CHUYỆN ĐỜI - CHUYỆN NGƯỜI - Psy.
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 10 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 146 bài trong đề mục
dang son 19.08.2011 02:00:08 (permalink)



28. BA CÁI HẸN




______________________________________




1. NGỰA QUEN ĐƯỜNG CŨ



Gọi Hắn là " Ngựa " thì thấy tội nghiệp cho loài ngựa.Ngựa có tính trung thành.Hắn có cái mặt dài như ngựa và hắn hay nổi loạn ngoài đời .Mặt Ngựa đang ở trong nhà thương tù.Tay chân bị băng bó sau lần tấn công một cái tiệm kim hoàn.

Cái hẹn nằm trong phòng nhà thương có cảnh sát canh gát.

Hắn nói với cặp mắt hung hãn :

- Tưởng cái gì ? Ai ngờ họ gửi đến cho tớ một thằng Psy mặt chệt !

- Tôi không phải là người tàu.Tôi đủ sức để nói chuyện với ông.Hãy yên tâm.


Hắn chồm người lên bàn giấy.Khuôn mặt dài vơí hàm răng hô mở rộng như muốn húc và cắn :
- Tôi không có bệnh gi để chữa trị.Tôi vào tù ra khám quen rồi.Lần này có xử thêm vài năm tù cũng thế thôi.

- Toà án gửi tôi đến để tìm hiểu và giúp ông .

- Ông mà giúp gì được cho tôi ?

- Hãy nói về ông.Tôi nghe.

- Tôi thù ghét tất cả loài người.Cha mẹ tôi bỏ rơi tôi từ lúc bé.Cha nghiện ngập.Mẹ làm điếm.Rời viện mồ côi,tôi bụi đời và cướp giật.Hết phim !

- Ông yêu gì ? Ghét cái gì ?

- Tôi hả ? Tôi yêu sex,yêu cách ngủ trên bụng đàn bà,thích đánh đấm,uống rượu và thích tiền.Còn ghét hả ? Hahahaha.Đã nói rồi.Ông điếc hay sao ? Tôi ghét loài người

- Loài người đã làm gì ông ?

Hắn thở phì phì,gấp gáp :

- Con người chỉ là sự gian dối,đố kỵ.Tôi muốn đặt trái bom để tiêu diệt hết loài người

- Ông có đầy đủ chứng cớ về cái gian dối bẩn thỉu của loài người như đã nói không ?

Hắn gầm gừ.Mắt quắc ngược :

- Thằng bố của tôi đã hiếp dâm ba lần.Nó đẩy mẹ tôi vào con đường bán thân.Nó đã hiếp luôn đứa em gái của tôi.Khốn nạn !

Im lặng kéo dài.Rồi ngựa chứng hí lên :

- Nghe thế đủ chưa bác sĩ ? Sau đó,tôi nghe mẹ tôi chết vì Sida.Tôi nổi loạn.Không giết người nhưng cướp của,ăn chơi cờ bạc...

- Ông đang ao ước điều gì ? Ông có thấy mệt mỏi chưa ?

- Tôi chưa hiểu các câu hỏi của ông ...

- Ý muốn nói : Ông có nghĩ là sẽ dừng chân với một mái gia đình yên ấm và có một công việc làm vững chắc ?


Lại yên lặng.Ngựa có vẻ suy nghĩ và nói nhanh :

- Ông nghĩ rằng tôi có thể làm được điều đó ? Khó lắm !


Câu chuyện ngừng lại ở chữ " Khó Lắm " vì giờ consultation đã hết.Gã đàn ông có vẻ thay đổi một phần nào ở thái độ,gã nói với cái bắt tay nghiêng.Dáng điệu dè dặt :

- Lần sau ông có thể nói cho tôi biết làm cách nào để ngừng chân được không ?



Tôi rời căn phòng sơn màu trắng toát,từ giã người cảnh sát gát cửa với ý nghĩ cũ xưa : " Chẳng biết câu ngựa quen đường cũ của người xưa có còn đúng không ? "






2. - BI ( S ) .



Chữ nghĩa của Việt Nam có nhiều nghĩa khác nhau nếu thêm vào cái dấu sắc huyền hỏi ngã...

Trên tập hồ sơ của tôi có ghi cái hẹn với chữ : BI ( S ).
Bi(s) ở đây đưọcviết tắt từ chứ Bisexuel Lưỡng Giống ! .Viết theo kiểu Việt Nam nếu thêm cái dấu sắc trên chữ Bi có nghĩa là Bí - Bí mật - Bí hiểm - Tẹt ngòi.....

Người đàn bà trẻ,36 tuổi.Cái tuổi đang đầy đủ hương phấn.Nàng có nghề nghiệp tốt với cái bằng luật sư,lương lậu vững ! Sắc diện được xếp vào loại khá,có nghĩa là cao ráo,điện nước đầy đủ.Trán nàng rộng,mắt to,mũi thẳng,môi hình trái tim....Nàng đang mắc phải cái bệnh Bí.Bí tình,bí đời,bí tắt....và hồ sơ tâm trạn của nàng có cái tên là Bi ( s ).Dễ nhớ !

Hãy nghe nàng kể chuyện :

" Tôi là con nhà khá giả.Bốtôi là một kỹ sư đã về hưu.Mẹ tôi là giáo viên.Chúng tôi dã khổ sở vơí cái tín hkeo kiệt bủn sỉn của ông bố.Ông mê tiền và không chịu xài tiền.Ông gom gop& để cúng hết vào chứng khoán đầu tư.Mùa đông trong nhà,ông không bao giờ cho vặn lò sưởi.Mùa hè,ông bắt chúng tôi tắm ở cạnh cái giếng ngoài vườn.

Mẹ tôi chiụ đựng ông quá lâu và đã ly dị gần 3 năm nay.Em trai tôi bỏ đi lúc 18 tuổi và không bao giờ trở lại thăm nhà.Tôi cắn răng để học ra trường và cũng không muốn trở lại thăm bố.Ông ta đang sống một mình trong căn nhà rộng lớn và vừa mất hết khi có cuộc xuống dốc khủng hoảng tài chính...


- Nhưng cô đã có một đời sống riêng cho mình. Bây giờ,cô bị chuyện gì ?


Nàng ném ánh mắt sắc sảo ra phía trước.Giọng điệu đầy nét buồn phiền nhưng kiêu hãnh :

- Tôi thấy chán tình người,tình đời và đang chịu nhiều áp lực trong nghề nghiệp.Con người tởm quá ! Nhất là bọn đàn ông.Họ chỉ thích nghĩ về sex và vì sex !

- Nói như thế có nghĩa là cô đang chán ghét đàn ông ? Thật sự ?

- Tôi " yêu " cả hai phái.Đực và cái.Tôi đến với họ chỉ đơn thuần về tình dục.

- Hãy nói về nghề nghiệp của cô ?

- Job của tôi tốt ! Tốt trên sụ gian lận tráo trở của bọn thân chủ.Họ tráo trở và lắm khi tôi lại làm cho họ thắng cuộc !

- Cô đang nghĩ đến chuyện giải nghệ ?

- Sao ông biết ?!

- Cô đang nghĩ gì ? Cô muốn cuộc đời của mình ra sao ?


Cô luật sư ngần ngừ,suy nghĩ khá lâu :

- Lắm khi tôi chẳng biết phải nghĩ gì ,làm gì ... Tôi lỏng chỏng giữa cái muốn và không muốn.Tôi muốn bỏ tất cả và đi thật xa.Đến một chỗ vắng người và làm lại từ đầu bằng con số không.Có thể tôi đi với một cô bạn gái,cô ta là hoạ sĩ và biết nắn tượng.Cô ấy rất hợp với tôi trên giường ngủ ...

- Cô ấy có bao nhiêu phần trăm hormone nam tính ?

Người đàn bà ngần ngừ :

- Câu hỏi này hơi khó.Cứ cho là 60 % đi.Cô ta có nhiều nét đàn ông .Rồi sao ?

- Như vậy,trong cái tình này,cô sẽ là đàn bà,và cô sẽ đẻ con ?


- Không bao giờ có con cái.Tôi không tin vào cuộc sống gia đình.Còn ông thì sao ?

- Cô biết về tôi để làm gì ? Vả lại,nếu có vấn dề,tôi sẽ không nhờ vào cái cabinet của cô.

- Tại sao ? Tôi không đủ khả năng ư ?

- Kỳ sau,tôi sẽ trả lời cho cô.Tôi nghĩ : vơí sự thông minh sẵn có;cô sẽ tự hiểu tại sao.


Cô thân chủ lắc đầu vói cái vẻ mệt mỏi sẵn có.Cô đứng dậy,nhìn vào đồng hồ tay và từ giã .Cô nói với theo :

- Ông không thể trả lời ngay về cái tại sao ư ?


Tôi tiễn cô ra cửa với ý nghĩ riêng : Khi ta đã không có niềm tin vào đời sống và nghề nghiệp thì ta sẽ chẳng làm được một công việc gì cho hoàn hảo.Thế thôi !





3. CÁI HẸN THỨ 3 TRONG NGÀY.



Con người không phải là một cái máy.Đã cảm thấy mệt cái đầu.
Còn hai giờ nữa là đến cái hẹn thứ ba trong ngày.Cái hẹn lần này là dành cho một cậu trẻ măng,thuộc loại công tử,con ông cháu cha.Cậu ta đang có một đời sống vương giả.Vậy mà cậu lại hay chán chường,buồn bực.

Cậu ấm muốn gì khi dến phòng mạch của Psy ?


Tôi ngồi xuống bàn giấy.Gọi phone cho cô thư ký để đẩy lùi cái hẹn đến 4 ngày sau. Khi có nhiều của,lắm tiền,thiết tưởng người ta cũng phải có đủ thời gian để chờ một cái hẹn .....





đăng sơn.fr
#31
    Đào Nam Hoà 19.08.2011 04:20:51 (permalink)
    " Chẳng biết câu ngựa quen đường cũ của người xưa có còn đúng không ? "

    "Ngựa" thì thường là đúng với câu trên, anh Sơn ạ, còn "người" thì có khi đúng khi không! Con người không phải là con ngựa không cương! mà cũng không phải là cái máy!

    Đọc mấy bài viết loại Psy, chắc bữa nào phải nhờ anh "tư vấn" mấy chiện quá!

    Thân mến
    #32
      dang son 22.08.2011 02:44:16 (permalink)





      SUPER STAR .




      ___________________________



      Tôi có tật ghét chữ Star -Super Star - Siêu Sao !

      Có cái gì không thật khi nói về danh từ này.Giả tạo.Cách Biệt ! Nhưng cậu nhỏ đang ngồi trước mặt tôi là THẬT.

      Đang có thật như lời cậu Ấm kể lể :

      - Tôi rất muốn được nổi tiếng.Tôi muốn mọi người biết đến tôi ở khắp nơi...

      - Nổi tiếng về điều gì ? Cậu đang làm nghề gì ?

      - Tôi học về kinh tế. 2 năm. Đã bỏ học.Hiện nay chẳng làm gì.Cha tôi là một ông chủ hãng điện tử rất nổi tiếng ở vùng này.

      - Cậu đang ở với bố ?

      - Không. Bố tôi cho tôi một căn hộ ở khu đắt tiền nhất thành phố.Nhà rộng hơn 100 thước vuông.Đầy đủ.


      Cậu Ấm nói một hơi dài về những cái tiện nghi vật chất.Nhà cậu có đầy cửa kính bao quanh để nhìn xuống cả một thành phố rực màu.Những chiếc xe loại bỏ mui thể thao đắt tiền của cậu và chung quanh cậu có biết bao vệ nữ bao quanh.Màu da bánh mật và khuôn mặt diển trai chỉ còn thiếu một điều : Sự nổi tiếng.

      Cậu trở lại vấn đề :

      - Ông biết không ? Đã bao năm nay,tôi bị bức rức khó chịu với những chương trình Real TV.Mấy đứa xuất hiện trên đài chỉ thuộc hạng hạ lưu..

      - Và họ đã nổi tiếng ! Cậu muốn nổi hơn họ trên lãnh vực nào ?


      Cậu nhỏ có vẻ hơi bí.Cái mặt đẹp trai,dỏm dáng nhăn nhó :

      - Tôi đang thử sáng tác nhạc Rap !

      - Cậu có học nhạc ? Bao nhiêu năm rồi ?


      Cậu Ấm có vẻ bẽn lẽn :

      - À ! Không . Tôi tự học.Vả lại đã có máy móc hiện đại trợ giúp.Điều này thì tôi không lo lắng cho lắm.

      - Ý cậu muốn dược nổi tiếng về ca nhạc thần tượng trên đài truyền hình ?

      - Đúng vậy.Mà thấy khó quá nên tôi ngần ngừ và bức rức ....

      - Sao cậu không học hỏi để nối nghiệp cha cậu trong ngành điện tử ?

      - Không thích. Cha tôi và tôi khác nhau.Ông ấy chỉ biết làm giàu và thích quyền lực.

      - Quyền lực của cha cậu có thể giúp cậu nổi tiếng ?

      - Không.Tôi muốn tự tôi nổi tiếng trong việc ca hát và trở thành một ngôi sao sáng.


      Ánh mắt cậu nhỏ sáng rực như đang có muôn ngàn vì sao lấp lánh đêm.

      Không nỡ phá đi giấc mơ của cậu,tôi tiễn cậu ra cửa với cái mẫu báo vừa cắt ở một cuốn tạp chí.Bản tin nói về một thằng nhóc mới 22 tuổi đã lao vào gầm xe tự tử chết sau khi đã tham dự xong một chương trình TV thuộc loại rác rưởi để được nổi tiếng.

      Mắt cậu Ấm buồn rũ.Có một khoảng mây đen hiện lên trong mắt cậu.Cậu biết rõ rằng mây đen có thể che khuất một khoảng trời sao....




      đăng sơn.fr
      #33
        dang son 29.08.2011 02:10:53 (permalink)



        30. KHI TÔI CHẲNG CÒN AI.




        _________________________________





        - Tôi đang nghĩ là mình đang sống ở một quãng đời vô vị nhất.Không người thân.Không bạn bè...

        - Đó là điều ông NGHĨ hay là điều ông đang SỐNG THẬT ?


        Người đàn ông trung niên nhíu mày,lộ vẻ suy tư :

        - Theo ông,thế nào là Nghĩ và sống thật ?

        - Điều ông đang nói là điều ông đang nghĩ.Hành động phát xuất từ ý nghĩ.Ý nghĩ nảy sinh ra lời nói.


        Lại nhăn mặt :

        - Tôi thấy cuộc đời quá phức tạp !

        - Phức tạp ở lãnh vực nào ?

        - Tôi thấy con người sinh ra để khổ sở và để chết.

        - Trước khi chết,ta làm gì ?

        - Ta sống một cách khổ sở và tôi nghĩ là tôi đang khổ sở trước những câu hỏi của ông.

        - Ông phải làm cách nào để thoát ra cảnh khổ sở ấy ?

        - Tôi...Tôi không biết. Ông khuyên tôi cách nào ?


        - Tôi chẳng có gì để khuyên ông vì tôi không là ông và không đang sống theo cách của ông ?


        Bảng định lý phân tâm của người đàn ông đã kể một câu chuyện đời có hoàn cảnh sống . : Ông có người mẹ bỏ đi theo nhân tình là bạn thân của cha ông.Cha ông giết người bạn và giết vợ,vào tù.Từ đó,ông ta sống một mình.Không còn tin tưởng vào tình bạn,tình người và cũng chẳng tin vào tình yêu là điều có thật.Ông ta chỉ nhìn thấy và chỉ tin rằng điều bất hạnh của mình là điều có thật và sẽ bám víu ông cho đến ngày cuối đời.


        Nhưng nếu chịu khó nhìn và nghiệm lại từ tất cả những cơn bão tố thiên tai đã xảy ra,ông ta sẽ nhìn thấy một bầu trời quang đãng yên lành hơn.Để thấy được điều tươi sáng này,ông ta cần phải có thì giờ và biết cách dọn dẹp những đống tro tàn trong ký ức.

        Điều này,tôi sẽ giúp ông.Nếu ông ta muốn.




        đăng sơn.fr
        #34
          dang son 02.09.2011 00:43:43 (permalink)



          31. HIỀN .



          ____________________




          - Hình như mọi sự sui xẻo đều đến với tôi

          - Tại sao nói như vậy ?


          Cô gái xịu mặt; Cô không nhận ra điều may mắn mà trời đã ban cho cô về sắc diện.Khuôn mặt cô cân đối,mắt to ,sâu,mũi dọc dừa,cánh mũi đều đặn trên cái miệng rất xinh.Nói thẳng ra thì cô là một người đẹp !


          Cô gái đẹp tiếp tục kể lể :

          - Thi tú tài,tôi cũng rớt hai lần.Thi lấy bàng lái xe thì mãi đến lần thứ tư mới đậu.Lấy chồng một lần,xảy thai hai lần.Ly dị - Thất bại.Đi làm thì bị đồng nghiệp bắt nạt,chủ đuổi lên đuổi xuống...

          - Trong tất cả những lần như vậy,cô nghĩ tại cô đến bao nhiêu phần trăm ?


          Cô không trả lời được,nhưng nói :

          - Cái số của tôi không may mắn !

          - Muốn có may mắn,ta phải làm gì ? Cô biết không ?

          - Mỗi người có cái phần số riêng,tôi nghĩ vậy.


          Cô gái hiền lành ngồi khoanh tay trước ngực.Dáng nhỏ bé dễ thương.Ở cô có một cái gì đó rất mong manh,dễ vỡ.Chuyện cải hoá cái ý nghĩ của cô để đi đến việc chuyển hướng tất cả những lối đi của dời sống không phải là dễ.

          Tôi thử hỏi cô một câu chót :

          - Nè ! Cô có muốn khỏi trả tiền honoraire bữa nay không ?

          Đôi mắt tròn mở to.Cái đầu lúc lắc :

          - Không trả tiền sao được ? Bác sĩ lấy tiền đâu mà trả các chi phí của phòng mạch và nhân viên ?


          Tôi cười,bắt chước cái hiền lành của cô :

          - Nè ! Phải biết nói chữ KHÔNG nghe. Đừng lúc nào cũng nói Ừ,nói Oui thì vận may sẽ không bao giờ đến.Tình yêu cũng sẽ vỗ cánh bay đi thêm một lần nữa.


          Chuyện của cô còn dài.





          đăng sơn.fr
          #35
            dang son 08.09.2011 20:48:53 (permalink)




            32. TÌNH NGOÀI - TÌNH TRONG





            ________________________________________




            Người đàn ông nói rất nhanh,tốc độ nói như kiểu tàu chạy tốc hành :

            - Vợ tôi và tôi là cả hai thế giới.Bà ấy hay kết án tôi đủ thứ.Cứ điệu này thì sẽ đi đến chuyện chia tay.

            - Kết án về điều gì ?

            - Tôi mang nhiều cái tội.Tội đi làm về không giúp việc nhà.Tội thích tụ tập bạn bè.Tội lạng quạng đa tình....

            - Theo ông,cái tội nào nặng nhất ?



            Cái ông đẹp trai nhăn mặt :

            - Tội đa tình .

            - Ông có thể nói rõ hơn về cái tội này không ?


            Tốc độ nói nhanh hơn,chứng tỏ sự quá nhạy cảm không điều chỉnh kịp thời ý nghĩ :

            - Tôi thích đàn bà và thích sự chinh phục,tôi yêu hầu hết các cô bạn thân của tôi .....

            - Ah ! Yêu theo kiểu nào ?

            - Kiểu hò hẹn đi uống nước,kiểu mắt chìm trong mắt và âu yếm nhau.

            - Ông thiếu những điều đó ở bà nhà ư ?

            - Lúc xưa thì bà ấy lãng mạn nhưng kể từ khi có con cái và việc làm thì bà có vẻ ờ hờ trong việc tình cảm và chăn gối.
            Theo ông,làm đàn ông có tội lắm không ?

            - Dĩ nhiên rồi. Vả lại ông đang ở cái tuổi lưng chừng 50 .Ông đang sợ già để không kịp yêu và ông muốn chạy cho kịp thời gian.....

            - Ông nói thế làm tôi buồn !

            - Này ông ! Ông có phân biệt được thế nào là lãng mạn,thế nào là đa cảm và đa tình không ?

            - Bác sĩ à ! Tôi không phải là một nhà văn.Tôi chỉ biết nghe trái tim mình đang đập và tôi không thích nhức dầu về những cái définition.



            Ông khách chìa tay nhận lấy một tập giấy để làm những cái test trắc nghiệm.Trong những bài test ấy có câu hỏi sẽ làm ông ta nhức đầu,nhức tim và khó trả lời :

            " - Theo Bạn : Tình yêu là gì ? Làm cách nào để phân biệt được rõ ràng giữa tình dục và tình yêu ? "






            đăng sơn.fr
            #36
              dang son 11.09.2011 02:00:34 (permalink)




              33.

              A QUOI ELLE SERT,LA VIE
              Đời sống là gi ?

              ____________________________________




              Buổi họp đang xảy ra khá ầm ĩ.Hầu như ai cũng cần nói và dành nói.Con người có hai cái tai và chỉ có một cái miệng.Cũng may !

              Tôi cảm thấy bắt đầu mệt mỏi.Mệt với những câu được lập đi,lập lại : " Cắt giảm ngân sách.Giảm tối đa việc gửi người tái khám.Ép chỗ này,ngừng chỗ kia... "

              Bà đồng nghiệp ngồi cạnh nói sau những cái ngáp dài của tôi :

              - Cậu mất ngủ đêm qua hả ?


              Không đợi câu trả lời,bà đẩy cho tôi một lá thư của đứa bé gái 12 tuổi.
              Con bé hỏi :

              - A quoi sert,la vie ? Đời sống là gì ? Sống để làm gì ?

              Chữ của con bé không thẳng hàng,nét chữ đầy những cắt khoảng,nguệch ngoạc nói lên sự bức xúc.

              Đợi tôi đọc hết lá thư khoảng chừng năm hàng,bà Halmos - chuyên về phân tâm học - đẩy cuốn tạp chí Psychologies của tháng 9 đến trước mặt :

              - Cậu xem đi.Đây là bài trả lời của tớ .


              Tôi đọc - chậm rãi :

              " Bé à !

              Có đầy những câu hỏi rất buồn bã của Bé mà Cô đã đọc.

              Bé !

              Tại sao đời sống này hiện hữu ? Hiện hữu vì có một người đàn ông và đàn bà ( cha mẹ của chúng mình ) yêu nhau.Họ yêu nhiều hay yêu ít hoặc chẳng yêu tí nào nhưng vẫn là cách để thân xác hoà nhập và hạ sinh ra một đứa trẻ.
              Người mẹ mang bầu và đẻ con với sự có mặt của người cha hoặc không có mặt...

              Đẻ con ra đời có nghĩa là " cho một đời sống " - Nhưng không hẳn là thật sự đúng như thế.Có những bậc cha mẹ sinh con nhưng CHẲNG CHO ĐỜI SỐNG đúng vơí cái ý nghĩa là yêu thương,dạy dỗ,chăm sóc để đứa con biết thức dậy,yêu đời và tiến bước....


              Bé à ! Những bậc cha mẹ này như thế có thể là do cha mẹ họ đã không cho họ một đời sống đúng nghĩa,và họ tiếp tục đi trên con đường không tình yêu.

              Bây giờ,cô trả lời cho Bé cái câu hỏi : " à quoi elle sert,la vie ? "

              Sống để có thể làm được và phụng sự những điều mà con người muốn sử dụng trong cuộc sống.Bởi vì đời sống hiện diện và nó cho phép ta làm những điều mà ta hằng ao ước.

              Ở số tuổi 12,bé đang có nhiều sự khó khăn nhưng sau cái đời sống gia đình,hãy chọn lựa và tìm sự quyết định cho cuộc đời về nhau : một nghề nghiệp như thế nào ? Một tình yêu đôi lứa ra sao ? Và nhất là phải cật lực trong việc học vấn,bởi vì trường học là cánh cửa của thế giới.

              Bé hãy giữ câu trả lời của cô trong một góc tim óc để có thể nhớ lại vào những ngày buồn bã nhất của Bé.Cô gắng và can đảm lên - Bé ! "



              ...


              Tôi đọc xong và tỉnh ngủ.




              đăng sơn.fr
              #37
                dang son 15.09.2011 22:29:11 (permalink)





                34. ĐEO MẶT NẠ VỚI ĐỜI.




                --------------------------------------------------




                Bàn tay mở rộng và cách bắt tay cho biết cách thức cởi mở và sự rộng rãi của người đàn ông ,nhưng ông có một cái tật là nói quá nhiều.

                Trong vòng 15 phút,người nghe có thể " xem " được một phần lớn cuốn phim đời của ông.Ông lớn giọng phàn nàn về đời sống,việc làm và cái tệ bạc của bạn bè.Đời của ông là một chuỗi ngày cay đắng.Việc làm là những bất định liên tục,bạn bè là những bội phản triền miên....


                - Vợ tôi đã bỏ tôi từ 3 năm nay

                - Tại sao ?

                Ông thở dài :

                - Bà ấy nói là không thể nào chịu được cái hay lèo nhềo rên rỉ của tôi...

                - Việc làm hiện tại của ông tốt chứ ?


                Ông lại nói một hơi dài về những cái bạc bẻo khốn nạn của lũ chủ nhân.Hiện tại thì ông làm việc cho một hãng quảng cáo.Lương cực thấp !

                - Còn bạn bè của ông ? Họ ra sao ?


                Lại thêm một tràng đại liên để kể về những điều gian dối,hững hờ và phản trắc của lũ bạn theo kiểu : " Còn tiền còn bạn.Hết tiền thì.... "

                Ngừng tràng súng chừng 5 giây để nghỉ mệt,ông ta hỏi.Đột ngột :

                - Ông có biết tại sao tôi nói quá nhiều không ,ông ?

                - ... ...

                - Vì tôi muốn thoát ra khỏi cái im lặng quá to lớn trong đầu mình.Thế giới của mình tôi chẳng còn ai....May mà tôi còn lại con chó trung thành để hủ hỉ.Lắm lúc,tôi thấy loài vật còn trung thành hơn loài người.


                Và ông thân chủ lại say sưa nói...Nói và nói....





                đăng sơn.fr
                #38
                  dang son 23.09.2011 12:01:48 (permalink)



                  ________________




                  ... 1 + 1 = ....




                  ________________



                  * Act 1.



                  Bà vợ tỏ vẻ đau khổ . Bà nói :

                  - Chồng tôi tỏ ra hờ hững với tôi

                  - Hờ hững về chuyện gì ?

                  - Ông ấy lơ là,không nói chuyện vơí tôi và lơ là cả việc chăn gối.Hình như ông ấy đang chán tôi .

                  Người đàn bà có thân hình hấp dẫn thở dài,bà ngóng cổ như có vẻ chờ câu hỏi tiếp theo.Bà phàn nàn không ngớt về chuyện vợ chồng sau 20 năm chung đụng.Tình yêu đã nguội và nhạt nhẽo như ly cà phê loãng đá.

                  - Ông ấy sống với tôi như một cái máy.Bảo đâu làm đó.Im thin thít !

                  - À,thì ra thế .Như vậy ,người cầm quyền trong nhà là bà ?

                  - Tại tính tình ông ấy hiền lành quá ! Bao nhiêu quyết định tôi phải nắm.Không thì hỏng việc...

                  - Hỏng việc gì ?

                  - Từ chuyện làm ăn đến sự học hành của con cái,chuyện tài chánh..tất cả đều do một tay tôi.

                  - Có nghĩa là sao ?


                  Bà ta nói như hét lên :

                  - Trời ơi ! Có vậy mà ông cũng không hiểu.Có nghĩa là ông chồng của tôi chỉ là một cái tượng,một gã bù nhìn.

                  - Và như vậy là bà tha hồ mà bắt nạt ông ấy ?

                  - Dĩ nhiên rồi.Vơí một kẻ thụ động như thế....

                  - Bà có bao giờ nghĩ đến chuyện có một tình nhân ?


                  Bà vợ thản nhiên :

                  - Có.Đôi ba lần rồi.Nhưng tôi lại không muốn bỏ chồng.

                  - Bà muốn gì ?

                  - Tôi không hiểu điều ông đang hỏi

                  - Thật không ?


                  Đôi mắt đẹp gật đầu và mở to cho thấy sự bối rối trước câu hỏi chính của vấn đề.Ta có quyền lực,ta nghĩ là ta đang có được điều ắt có và đủ.Tính ra thì ta vẫn còn thiếu một vài điểm then chốt của tình yêu.Khi tình yêu nguội lạnh rồi,ta phải làm sao ? Hâm nóng lại còn kịp không ?



                  .....



                  * Act 2.



                  Nghe lại câu hỏi : Bà muốn gì ?.Lần này,người vợ hiểu mình muốn gì.Bà nói :

                  - Tôi muốn có người chồng bộc lộ rõ cái đàn ông tính.Phải mạnh dạn trong sự quyết dịnh.Có hoặc không phải rõ ràng.

                  - Nhưng thế đứng và áp lực của bà mạnh quá ...

                  - Tôi phải làm sao bây giờ ?

                  - Lấy chồng khác.

                  - Non !

                  - Hay là cứ để như thế ?

                  - Gã nhân tình của tôi không chịu.


                  À,thì ra thế.Cái nửa muốn nửa không của người đàn bà đã là một điều khó.Có lẽ trong đời sống lứa đôi hiện tại,bà ta đã quên rằng : Nàng + Chàng = ... 3 < ( 1 + 1 = 3 )

                  < Tôi,Chàng và " nhân vật " thứ 3 là đại danh từ : Chúng Tôi ( Đôi lứa - Nous ) !




                  đăng sơn.fr
                  #39
                    dang son 29.09.2011 01:09:46 (permalink)




                    ..


                    36. ĐỜI ( có thật ) BUỒN TÊNH ?




                    ___________________________________________




                    - Tôi có một căn bệnh buồn khó chữa !

                    - Theo cô,đó là tâm trạng hay là một căn bệnh ?

                    - Những nỗi buồn phiền cứ bám víu lấy tôi nên tôi nói là một căn bệnh.


                    Đôi mắt đẹp chứa đầy những khoảng tối lắng nghe câu hỏi tiếp :

                    - Cô buồn những chuyện gì ? Và đã từ bao lâu ?

                    - Tôi luốn cảm thấy trống trải như bị bỏ rơi.Từ gia đình đến bạn bè...


                    Hồ sơ bệnh lý và tâm trạng cho biết cô sinh trưởng trong một gia đình trung lưu.Cha mẹ cô bỏ nhau,cô phải ở vơí ông bà ngoại cho đến khi trưởng thành.Học ra trường,hành nghề kiến trúc sư.Cô hiện sống độc thân và sợ lập gia đình,sợ ràng buột.


                    Cô gái mở to mắt,hỏi một câu bất ngờ :

                    - Ông có biết tại sao tôi sợ lập gia đình không ?

                    - Biết.Vì cô sợ sẽ phải bỏ nhau như cha mẹ cô.

                    - Có lẽ thế. Tôi ghét danh từ cha và mẹ.

                    - Nhưng những đứa con cũng là niềm vui của mái gia đình có cha và mẹ ....

                    - Tôi đã nhìn thấy chung quanh tôi có biết bao thảm cảnh gia đình.Phần lớn họ bỏ nhau

                    - Cô thấy được bao nhiêu phần trăm của sự hạnh phúc gia đình ?


                    Cô gái ngó xuống mặt đất :

                    - Tôi không biết. Chỉ biết là tôi mang cái tâm trạng buồn phiền triền miên.Đời sống này buồn tênh !


                    - Hãy để tôi kể cho cô nghe một mẫu chuyện được ghi lại của bà bác sĩ Rachel Rewen :

                    " Cậu thanh niên ấy là một lực sĩ thượng hạng,luôn thành công.Cậu đã có tất cả những điều bậc nhất trong đời sống,từ những cô bạn gái tuyệt đẹp,từ những chiếc xe đắt tiền nhất và mạnh nhất.Cho đến ngày cậu ta bị một cái tai nạn phải cưa chân và phải bỏ nghề.Cậu đâm ra buồn rầu,chán nản,bỏ học và uống rượu,nghiện ngập và cho rằng mình là nạn nhân của một sự bất công của định mệnh,và cậu luôn luôn nổi giận....

                    Trong những lần đến phòng mạch Psy của bà Rewen,cậu hay cắt và mang theo những mẫu báo có đăng tải những bản tin về những tai nạn thảm thương mất mát.Cậu ta có vẻ suy nghĩ đến những cái bất hạnh của người đồng trang lứa.

                    Bà Rewen khuyến khích và hỏi xem cậu có muốn đến thăm cho thấy rõ hơn các tình cảnh thảm thương ấy trong các nhà thương không ?

                    Từ đó,cậu thanh niên đã đến gặp và bỏ sức an ủi,trợ giúp rất thường xuyên các gia đình và những người bất hạnh...Sự bất mãn và giận dữ của cậu đã lắng dịu theo thời gian.Cậu cảm thấy mình thật sự có ích lợi cho cuộc đời.


                    Nghe xong câu chuyện,mặt cô gái thấy có vẻ dịu đi với câu hỏi :

                    - Ý ông muốn nói là tôi hãy làm giống như cậu trẻ ấy ? Và ông có nghĩ là nỗi buồn chán trống trải của tôi sẽ qua đi ?

                    - Tôi khẳng định cho câu hỏi thứ nhất.Còn câu hỏi phần sau của cô thì tôi không trả lời được vì tôi không phải là một thầy bói.Này cô nhỏ ! Hãy tìm mua quyển sách mang tên " Sagesse au coin du feu " của bà Rachel Rewen mà đọc.Và đọc trong những lúc cảm thấy buồn phiền nhất.

                    - Có lẽ ông nói đúng.



                    ***

                    Con ma mang tên buồn phiền theo chân cô gái ra khỏi cửa phòng mạch.Chủ của con ma buồn quay lại với một nụ cười gượng gạo.

                    Tôi biết sau khi đọc xong những mẫu chuyện tâm lý trong sách như thế và bắt tay vào việc giúp ích cho người khác,con ma buồn phiền dữ dằn ấy sẽ không trở lại thăm cô nữa.Nó sẽ co giò chạy trốn.





                    đăng sơn.fr
                    #40
                      dang son 02.10.2011 01:02:39 (permalink)



                      ..



                      37. BẦM DẬP .





                      _______________________________




                      Có những ngày như thế - Làm việc gì cũng không thành.Ra ngõ trượt vỏ chuối,vào trường lớp bị hiệu trưởng mắng ,đi đường gặp tai nạn,về nhà bị vợ mắng.... Cái mặt lúc nào cũng quạu đeo....


                      Đó là lời than thân trách phận của cái ông thân chủ.Lần nào lấy hẹn,ông cũng đến trễ cả 15 phút.Hình như tất cả các đồng hồ của ông ta bị chạy chậm lại.Ông ta làm nghề thầy giáo dạy tiểu học.

                      Mỗi lần đến,ông lại ư ử ngâm nga một giọng một điệu như kép cải lương đóng vai mùi than khóc.


                      Để đổi cái băng tần của ông,đành hỏi :

                      - Ông có thể kể về vài điều vui nhất trong đời ông không ?

                      - Tôi có ít điều vui,toàn điều buồn phiền...

                      - Ông nghe cho rõ đi .Hãy kể về những điều vui.


                      Ông kép mùi chép miệng :

                      - Ngày vui nhất hả ? Để tôi thử nhớ xem - À là cái đêm động phòng đám cưới.Uống rượu hơi nhiều,đêm đó tôi bị liệt,ông ơi !

                      - Gì nữa ?

                      - À ! Ngày xong khoá học,ra trường để làm cái nghề bạc bẽo này !

                      - Gì nữa ?

                      - Cái ngày đám cưới của đứa con trai duy nhất.Sau đó,thằng con trời đánh biệt tăm.

                      - Ông ở với bà nhà hạnh phúc chứ ?


                      Ông ta nói như khóc rống lên - Thảm thiết :

                      - Trời ơi ! Ông nhắc đến con vợ tôi làm tôi càng chán đời.Tình chỉ đẹp khi còn dang dở.Chưa lấy nhau,lúc hẹn hò thì đẹp.Lấy nhau rồi thì chán lắm.Cái miệng nó như cái đài phát thanh.Bây giờ thì nó sửa soạn bỏ tôi để cặp vơí con bạn thân của nó.


                      Ngưng nói để thở,ông lại ỉ ôi ai oán.Ông đổ thừa cho số kiếp,ông oán trách học đường,xã hội...

                      Cách nhìn đời của ông đen tối quá làm người nghe chóng mặt muốn thảm não theo.

                      May mà tay nghề của tôi khá cứng.Nếu không thì...




                      đăng sơn.fr
                      #41
                        dang son 06.10.2011 12:38:24 (permalink)



                        ...


                        38. LÀM THẾ NÀO ĐỂ KHỎI BỊ BẦM DẬP ?




                        Mail của bạn đồng nghiệp viết :

                        " Hai đứa mình thế nào cũng bị bầm dập- Nhừ xương ! Chuẩn bị tinh thần đi ... " - Alain.

                        - - -



                        Dĩ nhiên rồi.Bầm như bị ngã đau.Dập như trái chuối bị nát bét.

                        Chuẩn bị tinh thần để làm gì ? Làm gì được khi công việc đang tiến hành không có kết quả ?
                        Những bản tin xấu dồn dập..Những cú điện thoại reo inh ỏi...

                        Trời ở ngoài phòng mạch đang đẹp.Vậy mà trong lòng thì giông gió.Bản tin xấu đầu tiên đến từ nhà thương.Người tù đã tự tử.Chết - Đứt phim.Và cảnh sát điều tra.Lùm xùm.Hai thằng Psy chịu trách nhiệm.

                        Thế nào là trách nhiệm trong cái chết của bệnh nhân ? Hắn đã trả cái giá cho hành dộng của hắn ra sao ?

                        Cuộc đời con người là một chuỗi sống.Đau khổ và sung sướng chiếm bao nhiêu phần trăm trong đời người ? Làm sao để thay đổi cái gọi là định mệnh của mình ?


                        Không có thì giờ để ngồi trầm ngâm và nghĩ ngợi vớ vẫn nữa.Gọi điện thoại cho người thư ký để đẩy lùi hai cái hẹn không quá quan trọng lại,tôi tắt Pc,đẩy cửa ra bãi đậu xe đến bệnh viện.

                        Tiếng nhạc của cái cd cổ diển trong xe vẫn không làm dịu được những điều nghĩ ngợi bầm dập của tôi.

                        Để xem mình sẽ bị bầm dập ra sao ?






                        đăng sơn.fr
                        ( to Alain ! )
                        #42
                          dang son 08.10.2011 12:32:53 (permalink)



                          39. TỰ THÚ

                          ___________________________________




                          Là người có đạo,nhưng cả hai đã không đi xưng tội từ lâu.Phần đống thì người khác xin cái hẹn để đến " kiếm chuyện " và " xưng tội " vơí họ.

                          Sống đã là một hình thức của đặc ân và cũng là phạm tội.Có khi cố tình phạm tội và có khi vô tình mà phạm.


                          ...


                          Hai thằng bạn đang ngồi trước mặt nhau.Đáng lẽ ra,giữa đàn ông vơí nhau,chẳng có gì mà phải lòng thòng.Nói vài câu về việc làm,về đời sống thường ngày là hết chuyện,sau đó bò về nhà,ngủ và mai thức dậy đi cày...

                          - Có gì lạ không,cậu ?

                          Alain nâng ly,khai pháo.Khuôn mặt có vẻ bơ phờ sau vài đêm mất ngủ.Thấy không có câu trả lời,hắn hỏi câu tiếp :

                          - Sao mày câm như hến ?

                          - Mày muốn tao nói gì ? Sau những cái bầm dập,tao muốn được yên tĩnh .


                          Thằng bạn cười buồn :

                          - Đâu phải lần đầu chúng mình bị tan hoa nát cành.Tao còn thê thảm hơn mày.Sau những cái nhức đầu ở việc làm,về nhà mày còn có cái ấm cúng trong gia đình.Còn tao ....


                          Tôi ngồi yên nhìn bạn.Biết thế nào thằng bạn cũng bắt đầu ca vọng cổ ,bài " Con cá sống vì nước ".Cái thằng Psy này có cái tật là uống xong vài ly là rên rỉ.Hình như người ta đến tìm nó để khóc lóc rên la,nó cũng cần có một cái hồ tâm sự để thở than.

                          Ngày xưa,nó có một cái hồ là vợ nó.Sau cuộc chia lìa ,nó bị cạn khô.

                          Tôi thấy tội nghiệp để thương bạn :

                          - Alain.Mày có gì buồn ?

                          - Mày có thể chữa bệnh cho tao không ?

                          - Mày vẫn uống Aprovel và Nébivolol đều chứ ?

                          - Đừng lo,Đều, và tention của tao tốt.

                          - Đang bị gì khác.Chuyện tình cảm ?


                          Alain thở dài :

                          - Không .Tao đang chán cái nghề của tao.

                          - À ha ! Cái bệnh này thì tao chịu thua.Mời mày kiếm thằng Psy khác.


                          Bạn tôi cáu lắm.Nó vừa ăn uống vừa lèo nhèo.Tôi đành nghe hộ nó vì tôi sợ nó ngậm miệng lâu quá,nó sẽ bị điên.









                          đăng sơn.fr
                          #43
                            dang son 17.10.2011 13:33:34 (permalink)




                            ..




                            40. CHÍ CHOÉ .



                            __________________________________





                            Bà trẻ tuổi nhúc nhích trên ghế :

                            - Chúng tôi ở với nhau đã 10 năm nay mà ngày nào cũng chí choé nhau

                            - Có phải bà là người chí choé để gây chiến trước không ?


                            - Ơ ..ơ ....Thoạt đầu là tôi.Ông ấy mê xe hơi và computer hơn cả tôi

                            - Bà hiểu gì về đàn ông ?


                            Bà trẻ tuổi trề môi :

                            - Bọn họ là những kẻ thích mới nới cũ .Chả bao giờ thủy chung

                            - Nè.nè ! Xin bà đừng sinh sự và chí choé vơí tôi.Tôi cũng là đàn ông...


                            Bà ta tròn mắt :

                            - Tôi không nói ông .Tôi đang xếp hạng chồng tôi vào lũ đàn ông ấy.

                            - Bà có nghĩ là ông nhà sẽ không vui khi bà tuyên bố như thế ?


                            Lại trề môi - Kiểu dữ dằn :

                            - Kệ hắn. Đàn ông khi bắt đầu yêu chỉ trổ tài nói phét !

                            - Bà có thể kể cho tôi nghe tại sao bà không thể dịu dàng hơn không ?


                            Giọng người đàn bà dịu lại :

                            - Nếu tôi nhỏ nhẹ tử tế thì lão ấy làm tới.Ở thời này,cái gì cũng phải bình quyền.Cái thời ông bố tôi hay bắt nạt chỉ huy mẹ tôi đã qua rồi.

                            - Bà đang cần gì , muốn gì trong cuộc sống lứa đôi ?

                            - Tôi ..tôi muốn ông ấy phải nghe lời tôi và chiều chuộng tôi để khỏi chí choé.Ông có cách nào không ?

                            - Có . Nhưng hơi khó...


                            - - - - -



                            * Nếu bạn là người đàn bà ấy - Bạn sẽ giải quyết những cái " Chí Choé " ấy ra sao ?






                            đăng sơn.fr
                            #44
                              dang son 21.10.2011 13:34:49 (permalink)


                              ..


                              41. KHÔNG .




                              ____________________________




                              - Để không thất vọng thì đừng mong mỏi điều gì .

                              - Tôi không đồng ý vơí ông.


                              Ông khách trợn mắt :

                              - Không đồng ý là chuyện của ông.

                              - Tôi không hiểu được ông...

                              - Ý tôi muốn nói là : Đời này là hư ảo ông ạ.


                              - Ông và tôi đang đối diện nhau.Ông đang là thật.Tôi cũng thế

                              Ông khách nhíu mày :

                              - Ông nghĩ gì về cuộc đời ?

                              - Tôi sống và chấp nhận nó.Này ông. Ông đang muốn thành một triết gia hay là một người hành nghề Psy ?

                              - Nghề của ông khổ lắm !

                              - Tại sao ?

                              - Vì cứ phải nghe chuyện thiên hạ

                              - Và không được Nhiều Chuyện.Phải vậy không ?



                              Ông khách bật cười.Trông nụ cười đẹp của ông ta không có chất Ảo.Nụ cười có thật.

                              Cuộc đời này cần có những tiếng cười.Tôi tin như thế.






                              đăng sơn.fr
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 10 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 146 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9