Đôi khi ngọn gió...
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 109 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
mưa phố núi 27.07.2011 14:14:28 (permalink)
0
HẸN

Có ai như anh tôi ?
Yêu thương chỉ một người
Dẫu chỉ là chiếc bóng
Lặng lẽ trời đơn côi !

Đập gương xưa tìm bóng
Chẳng thấy bóng ở đâu !
Dâng trào dòng lệ tủi ,
Mặn chát trên đầu môi .

Kiếp này ta không thỏa ,
Vẫn còn những kiếp sau
Đời người như chiếc áo
Đâu phải một lần đâu !

Kiếp nào có yêu nhau ?
Anh ơi em xin hẹn !
Nhận lời em anh nhé ?
Dẫu ngàn lần kiếp sau .

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/84A0C60EA6D84C98928073C7AFA313F5.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2011 14:53:12 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)
#46
    mây trắng 27.07.2011 14:59:24 (permalink)
    0
     
    Em trở lại

    em trở lại
    con đường xưa mây trắng
    bước chân trần
    qua đồi núi thênh thang
    thả nghiêng đời theo ngọn gió hoang vu
    nghe trên cao chim hót những rộn ràng

    bao dấu ái
    chút cỏ nội hoa đồng
    sẽ dễ dàng
    tan loãng giữa thinh không
    sao vẫn nghe trong tim lời anh nói
    thắm thiết diệu kỳ như giọt máu hồng

    anh đâu ngờ
    thơ anh là hơi thở
    em đan vào
    chiếc áo dấu tình mơ
    nên xa anh, em vẫn còn nhịp sống
    một loài hoa mang nhan sắc đợi chờ!...
     
    Mây Trắng

    #47
      mây trắng 27.07.2011 16:03:02 (permalink)
      0

      Trích đoạn: lenamphong626


      Trích đoạn: mây trắng


      Trích đoạn: lenamphong626


      Trích đoạn: mây trắng




      Cung đàn ấn nguyệt...  

      đường về thấp thoáng hoàng hôn
      nghe trong lặng lẽ gọi hồn tháng năm
      mắt nâu vương mãi u trầm
      bến xưa nước chảy với ngàn bâng khuâng  

      nhịp cầu ngày ấy còn ngân
      vẫn còn đọng lại mấy tầng trời xanh
      dáng nào áo lụa mong mênh
      bước nào gửi lại gập ghềnh vai em  

      mắt xanh người chạm êm đềm
      trên bờ hiu quạnh ngọt mềm hương môi
      tóc thơ trải giữa tay người
      lững lờ bay mãi bên đời lênh đênh  

      áo ai nhạt nắng chông chênh
      sao còn thăm thẳm bên thềm bóng xưa
      nghe trong thơ thẩn gió đưa
      tay ai vuốt nhẹ hạt mưa vai người  

      thì thầm tiếng vọng xa khơi
      thương em hoa thắm một đời hồng nhan
      hồn thơ người hỡi ân cần
      nhẹ nhàng cởi mảnh phong trần tìm nhau  

      vườn thơ lạc lối đêm thâu
      đào nguyên mở ngõ tình vào thiên thu
      người về rải bước tương tư
      trăng vàng gối mộng nhẹ ru tơ trời  

      linh sơn trong cõi chơi vơi
      cùng ai thơ thẩn rong chơi tấc lòng
      mấy vòng núi gấm long đong
      nghe tiên ném đá thả hồn gió bay  

      bên người phiêu lãng trời tây
      một vùng non nước rọi đầy bóng ta
      bôn ba mấy nẻo giang hà
      tình ai nhuộm thắm hương ngà em xưa  

      cung đàn ấn nguyệt xa đưa
      mây tràn gió đọng nữa đời tìm nhau
      ơn người nghìn dặm tình sâu
      trượt lòng mây trắng nhiệm mầu thời gian  

      ấm nồng người cũng gian nan
      dệt thơ lưu dấu âm ngàn vọng xa...

      Mây Trắng


      .......
      Chiều hoàng hôn lặng lẽ

      buồn như tiếng thở dài

      của thời gian thả vào cuộc sống...





      Cung trầm sâu lắng

       


       
      Mắt nâu đừng tiếc ngày xanh nữa

       
      mây trắng qua cầu chim đã bay

       
      gió sẽ dừng chân miền u tịch

       
      với cả buồn vui những tháng ngày

       


       
      chiếc cầu đôi lứa ngày xanh

       
      mắt nâu ơi có để dành được đâu

       
      biển xanh đã hóa nương dâu

       
      áo xưa đã bạc một màu thời gian

       


       
      tàn canh nghe những bàng hoàng

       
      ngỡ ngàng nghe khúc hân hoan thủa nào

       
      biết lòng còn chút xôn xao

       
      nghe hương cau thoảng bay vào giấc mơ

       


       
      kể từ tay dệt vần thơ

       
      nhiều khi khắc khoải mong chờ cố nhân

       
      tơ lòng đàn tắt khúc ngân

       
      phương trời còn tiếng tri âm vọng về

       


       
      biết lòng vằng vặc sao khuê

       
      tiếng thu như giục tái tê dạ sầu

       
      biết là mây trắng về đâu

       
      thong dong chớ vội qua cầu mây ơi

       


       
      hãy xem này bức tuyệt vời

       
      cánh chim mờ nhạt cuối trời thu phong

       
      dẫu cho muôn dặm bụi hồng

       
      còn xanh ngắt cả bầu không thu vàng

       


       
      người ơi mây trắng mang mang

       
      lá thu mấy chiếc mùa sang bồn chồn

       
      tình thu bàng bạc cô đơn

       
      gió thu lạc tận hoàng hôn bên trời

       


       
      chiều thu khúc nhạc chơi vơi

       
      thu nay mây trắng rối bời lòng ta

       
      bao giờ mây trắng lại qua

       
      để cùng dạo bước sơn hà với thu

       


       
      để nghe dưới ánh trăng mờ

       
      cung đàn ẩn nguyệt người thơ phổ vào

       
      để nghe mười ngón xanh xao

       
      tri âm khúc nhạc vỗ vào trời xanh

       


       
      xa xôi xa lắm thôi đành

       
      câu thơ gửi áng mây lành ngàn năm…


      < Sửa đổi bởi: lenamphong626 -- 16.7.2011 23:29:31 >

       





      Phong vân nhã khúc 
       
      mây hỡi ngang trời nghe gió vương
      xanh xao vang đọng thoáng trầm hương
      người xa xôi lắm xa nhung nhớ
      hay tiếng người xưa khúc đoạn trường

      thu vừa rớt nhẹ bên đường
      đã chênh vênh bóng người thương cuối trời
      bước chân ai đọng lá rơi
      về ngang lối gió vang lời tâm giao

      hương còn vời vợi thuở nào
      màu vô biên đã dạt dào mắt nâu
      nhớ nhau ánh nguyệt dãi dầu
      để lời năm tháng bạc đầu chưa phai

      chờ người giọt lệ chia hai
      sương phai tóc gió bên vai ngậm ngùi
      ai đem ngân khúc bồi hồi
      điệu thu vàng trải bên đồi mộng du

      phải chăng trăng vọng tình ru
      nên người lóng lánh sắc thu nguyệt cầm
      bâng khuâng xưa vết lăn trầm
      nay trời xanh thắm ngọt ngào tiếng ngân

      gió ơi sao trải bạt ngàn
      hỡi mây sao đẫm nhạc vàng thiên thu
      ai về qua lối phù du
      để thơ bàng bạc vào thu ngỡ ngàng

      lá rung trong gió dịu dàng
      mây mùa thu chợt bàng hoàng thinh không
      tiếng xưa gọi giữa mênh mông
      gió chơi vơi cuốn mặn nồng hồn ai

      đậm đà đáy mộng tàn phai
      bao trăm năm chợt loang dài bể dâu
      bóng hình thu đọng mắt nâu
      mai sau cuối gió chờ nhau ngậm ngùi

      nghiêng trăng buông khúc đầy vơi
      thu phong ngàn nỗi mộng đời tương giao
      trầm hoan gảy khúc xôn xao
      chơi vơi quyện áng mây vào gió thu
       
      này người mấy kiếp phù du
      phong vân còn đó khúc ru nguyệt cầm ...

      Mây Trắng
       




      Tiếng đàn tri âm

      Tiếng thương tha thiết phương trời
      để cho cơn gió giữa đời ngẫn ngơ
      phong vân này một khúc thơ
      trong mây trong gió ai chờ đơị ai…

      tưởng rằng thu đã lạt phai
      để cho mây trắng ai hoài tháng năm
      cuối mây còn sáng vầng trăng
      để cơn gió thổi bâng khuâng giữa đời

      gió đưa nỗi nhớ về trời
      thong dong mây gặp những lời thiết tha
      về đâu mây trắng ngày qua
      gió còn mãi miết lời ca ngại ngần

      có phong trần giữa phong trần
      còn phù vân giữa phù vân cõi đời
      lá vàng giọt nắng thu rơi
      mộng vàng tận cuối chân trời hoàng hôn

      cùng trăng mây chẳng cô đơn
      cùng mây gió hết nỗi hờn hoang vu
      bên trời một chút ảo hư
      cũng là mộng đẹp về ru giấc nồng

      mây đi muôn dặm tịch không
      gió đi một bước đã hòng vi vu
      đỉnh non dồn lấp mây mù
      cuối đường quét lá mùa thu ngập tràn

      riêng lòng còn mộng trần gian
      để mùa thu bổng nhuộm vàng ưu tư
      biết hồn ngọn gió hoang vu
      thổi vào mây trắng buồn thu muôn đời

      biết thơ còn khúc chơi vơi
      nữa theo mây trắng bồi hồi bước chân
      chiều nay trên bến phù vân
      mắt xanh người có mấy lần tương tư

      biết trăng mờ ảo bây giờ
      với thu trăng cũng ngẫn ngơ nỗi buồn
      nguyệt cầm ơi khúc cô đơn
      ngàn năm vỗ mãi tiếng hờn vào thu

      người ơi phiêu lãng sông hồ
      nghe phong vân khúc hồn thu bớt sầu…


       
       
      Hẹn ước tương phùng
       
      lung linh nhật nguyệt vào thu
      màu bâng khuâng ấy tình ru đất trời
      gió rung xao xuyến trùng khơi 
      mây buông vời vợi ngàn lời tri giao

      hoàng hôn ưng ửng má đào
      hồn say ngơ ngẩn gió vào tương tư
      mây buông tình tự ảo hư
      thinh không vời vợi tiếng ru nức lòng

      tan vời bụi cát mênh mông
      bóng thu ai gởi bềnh bồng tim ai
      ngọt ngào xen dấu đắng cay
      sao hồn thu vọng ngất ngây cháy lòng

      đường xa mây nhuốm bụi hồng
      chênh vênh lặng khúc tình nồng thiên thu
      nghiêng đời say kiếp mộng du
      lệ xanh lóng lánh ta ru phận người

      nụ cười dâu bể đầy vơi
      cạn cho hơi thở buông lời đam mê
      mắt xanh thấm buốt tái tê
      ai về nhặt lá hẹn thề ngàn sau

      ngập ngừng duyên nối tâm giao
      muôn nghìn kiếp đã vọng nhau tìm về
      chơi vơi mấy dặm sơn khê
      tiêu tương dạ khúc đê mê bến đời

      cô đơn khuất bóng trùng khơi
      đường xưa mây trắng gió rơi tương phùng
      rong chơi hỡi khúc vô cùng
      gởi cho nhau phút thủy chung thắm lòng
       
      giữ tình trong suốt mênh mông
      dẫu ngàn sau nữa vẫn hồng gió mây...
       
      Mây Trắng
       

       



























       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       
       

       




      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2011 01:19:19 bởi mây trắng >
      #48
        mưa phố núi 28.07.2011 05:24:34 (permalink)
        0
        như cơn gió vô tình thổi áo em bay !



        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/FB589318BB7A40B486964A23DBA30CBC.jpg[/image]


        VÔ TÌNH

        Như cơn gió vô tình ,em chợt đến nơi đây .
        Như con nắng hững hờ soi hồn em trong ấy.
        Dù ngày mưa hay nắng ? tình ta mãi thế thôi !
        Vì tình yêu đâu chỉ là ... chót lưỡi đầu môi .

        Như mây trắng lững lờ ... đầu núi ... mây bay .
        Như vầng trăng tỏ mờ ... đôi khi ... không thấy !
        Dù tình yêu ai đó ?... trôi vào lãng quên !
        Vì tình duyên ... ai nào biết mà tìm ?

        LÀ LA LÁ LA ,LÀ LÃ LẠ LA....

        Một hôm cơn gió !...dừng lại ...lắng nghe .
        Để hồn thơ ngập tràn dòng suối mát .
        Vì tình yêu ai đó ...nhẹ nhàng ...như thơ !
        Một tình yêu ! nhỏ bé ... BẤT NGỜ ?

        Rồi một hôm tia nắng...rọi vào mắt ai ?
        Để niềm vui xua đi bao sầu nhớ .
        Niềm đau cũ ... qua rồi ... lãng quên !
        Để tình yêu ... như dòng sữa mẹ hiền .

        LÀ LA LÁ LA , LÀ LÃ LẠ LA ...

        Vì tình yêu ... đâu phải như trò chơi !

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2011 14:51:54 bởi mưa phố núi >
        Attached Image(s)
        #49
          lenamphong626 28.07.2011 12:21:10 (permalink)
          0

          Trích đoạn: mây trắng


          Trích đoạn: lenamphong626


          Trích đoạn: mây trắng


          Trích đoạn: mây trắng



          Cung đàn ấn nguyệt...  

          đường về thấp thoáng hoàng hôn
          nghe trong lặng lẽ gọi hồn tháng năm
          mắt nâu vương mãi u trầm
          bến xưa nước chảy với ngàn bâng khuâng  

          nhịp cầu ngày ấy còn ngân
          vẫn còn đọng lại mấy tầng trời xanh
          dáng nào áo lụa mong mênh
          bước nào gửi lại gập ghềnh vai em  

          mắt xanh người chạm êm đềm
          trên bờ hiu quạnh ngọt mềm hương môi
          tóc thơ trải giữa tay người
          lững lờ bay mãi bên đời lênh đênh  

          áo ai nhạt nắng chông chênh
          sao còn thăm thẳm bên thềm bóng xưa
          nghe trong thơ thẩn gió đưa
          tay ai vuốt nhẹ hạt mưa vai người  

          thì thầm tiếng vọng xa khơi
          thương em hoa thắm một đời hồng nhan
          hồn thơ người hỡi ân cần
          nhẹ nhàng cởi mảnh phong trần tìm nhau  

          vườn thơ lạc lối đêm thâu
          đào nguyên mở ngõ tình vào thiên thu
          người về rải bước tương tư
          trăng vàng gối mộng nhẹ ru tơ trời  

          linh sơn trong cõi chơi vơi
          cùng ai thơ thẩn rong chơi tấc lòng
          mấy vòng núi gấm long đong
          nghe tiên ném đá thả hồn gió bay  

          bên người phiêu lãng trời tây
          một vùng non nước rọi đầy bóng ta
          bôn ba mấy nẻo giang hà
          tình ai nhuộm thắm hương ngà em xưa  

          cung đàn ấn nguyệt xa đưa
          mây tràn gió đọng nữa đời tìm nhau
          ơn người nghìn dặm tình sâu
          trượt lòng mây trắng nhiệm mầu thời gian  

          ấm nồng người cũng gian nan
          dệt thơ lưu dấu âm ngàn vọng xa...

          Mây Trắng





          Phong vân nhã khúc 
           
          mây hỡi ngang trời nghe gió vương
          xanh xao vang đọng thoáng trầm hương
          người xa xôi lắm xa nhung nhớ
          hay tiếng người xưa khúc đoạn trường

          thu vừa rớt nhẹ bên đường
          đã chênh vênh bóng người thương cuối trời
          bước chân ai đọng lá rơi
          về ngang lối gió vang lời tâm giao

          hương còn vời vợi thuở nào
          màu vô biên đã dạt dào mắt nâu
          nhớ nhau ánh nguyệt dãi dầu
          để lời năm tháng bạc đầu chưa phai

          chờ người giọt lệ chia hai
          sương phai tóc gió bên vai ngậm ngùi
          ai đem ngân khúc bồi hồi
          điệu thu vàng trải bên đồi mộng du

          phải chăng trăng vọng tình ru
          nên người lóng lánh sắc thu nguyệt cầm
          bâng khuâng xưa vết lăn trầm
          nay trời xanh thắm ngọt ngào tiếng ngân

          gió ơi sao trải bạt ngàn
          hỡi mây sao đẫm nhạc vàng thiên thu
          ai về qua lối phù du
          để thơ bàng bạc vào thu ngỡ ngàng

          lá rung trong gió dịu dàng
          mây mùa thu chợt bàng hoàng thinh không
          tiếng xưa gọi giữa mênh mông
          gió chơi vơi cuốn mặn nồng hồn ai

          đậm đà đáy mộng tàn phai
          bao trăm năm chợt loang dài bể dâu
          bóng hình thu đọng mắt nâu
          mai sau cuối gió chờ nhau ngậm ngùi

          nghiêng trăng buông khúc đầy vơi
          thu phong ngàn nỗi mộng đời tương giao
          trầm hoan gảy khúc xôn xao
          chơi vơi quyện áng mây vào gió thu
           
          này người mấy kiếp phù du
          phong vân còn đó khúc ru nguyệt cầm ...

          Mây Trắng
           




          Tiếng đàn tri âm

          Tiếng thương tha thiết phương trời
          để cho cơn gió giữa đời ngẫn ngơ
          phong vân này một khúc thơ
          trong mây trong gió ai chờ đơị ai…

          tưởng rằng thu đã lạt phai
          để cho mây trắng ai hoài tháng năm
          cuối mây còn sáng vầng trăng
          để cơn gió thổi bâng khuâng giữa đời

          gió đưa nỗi nhớ về trời
          thong dong mây gặp những lời thiết tha
          về đâu mây trắng ngày qua
          gió còn mãi miết lời ca ngại ngần

          có phong trần giữa phong trần
          còn phù vân giữa phù vân cõi đời
          lá vàng giọt nắng thu rơi
          mộng vàng tận cuối chân trời hoàng hôn

          cùng trăng mây chẳng cô đơn
          cùng mây gió hết nỗi hờn hoang vu
          bên trời một chút ảo hư
          cũng là mộng đẹp về ru giấc nồng

          mây đi muôn dặm tịch không
          gió đi một bước đã hòng vi vu
          đỉnh non dồn lấp mây mù
          cuối đường quét lá mùa thu ngập tràn

          riêng lòng còn mộng trần gian
          để mùa thu bổng nhuộm vàng ưu tư
          biết hồn ngọn gió hoang vu
          thổi vào mây trắng buồn thu muôn đời

          biết thơ còn khúc chơi vơi
          nữa theo mây trắng bồi hồi bước chân
          chiều nay trên bến phù vân
          mắt xanh người có mấy lần tương tư

          biết trăng mờ ảo bây giờ
          với thu trăng cũng ngẫn ngơ nỗi buồn
          nguyệt cầm ơi khúc cô đơn
          ngàn năm vỗ mãi tiếng hờn vào thu

          người ơi phiêu lãng sông hồ
          nghe phong vân khúc hồn thu bớt sầu…


           
           
          Hẹn ước tương phùng
           
          lung linh nhật nguyệt vào thu
          màu bâng khuâng ấy tình ru đất trời
          gió rung xao xuyến trùng khơi 
          mây buông vời vợi ngàn lời tri giao

          hoàng hôn ưng ửng má đào
          hồn say ngơ ngẩn gió vào tương tư
          mây buông tình tự ảo hư
          thinh không vời vợi tiếng ru nức lòng

          tan vời bụi cát mênh mông
          bóng thu ai gởi bềnh bồng tim ai
          ngọt ngào xen dấu đắng cay
          sao hồn thu vọng ngất ngây cháy lòng

          đường xa mây nhuốm bụi hồng
          chênh vênh lặng khúc tình nồng thiên thu
          nghiêng đời say kiếp mộng du
          lệ xanh lóng lánh ta ru phận người

          nụ cười dâu bể đầy vơi
          cạn cho hơi thở buông lời đam mê
          mắt xanh thấm buốt tái tê
          ai về nhặt lá hẹn thề ngàn sau

          ngập ngừng duyên nối tâm giao
          muôn nghìn kiếp đã vọng nhau tìm về
          chơi vơi mấy dặm sơn khê
          tiêu tương dạ khúc đê mê bến đời

          cô đơn khuất bóng trùng khơi
          đường xưa mây trắng gió rơi tương phùng
          rong chơi hỡi khúc vô cùng
          gởi cho nhau phút thủy chung thắm lòng
           
          giữ tình trong suốt mênh mông
          dẫu ngàn sau nữa vẫn hồng gió mây...
           
          Mây Trắng
           



          TRÊN ĐƯỜNG MÂY TRẮNG
           
          Sao phải hẹn khi mà ta đã gặp
          giữa muôn ngàn lối hẹp của nhân gian
          con đường thực…cũng lối mòn hư ảo
          giữa khu rừng ảo mộng miên man…
           
          rừng ảo mộng đêm này ta thao thức
          nghe tiếng chân ai gấp gấp lạ lùng
          tiếng con chim giật mình đêm thức giấc
          hay tiếng rừng… hay tiếng khóc nhân gian
           
          ồ đã gặp ta gặp nhau rồi đấy
          tương tri ơi xuôi ngược một cánh buồm
          gió đã thổi suốt đêm dài hoang vắng
          mây đã bay u mặc mấy chiều buồn
           
          ồ đã đi đi suốt một phần đời
           vẫn chân bước bước chung về một đích
          trên con đường mây trắng chỉ ta thôi
          chẳng tương phùng sao lại bước chung đôi
           
          đường vạn dặm đôi lúc mình ta hiểu
          nhân gian ơi chìm đắm với bụi trần
          gió vẫn thổi bụi hồng lên muôn nẻo
          mây vẫn bay buông nhớ xuống cuộc đời
           
          ta vẫn đi trong chiều vắng chơi vơi
          nghe cay đắng đường trần đầy đau khổ
          cố nhân ơi chỉ dài thêm nhung nhớ
          mộng tràn trề thêm nức nở nhân gian
           
          ơi người đôi mắt Huyền Không Thượng
          một thoáng không vương chút bụi trần…
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2011 12:22:32 bởi lenamphong626 >
          #50
            mưa phố núi 29.07.2011 16:34:44 (permalink)
            0

            Trích đoạn: mây trắng


            em trở lại
            con đường xưa mây trắng
            bước chân trần
            qua đồi núi thênh thang
            thả nghiêng đời theo ngọn gió hoang vu
            nghe trên cao chim hót những rộn ràng
             
            ...........

            Mây Trắng




            Em đã đến !
            Anh ơi đừng đi nữa .
            Em đã về ,
            Có thể sẽ ra đi .
            Làm mây chẳng thẹn lòng khi về núi
            Làm trăng thời phải tỏa sáng nhân gian




            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/6B61AAB4575C4E8E9768560A3B70F7EB.jpg[/image]
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2011 15:08:26 bởi mưa phố núi >
            Attached Image(s)
            #51
              mưa phố núi 29.07.2011 17:11:29 (permalink)
              0
              Đêm theo tiếng sáo thiên thu
              Đêm theo ngọn gió hoang vu cõi lòng
              Đêm trong cổ tích hư không
              Đêm dài ta tự ru lòng mình thôi

              trích lenamphong


              Đáy cốc còn chút rượu thừa
              Một mình cạn với cơn mưa một mình .
              Bóng đêm chạm bóng cuộc tình
              Ô hay hư ảo lung linh giữa đời

              trích mây trắng


              Đây là những tuyệt tác về sự ẩn dụ ,tuy có buồn nhưng đậm chất thơ.
              mpn ước sao cứ được đọc mãi những áng thơ như vầy,vui hơn chút để dành cho hậu thế .
              anh chị nghĩ sao ?
              #52
                mây trắng 29.07.2011 23:16:49 (permalink)
                0
                Dạ Cầm ( *) 
                 
                tiếng đàn lạ
                giữa đêm thâu
                ai nâng chén tựa đêm sầu gọi nhau
                dường như tỉnh
                ngỡ như mơ
                chênh vênh cánh hạc lạc loài kêu sương 
                 
                gió thì thào
                hoa run rẩy
                mang chút tình gởi lại đáy hồ sâu
                đêm lênh đênh
                hồn lặng lẽ 
                u trầm phảng phất vẳng nghe vô thường 
                 
                lệ rưng rưng
                cạn chén đời
                ngậm ngùi thương mãi một thời xa xanh
                người ở đâu
                ta ở đâu
                vọng đêm hư ảo một màu tịch liêu… 
                 
                Mây Trắng
                #53
                  lenamphong626 30.07.2011 01:28:11 (permalink)
                  0

                  tiếng đàn lạ
                  giữa đêm thâu
                  ai nâng chén tựa đêm sầu gọi nhau
                  dường như tỉnh
                  ngỡ như mơ
                  chênh vênh cánh hạc lạc loài kêu sương

                  gió thì thào
                  hoa run rẩy
                  mang chút tình gởi lại đáy hồ sâu
                  đêm lênh đênh
                  hồn lặng lẽ
                  u trầm phảng phất vẳng nghe vô thường

                  lệ rưng rưng
                  cạn chén đời
                  ngậm ngùi thương mãi một thời xa xanh
                  người ở đâu
                  ta ở đâu
                  vọng đêm hư ảo một màu tịch liêu…


                  Đàn đêm...

                  tiếng buồn rơi
                  giữa đêm thâu
                  thoảng như hơi thở nỗi đau nhân tình
                  kiếp phù sinh
                  khéo bất bình
                  nghe trong cát bụi lênh đênh giọt sầu

                  vào bể dâu
                  bạc mái đầu
                  hoàng hôn nào biết lên lầu đợi ai
                  lòng u hoài
                  lẽ tàn phai
                  nữa đời thoảng tiếng đàn ai đắng lòng

                  đêm mênh mông
                  tiếng đàn dừng
                  ta nghe lòng vẫn rưng rưng u hoài
                  biết vì ai
                  tháng năm dài
                  gõ vào đêm vắng một hai tiếng sầu…
                  #54
                    mưa phố núi 30.07.2011 10:56:02 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: lenamphong626


                    tiếng đàn lạ
                    giữa đêm thâu
                    ai nâng chén tựa đêm sầu gọi nhau
                    dường như tỉnh
                    ngỡ như mơ
                    chênh vênh cánh hạc lạc loài kêu sương

                    gió thì thào
                    hoa run rẩy
                    mang chút tình gởi lại đáy hồ sâu
                    đêm lênh đênh
                    hồn lặng lẽ
                    u trầm phảng phất vẳng nghe vô thường

                    lệ rưng rưng
                    cạn chén đời
                    ngậm ngùi thương mãi một thời xa xanh
                    người ở đâu
                    ta ở đâu
                    vọng đêm hư ảo một màu tịch liêu…


                    Đàn đêm...

                    tiếng buồn rơi
                    giữa đêm thâu
                    thoảng như hơi thở nỗi đau nhân tình
                    kiếp phù sinh
                    khéo bất bình
                    nghe trong cát bụi lênh đênh giọt sầu

                    vào bể dâu
                    bạc mái đầu
                    hoàng hôn nào biết lên lầu đợi ai
                    lòng u hoài
                    lẽ tàn phai
                    nữa đời thoảng tiếng đàn ai đắng lòng

                    đêm mênh mông
                    tiếng đàn dừng
                    ta nghe lòng vẫn rưng rưng u hoài
                    biết vì ai
                    tháng năm dài
                    gõ vào đêm vắng một hai tiếng sầu…




                    TẤU ÂM

                    Đêm thanh vắng
                    ẩm hơi sương
                    chim lạc bầy cùng gọi nhau về núi
                    trăng mơ màng
                    mây lãng đãng
                    làn gió nào lững chững cuối chân mây
                    chờ nhau nhé !
                    ta về cùng
                    tấu lên khúc nhạc trùng phùng canh khuya
                    mơ ngày mai
                    về chung nẻo
                    mỏi cánh chim trời lữ thứ dừng chân
                    gió vi vu
                    mây âm u
                    trăm thương ngàn nhớ ùa về dưới trăng
                    mình ở đây
                    vui cùng say
                    nhân tình thế thái chuyển xoay mặc người !


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/DAF4C8B29B984BC3B85AB06FC6C96DD2.jpg[/image]
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2011 14:44:17 bởi mưa phố núi >
                    Attached Image(s)
                    #55
                      mây trắng 30.07.2011 19:48:04 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: lenamphong626


                      TRÊN ĐƯỜNG MÂY TRẮNG

                      Sao phải hẹn khi mà ta đã gặp
                      giữa muôn ngàn lối hẹp của nhân gian
                      con đường thực…cũng lối mòn hư ảo
                      giữa khu rừng ảo mộng miên man…

                      rừng ảo mộng đêm này ta thao thức
                      nghe tiếng chân ai gấp gấp lạ lùng
                      tiếng con chim giật mình đêm thức giấc
                      hay tiếng rừng… hay tiếng khóc nhân gian

                      ồ đã gặp ta gặp nhau rồi đấy
                      tương tri ơi xuôi ngược một cánh buồm
                      gió đã thổi suốt đêm dài hoang vắng
                      mây đã bay u mặc mấy chiều buồn

                      ồ đã đi đi suốt một phần đời
                      vẫn chân bước bước chung về một đích
                      trên con đường mây trắng chỉ ta thôi
                      chẳng tương phùng sao lại bước chung đôi

                      đường vạn dặm đôi lúc mình ta hiểu
                      nhân gian ơi chìm đắm với bụi trần
                      gió vẫn thổi bụi hồng lên muôn nẻo
                      mây vẫn bay buông nhớ xuống cuộc đời

                      ta vẫn đi trong chiều vắng chơi vơi
                      nghe cay đắng đường trần đầy đau khổ
                      cố nhân ơi chỉ dài thêm nhung nhớ
                      mộng tràn trề thêm nức nở nhân gian

                      ơi người đôi mắt Huyền Không Thượng
                      một thoáng không vương chút bụi trần…

                       
                       
                      Tận cùng gió mây
                       
                      bước chân nào ngại ngần in trên đá
                      nghe trăm năm tịch lặng dấu mơ hồ
                      đem ngàn mây gởi vào lòng sương gió
                      duyên tiên thiên chết lặng giữa an nhiên
                       
                      bâng khuâng ơi con đường xưa mây trắng
                      tình thiết tha đời chan chứa vô cùng
                      chút xa xăm bụi trần vương hơi thở
                      hồn hoang liêu dằng dặc suốt muôn trùng
                       
                      tiếng thơ rung theo cung trầm sâu lắng
                      gió bơ vơ bước lạc cuốn mây ngàn
                      hỡi tri giao tình hạnh ngộ huyền không
                      nghe sỏi đá xôn xao hồn vạn dặm
                       
                      dường như có như không lời thổn thức
                      ánh tà huy còn run rẩy ngàn xa
                      thôi ta nhé về mây xem nguồn cội
                      gió ngẩn ngơ muôn kiếp đã tràn qua
                       
                      ta trở lại bên đường xưa mây trắng
                      bước chân trần vang vọng một tình yêu
                      chạm hư không soi thấu đáy muôn trùng
                      dòng nhân gian ôm đằng đẵng cô liêu
                       
                      và người hỡi đêm này dâng tưởng vọng
                      núi thiêng trao nhiệm ý buổi tương phùng ...
                       
                      Mây Trắng
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2011 19:59:23 bởi mây trắng >
                      #56
                        lenamphong626 31.07.2011 09:47:52 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: mây trắng


                        Trích đoạn: lenamphong626


                        TRÊN ĐƯỜNG MÂY TRẮNG

                        Sao phải hẹn khi mà ta đã gặp
                        giữa muôn ngàn lối hẹp của nhân gian
                        con đường thực…cũng lối mòn hư ảo
                        giữa khu rừng ảo mộng miên man…

                        rừng ảo mộng đêm này ta thao thức
                        nghe tiếng chân ai gấp gấp lạ lùng
                        tiếng con chim giật mình đêm thức giấc
                        hay tiếng rừng… hay tiếng khóc nhân gian

                        ồ đã gặp ta gặp nhau rồi đấy
                        tương tri ơi xuôi ngược một cánh buồm
                        gió đã thổi suốt đêm dài hoang vắng
                        mây đã bay u mặc mấy chiều buồn

                        ồ đã đi đi suốt một phần đời
                        vẫn chân bước bước chung về một đích
                        trên con đường mây trắng chỉ ta thôi
                        chẳng tương phùng sao lại bước chung đôi

                        đường vạn dặm đôi lúc mình ta hiểu
                        nhân gian ơi chìm đắm với bụi trần
                        gió vẫn thổi bụi hồng lên muôn nẻo
                        mây vẫn bay buông nhớ xuống cuộc đời

                        ta vẫn đi trong chiều vắng chơi vơi
                        nghe cay đắng đường trần đầy đau khổ
                        cố nhân ơi chỉ dài thêm nhung nhớ
                        mộng tràn trề thêm nức nở nhân gian

                        ơi người đôi mắt Huyền Không Thượng
                        một thoáng không vương chút bụi trần…

                         
                         
                        Tận cùng gió mây
                         
                        bước chân nào ngại ngần in trên đá
                        nghe trăm năm tịch lặng dấu mơ hồ
                        đem ngàn mây gởi vào lòng sương gió
                        duyên tiên thiên chết lặng giữa an nhiên
                         
                        bâng khuâng ơi con đường xưa mây trắng
                        tình thiết tha đời chan chứa vô cùng
                        chút xa xăm bụi trần vương hơi thở
                        hồn hoang liêu dằng dặc suốt muôn trùng
                         
                        tiếng thơ rung theo cung trầm sâu lắng
                        gió bơ vơ bước lạc cuốn mây ngàn
                        hỡi tri giao tình hạnh ngộ huyền không
                        nghe sỏi đá xôn xao hồn vạn dặm
                         
                        dường như có như không lời thổn thức
                        ánh tà huy còn run rẩy ngàn xa
                        thôi ta nhé về mây xem nguồn cội
                        gió ngẩn ngơ muôn kiếp đã tràn qua
                         
                        ta trở lại bên đường xưa mây trắng
                        bước chân trần vang vọng một tình yêu
                        chạm hư không soi thấu đáy muôn trùng
                        dòng nhân gian ôm đằng đẵng cô liêu
                         
                        và người hỡi đêm này dâng tưởng vọng
                        núi thiêng trao nhiệm ý buổi tương phùng ...
                         
                        Mây Trắng


                        Đá núi trầm ngâm…
                         
                        chỉ còn lại ngọn gió hoang vu
                        đá trầm mặc rêu mờ năm tháng
                        mây ngàn bảng lãng
                        hợp tan muôn sự tại tay trời
                         
                        tận cùng hoang vu gió vẫn cứ cất lời
                        giữa hư áo mây cũng từng bối rối
                        duyên tiên thiên cũng không là mãi mãi
                        luống để ngậm ngùi thiết tha
                         
                        mây gió ngàn năm đa bay qua
                        nước chảy về xuôi không trở lại
                        đường mây rộng rãi
                        u tịch đâu nào ai đợi ai
                         
                        ta ngắm hoàng hôn lòng thổn thức
                        ta nhìn mây trắng dạ mênh mang
                        ta nghe gió thổi nghìn năm lại
                        hiu quanh người ơi chiếc lá vàng
                         
                        người hỡi trên đường xưa mây trắng
                        tuyệt vời u tịch chẳng tiền nhân
                        chỉ một mình ta lòng phẳng lặng
                        dưới ánh chiều phai bước bước dần
                         
                        chiều hoang ngọn gió mây chầm chậm
                        trơ gan bạc phếch đá trầm ngâm…
                         
                        LNP
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2011 09:49:19 bởi lenamphong626 >
                        #57
                          mưa phố núi 01.08.2011 00:38:57 (permalink)
                          0
                          PHIẾN ĐÁ SẦU


                          hỡi phiến đá kia chớ u buồn !
                          ngàn năm mưa gió vẫn phủ luôn
                          ngàn đời trăn trở trong tiềm thức
                          hãy lắng nghe tiếng vọng của yêu thương.

                          ngàn năm phiến đá bạc tủi sầu
                          nhìn đời lặng lẽ trôi qua mau
                          gió không chia sẻ lời cùng đá
                          đã có cơn mưa phủ ấy mà !

                          mưa cho trôi hết rêu phong
                          mưa cho sạch những sầu buồn tịch liêu
                          mưa làm đá thẫm hơn nhiều
                          gởi thêm nhung nhớ êm đềm vào đây.

                          một làn mây thoảng bay bay
                          chở thêm tâm sự ơi ngày thiết tha
                          đêm về thêm những phong ba
                          trơ gan tuế nguyệt,ngàn đời chơ vơ.

                          thôi thì vui với trăng mơ
                          gởi hồn theo gió,mây mờ đã tan?
                          ngàn năm đá vẫn mãi còn
                          ngàn đời đá sẽ chung tình cùng trăng.




                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/9B3207044DD347838496F84DA6DEC07F.jpg[/image]
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2011 00:41:59 bởi mưa phố núi >
                          Attached Image(s)
                          #58
                            mây trắng 01.08.2011 12:37:44 (permalink)
                            0
                            xóa
                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2011 23:33:01 bởi mây trắng >
                            #59
                              mưa phố núi 02.08.2011 23:12:04 (permalink)
                              0
                              NGỠ NGÀNG

                              Nắng ươm vàng cho nỗi nhớ thêm sâu
                              ơi hỡi người ơi một nhịp cầu
                              em thà lơ lững bên sông vắng
                              em thà âm thầm một nỗi đau !

                              Thương nhớ người ơi ! mắt đong sầu
                              buồn theo hơi thở nhịp mưa ngâu
                              thương nhớ ! ơ hờ ai có thấu?
                              một lần hay sẽ mãi về sau.

                              Đã biết rằng ta quá muộn màng
                              dẫu biết rằng tình chỉ dở dang
                              ai đem thương nhớ hong màu áo
                              một dáng hoa xưa ,thoáng ngỡ ngàng.

                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/CE3614B41F384516BAF6B7519897D914.jpg[/image]
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2011 23:13:20 bởi mưa phố núi >
                              Attached Image(s)
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 109 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 1621 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9