THƯ TỪ NƠI XA - đăng sơn.fr
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 18 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 268 bài trong đề mục
dang son 19.08.2011 13:36:29 (permalink)




ĐỂ CÒN VÀI ĐIỀU MÀ VUI.




___________________________________________




Bé !


Chẳng biết Bé có biết bản Tuổi Biết Buồn và bản khác tên là Buồn không ?

Và Bé có biết tại sao chú lại hỏi Bé cái câu có vẻ kỳ cục cho một buổi sáng như thế này ? Trời bên chú đang gầm gừ và từ từ nhả những giọt mưa từ sớm. Chú thức dậy và chợt bắt gặp mình đang có một tâm trạng lưng lửng,dửng dưng.Chú không để nhạc nhẹ trong khi tập thể dục như mỗi sáng nữa.Chú chẳng nghe một tiếng động nào ngoài tiếng rơi tí tách của từng giọt cà phê.

Nhìn ra bộ bàn ghế ngoài vườn dưới mái hiên,chú thèm ngồi xuống đó,nhìn bóng đêm còn đậm đặc và uống cà phê,nhưng nghĩ lại,ngồi một mình trong bóng đêm thì buồn quá.Vườn chú chẳng bao giờ có ma,có quỷ.Trong góc vườn ,ở bụi cây rậm rạp chỉ có một gia đình của Nhím. Có những buổi đêm,Nhím mẹ hay dắt ba đứa con đi chơi,chúng bò chậm,rất chậm từ cuối vườn đến gần hồ nước,chả con nào nói chuyện vơí con nào.Chú thích ngồi yên không cục cựa để ngắm chúng.

Sáng nay,ngoài vườn,không có một tiếng chim hót vì đàn chim đã rủ nhau đi ăn chơi,nghỉ hè từ một lúc nào.Muà thu trở lại thì chúng lại trở về để lại ríu rít....

Bé biết không ? Ngày hôm qua chú mệt lắm.Chú giả vờ cười nói để dấu đi cái cạu cọ trong lòng.Có nhiều người làm chú nổi cạu.Có nhiều việc đã làm chú không bằng lòng.Từ những cử chỉ sỗ sàng,từ những câu nói thiếu thiện cảm.Cái nghề của chú cứ y như là đóng kịch.Chú dấu nhẹm những ý nghĩ của mình.Đôi khi chú phải làm mặt lạnh để giữ một khoảng cách vừa phải giữa những người đến tư vấn và vơí chú. Những năm dài học hỏi đã bắt buột chú phải như thế : Ngươi phải tự chế những điều xúc cảm.Ngươi tập trung ,lắng nghe và ghi nhận.Ngươi phải hạn chế đến mức tối đa khi đưa ra những nhận định chủ quan thiên về tình.( Lối luận theo tình cảm là lối luận chủ quan 100 % ) Và..ngươi..ngươi phải .....

Lắm lúc chú cảm thấy bực vơí những ý nghĩ trong đầu khi nghe những lời oán than than thở về thân phận con người.Hình như con người đã rất bi quan khi mất đi một niềm tin. Lắm khi....


Tối qua,chú bỏ bữa ăn tối ,nằm đọc sách và nghe bà nhà chú báo cáo tình hình sau cú diện thoại với cô em gái :

" Anh biết không.Cặp vợ chồng ông T vừa ly dị.Mọi người đoán không sai mà.Cứ về VN khoảng vài lần rồi ì ra ở miết là thế nào cũng dính vợ bé ! ... "

Chú ầm ừ vì chẳng có gì để mà ngạc nhiên.Khi người ta đã nhẵn lì nhau sau bao nhiêu năm chung sống,người ta chán nhau,bỏ nhau là chuyện không thể tránh khỏi.Chỉ có điều là xa nhau trong âm thầm lặng lẽ hay ầm ĩ là khác mà thôi.

Cả hai tháng nay,chú nghe nhiều người rời xa và bỏ nhau nhiều lắm.Mỗi người có một chuyện tình.Mỗi người đều có một quãng đời không giống nhau.Viết đến những hàng này thì chú lại nhớ đến những tình bạn,những tình yêu đã cao xa bay chạy để bỏ rơi chú. Chú biết chứ,trái tim nào cũng có những khoảng trống để cái buồn rơi vào.Khoảng trống vắng ấy phải được lấp bằng một tình bạn hoặc một tình yêu.

Tình bạn có những điều giống như tình yêu.Người ta đến vơí nhau từ sụ han hỏi nhau.Chơi với nhau khi thấy có thể họp tính tình.Và sau dó,vì một lý do này hay lý do khác,người ta lìa nhau - Những cuộc chia lià cũng có khi có những cái đẹp riêng.....


Hình như trời đã ngừng mưa bên ngoài khung cửa sổ.
Hình như có một tiếng chim hót rất lẻ loi giữa bài hát mang tên Buồn của chú khi những ngón tay chú chạy nhảy trên phím chữ.Chú tạm ngừng viết lá thư này để chuẩn bị sang một chủ dề khác cho sụ suy nghĩ về : cái Viết và cách Viết - Viết thêm điều gì ? - Chú đang có một ý tưỏng để viết về thằng con nrai lớn của chú.Nó đang dọn nhà để đi xây tổ ấm.Nó có điều làm cho chú cảm động.Mẹ nó thì hơi buồn khi thằng Bébé yêu dấu ấy rời nách mình.Chú thì khác;Chú là đàn ông.Mà đã là đàn ông thì nên nhìn sự chia ly ( tạm thời ) bằng một cách khác.


Chú gửi đến bé một dòng sống bằng chữ nghĩa của một góc sáng nơi chú.Chúc Bé vui khi nghe lại bài Tuổi Biết Buồn.Chú đã qua tuổi ấy rồi.Bé ơi !






đăng sơn.fr
#61
    mưa phố núi 19.08.2011 15:23:46 (permalink)
    Mưa xin kính chào chú !
     
    ui chao ! sao bữa ni chú có nhiều tâm sự rứa hè?
     
    buồn ơi ta xin chào mi ,khi tình yêu vỗ cánh bay đi...

    Chú ơi ! chú là tâm lý gia ,mà cũng thất tình sao? hihihi...buồn cười chết đi được.Cũng giống như chuyện ông nha sỹ đau răng vậy...hihihi cháu không nhịn cười được hahaha...
     
    Răng tự đày đọa thân mình rứa chú hè.
    Chú đã có thím ,còn chưa thấy đủ hay sao. Hay chú nghĩ chú là ông vua
    nên cần thêm cung tần mỹ nữ.Thôi !mà chuyện người lớn ,nhức đầu lắm
    Mưa không quan tâm đâu !
     
    tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay. tuổi nào ngơ ngác mây bay lưng trời? xin yêu thương bay qua vùng tuổi này
     
    ...bản nào mà cháu không biết,miễn chú đừng hỏi những bản quá xưa.
     
    chú ơi ! sao tự nhiên Mưa thấy thương Mẹ con nhà nhím quá. Không có nhím bố sao? vậy là nó mồ côi cha rồi. Hãy hứa với mưa chăm sóc tụi nó đàng hoàng được không chú.

    trên đời này có những thứ rất đẹp ,rất quan trọng.Như là mối quan hệ giữa chú với mưa vậy đó,sẽ không thay đổi theo thời gian...cho tới khi chú chết.
     
    chú đừng hiểu lầm ,không phải Mưa trù chú đâu. Người ta ai cũng phải chết một lần.Sự quen biết giữa chú với mưa đâu phải như tình bạn bình thường.Gọi là thâm giao ,đúng không chú?
     
    Mưa rất hạnh phúc khi vào vntq tham gia diễn đàn rồi quen biết rất nhiều người phúc hậu và tri thức như chú đây. hãy là một mặt trời trong tim mưa ,chú nhé.giờ vui lên đi nào mưa hát cho chú nghe :
     
    có chú chim non nho nhỏ
    cất tiếng líu lo như muốn ngõ
    buổi sáng quanh ta đang xao động
    như bầu trời xanh ươm ước mơ...


    này chú chim ơi cho nhắn gởi
    lời hát yêu thương trong trái tim mọi người
    cuộc sống hôm nay đang nhắc nhở
    ơi cuộc đời !sao ta mến thương

    bài hát ơi cuộc sống mến thương -nhạc Thanh Tùng
     
    chúc chú luôn vui vẻ
     



    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/1073F967BB154892BCC54BDEEBA17100.jpg[/image]
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2011 15:27:29 bởi mưa phố núi >
    Attached Image(s)
    #62
      Vách Cũ 19.08.2011 23:08:44 (permalink)
      Khi mất đi niềm tin, tình hình bi quan thật chứ !

      Đọc thư xa của anh Đăng Sơn gởi cho bé Mưa Phố Núi, VC cũng bị lây oải .

      Thấy nhắc tên bản nhạc ở trên nên VC lặn lội tìm về tặng .

      Nghe cho VUI !



      Chúc cuối tuần bình yên .
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2011 23:10:14 bởi Vách Cũ >
      #63
        dang son 22.08.2011 01:55:58 (permalink)



        LOVE STORY.



        ____________________________________________







        Hôm nay là ngày sinh nhật của chú.Không hẳn là một ngày đặc biệt gì cả vì chú chẳng bao giờ tổ chức sinh nhật ( Và chú " sợ " thời gian ! )

        Có nhiều điều vui để kể cho Bé nghe - Chuyện buồn thì cũng đã có nhiều lắm nhưng chú đã gói ghém để nhét vào một cái hộp nhỏ và dấu kín -



        ______________



        Ngày hôm nay - thứ bảy - cũng là ngày chính thức dọn nhà đi xây tổ ấm của cậu Bébé 23 tuổi rưỡi ,con trai của chú .
        Chú ngồi rất lâu ở bàn giấy để suy nghĩ đến thằng con trai và muốn viết cho nó một Chuyện Tình :



        ... " Con trai yêu !


        Cha đang nghĩ đến con.Hãy để cha bắt đầu kể chuyện từ buổi khởi đầu của con.

        Ngày con chào đời,cha đã mừng rỡ lắm ! Tiếng khóc oe oe của con từ cái miệng nhỏ xíu xinh xắn đã làm cha cuống quýt run rẫy.Cha đã thấy nóng ở mặt với những dòng lệ nóng.Cha đã có cảm tưởng mình đứng không vững khi bế gọn con vào lòng.

        Để Mẹ và con trai ngủ ngon,cha đã tìm một cái quán vắng,ngồi quay mặt ra ngoài để viết những dòng chữ đầu tiên ngày con ra đời. Cha viết với khuôn mặt ướt đẫm.Con ơi !

        Có một bài hát mang tên : Mon fils ,ma bataille - Con và Trận Chiến của cha - Bài này kể chuyện tình cảm của một người cha cho con trai khi hai vợ chồng chia lià nhau. Cha cảm động lắm và từ đó,mỗi đứa con ra đời là mỗi một trận chiến của cha.

        Ở cái đất tây,xứ người này,trận chiến của cha được bắt đầu từ thứ ngôn ngữ văn hoá.Và cha mẹ con đã chiến đấu không ngừng để các con có thể đọc và nói được tiếng mẹ đẻ.Khi các con càng ngày càng lớn thì các mặt trận lại đổi khác.Cái ăn,cái học của các con bắt buộc cha mẹ phải đáp ứng theo từng thời điểm.Những biến chuyển tâm lý của trẻ con đang thành người lớn cũng phải theo sát....


        Ngày con 20 tuổi.Con đã nghĩ gì khi trừng mắt nhìn thẳng mặt cha và thử đối chọi,trả lời lại câu nói của cha ? Cha nổi giận đuổi con ra khỏi nhà.Con hung hăng,vùng vằng khoác cái ba lô hành lý lên vai và nói : " Con sẽ không bao giờ trở lại ! "

        Mẹ con ngồi thừ người,rấm rức khóc và nói với cha :

        - Anh thật quá đáng ! Con cái không phải là đối thủ của mình.Thằng nhỏ mà có chuyện gì thì em bỏ anh !

        Cha không nói năng gì,tìm một góc vườn ngồi xuống và suy nghĩ....

        Con ơi ! Cha còn nhớ ngày xưa,bố của cha cũng đã nóng giận như thế.Và cha cũng đã đi hoang vài ngày dể suy nghĩ và trở về.Còn con ? Khi nào con sẽ trở về mái ấm ?

        Cha đã gọi cho con ba bốn lần ở máy điện thoại di động.Cha nghe tiếng con im lặng.Mẹ con cũng im lìm giận cha trong ba ngày.Đêm nào mẹ cũng khóc và có khi bỏ ăn.


        Ngày thứ 5,cha đi làm về thấy khuôn mặt rạng rỡ của mẹ con.Bức thư con viết cho cha mẹ nằm trên bàn giấy.Con đã viết thư xin lỗi và đã viết bằng pháp ngữ để dễ dàng diễn đạt.Cha hiểu.Trong thư,con nặng nhẹ " kết án " cha đã quá khuôn khổ,cứng rắn và lúc nào cha cũng nghĩ là mình có lý.Cha đọc thư con đến 3 lần và đã không trả lời con.Mẹ con vui vẻ trở lại là được rồi.Khi con trở về,con đã ôm chầm lấy cha mẹ.


        Con trai !

        Cha biết con đã ở trọ nhà ai trong vòng 4 ngày bụi đời.Khi tung cánh thử đi hoang,ta sẽ thấy cuộc đời mênh mông lắm và sẽ biết ai sẽ thật sự là bạn tốt của mình...


        & & &



        Cái gì đến sẽ đến.
        Và ngày ấy đã đến vào khoảng 12 giờ đêm.Cha nằm xem Tv ,đang thiu thiu ngủ thi con đi về.
        Con hỏi mẹ :
        - Ba còn thức không mẹ ? Con muốn nói chuyện với cả nhà .

        Cha mở bừng mắt và đoán thử xem con sẽ nói gì.

        Con nhỏ nhẹ,ấp úng :

        - Ba mẹ ơi ! Cho con nói cái này.Ba mẹ hẳn biết là con đã lớn và con xin cho con ra riêng để tự lập.Không phải là con không thương gia đình nhưng con muốn sống thử thách để tập làm đàn ông.Con và cô người yêu đã dành dụm và lo toan được.

        Cha liếc thấy mẹ con đổi sắc mặt.Bà chơm chớp mắt để khóc.Giọng nghẹn đi :
        - Con đã suy nghĩ kỹ chưa ?

        Cha thì im lặng nghe con nói về phương cách tổ chức đời sống mới tinh của con.Khả năng thuyết phục của con khá lắm nên cha rút ngắn bài diễn văn của bậc làm cha mẹ lại.
        - Ừ . Hãy cố gắng thành người dàn ông tốt và có trách nhiệm.

        Và cha mẹ cùng nhau song ca :
        - Này ! Đừng có con vội nhé.Để cho vững vàng cái đã.

        Con nói con hiểu.Rõ !


        Khuya rồi.Cha đi ngủ trong khi con gõ cửa phòng mẹ,con ôm lấy mẹ,nằm cạnh và rù rì để an lòng mẹ.

        Được rồi.Con hãy ra đi.


        & & &


        Buổi chiều.

        Cha đang đứng trong căn phòng trống rỗng của con.
        Từ lầu cao,phóng cái nhìn ra ngoài cửa sổ có hình bóng của cây cối rậm mát của mùa hạ. Cha lại nghĩ đến con.
        Hình ảnh con vẫn còn đầy ấp trong căn phòng cha đang đứng.Thinh không.Im lặng !
        Những ngày cũ của con vẫn còn ở lại đây.Những ngày mới của con đang bắt đầu.Can đảm con nhé.Hãy làm đàn ông và làm người.

        Cha của con.






        đăng sơn.fr





        __________________________________





        Vui khi đọc thư của Bé Mưa và bạn Vách Cũ.

        Tình thân.

        Nđs.
        #64
          dang son 22.08.2011 14:02:24 (permalink)






          ...Viết trả lời cho một Dòng Suối Ngọt.





          _____________________________________



          Chưa bao giờ tôi uống nước suối nên không biết suối có ngọt hay không ? ( Nhưng tôi đoán chắc là ngọt vì không phải là nước biển )

          Tôi thích ngửi mùi hương.Bất kể là mùi hương gì.Miễn là một mùi hương - Hương của hoa chanh,hoa bưởi,hương ngọc lan thoang thoảng,hương trầm,hương quế....


          Trong văn phòng , khi tôi ngồi viết,tôi thích thắp một cọng hương thơm,tôi hay đốt một ngọn nến hồng toả mùi thơm.Từ những thứ đó,tôi nghe nhạc nhẹ và tôi có vài điều để viết.


          ... Sáng nay - thức dậy - Trời nhẹ lắm - Gió hiu hiu như đang chờ đợi mưa giông sau những ngày nóng bức.Những ngày hạ của tôi vẫn còn dài.

          Sáng nay - Mở chủ đề < Những Buổi Chiều Còn Mưa <,tôi bắt gặp dòng chữ.Nhỏ nhắn - Vui tươi.Chữ nghịch ngợm lắm !

          Chữ đã viết :

          " Chú dangson nè ! Tại chú quên đó thôi, có bài tùy bút viết cho chú lâu lắm rồi. ở đó gọi bằng chú. Nhưng khi làm thơ thì kêu chú hong được nên phải kêu anh cho nó mùi mùi...hihi...thơ chú mưa quá trời mưa nên sợ chú lạnh, kêu bằng anh cho gần gủi hơn. Giả lại thấy chú viết toàn cho cháu, nên HQ cũng thích làm cháu của chú để cứ tưởng mình là nhân vật trong truyện đó chứ! mà từ chú chuyển sang anh đâu có lâu phải không anh? hi`.

          Cám ơn những bài thơ mưa của anh làm người đọc phải ghiền!
          / Hương Quế "............




          Lạ quá ha !

          Ở những bài thơ mưa trong chủ đề của tôi.Có chắc gì mưa làm lạnh ? Có chắc gì chữ " Chú " hoặc chữ " Anh " làm cho người ta xa hoặc gần nhau hơn ?

          Nếu phải dùng chủ từ Chú,tôi có thể viết :


          Chú vẫn có những ngày gần gũi như thế
          Vẫn những ngày nắng ngày mưa
          Vẫn những điều cũ xưa
          Để có thể viết cho Bé

          Bé nghiêng nghiêng tập vở
          Má hồng như ô mai
          Áo vẫn bay theo gió
          Trên đường về mỗi ngày

          Những con mưa ở đây của chú bất chợt
          Những điều vui buồn nơi chú bất chợt
          Và Bé cũng bất chợt
          Cũng có thể làm vui chú - Bé ơi !



          ...




          Vậy đó.Khi nào Bé thích thì Bé cứ việc đổi chủ từ Chú sang CT có tiếng " Anh ". Hiền lành ! Giản dị !

          Và cô nhỏ tên Hương Quế đã nghịch ngợm đổi thế chủ từ.

          Thế cũng là một điều vui.
          Tôi cám ơn em dã làm tôi trẻ lại.Và có thể tôi sẽ có thêm một bài thơ mang tên " Dòng Suối Ngọt " khi đứng đón những buổi chiều mưa.




          đăng sơn.fr

          #65
            mưa phố núi 23.08.2011 11:47:34 (permalink)
            Oh ! my god ,sinh nhựt của chú hỉ ,vậy mà mưa đâu biết.Trời ơi tội chú chưa ,thôi cho mưa đền...trễ chút nhen.happy birthday to you !happy birthday to you ,happy birthday to my old friend.HAPPY BIRTHDAY TO CHÚ SƠN...CHA CHA CHA

            Bữa trước mưa hứa sẽ hát và múa cho chú xem nhân ngày sinh nhật chú,
            chú biết bài Que sera sera chứ.nhưng cháu chỉ biết lời Mỹ và lời việt thôi chú nhé !

            when I was just a little girl ,I asked my mother ,what will I be?
            will I be pretty,will I be rich? here what she said to me. Que sera sera
            whatever  will be will be.the future isn't our to see -what will be will be...

            ngày em còn thơ thường hay mộng mơ
            thường hay hỏi má em má ơi ! ngày sau.
            con sẽ thắm tơ duyên và vui sướng thêm
            khi ấy má em bảo rằng :biết ra sao ngày sau ,đời cũng như bức tranh đủ màu.và sắc duyên là sông bể dâu ,nào ai biết ngày sau...

            chú hãy tưởng tượng mưa đang mặc chiếc áo đầm màu hồng,mini skirt,đôi giày trắng cao gót.Mưa đang xoay tròn ,xoay tròn theo điệu vasle chập chùng...xoay nè xoay nè...xoay nữa nè...ah ! chóng mặt quá hà.Lâu quá không múa theo điệu vasle ,có chút hơi đuối.Hy vọng chú hài lòng
            HAPPY BIRTHDAY  chú yêu !

            Về chuyện anh chàng bébe của chú ,mưa thấy cũng đâu có gì nghiêm trọng mà chú phải ầm ỉ.Mưa thấy anh ta có suy nghĩ rất chính chắn đấy chứ.Đối với con gái thì cháu không hoan nghinh đâu.Làm thân con gái phải gìn vàng giữ ngọc.Con trai? mất gì của bọ? sợ nhất là khi anh chàng đi theo...con trai...băng đảng.Cháu nghĩ chú nên mở một bữa tiệc nho nhỏ
            rồi mời cô bạn gái của bébe về mà chúc mừng.vậy là con trai chú đã man 100% rồi  .Bọn con gái tụi cháu sợ nhất là mấy anh chàng bám váy mẹ đó.
            Tưởng chú Tây lắm ,hóa ra tây đui...hahaha.

            don't judge the book by its cover !  hihihi

            VUI LÊN ĐI CHÚ NHÉ !

            CÒN NỮA ,Mưa uống nước suối nhiều rồi nên biết ,ngọt ơi là ngọt !


            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/DEB89C420D0E41799F5A1CFFF9994E2A.jpg[/image]
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2011 13:34:37 bởi mưa phố núi >
            Attached Image(s)
            #66
              DongSuoiNgot 24.08.2011 07:38:49 (permalink)


              Trích đoạn: dang son



              ...Viết trả lời cho một Dòng Suối Ngọt.





              _____________________________________



              Chưa bao giờ tôi uống nước suối nên không biết suối có ngọt hay không ? ( Nhưng tôi đoán chắc là ngọt vì không phải là nước biển )

              Tôi thích ngửi mùi hương.Bất kể là mùi hương gì.Miễn là một mùi hương - Hương của hoa chanh,hoa bưởi,hương ngọc lan thoang thoảng,hương trầm,hương quế....


              Trong văn phòng , khi tôi ngồi viết,tôi thích thắp một cọng hương thơm,tôi hay đốt một ngọn nến hồng toả mùi thơm.Từ những thứ đó,tôi nghe nhạc nhẹ và tôi có vài điều để viết.


              ... Sáng nay - thức dậy - Trời nhẹ lắm - Gió hiu hiu như đang chờ đợi mưa giông sau những ngày nóng bức.Những ngày hạ của tôi vẫn còn dài.

              Sáng nay - Mở chủ đề < Những Buổi Chiều Còn Mưa <,tôi bắt gặp dòng chữ.Nhỏ nhắn - Vui tươi.Chữ nghịch ngợm lắm !

              Chữ đã viết :

              " Chú dangson nè ! Tại chú quên đó thôi, có bài tùy bút viết cho chú lâu lắm rồi. ở đó gọi bằng chú. Nhưng khi làm thơ thì kêu chú hong được nên phải kêu anh cho nó mùi mùi...hihi...thơ chú mưa quá trời mưa nên sợ chú lạnh, kêu bằng anh cho gần gủi hơn. Giả lại thấy chú viết toàn cho cháu, nên HQ cũng thích làm cháu của chú để cứ tưởng mình là nhân vật trong truyện đó chứ! mà từ chú chuyển sang anh đâu có lâu phải không anh? hi`.

              Cám ơn những bài thơ mưa của anh làm người đọc phải ghiền!
              / Hương Quế "............




              Lạ quá ha !

              Ở những bài thơ mưa trong chủ đề của tôi.Có chắc gì mưa làm lạnh ? Có chắc gì chữ " Chú " hoặc chữ " Anh " làm cho người ta xa hoặc gần nhau hơn ?

              Nếu phải dùng chủ từ Chú,tôi có thể viết :


              Chú vẫn có những ngày gần gũi như thế
              Vẫn những ngày nắng ngày mưa
              Vẫn những điều cũ xưa
              Để có thể viết cho Bé

              Bé nghiêng nghiêng tập vở
              Má hồng như ô mai
              Áo vẫn bay theo gió
              Trên đường về mỗi ngày

              Những con mưa ở đây của chú bất chợt
              Những điều vui buồn nơi chú bất chợt
              Và Bé cũng bất chợt
              Cũng có thể làm vui chú - Bé ơi !



              ...




              Vậy đó.Khi nào Bé thích thì Bé cứ việc đổi chủ từ Chú sang CT có tiếng " Anh ". Hiền lành ! Giản dị !

              Và cô nhỏ tên Hương Quế đã nghịch ngợm đổi thế chủ từ.

              Thế cũng là một điều vui.
              Tôi cám ơn em dã làm tôi trẻ lại.Và có thể tôi sẽ có thêm một bài thơ mang tên " Dòng Suối Ngọt " khi đứng đón những buổi chiều mưa.




              đăng sơn.fr

              Câu truyện ngắn nối kết rất mạch lạc và duyên dáng của anh dangson viết... HQ đã đọc biết bao nhiêu lần. Nếu anh có thể nào ngờ được em uống nước suối hết 3/4 cuộc đời mình và sống trên phố núi đến hết cuộc đời này. Có lẽ vì vậy mà trong thơ HQ ít khi viết về cái mặn của biển hay cái náo nhiệt của thành phố. Màu xanh của rừng với những mảnh đất cao thấp, những con dốc sửng và những con đường mòn khúc khuỷu luôn có một mảnh lực huyền bí thu hút tâm hồn HQ một cách kỳ hoặc.

              Mưa ở trên núi là những hạt mưa rất buồn và rất lạnh cho tất cả các mùa. Thậm chỉ là những ngày hè ấm áp, nhưng khi có một trận mưa kéo về khí hậu trở lạnh thật nhanh gần như là sự bất ngờ, cái lạnh đưa về từ những làn gió và những đám mây rơi trên những ngọn đồi thấp, có lẽ do nơi sự tiếp xúc rất gần với mây và cái thoáng của bầu trời trên vùng cao nguyên nên lúc nào trời cũng mát, từ mát cho đến lành lạnh, Cũng vì vậy mà mùa hè rất ngắn. Hay có lẽ cũng vì vậy mà những bài thơ mưa của anh em thường nghe và tìm được tâm trạng của chính mình.

              Mưa ngoài việc tác dụng tưới xanh đồng cỏ cây trái mùa màng. Mưa đối với người sống ở vùng núi rất quan trọng vì họ xài nước do những mạch nước nguồn của suối cung cấp. Mưa bất kể là mùa nào chứ không như hai mùa mưa nắng của miền nam Việt Nam mình. Mưa rất cần như những bài thơ của anh cần được thở, cần được kể lể, cần được gần gủi với người và với chính mình. Khi trời mưa là dịp để mình đóng cửa nhà lại để được ngồi bên nhau tâm sự. Mưa là lúc làm cho tình người xích lại gần nhau hơn trong những cái bình thường. Em mong những hạt mưa như thế sẽ không bao giờ dứt trong thơ anh, trong lòng anh, trong tình anh....và cả trong em nữa...

              Cám ơn những cơn mưa huyền dịu ngọt ngào của anh dangson!



              #67
                dang son 25.08.2011 01:45:54 (permalink)


                ..... Cám ơn Hương Quế ghé thăm và đã để lại chữ.

                Và " Chú " đã trả lời cho HQ ở chủ đề thơ của HQ rồi đó.

                Chúc Quế vui.


                ....

                < Bé Mưa Núi.

                Sẽ trả lời sau nhé.Đố Bé Mưa ở đâu ?


                Nđs.


                _______________








                __________________________
                #68
                  dang son 25.08.2011 01:52:47 (permalink)






                  VIẾT ĐỂ NHỚ ĐẾN CHA.



                  ________________________________________



                  * Cha Thân Yêu.

                  Hôm nay là ngày giỗ của cha. Cha còn nhớ không ? Ở một ngày tháng cũ,con đã viết cho cha :



                  " Ngày một,tháng mười một là ngày lễ Các Thánh ở Pháp.Ngày đi tảo mộ để nhớ đến ngưòi thân yêu đã khuất bóng.Hoa được bày bán khắp ngả đường và ngoài cửa các nghĩa địa….

                  Cha ơi ! Nơi chôn cất cha ở bên quê nhà.Con không đến nghĩa trang để thăm cha. Đường về quá xa.Cha hiểu không ?
                  Những vòng hoa cho cha con vẫn để trong trí nhớ đó chứ.

                  Đã bao nhiêu năm rồi.Làm sao con quên được người thầy đầu đời của mình ?
                  Hãy để con nhớ đến cha và biết cách nói chuyện với cha ở một khoảng đời con đang sống.


                  1.

                  Nghĩ đến cha là con nghĩ đến khuôn mặt chữ điền và ánh nhìn nghiêm khắc. Mà cha nghiêm nghị với riêng con cũng phải thôi..Vì con đã làm nhiều điều mà cha không đồng ý lúc con còn bé dại.

                  Con còn nhớ những tháng năm mặc quần ngắn ở tiểu học . Con khoảng 7,8 tuổi gì đó,con đã đứng khóc ngoài cửa trường vì bị lũ bạn bắt nạt,chúng đã xúm vào tụt quần con .
                  Cha đến đón thấy vậy đã mắng con một trận khi vừa về đến cửa nhà :
                  - Con trai hư ! Cấm hèn như thế.Cấm khóc.Phải tìm mọi cách để chống lại chúng.

                  Thế là cha xách cổ con vào trường học võ để biết cách chống lại cái hèn bé tí tẹo.

                  Con còn nhớ cái lần con xém chết khi tinh nghịch leo lên nệm trước của chiếc xe hơi đầu tiên của cha,loay hoay thế nào để chiếc xe tụt dốc lao xuống bờ sông trước mặt ,may mà xe đâm vào gốc cây để con dưọc nghe cha mắng một trận nên thân.


                  Vậy mà đi đâu,cha vẫn dắt con đi theo như cái bóng. Đi nhổ răng,con đã vùng vằng đóng kịch khóc ầm ĩ,cha đã phải dụ khị mua súng nước,mua xe hơi bằng nhựa và cha dỗ dành….

                  Con biết rõ cha là ngưòi kiên nhẫn và muốn toàn thiện
                  ( perfecsionniste ) khi cha một mình tập kịch trong bóng đêm.Ngày đó ngoài nghề chơi nhạc ở các đài phát thanh,Tv ,thâu băng đĩa ,cha còn nghề diễn kịch trên sân khấu.
                  Lúc ấy,còn bé tí,con chẳng biết cha diễn vai gì nhưng cứ mỗi đêm cha cầm bản kịch đi tới đi lui trên sân vườn .Con đã rời phòng đứng sau cách cửa hé,rình nhìn cha lẩm bẩm.


                  Ngày diễn trên sân khấu, đi với mẹ,ngồi ở hàng dưới thấy cha bị người đàn ông cầm ghế phang vào đầu,con đã hét lên và khóc nức nở .


                  Mẹ đã ôm lấy để trấn an ;
                  - Con ! Bố đóng kịch mà.Không sao đâu.Nín !
                  Thế ư ? Làm sao con biết được trong bộ óc non nớt ?

                  Có lần cha bị người ta chen lấn đè lên người khi dắt con đi xem một trận đá banh,cha đã vòng tay che chở con và con biết cha đau và sợ lắm.Cả đêm ấy,con đã khó ngủ vì cảnh tượng họ dẫm lên ngưòi cha.

                  Con nhớ cha nhiều lắm,nhất là những lần đứng thẩn thờ chờ cha đến đón ngày cuối tuần ở trường nội trú ( Ngày đó,con hay phá phách,ngỗ nghịch và cha đã gửi vào trường dòng các Sœurs để thuần tính ! )

                  Mỗi lần cha đến là con run lên vì biết sắp được về với gia đình.Và mỗi lần như thế là con hứa sẽ ngoan.Ngoan như những hòn bi trong túi quần.Cha biết không ? Những hòn bi ấy là ngồn an ủi mỗi khi đứng chờ cha rất lâu .Chỉ sợ cha quên không đến đón con….

                  Cha ơi ! Mỗi lần như thế,con sung sướng ngồi đằng sau xe để áp má lên bờ lưng rộng của cha và hít ngửi mùi cha thương yêu.

                  Mỗi ngày con mỗi lớn để đi theo cha đến các phòng thâu nhạc.Con ngồi yên ngắm cha bận rộn bên các bạn nhạc sĩ,ngắm hình tượng kiên nhẫn tập đi tập lại một bản nhạc.Và cha làm con mê nhạc và cái thế giới dìu dặt đó .
                  Từ sân quay của đài truyền hình đến các sàn nhảy của các phòng trà mà cha chơi nhạc.Con bắt chước cha mê say âm nhạc nhưng con đã không chịu nổi tiếng kèn saxo của cha mỗi khi cha tập những bản jazz mới …
                  Con đã bỏ ra vườn bắn bi,bán ná và chơi những trò chơi khác của trẻ con. …

                  Thế giới nghệ thuật của cha đã có nhiều cái lạ để thu hút thằng bé.Nó như một chú chó nhỏ tò mò theo sát chủ.Nó đã bắt chước cha nằm bò ra đất để ngắm nghía những tấm ảnh đen trắng mà cha thực hiện cho các nghệ sĩ thời ấy ..Nó vẫn còn nhớ những tấm chân dung của Thanh Lan ,Ngọc Minh,Giao Linh,Thẩm Thúy Hằng…mà cha nó đã chụp với tất cả góc cạnh của đam mê.

                  Thế giới riêng của cha đã có tiếng hát của những bạn bè ca nhạc sĩ..Mỗi lần thâu xong một băng đĩa cho Nhật Trường,Phạm Duy ,Duy Khánh,Khánh Ly …là cha lại vác về ngồi yên thưởng thức hàng giờ ,con cũng yên lặng ngồi yên nghe và nhìn ngắm cha.Con cũng từ từ hiểu được thế nào là cách hòa âm để cứu vớt một giọng hát còn non nớt.

                  Con đã rình nghe cha bàn thảo cung cách hòa âm với chú Văn Phụng ( người mà cha cho rằng có trình độ hòa âm và viết nhạc rất tây phương thời ấy ) Con chiêm ngưỡng cha lúc cha say sưa chơi nhạc với một Nguyễn Ánh 9 ( ngưòi mà cha nói là tay pianist tuyệt hảo,thần tượng và cũng là Xếp ban nhạc của cha ở phòng trà )

                  Cha nói với con :
                  - Lớn lên ,cấm con làm nhạc sĩ !
                  - Thế Ba muốn con làm gì ?
                  - Con sẽ là Linh Mục

                  Con đã nhăn như bị và đã phản đối kịch liệt.
                  Con quên cả cái sợ ông thầy đầu tiên khi nói :
                  - Con thích làm ca nhạc giống cha,hoặc làm phim ảnh…..con thích văn nghệ giống ba !

                  Cha phì cười,giả giọng nghiêm nghị :
                  - Thế giới của nghệ sĩ hư hỏng lắm.Ba sợ….

                  Con không hiểu cha sợ cái gì ? Cha đã không hư hỏng rượu chè,nghiện ngập giống bao người lỡ bộ khác. Cha không uống rượu,nợ nần ,chỉ có cái tật xấu là hút thuốc….

                  Những lần sau đó,cha dắt con đi dự những buổi thâu băng dĩa và nghe nhạc ở các phòng nhà dancing thường hơn.16,17 tuổi của con,cha vẫn nghiêm nghị,cứng rắn để uốn nắn con.Cứng rắn đến độ cho con một cái bợp tai nên thân khi con bị ông Sư Huynh quở mắng ngổ nghịch ở bậc trung học.

                  Cha tát con truớc mặt Sư huynh Lasan và dọa :
                  - Miễn theo cha vào phòng trà cuối tuần….

                  Ấy chết ! Điệu này thi đời buồn quá !
                  Con vẫn nghĩ cách làm cha xuôi lòng để quên điều cha hăm dọa.Con rửa xe,con thay dầu nhớt xe,con đấm bóp cho cha mỗi lần cha mệt mỏi người . (Luồn cúi cha để đạt điều mình thích đâu có gì là xấu ! )

                  Theo sư phụ đã lâu ,con học được cách nói thẳng những điều mình nghĩ và cách luồn lách để làm điều mình muốn thực hiện.Học thêm cách đứng thẳng người khi đối dầu với nghịch cảnh,với trách nhiệm.



                  Cha ơi ! Thầy ơi !

                  Con chỉ tiếc một điều là cha mất quá sớm để con có thể rình mò học thêm nhiều điều ở cha.
                  Cha làm việc quá nhiều, lo lắng quá nhiều với chứng bệnh hyper tention và giấc ngủ đã lấy mất cha đi.

                  Con đã đứng ở cuối giường nhà thương để mân mê bàn chân cha khi bác sĩ lắc đầu chịu thua. Con khóc và thấy nóng bừng mặt mũi trước một thế giới sụp đổ.Cha đã chưa nói lời sau cùng với con .Và con chưa học hết bài bản của cha mà.

                  Làm sao con có thể vững trãi và làm người lớn với năm con 18 tuổi ?

                  18 tuổi để mỗi ngày ra mộ cha ngồi yên.
                  Mỗi lần như thế,con đã viết cho cha . Viết như nói một mình.Viết xong rồi con bật lửa đốt trụi lá thư với những dòng nước mắt.

                  Viết mà không thấy phản ứng vui buồn của cha như ngày nào cha bật cười khi đọc bài thơ,bài văn đăng báo lần thứ nhất của con.
                  Viết mà không có sự hồi âm góp ý của cha.

                  Nhưng con biết.Cha vẫn sống,vẫn hiện diện trong con đấy chứ.Mỗi ngày,khi con nghe nhạc.Khi con đọc sách và mỗi khi con nghĩ đến cha như thế này. "


                  đăng sơn.fr

                  …à toi,père.Mon héro.Mon Idole.
                  #69
                    mưa phố núi 25.08.2011 13:50:27 (permalink)
                    Chú ơi ! thì ra đứng trước cha ,ai cũng thấy mình nhỏ bé.Vậy mà bây giờ còn bày đặt ăn hiếp bébe của chú ha.Chú thiệt là hư quá sá rồi ,Mưa không bao giờ ăn hiếp con cái của mình đâu.Ai lại ăn hiếp kẻ thân cô thế cô hơn mình chứ.Nếu Mưa mà ngon lành thì ăn hiếp người yêu,hay là chồng tương lai á ,ăn hiếp kẻ nào bự hơn mình ,mới bảnh chư !

                    Mưa rất vui khi tìm ra một anh con trai có hiếu thuở xa xưa
                    Mong cụ của chú vui mừng nơi chín suối.

                    Mưa không thể nào tưởng tượng nổi chú Đăng sơn làm linh mục...hahaha
                    ở đâu ra trí tưởng tượng phong phú vậy chú ơi ! a -mưa nhớ ra rồi !cái này trong văn học gọi là hiện thực châm biếm đây mà ,cũng na ná như CHÍ PHÈO của NAM CAO vậy đó...hihihi.

                    Chú Sơn mà là CHÍ PHÈO cháu xin vai Thị Nở
                    Còn như chú mà làm linh mục thì phải để dành vai Thị Mầu cho Mưa đó !
                    Mưa mà đeo yếm thắm bỏ bùa cho linh mục thì chắc khán giả phải cười đến bể rạp mất thôi...thử vai nhé.

                    ớ...ớ này là linh mục hỡi...linh mục ơi...ới...ơi !
                    anh như táo rụng sân đình...ấy là...đình...làng
                    Em như gái dở...ấy á....a à...đi rình của chua...
                    có gặp...thì em xin thưa...thương anh từ thuở...a là cái thuở...ây à...
                    tang tình...còn nằm nôi...

                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/4ECECCC05D7B414CB91A4975300ECDF8.jpg[/image]
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2011 13:52:44 bởi mưa phố núi >
                    Attached Image(s)
                    #70
                      dang son 25.08.2011 14:54:22 (permalink)







                      THỬ VIẾT BẰNG MỘT CÁCH KHÁC
                      ( để trả lời )





                      ______________________________





                      Bé !


                      Đáng lẽ thì vào giờ này chú đang làm việc.Vậy mà giờ này chú đang tà tà lạng ở đây.

                      Bé có biết tại sao không ?

                      Hôm nay chú cho phép chú " nghỉ hè " một bữa để sẽ lái xe đi thăm Bébé con trai của chú. Cách đây 130 cây số là cái tổ ấm mới tinh của nó. Chú đang tò mò xem nó bày biện ra sao và xem nó có u đầu và sứt trán vì vị cô người yêu nó đánh chưa ? Cô bé ấy cũng cao ngang ngửa bằng nó.


                      Tối hôm qua chú đã đi ngủ rất sớm vì hết xíu quách sau một ngày ngoan ngoãn làm việc.Nói là ngoan thì cũng không hẳn là thế.Có nhiều lần chú " xém hư " .Dễ hiểu mà thôi.Chú là đàn ông,mà hễ là đàn ông thì phải mê phụ nữ vì họ đẹp và duyên dáng. ( Giữa cái ĐẸP và SỰ DUYÊN DÁNG - chú chọn duyên dáng - Charme ! )

                      Chú xém hư đã nhiều lần vì một ánh mắt dịu,êm,sóng như trời biển.Hư vì một góc môi cười,một cử chỉ,một lời nói nhẹ nhàng,dễ thương.Và cái nghề của chú thì cũng dễ hư và dễ vào tù ngồi đếm lịch nếu thiếu tự chủ......

                      Bé cứ tưởng tượng một tí rồi sẽ thấy : Văn phòng bật đèn mờ chỉ đủ sáng ở bàn giấy.Nhạc nhả nhè nhẹ một tấu khúc từ những chiếc loa nhỏ ở đầu hai góc tường trắng,người đẹp ngồi trước mặt đang tỉ tê.Hình như đàn bà,con gái càng xinh đẹp hơn khi họ có tâm sự để buồn bã tỉ tê....


                      May mà chú biết đọc kinh,hãm mình và tu ....Nên...Cho nên....

                      Ngược lại đó,cũng có nhiều cái ca hóc búa khó ăn lắm.Chú rất sợ gặp những Cậu Ấm hoang đàng lắm.Hình như càng rảnh rỗi và càng có tiền của dư thừa thì chúng càng đổ chứng.Đêm đêm chúng la cà ở mấy cái tiệm nhẩy,hò hét cho đến sáng sớm.Chúng lấy ngày làm đêm,đêm làm ngày. Chúng uống rượu kinh hoàng lắm.Và có khi chúng than thở là không biết tình yêu là cái gì ? Chú lả người khi ngồi nghe chúng..

                      Mà thôi.Công việc là công việc.Ra khỏi cửa là chú phải quên đi để có thể sống với mình.Riêng mình.


                      ... Viết ! Viết cũng là một cách để quên và nhớ lại những điều.Có những gì cần giữ lại thì mình nhớ.

                      Bé thấy đó.Chú đã viết về cha chú,viết về thằng Bébé của mình... Khi viết như thế là cách mình đối thoại với mình và sống. Buồn vui mà sống.

                      Có nhiều lúc,chú đọc lại những gì Bé đã viết.Chú buồn cười vì Bé. Ngây ngô không phải ngây ngô.Nhưng lém lỉnh.Và chú phải chịu thua.Lắc dầu không thể trả lời được.

                      Có một đoạn viết,Bé đã nhắc đến chữ " Linh Mục ".

                      Bé có biết bài hát mang tên : " Vì tôi là Linh Mục " không ? - Những gì chú cần nói thì bài hát đó đã nói hộ dùm chú.

                      Chú nghĩ rằng Bé hiểu.


                      Vui nhé Bé.Khi nào muốn mưa thì cứ mưa.Tự nhiên mà mưa.........







                      đăng sơn.fr
                      #71
                        DongSuoiNgot 26.08.2011 00:45:17 (permalink)
                        Anh dangson,

                        Thỉnh thoảng Quế cũng chạy vào mục viết truyện để đọc những truyện ngắn của anh. Bình thường Quế chỉ lẩn quẩn ở mấy trang thơ thôi chứ không có đi lang lang dạo net dù Quế đã ở đây làm thơ cũng khá lâu. Có những lúc cạn nguồn viết thì mới bắt đầu tìm đọc lung tung, nhưng thật ra càng đọc thì càng rối, cũng như có một người bạn thân hay nói với Quế nếu mình đọc nhiều quá thì làm bộ óc sẽ loãng ra mà mất đi cái nguồn cảm xúc đầu tiên của mình khi bắt đầu khơi lên nguồn viết cho một ngày.

                        Thấy anh mang bài viết cho Quế về trang "Thư Từ Nơi Xa" của anh nên Quế nghỉ là anh muốn Quế trả lời ở đó, nên dù đã đăng bên trang thơ Quế cũng đã mang về đó cho anh. Chỉ mong mỗi khi anh vào đó viết sẽ phảng phất được cái mùi trầm thơm của quế mà không quên em bao giờ, để biết anh có thêm một độc giã rất trung thành.

                        Và biết anh cũng rất vui vì có cô nhỏ ở phố núi, uống nước mưa đổ về suối cả cuộc đời nhưng không có lấy nick Phố Núi. Nhỏ đó cũng nhỏ lắm nhưng thích gọi anh dangson bằng anh thay vì cái tiếng chú cho anh già hơn một chút, cho em còn được nhí nhảnh mà lẻo đẻo chạy theo sau lưng chú nắm áo đòi "kẹo mưa".

                        Mưa vẫn về mỗi chiều đấy chứ anh, mưa xen kẻ buổi sáng nắng và buổi chiều mưa nên mùa hạ bây giờ thật mát, cây cỏ và rừng lá rất xanh, hoa vẫn tươi và nồng nàn những mùi hương choáng ngập sân nhà. Mỗi một làn gió là mỗi một hạnh phúc kéo nhau về tỏa vào không gian đầy ấp. Những cơn mưa có đôi khi lướt qua rất nhanh nhưng cũng đủ làm mát dịu cái hừng hực của nắng hạ.

                        Hình như em có chút xíu khác anh dangson, có lẽ vì là người sống ở vùng đồi núi nên Quế rất thèm nắng và cũng rất khao khát mưa. Hai hiện tượng của đất trời không thể nào thiếu được.

                        Có những buổi chiều mưa thật buồn anh ạ! sương mù thật thấp, cái màu u u làm cho người ta có thể khóc được nếu là một người xa nhà, xa quê, xa thân thiết họ hàng... Nhất là những người sống một mình như Quế chẳng hạn. Nhưng mưa lại rất cần cho đời sống của núi, những dòng suối khao khát hứng mưa cho ta sự sống. Nên dù ngoại cảnh có buồn sao đi nữa Quế cũng cần mưa như cần hơi thở cho trái tim mình. Mà nếu mưa như những bài thơ của anh thì dù cho mưa bao nhiêu đi nữa Quế cũng xin tạ ơn trời, mà nhất là tạ ơn anh dangson với những hạt mưa biết kể chuyện hai bàn tay được tâm sự với nhau bằng những ngón tay đang thì thầm. Cái hạnh phúc là mình được nhớ và có những điều để nhớ.

                        Như thế đó...nên mỗi khi Quế chờ một cơn mưa là mỗi lần nhớ về anh với những hạt mưa của anh. Và cũng như thế đó Quế ước gì có một lần anh có dịp đến tận cái xứ núi này, một lần thôi cũng đủ anh ạ! một lần được nhìn thấy ngày nắng nơi phố núi có một sức hút hấp dẫn kỳ diệu đến dường nào. Và nếu anh đến nơi đây vào những ngày đầu xuân, có lẽ anh sẽ muốn cho thời gian ngưng đọng để được hít vào buồng phổi anh những luồng không khí thật mới từ những mùi thơm của vô số những loài hoa. Anh sẽ chạy bộ trên con đường mòn dưới những hàng thông buổi sáng và buổi chiều, anh sẽ ngừng lại bên một vách núi để uống nước của dòng suối ngọt mang về từ mưa. Lúc ấy Quế tình nguyện làm con bé Ngọt châm cà phê buổi sáng cho anh khi anh ngồi xuống bàn để viết những điều cần viết. Lúc ấy anh sẽ khăng khăng giải thích cho bé hiểu "vì sao ta phải cần viết" ?

                        Cám ơn anh dangson đến thăm Quế với cơn mưa chiều thật đầm ấm.
                        #72
                          Kiều Giang 28.08.2011 18:19:26 (permalink)
                          Tình cờ được biết Quế qua bài thơ hay " BA HẠT DẺ THẦN KỲ " gửi vào trang thơ của KIỀU GIANG, có lẽ bạn cảm tác bài TRONG GÓC TỐI THIÊN ĐƯỜNG.Xin cảm ơn và được cùng bạn dạo quanh cõi thi ca.Chúc bạn đạt được những ước mơ nghệ thuật.
                          #73
                            dang son 29.08.2011 15:47:16 (permalink)






                            NGẮN !



                            ______________________________




                            Ngắn - Rất Ngắn là cái tựa truyện ngắn có nhiều tập như một cuốn film bộ của Hàn Quốc mà chú đã và đang viết.

                            Tập truyện này có những mẫu đối thoại nho nhỏ giữa hai người yêu nhau,ghét nhau và muốn bỏ nhau đã nhiều lần.

                            Người đọc lưng chừng thì không bao giờ biết tại sao họ muốn bỏ nhau khi đang rấm rứt yêu nhau.Tình yêu có những điều rất dị kỳ và phức tạp. Người ta làm quen nhau ở một chốn rất tình cờ và đến gần nhau để yêu nhau.Đắm đuối để yêu.Nhắm mắt và hi hí mắt để yêu.

                            Yêu cho đã rồi cắn nhau,có khi đấm đá nhau huỳnh huỵch.

                            Kỳ lạ !


                            Vừa rồi,có cái bà nọ đến gặp chú để tư vấn ( Tư Vấn chứ không phải là Tự Vận ! ) Bà phàn nàn :

                            - Tụi tui cứ cãi nhau hoài.Ngày nào cũng cãi.Có khi còn cào cấu nhau.Thảm lắm !

                            - Càng cắn càng thương nhau.Có gì mà thảm ?!

                            - Càng ngày hắn càng đổ lì, ông ạ !

                            Tôi ghét cái lì của hắn.Nhìn mặt là thấy ghét.


                            - Thế bà có muốn bỏ hắn không ?

                            - Hơ..hơ..Ông hỏi kỳ cục !

                            - Cứ bỏ hắn thử xem sao ?

                            - Bỏ rồi mà lại thấy nhớ.Càng xa càng nhớ...


                            Bé thấy không ? Kỳ cục như thế.Nói một hồi,rên một hồi lại huề vốn.Chú không phải là nhà cố vấn ái tình.Chuyện ái tình muôn đời là chuyện lẩm cẩm.Vì thế, chú đang nghĩ cách viết làm sao cho hai người tình trong truyện của chú bỏ nhau.

                            Đáng đời ! ( Bé có nghĩ là chú đang ác không ? )


                            Ngừng ở chỗ này nhé - Vì cái tựa có chữ : NGẮN !





                            đăng sơn.fr
                            #74
                              mưa phố núi 29.08.2011 16:10:16 (permalink)
                              người gì ác ! như con chim dòng dọc
                              cho ế vợ suốt đời !
                              còn ngôi chùa trên núi
                              chờ người đó người ơi !...ơi
                               
                              chú bảo ngắn-nên mưa phải vâng lời.


                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/5052A7A408E848BF9DF523A4E1A1D700.jpg[/image]
                              Attached Image(s)
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 18 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 268 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9