THƯ TỪ NƠI XA - đăng sơn.fr
Thay đổi trang: << < 161718 > | Trang 16 của 18 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 268 bài trong đề mục
dang son 19.07.2014 22:29:10 (permalink)
.
 
 




SẼ LÀM GÌ ? 
ĐỂ LÀM GÌ ? 


__________________________________________________ ______________




Để bắt đầu cho một buổi sáng đẹp,đáng lẽ ra phải nghĩ ngay đến những điều tươi,vui.Nghĩ đến đàn chim đang chào ngày mới vơí tiếng hót nhộn nhịp,nghĩ đến luồng ánh sáng đầu tiên sẽ rọi xuống bãi cỏ nhung,êm.... 

Vậy mà...Không ! 

Từ ly cà phê sữa ngon trong góc bếp yên tĩnh.Từ tờ tạp chí mới mua chưa kịp đọc cho dù nó có cái bìa hấp dẫn lắm,những cái titres lớn thấy mà bắt mắt.Tờ tạp chí đăng như thế để dụ dỗ độc giả vơí những bài viết kiểu " trời đánh ôn dịch ",để lẻo nhẻo kể chuyện tay quan lớn từ Usa được thả về và lại đang đánh vật vơí một vụ kiện về tình dục kiểu mơí....Thời đại kiểu Écologique - bảo vệ môi trường - nên báo chí lại hay đăng bài về cung cách tiêu thụ và cách giảm thiểu nạn phóng uế,thải rác..... 

Biết rồi - Khổ lắm ! Nói mãi ! 

Cái radio quăng ra vài màn quảng cáo ầm ỉ rồi phát ra bản tin về người tử tội da đen vưà bị kết án tử hình ở Usa.Nghe xong,chú lại thấy không vui.Ngồi vào bàn giấy gõ chữ để nói vài điều , viết vài việc cần giải bày. 

Lúc viết thì cần nghe nhạc. Lại nghe nhạc buồn, thế mới chết chứ. ( Nhạc đùng đùng của rock thì dễ làm bị chia trí - khó viết ! ) Viết xong thì click vào một bài viết của một người trẻ vì một bài viết có cái câu ngồ ngộ : " NGƯỜI TA LỚN ĐỂ LÀM GÌ ? " 

Câu hỏi thấy mà dễ nực dù ngộ nghĩnh và có nét buồn. 
Câu hỏi này thực ra thì không nên hỏi? 

Thà đặt cái câu hỏi : " Sống để làm gì hoặc Ăn để sống hay sống để ăn ( ? ) " thì nghe có vẻ nhức đầu hơn. 


Nghịch một tí cho vui.Nếu có cái câu hỏi " Lớn lên để Làm Gì ? " thì ta có thể trả lời suông tuột : - Lớn lên để tiếp tục sống và..Yêu ! 

Sống cũng có nghĩa là tranh đấu và trải nghiệm. Con người không thể nào cứ buông tay và đổ thừa cho số phận.Sống , tranh đấu và nếm đủ các mùi vị sung sướng đau khổ trên đời để già dặn hơn và mãi vươn lên.Con người sẽ không bao giờ biết hạnh phúc là cái quái gì nếu không đã đau khổ và đã ê chề.Nghịch cảnh nào cũng có một lối thoát của nó. 

Bé biết không ? Cũng may là trong công việc làm hàng ngày của chú,đã chưa có ai hỏi cái câu " Lớn Lên để làm gì " như thế.( Nếu có,chắc chú sẽ nhăn mặt và cáu lắm ) 


Đã có lần,có kẻ hỏi : 

- Sống để làm gì ông ? Tôi thấy đời toàn là khổ đau. 


Chú im lặng để nghe,ngẫm nghĩ và hỏi lại : 

- Sao ta không chết quách đi cho rồi ? 

Kẻ ấy ngỡ ngàng : 

- Chết không phải dễ.Tôi đã thử nhiều lần. 


Chú ra cái điều cảm thông và nói : 

- Vậy thì hãy thử làm cho mình sung sướng thêm được tí nào hay tí đó. 


Nói thì dễ lắm.Và chú đã làm những điều cần thiết để hổ trợ tinh thần của kẻ chán đời tuyệt vọng ấy.Chú đã chậm rãi kể cho kẻ ấy nghe chuyện một ông kiến trúc sư bị phá sản,bị vợ và bạn thân cũng vừa là đồng nghiệp phản bội.Ông ta chán đời,tuyệt vọng xách vài hộp thuốc ngủ và chai whisky ra bờ sông vơí ý định quyên sinh. Khi tà tà uống rưọ và định nhét tất cả các viên thuốc vào miệng,ông ta sợ hãi và ngừng tay sau khi đã khóc nức nở. 

Bây giờ thì ông ta sống và đã có can đảm làm lại từ dầu để thấy cái sức mạnh của đời sống và sự nổ lực tranh đấu. 

Bé có bao giờ khổ sở,điêu đúng đến tận cùng chưa ? 
Bé có bao giờ chán đời chưa ( vì tất cả một lý do khả dĩ nào đó .. ) 


Để chú chỉ cho bé một cách vui và có vẻ khôi hài lắm : 

- Bé hãy chọn một đôi giày chật hơn chân của bé một vài số.Bé sỏ đôi giầy và thử đi bộ khoảng một tiếng đồng hồ dươí nắng trưa.Sau đó,về nhà,ngồi xuống,cởi giầy,bé sẽ thấy sự khác lạ.Và từ đó,bé sẽ chẳng bao giờ muốn nghe lại câu hỏi : " Lớn Lên Để Làm Gì " nữa ! 


Viết đến đây thì cái liste nhạc ở PC của chú tự động nhảy sang một loạt nhạc Rock của Tina Tuner. 
Bản nhạc tên Ask me how I fell tuyệt lắm.Tuyệt như cuốn hồi ký của nàng khi nàng kể chuyện đời và cái tình yêu thảm hại của nàng ở thời mơí lập nghiệp.Nàng đã bị thằng chồng da den thui hành hạ,tàn nhẫn đập tưng bừng hoa lá.Và cuối cùng,nàng vẫn kiên trì tìm cách thoát và vươn lên.Nàng chẳng bao giờ tự hỏi : Lớn Lên Để Làm Gì ? 




Cuộc đời là như thế. 





đăng sơn.fr 




 
dang son 09.08.2014 20:46:54 (permalink)
---
 
 
 


Thư mới nhất cho Bạn -








__________________________________________________ _____________________________








Nếu bạn để ý kỹ thì ở đầu lá thư , chỗ tựa đề , tôi đã viết chữ " Bạn " bằng mẫu tự viết hoa . Vì tôi tôn trọng bạn dù chưa hề một lần gặp gỡ .


Sáng nay, mở hộp thư riêng , tôi thấy tên của bạn và nhận được toàn bộ 4 bản copy ghi lại những lời lẽ đấu khẩu mà bạn cho là loại Rác Văn Hóa . Bạn không viết tựa, không ký tên, không một lời thăm hỏi , không một lời chào cho dù là tối thiểu của một người đã thu thập và để chứng tỏ sự lễ độ tối thiểu .



Bạn muốn gì ở những bản copy từ diễn đàn ấy ? Bạn đọc những gì để xem đó là một loại rác ?



Bạn muốn tôi đọc để có phản ứng ư ? Bạn xem tôi là một người chuyên gia quét rác ư ? Hay là bạn muốn tôi nổi sùng lên để có một cuộc bút chiến trên mặt chữ ? Và bạn đứng ngoài, hồ hỡi, vỗ tay để nghe tiếng vỗ tay của chính mình ? Và bạn ( có thể ) ngậm ngùi hay sung sướng hạ gục được một cách âm thầm và không bẩn tay bạn ?




Thưa bạn , những bãi rác chỉ là những điều bị phối thải từ những người không thấy ánh sáng với sự cay nghiệt chua cay ấm ức của họ và họ mong hạ thủ đối phương bằng mặt chữ cho dù là rất non nớt .



Điều mà tôi muốn nhắn nhủ với bạn là tôi không rút đao kiếm bằng chữ để đỡ tay chân cho bạn vì tôi không thích sự bè phái kiếm chác . Và tôi không hề có đối thủ ở những chỗ mà mình đang sinh hoạt . Nếu có điều gì phiền muộn thì tôi khăn gói và ra đi .



Vậy thôi .


Tôi viết những dòng này để bạn sáng suốt và hiểu ý nhưng sẽ không trả lời trực tiếp bằng thư riêng cho bạn ( và tôi biết bạn sẽ tìm đọc ở các diễn đàn ) - Bởi vì cái nguyên tắc xử thế của bạn đã sai ngay từ lúc đầu với những bản copy như thế .



Tôi không thể chào bạn một cách thân hữu và bạn hiểu rõ là tại sao .





Đáng tiếc .








đăng sơn.fr




 
 
dang son 20.08.2014 12:19:32 (permalink)
__
 
 
 


   



Thư Từ Nơi Xa 


..



@ - Viết
Ở MỘT BUỔI TỐI ĐẶC SƯƠNG LẠNH.

___________________________________



Em biết đó.Anh thích đọc và mê say với những điều mình đã đọc.Đọc vì cần thâu thập và biết mình sẽ có điều để viết. Và đôi khi,anh cũng chẳng có điều gì để viết sau một ngày dài rời chỗ làm việc, khi trở về nhà,loay hoay ngó cái vườn lơ thơ cây lá giữa trời đông.

Ăn uống để nhét vào bụng một chút gì đó,anh mở máy đọc vài hàng chữ ở đây đó.Có khi nhận được một vài cái điện thư của bạn bè của chỗ này,chỗ kia .Đọc xong thì trả lời.Khi cần trả lời một lá thư thì anh luôn chọn một cách viết rất nhẹ và dịu vì tình thân. Và anh luôn trả lời thư một cách nhanh chóng cho dù bận bịu cách mấy.Đặt mình vào chỗ đứng của người khác thì mình có thể hiểu được niềm vui hoặc nỗi thất vọng khi chờ thư trả lời.

Chữ nghĩa luôn được mang một trọng trách là diễn đạt và chữ nghĩa tạo tình thân để kéo con người lại gần với nhau.
Và lắm khi,anh cũng thấy người dùng chữ nghĩa để viết lên những điều không hơp tình,hợp cảnh qua phong cách diễn đạt rất ấm ớ hội tề.Dĩ nhiên là ta hiểu rằng : không phải ai cũng biết cách ăn nói và viết lách theo kiểu cách khéo léo để không chạm lòng và làm mích lòng người khác.

Khi viết và đọc,lúc nào ta cũng cần sự nhẹ nhàng,tỉnh táo để phân định được điều mình đọc và viết.Vậy mà,mấy ngày nay,anh nhận được một vài bức thư mail của một người viết.Người này xem anh ( hoặc có thể ) là một người thân trong lãnh vực viết- và lắm lúc cách viết thư của đương sự có lắm sự mơ hồ lủng củng trong cách thức trình bày tư tưởng.Có vài lần ,người bạn viết này cũng vào viết góp ý trong các chủ đề thơ văn của anh,lời lẽ của cô ta làm anh phải nhăn mặt và phiền lòng.

Ở ngoài đời thì anh ít khi dịu dàng khi gặp chuyện không vừa ý,anh suy nghĩ rất nhanh để lên đạn và " húc ".Nói về nghệ thuật nổi doá để Húc thì mình có nhiều phương pháp.Còn ở trên mặt chữ viết thì anh chọn giải pháp hiền lành hơn.Anh tỏ ý không hài lòng bằng câu viết.Đủ nhẹ nhàng.Đủ thấm.
Sự phản ứng thì người chủ nhân của lá thư ấy là không bằng lòng và thông báo sẽ chấm dứt " mối tình thân của chữ nghĩa " sau khi gửi lời chào goodbye.

- Vậy đó - Cũng đủ cho một vài điều vui buồn khi viết và sinh hoạt ở diễn đàn.Khi viết,ta có thể có bạn hoặc không có bạn.Và danh từ " bạn viết " là một điều cần đặt ra như một sụ kết nạp, hoà đồng hoặc tách rời để giữ mình nguyên vẹn.


Thế giới của chữ viết là một đầy ấp tiếng động âm thầm và rạo rực đến từ tim óc.
Người đi vào thế giới chữ cần gì để không làm kinh động sự hài hoà của nếp suy nghĩ cần chuẩn mực ? Đó chỉ là một trong những điều cần thiết trước khi đặt mình ngồi trước trang giấy hoặc màn hình để có thể viết.Viết trong sự tự chủ và tự trọng. Đó là điều anh mong mỏi khi may mắn tìm được một người viết để cùng chia sẻ và diễn đạt.


Em nhỏ !

Anh nghĩ là em có thể nhức đầu,nhức mình nhức mẩy vơí những hàng tâm tình như trên của anh.Và cũng có thể em nghĩ là anh bị hơi " méo mó nghề nghiệp " ( ! ) - . . . - Anh để một khoảng trống cách hàng như thế để em có thể bắt kịp cái ý nghĩ của em < Ngừng lại - Khi đọc.


Vừa rồi thì em nhắc anh như một lời đòi nợ.Những câu hỏi của em từ phone,từ thư mail làm anh phì cười và có thể không muốn trả lời.Nghe và thấy dễ mà không phải dễ :

- Sao lâu quá ,không thấy anh trở lại viết ở chủ đề này,chủ đề kia ?

- Sao anh không trả lời cái thiệp chúc tết từ Paris của em ?

- Sao ? Sao ?....


Anh có cảm tưởng mình đang bị hỏi cung và phải trả nợ về những điều đã viết và chưa tiện viết.Lẩm cẩm mà nghĩ ngợi thì cái gì có nhiều quá ở đời này cũng sẽ trở thành thừa thãi.Từ sự văn minh vật chất đến sự dễ dãi chấp nhận không thể gạn lọc được điều cần giữ lại trong tâm trí cũng là điều thừa.Những viên sỏi đầy trên đường không thể nào hiếm quý bằng những hạt kim cương .

Anh cũng vừa nói như thế về sự hiếm và quý với một người bạn.Anh ta than phiền là không tìm được người hợp tính để yêu sau khi đã có vài mối tình tan vỡ.Ở anh ấy,anh bắt gặp những mùa đông rất băng đá đang ngự trị.Cái tảng băng ở trong tâm hồn ấy chỉ chờ một hơi ấm của mùa xuân để chảy tan đi.Hơi ấm mùa xuân ấy sẽ đến từ một người mà anh mong đợi.Anh hy vọng cho anh bạn ấy như thế khi ngồi nghe anh rủ rỉ thở than.

Những câu chuyện tình yêu thì lúc nào cũng đẹp.Đẹp vì có những cái vấn vương và gút mắt.Khi người ta không gỡ được những cái gút mắt thì tình rời gót và vẫy tay ra đi.Đó cũng là một đề tài cho các người viết văn.

Anh không phải là một nhà văn để viết về tình yêu và những điều không đơn giản của nó.Anh cảm thấy thừa thãi và lúng túng khi viết về một câu chuyện tình.
Đã có một lúc,anh nổi điên,nổi hứng viết thử một truyện ngắn mang tên : " Trong vòng tay người dưng ".Truyện kể về một cuộc tình khá ngang trái của người đàn ông và người đàn bà.Cô ấy đã có gia đình và gặp chàng để yêu chàng,chàng cảm thấy ray rức trước tình cảnh bỏ thì thương mà vương thì tội.

Thế nào là vương và thế nào là tội ? Anh thấy viết đến một chương đoạn có thể rất gây cấn thì lòi ra cái " bí " của mình.Bí không có nghĩa là bí tắt vì khi đã dùng thì giờ để viết và dựng truyện thì người viết phải có một cách thức giải phương trình ( ? ) .

Em cũng là một độc giả " thử nghiệm " của anh và nhớ có lần em nói như một sự yêu cầu,mặc cả :

- Anh nè.Anh đừng ác độc để cho hai người trong vai chính chết hoặc biến mất nha anh ?


Anh lấy làm lạ.Chẳng lẽ anh phải viết theo cái đơn " đặt hàng " của em ? Anh thấy buồn cười vì cái tính có vẻ " nhân hậu " của em. ( Chúng nó đã có gan góc để yêu nhau thì có dính dáng gì đến mình khi đọc ? Chuyện tình nào rồi cũng phải có cái kết cuộc của nó.Nụ cười hay nước mắt là những điều cần thiết khi người ta có tâm hồn tình cảm )

Chẳng biết cái bà Quỳnh Giao hay La Lan của Trung Quốc có bị ai đặt hàng và chuyển hoá câu chuyện tình khi họ dựng truyện để viết hay không ? Và họ làm thế nào để có thể kiên trì mà viết ?

Hỏi để mà hỏi vậy mà thôi.Anh không phải là họ,là nhà văn.Và vì thế,anh biết mình sẽ chẳng bao giờ thành công trong việc viết cho xong một truyện dài về tình yêu.Một đề tài muôn thưở của loài người.

Anh tìm cách an ủi mình.Viết đôi điều lẩm cẩm như thế này,chắc cũng đủ làm mình vui.Vui một thoáng,một chốc.

Cũng mong em cũng có chút gì đó vui vui khi đọc những hàng này.Và ở đây,đến đoạn sắp hết của chương trình tạp lục linh tinh này,em hãy đừng tìm một lời chúc xuân nào đến từ anh.Anh không biết chúc và không có cái thói quen chúc tụng .

Để thay thế những lời chúc đã cũ mòn,anh gửi đến em một tiếng nhạc nhẹ,những tiếng gõ phím như mưa từ bàn viết và một ánh đèn ấm từ góc viết muộn để chấm dứt một buổi tối rất lạnh nơi anh.

Hãy thấy mình ấm và vui.Em ! 







đăng sơn.fr

( Chợt Nhiên - Thư Từ Nơi Xa ) 







CHÚNG MÌNH
   
 
 
 
dang son 08.09.2014 14:03:59 (permalink)
.
 
 
 
 
KHI TA CÒN LẠI THĂM NHAU
 





Thấy lòng ấm áp khi em viết :




" Thầy kính mến! 
Em cũng đang bắt đầu học. Luôn đọc và mong Thầy mạnh khỏe! Tiếc rằng Thái Bình Dương xa xôi học trò không thể đến lớp.

HTND Quý chào cô học trò mới của Thầy ạ ! "
 by ThyNguyên .





... 


Bao nhiêu tháng năm qua rồi, tôi thấy em và tôi vẫn lì lợm với 4 mẫu tự viết tắt : HTND.


Em vẫn thế ư ? Vẫn không đổi thay, vẫn thao thức, say mê với những bài thơ nhảy lề lên xuống để viết :


MẢNH VỠ

Anh nhặt em từ một mảnh vỡ
Những hình khối hôn nhân cứ như bước thời gian mở chốt
Đá không vỡ mà một phần ba nghìn ngày vỡ
Anh lại đặt lên tay em một mảnh vỡ mới hơn.

Em không đếm được những nốt chân giữa lòng vũ trụ
Cũng không đếm nổi những tiếng u u ở phía sự lặng câm
Chỉ những song hành bốn phía chồm lên cuồng nhiệt
Biết em muốn sống và khát sống thế nào.

Cái nhìn của cha hanh hao
Cái nhìn của mẹ phẳng lặng
Em hát ru không còn như nhịp thở 
Sự bình thản bắt đầu không còn đất nở hoa.

Em mở cúc cho những loang lổ chói lòa
Em đối diện cho mảnh vỡ vụn ra
Chẳng ai muốn “tắm hai lần dưới lòng sông” cả
Chấm phá bằng cách nào để mảnh vỡ tái hôn?

( Thy Nguyên )





Viết như thế để làm gì - em ? 


Để không thể quên những mãnh vỡ đã có lần cứa vào quả tim và làm rỉ máu ở tâm hồn ư ?


Có những điều, đọc em xong, nếu em ở gần tôi, tôi sẽ nhăn mặt và hò hét em. Tôi hung bạo để nói với em như sau :



( Anh nhặt em từ một mảnh vỡ
Những hình khối hôn nhân cứ như bước thời gian mở chốt
Đá không vỡ mà một phần ba nghìn ngày vỡ
Anh lại đặt lên tay em một mảnh vỡ mới hơn ).




- Em đọc lại 4 hàng thơ mà em đã viết và em phát hiện ra điều gì ở em với tâm tình ấy ?



Sao mình không thể quên " một phần ba nghìn ngày vỡ " để đi lặng yên trên một con đường ngập nắng, đi và có thêm những nụ cười khi mắt mình chạm vào một khoảng tròi rất xanh - Xanh là màu của sự kỳ vọng - / ?



Nếu em ngồi trong cái lớp học của tôi ở một buổi tối, tôi sẽ lại gần em bảo em :


- Đưa bàn tay em cho tôi .


Có lẽ sẽ không hiểu là tại sao đâu, em .


Chỉ cần em đưa bàn tay của em, tôi sẽ dắt em lên phía tấm bảng trắng to lớn dựng đứng trên chiếc kệ gỗ giữa hai hàng bàn ghế của các học viên, tôi sẽ đưa cho em hai cây viết feutre màu xanh và màu đen để em chọn và nói :


- Hãy vẽ thử cho tôi xem một bầu trời xanh ngát và " vẽ " ý nghĩ của em ?



Chẳng lẽ em sẽ chọn cây viết màu đen để vẽ bầu trời đang xanh rất xanh ?


Khi em viết văn, làm thơ ,chính là lúc em đang là một họa sĩ để vẽ bức chân dung của tâm hồn em . Có một lúc, em dùng màu xám để vẽ những giọt mưa trên hành trình sống ( lạnh và đơn côi ) - Có lúc em sẽ dùng màu đỏ để vẽ độ nóng sôi sục của một cơn bão lòng thịnh nộ nào đó .....



Bờ Thái Bình Dương xa thẵm giữa em và tôi . Tôi biết rõ là như thế . Chữ nghĩa đã mang em và tôi lại gần nhau từ một ngày cũ khi tôi viết vài bài bình luận cách làm thơ của em .


Thỉnh thoảng, tôi đọc lại một trang blog của mình, để thấy em, thấy qua những bài thơ màu xam xám của em và tìm thấy một bài thơ em đã để lại nơi blog Chúng Mình " .




Ở thi tập thứ 3 của em , có khi nào tôi tìm thấy một bài thơ có đầy nắng xanh và những ngọn gió màu hồng nhạt nơi khung cửa tâm hồn ?



Đã từ lâu, tôi không cầm cọ vẽ, tôi viết và vẫn đam mê với nhiếp ảnh .



Khi trở lại những trang chữ của Học Trò Người Dưng , tôi hiểu là màu xám tro từ những mảnh vỡ của em đã còn nguyên trong ký ức .


Đến khi nào thì em vui hơn ?









đăng sơn.fr


( Viết từ : Tại Sao Chúng Mình Làm Thơ ? ) - dactrung.net /
 
 
 
dang son 06.10.2014 14:39:15 (permalink)
.
 
 



/ HIỀN NHƯ GIÓ TRÊN SÔNG -



dangson.fr

.





















1.


Ngày nọ , Nhóc viết góp ý, hỏi chú , kiểu nghịch ngợm :





Thế tại sao mình phải hiền khi viết?
Sao mình yên ả, sao mình phải ngoan hiền như gió trên sông ?
Sao mình phải từ bi , phải hỉ xả như vị thiền sư ?
Trong khi, mình có phải nhà tu hành đâu chú ? 







Chú thử viết trả lời Nhóc :


Bình thường thì chú là người quá đáng . Chú dễ nổi nóng, nổi quạu khi muốn húc ai ( nhất là húc bằng chữ ) . Có những ngày, chú gặp kẻ ba trợn nhưng lại chịu suy nghĩ để hiểu và biết điều trở lại, thế là chú hiền đi để tỏ ý xin lỗi như kiểu vuốt ve tạ lỗi vì họ đã để chú húc đau .


Trong con người mình, có cái thiện và cái ác .


Chú không phải là thầy tu , suốt ngày chấp tay niệm Phật, niệm Chúa . Chú thấy rõ những cái ác và lòng tà dục của mình khi đứng trước một chiếc xe loại cực kỳ sang trọng quý phái , chú thấy rõ cơn thèm muốn gạ gẫm của mình khi đứng trước một người có nhan sắc và phong thái duyên dáng, mặn mà ( đẹp ) .


Cái ác của mình hiện rõ từ sự ao ước , thèm muốn :


* Tôi thèm có một ngôi biệt thự màu trắng nằm trên cánh đồi đầy hoa . Bên cạnh tôi, mỗi sáng , mỗi chiều có 6 người trẻ đẹp . Một cô trẻ người Việt để thủ thỉ ca tụng kiểu mình thích : " Em chưa yêu ai như yêu anh " . Một cô tóc vàng, da trắng để âu yếm hôn môi và nói chuyện tình ái kiểu tây phương, kiểu huỵch toẹt ( Hãy đưa em lên mây trong vòng tay anh ) . Một cô người yêu da đen trông rất hấp dẫn để thỉnh thoảng biết nổi cơn bắt nạt tôi ..........


6 cô là 6 kiểu và tôi là ông trời, ông hoàng để được cung phụng ....

Tôi thèm chất cái tà dục , nhét lòng tham muốn của mình lên chiếc xe bóng loáng và lạng ào ào trên những con đường ngang phố biển .



Cái thèm của quỷ không khi nào mà đủ và quỷ dữ biết khiêu gợi lòng khao khát chinh phục của người trần .


Ở một trang thánh kinh ngày xưa, nghe kể : Satan thấy Giê Su đang ăn chay , hãm mình, Satan đưa Giê Su lên ngọn đồi cao và ỏn ẻn như gái chân dài :

- Hãy theo ta, thờ phượng ta, ta cho ngươi tất cả quyền hành và vũ trụ này .


Cậu nhỏ Giê Su lắc đầu từ khước .



Đó có thể là chuyện bịa nếu ta không lấy gì làm tin .


Còn con quỷ trong ta thì ra sao ? Ta sẽ có khả năng kháng cự như thế nào và ra sao khi ta đã ngà ngà say và có khi ta muốn rất nhiều thứ : Ta thèm chiếm đoạt người yêu, người vợ đang hơ hớ của thằng bạn ? Ta thèm chường bộ mặt ta ở màn ảnh điện ảnh, ở TV để thiên hạ trầm trồ chiêm ngưỡng ta , và ta rất thèm những địa vị quyền chức danh vọng .


Ta chỉ là con người trần xác thịt mà thôi .

Ta nghĩ là ta rất tỉnh táo khi chê trách những nhà tu hành vì nhục dục đã làm hoen ố chiếc áo tu . Nếu ta là họ, cái ác của ta có ngừng lại được không ?






... Trở lại câu hỏi :


Thế tại sao mình phải hiền khi viết?
Sao mình yên ả, sao mình phải ngoan hiền như gió trên sông ?
Sao mình phải từ bi , phải hỉ xả như vị thiền sư ?
Trong khi, mình có phải nhà tu hành đâu ?!














Câu trả lời ngắn, gọn là :



Viết để giảm cái ÁC .















đăng sơn.fr


 
 
 
 
 
 
dang son 10.10.2014 16:32:01 (permalink)
-
 
 
 


TU HÀNH

NGÀY LÀM VIỆC THIỆN .






_________________________________________________________








Thư Tình cho Em Yêu .




Em cưng .



Trong tuần , như em đã biết : anh được nghỉ vào thứ hai và thứ sáu .


Ngày nghỉ , ngoài những công việc thường nhật cho nhà cửa thì anh có cái thú là Tu Hành .


Em đừng nghĩ chữ Tu Hành là phải chấp tay ,mặc áo linh mục,khoát áo thầy chùa để đọc kinh, niệm Chúa, khấn Phật . Ta có nhiều cách để tu , ngay lúc đứng rửa chén bát, hốt rác hoặc là ôm chầm lấy em để rị mọ cũng có thể cầu kinh và tu được ( Miễn là có lòng thành )



Cách " tu " của anh như sau :


- Mở net, tìm diễn đàn để đọc những chủ đề rất giật gân như : Sư Quốc Doanh , xem hình ảnh Thầy mặc áo cà sa,thầy liếm mép . Ngắm hình ảnh Thầy cởi áo thụng, mặc đồ thường phục, đội nón có hiệu Nike dấu cái đầu trọc và ôm gái chân ngắn, chân dài , thấy Thầy đang hí hoáy với cái máy tính bảng hiệu Trái Táo hoặc của Samsung made in VN ....

Ngắm xong , lại thấy thèm thuồng và ao ước được làm sư , làm sãi để cũng đi tu như thế .






Em Cưng !


Em hãy nhắm mắt mà đê mê để tưởng tượng xem cảnh của chúng mình :










Đây là thời khóa biểu của Thầy TĐT .



- Sáng . 6.30 tập thể dục


- Ăn sáng trong khi nghe kinh kệ


- Mặc áo đến Chùa . Tựng niệm, tiếp khách thập phương .



- Chiều . Tụng thêm vài kinh , mở net sưu tầm hình ảnh, tin tức gửi đến từ các Dư Luận Viên và Công An .


- Nghiên cứu và báo cáo tình hình về những bài đăng tải phản động của bọn tàn dư Mỹ Ngụy .



- Đăng nhập, trà trộn vào các diễn đàn Hải Ngoại để công kích, đâm thọt với những cái Nicks giả và dùng những câu chữ loại hạ đẳng .




- Chiều . Tối :


Tu với em và hú hí với em cho đến ngày cả nước nhào xuống hố và Thầy sẽ theo chân cấp trên di tản với tài sản ra nước ngoài .




Em yêu cứ yên tâm . Khi nào quê hương ta lấy lại được tự do và dân chủ, chúng mình lại trở về đầu tư để mở thêm vài cái nhà hàng có tên là Mc Donald.






Hôn em yêu .




Nammô và Amen




Thầy ThíchĐủThứ .









....
 đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
dang son 21.10.2014 21:26:05 (permalink)
.
( thư từ nơi xa ở một ngày xấu trời  )
 
 
 

      ...






Phải thú thật là anh thấy anh không được bình thường cho lắm !

 ( Vì ..... có khi bạn bè  đặt tên cho anh là Cậu Tửng  !!! Có lẽ họ mắng đùa khi trêu anh khi thấy anh vui vẻ như tiếng chim hót,  như cô ả chân dài siêu mẫu vừa chộp được lão đại gia  đa dại ).



   Có lẽ thế . Vì đôi khi anh thấy anh vui quá như kẻ rững mỡ trong khi  thiên hạ cứ nhìn trời, nhìn đất với  cái mặt mày méo xẹo khi nghe những bản tin tức ở đài đã không có gì vui vẻ .

Đài TV, đài phát thanh hay  hù dọa thiên hạ với những bản tin trời đánh, động trời ....

 ( họ kể .... Họ nói .... )



Là kẻ  rất lãng mạn và rất nhạy cảm, anh ngán họ . Nghe những bản tin mắc dịch, mắc gió, anh ấn ngón tay vào máy, đổi đài hoặc chọn cái cd nhạc tình nghe rủ rỉ .

Có khi, chẳng may, ca sĩ rên rỉ quá đáng như bị bóp cổ lòi rốn , anh sợ  mình buồn bã, sợ bị sui ,anh lại ấn máy đổi nhạc .

     Chả thà nghe mấy bản nhạc của xứ Ả Rập, của Châu Phi , chẳng hiểu mô tê gì lại  đỡ buồn .....

        Anh cố nhìn đời, nhìn người bằng ánh nhìn mà xanh .

Anh cố nở những nụ cười thật đẹp như gã tài tử thứ xịn để làm thiên hạ vui và anh cũng được vui lây .




    Nếu ... Nếu nghĩ đến chuyện buồn thì mình có cả tấn buồn . Khi mình buồn bã, mình có thể lôi bạn bè, lôi hàng xóm, lôi thiên hạ ra mà nhiếc móc .

Nói đến chuyện nhiếc móc thì dễ lắm . Cái xấu, cái tồi tệ luôn dành cho kẻ khác ( trong đó có Em )

Đã lâu rồi, em biệt tin .

 Em  bận rộn như  ông thủ tướng bận việc nước !

 Và anh không có một chữ nào đến từ em .



 Phải rồi . Em bận . Anh cũng  bận ...

 Thế thì thôi .

 Anh mở hộp thư để xóa tên em .

 . Chẳng ai sẽ trách gì nhau - Bởi vì mình  là kẻ dưng .





Thôi cũng đành .






 đăng sơn.fr

( thư từ nơi xa ở một ngày xấu trời  )



 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2014 09:38:15 bởi dang son >
dang son 19.11.2014 12:44:06 (permalink)
.
 
 
 
 
( - ) Chuyện NGỘ . .














   *     Chuyện khá " ngộ ngộ ".



   Đọc được ở mục Tùy Bút một chuyện kỳ kỳ :



   "" ......   


Tác phẩm


Bà Vô Sự trầm ngâm nhìn tác phẩm trước mặt. Bà mĩm cười rồi vờ ho sù sụ. 

Cô nhỏ đỡ lấy bà:

- Cô ơi, cô có sao không...

- Không, không sao...em hãy đọc đoạn dẫn nhập cho cô nghe lại xem...Mắt cô tệ quá rồi đây...

Dẫn nhập: Làm thế nào để bắt đầu viết một tác phẩm văn chương ?

Nàng chỉ cần hỏi chàng ba câu hỏi để có thể bắt đầu viết về chuyện tình đẹp nhất của nàng:

Nàng hỏi chàng có yêu nàng tha thiêt, say đắm, sôi nổi, điên cuồng trong suốt thời gian qua hay không?. Chàng nói Có.

Nàng hỏi chàng thơ nàng có làm chàng cảm động, hãnh diện và rơi lệ thật không?. Chàng nói Có.

Nàng hỏi chàng văn của nàng có làm chàng bị lôi cuốn say mê hơn bất cứ nhà văn nào khác trên đời này không. Chàng đáp Có.

Chàng xác nhận một lần nữa là ba câu hỏi trên đều trả lời một chữ Có mà thôi.

Nàng sung sướng và hãnh diện lắm. Phải thế mới được chứ. Dĩ nhiên là chàng sẽ trả lời như vậy rồi. Vì chàng không thể trả lời khác hơn được. Nàng là một cô giáo từ tâm, nàng không bao giờ muốn đánh rớt học trò. Nhất là với chàng, nên nàng càng nương tay để chàng được hạnh phúc vì chàng đã làm nàng vui.

Nàng lại năn nỉ chàng rằng nàng chỉ viết văn, làm thơ cho một độc giả duy nhất là chàng nên xin chàng hãy hết sức thành thật, để nàng khỏi bị hành xác vì lao tâm và lao lực. Chàng nhất định nói thơ nàng hay và nàng có nhiều ý tưởng độc đáo nên nàng sẽ nổi tiếng.

Nàng nói nàng chỉ muốn một mình chàng say mê thơ văn nàng là đủ rồi. Bởi vì chuyện nàng sắp viết cho chàng cũng giống như cưu mang đứa con tinh thần, chỉ cần một mình chàng biết và yêu quý nó thì nàng mới có đủ can đảm và sanh nó cho chàng mà thôi.

Nếu chàng không hiểu được tình yêu của nàng dành cho chàng, nàng cũng đành chịu thôi. Nhưng nàng sẽ giấu đứa con đó lại, vì sợ vẻ đẹp của nó sẽ làm nghiêng đổ thành trì của đời...

Cô nhỏ ngưng đọc, bà Vô Sự hỏi:
- Em đọc tiếp đi ...
- Tác phẩm chỉ có thế

Bà Vô Sự gật đầu:

- Vậy cũng đủ rồi...Tình yêu đẹp...bao giờ cũng đẹp... 

Tác phẩm chỉ cần một trang giấy cũng đủ lắm rồi...      "






---------- by Ngân Hà 1 - (  dactrung.net )












**


     Đọc xong, đọc lại lần nữa thì thấy ấm ức !

     Có cách nào viết để chống lại sự vô lý của người viết tác phẩm ấy ?





      dangson.fr





 < Làm thế nào
để PHẢN KHÁNG  một tác phẩm văn chương ( ? )




 Người đời hay nói :  ' tình yêu có thể làm ta mù mắt ' *


Điều này có thể dẫn chứng từ một tác phẩm có đầy sự vô lý và hà khắc của một người viết .

Cô ta đã sáng tác như sau ( trích dẫn ) :



 ... Nàng chỉ cần hỏi chàng ba câu hỏi để có thể bắt đầu viết về chuyện tình đẹp nhất của nàng:

Nàng hỏi chàng có yêu nàng tha thiêt, say đắm, sôi nổi, điên cuồng trong suốt thời gian qua hay không?. Chàng nói Có.

Nàng hỏi chàng thơ nàng có làm chàng cảm động, hãnh diện và rơi lệ thật không?. Chàng nói Có......

Nàng hỏi chàng văn của nàng có làm chàng bị lôi cuốn say mê hơn bất cứ nhà văn nào khác trên đời này không. Chàng đáp Có.

Chàng xác nhận một lần nữa là ba câu hỏi trên đều trả lời một chữ Có mà thôi.

Nàng sung sướng và hãnh diện lắm. Phải thế mới được chứ. Dĩ nhiên là chàng sẽ trả lời như vậy rồi. Vì chàng không thể trả lời khác hơn được. 




.....




Thư gửi cô nhà văn muốn nổi tiếng .
...

 Paris , ngày muà thu, năm muà đông .
Thưa cô .
Đọc xong câu chuyện của cô sáng tác thì tôi thấy vai nữ ấy quá hung hiểm , hung ác . Ai đời vì sự chủ quan và có tính áp đặt  sự suy nghĩ mà cô ta đã đẩy  cái chàng trong truyện thành một kẻ nhu nhược với những câu " Có - Có " từ những câu hỏi không có lối thoát .
Chàng ta đã ỉu xìu để công nhận là : Tất cả những câu trả lời đều có chữ CÓ  to đùng như thế,  để cô ấy hài lòng và chứng tỏ được sự từ tâm của mình .
Thưa cô nhà văn .
Với tư cách là một độc giả , tôi kịch liệt phản đối những câu hỏi kiểu chèm ép như thế đối với phái nam .  Tôi không nghĩ là những câu trả lời của hắn có vẻ thành thật vì kiểu cá nằm trong rọ ( hành động dã man của kẻ cầm bút và ỷ mình có quyền lực của phái đẹp )
 Lời thật thì hay mích lòng . Tôi hy vọng là những sáng tác sau này của cô sẽ nhân đạo một cách hoàn nhiên hơn .
 

   đăng sơn.fr
  ( Thư Ngộ )
 

*Tái bút :


Để tiếp tục gây ồn ào dư luận trong mục đích chống phá cô, tôi sẽ tải bài viết phản kháng này ở chủ đề mang tên ViếtĐểLàmGì "

....








 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2014 12:45:15 bởi dang son >
dang son 27.11.2014 11:58:34 (permalink)
.
 
 
 
 
 
nghịchCHỮ
 
 
 
 Thích nghịch chữ , tôi viết cho cô bạn viết như sau :
 
 
 
 


ThưTừNơiXa

( Gửi cô Thư Nâu )




< Thưa Cô .



Tôi ghé Trang Viện để đọc những gì cô đã viết ( và đọc những điều cô sẽ viết )


Phải thú thật khi báo cáo với cô rằng là họ hàng nhà tên THƯ của cô nhiều quá làm tôi phát chóng mặt và có lúc bị cúp điện vì mất hoàn nhiên .


Có một vài điều mà tôi đã giữ lại qua cách viết của cô như một Ẩn Ngữ :


* Xin nhờ đến hình ảnh của một tấm ảnh của một chú chim vì bị săn đuổi của thợ săn nên cứ thấy cây cong là đứng tim, rùng mình .




Có những đoạn cô viết làm tôi nhớ lại câu chuyện của một đứa trẻ đi trong bóng đêm và thấy sợ ma .




Thưa cô Thư Nâu .


Tôi nghĩ là cô tu hành để tránh chuyện ma quỷ hiện hình ở gói quà của tình yêu và cô chạy trốn để dấu sự hít thở ở chủ đề Hoàn Nhiên - nhưng .... " Lưới trời lồng lộng " ( tôi nghĩ thêm rằng : Vào một ngày rất xấu trời nào đó , dù cho có tập luyện cách nào đi nữa , cô cũng không thoát khỏi lưới trời và cô sẽ hét lên ầm ĩ : " Ôi ! Xin cảm ơn Tình Yêu cho dù là ...... " )



Thưa cô .



Ở một vài kỷ thuật viết văn và đọc văn , người ta dùng Ẩn Ngữ và có cách riêng để Giải Ngữ .




Vài hàng thăm cô .

Chúc cô hồn nhiên để được Hoàn Nhiên





đăng sơn.fr



 
dang son 01.12.2014 15:22:18 (permalink)
.
 
 
 
.... Thấy mà DễThương . .








....




      Sáng . Ngủ dâỵ , ăn sáng . Cà phê thơm thơm với một viên đường nhỏ tí xíu .

 Mở máy , nhận được cái thư cụt ngủn như ngày muà đông làm mặt trời thích đi ngủ sớm :


 " ....     Anh  phẻ hăm ?




Cún có hình để anh post vào  chủ đề
DỄ THƯƠNG nè....


<    Cún  .                                                                        "






...



   Đóng lá thư ấy lại và tủm tỉm cười một mình , cười để quên không mở radio nghe tin tức vì sợ nghe nhầm những bản tin đấm đá có thể làm mình nổi quạu thì sẽ không viết được theo cách dịu dàng dễ thương nữa .


     Chậm rãi bước lên những bậc thang để trèo lên văn phòng (   cái toà soạn nhỏ xíu nằm ở tầng thứ hai của nhà ) , mở cửa sổ đón luồng gió , luồng không khí lạnh ngắt , gọi máy tính , nghe  bản nhạc nhẹ và bắt những ngón tay làm việc trên phím chữ -


 Viết :


 "   Cún  !


    Nhìn ảnh con mèo chùm chăn và thò hai con mắt  tròn như hai hòn bi nhìn ra ngoài như thế , anh buồn cười lắm . Anh hình dung đến  đôi mắt của Cún đang rình rập anh với câu chuyện xưa :



   " .... Lúc ấy chẳng ai biết ai là ai . Anh chưa biết em tên là Cún !

          Lúc ấy, ở một vài bài viết của anh đã tải đi ở một vài chỗ mà anh hay viết , anh  gặp dòng chữ của em với những lời chào hỏi ý nhị và nhẹ nhàng .

        Em cho biết là em thinh thích những gì anh đã viết ( cho dù là lắm lúc anh rất kỳ cục và ba trợn kịch liệt với những bài  có vẻ du côn đấm đá kiểu quá khích - khi anh nổi giận )


      Anh luôn luôn trả lời những ai đã có lòng viết góp ý hoặc gửi lại lời thăm hỏi nên phải viết trả lời và từ đó anh quen em với câu hỏi : " Em là Ai ? "


    Em biết rõ mà theo một cung cách giao tế thường thức : Ta không thể nào nói chuyện với một cái bóng, một hình dạng không tên tuổi , ta có thể nói chuyện bâng quơ , chuyện trời mưa, trời nắng với một kẻ lạ mặt bên đường - Rồi thôi .


    Với câu hỏi : Em là Ai ?

    Em trả lời , ngộ  :

  - Em  là em . Ở nhà , lúc  còn bé, bố em hay gọi em là Cún . Cái Cún .

 -  .... !!!


- Còn em . Em biết anh là ai . Anh kỳ lạ và quái dị khi hỏi câu quái lạ ấy . Ai mà nỡ hỏi cái câu lạnh lùng như thế ' Em là Ai " ?!


-  Hơ !  Kệ anh . Kệ tía anh . Mắc chi mà em nói  anh kỳ quái chứ ?


 -   Ưà ừa  thì kệ anh nhưng em là Psy , em mổ chữ và tâm hồn của anh để xem anh là ai .



   Em gửi cho anh cái định nghĩa của Psy từ Wikipédia :




Un psychologue est un professionnel de la psychologie, discipline complexe qui regroupe de nombreux courants théoriques et pratiques notamment : psychologie cliniquecognitivecomportementaledéveloppementalesociale,du travail,animaledifférentielleexpérimentale. Ces différents champs d'applications se rassemblent autour de cette étude scientifique des faits psychiques qu'est la psychologie (terme générique). Le psychologue, qui est spécialisé dans un courant scientifique spécifique, peut donc être un professionnel du fonctionnement psychique et des psychopathologies, du comportement humain, de la personnalité et ou même des relations interpersonnelles.
Il intervient dans tous les domaines de la société (éducationsantésocialtravailsport, etc.) pour préserver, maintenir ou améliorer le bien-être ou la qualité de vie de l'individu et sa santé psychique, développer ses capacités ou favoriser sonintégration sociale. Par conséquent, selon sa spécialisation (pratique cliniqueorientation professionnellepsychologie scolairepsychologie du travail, etc.), il utilise des méthodes d'intervention spécifiques basées sur des approches théoriques variées.


 ..


  Chúa mẹ ơi ! Thú thật với em là anh ghét những tay làm Psy lắm . Họ xạo sự  với những điều có ít xít ra nhiều  như những những tên ký giả đa sự .


 Họ và họ .....




  Em dai như con đỉa và như kẻ khẩu cung kiểu công an :


-    Anh ở trạng thái đa thể khi chụp ảnh , khi viết .

     Ở chủ đề  ' Những bức thư tình dài nhất thế kỷ "  anh bị lòi ra những tâm trạng ray rức của một kẻ lãng mạn đã không hài lòng với hạnh phúc .

    Ở chủ đề ' Viết Để ' và  ở ' Đã Xưa như Bây  Giờ ' anh lòi ra thói du  côn gây hấn và hung hãn .    Em thì hợp với cách chụp  hình ảnh của anh hơn 



 Em là ai ?



      Đừng chống đối, đừng gây sự với anh . Anh viết gì thì kệ anh .



    Hôm nọ, trời đang mưa gió lạnh gần chết, em không tử tế khi phang anh :



-   Chắc bà nhà của anh rất khổ lắm khi ở  với anh ?




    Hơ ! Chúa tôi ơi !




    Cất  dùm anh cái phân tích, cái đoán mò kiểu Psy của em vào cái tủ và khóa kín cửa tủ đi, em . Đừng để anh sưng mặt rồi anh quạu cọ khó chịu để lòi ra những điểm yếu kém và nhạy cảm nơi anh .



     Anh không muốn em mổ sẻ tơi bời những cái  thật sự rất dễ nực, dễ ghét của anh .


    Có những ngày như hôm qua , anh nổi cơn với một cậu trẻ :


   - Tao không nhịn mãi đâu cho dù là tao hay đóng bộ mặt hiền lành . Tao ít khi để ai dẫm lên tao lâu .



       Nghe thế, cậu trẻ dịu giọng, ôn tồn :


 - Đừng nóng mà .



     Thằng nhỏ ấy quá hay với công vìệc đang làm của nó . Nó biết cách làm dịu ngọn lửa nơi anh . Ngọn lửa của máu Tây Ban Nha, của người Việt khoái đánh đấm và khó nhịn nhục ....



      Để dịu mình, anh quảng cáo nụ cười hiền , hiền : Xin lỗi mày  nghe . Bình thường thì tao là kẻ dễ chịu, dễ thương .



      Quay mặt đi chỗ khác, anh nghĩ đến những câu thơ tình, những lời viết dịu êm để cố gắng làm người dễ thương nhất buổi sáng đang chực mưa rơi .



  Để có thể dễ thương thì đừng nhớ lại những kẻ đả bỏ rơi ta . Đừng nhớ lại những câu nhắn khi đi tìm bạn ở phone và không thấy bạn trả lời . Đừng nhớ lại ở một bàn tiệc đã có những khuôn mặt rất lạnh .   Muà đông đang lạnh lùng, mình làm sao để giữ hơi ấm từ một ánh mắt, một cách bắt tay nhau kiểu thân tình ?





           Người ta thích khoe nhau những sự thành đạt trong đời sống và người ta hay tặng nhau những ngòi nổ , những trái lựu đạn ....



           Anh không thích cái nghề Psy của em , không thích em nói anh hung dữ và khát máu kiểu bạo tàn .



       Nếu tử tế đôi chút , em hãy nịnh anh ,cho dù là giả vờ lấy lòng như câu ca từ sến :


   " Lâu lâu, em thấy anh cũng có vẻ dịu ngọt, dễ thương ..... "




     Có lẽ, cho dù không quá dễ thương, anh cũng cố mà dễ thương  để thấy cuộc đời này còn nhiều điều rất đẹp .




   đăng sơn.fr













            


       





Viết để ...








......
 
 
 
 
 
dang son 06.01.2015 13:13:17 (permalink)
.
 
 
 
 
( Tiểu Thư Áo Vàng năm 2015 ) .














*




   Chào Tiểu Thư .




    Cô khỏe không sau khi đã lang thang khắp nơi và vô tình rơi rớt vào những dòng chữ này ?



    Lúc này cô ra sao ? Vui buồn thế nào ?  Gầy hay mập  phì, cô ?



    Lúc này cô còn đi nhà thờ không ?




 Cô biết rồi mà , tôi có cả trăm câu hỏi để hỏi thăm cô để cô khỏi trách móc là tôi vô tình . Tôi vẫn nghĩ đến cô đấy chứ ( Ít ra là trên những dòng chữ, cho dù biết là chữ của tôi không thể nào làm cô no béo thêm chút nào ... )



  Hôm nọ, tôi đọc lại một truyện ngắn của ông Đoàn Thạch Biền , tôi nghĩ đến cô . Và tôi , có lúc phì cười . 



      Cô biết tại sao tôi tức cười chứ ?




    Bây giờ, tôi tạm ngừng viết vì đã hết giờ lê la ở bàn giấy . Có dịp nào, rảnh rảnh, cô cứ tự nhiên trở vào đây để xem tôi viết gì cho cô .



 Nhé Tiểu thư . Áo nào cô mặc cũng là áo Tiểu Thư . ( Có lẽ cô hiểu tại sao tôi lại gọi cô là Tiểu Thư )







 đăng sơn.fr






 < Định nghĩa chữ Tiểu Thư :



 1. Con nhà giàu, hay rên rỉ, bất thường vì được quá ấm, được nuông chiều .



  2.   Chưa quá trải đời .



 3. - Quá đáng .















I see You !


 ...








  








 Ps :


  Hôm  nọ , cô bé kia đã cười tủm tỉm ở một bài viết khi cô ấy biết là tôi viết về Tiểu Thư . Cô ấy đoán ra là tại sao tôi gọi cô là Tiểu Thư .


   Cô ơi !

   Chừng nào cô đi lấy chồng, cô ?







  • ( ) SO SAD TO SAY GOOD BYE

    .
  • ( ) Viết cho người không phải là Nhà Văn -










     _________________________________________________ 





       Bài  số 2

      cho TiểuThư 





        Cô rất mê cà phê vì theo cô cà phê có chất làm giảm những buồn phiền .


       Nốc thêm vài ly đen, đen, cô cảm thấy nóng ruột nóng gan .  Vì sao thế ?



             Có phải vì lúc nào cũng thấy trống rỗng trong lòng ?



          Gió luà qua ô cửa , gió có  thứ ngôn từ riêng để rất buồn . buồn như lời kinh sáng , kinh chiều .   buồn như một bài viết ở kinh thánh : Cho đi để nhận .




            Ngày xưa, cô đã cho đi những hạt bụi buồn bã bám víu  nơi cửa mắt .... Cô lang thang, cô lạng ở Net như hình ảnh cô công chúa nhỏ bé đi lạc với bàn chân trần nhỏ bé . Cô thèm khóc để có lúc khóc oà trên những dòng chữ .



        Cô  không là nhà văn , nhà thơ để có thể  viết lên những buồn phiền của mình. Mỗi lần viết xong, cô đọc lại rồi nhanh chóng xóa đi .




        Chữ nghĩa không bao giờ làm cô ấm để vui .



       Ngày hôm nọ cô viết : So sad to say goodbye .



      Ngày hôm nọ cô đọc lại ở Tình Nhỏ Làm Sao Quên .




    .....




                          Tiểu Thư ơi .




           Hãy ấn vào Gù Gờ và tìm đọc những bài viết mang tên là : 



         How to Stope worrying  của ông Dale Carnegie .







    .                                                                       đăng sơn.fr





       .. 









         Bài thứ 3 cho " Người Yêu ' Tiểu Thư -









          Sáng nay, nhìn thấy trời mờ mờ sương . Thay vì mở máy đọc ba cái chuyện lẩm cẩm chướng gió, chướng trời , chuyện những tay chơi Nét nhào vào Net viết bôi bẩn  để cà khịa đập nhau, tôi chợt nhớ ( nghĩ ) đến Tiểu Thơ vì đã lâu không gặp ở một chỗ viết đã đóng cửa và kể từ ngày Tiểu Thư có lòng viết lời chia tay ....



            Tiểu Thư bây giờ đã và đang ra sao rồi ? Có còn thức khuya đọc sách hoặc lạng những trang Net không ?


            Còn thỉnh thoảng khóc nhè không ?



         Nếu còn rơi những hạt lệ khi chạm phải những bài viết rất buồn nào đó thì hãy cẩn thận để đừng làm lệ rơi xuống ly cà phê đang uống . Cà phê pha nước mắt thì dở và tai hại lắm .




          Tiểu Thư ơi !



           Khi viết những dòng này, tôi thấy đôi mắt đẹp của cô đang mở to và chạy mắt trên  dòng chữ để xem tôi viết gì và sẽ đụng chạm gì đến cô ( tôi biết ) và cô cũng biết  rõ là tôi hiền lành khi viết mà .



            Bởi - Vì lẽ (  Ngày xưa , khi cô bắt đầu đọc tôi , thấy tôi hiền hiền thì bây giờ , qua năm 2015 , tôi cũng không dữ hơn ngày ấy )



             Ngày ấy của chủ từ " Em " và " Ông " vì tôi già hơn Tiểu Thư nhiều lắm .  Đáng lẽ cô  phải khoanh tay để ngoan ngoãn gọi tôi bằng Chú . Mà thôi, tôi tu hành , hiền đức để cô em em , anh anh cho tôi  được trẻ ra và chịu khó ngồi nghe cô kể chuyện cô xém đi tu làm bà Sơ .



               - Làm bà Sơ buồn lắm , cô ơi !



           Đôi mắt tình và  xinh đẹp như thế nỡ nào  ngồi nhìn mưa rơi qua cánh cửa sổ chủng viện . Bài hát có câu Em Hiền như Ma Soeur sẽ mất đi ý nghĩa .


          Làm bà  sơ thì chỉ đọc kinh thánh vì truyện tình , thơ văn là những cám d . Người ta có thể cởi áo dòng, xa Chúa . Chúa sẽ buồn chết .



              Và, tôi hiểu là cô sợ Chúa của chúng mình sầu bi nên cô không đi tu .



          Những bà sơ , những ông linh mục không biết làm thơ tình, họ cũng không có cách nào viết truyện kiểu Đoàn Thạch Biền hoặc tệ lắm là kiểu của tôi .



           Ở phố Ba Lê có những cơn mưa, những cơn lạnh bất ngờ . Nếu Tiểu Thư đi  ực cà phê với tôi và ngồi ngay ngắn trược mặt tôi , tôi có nhiều chuyện để kể cho Tiểu Thư nghe .



          Nghe như những câu chuyện cổ tích mà trong đó có đoạn con bé kia đã giận Chúa và đốt thánh kinh để rồi phải ân hận .



          Kể xong, tôi sẽ nhỏ nhẹ mắng em là em  ' khùng ' .    Tôi bật cười trước hai con mắt ngây ngô của em khi có lần tôi  móc lò em :



       - Cũng may là em không phải là bà nhà của tôi . Nếu không thì ngày nào đôi ta cũng phang chảo, đập nồi lên đầu nhau và đường ai  nấy chạy .....



          Em cãi kiểu bướng bỉnh :


        - Anh là kẻ cà chớn và chướng nhất đời . 



          Và để đổi câu chuyện, em đòi tôi bói tướng cho em .



    - Tiểu  Thư này, tướng em  sẽ giàu có lắm . Sẽ có mấy thằng đại gia bò đến để khênh em đi .




           Nghe như thế , em có vẻ khoái tỉ, sung sướng lắm .




         Hơ và Hơ !



        -----




         Bây giờ, tôi hỏi em :



     - Trong khi chờ đại gia như thế, em làm gì ?




          Tôi tạm tặng em một câu danh ngôn của lão làm điện ảnh tài ba tên là  Woody Allen như sau :



      "     Je m' intéresse à l'avenir 

            car c'est là que  j'ai décidé de passer le restant de mes jours   "








    đăng sơn.fr


         Tôi sẽ dịch  và bình luận câu  danh ngôn ở trên nếu em có thì giờ ghé lại đọc tiếp .
























           






       
     













    ct
     


     
     
     
     
  • dang son 10.01.2015 11:51:11 (permalink)
    .
     
     
     





    THƯ
    đến Từ Xa .










    Ở một đoạn viết nào đó khi ghé thăm anh , em ký tên như một sự đùa nghịch : " Kỳ Thị Ra Mặt ( ( Ý em là muốn ám chỉ anh vì sự kỳ thị nào đó )






    Anh không cãi gì với em vì anh chấp nhận danh từ và động từ KỲ THỊ ấy theo một định nghĩa khá chính xác :


    - Kỳ Thị - < Không chấp nhận sự khác biệt theo vài hình thức .








    Phải rồi em ! 


    Anh rất kỳ thị vì dị ứng nhiều điều khó chấp nhận cho dù lắm lúc anh ngụy biện với chính mình : - Hãy hoà đồng , hoà hợp để sống với tập thể .




    ( Ta có thể nào Đồng mà không Hoà ? )




    Nếu phải định nghĩa theo ngôn ngữ của người Pháp thì chữ Kỳ Thị - Racisme rất oái oăm như sau :




    " Le racisme est une idéologie qui, partant du postulat de l'existence de races humaines1 considère que certaines races sont intrinsèquement supérieures à d'autres2. Cette idéologie peut entraîner une attitude d'hostilité ou de sympathie systématique à l'égard d'une catégorie déterminée de personnes. L'hostilité peut générer chez la victime de la stigmatisation et de la discrimination qui à son tour va entraîner une auto-stigmatisation et une auto-discrimination proportionnelle3. Cette hostilité envers une autre appartenance culturelle et ethnique se traduit par des formes de xénophobie ou d'ethnocentrisme. Certaines formes d'expression du racisme, comme les injures racistes, la diffamation raciale, la discrimination, sont considérées comme des délits dans un certain nombre de pays. Les idéologies racistes ont servi de fondement à des doctrines politiques conduisant à pratiquer des discriminations raciales, des ségrégations ethniques et à commettre des injustices et des violences, allant jusqu'au génocide.... "




    *( Câu định nghĩa này lấy từ Wikipedia, có nguyên tác bằng Anh Ngữ )






    Người ta có thể kỳ thị nhau vì màu da chủng tộc , chính kiến, tư tưởng, vì ngôn ngữ , văn hóa bất đồng để xảy ra những tình trạng khác thảm thương .






    Và lắm lúc kỳ thị vì bất đồng trên những quan điểm từ các vị thế .






    Anh không chấp nhận sự kỳ thị ấy khi đã sống khá lâu ở xứ người và nơi anh ở, họ chấp nhận sự đa văn hóa .




    Trở về phạm vi sinh hoạt ở các diễn đàn, đôi lúc, ta cũng thấy sự kỳ thị đó chứ .




    Ở các hình thức sinh hoạt , em thuộc loại tải về tin tức theo lý tưởng của riêng em và lắm khi đưa đến việc đụng chạm lớn nhỏ vì người khác khó chịu vì vấn đề nhạy cảm .




    Vị thế của em rất hoàn toàn khác anh vì anh là người sáng tác và viết bằng hình thức khác . Số phần của chúng ta cũng bị đụng chạm vì hành động sinh hoạt .






    Là người viết , anh không vào các diễn đàn để tán ( 8 ) vì đây không là trọng điểm của anh . Anh nghĩ là em hiểu qua các chủ đề .








    Ngày hôm nọ, trong tuần, một số bạn bè của anh đã gục ngã khi  "  họ " mang súng ống vào toà soạn giữa Paris và bắn giết .




    Người ngã xuống trên vũng máu vì cái tội cầm bút để viết và vẽ hí họa . Tội của họ là đã tranh đấu cho dân chủ, dân quyền và đụng đến các vấn đề quá nhạy cảm .




    Sự hận thù và bạo lực đã tàn phá con người theo một hệ thống suy nghĩ dẫn đến hành động .






    Trong những cuộc biểu tình khắp nơi trên thế giới, anh đã đọc, đã tham dự ở một vài nơi và đã ngậm ngùi khi thấy biểu tượng từ những bàn tay đưa cao cây bút lên trời và những khẩu hiệu cũng như câu nói " Thà chết Vinh còn hơn sống Nhục "






    Em !






    Giữa Vinh và Nhục là một khoảng cách . Chỉ có những người biết suy nghĩ để hiểu rõ trong tâm thức thế nào là nhục khi qụy gối trước bạo lực bá quyền thì họ biết rõ họ phải làm gì ?






    Ở những người chịu suy nghĩ thì danh từ Kỳ Thị sẽ không còn đứng vững nữa .






    Và vì thế , anh vẫn âm thầm xóa chữ Kỳ Thị khi viết .


























    đăng sơn.fr





    "Je préfère mourir debout que vivre à genoux."
    " Ta thà chết đứng còn hơn là sống mà quỳ gối "
    < Stéphane Charbonnier, allas Charb, < Charlie Hebdo . Paris 















    dangsonfr.blogspot.com
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2015 12:00:39 bởi dang son >
    dang son 13.02.2015 11:54:36 (permalink)
    .
     
     
     
     



      



    - Chuyện Cổ Tích thời Net .
            SinhNhậtGiữa3DấuChấm .

     


    Điều khó nhất là kể một câu chuyện hấp dẫn để thu hút người nghe . Câu chuyện phải có những đoạn cực kỳ kích động, gây cấn thì mới mong người nghe chú tâm ( thí dụ như kể chuyện ma quỷ, ma cà rồng , chuyện người ăn thịt người, máu me đầm đìa... )


    Nếu là ngày sinh nhật của bé thì chú kể một câu chuyện nhỏ và chẳng có gì gọi là hấp dẫn và lôi cuốn vì đơn giản mà nói thì chú là một người chuyên viết về những gì đơn giản, nhỏ bé nhất từ những câu chuyện của đời sống . Chú không muốn làm bé hoang mang và nhức đầu từ những chuyện chính trị, chuyện kinh tế suy sụp ,chuyện môi sinh đang bị con người tân tiến phá hoại ( Những ưu tư, những vấn đề ấy đã là những vấn đề mà chú đã chạm đến khi bé chưa ra đời ... )



    KHi kể câu chuyện cổ tích , người ta dùng thứ ẩn ngữ để khi kể xong chuyện , người nghe suy nghĩ , tìm ra một vài chân lý để làm lẽ sống - Nếu chịu khó suy nghĩ thì biết đâu người ta có thể trở thành nhà văn !



    Đây là phần vào chuyện mới :


    Ngày sinh nhật của Nhóc , mở gói quà chỉ thấy vỏn vẹn một cây bút và không hề thấy có một lời chúc nào . Nhóc thất vọng vô cùng , níu áo người tặng quà .


    Hỏi :

    - Tại sao quà là cây bút ?

    - Hãy tìm câu trả lời từ cây bút ấy 


    Lèo nhèo :

    - Cháu không hiểu ý .



    Dễ lắm, cháu nhỏ !


    Như sau :



    " Cây bút là vật vô tri không bao giờ biết nói năng .

    Để tạo sinh lực và ngôn ngữ cho nó , người viết được tặng cho cây bút để chuyển hóa và diễn đạt ý nghĩ . Từ dòng mực , chữ hiện hình thành đời sống .

    Ngày sinh nhật , đã không có lời chúc thì dùng cây bút ấy để viết lên một lời nguyện hoặc tự chúc mình ( Tùy ) . Ta có thể chúc ta như sau : " Em có thể bay bổng trong thế giới của em để biến cải những gì đen tối nhất trên thế gian này . Em biến hận thù và lòng gian ác của con người thành những điều tốt đẹp .

    Em dùng bút và trí lực để kêu gọi tình thương và lương tâm .

    Em dùng chữ trên màn ảnh vi tính, trên trang giấy để ủi an những thương tâm của mẹ, của cha , của anh chị . Và đến một ngày nào đó , em gom góp tất cả những gì đã viết bằng sự thiện tâm, em cộng những chí hướng của những người viết khác để hòng mong hay đổi bộ mặt thế giới này ( Công thức của em là : Trí tuệ, trí lực + Thiện Tâm = ... )




    Sinh nhật của em nằm giữa 3 dấu chấm như đoạn đường của đời sống trước mặt .


    Từ dòng chữ của cây bút em có 3 điều : Quá Khứ - Hiện Tại - Tương Lai .



    ( Em chọn chữ Hiện Tại vì đang là điều hiện thực ) Đơn giản thế thôi như một câu chuyện cổ tích thời Net .










    đăng sơn.fr


    - Happy to You





    Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f17/chuc-mung-sinh-nhat-ry-7387.html#ixzz3Rb7WTiUd
     
     
     
    dang son 06.03.2015 15:47:27 (permalink)
    .
     
     
     











    BÓNG
    TỐI

    Khung Cửa










    ... Là một người viết, chú muốn kể cho bé nghe một câu chuyện nho nhỏ để bé có thể vui khi tháng ba về :


    Sáng nay , chú xem lại tấm ảnh của đôi mắt bé , chú thấy đầy sương mù như bóng trời thu .
    Bên này đang là tháng ba . Có vài ngày mưa ngùn ngụt và cũng có những buổi sáng trời nắng như hôm nay . Nắng như thế , rồi những hoa lá muà xuân sẽ nở rộ , khi trời ấm nắng , người ta thích ra đường ngắm cây cối và đi dạo .
    Còn bé thì sao ?
    Vẫn mờ sương như thế ở ánh mắt đẹp nhưng có nhiều chất xám u buồn ? Có phải là nhìn vào ống kính như thế, bé đã nghĩ đến những điều buồn bã để làm cho mình đẹp và có vẻ mơ mộng hơn không ?
    ( Chú không thể nào trả lời dùm bé ) Vì lẽ : Chúng ta là 2 người rất khác nhau . Chú là một người sáng tác ,đã viết từ rất lâu ,từ cái thành phố ấy lúc bé chưa ra đời kia kià .
    Và lẽ khác nữa là chú biết sáng tác những điều vui , cho dẫu là có khi ngoảnh đi, ngoảnh lại thấy không có gì để hớn hở , để nhẩy cỡn lên như con ngựa chứng .
    Trí nhớ đã nhắc nhở cho chú là ngày xưa , lúc ' gặp ' chú ở cái diễn đàn phải gió kia, bé đã viết góp ý với những lời lẽ rất vui, rất nhộn nhịp . Bé như đứa trẻ lên 10 , chạy lũng đũng theo chú qua một vài diễn đàn khác ( với nhiều cái tên khác ) Vậy mà chú vẫn nhận ra bé là ' Bé ' . Chú tinh ý mà và vì chú đã là người lớn .


    Thời gian trôi như nước chảy xưôi ngược như cuộc đời và có một lúc dài thẫm, bé biến mất . Bé biến thành một cánh chim soãi cánh lang thang và vô định .
    Sau đó , với thêm một cái tên khác, chú lại gặp bé ở một lời bé nhắn . Chú thấy buồn cười . Cũng có khi bực bội khi đọc những lời lẽ chán chường quá cỡ của bé ở một vài bài viết như tùy bút .
    Vài người bạn đọc đã có lòng ủ an bé, kể cả chú , chú muốn dựng bé dậy với sự mạnh mẽ hơn khi nhìn thẳng vào cuộc đời .
    Ta thích gì ? Muốn gì ? Và ta làm gì để có được những điều mong ước cũng như cách thức thay đổi cuộc sống ngày lại ngày của chính mình .


    Lắm lúc, chú bó tay, thua cuộc vì bé là con bé cứng đầu .
    Có lúc, chú ví bé như một dòng sông bị cạn nước ( nguồn sống ) và chú đã viết bài viết mang tên " Tiểu Thư Áo Vàng "


    Màu vàng tượng trưng cho điều gì - Bé ?
    Rực rỡ , óng ánh hay là ảm đạm như màu lá chiều thu ?



    Bây giờ là mùa xuân . Cây cối bừng bừng thức dậy rồi đó . Bé thức dậy buổi sáng . Bé sẽ làm gì ?
    Bé có thích chọn quần áo đẹp và thả những bước chân đi bộ không ? Bé có giữ cho mình những nụ cười tươi nhất đẻ so sánh mình với trời xuân tươi không ?
    Viết xong những đoạn cho bài viết này, nhìn lại ánh mắt trong ảnh của bé một lần nữa, sao chú vẫn thấy một thứ bóng tối .
    Có phải vậy không ?






    đăng sơn.fr
    ( to NhưThảo - Xứ Nắng)

     
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2015 22:22:53 bởi dang son >
    dang son 07.03.2015 22:24:30 (permalink)
    .
     
     
     
    ( ** ) Être Une Femme .








    dangson.fr





       ...


    Chẳng biết ai đó đã nghĩ  cái trò khỉ để  sáng tác ra ngày ' Journée de Femme - Ngày của đàn bà ( 8.03 ... )

           Người ấy muốn gì khi chế ra cái ngày ấy ? !

       Đàn bà là gì ?

    Một sinh vật lạ lùng, có mái tóc, có cặp mắt, có hai tay, hai cái chân ?

    (  Hứ ! Ai mà chả biết là như thế , chứ ? ! )

        Đàn bà có giọng nói rất êm - đa số - để làm ngã đàn ông. 

      Mỗi khi họ trang điểm thì họ xinh đẹp  lắm !

       Mỗi khi họ ỏn ẻn thì có khối thằng gục ngã vì cái ngọt ....




    Biết là như thế .

     Trưa hôm nay, trời quá đẹp  - Ấm áp .

    Ấm từ 9 giờ 30 sáng . Ấm trên bàn làm việc .

     2. pm , tôi sắp hàng trả tiền ở siêu thị .

     Phụ nữ đứng đằng trước có nụ cười và ánh mắt vui, mềm, dáng vóc khả ái, sang trọng . Khi bà trả tiền xong, cô thâu ngân đưa cho bà cánh hoa hồng rất xinh .

     Bà ngạc nhiên, tròn mắt đẹp :

    - Tại sao ?

    - Ngày mai là ngày của phụ nữ nên hãng tặng hoa cho phụ nữ .

     Tôi buột miệng, thắc mắc :

    - Thế chúng tôi, đàn ông thì có được tặng hoa như thế không  ?






     Cô thâu ngân nói KHÔNG với cái lắc đầu ngo ngoe .

     Mọi người cười ồ vui vẻ khi thấy tôi chép miệng nhăn nhó với thân phận lỡ làm đàn ông .

     Thật là đáng đời cho mình . mình biết mà .

     Nghĩ thấy tủi thân .

     Ngày hôm qua, tải ở blog một bài viết mang tên : "   Tiểu Thư của tháng 3 " .

     Chỉ chừng 10 phút sau,  tiểu thư đương sự bắn cho cái thư  , giọng hằn học kiểu thóa mạ .

    Vì Tiểu Thư bắt gặp hình ảnh kèm theo bài viết có cặp mắt u hoài của tiểu thư . Tiểu Thư không bằng lòng nên hạ dao, hạ kiếm .



    Chiều lòng cô vì sợ cô lăn quay ra đất kiểu ăn vạ và hằn học thì mất đẹp, mất duyên - Và  tôi chiều lòng xóa ánh mắt cô .



    Cô lại rình, rình .

     Độ 5 phút sau, cô hạ hỏa viết cái thư khác với lời lẽ nhẹ nhàng và lịch sự hơn .

    Tôi không trả lời Tiểu Thư .

     Tôi im lặng và hạ hỏa .

    ..

     Kể cũng may .

     Phải là ngày xưa, tôi mà bốp chát lại thì sẽ đau lắm .

     Bây giờ, tôi tu nên tập dịu tính .

     Nếu là ngày xưa, tôi sẽ viết  , như sau :

    ...'' Thưa Tiểu Thư .

      Sự giáo dục là căn bản của  người mực  thước .

         Chữ Liêm Sỉ , nếu cần dùng đến thì nên thận trọng .

     Không phải tất cả định nghĩa của chữ ' Liêm Sĩ ' nào cũng giống như nhau và có giá trị như nhau .



     Tôi biết có những kẻ có ăn học và rất nhẫn tâm khi đã tải lên   vài diễn đàn những hình ảnh, những thư từ riêng tư thầm kín ( kể cả chuyện nói về phòng the với người trong cuộc ) .

     Và tôi đã tình cờ đọc và  đã phản kháng .



        Tôi hạ hỏa và giữ yên lặng với ý nghĩ :  " Đây là lần cuối cùng tôi viết về Tiểu Thư . Tôi không rảnh hơi đâu, cô ! '





     Sorry - 

    2.




    Bây giờ qua chuyện khác - Thoải mái, nhẹ nhàng hơn .

        ( Anh gửi thư hỏi thăm em vì em nói là em đang bị cúm, em  đang muốn nhõng nhẽo ... )

     OK -



        May mà còn lại em để anh còn nhớ đến ngày  8 tháng 3 của phụ nữ .

     Đàn bà là cái gì  vậy em ?

     Ngọt - Dịu - hay là rất chua, rất cay ?






     Có phải ai cũng giống ai ?





     đăng sơn.fr


    .....



     
     
     
    Thay đổi trang: << < 161718 > | Trang 16 của 18 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 268 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9