gảy khúc xôn xao
                              chơi vơi quyện áng mây vào gió thu
                               
                              này người mấy kiếp phù du
                              phong vân còn đó khúc ru nguyệt cầm ...

                              Mây Trắng
                               




                              Tiếng đàn tri âm
                               
                              Tiếng thương tha thiết phương trời
                              để cho cơn gió giữa đời ngẫn ngơ
                              phong vân này một khúc thơ
                              trong mây trong gió ai chờ đơị ai…
                               
                              tưởng rằng thu đã lạt phai
                              để cho mây trắng ai hoài tháng năm
                              cuối mây còn sáng vầng trăng
                              để cơn gió thổi bâng khuâng giữa đời
                               
                              gió đưa nỗi nhớ về trời
                              thong dong mây gặp những lời thiết tha
                              về đâu mây trắng ngày qua
                              gió còn mãi miết lời ca ngại ngần
                               
                              có phong trần giữa phong trần
                              còn phù vân giữa phù vân cõi đời
                              lá vàng giọt nắng thu rơi
                              mộng vàng tận cuối chân trời hoàng hôn
                               
                              cùng trăng mây chẳng cô đơn
                              cùng mây gió hết nỗi hờn hoang vu
                              bên trời một chút ảo hư
                              cũng là mộng đẹp về ru giấc nồng
                               
                              mây đi muôn dặm tịch không
                              gió đi một bước đã hòng vi vu
                              đỉnh non dồn lấp mây mù
                              cuối đường quét lá mùa thu ngập tràn
                               
                              riêng lòng còn mộng trần gian
                              để mùa thu bổng nhuộm vàng ưu tư
                              biết hồn ngọn gió hoang vu
                              thổi vào mây trắng buồn thu muôn đời
                               
                              biết thơ còn khúc chơi vơi
                              nữa theo mây trắng bồi hồi bước chân
                              chiều nay trên bến phù vân
                              mắt xanh người có mấy lần tương tư
                               
                              biết trăng mờ ảo bây giờ
                              với thu trăng cũng ngẫn ngơ nỗi buồn
                              nguyệt cầm ơi khúc cô đơn
                              ngàn năm vỗ mãi tiếng hờn vào thu
                               
                              người ơi phiêu lãng sông hồ
                              nghe phong vân khúc hồn thu bớt sầu…
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2011 12:16:51 bởi lenamphong626 >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 109 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9